Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!!
Chương 119: Hơn trăm bé cá nhỏ, xưng bá đại dương!
Editor: Đậu
Mấy bữa trước, Lộ Tin vừa nói với Ôn Ngôn là mình không hề bị nghén, nhưng giờ đây quả báo đã đến.
Buổi trưa, dì hầm canh gà, bình thường Lộ Tinh vẫn uống không có phản ứng khó chịu gì, thế mà hôm nay Phó Thâm vừa mang canh gà đến trước mặt cho Lộ Tinh, Lộ Tinh đã trực tiếp nôn ra tại chỗ, dọa Phó Thâm sợ choáng váng.
Lộ Tinh khó chịu đến mức trong miệng chỉ toàn nước chua, ngồi sấp bên bồn cầu nôn lung tung một trận, trân châu rớt thẳng xuống.
Bác sĩ riêng sau khi chẩn đoán nói không có vấn đề gì lớn, chỉ là "thai nghén", ngửi thấy mùi dầu mỡ, máu tanh thì dễ bị buồn nôn.
Cả người Lộ Tinh uể oải không có tinh thần, nôn xong thì nằm dí trên giường không muốn động đậy, cũng không đến công ty với Phó Thâm.
Ngủ một giấc đã là buổi chiều.
Mang thai gần ba tháng, ốm nghén là chuyện bình thường.
Đây cũng là lần đầu tiên Lộ Tinh mang thai, ai ngờ lại khó chịu như vậy.
"Tinh Tinh, ông nội và bà nội đến thăm con đây". Hôm nay Phó Thâm nghỉ, vừa xuống tầng đón hai ông bà vào nhà.
Lộ Tinh vừa nghe hai ông bà Phó đến, liền chống người muốn đứng dậy.
"Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích". Bà nội Phó đau lòng, đỡ vai cậu bảo cậu đừng đứng dậy.
"Sao lại gầy thế này?"
Tuy Lộ Tinh mang thai, tăng cân lên, nhưng trên mặt vẫn không có gì thay đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng lòng bàn tay giống như trước đây.
Bà nội Phó hỏi xong quay đầu lại nhìn Phó Thâm, bọn họ đã muốn gặp Lộ Tinh từ lâu, nhưng Phó Thâm lại bảo bọn họ đợi ba tháng hẵng đến.
Còn chưa đến ba tháng, lại nghe tin Lộ Tinh đang ốm nghén, hai vợ chồng già tức thì không nhịn được nữa vội chạy tới.
"Tinh Tinh, muốn ăn cái gì thì nói cho Phó Thâm, đừng để đói". Bà nội Phó nắm lấy tay Lộ Tinh, nhẹ nhàng dặn dò.
"Vâng ạ". Lộ Tinh rất thích loại cảm giác được người ta quan tâm này, đây là cảm giác mà trước kia ở trong biển cậu chưa bao giờ cảm nhận được.
"Bà nội lại làm bánh đường củ sen, bánh ngàn lớp, bánh tiểu bối, bánh khoai lang tím, muốn ăn thì bảo dì làm, không có thì bà nội làm cho con". Bà nội Phó biết rõ Lộ Tinh thích ăn cái gì, nên chuẩn bị rất nhiều.
"Dạ". Lộ Tinh cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Cùng Lộ Tinh nói chuyện một hồi, thấy mắt Lộ Tinh càng ngày càng díu lại, ông cụ Phó bảo cậu nghỉ ngơi cho khỏe rồi ra khỏi phòng.
Phó Thâm chờ Lộ Tinh ngủ rồi mới xuống nhà.
Hai ông bà đang ngồi trên sô pha ăn hoa quả, hiển nhiên là đang đợi Phó Thâm xuống nhà.
Phó Thâm thức thời ngồi đối diện hai người.
"Tinh Tinh hấp thụ kém, vì thế bình thường ăn uống phải dặn dò dì quan tâm chế độ ăn hơn"". Bà nội Phó dù sao cũng là người từng trải lại nói lại với Phó Thâm.
Phó Thâm vâng dạ.
Ông cụ Phó đặt tách trà trên tay xuống, nói chuyện chính sự với Phó Thâm.
"Trước mắt cháu với Tinh Tinh vẫn đang trong trạng thái ẩn hôn, đứa bé sắp chào đời rồi, cháu vẫn còn định giấu như vậy?"
"Người thân bạn bè ngoài kia còn không biết cháu kết hôn chứ đừng nói có con".
.....
Đọc tiếp: callmehuynnn.wordpress.com
Mấy bữa trước, Lộ Tin vừa nói với Ôn Ngôn là mình không hề bị nghén, nhưng giờ đây quả báo đã đến.
Buổi trưa, dì hầm canh gà, bình thường Lộ Tinh vẫn uống không có phản ứng khó chịu gì, thế mà hôm nay Phó Thâm vừa mang canh gà đến trước mặt cho Lộ Tinh, Lộ Tinh đã trực tiếp nôn ra tại chỗ, dọa Phó Thâm sợ choáng váng.
Lộ Tinh khó chịu đến mức trong miệng chỉ toàn nước chua, ngồi sấp bên bồn cầu nôn lung tung một trận, trân châu rớt thẳng xuống.
Bác sĩ riêng sau khi chẩn đoán nói không có vấn đề gì lớn, chỉ là "thai nghén", ngửi thấy mùi dầu mỡ, máu tanh thì dễ bị buồn nôn.
Cả người Lộ Tinh uể oải không có tinh thần, nôn xong thì nằm dí trên giường không muốn động đậy, cũng không đến công ty với Phó Thâm.
Ngủ một giấc đã là buổi chiều.
Mang thai gần ba tháng, ốm nghén là chuyện bình thường.
Đây cũng là lần đầu tiên Lộ Tinh mang thai, ai ngờ lại khó chịu như vậy.
"Tinh Tinh, ông nội và bà nội đến thăm con đây". Hôm nay Phó Thâm nghỉ, vừa xuống tầng đón hai ông bà vào nhà.
Lộ Tinh vừa nghe hai ông bà Phó đến, liền chống người muốn đứng dậy.
"Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích". Bà nội Phó đau lòng, đỡ vai cậu bảo cậu đừng đứng dậy.
"Sao lại gầy thế này?"
Tuy Lộ Tinh mang thai, tăng cân lên, nhưng trên mặt vẫn không có gì thay đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng lòng bàn tay giống như trước đây.
Bà nội Phó hỏi xong quay đầu lại nhìn Phó Thâm, bọn họ đã muốn gặp Lộ Tinh từ lâu, nhưng Phó Thâm lại bảo bọn họ đợi ba tháng hẵng đến.
Còn chưa đến ba tháng, lại nghe tin Lộ Tinh đang ốm nghén, hai vợ chồng già tức thì không nhịn được nữa vội chạy tới.
"Tinh Tinh, muốn ăn cái gì thì nói cho Phó Thâm, đừng để đói". Bà nội Phó nắm lấy tay Lộ Tinh, nhẹ nhàng dặn dò.
"Vâng ạ". Lộ Tinh rất thích loại cảm giác được người ta quan tâm này, đây là cảm giác mà trước kia ở trong biển cậu chưa bao giờ cảm nhận được.
"Bà nội lại làm bánh đường củ sen, bánh ngàn lớp, bánh tiểu bối, bánh khoai lang tím, muốn ăn thì bảo dì làm, không có thì bà nội làm cho con". Bà nội Phó biết rõ Lộ Tinh thích ăn cái gì, nên chuẩn bị rất nhiều.
"Dạ". Lộ Tinh cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Cùng Lộ Tinh nói chuyện một hồi, thấy mắt Lộ Tinh càng ngày càng díu lại, ông cụ Phó bảo cậu nghỉ ngơi cho khỏe rồi ra khỏi phòng.
Phó Thâm chờ Lộ Tinh ngủ rồi mới xuống nhà.
Hai ông bà đang ngồi trên sô pha ăn hoa quả, hiển nhiên là đang đợi Phó Thâm xuống nhà.
Phó Thâm thức thời ngồi đối diện hai người.
"Tinh Tinh hấp thụ kém, vì thế bình thường ăn uống phải dặn dò dì quan tâm chế độ ăn hơn"". Bà nội Phó dù sao cũng là người từng trải lại nói lại với Phó Thâm.
Phó Thâm vâng dạ.
Ông cụ Phó đặt tách trà trên tay xuống, nói chuyện chính sự với Phó Thâm.
"Trước mắt cháu với Tinh Tinh vẫn đang trong trạng thái ẩn hôn, đứa bé sắp chào đời rồi, cháu vẫn còn định giấu như vậy?"
"Người thân bạn bè ngoài kia còn không biết cháu kết hôn chứ đừng nói có con".
.....
Đọc tiếp: callmehuynnn.wordpress.com
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất