Cùng Boss Mạnh Nhất Yêu Đương

Chương 7: Trường đại học kinh dị (7)

Trước Sau
Tiếu Trần đứng đợi vài phút, mới cẩn thận từ góc đường đi ra, một lần nữa đi về phía cửa sau của tòa nhà giảng dạy đại học.

Cậu một cước xuyên qua cửa, một giây sau lại một lần nữa trở lại ngoài cửa trường trèo tường, cậu có chút mộng bức xoay người, sờ sờ tường, thực sự làm tường xi măng!

Nhưng cậu đã trở lại chỗ hồi nãy!

Mà bóng dáng dưới chân cậu bị một cái bóng hình người khác ôm lấy, Tiếu Trần cơ hồ liếc mắt một cái là có thể chú ý tới, nội tâm cậu một trận oán hận, hỏi, "Là ngươi đem tôi ra? ”

Ôm lấy bóng dáng của cậu dừng một chút, có chút xấu hổ ôm chặt bóng dáng Tiếu Trần, Tiếu Trần tuy rằng không nhìn thấy bên cạnh có người, nhưng cậu lại giống như cùng bóng dáng đồng cảm, có thể cảm nhận rõ ràng loại cảm giác bóng đen kia ôm lấy cậu, loại cảm giác này rất nhẹ, không dễ phát hiện, nhưng có thể tác động đến thị giác làm cho ngũ cảm của Tiếu Trần đều bị khuếch đại khó có thể bỏ qua.

Bóng dáng tiên sinh không tình không nguyện kiểm soát bóng dáng của đại thụ bên cạnh, nói 'Ừm'

Tiếu Trần có chút buồn cười, cậu cũng không biết vì sao, nhưng cậu chính là cảm thấy bóng dáng tiên sinh đang làm nũng.

"Tại sao không muốn tôi vào?" Chỉ sợ ngay cả bản thân Tiếu Trần cũng không chú ý tới, giọng điệu lúc này của mình giống như thái độ bạn trai dỗ dành khi bạn gái vô lý gây náo loạn.

Bóng dáng tiên sinh một lần nữa khống chế bóng cây, nói 'Nguy hiểm'

Tiếu Trần sửng sốt, "Ý ngươi là bên trong rất nguy hiểm, phải không? ”

Bóng dáng vẫn không buông tay ôm cậu dùng sức gật đầu, sợ Tiếu Trần nhìn không hiểu.

Tiếu Trần gật đầu, sắc mặt ngưng trọng.

Trong lòng thầm nghĩ, chỉ sợ thật sự là Hứa Thăng đã trở về.

Bây giờ Bạch Kiều Kiều đã chết, vậy người tiếp theo là ai?

Đó có phải là cậu không?

Tiếu Trần đột nhiên đau bụng, có chút khó hô hấp.

Vậy vì sao Tiếu Trần không hoài nghi bóng dáng tiên sinh là Hứa Thăng?

Lý do thực sự rất đơn giản. Bởi vì theo cậu thấy, chính cậu cũng là đồng lõa hại Hứa Thăng, Hứa Thăng không có khả năng buông tha cho cậu, mà cái bóng dáng này đối với cậu tràn đầy thiện ý, thậm chí còn đang bảo vệ cậu, cậu căn bản sẽ không liên kết hai người lại với nhau.

Mặt Tiếu Trần xám như tro tàn, cậu cắn răng, một lần nữa nhìn bức tường phía sau mình, gắt gao nhìn chằm chằm thật lâu, giống như hạ quyết tâm, hít một hơi thật sâu, sau đó đi về phía trước vài bước trợ lực, mạnh mẽ nhảy lên thân cây, tính toán trèo lên.

Còn chưa đợi chân Tiếu Trần bước lên tường khuôn viên trường, chân cây lại bị cành cây trên cây dây dưa cùng một lúc, cành cây tự mình bắt đầu di chuyển, giống như dây leo cực kỳ đàn hồi, cứ thế trói hai chân cậu lại, không cách nào nhúc nhích.

Tiếu Trần cả kinh, dùng tay kéo cành cây, nhưng tay cậu lại bị một nhóm cành cây khác từ phía sau cậu trói lại với nhau, thậm chí khiến cả người cậu đều treo trên cây.

Một xúc cảm tê dại đánh vào trong lòng cậu, ở cổ cậu không ngừng ma sát, thở ra.

Giống như một ngàn con kiến không ngừng gặm nhấm cổ cậu, không đau rất ngứa.

Tiếu Trần bất giác muốn tránh thoát, thứ không nhìn thấy giống như phát hiện sự cự tuyệt của cậu, cẩn thận đem thứ gì đó rơi trên trán cậu, nhẹ nhàng an ủi cậu.

Xúc cảm này, là môi.

Tiếu Trần giãy dụa càng hung hăng hơn, "Mau buông tôi ra! ”

Môi rơi trên trán cậu buông cậu ra.

Ngay cả cành cây trói chặt hai tay hai chân cậu cũng buông ra không dây dưa, khôi phục bộ dáng ban đầu.



Tiếu Trần nghi hoặc một trận, nhưng cậu không kịp suy nghĩ nhiều, từ trên tường nhảy xuống.

Bóng đen mỉm cười.

Học trưởng.

Tôi sẽ bảo vệ anh.

Cao Từ Hàm từ khi tiến vào thế giới này, là lần đầu tiên chân chính cảm nhận được sự nguy hiểm của tử vong, nước mắt của cô bị kích thích đến chảy ròng ròng, mặt cô cũng sợ tới mức có chút trắng bệch, miệng cô giống như bị khâu kim, chỉ có thể phát ra tiếng khóc "ô ô".

Càng đáng sợ hơn chính là, hoàn cảnh chung quanh đang dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ bị một đoàn đồ vật màu đen thôn phệ, vách tường, bảng đen, đèn điện, cửa ra vào và cửa sổ, giống như bị axit sufuric thối rữa, tựa như một cái động không đáy, toàn bộ biến mất.

Cao Từ Hàm toát ra mồ hôi lạnh, ở chung quanh một mảnh "ô ô" thanh âm, kể cả chính cô, chân mỗi người đều bị đoàn màu đen đánh lên, chậm rãi bò lên trên.

Sau đó, từ chân đến eo, leo lên cổ cho đến khi toàn bộ cơ thể biến mất hoàn toàn trong bóng tối.

Tiếu Trần ngựa quen đường cũ, một lần nữa chạy tới cửa sau của tòa nhà giảng dạy đại học.

Cậu nhẹ nhàng đẩy cửa một cái, duỗi chân thăm dò, xác định sự kiện không phá tường trở về tiếp tục xảy ra, mới cẩn thận đi vào.

Chuyện gì đang xảy ra?

Tiếu Trần ngay khi vào cửa, liền lập tức phát giác không đúng.

Hứa Thăng là học sinh lớp 14, chính là lớp gần nhất ở cửa sau lầu một, cho nên cậu mới nghĩ đến việc đi cửa sau.

Nhưng.

Tiếu Trần nuốt nước miếng, cả lớp học cư nhiên trống không!!

Cậu có một số không thể diễn tả để đi đến một lớp học khác, và năm giác quan của cậu đã được khuếch đại, cậu thậm chí có thể nghe thấy âm thanh của gió và cát.

Không đúng! Không có ai trong lớp học này!!

Trái tim Tiếu Trần nghẹn lại, cậu cơ hồ sắp quên hô hấp, cậu đột nhiên ý thức được cái gì, chuẩn bị đi về, nhưng cũng chính trong nháy mắt này, cậu lại phát hiện, cánh cửa cậu đi vào lại vô duyên biến mất!

Biến thành một bức tường!

Mồ hôi lạnh của cậu chảy ra, sau đó nắm chặt bàn tay của mình với sự lo lắng, cậu đột nhiên ý thức được.

Chữ trên thẻ lớp 14 thoạt nhìn có chút kỳ quái, nhưng Tiếu Trần lại biết rõ ràng, chữ trên quả thật là, chữ lớp 14!

Tiếu Trần buộc mình phải bình tĩnh lại, quan sát bốn phía.

Những từ này hoàn toàn trái ngược với những từ trong cuộc sống thực!

Tiếu Trần đột nhiên cảm thấy hoang đường, nơi này rốt cuộc có phải là thế giới thực hay không?

Ký ức của Tiếu Trần rất tốt, cho nên cậu đối với các chi tiết trong cuộc sống đều nhớ rất rõ ràng, cậu nhìn về phía các lớp học ở lầu một treo tranh chữ, tuy rằng hắn chỉ đến tòa nhà giảng dạy cao vài lần, nhưng bức tranh trong trí nhớ của hắn cũng không phải như vậy!

Ánh mắt cậu lạnh lẽo, nhíu nhíu mày.

Đúng vậy, cậu trợn to mắt, ngay cả phương hướng của những bức tranh này cũng đều ngược lại!

Cậu đột nhiên nghĩ đến một luận điệu vớ vẩn, nhìn xung quanh, chẳng lẽ đây là thế giới bên trong?

Tiếu Trần đã từng nhìn thấy một cuốn sách trong thư viện có tiêu đề "Thế giới thực", trong đó tác giả chia thế giới thành ba, thế giới đồng hồ, thế giới bên trong và thế giới thực. Thế giới đồng hồ và thế giới thực là hư ảo, thế giới đồng hồ tinh khiết và vô hại, nhưng thế giới bên trong là khác nhau! Thế giới tượng trưng cho cái ác, đẫm máu, bóng tối, bạo lực! Có vô số quái vật bóng tối tà ác!



Bất cứ ai bị kéo vào thế giới bên trong sẽ không bao giờ sống được.

Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, cả kinh, rõ ràng thời gian cậu tiến vào là giữa trưa, nhưng bầu trời bên ngoài đã gần hoàng hôn, mơ hồ hiện lên ánh sáng đỏ.

"A!" Tiếng thét chói tai của nữ sinh làm cho thân hình Tiêu Trần không ổn định.

Tiếu Trần quay đầu lại, cũng chính là lúc này, cậu nhìn thấy cầu thang có hai ba nữ sinh, biểu tình của mỗi người đều dị thường hoảng sợ nhìn cậu, đợi đến khi các cô nhìn rõ mặt cậu, mới mềm nhũn đứng dậy, "Tiếu Trần học trưởng? ”

Các cô gái mặc đồng phục học sinh trường đại học Sùng Quang, biết cậu không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng điều khiến cậu hoảng sợ chính là, thế giới này lại có người khác? Vậy rốt cuộc có bao nhiêu người?

Tiếu Trần giương chân về phía các cô, các nữ sinh lại không tự giác rụt lại cùng một chỗ lui về phía sau một bước, đúng lúc này, cậu mới phát giác, sắc mặt các nữ sinh có chút trắng bệch, trên đồng phục học sinh còn có dấu bẩn lớn nhỏ bất đồng, hoàn toàn không giống bộ dáng vừa mới xuất hiện ở đây, càng làm cho cậu cứng lưỡi, kỳ thật trên người một nữ sinh dính đầy máu, nếu không phải nữ sinh vừa rồi trốn ở mặt cuối cùng cũng không đến gần.

"Chuyện gì đã xảy ra với các em vậy?" Chuyện quái gì đang xảy ra? "Tiếu Trần mở miệng, muốn tiến thêm vài bước nữa.

"Tiếu Trần học trưởng anh trước đừng tới đây!" Nữ sinh đứng ở phía trước tựa hồ là chủ tâm cốt trong đám nữ sinh này, mặc dù thoạt nhìn có chút chật vật, nhưng ánh mắt gắt gao tập trung vào trên người Tiếu Trần, phảng phất chỉ cần cậu tiến thêm một bước nữa, cô sẽ động thủ phản kháng, giống như đại bàng bảo vệ con.

Tiếu Trần lập tức ngừng lại.

Nữ sinh mở miệng nói, "Học trưởng Tiếu Trần, bây giờ em nói ngắn gọn, nơi này căn bản không phải thế giới thực, đợi đến khi ban đêm buông xuống sẽ có quái vật xuất hiện" Nói đến đó, nữ sinh phía sau cô thân thể cũng không khỏi run lên.

"Là Hứa Thăng trở về trả thù chúng ta!" Nữ sinh cắn răng, cô đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiếu Trần, mà Tiếu Trần khi nghe được hai chữ Hứa Thăng trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên. Cứng nhắc tại chỗ.

"Ban ngày quái vật sẽ không xuất hiện, nhưng vào ban đêm sẽ động thủ! Và mỗi đêm phải có hai người chết trước chúng ta mới có thể sống sót qua đêm nay! ”

"Các em làm sao biết được?" Tiếu Trần trong lòng cả kinh, đặt ra nghi vấn.

Nữ sinh gợi lên một nụ cười tự giễu, "Có đài phát thanh. ”

Thật lố bịch! Mỗi người trong lớp 14 đều là đồng lõa hại Hứa Thăng! Hứa Thăng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một người nào trong bọn họ! Nhưng hắn lại nghĩ ra một biện pháp đáng sợ để cho bọn họ tự giết hại lẫn nhau!

Để cho họ tự tay giết cùng một trường của họ để đổi lấy khả năng tự cứu mình! Nếu không động thủ, quái vật sẽ giết người không kiêng nể gì! Mà quái vật giết người cũng không nhất thiết là phải chết hai người!

Tối qua, các cô phải nhìn trơ mắt nhìn một đám ác ma trong lớp đã giết chết hai người bạn cùng lớp có cảm giác tồn tại rất thấp trong lớp, không có bạn bè!

Mọi người đều nhìn mà không có vẻ mặt gì, không ai dám ngăn cản những người động thủ!

Mà các cô biết, con gái là kẻ yếu, chắc chắn sẽ trở thành đối tượng tiếp theo! Các cô sẽ chết sớm hơn bất cứ ai khác!

Vì vậy, các cô phải trốn!

Nhưng cuối cùng! Cuối cùng, tất cả mọi người đều sẽ chết!

_____________________________________

Tác giả muốn nói cái gì đó: Cuốn sách "Thế giới thực" này là tôi bịa đặt.

Thế giới trong và thế giới đồng hồ dựa trên "Singling Ridge", nhưng thế giới này không phải là thế giới cũng không phải là thế giới biểu đồ, sau sẽ được giải thích.

Không phải là nó |????) っ?

Cảm ơn đã ủng hộ các bạn nhỏ đáng yêu của tôi, bởi vì sự ủng hộ của các bạn, tôi sẽ tiếp tục viết.

_____________________________________

BtNguytThng: Có sai sót gì hãy nói cho mình biết! ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau