Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 95: Phân công hành động! Kết quả toàn thắng!

Trước Sau
Mọi người ở bờ sông vui sướng thấm ướt bản thân, hai ngày này bọn họ liên tục chạy trốn, toàn thân mùi mồ hôi tràn ngập, quả thực có thể hun chết người, cho nên muốn tắm sạch một phen,c chỉ là không đợi bọn họ tắm đã, bỗng nhiên nghe thấy phía trước có động tĩnh, ánh mắt Lăng Thần giật giật, sắc bén nói "Mau chóng ẩn nấp"

Mọi người đã phối hợp rất ăn ý, lập tức xoay người tránh ở bụi cây rậm rạp ở bờ sông.

Lúc này, gió thổi qua, chỉ nghe thấy gió mang lại giọng nói đứt quãng "Phía trước...ba người..."

Hạ Thiên Tịch nghiêng tai nghe, hiện tại thính lực của y so với mọi người tốt hơn rất nhiều, dù sao thân thể đã được tẩy tủy đan thanh lọc, phương diện năm giác quan tốt hơn rất nhiều so với người khác.

Nghe xong một hồi, ánh mắt y nhìn mọi người nói: "Bọn họ hẳn là có dụng cụ cảm ứng nhiệt khí." Cho nên vốn là có 5 người, bởi vì Lori và Flina tẩm ướt quần áo trong sông, dụng cụ đo không cảm ứng ra nhiệt độ của họ.

Lăng Thần nhanh chóng hạ mệnh lệnh: "Đều tiến vào trong nước đem toàn thân tẩm ướt."

Tẩm ướt cơ thể, chặt đứt nhiệt độ, lúc này mới có thể tránh cho mọi người bị dụng cụ kiểm tra đo lường ra tới.

Mọi người lập tức không chút do dự tay chân nhẹ nhàng tiến vào trong sông, nước sông tuy không sâu lắm, nhưng ở bờ sông bụi cây rậm rạp, cho nên khi mấy người tiến vào trong nước lập tức nín thở, mà đám người truy đuổi bọn họ vừa thấy máy cảm ứng thông báo đã không còn ai ở đó liền nhanh chóng rời đi khỏi đây.

Mọi người ló ra cái đầu từ trong sông, Lori cảm thán một tiếng: "Này chỉ là một loại khảo nghiệm mà thôi, có cần phải giống như truy bắt tội phạm như vậy không?"

Vốn dĩ bọn họ cũng không để ý tới khảo nghiệm, chỉ là hai ngày này làm cho bọn họ giống như sống chết đào vong, quả thực khiến người cảm thán.

"Suỵt" Hạ Thiên Tịch đặt ngón trỏ lên môi suỵt một tiếng, bởi vì mấy người truy đuổi bọn họ đã quay trở lại.

Mọi người trốn trong bụi cây, từ trong bụi cây nhìn thấy ba người, ba người này không phải nhóm người Xích Trạch.

"Kỳ quái, rõ ràng dụng cụ vừa mới thông báo chỗ này có người, sao nháy mắt một cái đã không thấy người đâu?" Một người tức giận đập đập dụng cụ trong tay.

"Phía trước có sông, bọn họ chỉ cần tiến vào trong nước là dụng cụ của chúng ta không kiểm tra được."

"Nói như vậy, bọn họ đã qua sông?"

Vài người đứng cách đó không xa đối thoại.



Lăng Thần ra dấu tay phân nhiệm vụ cho mọi người.

Nhìn thấy thủ thế của Lăng Thần, Lam Linh gật gật đầu, chậm rãi di động, bò rạp trên mặt đất hướng phía những người kia cẩn thận bò tới từ phía sau.

Còn Lori lại bò đến gò đất cách đó không xa, cái gò đất này cách ba người kia cũng không xa, cho nên Lori phi thường cẩn thận tiến tới, rõ ràng khoảng cách không tới năm mét, hắn phải bò mất năm phút đồng hồ mới có thể tiến tới gò đất, lợi dụng độ cao gò đất che chắn thân thể của mình.

Hạ Thiên Tịch phủ phục đi tới, lợi dụng sức nổi của nước sông chậm rãi tiến về phía trước mấy người kia, mà y không thể từ bụi cây di động vì dòng nước sẽ khiến những bụi cỏ lắc lư khẳng định sẽ khiến cho họ chú ý, cho nên Hạ Thiên Tịch tay chân nhẹ nhàng bẻ gẫy một cây cỏ, sau đó miệng ngậm một đầu cỏ, ánh mắt nhìn Lăng Thần một cái, trong mắt Lăng Thần có nét quan tâm, sau đó mới thật mạnh gật đầu.

Thân ảnh Hạ Thiên Tịch thật nhanh biến mất, chỉ có một cây cỏ giống như ống nước ở trong sông, mà thân ảnh của y trong nước sông chậm rãi di động, theo sự di động của y, cái ống cỏ kia cũng chậm rãi di động.

Nhưng ba người học viên đứng trên bờ cũng không phát hiện ra một màn âm thầm tiến hành này, vì sông nhỏ cỏ dại mọc thành lùm, mà đám cỏ này cao gần bằng thân người, cho nên có thể dễ dàng che đậy thân ảnh của mấy người, mà Hạ Thiên Tịch lợi dụng một cái cỏ ống để hô hấp trong nước, chậm rãi di động tới, nhiều cỏ dại sinh trưởng trong sông như vậy, thì còn có ai mà thèm để ý một cái ống cỏ nhỏ chứ? (Bí:chi tiết cỏ như nào thỉnh tra gg cỏ bàng)

Nhìn Hạ Thiên Tịch chậm rãi tiến nhập về phía trước mấy người kia, trong mắt Lăng Thần có nồng đậm vui mừng.

Đây là phu nhân tương lai của hắn, phu nhân hắn cùng hắn giống nhau đều sẽ đứng trên cao bễ nghễ nhìn mọi người, mà không phải là trốn phía sau hắn để hắn che chở, Hạ Thiên Tịch quang mang vạn trượng như vậy, càng khiến hắn không rời mắt được.

Càng ở chung cùng Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần càng phát hiện, yêu thích của bản thân đối với Hạ Thiên Tịch là càng ngày càng đậm, hắn cảm thấy một ngày nào đó loại thích này nhất định sẽ đạt tới một loại không thể tự kiềm chế được.

Hít một hơi thật sâu âm thầm áp xuống muôn vàn cảm xúc trong lòng, Lăng Thần lập tức chỉ huy Flina hướng một phía khác phủ phục đi tới.

Kì thật mấy người bọn họ cũng không muốn tìm mấy người này phiền toái, đương nhiên tiền đề là mấy người này đã rời đi rồi, nhưng mấy người này lại quay trở lại, như vậy bọn họ sẽ không ngồi không chờ chết, nếu không muốn ngồi chờ chết, như vậy khẳng định là phải đánh đòn phủ đầu.

Đem năm người an bài xong, mấy người bên kia tựa hồ cảm thấy bọn họ đã rời đi rồi, bờ sông cũng không có gì nguy hiểm, cho nên liền giảm nhẹ cảnh giác một chút.

Mấy người ở trong tối nghẹn khí, khi tiến vào rừng rậm tham gia trò chơi truy bắt lần này, tâm tình mấy người khi đó cùng hiện tại là hoàn toàn bất động. Khi đó bọn họ có lẽ cảm thấy không sao cả, cùng lắm nếu bị bắt thì chỉ uống một chén trừng phạt khiến người buồn nôn mà thôi.

Nhưng khi biết cái chất lỏng Cadien biến thái kia đặc chế là từ những thứ vô cùng ghê tởm, trong lòng mấy người âm thầm thề, thề có chết cũng tuyệt đối không uống cái thứ nước đó.

Trong hai ngày trốn tránh sinh tử, bọn họ trải qua một loạt truy bắt, bẫy rập, trốn đông trốn tây, đói khát mất sức, phải trong đêm tối ăn lá cây bọc sâu, uống nước lạnh bên bờ sông mới lần lượt cảm nhận được cái gọi là tắm gội mới mẻ, bọn họ đều nhẫn nhịn tới tình trạng này, sao có thể dễ dàng nhận thua?

Hiện tại cái gọi là nhận thua không phải chỉ là uống một ly nước trừng phạt mà thôi, hiện tại nhận thua đó chính là kẻ hèn kém, đó không phù hợp với tinh thần vốn có của trường quân đội số một.

Ngươi hỏi, quân nhân phải có tinh thần như thế nào?



Không sợ khổ! Không sợ mệt!

Không, ngoại trừ điều này, quân nhân hẳn phải có tinh thần bền gan vững chí, gặp khó khăn phải dũng cảm tiến tới, chứ không phải dễ dàng lui về sau, bọn họ hẳn phải càng cản càng hăng, nghẹn một cỗ nhiệt huyết nhiệt tình, đây mới là tinh thần quân nhân nên có.

Cho nên hiện tại, nếu không dễ dàng nhận thua, nếu tránh không được, bọn họ cũng sẽ không bó tay chịu trói, mà là phải chiến đến người chết ta sống.

Lúc này, trong lòng mỗi người đều chịu dày vò thật sâu, loại dày vò này tuy rằng tra tấn bọn họ, lại cũng khiến bọn họ trưởng thành càng lúc càng nhanh, cái này có lẽ là cái mà người ta gọi là vừa khổ vừa vui đi.

Năm người tách ra, phân biệt ở năm hướng khác nhau, lúc này bọn họ đã không thể nghe được Lăng Thần chỉ huy, khi nào hành động? Hành động như thế nào? hoàn toàn dựa vào phán đoán của bản thân, này cũng là khảo nghiệm sức phán đoán của bọn họ.

Yên lặng chờ đợi vài phút, bốn phía một mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi tới, cỏ bên bờ sông theo gió mà lắc lư, ba người đứng bên bờ sông nghỉ ngơi một lúc, vẫn luôn hùng hổ hổ nói: "Đệch! năm nay tân sinh so với năm trước khá hơn nhiều, ta nhớ rõ năm trước tân sinh có người nào không bị chúng ta hung hăng đánh một trận, ngươi nhìn tân sinh năm nay xem, chạy so với thỏ còn nhanh hơn, chúng ta lại còn mang theo dụng cụ chứ, còn không tìm đến bóng dáng bọn họ."

Người này vừa nói vừa hướng tới phía sông Hạ Thiên Tịch đang đi tới, vừa đi vừa nói chuyện: "Ta đi rửa mặt trước đã, một lát nữa trước ăn cơm đi, ăn cơm xong chúng ta lại hành động."

Nam sinh này nói xong cũng đã đi đến sát bờ sông, cong lưng duỗi tay vốc một vốc nước vỗ vỗ vào gương mặt có chút nóng rát, nước sông lạnh lẽo thấm ướt gương mặt khiến nam sinh này thoát ra tiếng thở dài thỏa mãn, ngay sau đó hắn mở mắt vươn tay lại lần nữa vốc nước sông, ánh mắt lập tức đối diện với Hạ Thiên Tịch ở trong lòng sông.

Sông này nước cũng không sâu, nếu không có những bụi cỏ dại cao bằng người che đậy, thân ảnh mấy người bọn họ đã sớm bị phát hiện, mà Hạ Thiên Tịch đang trốn trong nước sông cũng thực may mắn, bởi vì một người đi tới cạnh dòng sông, Hạ Thiên Tịch cho dù là trốn tránh trong nước cũng có thể dễ dàng bị phát hiện thân ảnh, người này bởi vì vừa đi vừa nói chuyện, cho nên không chú ý tới Hạ Thiên Tịch trong sông, đến khi hắn lần thứ hai vốc nước ánh mắt mới chú ý tới Hạ Thiên Tịch trong nước.

Nhưng Hạ Thiên Tịch trốn ở trong nước, y ngửa mặt, vốn dĩ gương mặt y là một khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân, nhưng mặt bị nước sông hoàn toàn bao trùm, tóc mở ra khắp nơi, từ phía trên nhìn xuống, một khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân cũng biến thành mặt ma quỷ khủng bố, rất là đáng sợ.

Người này bị chấn kinh một giây, lập tức hé miệng hét to một tiếng, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cả người Hạ Thiên Tịch lập tức từ nước sông đứng lên, xôn xao tạo nên bọt nước không nhỏ, thừa dịp người này còn đang kinh hách, một tay nhanh chóng che miệng người này, một tay ôm lấy eo người này, đem người này kéo vào trong nước (Bí: sao đoạn này giống như quỷ nước vậy_ _!!!)

Người này vốn đang bị kinh hách, hiện tại lại bị Hạ Thiên Tịch nhanh chóng ra chiêu lôi vào trong nước, căn bản là không kịp phản ứng, phía sau đầu lập tức ăn một chưởng thật mạnh, lập tức ngay cả giãy giụa cũng không có liền hôn mê bất tỉnh.

Hết thảy sự tình phát sinh chỉ trong nháy mắt, thậm chí mọi người đều không phản ứng kịp.

Hai người trên bờ chỉ nghe thấy một tiếng kêu sợ hãi, vừa quay đầu xem thì nhìn thấy trong sống đứng lên một người đem đồng bọn của bọn họ nhanh chóng kéo vào trong nước, bọn họ vừa muốn nhấc chân đến cứu, người ẩn núp ở bốn phía lập tức nhảy ra, đánh hai người kia trở tay không kịp, hai người thậm chí ngay cả cơ giáp còn không mở ra, đã bị bốn người nhanh gọn chế phục.

Hạ Thiên Tịch lúc này từ nước sông đi lên, một tay còn kéo theo người bị y chém ngất xỉu, không chút khách khí đem người đang hôn mê này ném tới phía hai người còn lại, đầu người này thật mạnh đập xuống đất bốc lên một trận bụi đất.

Hai người rối rắm mặt mày không nỡ nhìn một màn thảm khốc này, trong lòng lại nghĩ, may là vừa rồi bọn họ không đi tới bờ sông, nếu không bị đối đãi như vậy thì thật thảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau