Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 120: Đám nhóc hiện uy

Trước Sau
Editor: Tĩnh

Tiểu Ngân bên này chọn dùng chính là chiến thuật phong hải, một khi nhìn trúng cái nào con mồi nào đó, liền dẫn theo mấy chục chỉ Ngân Sí Ong cấp 8 cấp 9, ào ào giết qua, lấy số lượng làm ưu thế, cường thế nghiền áp con mồi.

Bằng vào số lượng ong đàn khổng lồ, Tiểu Ngân có thể nói là gặp thần sát thần, gặp phật giết phật, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Trong thú triều có một ít Hồn Thú, tựa hồ cũng ý thức được ong đàn lợi hại, một ít hung thú khi biết bản thân bị ong đàn theo dõi liền không màng mệnh lệnh mà nhanh chân chạy trốn.

Nhìn trúng con mồi nhưng con mồi lại muốn chạy, Tiểu Ngân liền suất lĩnh ong đàn truy đuổi, nên chiến trường lại càng hỗn loạn vô cùng.

Tiểu hồ ly thì dưới sự hổ trợ của Thất Thải Huyễn Điệp, kết hợp với ảo thuật với hồ hoặc tạo nên ảo thuật có mị lực kinh người.

Một khi Hồn Thú trúng hồ hoặc công kích thì chỉ trong khoảnh khắc liền thần hồn điên đảo, sau đó vô thanh vô thức mà chết dưới trảo của tiểu hồ ly.

Mấy năm nay huyết mạch của Tiểu hồ ly đã được đề cao không ít, đặc tính của Cửu Vĩ Yêu Hồ cũng dần dần lộ ra, chỉ một chiêu mị hoặc chi thuật thôi đã xuất thần nhập hóa.

Lần này trong thú triều thì có năm con Chiến Tướng cấp hung thú dẫn đầu, sau một trận loạn chiến thì mấy Chiến Tướng cấp Hồn Thú đều đã quyết định được đối thủ.

Hồ gia hai con, Tuyết Bảo cùng Tiểu Ngân thì cũng một con, còn dư lại một con để lại cho Tiền gia sử lý.

Đối thủ của Tiểu hồ ly là một con Tuớng cấp Thiết Văn Sư cấp 5, mà trong đám hung thú Chiến Tướng thì con Thiết Văn Sư là có cấp bậc tối cao nhất.

Mà bên phía Hồ gia thì chỉ có Hồn Sủng, thuộc Hồ Minh Nguyệt Thanh Ma Nhện là cấp bậc cao nhất là Chiến Tướng cấp 4.

Hồ Minh Nguyệt có chút ngượng ngùng khi thấy tiểu hồ ly đối đầu với Thiết Văn Sư.

Ở trước mặt một con Thiết Văn Sư hình thể khổng lồ, tiểu hồ ly thì y như một đứa nhóc con, nhìn có chút không cân sức.

Tình hình chiến đấu kịch liệt, Hồ Minh Nguyệt cũng không lo được cho Lâm Sơ Văn.

Tiểu hồ ly đối mặt với Thiết Văn Sư, lay động cái đuôi, thi triển hồ hoặc.

Hồ Khiêm nhìn tiểu hồ ly thi triển hồ hoặc, nhíu nhíu mày, thầm nghĩ: Hồ hoặc này thường chỉ có tác dụng với Hồn Thú có cùng hoăc thấp hơn với Hồn Thú sử dụng loại kỷ năng này, nhưng con Thiết Văn Sư kia lại có cấp bậc cao hơn tiểu hồ ly, nếu nó lại sử dụng loại kỷ năng này thì chất chấn sẽ không xong.

Nhưng không như Hồ Khiêm dự đoán, tiểu hồ ly vừa khai mở tuyệt kỷ hồ hoặc, Thiết Văn Sư liền lâm vào trạng thái mơ hồ, Hồ Khiêm trừng lớn mắt, thầm cảm thấy đây đúng là không thể tưởng tượng.

Lâm Sơ Văn nhìn phản ứng của Thiết Văn Sư thì liền hơi hơi cong cong khóe miệng, trong lòng có chút vừa lòng.

Theo truyền thuyết thì Cửu Vĩ Hồ có khả năng mị hoặc kinh người, khuynh đảo chúng sinh, có vô số hung thú không thể chống đỡ lại loại mị lực này.

Tuyết Bảo đã ăn nhiều Cửu Vĩ Hồ Thảo như vậy, huyết mạch vẫn luôn tăng lên, cuối cùng cũng là không có uổng phí công phu.

Tiểu hồ ly xem Thiết Văn Sư lâm vào mê trận, một móng vuốt cào qua, móng vuốt sắc bén của tiểu hồ ly đã để lại ba miệng vết thương trên người Thiết Văn Sư.

Thiết Văn Sư ăn đau thì từ trạng thái mơ hồ mà thanh tỉnh lại, hai tròng mắt liền chỉ trong khoảnh khắc tràn đầy sát ý, liền hướng tới tiểu hồ ly điên cuồng rống giận

Tiểu hồ ly thấy Thiết Văn Sư tức giận, lại lần nữa thi triển ra hồ hoặc.

Hồ Khiêm nhìn tiểu hồ ly phản ứng, có chút không tán đồng, thầm nghĩ: Thiết Văn Sư đã ăn mệt một lần, hẳn sẽ không trúng chiêu thêm lần nữa.



Nhưng vẫn ngoài dự đoán của Hồ Khiêm, Thiết Văn Sư lại lần thứ hai lâm vào mê võng do hồ hoặc gây ra.

Hồ Khiêm nhìn Thiết Văn Sư, trong lòng thì cảm thấy tiểu hồ ly là gặp may mắn, còn đối với Thiết Văn Sư lại có chút hận rèn sắt không thành thép.

Hồ Khiêm thầm nghĩ: Tốt xấu gì thì Thiết Văn Sư cũng là Chiến Tướng trung kỳ a! Cư nhiên năm lần bảy lượt bị một con hồ ly dùng cùng một chiêu mê hoặc đánh trúng, thật sự là không có tiền đồ, con Thiết Văn Sư này nhất định là tâm hồn thiếu khuyết mới cứ trúng chiêu mãi.

Thất Thải Huyễn Điệp phe phẩy cánh, tinh tinh điểm điểm bột phấn từ trên cánh huyễn điệp bong ra từng mảng rơi xuống. Bột phấn đủ mọi màu sắc, thông qua miệng vết thương của Thiết Văn Sư nhanh chóng thâm nhập vào thân thể đối phương.

Chịu thêm công kích của Thất Thải Huyễn Điệp, mắt Thiết Văn Sư càng thêm mụ mị.

Tiểu hồ ly thấy Thiết Văn Sư vẫn còn bị mê hoặc, thì nhanh chống xuất trảo đánh qua.

Tiểu hồ ly hạ trảo chính xác, đánh trúng lại ba miệng vết thương trước đó khiến miệng vết thương càng xâu thêm.

Miệng vết thương đau đớn lại liên tục chảy máu, Thiết Văn Sư khi phát hiện chính mình lại lần nữa bị mê hoặc, tức khắc nổi trận lôi đình.

Thiết Văn Sư há to miệng hướng tới tiểu hồ ly muốn cắn, nhưng do bị vết thương tác động, Thiết Văn Sư xuất chiêu không chuẩn, cắn không trúng tiểu hồ ly mà cắn trúng một con Hổ Răng Kiến.

Lâm Sơ Văn vận chuyển hồn lực, lấy ra một viên thuốc. Bốt nát nó rồi đem bột phấn rải thẳng lên miệng vết thương của Thiết Văn Sư.

Viên thuốc mà Lâm Sơ Văn lấy ra do chính Lâm Sơ Văn đặc chế có tác dụng giúp tăng cường sự mê hoặc đầu óc.

Chịu thuốc tác động, nên hành động của Thiết Văn Sư bị trì hoãn rất nhiều.

Tiểu hồ ly thấy dược hiệu đã phát tác, thì liền hé miệng phun ra Băng Liên Hỏa.

Ngọn lửa vừa phun ra đã đen cả phần đần bờm của Thiết Văn Sư đốt trụi.

Thiết Văn Sư bị lửa đốt kêu thảm thiết rồi nằm lăn lộn trên mặt đất, thật vất vả mới làm ngọn lửa tắt đi.

Hồ Minh Nguyệt vốn còn lo lắng tiểu hồ ly sẽ không chống đỡ không được, nhưng nàng đã phát hiện mình đã buồn lo vô cớ, mà tiểu hồ ly giờ đây lông tốc vô thương, mà con Thiết Văn Sư kia thì bị quay cho mồng mồng cả người đầy vết thương.

Hồ Minh Nguyệt vẫn luôn cảm thấy tiểu hồ ly của Lâm Sơ Văn đẹp thì có đẹp nhưng không xài được, nhưng nay đã thay đổi cách nhìn Hồn Sủng xinh đẹp cũng có cái hay của nó nếu xinh đẹp đến một cấp bậc nhất định thì có thể dựa vào mị thuật của bạn thân, mà sát Hồn Thú trong vô hình.

......

Đối thủ của Tiểu Ngân là một con Phong Báo Chiến Tướng cấp 4, Tiểu Ngân suất lĩnh ong đàn, cùng Phong Báo dây dưa không thôi, phần bụng Phong Báo đang bị một đám Ngân Sí Ong bé bé bu kín.

Phong Báo bị Ngân Sí Ong bu vào chập liên tục làm cho người Phong Báo xưng lên cả một vòng.

Luận thực lực thì ong đàn vẫn còn thua Phong Báo rất xa, nhưng ong đàn thắng ở số lượng nếu chúng cùng lúc công kích thì rất đáng sợ.

Phong Báo không ngừng rống giận, ý đồ ném văng ong đàn, nhưng ong đàn giống như mụn nhọt mọc ra từ xương, dù Phong Báo làm đủ cách cũng không thể thoát khỏi, còn Ngân Sí Ong thì cứ nhấm ngây yếu điểm mà chập.

Cuộc chiến của Tuyết Bảo cùng Tiểu Ngân bên này khá thoải mái, còn về phía Tiền lão thái gia thì có chút không ổn.

Mặc dù Sở Diệp cùng Hồ gia đã chia nhau những Hồn Thú mạnh nhất, chừa cho Tiền gia một con Chiến Tướng cấp Tật Phong Thỏ có cấp thấp nhất trong đám Chiến Tướng, nhưng vẫn là có chút quá sức với Tiền gia, nhưng may măn Sở Diệp đã nhanh chống phát hiện ra bất thường nên đã phân một nhóm ong qua đó phụ trợ.

Hồ Khiêm vốn cũng luôn chú ý tình hình bên Tiền lão thái gia cũng có chút lo lắng bởi nhóm người Tiền gia không giỏi về chiến đấu.



Nhưng con Chiến Tướng cấp Hồn Thú bên phía Hồ Khiêm cũng có chút khó chơi, nhất thời cũng không thể thoát tay được, Hồ Khiêm chỉ có thể một bên mắng Tiền lão gia tử vô dụng, một bên thì chuyên tâm đối phó con Hồn Thú trước mặt, và cũng muốn nhanh chống kết thúc trận chiến.

Thiết Văn Sư sau khi bị thương, lại bị Thất Thải Huyễn Điệp và mê huyễn phấn của Lâm Sơ Văn song song tấn công, làm thần trí của Thiết Văn Sư càng ngày càng hỗn loạn.

Thất Thải Huyễn Điệp phe phẩy cánh, phối hợp cùng Tuyết Bảo thi triển mị thuật.

Thất Thải Huyễn Điệp có năng lực thêu dệt ảo cảnh rất lợi hại, Thiết Văn Sư chịu ảo cảnh tác động, không phân biệt địch ta mà đem tất cả hung thú chung quanh xem thành địch nhân, rồi tự chém giết lẫn nhau.

Nếu không phải Thiết Văn Sư đang bị thương thì cũng sẽ không dễ dàng trúng ảo cảnh do Tiểu Thải dệt ra.

Thiết Văn Sư đấu đá lung tung đem mấy con hung thú cấp chín xung quanh cắn xé, những con hung thú đó cũng không rõ tại sao lại bị lão đại của chúng cắn ngược.

Mấy con hung thú liên tục gầm rú, nhằm thức tỉnh lại thần trí của Thiết Văn Sư, đáng tiếc Thiết Văn Sư đã hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng, mà hai con hung thú gần Thiết Văn Sư nhất đã bị nó giết chết.

Tuyết Bảo thừa dịp hỗn loạn mà đục nước béo cò, trảo thêm cho Thiết Văn Sư mấy trảo.

Hồ Minh Nguyệt nhìn thấy Thiết Văn Sư đột nhiên địch ta chẳng phân, bắt đầu tập kích loạn xạ, thì có chút hoảng sở, nhưng khi nhìn thất Thất Thải Huyễn Điệp nhẹ nhàng đập cánh thì đã hiểu được đôi chút.

Nhìn một hồ, một điệp, Hồ Minh Nguyệt trong lòng lại hiện lên vài phần khác thường, Hồ Minh Nguyệt trước đó còn chửi thầm Lâm Sơ Văn, là một đại nam nhân lại đi khế ước một con hồ ly thì không tính gì, còn đi khế ước thêm một con con bướm, toàn là những Hồn Thú mà chỉ có nữ nhân mới thích, nhưng đó là do Hồ Minh Nguyệt chưa cẩn thận suy nghĩ mà thôi.

Tiểu hồ điệp tuy còn chưa tiến vào Chiến Tướng nhưng có thể lợi dụng ảo thuật mà làm Thiết Văn Sư không phân địch ta, nếu nó tiến vào Chiến Tướng thì càng không phải nói.

Thiết Văn Sư chiến lực kinh người, chỉ trong chốc lát mà đã khiến cho mười mấy con hung thú chung quanh nó bị nó hạ sát.

Hồ Khiêm nhìn tình trạng của Thiết Văn Sư, liền có chút hãi hùng khiếp vía, Hồ Khiêm vẫn luôn cảm thấy trên chiến trường yêu cầu lớn nhất chính là thực lực, còn mê thuật đó đều là tiểu đạo, này Hồ Khiêm bỗng nhiên phát hiện, mê thuật nếu dùng tốt thì sức phát huy sẽ rất quá lớn.

Thiết Văn Sư giết chết những con hung thú kia tuy rằng đều là Sĩ cấp, nhưng đã giảm bớt không ít gánh nặng cho mọi người a! Nếu, Tiểu Thải tiến giai Chiến Tướng, có phải hay không có thể trực tiếp gây xích mích khiến Thiết Văn Sư đi công kích đám hung thú Chiến Tướng không, nếu là như thế vậy bọn họ lại có thể bớt được chút việc.

Thiết Văn Sư sau một hồi tàn sát, bỗng nhiên tìm về thần trí.

Phát hiện chính mình lại bị chơi, Thiết Văn Sư đã nổi trận lôi đình hướng tới tiểu hồ ly mà vọt qua.

Tiểu hồ ly thấy Thiết Văn Sư thật sự sinh khí, cũng không có cùng nó cứng đối cứng, thức thời nhanh chân chạy đi, tiểu hồ ly cấp bậc vẫn thấp hơn so với Thiết Văn Sư, nên tiểu hồ ly cũng không nghĩ sẽ chính diện đối kháng một con sư tử đang nổi điên.

Hai bên không ngừng đối kháng, tiểu hồ ly tốc độ quá nhanh nên Thiết Văn Sư đuổi theo không kịp. Thiết Văn Sư vì tức giận mà gầm lên không ngừng.

Sau một hồi truy đuổi bất thành, Thiết Văn Sư có vẻ muốn đánh trống lui quân.

Tuyết Bảo thấy Thiết Văn Sư muốn chạy, thì lập tức đuổi theo, tiếp tục dây dưa Thiết Văn Sư liên tục bị Tuyết Bảo trêu chọc, tức đến không ngừng gầm lớn.

Tiểu Ngân thấy Tuyết Bảo đang cùng Thiết Văn Sư giằng co nên đã phái một đám ong đàn qua đó hổ trợ, mà bên phía Tiểu Ngân thì Phong Báo đã rơi vào thế hạ phong.

Thiết Văn Sư cùng Tuyết Bảo dây dưa hồi lâu, mà trên người Thiết Văn Sư đã có không ít vết thương, nên ong đàn rất dễ dàng liền tìm được nơi để chúng ra tay.

Nọc ong đối Thiết Văn Sư mà nói, cũng không phải là trí mạng, nó chúng chỉ làm cho nó khó chịu thôi, thấy Thiết Văn Sư lần thứ hai lâm vào điên uổng, Tuyết Bảo lại lần nữa phối hợp Tiểu Thải, thi triển ảo cảnh để công kích.

Lần nữa lâm vào ảo cảnh, Thiết Văn Sư lại lần nữa điên cuồng giết chốc.

Sở Diệp thấy Thiết Văn Sư đang giúp bọn họ giết hung thú, thì có chút không nỡ để cho nó chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau