Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 191: Ra oai phủ đầu! Nội chiến!
Hạ Thiên Tịch nghiêng đầu nhìn nhìn Lancet phía sau một cái, Lancet kiêu ngạo ngẩng đầu, ánh mắt cao ngạo, quả thực so với con khổng tước cao ngạo còn ngạo khí hơn ba phần.
Hắn không nhìn tới Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần ở phía trước, chỉ là nhìn hai người cách mình khoảng ba bước nhíu mày một chút, bước nhanh tiến lên, một thân quân trang chỉnh tề mang theo một cỗ ngạo khí, âm điệu hoa lệ của hắn cũng tràn ngập kiêu ngạo khiến người khác vô pháp bỏ qua: "Muốn bổn điện hạ thần phục, các ngươi đủ tư cách sao?"
Lancet ngẩng đầu cao ngạo, ánh mắt mang theo cao cao tại thượng khinh miệt nhìn bốn người trên bục giảng, đi đến trung tâm đại lễ đường.
Hạ Thiên Tịch run run khóe miệng, tuy y và Lancet ở chung thời gian không lâu, nhưng y rõ ràng quen thuộc tính cách Lancet.
Lancet là một người cực kỳ kiêu ngạo tự phụ, có chứng tự kỷ nghiêm trọng, thích nhất là được mọi người chú mục, cũng chính là thời khắc như hiện tại này.
"Oa, Lancet điện hạ hảo soái, ta rất thích nga!"
"Có thể cùng Lancet điện hạ học chung một trường, ta cảm thấy ta chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới."
"Lancet điện hạ cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi."
......
Phàm là nơi có soái ca, hoa si chính là nhiều nhất, cho dù có ít nữ sinh không phải hoa si, nhưng nhìn thấy soái ca đẹp mắt như vậy, cũng nhất định sẽ ủng hộ.
Nghe tiếng nói ủng hộ của người khác, Lancet phi thường sung sướng gợi lên khóe môi, loại cảm giác được vạn chúng chú mục này thực quá sung sướng.
Nhìn biểu tình của Lancet, khóe miệng Hạ Thiên Tịch nhịn không được hung hăng run rẩy, quả nhiên, cho dù qua lâu như vậy, tính cách Lancet vẫn không có nửa điểm thay đổi.
"Không cho nhìn hắn." Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói trầm thấp mang theo bá đạo của Lăng Thần, cẩn thận phân tích, còn có vài phần ủy khuất.
Hạ Thiên Tịch nhếch lên khóe môi cười cười, quay đầu lại, một đôi mắt đào hoa hẹp dài mang theo một cỗ phong lưu lười biếng nhìn Lăng Thần cười cười, trong ánh mắt mang theo một phần giảo hoạt, sau đó ánh mắt xoay sang nhìn bốn người trên bục giảng nói: "Ta cũng không tính toán muốn gia nhập tứ đại thế lực."
Cho dù, người khác nói tứ đại thế lực là như thế nào như thế nào tốt, Hạ Thiên Tịch cũng không muốn gia nhập vào.
Lăng Thần đứng bên cạnh nắm tay y, tuy hắn không nói gì, nhưng vẻ mặt biểu tình kiên định của hắn đã đầy đủ đại biểu lập trường của hắn.
"Ta cũng sẽ không gia nhập tứ đại thế lực." Ánh mắt Flina sáng lên nhìn Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, lập tức từ trong đám người đi ra đứng ở phía sau Hạ Thiên Tịch, cho thấy lập trường của bản thân.
Dù sao, chỉ cần Hạ thiếu quyết định, nàng sẽ không chút do dự đi theo.
Thời điểm nàng đồng ý muốn đi theo Hạ Thiên Tịch, khi nàng biết bí mật của Hạ Thiên Tịch, nàng liền biết, cả đời này của nàng, nhất định sẽ đi theo bước chân của Hạ Thiên Tịch, y đi đâu, nàng liền đi đấy!
"Ta cũng thế." Dạ Đồng đi lên trước nhẹ giọng nói, nhưng hắn cũng đứng ở phía sau Hạ Thiên Tịch bọn họ, ngay sau đó mấy người Thẩm Hạo, Tinh Dạ cũng lập tức cho thấy lập trường, một lớp hơn bốn mươi người bọn họ sôi nổi đứng sau lưng Hạ Thiên Tịch cao giọng nói: "Chúng ta cũng sẽ không gia nhập tứ đại thế lực, chúng ta ủng hộ Hạ thiếu, ủng hộ Lăng thiếu, ủng hộ Lancet điện hạ..."
Phía sau vang lên khẩu hiệu vang dội lại chỉnh tề, mọi người trong đại lễ đường nhìn bọn họ một cái, trái tim đều đập bùm bùm lợi hại, thật sự là không biết vì sao lại phát sinh một màn này?
Mà mấy chục tân sinh còn lại vì không được lựa chọn, hiện giờ nhìn trung tâm lễ đường bị mọi người tách ra mấy chục người, có một người cắn răng cắn môi đứng dậy, vẻ mặt hạ quyết tâm nói: "Ta cũng ủng hộ Hạ thiếu."
Người này nói xong, lập tức nâng bước chân kiên định không đổi đi tới bên cạnh mấy chục người đang đứng ở trung ương lễ đường kia.
Nhìn người này lựa chọn, người khác do dự một chút, cũng sôi nổi nâng bước đi tới, dù sao bọn họ cũng đều là người không được chọn, hiện giờ đã có người công nhiên phản kháng, hơn nữa thân phận lại tôn quý như vậy, bọn họ nếu còn không đứng ra, về sau nhất định ở trường Quân đội số 1 sẽ một bước khó đi.
Phía sau ào áo có sáu bảy chục người đều vẻ mặt kiên định lựa chọn đi theo Hạ Thiên Tịch bọn họ, dù sao đối với độ nổi tiếng của đế đô ba vị thái tử gia, có thể đi theo sau bọn họ cũng là lựa chọn không tồi.
Bốn người trên lễ đài sắc mặt có chút khó coi, bọn họ không nghĩ tới, ba vị Thái tử gia cư nhiên công khai phản kháng, hơn nữa cư nhiên còn có nhiều người ủng hộ như vậy, cái này khiến cho bốn người trong lúc nhất thời thật ra không biết phải làm gì mới được.
"Làm sao bây giờ?" Thẩm Vũ Uyên hỏi một câu, đôi mắt nhìn người phía dưới nhướng mày: "Thật sự muốn cho bọn họ như vậy?"
"....."
Mọi người trầm mặc một chút, Lãnh Diễn lạnh lùng thốt ra: "Uy nghiêm của tứ đại thế lực, không cho phản kháng."
"Tuyệt đối không thể dung túng, nếu không tứ đại thế lực về sau còn dừng chân ở trường Quân đội số 1 thế nào?" Tinh Tuyết Y vẻ mặt kiên định nói.
"Hừ" Diêu Ân lạnh lùng hừ một tiếng: "Nếu bọn họ đều là đế đô thái tử gia, chúng ta có phải cũng nên cho bọn họ biết đây không phải là ở đế đô hay không?"
Đúng, nơi này là trường Quân đội số 1, là thiên hạ của bọn họ, mà không phải đế đô, không phải thiên hạ của ba vị thái tử kia.
"Nếu đã vậy thì cứ làm đi, chúng ta chính là tinh anh của trường Quân đội số 1, sao có thể bị mấy tân sinh này hù dọa chứ." Tinh Tuyết Y ném mị nhãn, cả người có vẻ quyến rũ vô cùng.
"Đi thôi, chúng ta cũng đi xuống gặp gỡ ba vị thái tử gia đế đô đi."
Bốn người không để ý những người đó phản kháng, ngược lại vẻ mặt nhẹ nhàng thậm chí còn mang theo ý cười xuống lễ đài, đặc biệt là Tinh Tuyết Y, vẻ mặt ý cười doanh doanh, mị nhãn phi thường quyến rũ, quả thực có thể đem hồn người câu đi.
Có nam sinh nhìn thấy một màn này quả thực mở to hai mắt nhìn, thậm chí có người không khống chế được chảy cả máu mũi, một người xinh đẹp như vậy, mỹ nữ, quá CMN câu nhân.
Bọn họ hiện tại đang độ tuổi huyết khí phương cương, nhìn mỹ nữ như vậy có không ít nam sinh đỏ hồng cả mặt, nếu không trường Quân đội số 1 cũng sẽ không đặc biệt thiết trí ký túc xá tình lữ a!
Hạ Thiên Tịch nhướng một đôi mắt đào hoa, trong ánh mắt ý cười điểm điểm nhìn đi tới bốn người, khóe môi nhướng lên.
Bốn người đi đến chỗ cách mấy người ba bước chân dừng lại, nàng hơi hơi mỉm cười, mang theo quyến rũ chỉ nữ nhân mới có, giơ tay hất hất mái tóc dài kim sắc phía sau, rất có một cỗ hương vị phong tình vạn chủng, làm nam sinh nhìn đến thiếu chút nữa không kiềm chế được.
"Xin chào, ta tên Tinh Tuyết Y, không biết mấy vị xưng hô thế nào?" Nàng cũng chỉ nhận thức Lancet mà thôi, dù sao Lancet cũng là một người thường xuyên lên báo, TV, video, Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch tuy rằng nàng có thể từ khí thế phân ra đại khái, nhưng là không tránh khỏi bản thân có thể nhận sai người, nàng còn tự giới thiệu một phen.
"Hừ." Lancet cao ngạo ngẩng đầu, kiêu căng nói: "Bổn điện hạ mặc kệ ngươi là ai, nhưng bổn điện hạ tuyệt đối sẽ không cho phép ngươi làm càn trước mặt bổn điện hạ."
Tinh Tuyết Y tính cả ba người ở phía sau nàng đều không dễ phát hiện nhíu nhíu mày, tính cách Lancet kiêu ngạo thực sự khiến người đau đầu.
Trách không được lúc trước ngay cả mấy trưởng quan cũng không muốn tiếp đãi ba vị thái tử gia này, hiện tại chỉ nhìn một vị Lancet cũng đã đủ khiến người đau đầu, càng đừng nói còn dư lại hai vị còn lại.
"Ta là Hạ Thiên Tịch, vị này chính là người yêu của ta, Lăng Thần." Hạ Thiên Tịch hơi hơi mỉm cười đi lên trước nói, ngữ khí cùng biểu tình quả thực tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với Lancet, hơn nữa khi y giới thiệu đều đem quan hệ của mình và Lăng Thần lộ ra, này kỳ thực bọn họ đã sớm nghe nói, dù sao gần đây người trên thứ nguyên tinh tế thích bàn luận nhất chính là đề tài xoay quanh ba người này.
Lancet ngoài ý muốn liếc nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, nhíu nhíu mày, cho dù đã ở chung với Hạ Thiên Tịch này hơn nửa năm, nhưng hiện tại Hạ Thiên Tịch lúc này cùng trước kia vẫn là khác xa.
Có điều, này cũng là chuyện của y, dù sao chỉ cần Hạ Thiên Tịch không tới dây dưa với hắn là được.
Còn mâu thuẫn giữa Đế Quốc và Liên Bang, hừ! Hắn sẽ chờ sau khi mình đăng cơ sẽ tự mình giải quyết.
"Thì ra hai vị chính là con trai của hai đại nguyên soái, như vậy vị này chắc chắn là Lancet điện hạ rồi." Tinh Tuyết Y ý cười doanh doanh nhìn mấy người giới thiệu: "Ta là người phụ trách chọn tân sinh các ngươi của Vân Các, vị này chính là người phụ trách của Lam Tinh- Lãnh Diễn, vị này chính là người phụ trách của Thanh Bang-Diêu Ân, vị này chính là người phụ trách của Lưu Phái-Thẩm Vũ Uyên."
Tinh Tuyết Y giới thiệu bốn người một phen, sắc mặt ngay sau đó trở nên nghiêm túc, ngay cả ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc, nhìn ba người nói: "Ba vị, tuy rằng các ngươi là đế đô nổi tiếng Thái tử gia, nhưng hiện giờ chúng ta cũng không phải ở Đế Đô tinh, mà là ở trường Quân đội số 1, ở chỗ này, ta nghĩ ba vị có phải nên buông tha thân phận thái tử gia của các ngươi hay không? Nơi này cũng không phải là nơi các thế lực tranh đua, nơi này chỉ có thực lực của bản thân mới có thể lên tiếng."
Lời Tinh Tuyết Y nói cũng thực rõ ràng, tuy nàng luôn tươi cười, nhưng lời nàng nói nơi chốn lộ ra khinh miệt có thể nghe ra được.
Ba vị thái tử gia, đó là xưng hô dễ nghe, nói khó nghe chính là ăn chơi trác táng.
Ăn chơi trác táng có thể làm gì? Có thực lực sao? Tuy bọn họ đều có thể tiến vào trường Quân đội số 1, nhưng ai biết phương diện này có cái gì mờ ám tồn tại hay không?
Trường Quân đội số 1 nói phi thường dễ nghe, nơi này không phải người có thế lực như nào là có thể tùy tùy tiện tiện tiến vào, nhưng bọn họ chính là thái tử gia của thứ nguyên tinh tế, trường Quân đội số 1 còn không phải là do Đế quốc và liên bang quản lý sao, muốn cho ba người này tiến vào, chỉ cần hai đại nguyên soái cùng nữ vương bệ hạ đạt thành hiệp nghị nào đó, này không phải dễ dàng cho ba người vào sao.
Cho dù trường Quân đội số 1 nói thực dễ nghe, bọn họ có tin hay không cũng không biết.
"Hừ!" Nghe Tinh Tuyết Y nói, Lancet lạnh lùng hừ một tiếng, tự phụ trên mặt là đối với bản thân tự tin: "Như thế nào? Các ngươi khinh thường bổn điện hạ?"
"Chúng ta như vậy thì ngươi làm được gì?" Diêu Ân trong lúc nhất thời không nhịn được, hắn ghét nhất chính là Lancet cậy thế lực bản thân mà ức hiếp người, hơn nữa hắn nhìn ba vị thái tử gia này cũng phi thường không vừa mắt, ai bảo thân phận của mình từ khi sinh ra đã không cao quý bằng người ta chứ?
Đều là người, dựa vào cái gì còn phải phân đắt rẻ sang hèn cao thấp? Dựa vào cái gì bọn họ sinh ra liền được vạn nhân chú mục, mà hắn sinh ra lại phải chịu đựng châm chọc cười nhạo như vậy?Bọn họ rõ ràng đều là người.
Cho nên, Diêu Ân có thể nói là phi thường ghen ghét thân phận của ba người, hiện tại nhìn Lancet cư nhiên có cao ngạo như vậy, lập tức đứng ra không chút khách khí nói.
Khuôn mặt Lancet lập tức hạ xuống, môi đỏ mím lại, ánh mắt cao ngạo liếc liếc Diêu Ân, xuy thanh cười: "Như thế nào? Ngươi là muốn đánh nhau với bổn điện hạ sao?"
"Ta...."
"Diêu Ân." Thẩm Vũ Uyên đem Diêu Ân vẻ mặt tối tăm kéo ra sau, tuy hắn rất không thích Diêu Ân, nhưng là vừa rồi lời nói của Diêu Ân đúng là hơi quá mức.
"Thẩm Vũ Uyên, ngươi là có ý gì?" Diêu Ân lập tức nhíu mày, sắc mặt tối tăm nhìn Thẩm Vũ Uyên không chút khách khí cười nhạo: "Như thế nào, nhìn người ta là điện hạ Đế Quốc, hiện tại ngay cả Tô Thanh Khê cũng bắt đầu đi liếm ngón chân bọn họ sao?"
"Diêu Ân, ngươi CMN muốn kiếm chuyện sao?" Thẩm Vũ Uyên lập tức nổi giận, Lưu Phái bọn họ cùng Thanh Bang vốn dĩ không ưa nhau, vừa rồi hắn kéo Diêu Ân một phen cũng là hảo ý, không nghĩ tới Diêu Ân cư nhiên không biết xấu hổ không cho mặt mũi như vậy.
"Thẩm Vũ Uyên, ngươi cũng là một con chó mà Lưu Phái Tô Thanh Khê nuôi thôi, ngươi đừng tưởng rằng ngươi hiện tại kiêu ngạo, Thanh Bang ta liền không thể làm gì ngươi?"
"Xuy" Thẩm Vũ Uyên lập tức cười nhạo một tiếng, nhướng mày khiêu khích nói: "Cho dù ta là một con chó của Lưu Phái ta cũng rất vui, ít nhất ta còn có thể kiêu ngạo. Ngươi thì sao? Diêu Ân, ngươi ở Thanh Bang chỉ sợ ngay cả một con chó cũng không bằng đi? Cho dù muốn kiêu ngạo chỉ sợ cũng không có chỗ mà kiêu ngạo đi!"
"Ngươi..." Khuôn mặt tối tăm của Diêu Ân quả thực có thể tích ra nước, phi thường khó coi.
Thẩm Vũ Uyên nhướng lông mày, ánh mắt khiêu khích quả thực không thể khiêu khích hơn, mọi người nhìn một màn này, thật sự là không rõ, bọn họ như thế nào lại xảy ra nội chiến vậy?
"Đủ rồi!" Lãnh Diễn lạnh lùng lên tiếng, đôi mắt như lãnh đao nhìn hai người lạnh lùng nói: "Các ngươi còn biết hiện tại các ngươi đang làm gì hay không? Chúng ta hôm nay có nhiệm vụ gì? Chính là cho các ngươi ra để làm mất mặt tứ đại thế lực?"
Tứ đại thế lực bọn họ hôm nay không chỉ bị người ra oai phủ đầu, cư nhiên còn trước mặt người khác xảy ra nội chiến, quả thực mất hết mặt mũi.
Tinh Tuyết Y sắc mặt phi thường khó coi, Lưu Phái cùng Thanh Bang không ưa nhau đây cũng là việc bọn họ đều biết, nhưng nàng không nghĩ hai người cư nhiên ở chỗ này mất mặt cho tân sinh xem.
Thẩm Vũ Uyên cùng Diêu Ân cũng biết trước mắt không phải thời điểm gây chuyện, lạnh lùng hừ một tiếng không nói chuyện nữa.
..........
Hắn không nhìn tới Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần ở phía trước, chỉ là nhìn hai người cách mình khoảng ba bước nhíu mày một chút, bước nhanh tiến lên, một thân quân trang chỉnh tề mang theo một cỗ ngạo khí, âm điệu hoa lệ của hắn cũng tràn ngập kiêu ngạo khiến người khác vô pháp bỏ qua: "Muốn bổn điện hạ thần phục, các ngươi đủ tư cách sao?"
Lancet ngẩng đầu cao ngạo, ánh mắt mang theo cao cao tại thượng khinh miệt nhìn bốn người trên bục giảng, đi đến trung tâm đại lễ đường.
Hạ Thiên Tịch run run khóe miệng, tuy y và Lancet ở chung thời gian không lâu, nhưng y rõ ràng quen thuộc tính cách Lancet.
Lancet là một người cực kỳ kiêu ngạo tự phụ, có chứng tự kỷ nghiêm trọng, thích nhất là được mọi người chú mục, cũng chính là thời khắc như hiện tại này.
"Oa, Lancet điện hạ hảo soái, ta rất thích nga!"
"Có thể cùng Lancet điện hạ học chung một trường, ta cảm thấy ta chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới."
"Lancet điện hạ cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi."
......
Phàm là nơi có soái ca, hoa si chính là nhiều nhất, cho dù có ít nữ sinh không phải hoa si, nhưng nhìn thấy soái ca đẹp mắt như vậy, cũng nhất định sẽ ủng hộ.
Nghe tiếng nói ủng hộ của người khác, Lancet phi thường sung sướng gợi lên khóe môi, loại cảm giác được vạn chúng chú mục này thực quá sung sướng.
Nhìn biểu tình của Lancet, khóe miệng Hạ Thiên Tịch nhịn không được hung hăng run rẩy, quả nhiên, cho dù qua lâu như vậy, tính cách Lancet vẫn không có nửa điểm thay đổi.
"Không cho nhìn hắn." Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói trầm thấp mang theo bá đạo của Lăng Thần, cẩn thận phân tích, còn có vài phần ủy khuất.
Hạ Thiên Tịch nhếch lên khóe môi cười cười, quay đầu lại, một đôi mắt đào hoa hẹp dài mang theo một cỗ phong lưu lười biếng nhìn Lăng Thần cười cười, trong ánh mắt mang theo một phần giảo hoạt, sau đó ánh mắt xoay sang nhìn bốn người trên bục giảng nói: "Ta cũng không tính toán muốn gia nhập tứ đại thế lực."
Cho dù, người khác nói tứ đại thế lực là như thế nào như thế nào tốt, Hạ Thiên Tịch cũng không muốn gia nhập vào.
Lăng Thần đứng bên cạnh nắm tay y, tuy hắn không nói gì, nhưng vẻ mặt biểu tình kiên định của hắn đã đầy đủ đại biểu lập trường của hắn.
"Ta cũng sẽ không gia nhập tứ đại thế lực." Ánh mắt Flina sáng lên nhìn Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, lập tức từ trong đám người đi ra đứng ở phía sau Hạ Thiên Tịch, cho thấy lập trường của bản thân.
Dù sao, chỉ cần Hạ thiếu quyết định, nàng sẽ không chút do dự đi theo.
Thời điểm nàng đồng ý muốn đi theo Hạ Thiên Tịch, khi nàng biết bí mật của Hạ Thiên Tịch, nàng liền biết, cả đời này của nàng, nhất định sẽ đi theo bước chân của Hạ Thiên Tịch, y đi đâu, nàng liền đi đấy!
"Ta cũng thế." Dạ Đồng đi lên trước nhẹ giọng nói, nhưng hắn cũng đứng ở phía sau Hạ Thiên Tịch bọn họ, ngay sau đó mấy người Thẩm Hạo, Tinh Dạ cũng lập tức cho thấy lập trường, một lớp hơn bốn mươi người bọn họ sôi nổi đứng sau lưng Hạ Thiên Tịch cao giọng nói: "Chúng ta cũng sẽ không gia nhập tứ đại thế lực, chúng ta ủng hộ Hạ thiếu, ủng hộ Lăng thiếu, ủng hộ Lancet điện hạ..."
Phía sau vang lên khẩu hiệu vang dội lại chỉnh tề, mọi người trong đại lễ đường nhìn bọn họ một cái, trái tim đều đập bùm bùm lợi hại, thật sự là không biết vì sao lại phát sinh một màn này?
Mà mấy chục tân sinh còn lại vì không được lựa chọn, hiện giờ nhìn trung tâm lễ đường bị mọi người tách ra mấy chục người, có một người cắn răng cắn môi đứng dậy, vẻ mặt hạ quyết tâm nói: "Ta cũng ủng hộ Hạ thiếu."
Người này nói xong, lập tức nâng bước chân kiên định không đổi đi tới bên cạnh mấy chục người đang đứng ở trung ương lễ đường kia.
Nhìn người này lựa chọn, người khác do dự một chút, cũng sôi nổi nâng bước đi tới, dù sao bọn họ cũng đều là người không được chọn, hiện giờ đã có người công nhiên phản kháng, hơn nữa thân phận lại tôn quý như vậy, bọn họ nếu còn không đứng ra, về sau nhất định ở trường Quân đội số 1 sẽ một bước khó đi.
Phía sau ào áo có sáu bảy chục người đều vẻ mặt kiên định lựa chọn đi theo Hạ Thiên Tịch bọn họ, dù sao đối với độ nổi tiếng của đế đô ba vị thái tử gia, có thể đi theo sau bọn họ cũng là lựa chọn không tồi.
Bốn người trên lễ đài sắc mặt có chút khó coi, bọn họ không nghĩ tới, ba vị Thái tử gia cư nhiên công khai phản kháng, hơn nữa cư nhiên còn có nhiều người ủng hộ như vậy, cái này khiến cho bốn người trong lúc nhất thời thật ra không biết phải làm gì mới được.
"Làm sao bây giờ?" Thẩm Vũ Uyên hỏi một câu, đôi mắt nhìn người phía dưới nhướng mày: "Thật sự muốn cho bọn họ như vậy?"
"....."
Mọi người trầm mặc một chút, Lãnh Diễn lạnh lùng thốt ra: "Uy nghiêm của tứ đại thế lực, không cho phản kháng."
"Tuyệt đối không thể dung túng, nếu không tứ đại thế lực về sau còn dừng chân ở trường Quân đội số 1 thế nào?" Tinh Tuyết Y vẻ mặt kiên định nói.
"Hừ" Diêu Ân lạnh lùng hừ một tiếng: "Nếu bọn họ đều là đế đô thái tử gia, chúng ta có phải cũng nên cho bọn họ biết đây không phải là ở đế đô hay không?"
Đúng, nơi này là trường Quân đội số 1, là thiên hạ của bọn họ, mà không phải đế đô, không phải thiên hạ của ba vị thái tử kia.
"Nếu đã vậy thì cứ làm đi, chúng ta chính là tinh anh của trường Quân đội số 1, sao có thể bị mấy tân sinh này hù dọa chứ." Tinh Tuyết Y ném mị nhãn, cả người có vẻ quyến rũ vô cùng.
"Đi thôi, chúng ta cũng đi xuống gặp gỡ ba vị thái tử gia đế đô đi."
Bốn người không để ý những người đó phản kháng, ngược lại vẻ mặt nhẹ nhàng thậm chí còn mang theo ý cười xuống lễ đài, đặc biệt là Tinh Tuyết Y, vẻ mặt ý cười doanh doanh, mị nhãn phi thường quyến rũ, quả thực có thể đem hồn người câu đi.
Có nam sinh nhìn thấy một màn này quả thực mở to hai mắt nhìn, thậm chí có người không khống chế được chảy cả máu mũi, một người xinh đẹp như vậy, mỹ nữ, quá CMN câu nhân.
Bọn họ hiện tại đang độ tuổi huyết khí phương cương, nhìn mỹ nữ như vậy có không ít nam sinh đỏ hồng cả mặt, nếu không trường Quân đội số 1 cũng sẽ không đặc biệt thiết trí ký túc xá tình lữ a!
Hạ Thiên Tịch nhướng một đôi mắt đào hoa, trong ánh mắt ý cười điểm điểm nhìn đi tới bốn người, khóe môi nhướng lên.
Bốn người đi đến chỗ cách mấy người ba bước chân dừng lại, nàng hơi hơi mỉm cười, mang theo quyến rũ chỉ nữ nhân mới có, giơ tay hất hất mái tóc dài kim sắc phía sau, rất có một cỗ hương vị phong tình vạn chủng, làm nam sinh nhìn đến thiếu chút nữa không kiềm chế được.
"Xin chào, ta tên Tinh Tuyết Y, không biết mấy vị xưng hô thế nào?" Nàng cũng chỉ nhận thức Lancet mà thôi, dù sao Lancet cũng là một người thường xuyên lên báo, TV, video, Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch tuy rằng nàng có thể từ khí thế phân ra đại khái, nhưng là không tránh khỏi bản thân có thể nhận sai người, nàng còn tự giới thiệu một phen.
"Hừ." Lancet cao ngạo ngẩng đầu, kiêu căng nói: "Bổn điện hạ mặc kệ ngươi là ai, nhưng bổn điện hạ tuyệt đối sẽ không cho phép ngươi làm càn trước mặt bổn điện hạ."
Tinh Tuyết Y tính cả ba người ở phía sau nàng đều không dễ phát hiện nhíu nhíu mày, tính cách Lancet kiêu ngạo thực sự khiến người đau đầu.
Trách không được lúc trước ngay cả mấy trưởng quan cũng không muốn tiếp đãi ba vị thái tử gia này, hiện tại chỉ nhìn một vị Lancet cũng đã đủ khiến người đau đầu, càng đừng nói còn dư lại hai vị còn lại.
"Ta là Hạ Thiên Tịch, vị này chính là người yêu của ta, Lăng Thần." Hạ Thiên Tịch hơi hơi mỉm cười đi lên trước nói, ngữ khí cùng biểu tình quả thực tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với Lancet, hơn nữa khi y giới thiệu đều đem quan hệ của mình và Lăng Thần lộ ra, này kỳ thực bọn họ đã sớm nghe nói, dù sao gần đây người trên thứ nguyên tinh tế thích bàn luận nhất chính là đề tài xoay quanh ba người này.
Lancet ngoài ý muốn liếc nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, nhíu nhíu mày, cho dù đã ở chung với Hạ Thiên Tịch này hơn nửa năm, nhưng hiện tại Hạ Thiên Tịch lúc này cùng trước kia vẫn là khác xa.
Có điều, này cũng là chuyện của y, dù sao chỉ cần Hạ Thiên Tịch không tới dây dưa với hắn là được.
Còn mâu thuẫn giữa Đế Quốc và Liên Bang, hừ! Hắn sẽ chờ sau khi mình đăng cơ sẽ tự mình giải quyết.
"Thì ra hai vị chính là con trai của hai đại nguyên soái, như vậy vị này chắc chắn là Lancet điện hạ rồi." Tinh Tuyết Y ý cười doanh doanh nhìn mấy người giới thiệu: "Ta là người phụ trách chọn tân sinh các ngươi của Vân Các, vị này chính là người phụ trách của Lam Tinh- Lãnh Diễn, vị này chính là người phụ trách của Thanh Bang-Diêu Ân, vị này chính là người phụ trách của Lưu Phái-Thẩm Vũ Uyên."
Tinh Tuyết Y giới thiệu bốn người một phen, sắc mặt ngay sau đó trở nên nghiêm túc, ngay cả ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc, nhìn ba người nói: "Ba vị, tuy rằng các ngươi là đế đô nổi tiếng Thái tử gia, nhưng hiện giờ chúng ta cũng không phải ở Đế Đô tinh, mà là ở trường Quân đội số 1, ở chỗ này, ta nghĩ ba vị có phải nên buông tha thân phận thái tử gia của các ngươi hay không? Nơi này cũng không phải là nơi các thế lực tranh đua, nơi này chỉ có thực lực của bản thân mới có thể lên tiếng."
Lời Tinh Tuyết Y nói cũng thực rõ ràng, tuy nàng luôn tươi cười, nhưng lời nàng nói nơi chốn lộ ra khinh miệt có thể nghe ra được.
Ba vị thái tử gia, đó là xưng hô dễ nghe, nói khó nghe chính là ăn chơi trác táng.
Ăn chơi trác táng có thể làm gì? Có thực lực sao? Tuy bọn họ đều có thể tiến vào trường Quân đội số 1, nhưng ai biết phương diện này có cái gì mờ ám tồn tại hay không?
Trường Quân đội số 1 nói phi thường dễ nghe, nơi này không phải người có thế lực như nào là có thể tùy tùy tiện tiện tiến vào, nhưng bọn họ chính là thái tử gia của thứ nguyên tinh tế, trường Quân đội số 1 còn không phải là do Đế quốc và liên bang quản lý sao, muốn cho ba người này tiến vào, chỉ cần hai đại nguyên soái cùng nữ vương bệ hạ đạt thành hiệp nghị nào đó, này không phải dễ dàng cho ba người vào sao.
Cho dù trường Quân đội số 1 nói thực dễ nghe, bọn họ có tin hay không cũng không biết.
"Hừ!" Nghe Tinh Tuyết Y nói, Lancet lạnh lùng hừ một tiếng, tự phụ trên mặt là đối với bản thân tự tin: "Như thế nào? Các ngươi khinh thường bổn điện hạ?"
"Chúng ta như vậy thì ngươi làm được gì?" Diêu Ân trong lúc nhất thời không nhịn được, hắn ghét nhất chính là Lancet cậy thế lực bản thân mà ức hiếp người, hơn nữa hắn nhìn ba vị thái tử gia này cũng phi thường không vừa mắt, ai bảo thân phận của mình từ khi sinh ra đã không cao quý bằng người ta chứ?
Đều là người, dựa vào cái gì còn phải phân đắt rẻ sang hèn cao thấp? Dựa vào cái gì bọn họ sinh ra liền được vạn nhân chú mục, mà hắn sinh ra lại phải chịu đựng châm chọc cười nhạo như vậy?Bọn họ rõ ràng đều là người.
Cho nên, Diêu Ân có thể nói là phi thường ghen ghét thân phận của ba người, hiện tại nhìn Lancet cư nhiên có cao ngạo như vậy, lập tức đứng ra không chút khách khí nói.
Khuôn mặt Lancet lập tức hạ xuống, môi đỏ mím lại, ánh mắt cao ngạo liếc liếc Diêu Ân, xuy thanh cười: "Như thế nào? Ngươi là muốn đánh nhau với bổn điện hạ sao?"
"Ta...."
"Diêu Ân." Thẩm Vũ Uyên đem Diêu Ân vẻ mặt tối tăm kéo ra sau, tuy hắn rất không thích Diêu Ân, nhưng là vừa rồi lời nói của Diêu Ân đúng là hơi quá mức.
"Thẩm Vũ Uyên, ngươi là có ý gì?" Diêu Ân lập tức nhíu mày, sắc mặt tối tăm nhìn Thẩm Vũ Uyên không chút khách khí cười nhạo: "Như thế nào, nhìn người ta là điện hạ Đế Quốc, hiện tại ngay cả Tô Thanh Khê cũng bắt đầu đi liếm ngón chân bọn họ sao?"
"Diêu Ân, ngươi CMN muốn kiếm chuyện sao?" Thẩm Vũ Uyên lập tức nổi giận, Lưu Phái bọn họ cùng Thanh Bang vốn dĩ không ưa nhau, vừa rồi hắn kéo Diêu Ân một phen cũng là hảo ý, không nghĩ tới Diêu Ân cư nhiên không biết xấu hổ không cho mặt mũi như vậy.
"Thẩm Vũ Uyên, ngươi cũng là một con chó mà Lưu Phái Tô Thanh Khê nuôi thôi, ngươi đừng tưởng rằng ngươi hiện tại kiêu ngạo, Thanh Bang ta liền không thể làm gì ngươi?"
"Xuy" Thẩm Vũ Uyên lập tức cười nhạo một tiếng, nhướng mày khiêu khích nói: "Cho dù ta là một con chó của Lưu Phái ta cũng rất vui, ít nhất ta còn có thể kiêu ngạo. Ngươi thì sao? Diêu Ân, ngươi ở Thanh Bang chỉ sợ ngay cả một con chó cũng không bằng đi? Cho dù muốn kiêu ngạo chỉ sợ cũng không có chỗ mà kiêu ngạo đi!"
"Ngươi..." Khuôn mặt tối tăm của Diêu Ân quả thực có thể tích ra nước, phi thường khó coi.
Thẩm Vũ Uyên nhướng lông mày, ánh mắt khiêu khích quả thực không thể khiêu khích hơn, mọi người nhìn một màn này, thật sự là không rõ, bọn họ như thế nào lại xảy ra nội chiến vậy?
"Đủ rồi!" Lãnh Diễn lạnh lùng lên tiếng, đôi mắt như lãnh đao nhìn hai người lạnh lùng nói: "Các ngươi còn biết hiện tại các ngươi đang làm gì hay không? Chúng ta hôm nay có nhiệm vụ gì? Chính là cho các ngươi ra để làm mất mặt tứ đại thế lực?"
Tứ đại thế lực bọn họ hôm nay không chỉ bị người ra oai phủ đầu, cư nhiên còn trước mặt người khác xảy ra nội chiến, quả thực mất hết mặt mũi.
Tinh Tuyết Y sắc mặt phi thường khó coi, Lưu Phái cùng Thanh Bang không ưa nhau đây cũng là việc bọn họ đều biết, nhưng nàng không nghĩ hai người cư nhiên ở chỗ này mất mặt cho tân sinh xem.
Thẩm Vũ Uyên cùng Diêu Ân cũng biết trước mắt không phải thời điểm gây chuyện, lạnh lùng hừ một tiếng không nói chuyện nữa.
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất