Chương 145: Là ta đường đột
Edit: Cám
Mặt muốn bốc khói!
Cố Tá nghe mấy lời này, cảm thấy xấu hổ muốn chết rồi. Hắn cứ như vậy trần trụi đứng giữa thùng tắm miên man suy nghĩ, còn để cho đại ca tự mình múc nước xối lên cho hắn! Nghĩ thế nào cũng là khiến hắn không chỗ dung thân a!
Rùng mình xong, Cố Tá lại làm hành động cực kì quẫn bách.
Hắn trực tiếp ngồi xỏm xuống.
Toàn thân ngoại trừ cái đầu vẫn còn trên mặt nước, lúc này Công Nghi Thiên Hành muốn dùng muỗng gỗ xối nước cho hắn cũng không được, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn gương mặt đã nghẹn đến mức đỏ bừng bừng kia.
Công Nghi Thiên Hành đỡ trán, nhịn không được nở nụ cười: "A Tá, đệ thật đúng là...."
..... Càng ngày càng thú vị.
Nhưng lời này, y khó lòng mà nói ra.
Y lại cảm thấy nếu như nói ra, không biết tiểu Luyện dược sư nhà mình có phải sẽ đem cả đầu trầm vào trong nước luôn hay không?
Mắt thấy mặt Cố Tá càng ngày càng đỏ, Công Nghi Thiên Hành rốt cuộc không trêu đùa hắn nữa.
Y lui lại mấy bước, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói: "Được rồi A Tá, đệ đứng lên đi, chớ có làm nước lạnh thật."
Cố Tá liếc nhìn qua, thấy Công Nghi Thiên Hành đứng cách xa xa mới ngượng ngùng đứng dậy, chính mình cầm lấy muỗng gỗ Công Nghi Thiên Hành đặt xuống múc nước tắm gội.
Công Nghi Thiên Hành khôi phục bộ dáng bình thường, y lắc lắc đầu, cười nói: "Vốn chỉ muốn cùng A Tá đùa giỡn, lại không nghĩ đến đệ... Là đại ca có chút đường đột."
Cố Tá ấp úng.
Được rồi, hắn biết phải ứng vừa rồi của mình có chút thái quá...
Công Nghi Thiên Hành lại nói: "Bất quá A Tá cũng không cần khách khí, từ trước tới nay ta vẫn thường xuyên trước mặt A Tá thay quần áo tắm gội, ngâm dược thủy, cũng chưa từng cảm thấy gì. Vì thế A Tá trước mặt ta, cũng nên thản nhiên như vậy mới phải."
Nghe xong lời này, nhiệt ý trên mặt Cố Tá chậm rãi biến mất: Đại ca nói có đạo lí... Mọi người đều là nam nhân, cũng chỉ là đùa giỡn một chút, hắn né tránh như vậy cũng có hơi quá lố. Lại làm cho người dở khóc dở cười vì chuyện ngoài ý muốn này lại lĩnh ngộ được cách dùng khác của tinh thần lực, cũng coi là nháo ra chuyện tốt. Hắn không cần thiết tự mình gây xấu hổ, khiến đại ca không được tự nhiên, bản thân cũng thấy ngượng ngùng.
Củng cố lại tâm lí xong, Cố Tá lập tức bình ổn lại: "Đại ca nói đúng, ta chỉ là, chỉ là không kịp phản ứng thôi..."
Công Nghi Thiên Hành bỡn cợt nói: "Vậy thì sau này sẽ lại giúp đỡ A Tá... Được không?"
Cố Tá giật mình, rất nhanh phản ứng lại: "Đại ca chớ lại có trêu cợt ta..."
Trước kia hai người ở chung cũng coi như rất thân mật, nhưng so với một phen đùa giỡn vừa rồi vẫn là có chút khách khí, cũng không giống như người một nhà — đại khái phần lớn nguyên nhân là vì Cố Tá đối với Công Nghi Thiên Hành một mực kính trọng, mà Công Nghi Thiên Hành từ nhỏ độc lập, thời gian ở chung với người thân cũng không nhiều.
Hiện tại liền bất đồng.
Theo suy nghĩ của Cố Tá, một phen hồ nháo vừa rồi hình như giữa họ đã có thứ gì đó được mở ra... Hắn lại càng tin tưởng với tính cách của đại ca khẳng định sẽ không luôn như vậy, nhưng ngẫu nhiên vui đùa một lần, cũng có chút thú vị. ( Cám: sau này sẽ gọi là tềnh thú! Xl nhịn hỏng nổi chen ngen~~~~)
Cái gọi là huynh đệ, có lẽ chính là như vậy???
Đến lúc này Cố Tá mới nhớ tới, vị đại ca Công Nghi Thiên Hành này của hắn luôn là tâm tư tinh tế đa mưu túc trí cực kì thông tuệ, kì thật cũng mới hai mươi tuổi a.
Nếu ở hiện đại, người bình thường hai mươi tuổi vẫn chưa có học xong đại học nữa là.
Lúc này Cố Tá mặc dù vẫn có chút ngượng ngùng, nhưng đã có thể than nhiên đối mặt với chuyện tắm rửa trước mặt Công Nghi Thiên Hành. Mà Công Nghi Thiên Hành giờ phút này cũng bắt đầu trò chuyện với Cố Tá.
— trên cơ bản, trước kia bọn họ vẫn thường xuyên nói chuyện phiếm với nhau mà.
Cho dù gần đây bận rộn nhiều việc, thời điểm Công Nghi Thiên Hành ngâm dược thủy vẫn có thể nói đôi chút, hiện tại Cố Tá tắm rửa, đồng dạng cũng có thể trò chuyện a.
Đề tài nói đến lúc này dĩ nhiên là chuyện Cố Tá tự mình "Phi" trước đó.
Cố Tá vừa tắm, vừa nghĩ nói: "Chính là tác dụng của tinh thần lực."
Công Nghi Thiên Hành: "Hửm?"
Cố Tá giải thích: "Giống như thời điểm ngưng tụ Trùy Thần Thứ, đem tinh thần lực tập trung ngưng kết lại, phân tán đến dưới chân, kì thật có thể khống chế được nó."
Công Nghi Thiên Hành kiên nhẫn nghe.
Cố Tá gãi gãi mặt: "Ân.... Là ta trước kia quá ngu ngốc, tinh thần lực có thể ngưng tụ thành Trùy Thần Thứ đả thương người, nói trắng ra là do ta khống chế thực thể tinh thần lực đi làm việc, thay vì đả thương người thì đổi lại nâng bản thân mình lên, chỉ cần lượng tinh thần lực đủ lớn là có thể đem ta bay lên." Nói tới đây, hắn đột nhiên nhớ tới: "Đại ca, Võ giả Tiên Thiên dùng cái gì phi hành?"
Công Nghi Thiên Hành trả lời: "Dùng Tiên Thiên chân khí tự nâng mình lên, dung hợp với hoàn cảnh xung quanh, đem chân khí kết hợp cùng thiên địa khí là đủ có thể lôi kéo được tia sức mạnh trong thiên địa đem mình bay lên."
Cố Tá gật gật đầu, như suy tư: "Cho nên phương thức phi hành của Võ giả cùng Luyện dược sư không giống nhau." Ngay cả nguyên lí, đều bất đồng.
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi gật đầu: " Luyện dược sư dù so với Võ giả có thêm Dược Châu, nhưng sợ là hệ thống tu luyện của cả hai không giống nhau."
Cố Tá tỏ vẻ hiểu rõ.
Bọn họ lại chuyển đổi đề tài.
Vẫn là Cố Tá đột ngột hô lên: "Đúng rồi, ta thiếu chút nữa quên mất!"
Công Nghi Thiên Hành nhướng mày: "Làm sao?"
Cố Tá rối rắm: " Hứa Linh Tụ y.... Hẹn ta ngày mai tới Tử Nhất Lâu."
Công Nghi Thiên Hành cười hỏi: "Chỉ gọi đệ?"
Cố Tá thở dài: "Đại ca đoán đúng rồi."
Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm một chút: "Thời điểm đệ luyện dược, ta lại có chút tin tức."
Cố Tá tỏ vẻ chờ mong.
Công Nghi Thiên Hành cười cười, chậm rãi nói: " Luyện dược sư chuẩn Hoàng cấp Hứa Linh Tụ kia, thân phận rất đặc thù...."
Trước kia có nói qua các thế lực trong Kình Vân Tông rất phức tạp, các trưởng lão có vô số đồ đệ ưu tú, quan hệ phức tạp rắc rối, mỗi một bang mỗi một phái nói không chừng đều có chút dính líu với nhau. Nhưng nếu thật sự phải phân chia ra, đại khái là có... Mười thế lực lớn.
Trong đó có một mạch là của tông chủ, còn lại thuộc về chín đại thái thượng trưởng lão.
Mạch thuộc về tông chủ là mạng nhất.
Chín đại thái thượng trưởng lão này mỗi một người đều là Hợp Nguyên cảnh, thông thường thì chỉ khi đạt đến Hợp Nguyên cảnh, mới có thể được xưng là thái thượng trưởng lão.
Võ giả Hợp Nguyên cảnh thọ nguyên nhiều nhất là 500 tuổi. Vừa đến 500 tuổi, chỉ cần là không đột phá, dù là trước đó hắn có mạnh như trâu đi nữa thì cũng chỉ có một kết quả: chết thẳng cẳng.
Dù vậy, muốn từ Thoát Phàm cảnh đột phá Hợp Nguyên cảnh cũng là rất khó khăn — toàn bộ Kình Vân Tông, có lẽ có rất nhiều đệ tử hạch tậm thậm chí là đệ tử nội môn đều có thể trở thành Võ giả Thoát Phàm cảnh, đáng tiếc chính là sau khi qua được ngạch cửa này, muốn tiến thêm bước nữa lại khó càng thêm khó.
Thời gian trôi qua, tông môn bị mười thế lực lớn khống chế, trong mười mạch đó, nếu có một mạch thái thượng trưởng lão chết đi lại không có tân Hợp Nguyên cảnh xuất hiện thì làm sao bây giờ? Không có thái thượng trưởng lão chống đỡ là không thể làm được gì a!
Cho nên đến lúc đó nếu thật sự tuyệt tự, cũng có thể đề cử ra một người thực lực tối cao đảm nhiệm vị trí thái trưởng lão. Bởi vì không có Hợp Nguyên Cảnh trấn áp, thực lực tất nhiên sẽ giảm xuống, trong thế giới dùng võ vi tôn này, tương nhiên sẽ bị các mạch còn lại chèn ép. Đồng thời đệ tử trong mạch này cũng chỉ có thể kẹp chặt đuôi làm người.
Mà thế lực phía tông chủ trừ phi tình huống đặc thù, nếu không vẫn là một mạch mạnh nhất.
Bởi vì chi áp chế được chín đại thái thượng trưởng lão, thì mới có thể giành được vị trí tông chủ!
Công Nghi Thiên Hành nói: "Thế hệ hiện giờ, tông chủ chính là người mạnh nhất tông môn."
Cố Tá có chút tò mò: "Vậy hắn thuộc "văn võ song toàn" ư?"
Công Nghi Thiên Hành gật đầu: "Hơn nữa nghe nói thực lực của hắn vượt xa chín đại thái thượng trưởng lão, cao hơn Hợp Nguyên cảnh cả một cảnh giới."
Cố Tá hai mắt trừng lớn: "Còn có loại cảnh giới đó? Là cái gì cơ?"
Công Nghi Thiên Hành ngừng một chút: "Ta cũng chưa từng nghe nói."
Cố Tá: "........"
Cho nên khó có được lúc đại ca nhà mình cũng không biết.
Công Nghi Thiên Hành không lại day dưa thêm, tiếp tục nói: "Trước mắt chín đại thái thượng trưởng lão đều đầy đủ, thế lực bên trong tông môn không nghiêng không lệch, không nhiều không ít, vừa đúng chín Hợp Nguyên cảnh, cùng với một vị tông chủ cao minh. Chỉnh thể mà nói thì cũng không phải là mạnh nhất từ lịch đại tới nay, nhưng cũng đáng giá thưởng thức."
Cố Tá gật đầu, nghiêm túc nghe: "Đại ca nói thân phận Hứa Linh Tụ không bình thường, là vì y cùng thế lực trong đó có quan hệ sao?"
Công Nghi Thiên Hành khen ngợi nói: "Không tệ nha, A Tá phản ứng rất nhanh."
Chín đại thái thượng trưởng lão, có một người vừa lúc là họ Hứa, mà một mạch trong tay thái thượng trưởng lão họ Hứa này, hiện giờ trừ một mạch của tông chủ ra, thì là mạch mạnh nhất.
Hứa Linh Tụ là tôn tử dòng chính của Hứa thái thượng trưởng lão, sau khi sinh ra kiểm tra qua thuộc tính thân thể thì phát hiện y thể chất ưu tú, chỉ là lúc ấy vẫn chưa nhìn ra được tiềm lực mạnh ra sao. Hứa thái thượng trưởng lão đối y thập phần sủng ái, cho y vô số tài nguyên, lại còn mời Luyện dược sư xuất sắc nhất tiến hành chỉ bảo. Theo tuổi tác lớn lên, thiên phú của Hứa Linh Tụ càng thêm rõ ràng, cuối cùng được phát định là một vị chuẩn Hoàng cấp Luyện dược sư. Đồng thời địa vị y trong mạch đã cao càng thêm cao.
Mà lúc đó Tịch Dương Vân có thể để Hứa Linh Tụ cùng đến là do y (TDV) là đại đồ đệ của phụ thân của Hứa Linh Tụ, đã là Võ giả Thoát Phàm cảnh, có thể nói là nhìn Hứa Linh Tụ lớn lên, còn vị thanh niên thúy y cùng Tịch Dương Vân quan hệ không tồi kia, cũng lẩn quẩn trong một vòng quan hệ nhỏ hẹp như vậy. Muội muội Tịch Dương Vân, so với Hứa Linh Tụ chỉ nhỏ hơn một xíu, cũng rất được coi trọng.
Cố Tá đã hiểu.
Cho nên nói, tiểu thiếu gia Hứa Linh Tụ kia, căn bản được coi như là tiểu Thái tử mà nuôi lớn a...
————
Cám: tui nhầm tuổi bé muội muội qua đường,.............. Đã sửa...... Voteeee hong? Hong vote? Tui hong up nữa! Sợ chưa sợ chưa.... Ahihi
Mặt muốn bốc khói!
Cố Tá nghe mấy lời này, cảm thấy xấu hổ muốn chết rồi. Hắn cứ như vậy trần trụi đứng giữa thùng tắm miên man suy nghĩ, còn để cho đại ca tự mình múc nước xối lên cho hắn! Nghĩ thế nào cũng là khiến hắn không chỗ dung thân a!
Rùng mình xong, Cố Tá lại làm hành động cực kì quẫn bách.
Hắn trực tiếp ngồi xỏm xuống.
Toàn thân ngoại trừ cái đầu vẫn còn trên mặt nước, lúc này Công Nghi Thiên Hành muốn dùng muỗng gỗ xối nước cho hắn cũng không được, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn gương mặt đã nghẹn đến mức đỏ bừng bừng kia.
Công Nghi Thiên Hành đỡ trán, nhịn không được nở nụ cười: "A Tá, đệ thật đúng là...."
..... Càng ngày càng thú vị.
Nhưng lời này, y khó lòng mà nói ra.
Y lại cảm thấy nếu như nói ra, không biết tiểu Luyện dược sư nhà mình có phải sẽ đem cả đầu trầm vào trong nước luôn hay không?
Mắt thấy mặt Cố Tá càng ngày càng đỏ, Công Nghi Thiên Hành rốt cuộc không trêu đùa hắn nữa.
Y lui lại mấy bước, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói: "Được rồi A Tá, đệ đứng lên đi, chớ có làm nước lạnh thật."
Cố Tá liếc nhìn qua, thấy Công Nghi Thiên Hành đứng cách xa xa mới ngượng ngùng đứng dậy, chính mình cầm lấy muỗng gỗ Công Nghi Thiên Hành đặt xuống múc nước tắm gội.
Công Nghi Thiên Hành khôi phục bộ dáng bình thường, y lắc lắc đầu, cười nói: "Vốn chỉ muốn cùng A Tá đùa giỡn, lại không nghĩ đến đệ... Là đại ca có chút đường đột."
Cố Tá ấp úng.
Được rồi, hắn biết phải ứng vừa rồi của mình có chút thái quá...
Công Nghi Thiên Hành lại nói: "Bất quá A Tá cũng không cần khách khí, từ trước tới nay ta vẫn thường xuyên trước mặt A Tá thay quần áo tắm gội, ngâm dược thủy, cũng chưa từng cảm thấy gì. Vì thế A Tá trước mặt ta, cũng nên thản nhiên như vậy mới phải."
Nghe xong lời này, nhiệt ý trên mặt Cố Tá chậm rãi biến mất: Đại ca nói có đạo lí... Mọi người đều là nam nhân, cũng chỉ là đùa giỡn một chút, hắn né tránh như vậy cũng có hơi quá lố. Lại làm cho người dở khóc dở cười vì chuyện ngoài ý muốn này lại lĩnh ngộ được cách dùng khác của tinh thần lực, cũng coi là nháo ra chuyện tốt. Hắn không cần thiết tự mình gây xấu hổ, khiến đại ca không được tự nhiên, bản thân cũng thấy ngượng ngùng.
Củng cố lại tâm lí xong, Cố Tá lập tức bình ổn lại: "Đại ca nói đúng, ta chỉ là, chỉ là không kịp phản ứng thôi..."
Công Nghi Thiên Hành bỡn cợt nói: "Vậy thì sau này sẽ lại giúp đỡ A Tá... Được không?"
Cố Tá giật mình, rất nhanh phản ứng lại: "Đại ca chớ lại có trêu cợt ta..."
Trước kia hai người ở chung cũng coi như rất thân mật, nhưng so với một phen đùa giỡn vừa rồi vẫn là có chút khách khí, cũng không giống như người một nhà — đại khái phần lớn nguyên nhân là vì Cố Tá đối với Công Nghi Thiên Hành một mực kính trọng, mà Công Nghi Thiên Hành từ nhỏ độc lập, thời gian ở chung với người thân cũng không nhiều.
Hiện tại liền bất đồng.
Theo suy nghĩ của Cố Tá, một phen hồ nháo vừa rồi hình như giữa họ đã có thứ gì đó được mở ra... Hắn lại càng tin tưởng với tính cách của đại ca khẳng định sẽ không luôn như vậy, nhưng ngẫu nhiên vui đùa một lần, cũng có chút thú vị. ( Cám: sau này sẽ gọi là tềnh thú! Xl nhịn hỏng nổi chen ngen~~~~)
Cái gọi là huynh đệ, có lẽ chính là như vậy???
Đến lúc này Cố Tá mới nhớ tới, vị đại ca Công Nghi Thiên Hành này của hắn luôn là tâm tư tinh tế đa mưu túc trí cực kì thông tuệ, kì thật cũng mới hai mươi tuổi a.
Nếu ở hiện đại, người bình thường hai mươi tuổi vẫn chưa có học xong đại học nữa là.
Lúc này Cố Tá mặc dù vẫn có chút ngượng ngùng, nhưng đã có thể than nhiên đối mặt với chuyện tắm rửa trước mặt Công Nghi Thiên Hành. Mà Công Nghi Thiên Hành giờ phút này cũng bắt đầu trò chuyện với Cố Tá.
— trên cơ bản, trước kia bọn họ vẫn thường xuyên nói chuyện phiếm với nhau mà.
Cho dù gần đây bận rộn nhiều việc, thời điểm Công Nghi Thiên Hành ngâm dược thủy vẫn có thể nói đôi chút, hiện tại Cố Tá tắm rửa, đồng dạng cũng có thể trò chuyện a.
Đề tài nói đến lúc này dĩ nhiên là chuyện Cố Tá tự mình "Phi" trước đó.
Cố Tá vừa tắm, vừa nghĩ nói: "Chính là tác dụng của tinh thần lực."
Công Nghi Thiên Hành: "Hửm?"
Cố Tá giải thích: "Giống như thời điểm ngưng tụ Trùy Thần Thứ, đem tinh thần lực tập trung ngưng kết lại, phân tán đến dưới chân, kì thật có thể khống chế được nó."
Công Nghi Thiên Hành kiên nhẫn nghe.
Cố Tá gãi gãi mặt: "Ân.... Là ta trước kia quá ngu ngốc, tinh thần lực có thể ngưng tụ thành Trùy Thần Thứ đả thương người, nói trắng ra là do ta khống chế thực thể tinh thần lực đi làm việc, thay vì đả thương người thì đổi lại nâng bản thân mình lên, chỉ cần lượng tinh thần lực đủ lớn là có thể đem ta bay lên." Nói tới đây, hắn đột nhiên nhớ tới: "Đại ca, Võ giả Tiên Thiên dùng cái gì phi hành?"
Công Nghi Thiên Hành trả lời: "Dùng Tiên Thiên chân khí tự nâng mình lên, dung hợp với hoàn cảnh xung quanh, đem chân khí kết hợp cùng thiên địa khí là đủ có thể lôi kéo được tia sức mạnh trong thiên địa đem mình bay lên."
Cố Tá gật gật đầu, như suy tư: "Cho nên phương thức phi hành của Võ giả cùng Luyện dược sư không giống nhau." Ngay cả nguyên lí, đều bất đồng.
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi gật đầu: " Luyện dược sư dù so với Võ giả có thêm Dược Châu, nhưng sợ là hệ thống tu luyện của cả hai không giống nhau."
Cố Tá tỏ vẻ hiểu rõ.
Bọn họ lại chuyển đổi đề tài.
Vẫn là Cố Tá đột ngột hô lên: "Đúng rồi, ta thiếu chút nữa quên mất!"
Công Nghi Thiên Hành nhướng mày: "Làm sao?"
Cố Tá rối rắm: " Hứa Linh Tụ y.... Hẹn ta ngày mai tới Tử Nhất Lâu."
Công Nghi Thiên Hành cười hỏi: "Chỉ gọi đệ?"
Cố Tá thở dài: "Đại ca đoán đúng rồi."
Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm một chút: "Thời điểm đệ luyện dược, ta lại có chút tin tức."
Cố Tá tỏ vẻ chờ mong.
Công Nghi Thiên Hành cười cười, chậm rãi nói: " Luyện dược sư chuẩn Hoàng cấp Hứa Linh Tụ kia, thân phận rất đặc thù...."
Trước kia có nói qua các thế lực trong Kình Vân Tông rất phức tạp, các trưởng lão có vô số đồ đệ ưu tú, quan hệ phức tạp rắc rối, mỗi một bang mỗi một phái nói không chừng đều có chút dính líu với nhau. Nhưng nếu thật sự phải phân chia ra, đại khái là có... Mười thế lực lớn.
Trong đó có một mạch là của tông chủ, còn lại thuộc về chín đại thái thượng trưởng lão.
Mạch thuộc về tông chủ là mạng nhất.
Chín đại thái thượng trưởng lão này mỗi một người đều là Hợp Nguyên cảnh, thông thường thì chỉ khi đạt đến Hợp Nguyên cảnh, mới có thể được xưng là thái thượng trưởng lão.
Võ giả Hợp Nguyên cảnh thọ nguyên nhiều nhất là 500 tuổi. Vừa đến 500 tuổi, chỉ cần là không đột phá, dù là trước đó hắn có mạnh như trâu đi nữa thì cũng chỉ có một kết quả: chết thẳng cẳng.
Dù vậy, muốn từ Thoát Phàm cảnh đột phá Hợp Nguyên cảnh cũng là rất khó khăn — toàn bộ Kình Vân Tông, có lẽ có rất nhiều đệ tử hạch tậm thậm chí là đệ tử nội môn đều có thể trở thành Võ giả Thoát Phàm cảnh, đáng tiếc chính là sau khi qua được ngạch cửa này, muốn tiến thêm bước nữa lại khó càng thêm khó.
Thời gian trôi qua, tông môn bị mười thế lực lớn khống chế, trong mười mạch đó, nếu có một mạch thái thượng trưởng lão chết đi lại không có tân Hợp Nguyên cảnh xuất hiện thì làm sao bây giờ? Không có thái thượng trưởng lão chống đỡ là không thể làm được gì a!
Cho nên đến lúc đó nếu thật sự tuyệt tự, cũng có thể đề cử ra một người thực lực tối cao đảm nhiệm vị trí thái trưởng lão. Bởi vì không có Hợp Nguyên Cảnh trấn áp, thực lực tất nhiên sẽ giảm xuống, trong thế giới dùng võ vi tôn này, tương nhiên sẽ bị các mạch còn lại chèn ép. Đồng thời đệ tử trong mạch này cũng chỉ có thể kẹp chặt đuôi làm người.
Mà thế lực phía tông chủ trừ phi tình huống đặc thù, nếu không vẫn là một mạch mạnh nhất.
Bởi vì chi áp chế được chín đại thái thượng trưởng lão, thì mới có thể giành được vị trí tông chủ!
Công Nghi Thiên Hành nói: "Thế hệ hiện giờ, tông chủ chính là người mạnh nhất tông môn."
Cố Tá có chút tò mò: "Vậy hắn thuộc "văn võ song toàn" ư?"
Công Nghi Thiên Hành gật đầu: "Hơn nữa nghe nói thực lực của hắn vượt xa chín đại thái thượng trưởng lão, cao hơn Hợp Nguyên cảnh cả một cảnh giới."
Cố Tá hai mắt trừng lớn: "Còn có loại cảnh giới đó? Là cái gì cơ?"
Công Nghi Thiên Hành ngừng một chút: "Ta cũng chưa từng nghe nói."
Cố Tá: "........"
Cho nên khó có được lúc đại ca nhà mình cũng không biết.
Công Nghi Thiên Hành không lại day dưa thêm, tiếp tục nói: "Trước mắt chín đại thái thượng trưởng lão đều đầy đủ, thế lực bên trong tông môn không nghiêng không lệch, không nhiều không ít, vừa đúng chín Hợp Nguyên cảnh, cùng với một vị tông chủ cao minh. Chỉnh thể mà nói thì cũng không phải là mạnh nhất từ lịch đại tới nay, nhưng cũng đáng giá thưởng thức."
Cố Tá gật đầu, nghiêm túc nghe: "Đại ca nói thân phận Hứa Linh Tụ không bình thường, là vì y cùng thế lực trong đó có quan hệ sao?"
Công Nghi Thiên Hành khen ngợi nói: "Không tệ nha, A Tá phản ứng rất nhanh."
Chín đại thái thượng trưởng lão, có một người vừa lúc là họ Hứa, mà một mạch trong tay thái thượng trưởng lão họ Hứa này, hiện giờ trừ một mạch của tông chủ ra, thì là mạch mạnh nhất.
Hứa Linh Tụ là tôn tử dòng chính của Hứa thái thượng trưởng lão, sau khi sinh ra kiểm tra qua thuộc tính thân thể thì phát hiện y thể chất ưu tú, chỉ là lúc ấy vẫn chưa nhìn ra được tiềm lực mạnh ra sao. Hứa thái thượng trưởng lão đối y thập phần sủng ái, cho y vô số tài nguyên, lại còn mời Luyện dược sư xuất sắc nhất tiến hành chỉ bảo. Theo tuổi tác lớn lên, thiên phú của Hứa Linh Tụ càng thêm rõ ràng, cuối cùng được phát định là một vị chuẩn Hoàng cấp Luyện dược sư. Đồng thời địa vị y trong mạch đã cao càng thêm cao.
Mà lúc đó Tịch Dương Vân có thể để Hứa Linh Tụ cùng đến là do y (TDV) là đại đồ đệ của phụ thân của Hứa Linh Tụ, đã là Võ giả Thoát Phàm cảnh, có thể nói là nhìn Hứa Linh Tụ lớn lên, còn vị thanh niên thúy y cùng Tịch Dương Vân quan hệ không tồi kia, cũng lẩn quẩn trong một vòng quan hệ nhỏ hẹp như vậy. Muội muội Tịch Dương Vân, so với Hứa Linh Tụ chỉ nhỏ hơn một xíu, cũng rất được coi trọng.
Cố Tá đã hiểu.
Cho nên nói, tiểu thiếu gia Hứa Linh Tụ kia, căn bản được coi như là tiểu Thái tử mà nuôi lớn a...
————
Cám: tui nhầm tuổi bé muội muội qua đường,.............. Đã sửa...... Voteeee hong? Hong vote? Tui hong up nữa! Sợ chưa sợ chưa.... Ahihi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất