Chương 11: Qua đêm
“Kim Hi miện hạ, ta có một điều thỉnh cầu, có thể ban cho ta một cái tên sao?” Khang Địch kính sợ mở miệng, giọng điệu không yên.
Kim Hi liếc nhìn Bạch Thiền một cái, ngồi xếp bằng, lưng thẳng tắp, hai tay đặt trên đầu gối, diễn cảm nghiêm túc: “Đó là đương nhiên, làm Tộc trưởng đương nhiệm, tên của ngài sẽ trở thành Tộc trưởng đầu tiên trong lịch sử của Bộ lạc Bỉ Mông được ghi lại, ngài nói lời sẽ bị ghi chép lại, mấy chục mấy trăm thế hệ sau, vào thời điểm hiến tế nữ thần Ngả Lộ Ni đều sẽ nói ‘Đây là dựa theo phương pháp hiến tế của Khang Địch Tộc trưởng, tổ tiên truyền cho chúng ta’ “. Lời nói này khiến Khang Địch kích động vui sướng, Kim Hi viết xuống hai chữ Khang Địch, hơn nữa giải thích chữ ‘Khang’ là dư dả, sung túc cùng ‘Địch’ là dẫn dắt, ý là Khang Địch dẫn dắt Bộ lạc mang đến sự sung túc ấm lo cho con cháu.
Có Tộc trưởng cùng Tế Ti trợ giúp, việc sáng tạo văn tự của Kim Hi nhanh hơn rất nhiều, ít nhất đã ghi lại được hết việc hiến tế cùng công việc trọng đại trong Bộ lạc, trí nhớ của Giống đực quả thật kinh người, sự việc diễn ra ba đời đều đã được ghi chép lại.
Mấy người bàn bạc đến khuya, Khang Địch cùng Bạch Linh mới cáo từ mà đi.
Kim Hi đối mặt với Bạch Thiền, hai người đều nhất thời trầm mặc. Sau đó Bạch Thiền cố tình khụ khụ hai tiếng: “Khi ta sinh ra, đúng vào tháng sáu, ngày đó ve (thiền) trên đồng cỏ bắt đầu kêu, cho nên gọi ta là Bạch Thiền.”
Kim Hi ngẩn người: “Đoán chừng là vừa đúng ngày lễ, thực trùng hợp.”
Bạch Thiền hung hăng trừng hắn, Kim Hi đột nhiên kịp phản ứng, hắn cầm lấy một trang giấy, nghĩ nửa ngày, mùa hè ve kêu, hắn hình dung về ve, sau viết xuống hai chữ Bạch Thiền, đồng cỏ tháng sáu bắt đầu rộ tiếng kêu réo, loài này được gọi là ve, thanh âm chúng được cho là âm thanh báo hiệu mùa thu hoạch, là sứ giả của nữ thần.
Bạch Thiền cầm mảnh giấy nhỏ kia, mặt không chút thay đổi, nhưng bàn tay run rẩy vẫn bán đứng hắn, hắn làm như không có việc gì, gấp giấy thập phần chỉnh tề, nhét vào trong tay áo, lại lấy ra nhét vào đai lưng, lại cảm thấy không ổn, cuối cùng vẫn nắm trong tay. Kim Hi nhìn nhìn nín cười thực vất vả, Bạch Thiền cố ý hung tợn trừng mắt: “Vốn muốn giáo huấn việc ngươi mạo muội cầu ái, nhưng hiện tại xem ra, ngươi chính chắn hơn ta nghĩ. Ngươi phải biết rằng, tuy rằng ngươi là con trai của Tế Ti, lại được thần ban tri thức, nếu ngươi từ hôn trong tộc cũng không ai phản đối. Nhưng làm phụ thân của ngươi, ta tuyệt đối không cho phép ngươi cô phụ Tạp Tắc Nhĩ. Sau này ra ngoài hái hoa ngắt cỏ đều cẩn thận cho ta, nếu đối phương cự tuyệt ngươi cầu ái, chính là ngươi đã đánh mất mặt mũi của ta, nếu đối phương tiếp nhận, ngươi phải phụ trách, cho nên ngươi cẩn thận một chút cho ta, nếu dám nơi nơi trêu chọc Thú nhân, cho dù ngươi là sứ giả của thần ta cũng sẽ giáo huấn ngươi!”
“Sứ giả của thần.” Kim Hi khẽ lẩm nhẩm mấy chữ này, mấy chữ này chỉ sợ rất nhanh sẽ trở thành xưng hô đặc biệt của hắn.
Hắn thành khẩn gật đầu, chuẩn bị cùng Bạch Thiền vào thần miếu, Bạch Thiền lại vỗ đầu hắn: “Ngươi cũng đã là người có Thú nhân, Lệ châu bối cũng đã tặng, sao còn không tới nhà Tạp Tắc Nhĩ ở!”
“A, có thể chứ? Đã trễ thế này, quấy rầy hắn không tốt lắm đi?” Kim Hi có chút do dự.
Chứng kiến Kim Hi săn sóc Tạp Tắc Nhĩ như vậy, thần sắc Bạch Thiền dịu đi một ít: “Đi đi, vừa cầu ái thành công, không tới nhà Tạp Tắc Nhĩ sẽ ảnh hường tới thanh danh của hắn. Có điều…” Gương mặt nghiêm nghị đột nhiên phun ra một loại khí chất đáng khinh, “Tuổi còn trẻ, không được xằng bậy, tinh dịch của ngươi phải lưu nhét vào bụng Tạp Tắc Nhĩ, để hắn mang hài tử, chưa chính thức kết hôn thì không được làm tới cùng.”
Kim Hi thật sự chịu không nổi Bạch Thiền dùng tư cách phụ thân lại dùng giọng điệu trêu trọc để dạy hắn về vấn đề này, vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, vội vàng chạy trốn. Hắn chạy xuống thềm đá được Ngân Nguyệt chói lọi phủ lên lớp bạch quang, mới nhớ tới hắn còn không biết nhà Tạp Tắc Nhĩ ở nơi nào, không khỏi ngây ngẩn ngừng bước.
“Kim Hi miện hạ.” Một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên bên vách tường một gian nhà, một bóng dáng cao lớn đi ra. Thời tiết ở thế giới này ấm áp, cho nên bốn người ngồi ở cửa thần miếu Bạch Thạch thảo luận rất lâu mà không thấy lạnh, mà Thú nhân thân thể cường tráng, có lõa thân trên cũng có thể chạy tới chạy lui. Người tới, ngực dưới ánh trăng hiện lên một vết sẹo hung ác như hình xăm, cắt ngang cơ ngực chắc nịch kiện mỹ, mà cơ ngực căng đầy ấy, sáng nay còn bị ngón tay Kim Hi tùy ý vuốt ve.
“Tạp Tắc Nhĩ, sao ngươi lại tới đây.” Kim Hi hỏi ra miệng, liền chứng kiến Tạp Tắc Nhĩ biểu tình khủng hoảng muốn nói lại thôi, hắn nhớ tới lời Bạch Thiền, lập tức nghĩ tới nguyên nhân, “Đêm nay cùng phụ thân còn có Khang Địch Tộc trưởng cùng Bạch Linh thiếu tộc trường thương nghị sự tình, vừa mới chấm dứt, chưa kịp tới chỗ ngươi, thật có lỗi.”
“Không có việc gì, ta nghĩ đến ngươi không biết đường nên mới tới, thấy ngươi vội nên vẫn chờ ngươi.” Tạp Tắc Nhĩ cúi đầu thì thào, hiển nhiên là vừa mới nghĩ ra lý do. Thực ra từ dưới thềm đá căn bản nhìn không tới cửa thần miếu, y cũng không biết Kim Hi đang họp, mà bình thường Thú nhân vốn không được phép tiếp cận nơi thần thánh như thần miếu, kỳ thật y chỉ đứng đây, mang ý niệm ‘có lẽ Kim Hi căn bản không muốn tới nhà y trong đầu’ rồi chờ đợi mà thôi.
Kim Hi thật sự khó mà tin được, Thú nhân tráng kiện cường đại như Tạp Tắc Nhĩ, vì sao lại sợ sệt như vậy, mà lúc này y bi thương lại khoan dung, vì sao lại khiến hắn xúc động như thế. Tạp Tắc Nhĩ đã cởi bỏ áo ngoài, trên cổ đeo vòng, trên vòng cổ treo lông chim cùng răng nanh đại biểu những động vật hùng mạnh Tạp Tắc Nhĩ từng săn được, Kim Hi có thể nhìn ra trên đó có răng nhanh của loại động vật ăn thịt rất hung hãn. Mà giữa vòng cổ, trịnh trọng đặt Lệ châu bối hoa văn màu vàng lấp lánh, dưới Ngân Nguyệt chiếu xuống tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
“Thật xinh đẹp.” Kim Hi vuốt Lệ châu bối, vật này, đại biểu Tạp Tắc Nhĩ đã vĩnh viễn bị cột lại bên hắn, là người của hắn. Tay hắn xẹt qua đồi ngực của Tạp Tắc Nhĩ, vuốt ve da thịt ấm áp, nhưng do chênh lệch chiều cao, cằm Tạp Tắc Nhĩ đều có thể đụng tới đỉnh đầu hắn, hắn buồn bực nói: “Đưa ta tới nhà ngươi.” Hắn nắm bàn tay to lớn của Tạp Tắc Nhĩ, cảm giác mình như một tiểu thụ, làm hắn khẩn cấp muốn chứng minh thân phận Giống đực của mình.
Nhà Tạp Tắc Nhĩ ở khu vực sát tường vây của Bộ lạc, y là chiến sĩ có sức chiến đấu cường đại nhất trong đám Thú nhân độc thân, cho nên có thể ở trong căn nhà rất lớn, chung quanh cũng có rất nhiều nhà của Thú nhân độc thân, giờ phút này tinh thạch đều bị da thú bao kín, mọi nhà đều đã ngủ.
Bước vào cửa, Kim Hi liền phát hiện tay làm mộc của Tạp Tắc Nhĩ quả thật rất tinh xảo, vì sao? Bởi vì giường của Tạp Tắc Nhĩ nhìn qua so với giường của miên hạ hắn còn hoàn hảo hơn, bên góc đều được mài nhẵn nhụi, bên trên phủ thảm lông chim dày đặc, còn một mảng lá thông mềm hợp lại làm chăn.
“Leo lên.” Kim Hi hôm nay hăng hái, nói chuyện không tự giác mang theo một tia hương vị vênh mặt hất hàm sai khiến, Tạp Tắc Nhĩ hai đầu gối quỳ trên giường, hai tay chống giường, đang muốn xoay người, Kim Hi đã nhào tới, nửa thân dưới áp lên cái mông đang vểnh cao của Tạp Tắc Nhĩ, lập tức có chút cứng lên.
“Miện hạ, trước khi kết hôn không thể.” Tạp Tắc Nhĩ sốt ruột vặn vẹo, lại không dám giãy dụa.
“Gọi ta Na nhĩ.” Kim Hi thực thích phát âm này, cho nên cũng không dùng ‘trượng phu’ để thay thế. Tạp Tắc Nhĩ cứng ngắc một chút, chậm rãi thả lỏng thân mình, hai tay chống giường, giống như hít đất, cái tư thế này càng tiện cho Kim Hi thoải mái mà cưỡi y.
“Na nhĩ.” Giống như thật lâu mới tìm được âm thanh, mang theo chút run rẩy.
“Ta biết ta không thể làm đến cuối cùng.” Tay Kim Hi vén quần mỏng của Tạp Tắc Nhĩ lên, Tạp Tắc Nhĩ thân cao hai thước mông sớm vểnh cao, xúc cảm thật tốt, tuy rằng thuộc loại tiểu mông chật hẹp, nhưng vẫn còn lớn hơn bàn tay Kim Hi, hắn yêu thích vuốt vuốt ve ve, yêu thích không buông tay, lật thân mình, để Tạp Tắc Nhĩ nằm nghiêng trong lòng hắn. Bởi vì động tình mà lộ đuôi, cho nên tư thế của Thú nhân cùng Giống đực đều không hoàn toàn tự do. Tạp Tắc Nhĩ đưa cánh tay để Kim Hi gối lên, cánh tay chiến đấu rèn luyện cùng dã thú có sự mềm dẻo mạnh mẽ, tràn ngập co dãn, Kim Hi nhìn nụ hoa hồng diễm ghé vào trước mắt, nhịn không được vươn đầu lưỡi cuốn vào miệng.
“Ô a, đừng, không cần.” Kích thích mãnh liệt khiến Tạp Tắc Nhĩ giãy dụa thân thể, Kim Hi ngẩng đầu, cười tà: “Ngươi không cần.”
Tạp Tắc Nhĩ quả nhiên khủng hoảng: “Không, không có.”
“Không được, ta mất hứng, ngươi nói ngươi không cần.” Kim Hi ác liệt nói, nhìn Tạp Tắc Nhĩ hoảng loạn tựa như đại khuyển lạc mất chủ, muốn bổ nhào vào người y, hắn dùng tay đè lên Tạp Tắc Nhĩ, ngón tay vòng quanh nụ hoa vuốt ve cơ ngực Tạp Tắc Nhĩ, “Ngươi đã nói ngươi cần, hãy biểu hiện ý cần của ngươi ra.”
Nhìn Tạp Tắc Nhĩ ánh mắt khó hiểu, Kim Hi ghé vào bên tai y thì thầm mấy câu. Tạp Tắc Nhĩ mặt bừng cái đỏ rực, nhìn thấy gương mặt cương nghị giờ phút này biến thành thật thà phúc hậu tựa như hán tử sơn thôn tránh xa thành thị. Kim Hi xoay người nằm trên đệm lông chim, cười híp mắt, chưa đến ba mươi giây, Tạp Tắc Nhĩ chống cánh tay hai bên cổ hắn, đem cơ ngực xinh đẹp cùng nụ hoa đỏ tươi của mình đưa tới mặt hắn: “Thỉnh, thỉnh Na nhĩ nhấm nháp nụ hoa Tạp Tắc Nhĩ đi.”
“Ta với không đến.” Kim Hi ác liệt không nhúc nhích. Tạp Tắc Nhĩ nhắm chặt mắt, cắn môi, hạ thân, càng tiếp cận hơi thở nóng rực của Kim Hi, nụ hoa đỏ tươi non mềm mẫn cảm càng run rẩy đứng thẳng, chạm vào đôi môi Kim Hi. Kim Hi ngậm nụ hoa y, hai tay ôm bả vai rộng lớn của Tạp Tắc Nhĩ, tấm lưng kiện mỹ căng chặt, xương sống trũng thật sâu, giống như có lực từ hút chặt lấy ngón tay Kim Hi. Tay Kim Hi dừng trên hai phiến kiều đồn, ngón tay chậm rãi đụng tới mảnh đất trũng ở giữa.
Tạp Tắc Nhĩ rên rỉ càng ngày càng vang, ồ ồ thở dốc, mỗi một cái đụng chạm và giảo cắn, cũng làm cho y phát ra tiếng ‘ư a a’ dễ nghe, Thú nhân rên rỉ không phải thanh âm dâm đãng liên miên không dứt, mà là âm tiết ngắn ngủi mỗi khi ngăn không nổi khoái cảm mà phun ra từ yết hầu, mỗi một lần thành công kích thích ra âm tiết như vậy, cũng làm cho Kim Hi càng thêm hưng phấn. Ngón tay Kim Hi đụng tới nếp gấp, cái mông vểnh cao run rẩy một chút, nhưng Tạp Tắc Nhĩ không có giãy dụa, y gập đầu gối, phần eo trầm xuống, từng khối cơ bụng dán vào phần bụng bằng phẳng bóng loáng của Kim Hi, động tác này làm phía sau y càng mở rộng, cho dù cơ thể vô pháp khắc chế co rút nhanh, cũng vô pháp giấu diếm đóa hoa yếu ớt bị Kim Hi đùa bỡn. Ngón tay Kim Hi vuốt nếp gấp non mềm của Tạp Tắc Nhĩ, xúc cảm mềm mại khô ráo, không có lông. Điều này thật sự rất tốt, vì duy trì thể năng, lông tứ chi của Thú nhân rất rậm rạp, nhưng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, dưới nách bọn họ không có lông nách, khiến cho đường nét cơ ngực cùng cánh tay càng thêm xinh đẹp, âm mao cũng thực mỏng thực mềm, càng giống như một loại trang sức, phụ trợ cho thịt trụ của bọn họ càng thêm hùng vĩ tráng lệ. Để cho Kim Hi khó hiểu chính là, hạ thể của bọn họ không có tác dụng sinh sản, mà bộ dạng lại không nhỏ, không biết sao lại thế này.
Cảm giác được phía sau Tạp Tắc Nhĩ mấp máy thật nhanh, Kim Hi cũng không tiếp tục làm khó y, hắn kéo đầu Tạp Tắc Nhĩ xuống, lấy phương thức hôn nhẹ khẽ hôn Tạp Tắc Nhĩ, tay nắm chặt trụ thịt thô dài của Tạp Tắc Nhĩ, quần mỏng đã sớm bị Tạp Tắc Nhĩ cởi ném xuống.
“Thật kỳ quái, nơi này của Thú nhân dài như vậy để làm chi, chẳng lẽ dùng để cho con bú sao?” Kim Hi thì thào, Tạp Tắc Nhĩ tuy rằng không biết cho bú là cái gì, nhưng đáp án vấn đề chính, y vẫn biết. Hai tay y chống hai bên Kim Hi, hai đầu ngực cùng cơ bả vai đều dồn lại, đang bị tay trái Kim Hi thưởng thức, mà ngực cùng cơ bụng đi xuống, thân mật dán vào Kim Hi, phía dưới bị Kim Hi nắm trong tay vỗ về chơi đùa, thân thể khoẻ đẹp tuy rằng bao trùm lấy Kim Hi, nhưng lại toàn bộ rộng mở mặc cho Kim Hi ta cần ta cứ lấy.
“Mẫu mụ nói, nơi đó của Thú nhân vừa dài vừa lớn, Giống đực sờ mới thoải mái, Giống đực đều thích Thú nhân nơi đó vừa dài vừa lớn, chơi như vậy rất thích.” Tạp Tắc Nhĩ nói trắng ra những lời mẫu thân y dạy y, làm cái mặt dày của Kim Hi đều mặt đỏ tai nóng.
Thứ tiến hoá thần kỳ gì thế này, thế giới nam nam sinh tử, bộ vị này lại hoàn toàn dùng để chơi đùa thôi sao?
Kim Hi nội tâm lại tràn đầy vui mừng, bởi vì hắn quả thật biến thái đến cực điểm khi cảm thấy vật này thật sự là sờ cực kỳ thoải mái, vừa nóng vừa ấm, cứng rắn căng đầy, sờ thế nào cũng không đủ.
“Trước khi kết hôn, tốt nhất không cần bắn?” Kim Hi bỗng nhiên nghĩ tới lời cảnh cáo của Bạch Thiền, lại nghĩ tới ban ngày Tạp Tắc Nhĩ dung túng hắn.
“Ân, nếu Giống đực muốn, Thú nhân kỳ thật cũng sẽ không cự tuyệt, có điều tốt nhất không cần.” Tạp Tắc Nhĩ sắc mặt ửng hồng, hiển nhiên động tình đến cực điểm.
“Vậy còn ngươi, ngươi chịu được sao?” Kim Hi phát hiện lực khống chế của mình mạnh lên rất nhiều, tuy rằng phía dưới cũng đã cứng ngắc, nhưng mới cùng Tạp Tắc Nhĩ ‘xả súng’ lần đầu, hắn bây giờ đã có thể khống chế dục niệm của mình, tựa như tay già đời trải qua ngàn bụi hoa, đối với việc ‘bắn súng’ bình thường hoàn toàn không thỏa mãn được.
“Ta không sao, Mẫu mụ nói, thời điểm làm thật sự khoái cảm mạnh chịu không nổi, so với bị kiểm tra càng thoải mái hơn nhiều, nếu hiện tại đã chịu không được, đến lúc đó sẽ ngất đi.” Tạp Tắc Nhĩ nói những lời này mang theo giọng điệu chờ mong làm Kim Hi không nói được gì, Tạp Tắc Nhĩ thân thể cao hai thước, ngươi đây là đang chờ mong bị ta thao a bị ta thao, ngươi như vậy bảo ta làm sao chịu nổi a?
“Vậy ngươi muốn bắn không.” Kim Hi săn sóc đẩy ngã Tạp Tắc Nhĩ, hắn nằm trên cánh tay Tạp Tắc Nhĩ, gối thịt này mềm dẻo chắc chắn gối lên thực thoải mái, một bàn tay hắn vuốt ve ngực Tạp Tắc Nhĩ, một bàn tay đùa bỡn côn thịt cứng rắn hỏi.
“Không cần.” Tạp Tắc Nhĩ đưa tay ôm Kim Hi, “Kỳ thật thông thường lần đầu tiên đều là Thú nhân tự mình làm ra, có thể dùng để bôi trơn phía sau, để Giống đực dễ dàng hơn thoải mái hơn, cũng càng kích thích.” Loại kích thích ấy Kim Hi cũng không hiểu được đại biểu cho bao nhiêu ý tứ dâm mỹ, hắn chỉ cảm thấy hứng thú hỏi: “Có điều bắn ra xong sẽ không mềm sao, trực tiếp bị chơi phía sau không phải sẽ rất khó chịu?” Đây là hắn lấy quan niệm Địa Cầu hình dung, nghe nói bắn ra xong liền lộng phía sau quả thật sẽ làm tiểu thụ sẽ không thoải mái.
“Cho nên thông thường sẽ là hai đến ba Thú nhân cùng nhau hầu hạ Giống đực a.” Tạp Tắc Nhĩ phun một câu đương nhiên làm Kim Hi thiếu chút nữa máu mũi cuồng phun, “Người đầu tiên bắn ra đảm đương bôi trơn, Na nhĩ trước tiên có thể cùng người khác làm, chờ người đầu tiên dịu lại rồi tiếp tục.”
Hắn rốt cuộc biết lão cha lưu manh vì sao lại phóng khoáng chơi 3P tiền sử, cảm tình ở Bộ lạc Bỉ Mông, đây là nhất định!
Kim Hi kề sát thân thể Tạp Tắc Nhĩ, tay xoa cái mông vểnh cao của Tạp Tắc Nhĩ, ôm lấy Tạp Tắc Nhĩ, tuy rằng tư thế này làm hắn nhìn qua càng giống tiểu thụ, nhưng Tạp Tắc Nhĩ ôn nhu thuận theo làm cho hắn cảm giác mình rất có khí khái nam tử, vuốt ve theo đường nét gương mặt Tạp Tắc Nhĩ, nhìn vết sẹo giữa mắt y đều có vẻ có chút đáng yêu, Kim Hi kéo y vào lòng, để cả hai cảm thụ hơi thở của nhau, cảm giác ấm áp làm hắn rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.
Kim Hi liếc nhìn Bạch Thiền một cái, ngồi xếp bằng, lưng thẳng tắp, hai tay đặt trên đầu gối, diễn cảm nghiêm túc: “Đó là đương nhiên, làm Tộc trưởng đương nhiệm, tên của ngài sẽ trở thành Tộc trưởng đầu tiên trong lịch sử của Bộ lạc Bỉ Mông được ghi lại, ngài nói lời sẽ bị ghi chép lại, mấy chục mấy trăm thế hệ sau, vào thời điểm hiến tế nữ thần Ngả Lộ Ni đều sẽ nói ‘Đây là dựa theo phương pháp hiến tế của Khang Địch Tộc trưởng, tổ tiên truyền cho chúng ta’ “. Lời nói này khiến Khang Địch kích động vui sướng, Kim Hi viết xuống hai chữ Khang Địch, hơn nữa giải thích chữ ‘Khang’ là dư dả, sung túc cùng ‘Địch’ là dẫn dắt, ý là Khang Địch dẫn dắt Bộ lạc mang đến sự sung túc ấm lo cho con cháu.
Có Tộc trưởng cùng Tế Ti trợ giúp, việc sáng tạo văn tự của Kim Hi nhanh hơn rất nhiều, ít nhất đã ghi lại được hết việc hiến tế cùng công việc trọng đại trong Bộ lạc, trí nhớ của Giống đực quả thật kinh người, sự việc diễn ra ba đời đều đã được ghi chép lại.
Mấy người bàn bạc đến khuya, Khang Địch cùng Bạch Linh mới cáo từ mà đi.
Kim Hi đối mặt với Bạch Thiền, hai người đều nhất thời trầm mặc. Sau đó Bạch Thiền cố tình khụ khụ hai tiếng: “Khi ta sinh ra, đúng vào tháng sáu, ngày đó ve (thiền) trên đồng cỏ bắt đầu kêu, cho nên gọi ta là Bạch Thiền.”
Kim Hi ngẩn người: “Đoán chừng là vừa đúng ngày lễ, thực trùng hợp.”
Bạch Thiền hung hăng trừng hắn, Kim Hi đột nhiên kịp phản ứng, hắn cầm lấy một trang giấy, nghĩ nửa ngày, mùa hè ve kêu, hắn hình dung về ve, sau viết xuống hai chữ Bạch Thiền, đồng cỏ tháng sáu bắt đầu rộ tiếng kêu réo, loài này được gọi là ve, thanh âm chúng được cho là âm thanh báo hiệu mùa thu hoạch, là sứ giả của nữ thần.
Bạch Thiền cầm mảnh giấy nhỏ kia, mặt không chút thay đổi, nhưng bàn tay run rẩy vẫn bán đứng hắn, hắn làm như không có việc gì, gấp giấy thập phần chỉnh tề, nhét vào trong tay áo, lại lấy ra nhét vào đai lưng, lại cảm thấy không ổn, cuối cùng vẫn nắm trong tay. Kim Hi nhìn nhìn nín cười thực vất vả, Bạch Thiền cố ý hung tợn trừng mắt: “Vốn muốn giáo huấn việc ngươi mạo muội cầu ái, nhưng hiện tại xem ra, ngươi chính chắn hơn ta nghĩ. Ngươi phải biết rằng, tuy rằng ngươi là con trai của Tế Ti, lại được thần ban tri thức, nếu ngươi từ hôn trong tộc cũng không ai phản đối. Nhưng làm phụ thân của ngươi, ta tuyệt đối không cho phép ngươi cô phụ Tạp Tắc Nhĩ. Sau này ra ngoài hái hoa ngắt cỏ đều cẩn thận cho ta, nếu đối phương cự tuyệt ngươi cầu ái, chính là ngươi đã đánh mất mặt mũi của ta, nếu đối phương tiếp nhận, ngươi phải phụ trách, cho nên ngươi cẩn thận một chút cho ta, nếu dám nơi nơi trêu chọc Thú nhân, cho dù ngươi là sứ giả của thần ta cũng sẽ giáo huấn ngươi!”
“Sứ giả của thần.” Kim Hi khẽ lẩm nhẩm mấy chữ này, mấy chữ này chỉ sợ rất nhanh sẽ trở thành xưng hô đặc biệt của hắn.
Hắn thành khẩn gật đầu, chuẩn bị cùng Bạch Thiền vào thần miếu, Bạch Thiền lại vỗ đầu hắn: “Ngươi cũng đã là người có Thú nhân, Lệ châu bối cũng đã tặng, sao còn không tới nhà Tạp Tắc Nhĩ ở!”
“A, có thể chứ? Đã trễ thế này, quấy rầy hắn không tốt lắm đi?” Kim Hi có chút do dự.
Chứng kiến Kim Hi săn sóc Tạp Tắc Nhĩ như vậy, thần sắc Bạch Thiền dịu đi một ít: “Đi đi, vừa cầu ái thành công, không tới nhà Tạp Tắc Nhĩ sẽ ảnh hường tới thanh danh của hắn. Có điều…” Gương mặt nghiêm nghị đột nhiên phun ra một loại khí chất đáng khinh, “Tuổi còn trẻ, không được xằng bậy, tinh dịch của ngươi phải lưu nhét vào bụng Tạp Tắc Nhĩ, để hắn mang hài tử, chưa chính thức kết hôn thì không được làm tới cùng.”
Kim Hi thật sự chịu không nổi Bạch Thiền dùng tư cách phụ thân lại dùng giọng điệu trêu trọc để dạy hắn về vấn đề này, vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, vội vàng chạy trốn. Hắn chạy xuống thềm đá được Ngân Nguyệt chói lọi phủ lên lớp bạch quang, mới nhớ tới hắn còn không biết nhà Tạp Tắc Nhĩ ở nơi nào, không khỏi ngây ngẩn ngừng bước.
“Kim Hi miện hạ.” Một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên bên vách tường một gian nhà, một bóng dáng cao lớn đi ra. Thời tiết ở thế giới này ấm áp, cho nên bốn người ngồi ở cửa thần miếu Bạch Thạch thảo luận rất lâu mà không thấy lạnh, mà Thú nhân thân thể cường tráng, có lõa thân trên cũng có thể chạy tới chạy lui. Người tới, ngực dưới ánh trăng hiện lên một vết sẹo hung ác như hình xăm, cắt ngang cơ ngực chắc nịch kiện mỹ, mà cơ ngực căng đầy ấy, sáng nay còn bị ngón tay Kim Hi tùy ý vuốt ve.
“Tạp Tắc Nhĩ, sao ngươi lại tới đây.” Kim Hi hỏi ra miệng, liền chứng kiến Tạp Tắc Nhĩ biểu tình khủng hoảng muốn nói lại thôi, hắn nhớ tới lời Bạch Thiền, lập tức nghĩ tới nguyên nhân, “Đêm nay cùng phụ thân còn có Khang Địch Tộc trưởng cùng Bạch Linh thiếu tộc trường thương nghị sự tình, vừa mới chấm dứt, chưa kịp tới chỗ ngươi, thật có lỗi.”
“Không có việc gì, ta nghĩ đến ngươi không biết đường nên mới tới, thấy ngươi vội nên vẫn chờ ngươi.” Tạp Tắc Nhĩ cúi đầu thì thào, hiển nhiên là vừa mới nghĩ ra lý do. Thực ra từ dưới thềm đá căn bản nhìn không tới cửa thần miếu, y cũng không biết Kim Hi đang họp, mà bình thường Thú nhân vốn không được phép tiếp cận nơi thần thánh như thần miếu, kỳ thật y chỉ đứng đây, mang ý niệm ‘có lẽ Kim Hi căn bản không muốn tới nhà y trong đầu’ rồi chờ đợi mà thôi.
Kim Hi thật sự khó mà tin được, Thú nhân tráng kiện cường đại như Tạp Tắc Nhĩ, vì sao lại sợ sệt như vậy, mà lúc này y bi thương lại khoan dung, vì sao lại khiến hắn xúc động như thế. Tạp Tắc Nhĩ đã cởi bỏ áo ngoài, trên cổ đeo vòng, trên vòng cổ treo lông chim cùng răng nanh đại biểu những động vật hùng mạnh Tạp Tắc Nhĩ từng săn được, Kim Hi có thể nhìn ra trên đó có răng nhanh của loại động vật ăn thịt rất hung hãn. Mà giữa vòng cổ, trịnh trọng đặt Lệ châu bối hoa văn màu vàng lấp lánh, dưới Ngân Nguyệt chiếu xuống tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
“Thật xinh đẹp.” Kim Hi vuốt Lệ châu bối, vật này, đại biểu Tạp Tắc Nhĩ đã vĩnh viễn bị cột lại bên hắn, là người của hắn. Tay hắn xẹt qua đồi ngực của Tạp Tắc Nhĩ, vuốt ve da thịt ấm áp, nhưng do chênh lệch chiều cao, cằm Tạp Tắc Nhĩ đều có thể đụng tới đỉnh đầu hắn, hắn buồn bực nói: “Đưa ta tới nhà ngươi.” Hắn nắm bàn tay to lớn của Tạp Tắc Nhĩ, cảm giác mình như một tiểu thụ, làm hắn khẩn cấp muốn chứng minh thân phận Giống đực của mình.
Nhà Tạp Tắc Nhĩ ở khu vực sát tường vây của Bộ lạc, y là chiến sĩ có sức chiến đấu cường đại nhất trong đám Thú nhân độc thân, cho nên có thể ở trong căn nhà rất lớn, chung quanh cũng có rất nhiều nhà của Thú nhân độc thân, giờ phút này tinh thạch đều bị da thú bao kín, mọi nhà đều đã ngủ.
Bước vào cửa, Kim Hi liền phát hiện tay làm mộc của Tạp Tắc Nhĩ quả thật rất tinh xảo, vì sao? Bởi vì giường của Tạp Tắc Nhĩ nhìn qua so với giường của miên hạ hắn còn hoàn hảo hơn, bên góc đều được mài nhẵn nhụi, bên trên phủ thảm lông chim dày đặc, còn một mảng lá thông mềm hợp lại làm chăn.
“Leo lên.” Kim Hi hôm nay hăng hái, nói chuyện không tự giác mang theo một tia hương vị vênh mặt hất hàm sai khiến, Tạp Tắc Nhĩ hai đầu gối quỳ trên giường, hai tay chống giường, đang muốn xoay người, Kim Hi đã nhào tới, nửa thân dưới áp lên cái mông đang vểnh cao của Tạp Tắc Nhĩ, lập tức có chút cứng lên.
“Miện hạ, trước khi kết hôn không thể.” Tạp Tắc Nhĩ sốt ruột vặn vẹo, lại không dám giãy dụa.
“Gọi ta Na nhĩ.” Kim Hi thực thích phát âm này, cho nên cũng không dùng ‘trượng phu’ để thay thế. Tạp Tắc Nhĩ cứng ngắc một chút, chậm rãi thả lỏng thân mình, hai tay chống giường, giống như hít đất, cái tư thế này càng tiện cho Kim Hi thoải mái mà cưỡi y.
“Na nhĩ.” Giống như thật lâu mới tìm được âm thanh, mang theo chút run rẩy.
“Ta biết ta không thể làm đến cuối cùng.” Tay Kim Hi vén quần mỏng của Tạp Tắc Nhĩ lên, Tạp Tắc Nhĩ thân cao hai thước mông sớm vểnh cao, xúc cảm thật tốt, tuy rằng thuộc loại tiểu mông chật hẹp, nhưng vẫn còn lớn hơn bàn tay Kim Hi, hắn yêu thích vuốt vuốt ve ve, yêu thích không buông tay, lật thân mình, để Tạp Tắc Nhĩ nằm nghiêng trong lòng hắn. Bởi vì động tình mà lộ đuôi, cho nên tư thế của Thú nhân cùng Giống đực đều không hoàn toàn tự do. Tạp Tắc Nhĩ đưa cánh tay để Kim Hi gối lên, cánh tay chiến đấu rèn luyện cùng dã thú có sự mềm dẻo mạnh mẽ, tràn ngập co dãn, Kim Hi nhìn nụ hoa hồng diễm ghé vào trước mắt, nhịn không được vươn đầu lưỡi cuốn vào miệng.
“Ô a, đừng, không cần.” Kích thích mãnh liệt khiến Tạp Tắc Nhĩ giãy dụa thân thể, Kim Hi ngẩng đầu, cười tà: “Ngươi không cần.”
Tạp Tắc Nhĩ quả nhiên khủng hoảng: “Không, không có.”
“Không được, ta mất hứng, ngươi nói ngươi không cần.” Kim Hi ác liệt nói, nhìn Tạp Tắc Nhĩ hoảng loạn tựa như đại khuyển lạc mất chủ, muốn bổ nhào vào người y, hắn dùng tay đè lên Tạp Tắc Nhĩ, ngón tay vòng quanh nụ hoa vuốt ve cơ ngực Tạp Tắc Nhĩ, “Ngươi đã nói ngươi cần, hãy biểu hiện ý cần của ngươi ra.”
Nhìn Tạp Tắc Nhĩ ánh mắt khó hiểu, Kim Hi ghé vào bên tai y thì thầm mấy câu. Tạp Tắc Nhĩ mặt bừng cái đỏ rực, nhìn thấy gương mặt cương nghị giờ phút này biến thành thật thà phúc hậu tựa như hán tử sơn thôn tránh xa thành thị. Kim Hi xoay người nằm trên đệm lông chim, cười híp mắt, chưa đến ba mươi giây, Tạp Tắc Nhĩ chống cánh tay hai bên cổ hắn, đem cơ ngực xinh đẹp cùng nụ hoa đỏ tươi của mình đưa tới mặt hắn: “Thỉnh, thỉnh Na nhĩ nhấm nháp nụ hoa Tạp Tắc Nhĩ đi.”
“Ta với không đến.” Kim Hi ác liệt không nhúc nhích. Tạp Tắc Nhĩ nhắm chặt mắt, cắn môi, hạ thân, càng tiếp cận hơi thở nóng rực của Kim Hi, nụ hoa đỏ tươi non mềm mẫn cảm càng run rẩy đứng thẳng, chạm vào đôi môi Kim Hi. Kim Hi ngậm nụ hoa y, hai tay ôm bả vai rộng lớn của Tạp Tắc Nhĩ, tấm lưng kiện mỹ căng chặt, xương sống trũng thật sâu, giống như có lực từ hút chặt lấy ngón tay Kim Hi. Tay Kim Hi dừng trên hai phiến kiều đồn, ngón tay chậm rãi đụng tới mảnh đất trũng ở giữa.
Tạp Tắc Nhĩ rên rỉ càng ngày càng vang, ồ ồ thở dốc, mỗi một cái đụng chạm và giảo cắn, cũng làm cho y phát ra tiếng ‘ư a a’ dễ nghe, Thú nhân rên rỉ không phải thanh âm dâm đãng liên miên không dứt, mà là âm tiết ngắn ngủi mỗi khi ngăn không nổi khoái cảm mà phun ra từ yết hầu, mỗi một lần thành công kích thích ra âm tiết như vậy, cũng làm cho Kim Hi càng thêm hưng phấn. Ngón tay Kim Hi đụng tới nếp gấp, cái mông vểnh cao run rẩy một chút, nhưng Tạp Tắc Nhĩ không có giãy dụa, y gập đầu gối, phần eo trầm xuống, từng khối cơ bụng dán vào phần bụng bằng phẳng bóng loáng của Kim Hi, động tác này làm phía sau y càng mở rộng, cho dù cơ thể vô pháp khắc chế co rút nhanh, cũng vô pháp giấu diếm đóa hoa yếu ớt bị Kim Hi đùa bỡn. Ngón tay Kim Hi vuốt nếp gấp non mềm của Tạp Tắc Nhĩ, xúc cảm mềm mại khô ráo, không có lông. Điều này thật sự rất tốt, vì duy trì thể năng, lông tứ chi của Thú nhân rất rậm rạp, nhưng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, dưới nách bọn họ không có lông nách, khiến cho đường nét cơ ngực cùng cánh tay càng thêm xinh đẹp, âm mao cũng thực mỏng thực mềm, càng giống như một loại trang sức, phụ trợ cho thịt trụ của bọn họ càng thêm hùng vĩ tráng lệ. Để cho Kim Hi khó hiểu chính là, hạ thể của bọn họ không có tác dụng sinh sản, mà bộ dạng lại không nhỏ, không biết sao lại thế này.
Cảm giác được phía sau Tạp Tắc Nhĩ mấp máy thật nhanh, Kim Hi cũng không tiếp tục làm khó y, hắn kéo đầu Tạp Tắc Nhĩ xuống, lấy phương thức hôn nhẹ khẽ hôn Tạp Tắc Nhĩ, tay nắm chặt trụ thịt thô dài của Tạp Tắc Nhĩ, quần mỏng đã sớm bị Tạp Tắc Nhĩ cởi ném xuống.
“Thật kỳ quái, nơi này của Thú nhân dài như vậy để làm chi, chẳng lẽ dùng để cho con bú sao?” Kim Hi thì thào, Tạp Tắc Nhĩ tuy rằng không biết cho bú là cái gì, nhưng đáp án vấn đề chính, y vẫn biết. Hai tay y chống hai bên Kim Hi, hai đầu ngực cùng cơ bả vai đều dồn lại, đang bị tay trái Kim Hi thưởng thức, mà ngực cùng cơ bụng đi xuống, thân mật dán vào Kim Hi, phía dưới bị Kim Hi nắm trong tay vỗ về chơi đùa, thân thể khoẻ đẹp tuy rằng bao trùm lấy Kim Hi, nhưng lại toàn bộ rộng mở mặc cho Kim Hi ta cần ta cứ lấy.
“Mẫu mụ nói, nơi đó của Thú nhân vừa dài vừa lớn, Giống đực sờ mới thoải mái, Giống đực đều thích Thú nhân nơi đó vừa dài vừa lớn, chơi như vậy rất thích.” Tạp Tắc Nhĩ nói trắng ra những lời mẫu thân y dạy y, làm cái mặt dày của Kim Hi đều mặt đỏ tai nóng.
Thứ tiến hoá thần kỳ gì thế này, thế giới nam nam sinh tử, bộ vị này lại hoàn toàn dùng để chơi đùa thôi sao?
Kim Hi nội tâm lại tràn đầy vui mừng, bởi vì hắn quả thật biến thái đến cực điểm khi cảm thấy vật này thật sự là sờ cực kỳ thoải mái, vừa nóng vừa ấm, cứng rắn căng đầy, sờ thế nào cũng không đủ.
“Trước khi kết hôn, tốt nhất không cần bắn?” Kim Hi bỗng nhiên nghĩ tới lời cảnh cáo của Bạch Thiền, lại nghĩ tới ban ngày Tạp Tắc Nhĩ dung túng hắn.
“Ân, nếu Giống đực muốn, Thú nhân kỳ thật cũng sẽ không cự tuyệt, có điều tốt nhất không cần.” Tạp Tắc Nhĩ sắc mặt ửng hồng, hiển nhiên động tình đến cực điểm.
“Vậy còn ngươi, ngươi chịu được sao?” Kim Hi phát hiện lực khống chế của mình mạnh lên rất nhiều, tuy rằng phía dưới cũng đã cứng ngắc, nhưng mới cùng Tạp Tắc Nhĩ ‘xả súng’ lần đầu, hắn bây giờ đã có thể khống chế dục niệm của mình, tựa như tay già đời trải qua ngàn bụi hoa, đối với việc ‘bắn súng’ bình thường hoàn toàn không thỏa mãn được.
“Ta không sao, Mẫu mụ nói, thời điểm làm thật sự khoái cảm mạnh chịu không nổi, so với bị kiểm tra càng thoải mái hơn nhiều, nếu hiện tại đã chịu không được, đến lúc đó sẽ ngất đi.” Tạp Tắc Nhĩ nói những lời này mang theo giọng điệu chờ mong làm Kim Hi không nói được gì, Tạp Tắc Nhĩ thân thể cao hai thước, ngươi đây là đang chờ mong bị ta thao a bị ta thao, ngươi như vậy bảo ta làm sao chịu nổi a?
“Vậy ngươi muốn bắn không.” Kim Hi săn sóc đẩy ngã Tạp Tắc Nhĩ, hắn nằm trên cánh tay Tạp Tắc Nhĩ, gối thịt này mềm dẻo chắc chắn gối lên thực thoải mái, một bàn tay hắn vuốt ve ngực Tạp Tắc Nhĩ, một bàn tay đùa bỡn côn thịt cứng rắn hỏi.
“Không cần.” Tạp Tắc Nhĩ đưa tay ôm Kim Hi, “Kỳ thật thông thường lần đầu tiên đều là Thú nhân tự mình làm ra, có thể dùng để bôi trơn phía sau, để Giống đực dễ dàng hơn thoải mái hơn, cũng càng kích thích.” Loại kích thích ấy Kim Hi cũng không hiểu được đại biểu cho bao nhiêu ý tứ dâm mỹ, hắn chỉ cảm thấy hứng thú hỏi: “Có điều bắn ra xong sẽ không mềm sao, trực tiếp bị chơi phía sau không phải sẽ rất khó chịu?” Đây là hắn lấy quan niệm Địa Cầu hình dung, nghe nói bắn ra xong liền lộng phía sau quả thật sẽ làm tiểu thụ sẽ không thoải mái.
“Cho nên thông thường sẽ là hai đến ba Thú nhân cùng nhau hầu hạ Giống đực a.” Tạp Tắc Nhĩ phun một câu đương nhiên làm Kim Hi thiếu chút nữa máu mũi cuồng phun, “Người đầu tiên bắn ra đảm đương bôi trơn, Na nhĩ trước tiên có thể cùng người khác làm, chờ người đầu tiên dịu lại rồi tiếp tục.”
Hắn rốt cuộc biết lão cha lưu manh vì sao lại phóng khoáng chơi 3P tiền sử, cảm tình ở Bộ lạc Bỉ Mông, đây là nhất định!
Kim Hi kề sát thân thể Tạp Tắc Nhĩ, tay xoa cái mông vểnh cao của Tạp Tắc Nhĩ, ôm lấy Tạp Tắc Nhĩ, tuy rằng tư thế này làm hắn nhìn qua càng giống tiểu thụ, nhưng Tạp Tắc Nhĩ ôn nhu thuận theo làm cho hắn cảm giác mình rất có khí khái nam tử, vuốt ve theo đường nét gương mặt Tạp Tắc Nhĩ, nhìn vết sẹo giữa mắt y đều có vẻ có chút đáng yêu, Kim Hi kéo y vào lòng, để cả hai cảm thụ hơi thở của nhau, cảm giác ấm áp làm hắn rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất