Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 24: Hoa Lê rời đi

Trước Sau
Trên người Hi Tư Lạc không để lại dấu vết rõ ràng, nhưng trở lại trong thôn thì tất cả mọi người đều dùng ánh mắt mờ ám nhìn bọn hắn. Kim Hi cũng không khỏi có chút thẹn thùng.

“Đây là có chuyện gì, thế nào mà người nào cũng biết. Ta rõ ràng không lưu lại dấu vết rõ ràng.” Kim Hi nghiêng qua liếc nhìn thân thể Hi Tư Lạc, áo da thú mặc vô cùng chỉnh tề, rõ ràng không lộ ra cái gì a.

“Là mùi.” Hi Tư Lạc sờ sờ cái mũi, y là Thú nhân uy vọng rất cao trong thôn, nhưng lại cùng vị hôn phu dã hợp trên thảo nguyên, tuy rằng không phải phạm tội, nhưng cũng quá phóng đãng. May mắn hai người ở trong Bộ lạc đều có thân phận cực cao, mọi người sớm đã coi bọn hắn là người một nhà, trừ ánh mắt mờ ám một chút, cũng không có trào phúng khinh bỉ gì, “Chính là từng bị Giống đực kiểm tra hay giao xứng qua sẽ có mùi khác biệt, mà Giống đực cũng sẽ nhận ra khác biệt, nhìn không thấy nhưng thật sự tồn tại. Trên người ta cùng Tạp Tắc Nhĩ, đều lưu lại mùi cùng ký hiệu của ngươi, người khác liếc một cái liền hiểu.”

“Đều lưu lại mùi cùng ký hiệu của ta? Nghe như động vật vậy.” Kim Hi sờ sờ mũi, kỳ thật thực thích cách nói này, Giống đực đều là động vật có chiếm hữu dục rất mạnh, vô luận là địa cầu hay thế giới này, nếu nam nhân địa cầu có năng lực như thế, phỏng chừng cũng sẽ đánh ký hiệu.

“Nói thế nào với Nạp Lan đây.” Hi Tư Lạc có điểm mặt đỏ, huynh đệ chung chồng cũng là chuyện thực thông thường, nhưng trước hôn nhân đã làm vậy, ở trước mặt đệ đệ thực xấu hổ muốn chết.

Kim Hi sờ sờ cái mũi, hiện tại ba người cũng xem như chính thức là người của hắn, có tranh chấp gì, ân, chính mình chạy thoát là tốt rồi.

Khi về nhà, chứng kiến đồ đạc Tạp Tắc Nhĩ dùng nguyên ngày làm ra, Kim Hi không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, Tạp Tắc Nhĩ ở nhà vất vả như vậy, mình lại ở bên ngoài phong lưu. Tạp Tắc Nhĩ ngẩng đầu nhìn thấy Kim Hi cùng Hi Tư Lạc trở về, chóp mũi giật giật, động tác này khiến Hi Tư Lạc cùng Kim Hi đều囧. Tạp Tắc Nhĩ mặt nổi lên vệt ửng đỏ, mím chặt môi, kết quả nén không nổi, mày cong cong, ngay cả vết đao trên mi cũng mang theo nét lo lắng thoáng hiện. Kim Hi chứng kiến biểu cảm ngượng ngùng kia, thật sự nhịn không được đi qua vò tóc Tạp Tắc Nhĩ. Tạp Tắc Nhĩ ha ha cười, né tránh bàn tay Kim Hi, Kim Hi ôm cổ y tựa như ôm đại khuyển, vò loạn tóc y: “Tạp Tắc Nhĩ học xấu, dám chê cười bọn ta.”

“Này uy, cũng tới sờ sờ ta a, tóc ta cũng rất tốt nha!” Hoa Lê không biết xấu hổ mở miệng.”Sao ngươi đã ra rồi, không phải bảo ngươi nằm sao?” Kim Hi trừng mắt.

“Nằm đến sinh rận rồi, trời quá nóng, bên ngoài mát mẻ hơn.” Hoa Lê đỉnh đạc nói, “Ta cũng hỗ trợ đó nha, nhìn xem xem, đây là ta làm đó!” Hoa Lê chỉ vào thứ bày trước mặt.

“Chỉ biết nói, làm được chút đã khoe khoang!” Kim Hi không lưu tình đả kích y, có điều không thể không nói nghề mộc của Hoa Lê cũng không tồi, y và Tạp Tắc Nhĩ cùng làm ra dùi trống tiêu chuẩn, chọn đều là vật liệu gỗ có tính dai bền, còn đánh bóng bước đầu. Còn có rất nhiều đạo cụ Kim Hi yêu cầu.

Tạp Tắc Nhĩ lo lắng không yên, Kim Hi đã dặn y mấy thứ này phải giữ bí mật, nhưng Hoa Lê bám rất dai, người này hoàn toàn mặc kệ ngươi cự tuyệt, cứ tự mò mẫm làm theo, dùng đao cực kỳ linh hoạt, y phỏng chừng cũng rình coi một hồi, thấy Tạp Tắc Nhĩ làm ra mộc côn, tay chân cũng thuần thục làm một cây. Đạo cụ trong Bộ lạc gần như đều là đồng, trình độ chế tạo vẫn còn rất thấp, có thể cắt gọt thuần thục mà làm ra hàng tinh xảo mỹ nghệ quả thật không nhiều lắm, Hoa Lê thật sự là mộc công hiếm thấy.

“Đây là đại bí mật của Bộ lạc chúng ta, ngươi nhìn lén sẽ phải trả giá thật nhiều.” Kim Hi dùng ngón tay trạc người kia, y một thân chocolate, còn lộ ra tiểu răng nanh, cười lên có vẻ xấu xa, như là tên điêu dân từ vùng khỉ ho cò gáy mới ra. Hoa Lê chân sau bật lên né tránh: “Ta đây liền biến thành người Bộ lạc các ngươi.”

Kim Hi tươi cười chậm rãi thu hồi: “Ngươi nghiêm túc?”



“Sao không?” Hoa Lê vui cười, “Ta thấy Bộ lạc Bỉ Mông cũng rất tốt.”

“Đừng đùa với ta.” Kim Hi lạnh lùng hất cằm, “Hai Bộ lạc tổ chức liên hợp hiến tế, Thú nhân luận võ thắng lợi có quyền lựa chọn Na nhĩ của mình từ hai Bộ lạc, Giống đực bị chọn không thể cự tuyệt, nếu trong trận đấu cống phẩm cùng hiến tế Bộ lạc Bỉ Mông thua, như vậy Giống đực ngươi lựa chọn phải cùng ngươi trở lại Bộ lạc Lạc Mông đi. Nhưng mà Thú nhân luận võ, Thú nhân có Lệ châu bối sẽ không thể tham gia, dũng sĩ Bộ lạc Bỉ Mông có mấy người sánh được với ngươi, cũng đã tiếp nhận cầu ái rồi, Thú nhân luận võ phỏng chừng ngươi sẽ là đệ nhất. Ngươi thật ra là muốn đưa ta đến Bộ lạc Lạc Mông đi?”

Hoa Lê dùng ánh mắt thực bá đạo nhìn Kim Hi, khóe miệng mang theo nụ cười tà khí: “Đúng vậy, Thú nhân Bộ lạc Lạc Mông cường đại hơn Bộ lạc Bỉ Mông nhiều, nhưng Giống đực lại yếu hơn, ngươi là Kim Giác duy nhất trên Hô Luân thảo nguyên, chỉ có ngươi mới xứng đôi với Thú nhân như ta. Có dù ngươi có ba Tát nhĩ, nhưng không phải còn chưa cử hành nghi thức sao? Ta sẽ rộng lượng bao dung bọn họ, có điều ta có quyền ưu tiên, ngươi chỉ có thế để ta sinh hạ Giống đực cùng Thú nhân cường đại nhất, Bộ lạc Lạc Mông sẽ trở nên cường đại hơn.”

Nhìn không ra Hoa Lê còn là một Thú nhân chủ nghĩa như vậy, này xem như nữ cường ở dị giới đi, thanh âm của Kim Hi không lớn, cũng không mạnh mẽ, nhưng trong thanh âm lại ngập tự tin khiến không khí đều chấn động: “Ta cam đoan, ưu thế của Bộ lạc Lạc Mông, cũng chỉ có lão hổ què nhà ngươi mà thôi. Bộ lạc Lạc Mông rất nhanh sẽ bị Bộ lạc Bỉ Mông ném ra phía sau, ngươi sẽ không thắng được Thú nhân luận võ để đem ta đi, mà sẽ trở thành cống phẩm cầu hòa của Bộ lạc Lạc Mông dâng cho Bộ lạc Bỉ Mông.”

Hoa Lê ánh mắt nguy hiểm nheo lại, y đột nhiên đánh về phía trước, tốc độ nhanh như gió, Hi Tư Lạc cùng Tạp Tắc Nhĩ phản ứng đều rất nhanh, cơ hồ nháy mắt liền chắn trước mặt Kim Hi, nhưng khoảng cách quá gần, nếu chiến đấu lan đến Kim Hi, coi như hai người họ thất bại, mà Hoa Lê thì hoàn toàn không có băn khoăn này. Nhưng Hoa Lê đang duy trì động tác tấn công, một ngọn lửa lớn bùng cháy giữa không khí, vòng lửa vây lấy y, bả đao y sử dụng bỗng kề lên cổ y.

“Ngươi, làm sao ngươi có thể sử dụng hai loại năng lực.” Hoa Lê trừng lớn mắt, kinh ngạc đến cực điểm.

Kim Hi đứng thong dong, không bày ra tư thế gì, nhưng từ giếng nước sau phòng dâng lên một cột nước, hóa thành một sinh vật tạo hình cực kỳ hung mãnh, đầu mọc sừng, miệng như cá sấu, thân thể giống xà, từ trên cao nhìn xuống Hoa Lê. Trên thực tế từ sau khi làm cùng Tạp Tắc Nhĩ Kim Hi đã phát hiện, tựa hồ năng lực Giống đực được đề cao, mà sau khi hắn làm với Hi Tư Lạc, lại tăng lên gấp bội, lực khống chế cũng gia tăng, hắn có thể tăng chấn động của vật chất. Hắn kỳ thật không phải kiểm soát được bão, kim khí, ngọn lửa, nước chảy, mà là lợi dụng chấn động khống chế chúng. Trong vật lý học cho rằng có thể tạo thành dao động của vạn vật.

“Trở về nói cho Bộ lạc ngươi biết, để Thú nhân ra mặt thì tính gì, ta chờ đây bọn hắn, đến đấu trường Giống đực cùng Giống đực chiến đấu.” Kim Hi mặc dù không hạ thấp Hoa Lê, nhưng tình cảnh này, không thể nghi ngờ là đang miệt thị thực lực của Hoa Lê.

Hoa Lê cúi đầu, ánh mắt lại trừng trừng nhìn Kim Hi, diễn cảm này khiến y có vẻ hung ác đến cực điểm, y lui về phía sau, ngọn lửa dần tản ra, y xoay người hóa thành một con Cọp răng kiếm màu quất, phi thân ra ngoài.

Ngọn lửa hư không tiêu thất, đao cùng dòng nước đều hạ xuống. Kim Hi ấn ấn thái dương, thân thể lung lay, đồng thời khống chế bốn loại vật chất so với một loại khó hơn nhiều, hắn cũng là trong cơn tức giận mà thử lần đầu tiên, tuy rằng thành công nhưng vẫn thực vất vả, có điểm mệt nhọc quá độ.

Tạp Tắc Nhĩ trong nhà có biến khiến mọi người chú ý, Thú nhân cùng Giống đực gần đó đều chạy lại. Kim Hi mỉm cười phất tay: “Không có việc gì, ta chỉ đang xem thử năng lực của ta.” Tất cả mọi người mang theo ánh mắt kính sợ nhìn Kim Hi, có thể điều khiển vật chất là Giống đực cường đại mới có thể làm được, bọn hắn lại còn thấy dòng nước hình thù quái vật hung mãnh kia, nếu biết Kim Hi vừa lần đầu tạo ra, chỉ sợ sẽ kinh ngạc đến nói không ra lời.

“Hi Tư Lạc, giúp ta đi báo tin cho các Giống đực phụ trách các phương diện công tác trong Bộ lạc đến Thần miếu, hiến tế xuân tiết sắp tới, phải cho Bộ lạc Lạc Mông thấy, cái gì mới là lực lượng sản xuất tiên tiến.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau