Chương 9: Sa Đọa
CHƯƠNG 9: SA ĐỌA
“Ưnn…” Chẳng mấy dễ chịu khi bị hất mạnh lên giường, Hắc Dạ không khỏi bật ra một tiếng rên đau đớn, nhưng rồi lại siết chặt khớp hàm, nuốt trọn mọi thống khổ và huyết lệ vào trong bụng mình, không để cho bất kì kẻ nào biết được.
Hắn thành công thổi bùng nhục dục nơi Vạn Tình, nhưng cũng thổi bùng ham muốn ngược đãi của kẻ đang đè trên người hắn.
Mới đây thôi Hắc Dạ còn không ngơi cám dỗ Vạn Tình, thì ngay sau khi đã đạt được mục đích, chứng kiến Vạn Tình vì khiêu khích của mình mà mất đi lí trí bị dục vọng chi phối, người đàn ông lại lựa chọn câm nín, và lặng lẽ đón nhận.
Mặt bị áp xuống dưới giường, chiếc áo sơ mi trắng còn sót lại cũng bị chàng trai đè phía trên soạt một tiếng xé rách, lảnh lói đến thế, cho thấy hai người đàn ông đang khao khát nổi loạn đều có phần kích động.
Khi hàm răng Vạn Tình găm vào da thịt mình, cảm giác đau nhói làm cho Hắc Dạ thực muốn cười khổ. Hắn thật sự tìm đúng người rồi, tìm được một con dã thú ăn thịt người xinh đẹp đến thế này. Vậy thì giờ đây…
Xin mời cứ tận tình mà xâu xé da thịt hắn, cắn nuốt máu thịt hắn, triệt để……phá hủy hắn đi.
Một cuộc làm tình thấm chút đau đớn khiến cho Hắc Dạ mới lần đầu tiên trải nghiệm chuyện này với kẻ cùng giới cảm thấy hưng phấn mà cũng thấy sợ hãi. Kẻ đè trên người hắn rõ ràng là một tay lão luyện, dù cho không ngừng gặm cắn cơ thể hắn, ngón tay cứ ra sức xoa niết da thịt hắn, nhưng vẫn có thể khơi dậy ham muốn vốn say ngủ trong lòng hắn.
Hắn luôn căm ghét đồng tính luyến ái, vậy mà đối với sự ngược đãi này lại nảy sinh cảm giác.
Quả nhiên bản thân mình cũng là một kẻ biến thái ư, trong cái tình huống bị nắn bị cắn đến chảy máu lại còn có thể cảm thấy hưng phấn không thôi. Rành rành là một kẻ biến thái mà, thế nên ông trời mới để cho tử thần lấy đi mạng hắn.
“Ư ____ _” Một tiếng hắt dài líu xíu chợt buột khỏi miệng. Quần Tây Hắc Dạ đã bị Vạn Tình kéo tuột xuống tận mắt cá chân, đôi chân thon dài săn chắc phơi bày trần trụi trong không gian, cám dỗ người ta vuốt ve, gặm cắn.
Mà khi đầu ngón tay Vạn Tình mới chớm đâm vào cơ thể Hắc Dạ, người đàn ông đã không nhịn được đau phải thở hắt ra.
Nếu là bình thường, Hắc Dạ thề sẽ xé nát kẻ đang đè trên người mình thành muôn mảnh, nhưng giờ phút này, hắn nguyện cam chịu để được chìm đắm trong sự xâm chiếm đầy hưng phấn này.
Vạn Tình những tưởng một người đàn ông cực phẩm đã bước qua cái tuổi ba mươi như Hắc Dạ tuyệt nhiên không thể mới trải nghiệm lần đầu, còn từng vì thế mà lấy làm tiếc nuối. Sớm biết Hắc Dạ mĩ vị nhường này đã xơi tái người đàn ông nham hiểm cứ hay thích làm hàng[1] này cho rồi. Nhưng giờ thấy phản ứng của hắn, cùng cảm giác kẹp siết lấy ngón tay y ở đằng sau, một kẻ lão luyện như Vạn Tình liền nhận ngay ra kì thật Hắc Dạ mới là lần đầu tiên.
Lần đầu tiên cùng đàn ông làm tình, mà còn là lần đầu tiên bị đặt phía dưới.
Điều này làm cho Vạn Tình thầm cảm thấy như đang lao vút lên tận thiên đường. Được làm kẻ khai phá đầu tiên, thì càng thể hiện được bản lãnh của y chứ sao.
Vạn Tình thường ngày đều được coi là một gã tình nhân xuất sắc trên giường, tuyệt đối đầy đủ vuốt ve để kích thích trước, kĩ thuật cũng tuyệt đối điêu luyện. Người lãng mạn như y kiên quyết không chấp nhận kiểu làm tình cứ hùng hổ tiến vào đã chẳng hề có thưởng thức lại còn thiếu trình độ. “Làm tình, là một thứ nghệ thuật thanh cao”, căn cứ vào nguyên tắc này, Vạn Tình chưa từng ẩu tả như ngày hôm nay, chỉ có thể trách Hắc Dạ “thiếu thốn” quá thôi.
Đã có chút bình tĩnh lại, Vạn Tình không còn nóng vội đùa giỡn thân thể người đàn ông nữa. Ngón tay liên tục kích thích, cùng với vài phần yêu thương mà dịu dàng vuốt ve, đem lại càng nhiều những tê dại lạ thường.
Thế nhưng Vạn Tình đột nhiên trở nên dịu dàng thế này lại khiến Hắc Dạ vô cùng chán ghét. Hắn muốn bị xé nát, bị hủy họai, bị chà đạp, bị giày vò, chứ có phải cái kiểu mơn trớn vuốt ve này đâu. Hắc Dạ quay ngoắt đầu lại, hung hãn gườm cho chàng trai tóc dài một cái, mắng: “Con mẹ mi, liệt dương hả? Sờ cái gì mà sờ mãi thế? Không làm thì biến ngay cho ta!!!”
“Đồ đồng tính ngắn nhỏ chết tiệt! Biến cho ta! Mẹ nó, mi nghĩ đang chơi đàn bà đó à?! Hay là yếu quá không ngóc lên nổi? Toàn cái kiểu của bọn đồng tính chết giẫm. Không làm được thì phắn ngay ra ngoài! Lề rà lề rề cái đồ đồng tính chết tiệt nhà mi ấy!” Đạp thẳng cho Vạn Tình một phát, Hắc Dạ chỉ tay vào người bị hắn đá ngã nhào xuống đất mà chửi cho té tát.
Người đàn ông đầu óc có hơi chếnh choáng gắng gượng nhổm dậy khỏi giường, thở hổn hển muốn từ trên giường bước xuống, chân còn chưa chấm đất đã nhận ngay một cái tát như trời giáng, người thoắng cái ngã rạp lên giường, vừa mở mắt đã thấy vẻ giận dữ tràn ngập trên gương mặt điển trai của Vạn Tình.
Tốt lắm, Hắc Dạ hắn đợi cũng chỉ là kết quả này thôi.
Cười trả không chút tức giận, Hắc Dạ nhếch mép, xoa xoa vết máu nơi khóe miệng, đối với Vạn Tình ra điều khiêu khích: “Mẹ nó, dám đánh ta …” Vừa nói lại vừa vung chân đá vào Vạn Tình, chỉ là lần này không dùng lực lớn như trước, mà Vạn Tình cũng dễ dàng né được.
“Mi điên rồi hả?” Chưa từng gặp loại người nào đang dưng không lại muốn người ta ra tay mạnh với mình như vậy, Vạn Tình không khỏi nheo mắt lại. Y dám chắc rằng Hắc Dạ cố tình khơi mào cơn giận của y.
“Hừm_ ______” Khinh khỉnh hừ lại một tiếng, Hắc Dạ nằm trên giường trình ình thành hình chữ đại, dang thật rộng hai chân ra, hướng về phía Vạn Tình, khẽ cười, bảo: “Lại đây…Chơi chết ta đi!”
“Bốp ____ ____ ” Bàn tay đánh mạnh lên đùi người đàn ông, khiến cho người phía dưới tức khắc khẽ co rúm lại. Vạn Tình khom người vuốt ve bắp đùi bị mình đánh mà hơi tấy đỏ: “Mi đã thích như vậy, thì ta thỏa mãn mi luôn nhé.”
“Thích người ta dùng vũ lực à?” Khình khịch cười, Vạn Tình thô bạo hất người đàn ông nằm úp mặt xuống giường, kéo mạnh thân thể người kia lên, khiến cặp mông hắn nghếch cao, khuất nhục chẳng khác nào tư thế của một con chó.
“Hay là thích bị như vầy ?” Lôi cravat trên mặt đất trói ngược hai tay người đàn ông ra sau lưng, Vạn Tình cưỡi trên người Hắc Dạ, ngón tay vuốt ve chiếc cằm của người đàn ông, buộc hắn phải ngẩng đầu lên.
Người đàn ông như vậy, quả thực rất đẹp…
Vẻ đẹp dũng mãnh lại làm nền cho sự suy sụp mực này khiến cho Vạn Tình thực muốn cột người đàn ông này trọn đời bên y, hoàn toàn chiếm hữu……mà, cũng nảy sinh chút đau lòng.
“A __ ___ !!! ”
Tiến vào không hề có bất luận thứ gì bôi trơn, đối với một người đàn ông mới lần đầu tiên chính là nỗi đau đớn như cơ thể bị xé toác. Vạn Tình tỏ tường rằng người phía dưới ắt hẳn rất đau, đau đớn đến mức khuôn mặt anh tuấn cũng trở nên méo xẹo.
Nhưng sự tiến vào như vậy lại mang đến nỗi kích động cùng niềm thỏa mãn đến khó tả, làm cho Vạn Tình ngỡ như đang bay ở trên mây.
Chiếm hữu được người đàn ông này chính là y, giáp sát vào người đàn ông này cũng là Vạn Tình y.
Là y! Đều là y!
Không mảy may chần chừ hay dừng lại, chàng trai tóc dài dùng hai tay giữ chặt lấy eo Hắc Dạ rồi lay động. Mà làm cho thân thể chìm trong khoái cảm xác thịt chân thật nhất, trong sa đọa …. chính là linh hồn của Hắc Dạ.
Người đàn ông hai tay bị ép trói ngược ra sau lưng, sức nặng toàn thân đều đổ dồn vào hai đầu gối, đầu vì Vạn Tình cưỡng chế mà không thể không rũ xuống, trong cơn đau đớn mà thăng hoa dục vọng tối nguyên thủy.
Mi hạ lưu biến thái đến vậy kia à, bị đối đãi thế này mà vẫn không kiềm chế được thấy phấn khích…
Hắc Dạ tự cười nhạo chính mình. Sa đọa….
9.
[1] Gốc là từ muộn tao, bắt nguồn là tiếng dịch âm của từ man show trong tiếng Anh, hiện nay trở nên thịnh hành trong giới trẻ với nghĩa ám chỉ những người bên ngoài điềm đạm, trầm tĩnh nhưng lại có nhiều suy nghĩ ẩn giấu bên trong, là một người không dễ biểu lộ hỉ nộ ái ố cùng tình cảm ra bên ngoài, nhưng trong những trường hợp đặc biệt lại bộc lộ biểu hiện không thể ngờ tới được.
“Ưnn…” Chẳng mấy dễ chịu khi bị hất mạnh lên giường, Hắc Dạ không khỏi bật ra một tiếng rên đau đớn, nhưng rồi lại siết chặt khớp hàm, nuốt trọn mọi thống khổ và huyết lệ vào trong bụng mình, không để cho bất kì kẻ nào biết được.
Hắn thành công thổi bùng nhục dục nơi Vạn Tình, nhưng cũng thổi bùng ham muốn ngược đãi của kẻ đang đè trên người hắn.
Mới đây thôi Hắc Dạ còn không ngơi cám dỗ Vạn Tình, thì ngay sau khi đã đạt được mục đích, chứng kiến Vạn Tình vì khiêu khích của mình mà mất đi lí trí bị dục vọng chi phối, người đàn ông lại lựa chọn câm nín, và lặng lẽ đón nhận.
Mặt bị áp xuống dưới giường, chiếc áo sơ mi trắng còn sót lại cũng bị chàng trai đè phía trên soạt một tiếng xé rách, lảnh lói đến thế, cho thấy hai người đàn ông đang khao khát nổi loạn đều có phần kích động.
Khi hàm răng Vạn Tình găm vào da thịt mình, cảm giác đau nhói làm cho Hắc Dạ thực muốn cười khổ. Hắn thật sự tìm đúng người rồi, tìm được một con dã thú ăn thịt người xinh đẹp đến thế này. Vậy thì giờ đây…
Xin mời cứ tận tình mà xâu xé da thịt hắn, cắn nuốt máu thịt hắn, triệt để……phá hủy hắn đi.
Một cuộc làm tình thấm chút đau đớn khiến cho Hắc Dạ mới lần đầu tiên trải nghiệm chuyện này với kẻ cùng giới cảm thấy hưng phấn mà cũng thấy sợ hãi. Kẻ đè trên người hắn rõ ràng là một tay lão luyện, dù cho không ngừng gặm cắn cơ thể hắn, ngón tay cứ ra sức xoa niết da thịt hắn, nhưng vẫn có thể khơi dậy ham muốn vốn say ngủ trong lòng hắn.
Hắn luôn căm ghét đồng tính luyến ái, vậy mà đối với sự ngược đãi này lại nảy sinh cảm giác.
Quả nhiên bản thân mình cũng là một kẻ biến thái ư, trong cái tình huống bị nắn bị cắn đến chảy máu lại còn có thể cảm thấy hưng phấn không thôi. Rành rành là một kẻ biến thái mà, thế nên ông trời mới để cho tử thần lấy đi mạng hắn.
“Ư ____ _” Một tiếng hắt dài líu xíu chợt buột khỏi miệng. Quần Tây Hắc Dạ đã bị Vạn Tình kéo tuột xuống tận mắt cá chân, đôi chân thon dài săn chắc phơi bày trần trụi trong không gian, cám dỗ người ta vuốt ve, gặm cắn.
Mà khi đầu ngón tay Vạn Tình mới chớm đâm vào cơ thể Hắc Dạ, người đàn ông đã không nhịn được đau phải thở hắt ra.
Nếu là bình thường, Hắc Dạ thề sẽ xé nát kẻ đang đè trên người mình thành muôn mảnh, nhưng giờ phút này, hắn nguyện cam chịu để được chìm đắm trong sự xâm chiếm đầy hưng phấn này.
Vạn Tình những tưởng một người đàn ông cực phẩm đã bước qua cái tuổi ba mươi như Hắc Dạ tuyệt nhiên không thể mới trải nghiệm lần đầu, còn từng vì thế mà lấy làm tiếc nuối. Sớm biết Hắc Dạ mĩ vị nhường này đã xơi tái người đàn ông nham hiểm cứ hay thích làm hàng[1] này cho rồi. Nhưng giờ thấy phản ứng của hắn, cùng cảm giác kẹp siết lấy ngón tay y ở đằng sau, một kẻ lão luyện như Vạn Tình liền nhận ngay ra kì thật Hắc Dạ mới là lần đầu tiên.
Lần đầu tiên cùng đàn ông làm tình, mà còn là lần đầu tiên bị đặt phía dưới.
Điều này làm cho Vạn Tình thầm cảm thấy như đang lao vút lên tận thiên đường. Được làm kẻ khai phá đầu tiên, thì càng thể hiện được bản lãnh của y chứ sao.
Vạn Tình thường ngày đều được coi là một gã tình nhân xuất sắc trên giường, tuyệt đối đầy đủ vuốt ve để kích thích trước, kĩ thuật cũng tuyệt đối điêu luyện. Người lãng mạn như y kiên quyết không chấp nhận kiểu làm tình cứ hùng hổ tiến vào đã chẳng hề có thưởng thức lại còn thiếu trình độ. “Làm tình, là một thứ nghệ thuật thanh cao”, căn cứ vào nguyên tắc này, Vạn Tình chưa từng ẩu tả như ngày hôm nay, chỉ có thể trách Hắc Dạ “thiếu thốn” quá thôi.
Đã có chút bình tĩnh lại, Vạn Tình không còn nóng vội đùa giỡn thân thể người đàn ông nữa. Ngón tay liên tục kích thích, cùng với vài phần yêu thương mà dịu dàng vuốt ve, đem lại càng nhiều những tê dại lạ thường.
Thế nhưng Vạn Tình đột nhiên trở nên dịu dàng thế này lại khiến Hắc Dạ vô cùng chán ghét. Hắn muốn bị xé nát, bị hủy họai, bị chà đạp, bị giày vò, chứ có phải cái kiểu mơn trớn vuốt ve này đâu. Hắc Dạ quay ngoắt đầu lại, hung hãn gườm cho chàng trai tóc dài một cái, mắng: “Con mẹ mi, liệt dương hả? Sờ cái gì mà sờ mãi thế? Không làm thì biến ngay cho ta!!!”
“Đồ đồng tính ngắn nhỏ chết tiệt! Biến cho ta! Mẹ nó, mi nghĩ đang chơi đàn bà đó à?! Hay là yếu quá không ngóc lên nổi? Toàn cái kiểu của bọn đồng tính chết giẫm. Không làm được thì phắn ngay ra ngoài! Lề rà lề rề cái đồ đồng tính chết tiệt nhà mi ấy!” Đạp thẳng cho Vạn Tình một phát, Hắc Dạ chỉ tay vào người bị hắn đá ngã nhào xuống đất mà chửi cho té tát.
Người đàn ông đầu óc có hơi chếnh choáng gắng gượng nhổm dậy khỏi giường, thở hổn hển muốn từ trên giường bước xuống, chân còn chưa chấm đất đã nhận ngay một cái tát như trời giáng, người thoắng cái ngã rạp lên giường, vừa mở mắt đã thấy vẻ giận dữ tràn ngập trên gương mặt điển trai của Vạn Tình.
Tốt lắm, Hắc Dạ hắn đợi cũng chỉ là kết quả này thôi.
Cười trả không chút tức giận, Hắc Dạ nhếch mép, xoa xoa vết máu nơi khóe miệng, đối với Vạn Tình ra điều khiêu khích: “Mẹ nó, dám đánh ta …” Vừa nói lại vừa vung chân đá vào Vạn Tình, chỉ là lần này không dùng lực lớn như trước, mà Vạn Tình cũng dễ dàng né được.
“Mi điên rồi hả?” Chưa từng gặp loại người nào đang dưng không lại muốn người ta ra tay mạnh với mình như vậy, Vạn Tình không khỏi nheo mắt lại. Y dám chắc rằng Hắc Dạ cố tình khơi mào cơn giận của y.
“Hừm_ ______” Khinh khỉnh hừ lại một tiếng, Hắc Dạ nằm trên giường trình ình thành hình chữ đại, dang thật rộng hai chân ra, hướng về phía Vạn Tình, khẽ cười, bảo: “Lại đây…Chơi chết ta đi!”
“Bốp ____ ____ ” Bàn tay đánh mạnh lên đùi người đàn ông, khiến cho người phía dưới tức khắc khẽ co rúm lại. Vạn Tình khom người vuốt ve bắp đùi bị mình đánh mà hơi tấy đỏ: “Mi đã thích như vậy, thì ta thỏa mãn mi luôn nhé.”
“Thích người ta dùng vũ lực à?” Khình khịch cười, Vạn Tình thô bạo hất người đàn ông nằm úp mặt xuống giường, kéo mạnh thân thể người kia lên, khiến cặp mông hắn nghếch cao, khuất nhục chẳng khác nào tư thế của một con chó.
“Hay là thích bị như vầy ?” Lôi cravat trên mặt đất trói ngược hai tay người đàn ông ra sau lưng, Vạn Tình cưỡi trên người Hắc Dạ, ngón tay vuốt ve chiếc cằm của người đàn ông, buộc hắn phải ngẩng đầu lên.
Người đàn ông như vậy, quả thực rất đẹp…
Vẻ đẹp dũng mãnh lại làm nền cho sự suy sụp mực này khiến cho Vạn Tình thực muốn cột người đàn ông này trọn đời bên y, hoàn toàn chiếm hữu……mà, cũng nảy sinh chút đau lòng.
“A __ ___ !!! ”
Tiến vào không hề có bất luận thứ gì bôi trơn, đối với một người đàn ông mới lần đầu tiên chính là nỗi đau đớn như cơ thể bị xé toác. Vạn Tình tỏ tường rằng người phía dưới ắt hẳn rất đau, đau đớn đến mức khuôn mặt anh tuấn cũng trở nên méo xẹo.
Nhưng sự tiến vào như vậy lại mang đến nỗi kích động cùng niềm thỏa mãn đến khó tả, làm cho Vạn Tình ngỡ như đang bay ở trên mây.
Chiếm hữu được người đàn ông này chính là y, giáp sát vào người đàn ông này cũng là Vạn Tình y.
Là y! Đều là y!
Không mảy may chần chừ hay dừng lại, chàng trai tóc dài dùng hai tay giữ chặt lấy eo Hắc Dạ rồi lay động. Mà làm cho thân thể chìm trong khoái cảm xác thịt chân thật nhất, trong sa đọa …. chính là linh hồn của Hắc Dạ.
Người đàn ông hai tay bị ép trói ngược ra sau lưng, sức nặng toàn thân đều đổ dồn vào hai đầu gối, đầu vì Vạn Tình cưỡng chế mà không thể không rũ xuống, trong cơn đau đớn mà thăng hoa dục vọng tối nguyên thủy.
Mi hạ lưu biến thái đến vậy kia à, bị đối đãi thế này mà vẫn không kiềm chế được thấy phấn khích…
Hắc Dạ tự cười nhạo chính mình. Sa đọa….
9.
[1] Gốc là từ muộn tao, bắt nguồn là tiếng dịch âm của từ man show trong tiếng Anh, hiện nay trở nên thịnh hành trong giới trẻ với nghĩa ám chỉ những người bên ngoài điềm đạm, trầm tĩnh nhưng lại có nhiều suy nghĩ ẩn giấu bên trong, là một người không dễ biểu lộ hỉ nộ ái ố cùng tình cảm ra bên ngoài, nhưng trong những trường hợp đặc biệt lại bộc lộ biểu hiện không thể ngờ tới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất