Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 118

Trước Sau
“Khá quá nhỉ No.1”



Đánh giá xếp hạng xong, studio giải tán tại chỗ.

Như thường lệ, tháng tiếp theo chính là thời gian hoạt động tự do của các thực tập sinh.

Tông Cửu duỗi eo, đi tới thang máy dành riêng cho thực tập sinh cấp A, nhấn nút đến cầu thang.

Thang máy trong ký túc xá thực tập sinh khá cao cấp, thoạt nhìn đi trước khoa học kỹ thuật trong thế giới hiện thực không biết bao nhiêu năm, khi vào chỉ cần bấm nút là có thể đưa thực tập sinh đến cửa phòng. Nói chi đãi ngộ của thực tập sinh cấp A, căn bản không cần chờ, từ lúc bước ra khỏi thang máy đã có người phục vụ riêng trong phòng tổng thống đứng chờ sẵn bên cạnh.

“Chào ngài, tôi là quản gia dành cho thực tập sinh cấp A của ngài.”

Người phục vụ mặc áo đuôi tôm, cung kính cúi chào cậu, “Nếu ngài muốn thay đổi giới tính hay giọng nói của tôi, ngài có thể cài đặt ở màn hình trong phòng. Tôi sẽ chịu trách nhiệm tất cả sinh hoạt hàng ngày của ngài tại phòng cấp A. Về dịch vụ ăn uống, chỉ cần bấm chuông quản gia trong nhà, tôi sẽ có mặt phục vụ bất cứ lúc nào.”

Tuyệt vời, khí thế quá chừng.

Nhớ lại căn phòng mười người ngủ giường lót ván cứng ngắc hồi cậu còn là thực tập sinh cấp E, đúng là phải cảm thán chế độ cấp bậc vạn ác.

Tông Cửu khẽ gật đầu, bước vào cánh cửa được người phục vụ mở cho mình. Dù từ phòng executive suite sang phòng tổng thống, nhưng phong cách trang trí trước đây của cậu vẫn không thay đổi.

Căn phòng vẫn mang tone màu lạnh của phong cách Bắc Âu, khoảng trời bên ngoài cửa sổ sát đất là cảnh rừng tuyết được mô phỏng, khác nhau ở chỗ bên cạnh cửa sổ kính có thêm cánh cửa nữa, dẫn đến khu vườn nhỏ đang đổ tuyết.

Lò sưởi âm tường cháy vừa phải, gỗ nâu đỏ chất đống phía dưới, rõ ràng đốt lửa nhưng kỳ lạ là không có khói.

Căn phòng đủ lớn, rộng gần gấp ba phòng ký túc của thực tập sinh cấp B, bồn tắm nhỏ trong phòng tắm cũng đổi thành bồn tắm lướt sóng tích hợp. Tông Cửu thầm so sánh sự khác biệt giữa bồn tắm và bể tắm cỡ lớn trong phòng No.1, lắc đầu, vẫn thấy bồn tắm lướt sóng của mình dễ ưa hơn nhiều.

Trong phòng còn đốt một loại mùi hương thoang thoảng không biết tên, hương thơm nhẹ nhàng mà vấn vít.

Gần như khi Tông Cửu vừa bước vào nhà, cởi giày giẫm chân trần lên thảm lông, thì chú mèo Anh xanh trắng suốt ngày chỉ biết ngủ lập tức nhảy xuống khỏi ổ mèo bên lò sưởi âm tường, thân mèo béo như quả bóng chạy trên thảm, cọ cọ bên ống quần thanh niên tóc trắng.

Tông Cửu được nó quý mà sợ.

Cậu ngồi xuống vuốt ve nó, hai bàn tay vòng qua chân mèo ôm nó từ dưới đất lên ngực mình.

“Shh… Cưng lại mập rồi.”

Chú mèo xanh trắng kêu hai tiếng, liếm móng vuốt của mình.

Thanh niên tóc trắng nheo mắt.

Đổi phòng nhưng mèo vẫn ở đó.

Phòng lúc trước không lớn như này, nó chạy hai vòng đã hết, còn gian phòng bây giờ chắc đủ cho nó ngủ thoải mái hơn rồi.

Thế là cậu một tay ôm mèo, một tay lấy sổ tay quy tắc công viên trò chơi nhiều màu trên bàn, trượt lên giường giở sổ tay ra xem.



Giống như hệ thống chủ đã nói, đặc khu này mở ra để chữa lành tinh thần của các thực tập sinh. Bên trái sân là bãi cỏ rộng bao quanh, bên phải là bãi biển cát trắng hình trăng lưỡi liềm. Nếu nhớ không lầm thì trước đây chỗ này là bãi đá ngầm lởm chởm, bây giờ đã cải tạo toàn bộ và được hệ thống chủ đưa vào phạm vi công viên trò chơi.

Trong sổ tay hướng dẫn cách chơi hơn có ba trăm loại công trình giải trí, đó là chưa kể những công trình giống nhau, ví dụ như bốn loại tàu lượn quy mô khác nhau nhưng được thống nhất phân loại thành một loại công trình. Nó thậm chí còn chiếm diện tích rộng bao gồm cả bờ biển, triển khai các hoạt động kích thích như khinh khí cầu, thuyền máy, nhảy dù, nhảy bungee vách núi.

Cuối sổ tay hướng dẫn có ghi: Để các thực tập sinh có thể trải nghiệm niềm vui của công viên, mỗi khi chơi một trò sẽ được cấp tấm thẻ trải nghiệm đặc biệt. Miễn là chơi hết tất cả trò chơi trong công viên một lần trong vòng một tháng, họ có thể mang số thẻ trải nghiệm đã thu thập đến lâu đài trung tâm, đổi lấy một hộp mù cấp C.

Phần thưởng này cũng khá ngon.

Tuy nhiều trò chơi nhưng thời hạn còn đến cả tháng, hơn nữa hoạt động mạo hiểm nhất chỉ có nhảy bungee, chẳng thấm vào đâu so với phó bản kinh dị hở tí lại chết người.

Chỉ cần bỏ thời gian, không phải trả bất kỳ giá nào, chắc chắn nhiều thực tập sinh sẽ chọn thu thập thẻ trải nghiệm, đặc biệt là người mới thiếu đạo cụ và điểm sinh tồn. Chưa kể phần thưởng còn là hộp mù cấp C, nhỡ chó ngáp phải ruồi khui trúng đạo cụ đặc biệt thì lời to. Nếu nói từ góc độ tổ chức hoạt động, đây đúng là tấm lòng vàng của hệ thống chủ.

Hiển nhiên rất có không khí.

Tông Cửu cười cười, lật sổ.

Sau phần hướng dẫn của sổ tay du lịch, là phần giới thiệu sự kiện Halloween Battle Royale hai ngày mà hệ thống chủ nhắc tới.

Chơi là phụ, điều mọi người quan tâm nhất dĩ nhiên vẫn là hoạt động đặc biệt.

Quả nhiên, hệ thống chủ bụng đầy âm mưu không khiến bọn họ thất vọng. Sự kiện Battle Royale được tổ chức vào ngày 19 và 20 của tháng này.

Thật ra vốn chỉ có một ngày, còn tại sao mất đến hai ngày là do hoạt động bắt đầu vào chín giờ tối ngày thứ nhất, kéo dài đến sáu giờ sáng ngày thứ hai.

Vào ngày đó, hệ thống chủ sẽ thả vài trăm con quỷ vào công viên, ngoại hình lũ quỷ này không giống nhau, tính cách cũng khác biệt. Có con quỷ thích lột da người, có con lại thích kê nồi giữa công viên rồi ném người vào nấu ăn, có con lại thích sưu tập tròng mắt. Cũng có một số con quỷ thích bắt người rồi trói họ vào ghế bay của trò cú rơi vô cực, tắt phanh để ghế bay vọt thẳng lên trời, sau đó ngắm cái ‘bánh thịt’ máu me be bét khi họ rơi xuống.

Đương nhiên, ngoài lũ quỷ ác này, trên sổ tay còn đặc biệt lưu ý có những con quỷ tốt, tâm địa hiền lành, sau khi bị quỷ tốt bắt thì chỉ bị dọa chứ không giết. Đương nhiên câu này chỉ nói cho sang mồm, làm gì có thực tập sinh ngu ngốc nào quan tâm đâu là quỷ ác, đâu là quỷ tốt, phản ứng đầu tiên khi gặp quỷ chắc chắn là: Chạy ngay đi!!!

Cứ cách một giờ, hệ thống chủ sẽ thông báo một vị trí nhà an toàn mới. Chỉ cần nhóm thực tập sinh ở trong nhà an toàn thì không bị quỷ giết. Nhưng địa điểm nhà an toàn sẽ thay đổi từng giờ, thực tập sinh buộc phải di chuyển từ nhà an toàn này sang nhà an toàn khác.

Quy tắc trò chơi là kiên trì mười tiếng trong công viên mà không bị giết, sẽ được tính là qua cửa bình thường.

Qua cửa bình thường có thể nhận được một lần rút hộp mù cấp A và ba nghìn điểm sinh tồn, phần thưởng này phong phú thật, có lẽ khi đọc đến đây rất nhiều thực tập sinh chùn chân đều sẽ nghĩ lại. Bởi vì ví dụ tốt nhất chính là Hứa Sâm, sau khi cậu ta lấy được đạo cụ cấp A đã thăng từ cấp C lên cấp A, khiến vô số người thấy mà phát ghen.

Ngoài ra, Battle Royale còn có một nhiệm vụ qua cửa đặc biệt, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này sẽ nhận được một lần rút hộp mù cấp S.

Nhưng nói tóm lại, hoạt động lần này là hoạt động đăng ký tự nguyện. Thực tập sinh muốn tham gia chỉ cần ở lại công viên trò chơi lúc chín giờ tối ngày 19 là được, không bắt buộc tham gia.

Tông Cửu đọc xong thấy khá hứng thú. Khoảng thời gian một tháng nghỉ ngơi hơi dài với cậu, không vận động tí thì chán chết.

Vả cả… Chẳng phải công viên trò chơi cũng là một trong những sân khấu mà Ảo thuật gia thích nhất sao?

Cậu vươn tay đặt sách qua một bên, đôi mắt hơi rũ xuống, cậu ôm chú mèo đang ngủ trong lòng đặt lên chiếc gối bên kia, nhảy xuống giường, tiện tay cởi cúc áo khoác.

Nhiệt độ của lò sưởi âm tường quá cao, lại bật điều hòa trung tâm, không hợp với cảnh tuyết rơi bên ngoài. Từ khi trở về từ phó bản, bộ đồng phục trắng xanh mặc suốt 120 ngày đã đổi thành trang phục Tông Cửu mặc trước đó.



Tông Cửu luôn không quá quan tâm đến trang phục của bản thân, dù tầng đầu tiên của ký túc xá thực tập sinh kinh dị là trung tâm thương mại trong nhà, nhưng ngoài lần cải trang trước đây, cậu chưa từng chọn thêm cho mình món đồ gì.

Thanh niên tóc trắng đến trước tủ quần áo.

Cũng may quản gia cấp A rất chu đáo chuẩn bị đầy đủ vật dụng cần thiết hàng ngày, quần áo cũng chọn theo phong cách phòng rất hợp với Tông Cửu, bộ nào cũng vừa dáng cậu.

Tông Cửu nhìn thoáng qua, tiện tay rút một cái áo sơ mi trắng bình thường trong đống quần áo đủ loại phong cách, kiểu dáng rồi ném lên giường.

Cậu quay lưng về phía tủ quần áo, tháo dây buộc tóc rồi lần lượt gỡ cúc áo.

Tóc trắng xõa tung, che khuất cần cổ thon dài tựa thiên nga. Lớp vải dệt mỏng manh trượt khỏi vai thanh niên, để lộ đường cong sống lưng duyên dáng phía sau.

Dáng người ảo thuật gia rất đẹp, hai chân thon dài thẳng tắp, không hề có thịt thừa. Vì khuyết thiếu sắc tố mà trắng bệch như có thể phản quan trong căn phòng thiếu sáng này.

Cởi xong, Tông Cửu cúi xuống lấy quần áo bẩn trên sàn, giẫm lên thảm xoay người vào phòng tắm, ném vào giỏ đựng đồ.

Vòng eo thanh niên cong xuống dưới ánh đèn màu ấm, để lại vùng bóng đen lõm xuống, phản chiếu ánh lửa nhảy nhót đằng xa khiến người ta mê mẩn hoa mắt.

Ở nơi cậu quay lưng, chú mèo Anh cuộn mình trên giường chợt ngẩng đầu, ngó theo từng động tác của cậu đầy ẩn ý.

Chẳng rõ có phải ảo giác hay không, một vệt vàng sẫm xẹt qua đôi mắt màu xanh băng của chú mèo.

Sau khi thanh niên tóc trắng vào phòng tắm, tiếng nước vang lên trong bồn tắm lướt sóng, mèo ta mới lười biếng bước về phía phòng tắm.

Chỉ tiếc bước chân đắc chí của nó không thể duy trì quá lâu.

Ngay khi nó vừa vào phòng tắm, một luồng sức mạnh khổng lồ không thể kháng cự ập xuống đầu nó. Năm ngón tay mảnh mai của Ảo thuật gia nắm lấy phần thịt trên gáy mèo.

Dưới hình phạt mà loài mèo sợ nhất, mèo ta bị nhấc thẳng từ thảm lông lên giữa không trung lạnh lẽo, bốn cái chân khua khua, yếu ớt kêu meo meo, dáng vẻ vừa nhỏ yếu đáng thương vừa vô hại.

Bé mèo nhỏ có thể có ý đồ xấu gì chứ.jpg

Tông Cửu cười gằn, “Anh giả vờ hả, anh còn dám làm bộ à?”

Tay còn lại sờ lên đỉnh đầu mèo, quả nhiên, cậu sờ thấy mấy sợi tơ rối lạnh băng.

“Khá quá nhỉ No.1, đến con mèo cũng khống chế, anh còn biết xấu hổ không?”

Quả nhiên sau khi thân phận bị vạch trần, mèo Anh lập tức thôi uốn éo, màu vàng trong mắt càng lúc càng lan rộng, trở nên lạnh lùng và nguy hiểm.

“Muốn biết bản thân sơ hở ở điểm nào không?”

Thanh niên tóc trắng nhướng mày, thản nhiên túm sợi tơ rối rồi từ từ ngắt đứt.

“Xưa nay con mèo này luôn hờ hững với tôi, sống chung một nhà với loài người cứ như thiệt cho nó.”

“Chỉ có anh, haiz, giả đò cũng đéo giống.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau