Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 60

Trước Sau
Edit: Wattpad NgaH20

Bởi vì đã tham gia trận đấu thứ hai, Khương Khả nhanh chóng đọc kỹ luật từ đầu đến cuối.

Theo thông báo, trong phần thi đấu thứ hai, mỗi thí sinh phải sử dụng nguyên liệu do BTC cung cấp để làm thành hai món, không hạn chế các loại, sau khi ban giám khảo chấm điểm, ai có tổng điểm cao hơn sẽ tiến vào vòng sau, bên thua sẽ tiếp tục pk với nhóm khác, người thắng tiến vào vòng sau, còn người thua sẽ trực tiếp bị loại.

Nói một cách đơn giản, trong vòng này, mỗi thí sinh sẽ có hai cơ hội, chỉ cần thắng một lần là có thể tiến đến vòng tiếp theo.

Đúng rồi, Gewell.

Khương Khả rốt cục cũng nhớ ra, trong bộ phim mà cậu và Trạch Duy Á xem ở rạp phim, nam diễn viên đóng vai nam thứ hình như được gọi bằng cái tên này.

[Ký chủ có muốn cẩn thận kiểm tra một chút không... Dù gì thì đây cũng là cuộc thi dành cho minh tinh. Các thí sinh tham gia cuộc thi này hoặc là người nổi tiếng hoặc là streamer mỹ thực. Tám chín phần mười 2 người là một đó. 】

"Không cần kiểm tra," Khương Khả vội vàng lắc đầu, "Có phải cùng một người hay không không liên quan tới tôi. "

Tra xét của hệ thống tốn điểm tích phân. Mức độ bảo mật thông tin của đối phương càng cao thì việc tra xét càng cần nhiều điểm, Khương Khả không muốn lãng phí điểm hệ thống vào những việc vô dụng.

Mà so với việc đối thủ của mình có phải là minh tinh hay không, thì Khương Khả càng để ý đến một vấn đề khác.

"Đúng rồi, lúc trước cậu có nói " Thực đơn cải tiến của tinh tế "không chỉ đơn giản là cung cấp các công thức cải tiến, mà còn những thứ khác quan trọng hơn. Còn nói tôi nên thử cẩn thận nếm thử."

[Đúng, vậy là ký chủ đã phát hiện ra điều gì đó, phải không? 】

“Không phải là phát hiện,” Khương Khả suy nghĩ một chút, “Chỉ là tôi có thể cảm nhận được phần nào, đặc biệt là khi làm món ăn. Tôi cảm thấy cả kỹ thuật và cách nắm bắt chi tiết rõ ràng là thành thạo và chính xác hơn rất nhiều. "

Cứ như có một giọng nói thúc giục cậu suốt, bảo cậu nên cho bao nhiêu nước, thêm bao nhiêu muối, nhiệt độ thế nào là phù hợp nhất nên suốt cả quá trình cậu hầu như không mắc phải sai lầm nào cả.

[Ký chủ đoán đúng, nhưng có một điều cần đặc biệt chú ý, khi sử dụng sách hướng dẫn do hệ thống cung cấp, ở trạng thái Bạch Linh Miêu thì sẽ tiêu hao dị năng, còn nếu ký chủ ở dạng con người thì sẽ tiêu hao tinh thần lực. Mong ký chủ không sử dụng trong thời gian dài để tránh tiêu hao năng lượng quá mức. 】

Sử dụng sách hướng dẫn cần có dị năng hoặc trí lực.

Khương Khả đếm đại khái bây giờ trong tay cậu có 4 quyển hướng dẫn, "Hướng dẫn thuần hóa linh sủng", đây là phần thưởng trong lần rút thăm trước, "Điều khiển cơ giáp: tay mới chỉ nam" và "Điều khiển cơ giáp: tiến giai đối chiến", là 2 quyển do cậu mua của hệ thống khi đến căn cứ của quân đội viễn chinh.

Ngoài ra còn có "Thực đơn cải tiến của tinh tế", được lấy từ gói phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ khẩn cấp.

“Tôi biết rồi.” Khương Khả gật đầu.

Có vẻ như sau này khi sử dụng 4 cuốn sách này, cậu cần phải đặc biệt chú ý đến thời gian sử dụng.



Bởi vì trận đấu tiếp theo là vào giữa trưa ngày thứ hai, Khương Khả đã lật xem quy tắc cụ thể vài lần, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, cậu mới tắt phòng trực tiếp trước mặt.

Sau khi tiễn nhân viên của tổ chương trình đi, Khương Khả mới quay về nhà ngủ trưa, hai con mèo em đằng kia không biết đã xảy ra chuyện gì mà xúm vào đánh nhau rồi.

Nói hai mèo em cũng không chính xác, phải là một mèo em và một con mèo mà hôn bữa cậu vừa mang về.

Nhìn thấy hai con mèo con xúm vào đánh nhau, Khương Khả không khỏi đau đầu.

Thực sự, Khương Khả rất phục mấy bé mèo em tràn đầy tinh lực này, kể từ khi cậu mang chú mèo con xám từ phòng đấu giá trở về nhà, những xung đột giữa bốn chú mèo nhỏ chưa bao giờ dừng lại. Đặc biệt là Tứ Hỉ, như là kẻ thù truyền kiếp, không có việc gì liền xúm vào đánh nhau đến gà bay chó sủa, đánh đến ngươi chết ta sống.

Mèo xám cũng không phải dạng vừa, dị năng và sức mạnh của nó cao hơn linh sủng bình thường, cho nên khi cả 2 đều tương sức, cho nên đánh mãi vẫn không phân thắng bại.



“Meo meo!” Thật sự chịu không nổi cảnh 2 đứa đánh nhau, Khương Khả chạy tới, dùng chân đè cả hai con mèo con xuống đất.

“Meo meo meo.” Nhìn thấy anh cả đi tới, Tứ Hỉ như tìm được chỗ dựa, vội vàng chạy tới ôm đùi, lên án hành vi cướp đồ của con mèo xám.

Cướp đồ cái gì.

Chỉ là vô tình cầm nhiều hơn 2 món đồ chơi, liền đánh nhau nghiêm trọng như vậy.

Khương Khả: "Meo meo, meo meo."

Đừng gây rắc rối nữa. Trong nhà có rất nhiều đồ chơi, em cho người khác mượn nhiều thêm 1 món thì chết à? Nếu em thực sự thích món đồ chơi đó, lần sau anh mua cho em cái giống vậy.

Phốc.

Có lẽ là vẻ mặt nghiêm khắc dạy dỗ mèo em của Khương Khả quá buồn cười, Trạch Duy Á tình cờ đi ngang qua nhịn không được cười ra tiếng.

Khương Khả liếc anh lên án.

“Được rồi,” Trạch Duy Á mỉm cười sờ sờ đỉnh đầu cậu, “Mấy em mèo của em đã quen sống chỉ có chúng nó, bây giờ nhiều thêm 1 mèo đương nhiên sẽ thấy bài xích, nếu thật sự không được, trước tiên tách chúng ra 1 đoạn thời gian đã. "

Khương Khả sửng sốt.

Đúng vậy, anh nói đúng, là do cậu quá qua loa, bỏ quên mất vấn đề này.

Thực ra ở thế giới nguyên thủy của Khương Khả cũng vậy, tất cả những con mèo mới đưa về nhà đều cần phải cách ly một thời gian, một là ngăn cản đánh nhau, hai là đề phòng lây bệnh cho nhau.

Mèo có ý thức lãnh thổ mạnh mẽ, chúng không dễ dàng chấp nhận người ngoài. Một con mèo mới lại được đưa vào nhóm mèo cũ, cũng không lạ gì khi xảy ra tranh chấp.

“Meo meo.” Khương Khả đặt chân của mình vào lòng bàn tay của Trạch Duy Á.

Phải lập tức cách ly, cậu không chịu nổi cảnh chúng nó đánh nhau mỗi ngày đâu.

Biệt thự rất rộng, có thể dễ dàng tách ra một phòng nhỏ riêng biệt. Không mất bao nhiêu thời gian để giải quyết vấn đề, Khương Khả cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cách ly khoảng hai ba ngày là đủ, nhưng vì đây là lần đầu tiên cậu cách ly mèo, cho nên ngủ đến nửa đêm vẫn còn lo lắng liền cố tỉnh dậy chạy đến phòng mèo con xám xem thử, kết quả vừa vào liền thấy Tứ Hỉ hồi sáng vừa mới dành đồ chơi bây giờ đang dựa vào còn mèo xám, 2 còn thân mật nằm ngủ không biết trời đất.

Khương Khả: "..."

[Ký chủ, tôi đã kiểm tra giám sát hành lang, Tứ Hỉ dùng dị năng vào phòng, ký chủ không cần lo lắng. 】

Khương Khả thật lâu không nói nên lời.

Tất nhiên cậu biết Tứ Hỉ có dị năng dịch chuyển tức thời, nhưng mà như vậy thì mối quan hệ giữa hai chú mèo con này là tốt hay xấu.

[Vậy ngày mai ký chủ có tiếp tục cách ly mèo con nữa không? 】

Khương Khả: "..." Cách ly cái rắm, để bọn chúng tương ái tương sát đi.



Trận thứ hai diễn ra vào trưa ngày hôm sau, Trạch Duy Á có chuyện phải trở về căn cứ, trước khi đi anh còn cố ý để lại một tên thuộc hạ tên Trần Diêm để giúp đỡ Khương Khả.

Nhân viên tổ chương trình mãi đến mười giờ mới đến được, để tranh thủ thời gian, Khương Khả định kiểm tra điểm hệ thống trước, nhưng đột nhiên nhận được yêu cầu liên lạc từ một người xa lạ.



Người gửi chính là Gewell, là đối thủ của Khương Khả trong trận đấu pk tiếp theo.

Tưởng đối phương định nói gì đó liên quan đến thi đấu, Khương Khả không chút do dự, trực tiếp đồng ý yêu cầu liên lạc của đối phương, tuy nhiên khi video hiện ra cậu mới nhận ra người gọi không phải là Gewell mà là một thanh niên với mái tóc ngắn trong bộ quần áo sẫm màu.

Có lẽ lo lắng Khương Khả sẽ trực tiếp tắt video, người đối diện nói thẳng: "Xin lỗi, tôi là người đại diện của Gewell. Tôi có chuyện rất quan trọng cần trao đổi với chủ nhân của bé. Bé có thể gọi chủ của bé đến hay không?.. Đương nhiên, không lộ mặt cũng không sao. "

Người đại diện?

Khương Khả không hiểu người đại diện tìm cậu có chuyện gì.

“Meo meo meo.” Khương Khả meo meo hai tiếng, dùng đuôi chỉ vào phụ đề bên cạnh. Có nghĩa là hắn không cần tìm chủ của cậu, cậu hoàn toàn có thể tự mình lo liệu, đối phương có thể nói chuyện trực tiếp cho dù là vấn đề gì.

"Chuyện này..." Đàm phán với mèo thật sự rất kỳ quái, người đại diện không khỏi nghẹn một chút, cuối cùng nói: "Chuyện đó, kỳ thực cũng không phải chuyện lớn. Tôi chỉ là muốn cùng bé thương lượng một chút, bé có thể không tham gia thi đấu để Gewell tiến vào vòng sau không?. "

"Tất nhiên, chỉ cần bé đồng ý, cho dù bé có đòi tín dụng hay những thứ khác, bất cứ khoản bồi thường nào bé muốn, bé có thể trực tiếp đưa ra yêu cầu”, người đại diện nói.

Thật ra, người đại diện vốn dĩ đã chuẩn bị rất nhiều lời lẽ hùng biện khác, nhưng không ngờ đối tác đàm phán của mình lại đột nhiên bị thay thế bằng một con mèo, thật sự không biết nên dùng cách nào để đả động một con mèo.

Nàylà cái gì cùng cái gì.

Khương Khả nói không nên lời: "Hiện tại anh đến nói chuyện với tôi, nghệ sĩ của anh có biết không?"

Người đại diện không nói gì, đương nhiên Gewell không biết chuyện này, Gewell có lòng tự trọng rất cao, nếu biết hắn đến đàm phán với đối thủ, nhất định sẽ đánh hắn một trận.

"Chuyện này không liên quan đến cậu ấy," người đại nhân im lặng một lúc, cuối cùng xoa lông mày. "Bé chỉ cần cân nhắc chuyện tôi vừa nói."

“Tuy rằng tôi rất muốn nói tôi có thể suy xét một chút, nhưng mà tôi nghĩ anh nên quay đầu nhìn về phía sau.” Khương Khả nói.

Người đại diện sửng sốt, vội quay đầu lại, nhìn thấy Gewell đang đứng phía sau với vẻ mặt âm trầm.

"Tôi không……"

Đáng tiếc là trước khi người đại diện kịp nói xong, Gerwell đã đi tới, đẩy người đại diện ra, trực tiếp nói với Khương Khả trên màn hình: "Người này đầu óc không thanh tỉnh, chuyện vừa rồi mèo con không nên tin, hẹn gặp lại mèo con vào buổi trưa. "

Khương Khả meo meo gật đầu với người đối diện, đồng ý với câu nói của người kia.



"Gewell."

Video nhanh chóng bị cắt đứt, Gewell bỏ qua người đại diện đang cố gắng giữ hắn lại.

Người đại diện tỏ vẻ lo lắng: "Tôi không phải, tôi không muốn làm điều này, tôi chỉ..."

"Chỉ là cái gì, có phải anh cho rằng kỹ năng nấu nướng của tôi không tốt, ngay cả một con mèo cũng không bằng cho nên chỉ có cách bắt người ta rút khỏi cuộc thi thì tôi mới có thể thăng cấp đúng không." Vẻ mặt Gewell âm trầm đáng sợ.

Người đại diện cúi đầu, thật lâu không nói nên lời.

"Tôi chỉ là lo lắng."

"Anh không cần lo lắng cho tôi," Gewell trực tiếp quay đi, "Trận sau tôi sẽ không thua. Anh trở về bình tĩnh một chút, trước khi kết thúc trận đấu tôi không muốn gặp mặt anh. "

Hai mắt người đại diện đỏ hoe, một lúc sau, rốt cục nhẹ nhàng gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau