Chương 243: Giải hận nho nhỏ
Edit: CamsVitiba
Không thể không nói, Hứa Linh Tụ thiên phú thứ nhất chính là luyện dược, thứ hai ở chỗ trào phúng rất biết kéo thù hận. Chỉ cần hắn nhắm trúng ai, bảo đảm một phát chuẩn ngay, rất ít ai có thể khắc chế chính mình.
Cố Tá cũng học một chiêu này, không nói đủ mười thành công lực của Hứa Linh Tụ, ít nhất cũng có bảy tám thành, đặc biệt đối diện là Luyện dược sư trẻ tuổi tương đối thể diện đã xuất ra tám chín cổ tinh thần lực công kích đều không thành công, lửa giận cùng nghẹn khuất trong lòng nháy mắt vọt lên, khiến cho hai mắt hắn đỏ ngầu.
Ngay sau đó, hắn không thể bình tĩnh nữa, bất chấp tất cả đem tinh thần lực đánh tới, gia tăng mã lực, thề muốn đem đan lô Cố Tá tạc rớt!
.... Mọi người đều biết, tinh thần lực dựa vào chính mình khống chế, nếu khống chế không tốt, đại khái không hại được người khác mà là tổn hại chính mình.
Vị Luyện dược sư Trùng Vân Tông này bởi vì bực bội chồng chất nhất thời xúc động, vì xúc động liền làm cho tinh thần lực còn chưa thuận lợi phát ra đã... Mất khống chế.
"Phanh, phanh phanh!"
Cố Tá chớp chớp mắt.
Hắn còn chưa ra tay cơ mà, kỹ xảo cũng chưa phát huy đến thập toàn thập mỹ a, đan lô đối thủ sao lại tạc rớt rồi?
Càng đáng sợ hơn là bởi vì tinh thần lực đánh sâu vào quá lớn, đan lô tuy rằng rắn chắc, nhưng một ít ánh lửa vẫn từ bên trong chạy ra, khiến cho Luyện dược sư trẻ tuổi Trùng Vân Tông đang chìm đắm trong tức giận không kịp tránh né, nháy mắt thiêu cháy vạt áo trước của thiếu niên.
Luyện dược sư đều quen thuộc với lửa, chút lửa này đương nhiên không thể tổn hại gì tới hắn, nhưng một thân cẩm y tiêu sái trước đó hiện tại trở thành một mảnh cháy đen, trên mặt cũng bị một tầng tro đen che phủ... Này thật là bộ dạng chật vật trước nay chưa từng có a!
Bên này, Cố Tá theo bản thân đánh ra thủ quyết, trong đan lô phát ra từng trận u hương kì dị, chín viên đan dược màu xanh nước biển nhảy ra, nhanh chóng được hắn thu hồi.
Mãn đan chín viên, bảy viên thượng phẩm, hai viên còn lại trung phẩm gần tiếp cận thượng phẩm!
Còn Trùng Vân Tông bên kia...
Tạc lò, số lượng thành đan tự nhiên cũng là "Linh"*. (Bằng không)
Luyện dược sư Trùng Vân Tông tự tin tràn đầy, vốn tưởng chính mình là người có khả năng khống chế tinh thần lực mạnh nhất trong tất cả người luận bàn, cuối cùng không chỉ không nề hà được Cố Tá, ngược lại đan lô của mình bị chính tinh thần lực mình phá hủy –– tình cảnh như vậy, đúng là cực kì châm chọc.
Mọi người trong lầu các Kình Vân Tông thấy một màn này, đặc biệt hả dạ.
Hứa Linh Tụ cũng khó mà mở miệng: "Những trường hợp lớn thế này, Cố sư đệ quả nhiên có thể hiểu hiện vượt xa người thường."
Kình Vân Tông bên này vui mừng, Trùng Vân Tông bên kia bực bội.
Trước đó có bao nhiêu đắc ý tự mãn, phía sau liền tức tối lồng lộn bấy nhiêu.
Đặc biệt là người so đấu cùng Cố Tá, hắn là người đấu trận cuối, bản thân lại chính là người có thực lực mạnh nhất trong số Luyện dược sư đến Kình Vân Tông lần này, ai ngờ hắn không những không thể kết màn hoàn mỹ, ngược lại còn mất mặt, lấy sự kiêu ngạo cùng tự trọng của hắn, há có thể nhịn được?
Lập tức, hắn nào còn giữ được vẻ mặt đoan chính nghiêm túc của mình nữa, chỉ phẩy tay áo, đem đan lô đã bị phá hủy phần nào thu hồi, quay đầu trở về lầu các của mình.
Có thể nói là chật vật đào tẩu.
Trận cuối cùng kết thúc, dù cho mấy trận trước đó Kình Vân Tông không hiểu sao lại thua tại giai đoạn ngưng đan dẫn ra rất nhiều tranh luận, nhưng chứng kiến hai trận cuối thắng lợi oanh oanh liệt liệt này, người Kình Vân Tông cũng hiểu rõ, kỳ thực loại chuyện này cũng không phải không thể phòng bị, là do kinh nghiệm bọn họ không đủ mà thôi.
Toàn chiến toàn bại cùng thắng được mấy vòng khác biệt rất lớn, đặc biệt là luận bàn thế này, người thứ nhất cùng hai người cuối cùng là tương đối lợi hại nhất, mà trận đầu ngang tay, hai trận cuối cùng Kình Vân Tông đều thắng lợi, nói dễ nghe là a... Về kỹ thuật cao cấp, có phải Luyện dược sư bên ta chiếm thế thượng phong hay không a?
Dù Trùng Vân Tông có tính toán gì, muốn áp chế Kình Vân Tông thế nào, ít nhất qua trận luận bàn hôm nay, đều không có khả năng thực hiện được.
Hiện giờ, chỉ chờ hành động kế tiếp của bọn họ thôi.
Cố Tá cùng Hứa Linh Tụ liếc nhau, trong lòng đều có tính toán của riêng mình.
Hứa Linh Tụ nội tâm khó dằn, muốn nhanh chóng đem chuyện tinh thần lực báo cho sư tôn nhà mình, Cố Tá cũng được chúng Võ giả bảo vệ trở về tiểu đỉnh phong của đại nhà mình, thuận tiện chờ đại ca trở về.
–– nói thật, đại ca hắn nếu còn không trở lại, sẽ bỏ lỡ cơ hội gặp người Trùng Vân Tông lần này, dù gì đây cũng là cơ hội khó có được để mở mang kiến thức a!
Người Trùng Vân Tông, đằng đằng sát khí trở về.
Trong lầu các, một đám Luyện dược sư trẻ tuổi hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều là cáu giận.
Có một người cả giận: "Hiện giờ không thể hoàn thành nhiệm vụ tông môn giao phó, nên làm thế nào đây?"
Một người khác nói: "Việc này cũng không thể hoàn toàn trách chúng ta..."
Còn có người nói: "Chuyện này quăng đến trên đầu chúng ta, rõ ràng cũng đã nắm chắc, cố tình lại rẽ ngang, không trách chúng ta, chẳng lẽ trách quỷ a!"
Càng có người than: "Về sau muốn giao thiệp cùng Kình Vân Tông đều sẽ rất bất lợi! Cũng may Kình Vân Tông rốt cuộc đều là hạng người vô năng, căn bản không giống chúng ta có được pháp môn thần diệu, nếu không sẽ phá hỏng đại kế của tông môn, chỉ là về sau sẽ có chút phiền toái..."
"Bất luận thế nào, lần này cũng là chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ, nhất định sẽ phải nhận phạt. Chỉ mong thái thượng trưởng lão thủ hạ lưu tình, có thể nhẹ nhàng cho qua!"
Lại có người nói: "Cũng có thể tranh thủ chút thời gian, tìm cơ hội hiển lộ ra một phen uy phong tinh thần lực của chúng ta, nói không chừng còn có thể đoái công chuộc tội..."
"Việc này, có thể cân nhắc."
"Nếu cơ hội, chúng ta liền dốc hết sức mà làm."
"Chỉ mong có thể như chúng ta mong muốn..."
Hứa Linh Tụ cùng Tịch Dương Vân cùng nhau đi đến đại điện của Luyện Dược Đường.
Luyện dược sư Hoàng cấp duy nhất trong tông môn ngày thường đều tiềm tu ở chỗ này, có thể lui đến đại điện đều là người của Luyện Dược Đường, các đệ tử nội môn khác nếu không được cho phép hoặc không có lệnh bài đều không thể tiến vào.
Hứa Linh Tụ là hậu bối cực kì xuất sắc của Hứa gia, lại là đệ tử thân truyền của vị Luyện dược sư Hoàng cấp kia, tự nhiên có thể thông qua. Tịch Dương Vân cũng rất quen thuộc nơi này, y lúc này không tiện vào trong, nhưng muốn có một nơi ngồi chờ có đầy đủ đãi ngộ, vậy thì không thành vấn đề.
Rất nhanh, Hứa Linh Tụ đã vào trong điện.
Bên trong, có một đan lô vô cùng to lớn, cơ hồ cao mấy trượng, trước đan lô là một lão giả bạch y hơi thở bình thản đưa lưng về phía đại môn, mắt nhìn chằm chằm vào ngọn lửa hừng hực trong lò.
Hứa Linh Tụ cất cao giọng nói: "Sư tôn, đệ tử Hứa Linh Tụ, có chuyện quan trọng bẩm báo!" Hắn không chút do dự đem tình hình thực tế nói ra: "Chuyện này có liên quan đến mưu đồ bí mật của Trùng Vân Tông, liên quan đến việc kéo dài trăm triệu năm sau của Luyện dược sư Luyện Dược Đường ta, mong rằng sư tôn cho phép đệ tử tới nói rõ ràng hơn."
Không nhiều lời vô nghĩa, một giọng nói khiến người nghe có thể bình tĩnh trở lại truyền tới, thanh âm có chút già nua vang lên: "Linh Tụ, con nói."
Sau khi đem chuyện tình quan trọng trực tiếp nên cho Hứa Linh Tụ, Kình Vân Tông nghĩ thế nào, Trùng Vân Tông muốn ra sao, cũng không có quan hệ gì với Cố Tá. Ngày thường lúc nhàn rỗi hắn liền trốn trong luyện dược diện cân nhắc sách đạo cụ trong tay, còn có nhiệm vụ rối rắm mà hệ thống vừa mới phát ra cho hắn.
–– hệ thống một ngày còn chưa thông báo hoàn thành nhiệm vụ, chứng minh âm mưu Trùng Vân Tông vẫn chưa thất bại, Trùng Vân Tông kia chẳng lẽ còn muốn tìm Kình Vân Tông nói điều kiện ư?
Quên đi, cùng hắn có quan hệ gì đâu.
Mấy chuyện tính kế lẫn nhau này cứ để cho đại năng đứng đầu làm đi, hắn chỉ là hạng dép riu, vẫn không nên suy nghĩ nhiều tránh hỏng đầu –– dù sao, hắn cũng đã đưa ra một vật có lợi thế lớn vậy rồi.
Bất quá thời điểm Cố Tá nhàn rỗi, người Trùng Vân Tông lại không nhàn,bất quá nguyên nhân trong đó cũng Cố Tá cũng đã nghe được không ít bát quái a.
Bắt đầu chính là đệ tử Trùng Vân Tông cùng đệ tử Kình Vân Tông – bao gồm cả Võ giả cùng Luyện dược sư – lại tiến hành luận bàn.
Lần này thật sự là bùng nổ rồi, không thể nói đây là trận xung đột quy mô nhỏ hay quy mô lớn, các đệ tử Tiên Thiên cảnh giới đều bị ảnh hưởng rất lớn.
Hơn nữa, bên nào chủ động đã không còn quan trọng nữa rồi.
_______________
#Camsvitiba:
Không thể không nói, Hứa Linh Tụ thiên phú thứ nhất chính là luyện dược, thứ hai ở chỗ trào phúng rất biết kéo thù hận. Chỉ cần hắn nhắm trúng ai, bảo đảm một phát chuẩn ngay, rất ít ai có thể khắc chế chính mình.
Cố Tá cũng học một chiêu này, không nói đủ mười thành công lực của Hứa Linh Tụ, ít nhất cũng có bảy tám thành, đặc biệt đối diện là Luyện dược sư trẻ tuổi tương đối thể diện đã xuất ra tám chín cổ tinh thần lực công kích đều không thành công, lửa giận cùng nghẹn khuất trong lòng nháy mắt vọt lên, khiến cho hai mắt hắn đỏ ngầu.
Ngay sau đó, hắn không thể bình tĩnh nữa, bất chấp tất cả đem tinh thần lực đánh tới, gia tăng mã lực, thề muốn đem đan lô Cố Tá tạc rớt!
.... Mọi người đều biết, tinh thần lực dựa vào chính mình khống chế, nếu khống chế không tốt, đại khái không hại được người khác mà là tổn hại chính mình.
Vị Luyện dược sư Trùng Vân Tông này bởi vì bực bội chồng chất nhất thời xúc động, vì xúc động liền làm cho tinh thần lực còn chưa thuận lợi phát ra đã... Mất khống chế.
"Phanh, phanh phanh!"
Cố Tá chớp chớp mắt.
Hắn còn chưa ra tay cơ mà, kỹ xảo cũng chưa phát huy đến thập toàn thập mỹ a, đan lô đối thủ sao lại tạc rớt rồi?
Càng đáng sợ hơn là bởi vì tinh thần lực đánh sâu vào quá lớn, đan lô tuy rằng rắn chắc, nhưng một ít ánh lửa vẫn từ bên trong chạy ra, khiến cho Luyện dược sư trẻ tuổi Trùng Vân Tông đang chìm đắm trong tức giận không kịp tránh né, nháy mắt thiêu cháy vạt áo trước của thiếu niên.
Luyện dược sư đều quen thuộc với lửa, chút lửa này đương nhiên không thể tổn hại gì tới hắn, nhưng một thân cẩm y tiêu sái trước đó hiện tại trở thành một mảnh cháy đen, trên mặt cũng bị một tầng tro đen che phủ... Này thật là bộ dạng chật vật trước nay chưa từng có a!
Bên này, Cố Tá theo bản thân đánh ra thủ quyết, trong đan lô phát ra từng trận u hương kì dị, chín viên đan dược màu xanh nước biển nhảy ra, nhanh chóng được hắn thu hồi.
Mãn đan chín viên, bảy viên thượng phẩm, hai viên còn lại trung phẩm gần tiếp cận thượng phẩm!
Còn Trùng Vân Tông bên kia...
Tạc lò, số lượng thành đan tự nhiên cũng là "Linh"*. (Bằng không)
Luyện dược sư Trùng Vân Tông tự tin tràn đầy, vốn tưởng chính mình là người có khả năng khống chế tinh thần lực mạnh nhất trong tất cả người luận bàn, cuối cùng không chỉ không nề hà được Cố Tá, ngược lại đan lô của mình bị chính tinh thần lực mình phá hủy –– tình cảnh như vậy, đúng là cực kì châm chọc.
Mọi người trong lầu các Kình Vân Tông thấy một màn này, đặc biệt hả dạ.
Hứa Linh Tụ cũng khó mà mở miệng: "Những trường hợp lớn thế này, Cố sư đệ quả nhiên có thể hiểu hiện vượt xa người thường."
Kình Vân Tông bên này vui mừng, Trùng Vân Tông bên kia bực bội.
Trước đó có bao nhiêu đắc ý tự mãn, phía sau liền tức tối lồng lộn bấy nhiêu.
Đặc biệt là người so đấu cùng Cố Tá, hắn là người đấu trận cuối, bản thân lại chính là người có thực lực mạnh nhất trong số Luyện dược sư đến Kình Vân Tông lần này, ai ngờ hắn không những không thể kết màn hoàn mỹ, ngược lại còn mất mặt, lấy sự kiêu ngạo cùng tự trọng của hắn, há có thể nhịn được?
Lập tức, hắn nào còn giữ được vẻ mặt đoan chính nghiêm túc của mình nữa, chỉ phẩy tay áo, đem đan lô đã bị phá hủy phần nào thu hồi, quay đầu trở về lầu các của mình.
Có thể nói là chật vật đào tẩu.
Trận cuối cùng kết thúc, dù cho mấy trận trước đó Kình Vân Tông không hiểu sao lại thua tại giai đoạn ngưng đan dẫn ra rất nhiều tranh luận, nhưng chứng kiến hai trận cuối thắng lợi oanh oanh liệt liệt này, người Kình Vân Tông cũng hiểu rõ, kỳ thực loại chuyện này cũng không phải không thể phòng bị, là do kinh nghiệm bọn họ không đủ mà thôi.
Toàn chiến toàn bại cùng thắng được mấy vòng khác biệt rất lớn, đặc biệt là luận bàn thế này, người thứ nhất cùng hai người cuối cùng là tương đối lợi hại nhất, mà trận đầu ngang tay, hai trận cuối cùng Kình Vân Tông đều thắng lợi, nói dễ nghe là a... Về kỹ thuật cao cấp, có phải Luyện dược sư bên ta chiếm thế thượng phong hay không a?
Dù Trùng Vân Tông có tính toán gì, muốn áp chế Kình Vân Tông thế nào, ít nhất qua trận luận bàn hôm nay, đều không có khả năng thực hiện được.
Hiện giờ, chỉ chờ hành động kế tiếp của bọn họ thôi.
Cố Tá cùng Hứa Linh Tụ liếc nhau, trong lòng đều có tính toán của riêng mình.
Hứa Linh Tụ nội tâm khó dằn, muốn nhanh chóng đem chuyện tinh thần lực báo cho sư tôn nhà mình, Cố Tá cũng được chúng Võ giả bảo vệ trở về tiểu đỉnh phong của đại nhà mình, thuận tiện chờ đại ca trở về.
–– nói thật, đại ca hắn nếu còn không trở lại, sẽ bỏ lỡ cơ hội gặp người Trùng Vân Tông lần này, dù gì đây cũng là cơ hội khó có được để mở mang kiến thức a!
Người Trùng Vân Tông, đằng đằng sát khí trở về.
Trong lầu các, một đám Luyện dược sư trẻ tuổi hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều là cáu giận.
Có một người cả giận: "Hiện giờ không thể hoàn thành nhiệm vụ tông môn giao phó, nên làm thế nào đây?"
Một người khác nói: "Việc này cũng không thể hoàn toàn trách chúng ta..."
Còn có người nói: "Chuyện này quăng đến trên đầu chúng ta, rõ ràng cũng đã nắm chắc, cố tình lại rẽ ngang, không trách chúng ta, chẳng lẽ trách quỷ a!"
Càng có người than: "Về sau muốn giao thiệp cùng Kình Vân Tông đều sẽ rất bất lợi! Cũng may Kình Vân Tông rốt cuộc đều là hạng người vô năng, căn bản không giống chúng ta có được pháp môn thần diệu, nếu không sẽ phá hỏng đại kế của tông môn, chỉ là về sau sẽ có chút phiền toái..."
"Bất luận thế nào, lần này cũng là chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ, nhất định sẽ phải nhận phạt. Chỉ mong thái thượng trưởng lão thủ hạ lưu tình, có thể nhẹ nhàng cho qua!"
Lại có người nói: "Cũng có thể tranh thủ chút thời gian, tìm cơ hội hiển lộ ra một phen uy phong tinh thần lực của chúng ta, nói không chừng còn có thể đoái công chuộc tội..."
"Việc này, có thể cân nhắc."
"Nếu cơ hội, chúng ta liền dốc hết sức mà làm."
"Chỉ mong có thể như chúng ta mong muốn..."
Hứa Linh Tụ cùng Tịch Dương Vân cùng nhau đi đến đại điện của Luyện Dược Đường.
Luyện dược sư Hoàng cấp duy nhất trong tông môn ngày thường đều tiềm tu ở chỗ này, có thể lui đến đại điện đều là người của Luyện Dược Đường, các đệ tử nội môn khác nếu không được cho phép hoặc không có lệnh bài đều không thể tiến vào.
Hứa Linh Tụ là hậu bối cực kì xuất sắc của Hứa gia, lại là đệ tử thân truyền của vị Luyện dược sư Hoàng cấp kia, tự nhiên có thể thông qua. Tịch Dương Vân cũng rất quen thuộc nơi này, y lúc này không tiện vào trong, nhưng muốn có một nơi ngồi chờ có đầy đủ đãi ngộ, vậy thì không thành vấn đề.
Rất nhanh, Hứa Linh Tụ đã vào trong điện.
Bên trong, có một đan lô vô cùng to lớn, cơ hồ cao mấy trượng, trước đan lô là một lão giả bạch y hơi thở bình thản đưa lưng về phía đại môn, mắt nhìn chằm chằm vào ngọn lửa hừng hực trong lò.
Hứa Linh Tụ cất cao giọng nói: "Sư tôn, đệ tử Hứa Linh Tụ, có chuyện quan trọng bẩm báo!" Hắn không chút do dự đem tình hình thực tế nói ra: "Chuyện này có liên quan đến mưu đồ bí mật của Trùng Vân Tông, liên quan đến việc kéo dài trăm triệu năm sau của Luyện dược sư Luyện Dược Đường ta, mong rằng sư tôn cho phép đệ tử tới nói rõ ràng hơn."
Không nhiều lời vô nghĩa, một giọng nói khiến người nghe có thể bình tĩnh trở lại truyền tới, thanh âm có chút già nua vang lên: "Linh Tụ, con nói."
Sau khi đem chuyện tình quan trọng trực tiếp nên cho Hứa Linh Tụ, Kình Vân Tông nghĩ thế nào, Trùng Vân Tông muốn ra sao, cũng không có quan hệ gì với Cố Tá. Ngày thường lúc nhàn rỗi hắn liền trốn trong luyện dược diện cân nhắc sách đạo cụ trong tay, còn có nhiệm vụ rối rắm mà hệ thống vừa mới phát ra cho hắn.
–– hệ thống một ngày còn chưa thông báo hoàn thành nhiệm vụ, chứng minh âm mưu Trùng Vân Tông vẫn chưa thất bại, Trùng Vân Tông kia chẳng lẽ còn muốn tìm Kình Vân Tông nói điều kiện ư?
Quên đi, cùng hắn có quan hệ gì đâu.
Mấy chuyện tính kế lẫn nhau này cứ để cho đại năng đứng đầu làm đi, hắn chỉ là hạng dép riu, vẫn không nên suy nghĩ nhiều tránh hỏng đầu –– dù sao, hắn cũng đã đưa ra một vật có lợi thế lớn vậy rồi.
Bất quá thời điểm Cố Tá nhàn rỗi, người Trùng Vân Tông lại không nhàn,bất quá nguyên nhân trong đó cũng Cố Tá cũng đã nghe được không ít bát quái a.
Bắt đầu chính là đệ tử Trùng Vân Tông cùng đệ tử Kình Vân Tông – bao gồm cả Võ giả cùng Luyện dược sư – lại tiến hành luận bàn.
Lần này thật sự là bùng nổ rồi, không thể nói đây là trận xung đột quy mô nhỏ hay quy mô lớn, các đệ tử Tiên Thiên cảnh giới đều bị ảnh hưởng rất lớn.
Hơn nữa, bên nào chủ động đã không còn quan trọng nữa rồi.
_______________
#Camsvitiba:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất