Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 38: Giải quyết bầy sói

Trước Sau
Editor: Tĩnh

Sau khi tiêu diệt bầy sói, Sở Diệp ở trong thôn nghĩ dưỡng mấy ngày, còn thả ong đàn đi lên núi thải mật.

Bên ngoài Mai Thôn có một rừng hoa mai, đó mới là thứ làm Sở Diệp vui mừng.

Ngân Sí Ong đàn ở trong Mai Thôn du đãng khắp nơi, dẫn tới mọi người trong Mai Thôn nghị luận sôi nổi.

“Không nghĩ tới, Ngân Sí Ong lại lợi hại như vậy!”

“Khi nghe nói tới đây là một Hồn Sủng Sư ký khế ước với một con Ngân Sí Ong, ta cũng không quá để ý, dù sao thì một con tiểu ong mật có thể làm gì, lại không nghĩ rằng, Ngân Sí Ong khi phát huy hiệu quả lại lớn như thế.” . ngôn tình hay

“Kiến nhiều cắn chết tượng a! Tuy rằng Diệp thiếu chỉ khế ước với một con Ngân Sí Ong, nhưng mà có thể mượn đó mà khống chế một đám a!”

“Đã sớm nghe nói, Long Nhai Thôn Diệp thiếu dựa vào dưỡng ong bán mật ong, kiếm được không ít tiền, không nghĩ tới khi chiến đấu, cũng lợi hại như vậy.”

“Ngươi là không nhìn thấy a! Lúc ấy bầy sói bị ong mật chít châm nữa người dưới! Ngã trên mặt đất mà kêu như quỷ khóc sói gào.”

“Nhìn rất thảm a! Sưng lên một vòng lớn.” thôn dân nghe xong, nói không tự giác mà kép hai chân lại.

“Con tiểu hồ ly cũng rất lợi hại, nguyên bản tưởng là thứ vô dụng, không nghĩ tới khi chiến đấu, lại rất hung tàn.”

“Diệp thiếu cùng Lâm thiếu thực lực nằm ngoài dự đoán của mọi người, so sánh với Vương thị huynh muội, liền có chút hữu danh vô thực.”

“Mặc kệ như thế nào, có thể trở thành Hồn Sủng Sư chính là hảo a!”

……

Một nhóm thôn dân nghị luận sôi nổi, mang theo nồng đậm cảm thán.

“Diệp thiếu có ở đó không?” thôn trưởng Mai Thôn mang theo vài người tới, gõ gõ cửa

Sở Diệp mở cửa, đem thôn trưởng cùng đám người đoán vào phòng, hỏi: “Thôn trưởng có việc?”

Thôn trưởng Mai Thôn lập tức đem một túi đồng vàng đưa lên, “sau khi sử lý xong bầy sói, bổn thôn đã đi châu phủ báo cáo, còn đây là tiền thưởng.”



“Làm phiền.”

Thôn trưởng Mai Thôn vội vàng xua tay, nói: “Nơi nào nơi nào, Diệp thiếu khách khí, lần này ít nhiều nhờ vào Diệp thiếu, bằng không thôn chúng ta thật sự là……”

Sở Diệp nhàn nhạt cười cười, nói: “Thôn trưởng đã cảm tạ ta rồi, không cần khách khí như thế.”

Thôn trưởng Mai Thôn có chút ngượng ngùng, cùng Sở Diệp đàm luận một hồi rồi rời đi.

Thôn trưởng đi rồi, Sở Diệp đem đồng vàng đưa cho Lâm Sơ Văn, “Đồng vàng không ít, lần này coi như kiếm không ít.”

“Đồng vàng ngươi giữ liền tốt rồi cho ta làm cái gì?” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp dựa vào ghế trên, nói: “Ngươi không phải cần luyện chế một ít dược tề cao cấp sao? Không thể thiếu tiêu tiền.”

Mỗi Dược Tề Sư đều cần rất nhiều tiền để mua sắm dược liệu. Lâm Sơ Văn thiên phú hảo, xác xuất thành công còn cao, nên càng cần không ít tiền đâu.

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Vậy ta đây liền thu.”

Sở Diệp giơ giơ lên tay, ý bảo Lâm Sơ Văn không cần khách khí.

Tuyết Bảo ghé ở trên bàn mà ăn mật ong, tựa hồ một miệng đều là mật ong, Sở Diệp nhịn không được có chút buồn cười.

Lâm Sơ Văn lấy ra một đĩa nhỏ mật ong, đưa cho Sở Diệp. “Nếm thử, lần này Tiểu Ngân cho Tuyết Bảo, hương vị thực không tồi.”

Sở Diệp ăn một ít mật ong, gật gật đầu, nói: “Hương vị cùng trước kia không giống nhau.”

Phía trước ong đàn ủ mật ong, đều là do ong không cấp bậc ủ ra, nhưng hiện tại ủ mật ong, lại có một bộ phận là do Ngân Sí Ong có phẩm cấp ủ ra.

“Ta đã xem qua thùng nuôi ong, lần này mang lại đây ong đàn không nhiều lắm, đại khái có thể thu mười lăm hủ mật ong, bán được khoảng một trăm đồng vàng, hẳn là không thành vấn đề.” Lâm Sơ Văn nói.

Tuy rằng lần này thu mật ong tuy ít, nhưng giá cả hẳn là có thể đi lên không ít.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không cần, phấn hoa mai tuy tốt, nhưng lượng mật cho ra lại không lớn, nhưng phẩm cấp của mật ong lại tăng lên không ít, nếu ong đàn dùng cũng sẽ có chỗ lợi, nếu chỉ bán để lấy tiền, còn không bằng lấy cung ứng cho ong đàn.” Dù sao nếu hắn muốn kiếm lời lâu dài, thì phải giúp cho thực lực ong đàn tăng lên, nếu ong đàn có thể ăn được mật ong phẩm cấp tốt thì cũng giống như hắn dùng toái Hồn Tinh nuôi nấng, hẳn là có hiệu quả giống nhau.



Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Cũng được.”

“Con ong chúa cũ ở Long Nhai Sơn là Tuớng cấp sao?” Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói: “Tuớng cấp a! Nếu là ong chúa Tuớng cấp, vậy bên trong tổ ong hẳn là có bảo tồn không ít Ngân Tuyết sữa ong chúa, đồ vật kia đối với Tiểu Ngân hẳn là có không nhỏ chỗ tốt.”

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Hẳn là có, bất quá, hiện tại còn quá sớm.”

Tiểu Ngân hiện tại mới cấp 5, còn chưa đến lúc cùng con tiểu ong chúa trong núi kia xé rách mặt, từ từ cũng sẽ có lúc Tiểu Ngân sẽ nhất thống ong đàn ở Long Nhai Sơn.

Giải quyết xong bầy sói, hai người ở lại Mai Thôn hơn mười ngày, mới trở lại Long Nhai Thôn.

Sở Diệp tiến vào thôn không liền phát hiện ánh mắt người trong thôn nhìn hắn có chút có chút quái dị, giống như pha thêm một chút kính sợ.

Lần đầu tiên khi Sở Diệp tới thôn, người trong thôn cũng kính sợ hắn, bất quá lúc ấy, những người này kính sợ chính là vì hắn lấy thân phận người Sở gia, sợ hãi hắn là một nhị thế tổ sẽ ở trong thôn làm xằng làm bậy, nên mới kính sợ, nhưng sự kính sợ lần này không giống như thế.

“Diệp thiếu, ngươi cư nhiên đã là Hồn Sĩ Trung cấp, giấu thật kỷ nha!” thôn trưởng Long Nhai Thôn liền đi lên trước, nhiệt tình nói.

Thôn trưởng Mai Thôn lần này gặp lão còn tặng lão một phần hậu lễ, còn đối lão nói lời cảm tạ, thôn trưởng cảm giác lây dính chút ít hào quang của Sở Diệp, nên đối với Sở Diệp ấn tượng lại tăng lên vài phân.

Sở Diệp cười cười, minh bạch thôn trưởng này phản ứng hẳn là từ Mai Thôn thôn trưởng nơi đó nghe được cái gì tin tức.

“Không có gì để nói.”

Thôn trưởng trong lòng có chút nghi hoặc, lúc Sở Diệp tới trong thôn, còn không phải Hồn Sủng Sư, liền không qua bao lâu, cư nhiên đã là Hồn Sĩ trung cấp tốc độ này không khỏi quá nhanh.

Khó trách Sở Diệp có thể kiếm tiền nhanh như thế, nguyên lai bởi vì đã là Hồn Sĩ trung cấp.

Thôn trưởng lại nghĩ, Sở Diệp rốt cuộc cũng là người Sở gia, Sở gia lại chính là một đại gia tộc, có lẽ là do trưởng bối trong gia tộc cấp cho Sở Diệp bí phương gì đó, mới làm cho Sở Diệp tiến bộ nhanh như vậy.

Sau trận chiến ở Mai Thôn, thanh danh Sở Diệp dần dần bị truyền đi, mà thanh danh được truyền đi cũng có một chỗ tốt, chính là Sở Diệp muốn đi các thôn khác phóng ong, liền thuận tiện hơn rất nhiều, chỉ là cho ong đàn ở trong thôn thải mật, lại có thể giao hảo cùng một Hồn Sủng Sư, cớ sao mà không làm.

Hồn Sủng Sư khế ước với ong thì cũng có không ít bất quá, một Hồn Sủng Sư khế ước với ong mà có thể giải quyết bầy sói mới khiến cho người ta kính sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau