Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 44: Mỹ thiếu niên kỳ lạ
Lúc này một người khác cũng đã thu hồi cơ giáp, một thiếu niên trắng nõn xuất hiện trước mắt hai người, thiếu niên có một khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt tròn xoe rất là đáng yêu, một đôi con ngươi màu vàng đang cẩn thận nhìn haingười, đầu cúi xuống có vẻ đáng thương hề hề.
"Hi! chào ngươi!" Hạ Thiên Tịch chủ động hướng thiếu niên chào hỏi, hơn nữa đi về phía mỹ thiếu niên này.
Mỹ thiếu niên vừa thấy Hạ Thiên Tịch tiến tới chớp một đôi mắt đáng thương hề hề lập tức lùi lại phía sau, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch đầy hoảng sợ biểu tình như gặp phải diêm vương, thậm chí thân thể gầy ốm mảnh khảnh kia còn hơi run rẩy.
Thần sắc sợ hãi này tuyệt đối là không phải giả vờ.
"..."
Quạ quạ quạ!
Hạ Thiên Tịch cảm giác một đàn quạ bay qua đỉnh đầu.
Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, bất đắc dĩ quay đầu nhìn về phía Lăng Thần hỏi "Trên mặt ta có óc tang thi sao?"
Đến nỗi nhìn thấy y liền giống như chuột gặp mèo?
"Ân." Lăng Thần đạm đạm gật đầu.
"Thật sự?" Hạ Thiên Tịch trừng lớn đôi mắt, tuy rằng hắn thích chụp vỡ đầu tang thi, nhưng là y cũng không thích óc tang thi ở trên mặt mình, chỉ nghĩ cũng thấy ghê tởm.
"Giả" Lăng Thần trấn định nói.
Hạ Thiên Tịch "..."
Không cần thời điểm nói chuyện cười vẻ mặt lại lạnh nhạt (=_=) vô biểu tình như thế được không?
Hạ Thiên Tịch lại quay đầu nhìn mỹ thiếu niên kia, đôi mắt như nai con của mỹ thiếu niên vừa thấy Hạ Thiên Tịch nhìn qua, cả người đột nhiên cả kinh, lắp bắp nói "Ngươi... ngươi ngươi...đừng...đừng lại đây..." Chỉ là nói lắp, toàn thân còn run rẩy, bước chân liên tục lùi về phía sau, ánh mắt hoảng sợ nhìn Hạ Thiên Tịch rất nhanh tụ ra nước mắt, mắt thấy sẽ rơi xuống.
Hạ Thiên Tịch "..."
Vẻ mặt giống như bị người cưỡng gian là ý gì?
Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn về phía Lăng Thần, Lăng Thần lại là vẻ mặt xem kịch, híp lại phượng mâu vẻ mặt thích thú.
Bị vẻ mặt sắp bị cưỡng gian của mỹ thiếu niên kia kích thích, Hạ Thiên Tịch yên lặng nuốt xuống một ngụm máu trong cổ họng, đối với thiếu niên nói"Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi."
Y thực sự không muốn làm gì hắn a, y cũng không muốn phạm tội cưỡng gian.
"Ngươi đừng lại đây." Mỹ thiếu niên nhỏ giọng nói, ánh mắt thật cẩn thận nhìn Hạ Thiên Tịch, liền sợ rằng Hạ Thiên Tịch sẽ có cái hành động gì đó.
"Được, ta không qua là được." Hạ Thiên Tịch lập tức ngẩng mặt vẻ mặt tươi cười vô hại.
Mỹ thiếu niên nhìn Hạ Thiên Tịch thật sự là không tiến tới, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch nửa ngày, xác định không có nguy hiểm, mới nhỏ giọng nói "Cúc áo ngươi rớt một cái."
Rắc!
Đại não Hạ Thiên Tịch chết máy một lúc, chớp chớp mắt nhìn mỹ thiếu niên.
Mỹ thiếu niên cúi đầu, giọng nói càng nhỏ hơn, ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch "Áo sơ mi của ngươi bị rơi một cái cúc."
Nửa ngày, Hạ Thiên Tịch mới phản ứng lại được đây là xảy ra chuyện gì, nhìn cúc áo trên áo sơ mi, có lẽ lúc đánh nhau rơi mất, y cũng không có để ý, nhưng là ngươi nhìn chằm chằm nửa ngày chỉ nói một câu này sao, ngươi là bị bệnh tâm thần sao?
Hạ Thiên Tịch thật muốn rống to một câu, nhưng nhìn vẻ mặt biểu tình hết sức cẩn thận của mỹ thiếu niên, chỉ có thể yên lặng hộc máu cười nói "Không có việc gì."
Hạ Thiên Tịch chịu đựng nội thương, y cảm thấy được y đều gặp phải người kỳ lạ.
Một là Lăng Thần, hai người còn không có ở chung thời gian bao lâu, thậm chí là có cừu oán, cư nhiên liền nói thích y.
Một là mỹ thiếu niên này, rõ ràng y lớn lên cả người lẫn vật đều vô hại, khi tiếp cận mỹ thiếu niên đã bị vẻ mặt biểu tình ngươi đừng lại đây cưỡng gian ta làm cho kích thích tới rồi.
Thật suất!
"Hi! chào ngươi!" Hạ Thiên Tịch chủ động hướng thiếu niên chào hỏi, hơn nữa đi về phía mỹ thiếu niên này.
Mỹ thiếu niên vừa thấy Hạ Thiên Tịch tiến tới chớp một đôi mắt đáng thương hề hề lập tức lùi lại phía sau, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch đầy hoảng sợ biểu tình như gặp phải diêm vương, thậm chí thân thể gầy ốm mảnh khảnh kia còn hơi run rẩy.
Thần sắc sợ hãi này tuyệt đối là không phải giả vờ.
"..."
Quạ quạ quạ!
Hạ Thiên Tịch cảm giác một đàn quạ bay qua đỉnh đầu.
Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, bất đắc dĩ quay đầu nhìn về phía Lăng Thần hỏi "Trên mặt ta có óc tang thi sao?"
Đến nỗi nhìn thấy y liền giống như chuột gặp mèo?
"Ân." Lăng Thần đạm đạm gật đầu.
"Thật sự?" Hạ Thiên Tịch trừng lớn đôi mắt, tuy rằng hắn thích chụp vỡ đầu tang thi, nhưng là y cũng không thích óc tang thi ở trên mặt mình, chỉ nghĩ cũng thấy ghê tởm.
"Giả" Lăng Thần trấn định nói.
Hạ Thiên Tịch "..."
Không cần thời điểm nói chuyện cười vẻ mặt lại lạnh nhạt (=_=) vô biểu tình như thế được không?
Hạ Thiên Tịch lại quay đầu nhìn mỹ thiếu niên kia, đôi mắt như nai con của mỹ thiếu niên vừa thấy Hạ Thiên Tịch nhìn qua, cả người đột nhiên cả kinh, lắp bắp nói "Ngươi... ngươi ngươi...đừng...đừng lại đây..." Chỉ là nói lắp, toàn thân còn run rẩy, bước chân liên tục lùi về phía sau, ánh mắt hoảng sợ nhìn Hạ Thiên Tịch rất nhanh tụ ra nước mắt, mắt thấy sẽ rơi xuống.
Hạ Thiên Tịch "..."
Vẻ mặt giống như bị người cưỡng gian là ý gì?
Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn về phía Lăng Thần, Lăng Thần lại là vẻ mặt xem kịch, híp lại phượng mâu vẻ mặt thích thú.
Bị vẻ mặt sắp bị cưỡng gian của mỹ thiếu niên kia kích thích, Hạ Thiên Tịch yên lặng nuốt xuống một ngụm máu trong cổ họng, đối với thiếu niên nói"Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi."
Y thực sự không muốn làm gì hắn a, y cũng không muốn phạm tội cưỡng gian.
"Ngươi đừng lại đây." Mỹ thiếu niên nhỏ giọng nói, ánh mắt thật cẩn thận nhìn Hạ Thiên Tịch, liền sợ rằng Hạ Thiên Tịch sẽ có cái hành động gì đó.
"Được, ta không qua là được." Hạ Thiên Tịch lập tức ngẩng mặt vẻ mặt tươi cười vô hại.
Mỹ thiếu niên nhìn Hạ Thiên Tịch thật sự là không tiến tới, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch nửa ngày, xác định không có nguy hiểm, mới nhỏ giọng nói "Cúc áo ngươi rớt một cái."
Rắc!
Đại não Hạ Thiên Tịch chết máy một lúc, chớp chớp mắt nhìn mỹ thiếu niên.
Mỹ thiếu niên cúi đầu, giọng nói càng nhỏ hơn, ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch "Áo sơ mi của ngươi bị rơi một cái cúc."
Nửa ngày, Hạ Thiên Tịch mới phản ứng lại được đây là xảy ra chuyện gì, nhìn cúc áo trên áo sơ mi, có lẽ lúc đánh nhau rơi mất, y cũng không có để ý, nhưng là ngươi nhìn chằm chằm nửa ngày chỉ nói một câu này sao, ngươi là bị bệnh tâm thần sao?
Hạ Thiên Tịch thật muốn rống to một câu, nhưng nhìn vẻ mặt biểu tình hết sức cẩn thận của mỹ thiếu niên, chỉ có thể yên lặng hộc máu cười nói "Không có việc gì."
Hạ Thiên Tịch chịu đựng nội thương, y cảm thấy được y đều gặp phải người kỳ lạ.
Một là Lăng Thần, hai người còn không có ở chung thời gian bao lâu, thậm chí là có cừu oán, cư nhiên liền nói thích y.
Một là mỹ thiếu niên này, rõ ràng y lớn lên cả người lẫn vật đều vô hại, khi tiếp cận mỹ thiếu niên đã bị vẻ mặt biểu tình ngươi đừng lại đây cưỡng gian ta làm cho kích thích tới rồi.
Thật suất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất