Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
Chương 181: Vùng đất ban sơ
Editor: Aminta.
Chương 181: Vùng đất ban sơ.
***
Ngày đầu tiên ở thôn Dogo kết thúc trong tiếng nhạc hòa tiếng cười vui vẻ và chú Mon say mèm.
Ngày hôm sau, những người lớn mang theo cơn đau đầu do say rượu chính thức nói chuyện nghiêm túc.
...Đau đầu nhưng rất sảng khoái.
Trong căn phòng đã được kết giới che đậy của Vaughn, Mon vẫn còn sợ hãi ngồi cách xa Derek ma men.
Ngoại trừ Vaughn và Derek ra, trong phòng chỉ có anh ta, Sigourney và Ash.
Về phần những người khác, hoặc là không thích ở chung với người khác như Quentin nên nằm trong quan tài không ra.
Hoặc là là thích không khí trong thôn, tranh thủ thời gian đi dạo xung quanh như Joshua. Brent đương nhiên là đi chung với anh ta, Jain cũng yên lặng theo đuôi thuận tiện mang theo Tiểu Kim.
Mà Evan và Elena đã rất thân với các thanh niên trong thôn Dogo, sáng sớm Aubrey đã gọi họ đi... À, thật ra chỉ có Elena là bị gọi đi thôi, Evan muốn đi theo Mon đến đây hơn. Nhưng nhìn thấy em gái nhà mình bị đám con trai vạm vỡ vây quanh, bản năng anh trai của anh ta chợt cảm thấy nguy hiểm.
Không được! Phải đi theo!
Người anh trai cầm thuốc dạ dày nghĩ một cách kiên định.
Thế là chỉ có Sigourney và Ash đi theo Mon tới đây ngồi nói chuyện với Vaughn, Derek.
Mon bắt đầu kể từ lịch sử mà anh ta rành nhất, đầu tiên là cuộc chiến giữa phù thủy cổ đại và sinh vật ma pháp dẫn đến số lượng sinh vật ma pháp giảm mạnh, bình nguyên Đoạn Hà hình thành, thế giới chia thành hai. Vì tăng độ tin cậy, sau khi được Sigourney đồng ý, anh ta bèn kể về sự tồn tại của Ilov Đỏ cho hai người.
Vaughn và Derek nghe mà vừa khiếp hãi vừa chấn động.
Hóa ra là bởi vì sinh vật ma pháp thời cổ đại đùa với lửa mất kiểm soát nên mới tạo nên cơn bão nguyên tố khiến bình nguyên Đoạn Hà của họ bị chia cắt với lục địa Ilov ư?
Chính vào lúc ấy thế giới đã chia đôi sao?
Có Ilov Bạc với vầng trăng bạc, và có Ilov Đỏ với vầng trăng đỏ?
Chờ đã, chỉ riêng việc thế giới chia thành hai đã rất khó tin rồi.
Nhưng giờ phút này Sigourney đến từ một thế giới khác đang ngồi ngay trước mặt họ.
Derek khó tin mà nghĩ, Ash giỏi thật, phạm vi tìm người yêu sang tận thế giới bên kia, may mà hai người không sinh con, nếu không đứa bé kia lai hai dòng máu thế giới rồi.
Nói đến máu lai, ông không nhịn được sờ lỗ tai xù lông trên đầu mình, cảm giác khi sờ rất đã, nhưng ông là một người đàn ông cao to lại sở hữu đôi tai như thế, gần đây những người phụ nữ từ già tới trẻ trong thôn cứ dùng ánh mắt sốt ruột nhìn chằm chằm nó, dường như ai cũng muốn giơ tay sờ thử, ông cảm giác rất quái lạ.
Trước đây ông nghe tin tức nói rằng họ có huyết thống của sinh vật ma pháp, bởi vì trên cơ thể họ có đặc điểm của sinh vật ma pháp.
Khi đó ông nghĩ mãi mà không rõ, đời đời kiếp kiếp họ vẫn mang hình dáng của con người, vì sao trên người họ lại có huyết thống của sinh vật ma pháp?
Chẳng phải con người và sinh vật ma pháp cách li sinh sản, không thể tạo ra thế hệ sau ư?
Nhưng bây giờ nghe Mon nói vậy, Vaughn và Derek đều có một vài suy đoán.
Trên bình nguyên năm ấy có đội quân sinh vật ma pháp, đồng thời cũng có người dân bản địa vốn sống bên trên bình nguyên.
Vào thời khắc thế giới chia hai, phần lớn sinh vật ma pháp và con người trên bình nguyên đều bị ép đến một thế giới khác.
Nhưng vẫn có một số nhỏ sinh vật ma pháp và con người may mắn sót lại trên bình nguyên.
Lúc này, bình nguyên biến thành một không gian cấm pháp thuật, bất kể là con người hay là sinh vật ma pháp thì đều mất phần lớn sức mạnh.
Họ bắt đầu trở nên suy yếu, tuổi thọ cũng không ngừng rút ngắn.
Bên ngoài bình nguyên bị dòng sông nguyên tố bao bây, họ càng không thể ra khỏi bình nguyên.
Trong tình hình đó, thế một mất một còn giữa hai bên chẳng còn ý nghĩa gì.
Con người và sinh vật ma pháp bị nhốt trong bình nguyên, cùng sống chung, thậm chí tạo thành gia đình và trải qua nhiều thế hệ...
Về phần tại sao có con lai, có lẽ là có liên quan đến hoàn cảnh cấm pháp thuật.
Trong hoàn cảnh không hề có nguyên tố pháp thuật, huyết thống sinh vật ma pháp đều chui vào sâu trong cơ thể, có lẽ vì điều này nên mới dẫn đến chuyện thể chất "vừa là người vừa là sinh vật ma pháp" của con người trên bình nguyên Đoạn Hà chăng?
Mon cũng suy nghĩ chuyện này, anh ta nói: "Trước kia trong hoàn cảnh cấm pháp thuật hoàn toàn, mọi người đều biểu hiện giống con người bình thường. Hiện tại nguyên tố pháp thuật trở nên dồi dào lần nữa, huyết thống trong cơ thể mọi người cảm nhận được điều này, thế là lặng lẽ khôi phục, tạo nên đủ mọi biến đổi lạ thường."
Vaughn khẽ gật đầu, tán thành cách giải thích của Mon.
Tiếp theo ông nhìn sang Ash vẫn giữ nguyên vẻ ngoài không hề thay đổi, ông tò mò hỏi: "Huyết thống của Ash là gì? Sao chú không thấy có biến đổi gì?"
Ash lắc đầu, cậu cũng không nghĩ ra chuyện này: "Cháu không có biến đổi."
Theo lý thuyết, huyết thống sinh vật ma pháp của cậu hẳn là nhiều hơn các thôn dân, hơn nữa cậu đã đến Ilov rất lâu, chịu ảnh hưởng của nguyên tố pháp thuật nhiều hơn, nếu xuất hiện tình huống biến đổi huyết thống phản tổ, cậu vốn nên là người đầu tiên biến đổi trên bình nguyên Đoạn Hà.
Nhưng cậu khẳng định toàn bộ cơ thể cậu không có biến đổi nào cả.
Vaughn run lên, dường như ông chợt nghĩ tới điều gì, sắc mặt ông hơi thay đổi một chút.
Ông vô thức nhìn thoáng qua Derek, Derek ngồi đối diện nhìn lại ông với vẻ mặt nghiêm túc.
Hai người trao đổi một ánh mắt, sau một lúc lâu im lặng, Derek mở miệng nói: "Ash, có một chuyện... các chú trước giờ vẫn không nói cho cháu biết."
Trái tim Ash đập mạnh một nhịp: "Chuyện gì vậy chú?"
Derek hơi căng thẳng xoa mũi, cẩn thận nhìn cậu: "Khi còn trẻ, chú nhặt được một đứa bé ở ngoài thôn, chính là chỗ tháp đá trước đây. Chú ôm nó về thôn, tạm thời giao cho bà Lena chăm sóc, sau đó thôn dân đi nghe ngóng xung quanh nhưng lại không thể tìm được cha mẹ hay người nhà của đứa bé, thế là các chú giữ đứa bé ở lại trong thôn. Mọi người đặt tên cho đứa bé ấy là..."
"Ash Erwin." Ash tiếp lời cuối cùng của Derek.
Derek không ngờ sau khi Ash biết thân thế của mình lại có thể bình tĩnh như vậy, ông không khỏi sửng sốt một chút.
Ash lại mỉm cười: "Bất kể là cha mẹ qua đời sớm hay là được nhặt về thôn... Cháu vẫn mãi là người của thôn Dogo, vẫn mãi là đứa trẻ được mọi người chăm sóc từ nhỏ đến lớn." Những chuyện đó không quan trong, quan trọng là cậu đã sống ở thôn Dogo mười sáu năm, thân thế của cậu sẽ không thay đổi vì bất cứ chân tướng nào.
Vaughn cũng không khỏi bật cười: "Đúng vậy, Ash chính là người của thôn Dogo chúng ta! Chậc, xem ra mấy chú suy nghĩ nhiều quá."
Tất cả người lớn trong thôn đều che giấu chuyện này rất nhiều năm.
Derek thở phào một hơi, ông bật cười sảng khoái: "Từ nhỏ Ash đã thích chạy đến chỗ tháp đá, ngày nào cũng ngủ ở đó. Khi đó chú còn thấy lạ, chẳng lẽ cháu còn nhớ rõ cháu do chú nhặt được hay sao? Bé như vậy mà có trí nhớ rồi hả?" Ông dùng ngón cái và ngón trỏ để ước lượng một cách khoa trương, cố gắng miêu tả lúc ấy Ash nhỏ cỡ nào.
Lúc này Ash cũng hiểu ra vì sao khi còn bé người lớn trong thôn lại dung túng để cậu chạy tới chỗ tháp đá mãi.
Bởi vì tháp đá có một ý nghĩa khác thường với cậu.
Vaughn nghiêm túc nhìn Mon: "Cậu xem, Ash chưa từng biến đổi liệu có phải là do vậy không?"
Lai lịch của Ash không rõ, cha mẹ không rõ, trước giờ vẫn không biến đổi, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có hai ẩn số này là khả nghi.
Mon suy nghĩ rồi nói: "Cũng không phải là không có khả năng."
Ash vốn chính đặc biệt, một trong hai nhân vật chính cứu vớt thế giới, sao cậu có thể không có điểm đặc biệt chứ?
Mon nói lời tiên đoán của Dylan cho Vaughn và Derek, đương nhiên anh ta cũng nói rõ nguyên nhân họ đến thôn Dogo.
Vaughn và Derek sau khi nghe xong: "..."
Mới biết thế giới chia thành hai, bây giờ lại được biết hai nửa thế giới không nỡ xa nhau nên muốn hợp lại lần nữa.
Là một thế giới, có thể đừng thay đổi thất thường như vậy không?
Muốn hợp lại thì hợp lại thôi, nhưng lại tạo ra khung cảnh hủy diệt hoành tráng hai thế giới va chạm nhau rồi vỡ nát.
Hợp thể cũng tới mức hủy diệt... Chậc, thật sự không biết hai thế giới này yêu nhau đến mức khó chia cách, hay là ghét nhau tới mức ước gì có thể chết chung.
Điều kỳ quái nhất là việc quan trọng như cứu vớt thế giới lại phụ thuộc vào Ash và bạn trai của cậu?
Yêu nhau để cứu vớt thế giới?
Con nít ba tuổi trong thôn cũng sẽ không tin.
Thế giới này có nên tồn tại nữa không?
Trong khoảng khắc cả căn phòng đều yên tĩnh, Vaughn và Derek cạn lời một lúc lâu, không thể thốt ra một lời cảm thán.
Mon nhìn họ một cách đồng cảm, tất cả kinh ngạc và ngỡ ngàng của hai người tôi trải qua hết rồi. Tôi hiểu hai người, thật đó!
Thật lâu sau, Vaughn mới mở miệng: "Cho nên thôn chúng tôi chính là vùng đất ban sơ mà ngài Mercator nói sao? Bây giờ mọi người đang chờ lời tiên đoán của cuộc chiêm tinh tập thể của vương tọa Rực Rỡ đúng không?"
Ash khẽ gật đầu.
Cậu khựng lại một chút như có điều suy nghĩ, rồi cậu nói: "Cháu muốn tới chỗ tháp đá xem một chút."
Tuy tháp đá đã biến mất từ lúc bình nguyên Đoạn Hà mở ra hoàn toàn, nhưng cậu vẫn muốn đi xem.
Một giọng nói trong tiềm thức thôi thúc cậu đến đó.
Chương 181: Vùng đất ban sơ.
***
Ngày đầu tiên ở thôn Dogo kết thúc trong tiếng nhạc hòa tiếng cười vui vẻ và chú Mon say mèm.
Ngày hôm sau, những người lớn mang theo cơn đau đầu do say rượu chính thức nói chuyện nghiêm túc.
...Đau đầu nhưng rất sảng khoái.
Trong căn phòng đã được kết giới che đậy của Vaughn, Mon vẫn còn sợ hãi ngồi cách xa Derek ma men.
Ngoại trừ Vaughn và Derek ra, trong phòng chỉ có anh ta, Sigourney và Ash.
Về phần những người khác, hoặc là không thích ở chung với người khác như Quentin nên nằm trong quan tài không ra.
Hoặc là là thích không khí trong thôn, tranh thủ thời gian đi dạo xung quanh như Joshua. Brent đương nhiên là đi chung với anh ta, Jain cũng yên lặng theo đuôi thuận tiện mang theo Tiểu Kim.
Mà Evan và Elena đã rất thân với các thanh niên trong thôn Dogo, sáng sớm Aubrey đã gọi họ đi... À, thật ra chỉ có Elena là bị gọi đi thôi, Evan muốn đi theo Mon đến đây hơn. Nhưng nhìn thấy em gái nhà mình bị đám con trai vạm vỡ vây quanh, bản năng anh trai của anh ta chợt cảm thấy nguy hiểm.
Không được! Phải đi theo!
Người anh trai cầm thuốc dạ dày nghĩ một cách kiên định.
Thế là chỉ có Sigourney và Ash đi theo Mon tới đây ngồi nói chuyện với Vaughn, Derek.
Mon bắt đầu kể từ lịch sử mà anh ta rành nhất, đầu tiên là cuộc chiến giữa phù thủy cổ đại và sinh vật ma pháp dẫn đến số lượng sinh vật ma pháp giảm mạnh, bình nguyên Đoạn Hà hình thành, thế giới chia thành hai. Vì tăng độ tin cậy, sau khi được Sigourney đồng ý, anh ta bèn kể về sự tồn tại của Ilov Đỏ cho hai người.
Vaughn và Derek nghe mà vừa khiếp hãi vừa chấn động.
Hóa ra là bởi vì sinh vật ma pháp thời cổ đại đùa với lửa mất kiểm soát nên mới tạo nên cơn bão nguyên tố khiến bình nguyên Đoạn Hà của họ bị chia cắt với lục địa Ilov ư?
Chính vào lúc ấy thế giới đã chia đôi sao?
Có Ilov Bạc với vầng trăng bạc, và có Ilov Đỏ với vầng trăng đỏ?
Chờ đã, chỉ riêng việc thế giới chia thành hai đã rất khó tin rồi.
Nhưng giờ phút này Sigourney đến từ một thế giới khác đang ngồi ngay trước mặt họ.
Derek khó tin mà nghĩ, Ash giỏi thật, phạm vi tìm người yêu sang tận thế giới bên kia, may mà hai người không sinh con, nếu không đứa bé kia lai hai dòng máu thế giới rồi.
Nói đến máu lai, ông không nhịn được sờ lỗ tai xù lông trên đầu mình, cảm giác khi sờ rất đã, nhưng ông là một người đàn ông cao to lại sở hữu đôi tai như thế, gần đây những người phụ nữ từ già tới trẻ trong thôn cứ dùng ánh mắt sốt ruột nhìn chằm chằm nó, dường như ai cũng muốn giơ tay sờ thử, ông cảm giác rất quái lạ.
Trước đây ông nghe tin tức nói rằng họ có huyết thống của sinh vật ma pháp, bởi vì trên cơ thể họ có đặc điểm của sinh vật ma pháp.
Khi đó ông nghĩ mãi mà không rõ, đời đời kiếp kiếp họ vẫn mang hình dáng của con người, vì sao trên người họ lại có huyết thống của sinh vật ma pháp?
Chẳng phải con người và sinh vật ma pháp cách li sinh sản, không thể tạo ra thế hệ sau ư?
Nhưng bây giờ nghe Mon nói vậy, Vaughn và Derek đều có một vài suy đoán.
Trên bình nguyên năm ấy có đội quân sinh vật ma pháp, đồng thời cũng có người dân bản địa vốn sống bên trên bình nguyên.
Vào thời khắc thế giới chia hai, phần lớn sinh vật ma pháp và con người trên bình nguyên đều bị ép đến một thế giới khác.
Nhưng vẫn có một số nhỏ sinh vật ma pháp và con người may mắn sót lại trên bình nguyên.
Lúc này, bình nguyên biến thành một không gian cấm pháp thuật, bất kể là con người hay là sinh vật ma pháp thì đều mất phần lớn sức mạnh.
Họ bắt đầu trở nên suy yếu, tuổi thọ cũng không ngừng rút ngắn.
Bên ngoài bình nguyên bị dòng sông nguyên tố bao bây, họ càng không thể ra khỏi bình nguyên.
Trong tình hình đó, thế một mất một còn giữa hai bên chẳng còn ý nghĩa gì.
Con người và sinh vật ma pháp bị nhốt trong bình nguyên, cùng sống chung, thậm chí tạo thành gia đình và trải qua nhiều thế hệ...
Về phần tại sao có con lai, có lẽ là có liên quan đến hoàn cảnh cấm pháp thuật.
Trong hoàn cảnh không hề có nguyên tố pháp thuật, huyết thống sinh vật ma pháp đều chui vào sâu trong cơ thể, có lẽ vì điều này nên mới dẫn đến chuyện thể chất "vừa là người vừa là sinh vật ma pháp" của con người trên bình nguyên Đoạn Hà chăng?
Mon cũng suy nghĩ chuyện này, anh ta nói: "Trước kia trong hoàn cảnh cấm pháp thuật hoàn toàn, mọi người đều biểu hiện giống con người bình thường. Hiện tại nguyên tố pháp thuật trở nên dồi dào lần nữa, huyết thống trong cơ thể mọi người cảm nhận được điều này, thế là lặng lẽ khôi phục, tạo nên đủ mọi biến đổi lạ thường."
Vaughn khẽ gật đầu, tán thành cách giải thích của Mon.
Tiếp theo ông nhìn sang Ash vẫn giữ nguyên vẻ ngoài không hề thay đổi, ông tò mò hỏi: "Huyết thống của Ash là gì? Sao chú không thấy có biến đổi gì?"
Ash lắc đầu, cậu cũng không nghĩ ra chuyện này: "Cháu không có biến đổi."
Theo lý thuyết, huyết thống sinh vật ma pháp của cậu hẳn là nhiều hơn các thôn dân, hơn nữa cậu đã đến Ilov rất lâu, chịu ảnh hưởng của nguyên tố pháp thuật nhiều hơn, nếu xuất hiện tình huống biến đổi huyết thống phản tổ, cậu vốn nên là người đầu tiên biến đổi trên bình nguyên Đoạn Hà.
Nhưng cậu khẳng định toàn bộ cơ thể cậu không có biến đổi nào cả.
Vaughn run lên, dường như ông chợt nghĩ tới điều gì, sắc mặt ông hơi thay đổi một chút.
Ông vô thức nhìn thoáng qua Derek, Derek ngồi đối diện nhìn lại ông với vẻ mặt nghiêm túc.
Hai người trao đổi một ánh mắt, sau một lúc lâu im lặng, Derek mở miệng nói: "Ash, có một chuyện... các chú trước giờ vẫn không nói cho cháu biết."
Trái tim Ash đập mạnh một nhịp: "Chuyện gì vậy chú?"
Derek hơi căng thẳng xoa mũi, cẩn thận nhìn cậu: "Khi còn trẻ, chú nhặt được một đứa bé ở ngoài thôn, chính là chỗ tháp đá trước đây. Chú ôm nó về thôn, tạm thời giao cho bà Lena chăm sóc, sau đó thôn dân đi nghe ngóng xung quanh nhưng lại không thể tìm được cha mẹ hay người nhà của đứa bé, thế là các chú giữ đứa bé ở lại trong thôn. Mọi người đặt tên cho đứa bé ấy là..."
"Ash Erwin." Ash tiếp lời cuối cùng của Derek.
Derek không ngờ sau khi Ash biết thân thế của mình lại có thể bình tĩnh như vậy, ông không khỏi sửng sốt một chút.
Ash lại mỉm cười: "Bất kể là cha mẹ qua đời sớm hay là được nhặt về thôn... Cháu vẫn mãi là người của thôn Dogo, vẫn mãi là đứa trẻ được mọi người chăm sóc từ nhỏ đến lớn." Những chuyện đó không quan trong, quan trọng là cậu đã sống ở thôn Dogo mười sáu năm, thân thế của cậu sẽ không thay đổi vì bất cứ chân tướng nào.
Vaughn cũng không khỏi bật cười: "Đúng vậy, Ash chính là người của thôn Dogo chúng ta! Chậc, xem ra mấy chú suy nghĩ nhiều quá."
Tất cả người lớn trong thôn đều che giấu chuyện này rất nhiều năm.
Derek thở phào một hơi, ông bật cười sảng khoái: "Từ nhỏ Ash đã thích chạy đến chỗ tháp đá, ngày nào cũng ngủ ở đó. Khi đó chú còn thấy lạ, chẳng lẽ cháu còn nhớ rõ cháu do chú nhặt được hay sao? Bé như vậy mà có trí nhớ rồi hả?" Ông dùng ngón cái và ngón trỏ để ước lượng một cách khoa trương, cố gắng miêu tả lúc ấy Ash nhỏ cỡ nào.
Lúc này Ash cũng hiểu ra vì sao khi còn bé người lớn trong thôn lại dung túng để cậu chạy tới chỗ tháp đá mãi.
Bởi vì tháp đá có một ý nghĩa khác thường với cậu.
Vaughn nghiêm túc nhìn Mon: "Cậu xem, Ash chưa từng biến đổi liệu có phải là do vậy không?"
Lai lịch của Ash không rõ, cha mẹ không rõ, trước giờ vẫn không biến đổi, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có hai ẩn số này là khả nghi.
Mon suy nghĩ rồi nói: "Cũng không phải là không có khả năng."
Ash vốn chính đặc biệt, một trong hai nhân vật chính cứu vớt thế giới, sao cậu có thể không có điểm đặc biệt chứ?
Mon nói lời tiên đoán của Dylan cho Vaughn và Derek, đương nhiên anh ta cũng nói rõ nguyên nhân họ đến thôn Dogo.
Vaughn và Derek sau khi nghe xong: "..."
Mới biết thế giới chia thành hai, bây giờ lại được biết hai nửa thế giới không nỡ xa nhau nên muốn hợp lại lần nữa.
Là một thế giới, có thể đừng thay đổi thất thường như vậy không?
Muốn hợp lại thì hợp lại thôi, nhưng lại tạo ra khung cảnh hủy diệt hoành tráng hai thế giới va chạm nhau rồi vỡ nát.
Hợp thể cũng tới mức hủy diệt... Chậc, thật sự không biết hai thế giới này yêu nhau đến mức khó chia cách, hay là ghét nhau tới mức ước gì có thể chết chung.
Điều kỳ quái nhất là việc quan trọng như cứu vớt thế giới lại phụ thuộc vào Ash và bạn trai của cậu?
Yêu nhau để cứu vớt thế giới?
Con nít ba tuổi trong thôn cũng sẽ không tin.
Thế giới này có nên tồn tại nữa không?
Trong khoảng khắc cả căn phòng đều yên tĩnh, Vaughn và Derek cạn lời một lúc lâu, không thể thốt ra một lời cảm thán.
Mon nhìn họ một cách đồng cảm, tất cả kinh ngạc và ngỡ ngàng của hai người tôi trải qua hết rồi. Tôi hiểu hai người, thật đó!
Thật lâu sau, Vaughn mới mở miệng: "Cho nên thôn chúng tôi chính là vùng đất ban sơ mà ngài Mercator nói sao? Bây giờ mọi người đang chờ lời tiên đoán của cuộc chiêm tinh tập thể của vương tọa Rực Rỡ đúng không?"
Ash khẽ gật đầu.
Cậu khựng lại một chút như có điều suy nghĩ, rồi cậu nói: "Cháu muốn tới chỗ tháp đá xem một chút."
Tuy tháp đá đã biến mất từ lúc bình nguyên Đoạn Hà mở ra hoàn toàn, nhưng cậu vẫn muốn đi xem.
Một giọng nói trong tiềm thức thôi thúc cậu đến đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất