Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 22

Trước Sau
Thời gian không còn nhiều, Khương Khả cũng không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp cho hệ thống xác định vị trí hiện tại của Gerrard.

Quả nhiên, đúng như Khương Khả đã đoán, Gerrard không hề đi xa, cách chỗ phi thuyền rơi xuống cũng không xa.

Nhưng nếu thực sự là như vậy thì quá kỳ lạ, nếu Gerrard không đi xa mà trong tay hắn còn có một lá chắn bảo vệ thì chắc chắn sẽ không thể bị mất mấu quá nhiều, thậm chí không thể nào nguy hiểm đến tính mạng như thế này.

Khương Khả càng nghĩ càng thấy không đúng, trực tiếp gõ vào hệ thống: "Rõ ràng cậu nói sức tấn công và sức mạnh của Trùng Tộc trên hành tinh này chỉ cần lá chắn tầm trung là đủ, tại sao hắn còn bị thương?"

[Rất tiếc, tất cả kết quả tính toán của hệ thống đều dựa trên lần tấn công trước đó của Trùng Tộc. Nếu số lượng Trùng Tộc tăng lên, hoặc Trùng tộc cao cấp xuất hiện, kết quả tính toán có khả năng không hợp lệ. 】

Khương Khả suýt nữa hộc máu.

Mày nói với tau có thể kết quả tính không chính xác, vậy tại sao còn không nói trước. Nhưng bây giờ có nói gì cũng vô ích, chỉ có thể trách cậu không cẩn thận.

Chỉ còn có nửa giờ nữa.

Tuy Khương Khả không thích Gerrard, nhưng để rời khỏi hành tinh này, cậu không thể để người này chết ngay bây giờ.

"Trước hết hãy đổi một lá chắn bảo vệ trung cấp cho tôi. Không cần thêm chức năng nào, chỉ cần chức năng phòng vệ cơ bản nhất."

[Căn cứ vào những chuyện mà Gerrard đã gặp phải, có thể kết luận rằng lá chắn bảo vệ trung cấp đã không còn đủ sức chống chọi những đợt tấn công của Trùng Tộc. Khuyên ký chủ nếu thực sự muốn cứu người có thể mang theo lá chắn bảo hộ cao cấp, cũng đồng thời đổi một vũ khí để tự vệ. 】

"Không được, lá chắn bảo vệ cao cấp khi di chuyển chỉ có thể bảo vệ tối đa ba người. Nếu tôi lấy nó đi, thì những em mèo phải làm sao bây giờ?"

[Ký chủ có thể đổi một lá chắn bảo vệ trung cấp cho chúng. 】

Khương Khả đột nhiên không nói nên lời: "Cậu vừa nói lá chắn bảo vệ trung cấp đã không còn đủ sức để chống chọi những đợt tấn công của Trùng Tộc. Tôi ném tất cả chúng lại đây, sau đó đưa cho chúng một lá chắn bảo vệ không có khả năng chống đỡ, thế thì khác gì trực tiếp giết chúng. "

Có lẽ không biết nói thế nào để thuyết phục Khương Khả, hệ thống im lặng không nói tiếng nào.

"Được rồi, dù sao tôi cũng vó hệ thống là cậu, đến lúc cần trốn giúp tôi đổi một lá chắn bảo vệ trung cấp là được."

Lá chắn bảo vệ không thêm chức năng phụ chỉ tốn 10000 điểm tích phân. Để đề phòng bất trắc, Khương Khả đã chi thêm 5.000 điểm để mua một số đạo cụ thoát hiểm và sơ cứu, phần còn lại là sắp xếp cho các em mèo ở lại đây.

Năng lượng trong lá chắn bảo vệ vẫn còn đủ dùng, ít nhất sẽ không có vấn đề quá lớn.

Khương Khả không làm được gì nhiều, cậu chỉ chuẩn bị đủ thức ăn và nước uống sạch để lại trong hang, đồng thời đặt một thiết bị phát tín hiệu cấp cứu ở cửa hang, đặt nó tự động mở sau ba giờ.

Nếu Khương Khả có thể quay trở lại, thì thiết bị này sẽ không gửi tín hiệu nữa, còn nếu cậu không quay trở lại thì nó sẽ phát tín hiệu cầu cứu cho các tàu vũ trụ đi ngang qua quặng tinh.

Giá Bạch Linh Miêu vô cùng đắt đỏ, đặc biệt là Bạch Linh Miêu nhỏ, chỉ cần phi thuyền có thể nhận được tín hiệu cấp cứu, nhất định không để lũ mèo chết ở đây.

...

Dưới bảng cách ly tàu vũ trụ.



Gerrard xoa trán, cảm thấy chóng mặt vì mất máu.

Thực sự là quá bất cẩn, trước đây hắn có từng trải qua các đợt tấn công của Trùng Tộc, chúng đều là Trùng Tộc cấp 1, cấp 2. Mặc dù những con Trùng Tộc này có sức tấn công vật lý mạnh mẽ, nhưng chỉ số IQ của chúng không cao, chúng không hiểu chiến lược rất dễ phân tán. Chỉ cần không bị vây lải rất dễ chạy thoát. Mà việc hắn phải làm là tránh xa các nhóm Trùng Tộc nhanh chóng di chuyển tới sửa chữa phi thuyền.

Thật tiếc, kế hoạch thì rất tốt, nhưng vừa đến gần phi thuyền, hắn liền nhận ra có điều gì đó không ổn. Vốn dĩ Trùng Tộc đang hoạt động rời rạc năm bè bảy mảng bỗng nhiên trở nên có quy luật. Thậm chí còn tránh các bẫy mà hắn đã đặt sẵn, trực tiếp tấn công trực diện.

Đúng rồi, Gerrard hít thở sâu, chắc chắn có Trùng Tộc cấp cao chỉ huy ở phía sau. Nhưng bây giờ đã quá muộn để nói bất cứ điều gì.

Nhìn thấy một con Trùng Tộc khác vượt qua lá chắn bảo vệ chạy vào, Gerrard nhắm mắt lại và chỉ hy vọng rằng mình có thể chết nhanh hơn một chút.

BÙM, một tiếng nổ lớn vang lên.

Cơn đau trong dự đoán không hề thấy tới, Gerrard giật mình mở mắt ra thì thấy con Trùng Tộc chuẩn bị tấn công mình đã bay lộn ngược ra ngoài và đập vào bức tường đá cách đó không xa.

"Chết chưa? Chưa chết thì tự mình băng bó vết thương đi rồi hãy chết." Thấy Gerrard có thể tự mình ngồi dậy, Khương Khả trực tiếp ném thuốc trị thương và băng cầm máu cho hắn.

"Sao mày biết tau xảy ra chuyện?" Dù rất ngạc nhiên nhưng Gerrard vẫn quấn băng bó gọn gàng trên vai.

Không thể nói cho hắn biết chức năng của hệ thống, Khương Khả trực tiếp bỏ qua câu hỏi: "Đoán, trước tiên đừng nói chuyện này, bên này làm sao vậy, làm sao đột nhiên tập hợp nhiều Trùng Tộc như vậy."

Gerrard lắc đầu: "Tau không biết, nhưng phía sau chắc chắn có Trùng Tộc cấp cao, có lẽ từ cấp 3-4, nói chung không quá cấp năm."

Một khi Trùng Tộc trên cấp 5 xuất hiện, quân đội sẽ nhận được cảnh báo sớm, không có khả năng mặc kệ. Suy cho cùng, đây cũng chỉ là một quặng tinh bị bỏ hoang, về mặt lý thuyết mà nói, nó không đủ để thu hút sự xuất hiện của Trùng tộc trên cấp 5.

Và vấn đề lớn nhất lúc này đơn giản là họ không có vũ khí đủ mạnh trong tay, cho dù là Trùng Tộc cấp ba hay cấp bốn cũng không phải là thứ mà họ có thể xử lý lúc này.

"Chạy đi," Gerrard im lặng một lúc cuối cùng nói, "Những con Trùng Tộc cấp cao có những con Trùng Tộc cấp thấp bảo vệ, chúng ta không thể đánh bại chúng".

"Trốn, trốn đi đâu?" Khương Khả nhìn chung quanh, "Quặng Tinh chỉ lớn có như vậy, lại không có phi thuyền, sau khi lá chắn bảo vệ hết năng lượng thì chúng ta cũng phải chết ở đây."

"Vậy thì mày muốn làm gì," Gerrard nhìn con mèo trắng chỉ nhỏ bằng bàn tay trước mắt, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, nhưng hắn không có sức để khóc. "Chẳng lẽ mày bảo tau ngay bây giờ chạy vào để sửa chữa phi thuyền? Điều này là không thể. Ngay cả khi mày lấy lá chắn bảo vệ cấp cao hơn, mày cũng không thể bảo vệ hết cả phi thuyền to lớn được."

Đây là sự thật, trước đây Khương Khả dám để Gerrard tự mình sửa chữa phi thuyền vì cậu biết rằng Trùng Tộc cấp thấp không có chỉ số thông minh, sẽ không tấn công phi thuyền.

Nhưng bây giờ đã có Trùng Tộc cấp cao đứng sau chỉ huy, nếu bọn họ dám vội vàng sửa chữa phi thuyền thì khó có thể nói trước kết quả sẽ ra sao.

"Không bảo anh đi sửa chữa phi thuyền." Khương Khả ngoắc ngoắc lỗ tai, đưa mắt nhìn về hướng Trùng Tộc tụ tập cách đó không xa.

Vấn đề lớn nhất bây giờ là có một zerg cấp cao hơn chỉ huy đằng sau những zergs này, chỉ cần zerg chịu trách nhiệm chỉ huy bị giết thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết.

...

Nếu đã quyết định, Khương Khả không do dự nữa, dứt khoát đếm lại số điểm trong tay mình.

Tính tất cả số điểm còn lại của vài lần phát sóng trực tiếp, cộng với số điểm mà hệ thống có thể cho nợ, hiện tại trong tay cậu có tổng cộng 16.000 tích phân. Mất 10.000 tích phân để đổi một lá chắn bảo vệ trung cấp mới cho Gerrard.



Còn lại Khương Khả trực tiếp tìm thuốc diệt côn trùng trong trung tam của hệ thống, một hơi tiêu hết 6000 điểm.

Thuốc diệt côn trùng đã được chuẩn bị sẵn, còn lại là câu hỏi làm thế nào để tiếp cận nó. Trùng Tộc cấp cao chịu trách nhiệm chỉ huy tuy không mạnh, nhưng có hàng trăm Trùng Tộc cấp thấp bảo vệ xung quanh.

Nếu không có cách nào đột phá được lớp bảo vệ bên ngoài, cho dì có nhiều thuốc diệt côn trùng đi nữa cũng không đủ dùng.

"Bỏ cuộc đi, hiện tại mày không thể đột phá được vòng vây của các vệ binh Trùng Tộc, vì vậy đừng đi qua tìm chết."

Nhìn con mèo nhỏ màu trắng đứng cách đó không xa run run lông tơ trên người, tựa như có thể sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, Gerrard không nhịn được muốn ngăn cản, đáng tiếc còn chưa kịp ngăn cản thì mèo trắng đã ở trước mặt. Con mèo đột nhiên tạo ra một tư thế nhảy, và sau đó bay thẳng lên không trung.

"Fuck!" Gerrard dụi mắt, suýt chút nữa nghĩ rằng mình đã nhầm.

[Dị năng của ký chủ đã được tăng lên. 】

Khương Khả gật đầu, nghẹn một hơi không dám nói lời nào.

Trước đây, cậu chỉ có thể nâng những vật vô tri dưới 2 kg, nhưng giờ cậu đã nâng được các đồ vật lên đến 5kg, bao gồm cả sinh vật và bản thân.

Nói cách khác, chỉ cần điều khiển đúng cách, cậu hoàn toàn có khả năng tự bay lên không trung.

Thời gian có hạn, Khương Khả cũng không giải thích thêm, cầm lấy thuốc trừ sâu vừa mua, trực tiếp bay về phương hướng nơi tụ tập của đám Trùng Tộc với tốc độ nhanh nhất.

Trong không khí có rất nhiều khói bụi, Khương Khả nhắm mắt lại, trực tiếp để hệ thống vạch ra phương hướng cho mình.

Hàng trăm lọ thuốc trừ sâu lần lượt rơi từ giữa không trung xuống, liên tục phát ra những tiếng gào rú, tên Trùng Tộc dẫn đầu không kịp né tránh, bị thuốc trừ sâu trực diện rơi xuống đất, bầy Trùng Tộc bỗng chốc trở nên hỗn loạn.

Nhìn bầy Trùng Tộc gục xuống, Khương Khả trở nên thả lỏng, chắc không sao đâu.

Một cơn choáng váng đột nhiên ập đến, kế tiếp xảy ra chuyện gì Khương Khả thật sự không còn nhìn rõ nữa, chỉ có tiếng cảnh báo của hệ thống không ngừng truyền đến trong tai.

【Cảnh báo! Dị năng tiêu hao cực hạn, ký chủ nhanh chóng di chuyển đến nơi an toàn càng nhanh càng tốt. 】

Dị năng đến cực hạn?

Khương Khả ngẩn ra, không hiểu tại sao dị năng của mình lại đạt tới giá trị cực hạn, rõ ràng trước đó cậu đã thử nghiệm, loại trừ các nhân tố gây nhiễu, cậu có thể ở trên không trung đến 35 phút. Mà hiện giờ chưa tới 10 phút.

Đúng rồi. Khương Khả rốt cục nhớ ra, vừa rồi không chỉ bay lên không trung, hắn còn dùng sức ném mấy trăm lọ thuốc sâu.

Đây gọi là cái gì, một đời khôn ngoan, nhất thời hồ đồ?

Bỏ qua những lọ thuốc trừ sâu còn sót lại, Khương Khả vận dụng dị năng của mình, liều mạng muốn rời đi, vừa bay được nửa chặng đường, cậu đột nhiên cảm thấy năng lực trong cơ thể trống rỗng, sau đó liền ngã về phía nơi tụ tập đông đảo.

【Nghiêm trọng cảnh cáo! Dị năng tiêu hao quá mức, vui lòng di chuyển đến nơi an toàn càng sớm càng tốt, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. 】

Giữa không trung, dường như có thứ gì đó nhẹ nhàng bắt lấy cậu, Khương Khả chỉ kịp nhìn thấy một cỗ cơ giáp màu bạc, liền hoàn toàn bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau