Vào Trại Tâm Thần Tìm Được Vợ Ngốc
Chương 61: Phiên ngoại 4 : Chuyện của Tần Liêm và Tiêu Anh
Nhắc đến chuyện tình của bác sĩ Tiêu Anh, không ai không khỏi dở khóc dở cười với cặp đôi này.
Một bác sĩ ăn học đến nơi đến chốn, thế mà lại bị một gã làm xã hội đen cưỡng hiếp. Mà xã hội đen cưỡng hiếp thì thôi đi, người ta dỗ dành mấy câu lập tức cuốn gói đi theo người ta. Làm một người yêu nhỏ ngoan hiền hết chỗ nói.
Đến cả chuyện ra mắt bố mẹ hai bên cũng là chuyện cười không được. Mà khóc cũng không xong.
Chuyện chẳng là như vậy, Tần Liêm theo Dịch Long Huấn đã lâu, tất nhiên... Nếu có trả thù thì nhất định hắn cũng phải đi theo.
Điều này Tiêu Anh cũng biết, cậu lo lắng suốt mấy ngày đêm. Cuối cùng lại hay tin bên phía Dịch Long Huấn có người bị bắn mà không nói rõ là ai.
Tiêu Anh cứ đinh ninh rằng chắc chần Tần Liêm, vì hắn là người mạnh nhất và luôn theo sát Long Huấn không rời. Nếu có nổ súng, kiểu gì Tần Liêm không là người dính chưởng trước ?
Bác sĩ Tiêu Anh tự nghĩ bậy bạ. Rồi tự dọa cho bản thân mình sợ đến phát khóc.
Một tuần sau, khi Tần Liêm quay về người bị bắn là Dịch Long Huấn. Lúc đó, Tiêu Anh mới giảm bớt lo lắng. Người ta vừa đưa hộp nhẫn ra trước mặt cậu, nói một câu.
" Tôi đợi ngày mình còn sống để cưới em làm vợ"
Thế là Tiêu Anh vui mừng chẳng còn chút liêm sĩ, cứ thế liên tục gật đầu đồng ý. Chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều.
Chuyện cưới xin nhà Tần Liêm rất dễ, tại vì sao ư ? Tại hắn là trẻ mồ côi, được ông bà Dịch gia nhận về. Mà giờ hai người kia mất rồi, Dịch Long Huấn cũng ủng hộ chuyện này. Cho nên, Tần Liêm dẫn Tiêu Anh đến mộ ông bà chu thắp một nén nhang thế là thành vợ hắn.
Nhưng chuyện nhà Tiêu Anh thì cam go hơn, chuyện chẳng là thế này.
Vào một ngày đẹp trời, Tiêu Anh quyết định công khai chuyện tình cảm. Cậu nói là sẽ dẫn bạn gái về ra mắt, ông bà nhà họ Tiêu nghe thấy thế liền mặt ra mặt. Gọi người làm chuẩn bị bao nhiêu là thức ăn ngon để đón bạn gái của Tiêu Anh.
Nhưng mà, lúc Tiêu Anh dẫn " bạn gái" về nhà. Hai ông bà nhà họ Tiêu mặt mũi không biết thể hiện cái cảm xúc gì. Nhưng trong đầu họ đều thầm nghĩ .
" Bạn gái của Tiêu Anh lại có cái giống con trai mình ?"
Không những thế, " bạn gái" con rất đô con. Cao hơn hẳn Tiêu Anh một cái đầu, mặt mũi bặm trợn, trên người xăm trổ.
Ban đầu mẹ Tiêu Anh còn tự an ủi bản thân, đối với Tần Liêm mà đáp.
" Phải chăng... Bạn gái con ngượng ngùng không muốn đến nhà ta nên đưa anh trai đến chơi sao ?"
Tiêu Anh không nói gì, chỉ âm thầm nắm tay người kia. Hai cặp nhẫn sáng lắp lánh soi sáng ánh nhìn của hai vị phụ huynh.
Tất nhiên, cha Tiêu Anh tức giận muốn nổ mắt. Ông đập bàn nói.
" Không thể được, gia đình ta gia giáo bao đời này. Không hề có sự việc con trai mình là người đồng tính được. Là cậu, có phải là cậu dụ dỗ con trai tôi không?"
Tần Liêm tính tình ngây thẳng, thành thật đáp.
" Vâng ạ, thưa cha"
Người kia còn hùng hồn gọi là cha. Chọc cho Tiêu Viêm tức muốn xỉu, ông chạy vào bếp. Xách con dao chặt thịt ra, mặc kệ mọi người can ngăn. Muốn lao vào chém chết Tần Liêm.
Cớ sự rối ren, hết cách... Tiêu Anh đành nói.
" Là lỗi do con, không phải do anh ấy. Tần Liêm vào bệnh viện con cùng với Dịch Long Huấn của Dịch gia để làm nhiệm vụ. Con vì quá say mê anh ấy cho nên đã cho Tần Liêm uống thuốc ngủ, sau đó cưỡng hiếp ảnh. Mỗi lỗi lầm là do con, có gì... Cha cứ chém con đi"
Tiêu Anh quỳ xuống, nói dối cha mẹ trước sự sững sờ của Tần Liêm, vậy mà Tiêu Viêm lại hỏi.
" Dịch gia? Người này là người của Dịch Long Huấn. Tức là xã hội đen?"
Tần Liêm thành thực đáp.
" Thưa cha, đúng vậy ạ. Con là thuộc hạ đắc lực của Dịch Long Huấn. Cả nào không nghe lời con đều giết không tha, kẻ nào dám làm phản con...chém ngay tại chỗ. Con đã từng giết rất nhiều người, nhưng con yêu Tiêu Anh là thật"
Mấy câu đầu Tần Liêm nói như thể đấm vào mặt của cha Tiêu Viêu mấy cái, sau đó... Bỗng nhiên vội giấu dao chặt thịt ra sau lưng. Bằng cách nào đó, ngậm ngùi cho con trai mình cưới người ta. Vì lúc trước có đọc vài bài báo, "vì không yêu được cho nên giết cả nhà người yêu."
Và thế là họ nên đôi trong sự ngậm ngùi của cha mẹ. Ngày bọn họ kết hôn, mẹ của Tiêu Anh còn nói.
" Bạn gái của con, còn đô hơn cả con. Thế thì đến tối mần ăn được gì hả?"
Tiêu Anh nghe vậy cũng chỉ cười khổ rồi thôi. Chuyện đêm tối, bọn họ tự giải quyết theo cách riêng vậy.
Một bác sĩ ăn học đến nơi đến chốn, thế mà lại bị một gã làm xã hội đen cưỡng hiếp. Mà xã hội đen cưỡng hiếp thì thôi đi, người ta dỗ dành mấy câu lập tức cuốn gói đi theo người ta. Làm một người yêu nhỏ ngoan hiền hết chỗ nói.
Đến cả chuyện ra mắt bố mẹ hai bên cũng là chuyện cười không được. Mà khóc cũng không xong.
Chuyện chẳng là như vậy, Tần Liêm theo Dịch Long Huấn đã lâu, tất nhiên... Nếu có trả thù thì nhất định hắn cũng phải đi theo.
Điều này Tiêu Anh cũng biết, cậu lo lắng suốt mấy ngày đêm. Cuối cùng lại hay tin bên phía Dịch Long Huấn có người bị bắn mà không nói rõ là ai.
Tiêu Anh cứ đinh ninh rằng chắc chần Tần Liêm, vì hắn là người mạnh nhất và luôn theo sát Long Huấn không rời. Nếu có nổ súng, kiểu gì Tần Liêm không là người dính chưởng trước ?
Bác sĩ Tiêu Anh tự nghĩ bậy bạ. Rồi tự dọa cho bản thân mình sợ đến phát khóc.
Một tuần sau, khi Tần Liêm quay về người bị bắn là Dịch Long Huấn. Lúc đó, Tiêu Anh mới giảm bớt lo lắng. Người ta vừa đưa hộp nhẫn ra trước mặt cậu, nói một câu.
" Tôi đợi ngày mình còn sống để cưới em làm vợ"
Thế là Tiêu Anh vui mừng chẳng còn chút liêm sĩ, cứ thế liên tục gật đầu đồng ý. Chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều.
Chuyện cưới xin nhà Tần Liêm rất dễ, tại vì sao ư ? Tại hắn là trẻ mồ côi, được ông bà Dịch gia nhận về. Mà giờ hai người kia mất rồi, Dịch Long Huấn cũng ủng hộ chuyện này. Cho nên, Tần Liêm dẫn Tiêu Anh đến mộ ông bà chu thắp một nén nhang thế là thành vợ hắn.
Nhưng chuyện nhà Tiêu Anh thì cam go hơn, chuyện chẳng là thế này.
Vào một ngày đẹp trời, Tiêu Anh quyết định công khai chuyện tình cảm. Cậu nói là sẽ dẫn bạn gái về ra mắt, ông bà nhà họ Tiêu nghe thấy thế liền mặt ra mặt. Gọi người làm chuẩn bị bao nhiêu là thức ăn ngon để đón bạn gái của Tiêu Anh.
Nhưng mà, lúc Tiêu Anh dẫn " bạn gái" về nhà. Hai ông bà nhà họ Tiêu mặt mũi không biết thể hiện cái cảm xúc gì. Nhưng trong đầu họ đều thầm nghĩ .
" Bạn gái của Tiêu Anh lại có cái giống con trai mình ?"
Không những thế, " bạn gái" con rất đô con. Cao hơn hẳn Tiêu Anh một cái đầu, mặt mũi bặm trợn, trên người xăm trổ.
Ban đầu mẹ Tiêu Anh còn tự an ủi bản thân, đối với Tần Liêm mà đáp.
" Phải chăng... Bạn gái con ngượng ngùng không muốn đến nhà ta nên đưa anh trai đến chơi sao ?"
Tiêu Anh không nói gì, chỉ âm thầm nắm tay người kia. Hai cặp nhẫn sáng lắp lánh soi sáng ánh nhìn của hai vị phụ huynh.
Tất nhiên, cha Tiêu Anh tức giận muốn nổ mắt. Ông đập bàn nói.
" Không thể được, gia đình ta gia giáo bao đời này. Không hề có sự việc con trai mình là người đồng tính được. Là cậu, có phải là cậu dụ dỗ con trai tôi không?"
Tần Liêm tính tình ngây thẳng, thành thật đáp.
" Vâng ạ, thưa cha"
Người kia còn hùng hồn gọi là cha. Chọc cho Tiêu Viêm tức muốn xỉu, ông chạy vào bếp. Xách con dao chặt thịt ra, mặc kệ mọi người can ngăn. Muốn lao vào chém chết Tần Liêm.
Cớ sự rối ren, hết cách... Tiêu Anh đành nói.
" Là lỗi do con, không phải do anh ấy. Tần Liêm vào bệnh viện con cùng với Dịch Long Huấn của Dịch gia để làm nhiệm vụ. Con vì quá say mê anh ấy cho nên đã cho Tần Liêm uống thuốc ngủ, sau đó cưỡng hiếp ảnh. Mỗi lỗi lầm là do con, có gì... Cha cứ chém con đi"
Tiêu Anh quỳ xuống, nói dối cha mẹ trước sự sững sờ của Tần Liêm, vậy mà Tiêu Viêm lại hỏi.
" Dịch gia? Người này là người của Dịch Long Huấn. Tức là xã hội đen?"
Tần Liêm thành thực đáp.
" Thưa cha, đúng vậy ạ. Con là thuộc hạ đắc lực của Dịch Long Huấn. Cả nào không nghe lời con đều giết không tha, kẻ nào dám làm phản con...chém ngay tại chỗ. Con đã từng giết rất nhiều người, nhưng con yêu Tiêu Anh là thật"
Mấy câu đầu Tần Liêm nói như thể đấm vào mặt của cha Tiêu Viêu mấy cái, sau đó... Bỗng nhiên vội giấu dao chặt thịt ra sau lưng. Bằng cách nào đó, ngậm ngùi cho con trai mình cưới người ta. Vì lúc trước có đọc vài bài báo, "vì không yêu được cho nên giết cả nhà người yêu."
Và thế là họ nên đôi trong sự ngậm ngùi của cha mẹ. Ngày bọn họ kết hôn, mẹ của Tiêu Anh còn nói.
" Bạn gái của con, còn đô hơn cả con. Thế thì đến tối mần ăn được gì hả?"
Tiêu Anh nghe vậy cũng chỉ cười khổ rồi thôi. Chuyện đêm tối, bọn họ tự giải quyết theo cách riêng vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất