Sau Khi Bị Đuổi Ra Khỏi Nhà Tra Công Quỳ Xin Tôi Quay Đầu Lại
Chương 107: Anh thật sự sẽ đến cứu em sao?
"Không được! Cứu mạng, buông tôi ra! Đừng tới đây! Đừng tới đây!!"
Lâm Lộc kêu thảm khàn cả giọng, trực tiếp ngã từ trên ghế dựa xuống ngã xuống sàn nhà. Hết thảy xung quanh đều quá quen thuộc, ác mộng lần này lại chân thật hơn so với những lần trước đây! Thật giống như, cậu thật sự tới đáng sợ phòng kia......
Đột nhiên truyền đến tiếng bước chân ngoài cửa, ngay sau đó nắm tay cửa chuyển động. Lâm Lộc không quan tâm đứng dậy, dùng sức muốn chặn cửa lại.
"Không! Đừng vào! Không được!"
"Lâm Lộc, là tôi!"
"Buông tha tôi, cứu mạng! Đừng tra tấn tôi nữa, cầu cậu......Giết tôi, để tôi chết đi, để tôi chết!"
"Là tôi! Lâm Lộc, là tôi mà, tôi là Ninh Trí Viễn, cậu mở cửa cho tôi!"
".....Trí Viễn ca?"
Phần này mình post ở link drive sau. Mật khẩu là tên họ ĐẦY ĐỦ của trợ lý của Ninh Trí Viễn + tên của Đội trưởng đội trị an. Viết liền không dấu không cách, gồm 15 ký tự.
Gợi ý: (******un*******)
https://drive.google.com/file/d/1clh44GyBlDkvVjVAYCg7evMydkLZN9R7/view
Mình sẽ không reply bất cứ câu trả lời nào về mật khẩu. Nếu bạn nào theo dõi từ đầu đến cuối thì nó cũng khá dễ thôi. Bọn nó muốn repost thì không thiếu gì cách. Nhưmg mình không muốn nó lấy dễ vậy được, có thể mình sẽ áp dụng cách này cho các chương sau nữa.
Truyện chỉ được post tại tài khoản wattpad VyLeThuy4. Còn lại đều là repost.
Xin lỗi mọi người về sự bất tiện này. Tại mình ghét mấy con mặt loz reup ghê.
*** mẹ nó hề hước thiệt á chớ.
Như vậy......Nếu không nói cho hắn thì sao? Nhìn dáng vẻ, là chính hắn không nhận thấy chút gì
Lại giương mắt nhìn nhìn, Ninh Trí Viễn đã chạy tới bãi đỗ xe bên cạnh. Môi bác sĩ Lý giật giật, cuối cùng lại chỉ nhìn kia chiếc xe Bentley màu xám bạc biến mất khỏi tầm mắt, không nói gì.
Tác giả: ai cũng không phải là thần.
Lâm Lộc kêu thảm khàn cả giọng, trực tiếp ngã từ trên ghế dựa xuống ngã xuống sàn nhà. Hết thảy xung quanh đều quá quen thuộc, ác mộng lần này lại chân thật hơn so với những lần trước đây! Thật giống như, cậu thật sự tới đáng sợ phòng kia......
Đột nhiên truyền đến tiếng bước chân ngoài cửa, ngay sau đó nắm tay cửa chuyển động. Lâm Lộc không quan tâm đứng dậy, dùng sức muốn chặn cửa lại.
"Không! Đừng vào! Không được!"
"Lâm Lộc, là tôi!"
"Buông tha tôi, cứu mạng! Đừng tra tấn tôi nữa, cầu cậu......Giết tôi, để tôi chết đi, để tôi chết!"
"Là tôi! Lâm Lộc, là tôi mà, tôi là Ninh Trí Viễn, cậu mở cửa cho tôi!"
".....Trí Viễn ca?"
Phần này mình post ở link drive sau. Mật khẩu là tên họ ĐẦY ĐỦ của trợ lý của Ninh Trí Viễn + tên của Đội trưởng đội trị an. Viết liền không dấu không cách, gồm 15 ký tự.
Gợi ý: (******un*******)
https://drive.google.com/file/d/1clh44GyBlDkvVjVAYCg7evMydkLZN9R7/view
Mình sẽ không reply bất cứ câu trả lời nào về mật khẩu. Nếu bạn nào theo dõi từ đầu đến cuối thì nó cũng khá dễ thôi. Bọn nó muốn repost thì không thiếu gì cách. Nhưmg mình không muốn nó lấy dễ vậy được, có thể mình sẽ áp dụng cách này cho các chương sau nữa.
Truyện chỉ được post tại tài khoản wattpad VyLeThuy4. Còn lại đều là repost.
Xin lỗi mọi người về sự bất tiện này. Tại mình ghét mấy con mặt loz reup ghê.
*** mẹ nó hề hước thiệt á chớ.
Như vậy......Nếu không nói cho hắn thì sao? Nhìn dáng vẻ, là chính hắn không nhận thấy chút gì
Lại giương mắt nhìn nhìn, Ninh Trí Viễn đã chạy tới bãi đỗ xe bên cạnh. Môi bác sĩ Lý giật giật, cuối cùng lại chỉ nhìn kia chiếc xe Bentley màu xám bạc biến mất khỏi tầm mắt, không nói gì.
Tác giả: ai cũng không phải là thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất