Sau Khi Bị Tra Tôi Nhặt Về Tôn Nghiêm Alpha

Chương 72

Trước Sau
Trên mạng đăng chuyện dị nhân lập tức khiến cho quân đội chú ý, trên chiến trường mình phụ trách xuất hiện nhóm quân đội không rõ lai lịch khiến nhóm sĩ quan chỉ huy đề cao cảnh giác.

Trong hội nghị khẩn cấp, mọi người bên nào cũng cho là mình đúng.

“Không có lửa làm sao có khói, tuy rằng trước mắt còn chưa nắm giữ được chứng cứ liên quan, nhưng chủng tộc mới xâm lấn không phải chuyện đơn giản, cho dù là tốt hay xấu thì phải khống chế trước.”

“Đồng ý, không ai biết bọn họ có âm mưu gì, đến lúc không thể khống chế được thì đã chậm rồi.”

“Phản đối, dựa vào tin tức trước mắt, bọn họ đối với dân chúng và quân đội chúng ta không có ác ý, khi đối kháng với trùng tộc lại có tác dụng rất lớn, nếu chúng ta muốn đối phó bọn họ, liền phải chia ra một số lượng tương đương, một đi một về, tương đương mất đi sức chiến đấu gấp hai lần, mới vừa trấn áp được trùng tộc sẽ lại bắn ngược lại lần nữa.”

“Phản đối, trong lúc này càng phải cẩn thận hơn, lỡ như bọn họ có được lòng tin của chúng ta sau đó lại quay sang đối phó với chúng ta thì sao? Ai cũng không thể đảm bảo sẽ không có loại khả năng này, chúng ta cần phải duy trì cảnh giác cao độ.”

“Những hình ảnh trên mạng người có tai hình thú nhìn thì chân thật nhưng cũng phải bàn bạc lại, nói không chừng là phần tử phản động nào đó tung tin đồn ra, mượn chuyện này phân tán lực chú ý của chúng ta, nếu là chủng tộc mới, cũng không thể xác định bọn họ có liên quan tới quân đội dân gian? Trước khi có được kết quả tôi sẽ không tin vào những phán đoán mù quáng.”

Khi An Tức hành động, An Nhiên liền đoán trước được sẽ có kết quả như vậy, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.

Nhưng thông tin lần này bị đăng  lên lại không đúng.

Nếu là dị nhân ở trên chiến trường giết đỏ cả mắt, không cần thận lộ ra hình thú là rất có khả năng, nhưng thông tin trên mạng lần này hiển nhiên là có ác ý.

Cho dù An Tức có mục đích gì, cho tới bây giờ, quân đoàn dị nhân của hắn cũng chưa làm ra chuyện gì bất lợi cho đế quốc, nhưng trên mạng truyền ra đều là những nội dung “giết chóc thành tính” “tâm tính tàn bạo” “giống với trùng tộc”.

Từ khi nội dung được đăng lên và tốc độ lan truyền của nó, giống như là có một bàn tay ở sau màn thao túng.

Nghĩ tới đây, An Nhiên phát biểu ý kiến của mình: “Làm quân nhân, tôi chỉ dựa vào chứng cứ để nói chuyện, loài người có tai thú có tồn tại hay không, có liên quan tới quân đoàn dân gian hay không, bọn họ có mục đích gì khác hay không, tất cả đều không có đáp án, tôi chỉ thấy bọn họ đã giúp đỡ chúng ta chống lại trùng tộc, đây là đáp án của tôi.”

Hội nghị ngắn ngủi cũng không thảo luận ra nguyên nhân gì, mấy ngàn vị sĩ quan cấp cao đều có suy nghĩ của riêng mình.

Trong thời gian chiến tranh, bọn họ là người chỉ huy tối cao, quyền lợi được hưởng cũng tương đối tự do.

Có một bộ phận người bảo thủ sau khi hội nghị kết thúc đã tiến hành bao vây quân đoàn dị nhân, cứ khống chế toàn bộ trước, chờ chiến đấu xong lại điều tra rõ ràng rồi nói.

Có một số người lớn mật duy trì chính sách lúc trước, cũng có một ít người tuy không có hành động gì, nhưng lại đề cao cảnh giác hơn với quân đoàn dị nhân, không hề cho phép bọn họ tới gần quân đội đế quốc quá mức.

Nghe phó quan báo cáo xong, An Nhiên mệt mỏi xoa thái dương.

“Trưởng quan, chúng ta có cần làm gì không?”

“Không cần.”

Phó quan hơi chần chờ hỏi: “Ngài nói chuyện trên mạng có thật hay không?”

Đừng nói là dân chúng bình thường, chính là bên trong quân đội hiện giờ cũng rơi vào khủng hoảng.

Năm đó trùng tộc vừa xuất hiện cũng không khiến cho người ta quá chú ý, nhưng chỉ trong mấy năm ngắn ngủi số lượng trùng tộc tăng mạnh, phá hủy từng cái từng cái thành thị thậm chí là tinh cầu, chờ bọn họ tập trung đi đối phó thì phát hiện đã trễ.

Mà hiện giờ xuất hiện giống loài mới, cũng giống với trùng tộc, lấy con người làm mồi, vậy cũng không thể trách bọn họ trông gà hóa cuốc, sợ thật sự.

Ngón tay An Nhiên hơi hơi ngừng lại, ngước mắt nhìn về phía phó quan theo mình nhiều năm: “Cứ mặc kệ chuyện trên mạng trước, nếu nói với anh nhưng chi quân đội kia không phải con người, anh muốn giết bọn họ sao?”

Phó quan ngẩn ra, nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu: “Coi tình huống mà quyết định, đế quốc từ chối là chủng tộc ác độc, nhưng cũng không từ chối những chủng tộc mới có ý tốt.”

Ánh mắt An Nhiên hơi nhu hòa: “Nếu như vậy, tập trung chiến đấu vào chiến tranh trước mắt, không cần phải xen vào chuyện trên mạng, chúng ta đã đứng ở vị trí thấy được sự thật rõ ràng nhất, vì sao còn phải đi để ý người khác nói cái gì?”

Sương mù trước mắt đột nhiên tản ra, phó quan đã thông suốt rõ ràng.

Bọn họ đứng cùng một chiến tuyến chiến đấu, trên chiến trường cho dù xảy ra chuyện gì cũng không thể giấu được mắt bọn họ, một khi đã như vậy, những chuyện bọn họ không biết, những người được bảo vệ ở phía sau làm sao mà biết được?

An Nhiên chống tay vịn đứng lên từ ghế chỉ huy, xuyên qua màn hình ảo nhìn về phía vũ trụ cuồn cuộn.

“Lúc hoang mang, thì nên hỏi tim mình trước.”

Sau khi An Nhiên rời đi, ánh mắt phó quan dần dần trở nên kiên định, hắn nhanh chóng đi ra ngoài, tiếp tục công việc tuần tra.

Trở lại phòng nghỉ, không kịp uống một ngụm nước, Hứa Yến đã gọi video tới.

An Nhiên chần chờ trong chớp mắt, nhấn mở.

Hình ảnh thực tế ảo của Hứa Yến xuất hiện, duỗi tay ôm lấy hắn: “Thật xin lỗi, không cần khổ sở.”

Tay cầm chén trà của An Nhiên hơi dừng lại, hốc mắt đột nhiên có hơi nóng.

Hai người ở hai không gian khác nhau, cho dù ôm cũng không có cảm xúc gì, nhưng An Nhiên lại từ những lời này mà cảm nhận được độ ấm từ cái ôm của Hứa Yến.

Khóe miệng hắn hơi cong tạo ra một nụ cười nhạt, giơ tay đặt lên trên lưng Hứa Yến, giống như thật sự có thể chạm vào đối phương: “Sao em phải xin lỗi?”

Hứa Yến cười nhỏ một tiếng, thanh âm trầm thấp: “Dù sao em cũng có một nửa huyết thống con người, coi như là đại diện cho nhân loại xin lỗi anh.”

An Nhiên lui ra phía sau nhìn mặt hắn, nhìn thấy lúm đồng tiền ở khóe miệng nhịn không được duỗi tay ra chọc, lại chọc vào không khí, trong mắt không che giấu nổi thất vọng: “Không thành ý, không gặp được.”

Hứa Yến tới gần ngón tay của hắn, cười khanh khách nói: “Chờ anh trở về cho anh chạm đủ có được không?”

An Nhiên cố ý xị mặt: “Em vốn dĩ là của anh, cho anh chạm vào là đương nhiên, coi là thành ý cái gì chứ?”

“Được được được, anh muốn thế nào cũng được, đừng tức giận, để em nhìn xem, mặt sao lại nhỏ xuống vậy, có ăn cơm đúng giờ không? Trứng Non còn nặng hơn anh.”



An Nhiên dở khóc dở cười, Hứa Yến luôn có cách làm cho hắn thả lỏng.

Nói chuyện phiếm vài câu, Hứa Yến nói ra chuyện trên mạng.

“Anh đừng lo lắng việc này, chúng em đang tra xét, nhìn xem tên con rùa nào dám bịa đặt.”

“Chúng em?”

“Đúng vậy, em tìm được một tiểu lão đệ hacker có kỹ thuật không tồi.”

“Là ai?”

Hứa Yến thuận miệng đáp: “Kim Hi.”

Mày An Nhiên vừa buông ra lập tức lại nhăn lại: “Là người có cảm tình với em ở Hoa Đại?”

Hứa Yến gật gật đầu, dần dần phát hiện sắc mặt An Nhiên thay đổi, đột nhiên tỉnh táo lại: “Anh ghen sao?”

An Nhiên nghiêng đầu dời tầm mắt, tay nắm ly siết chặt.

Hứa Yến cúi người tiến tới trước mặt hắn, trêu ghẹo mà nói: “Chậc chậc, dáng vẻ ghen tị của anh thật ngon miệng, thật muốn cắn một ngụm….”

Còn chưa nói xong, An Nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, ngón tay nâng cằm ảo của hắn, Hứa Yến rất phối hợp mà nâng cằm lên.

“Em nếu dám đi ngoại tình lúc anh không ở, anh liền…..”

Khóe miệng Hứa Yến mỉm cười: “Anh liền thế nào?”

An Nhiên lãnh khốc nhướng mày: “Anh liền thử xem có thể làm omega đang phân hóa mang thai hay không, dù sao cơ năng alpha của anh cũng chưa biến mất hoàn toàn.”

Tức phụ quá đáng yêu, rất thích!!!

Nếu có đuôi, đuôi của Hứa Yến nhất định đang đong đưa điên cuồng.

Hứa Yến tới gần, cách không gian mà hôn lên môi An Nhiên, ý cười không giảm: “Tuy rằng rất muốn đồng ý anh, nhưng em không có cơ năng của omega, thật đáng tiếc.”

Cùng thời khắc đó, trong quân đoàn dị nhân, An Tức đang xem kinh thánh, bàn lùn trong góc tường để một cái ống chích đã dùng qua.

Tiếng đập cửa đánh vỡ không gian yên tĩnh trong phòng, Y Thiết đi vào.

Sau khi nghe báo cáo xong, An Tức khép lại kinh thánh, nở một nụ cười không rõ ý: “Kế hoạch không thay đổi, điều tra nơi phát ra tin tức.”

Y Thiết bực bội mà nắm tóc: “Nhưng giúp quân đoàn đế quốc thật là phiền, chúng ta đã có mấy chục chi hạm đội bị tập kích, chỉ chịu đánh không đánh trả không phải tác phong của chúng ta!”

An Tức nhìn ra ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói: “Chỉ công kích sâu, nếu không ngăn cản được thì rút, không cần ra tay với quân đội đế quốc và dân chúng.”

Y Thiết quả thực không thể tin được những lời này là từ miệng An Tức nói ra, tuy rằng An Tức là chủ nhân hắn nhất quyết phải đi theo, nhưng hắn cũng biết chủ nhân nhà mình không liên quan một chút nào tới “người tốt” “chúa cứu thế” “sống lôi phong” “quên mình vì người khác”.

Tuy rằng quân đội đế quốc không phải là mục tiêu lần này của bọn họ, nhưng đã đánh tới cửa rồi còn không đánh trả, sau này làm sao còn có thể lăn lộn được?!

“Nhưng bọn họ thật quá đáng, chúng ta….”

An Tức giơ tay ngăn cản hắn nói thêm gì nữa, ý cười dần dần càng tăng: “Chúng ta càng làm như vậy, đối phương càng nhanh, ngày chúng ta hoàn thành mục đích càng gần.”

Y Thiết nhíu mày, ngậm miệng không nói.

An Tức quay đầu lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía hắn: “Hơn hai mươi năm qua, tôi không có lúc nào không chờ mong ngày này tới.”

Khi nắm được phần báo cáo kia, Hứa Yến thiếu chút nữa cho rằng mình bị hoa mắt.

Tác giả của sự kiện dị nhân trên mạng là một vị kỹ thuật viên đã xuất ngũ, mà người liên hệ với hắn, hắn thấy là hiệu trưởng Bắc Tố.

[Dựa vào quỹ đạo hoạt động gần đây, Bắc Tố là người bị nghi ngờ lớn nhất.]

Không phải Hứa Yến xem không hiểu phần báo cáo này, chỉ là không rõ mục đích Bắc Tố làm như vậy, hắn là trung tướng của đế quốc, hiệu trưởng trường quân đội, có thể nói là đứng ở trên đỉnh của nhóm người đứng đầu đế quốc, vì sao lại muốn tung ra lời đồn này?

Nghĩ nghĩ, hắn nhắn tin trả lời Kim Hi.

[Đừng tra xét nữa, bảo vệ mình thật tốt.]

Hứa Yến không để ý tới đối phương lại gửi tới một đống incon vẻ mặt, ôm tay rơi vào trầm tư.

Hai cái dây nhỏ từ trong vỏ trứng xuyên qua móc lấy trần nhà, Trứng Non ở trên đầu Hứa Yến chơi du dây, chơi mệt mỏi liền rơi xuống trong lòng bàn tay lão cha nhà mình cọ cọ, sau đó tìm tư thế thoải mái ngủ, nói không chừng còn có thể mơ thấy ba ba đã lâu không thấy.

Trường quân đội không cảm nhận được không khí khẩn trương ở chiến trường, chỉ có người đi học và người huấn luyện càng ngày càng ít.

Ngoại trừ học sinh mới, những người khác hầu như đều được phái đi tiền tuyến.

“Hứa Yến, cậu lợi hại như vậy, lần này hiệu trưởng lại không cho cậu đi?”

“Đúng vậy, hiện giờ là cơ hội tích cóp quân công, hiệu trưởng cọi trọng cậu như vậy, sao lại quên cậu được chứ?”

Nếu có thể xem nhẹ giọng điệu nói chuyện kì quái kia, có lẽ Hứa Yến còn có thể coi những lời này là quan tâm.

Chắc là lúc trước quá nổi bật, lần này lại bị vắng vẻ ngoài ý muốn, những người này liền thích xuất hiện trước mặt hắn để gây sự chú ý, sợ hắn không nghe ra sự chế nhạo khắc nghiệt ở bên trong.

Hứa Yến sờ sờ bụng: “Những người mới trong đoàn đa số cũng chưa đi, tôi cũng không thể làm người đặc biệt được không phải sao?”



Sắc mặt mấy người nói chuyện liền cứng đờ.

Ai không biết quân đoàn chính là quân đoàn số một số hai, bao nhiêu người muốn tiến vào cũng không được, mà Hứa Yến vừa mới vào trường hơn một tháng đã được tiến vào, còn là hiệu trưởng tự mình mời, điều này làm ai cũng ghen ghét?

Thấy nói không lại, có người nhìn động tác của hắn, chỉ vào bụng hắn nói: “Ai nha, hắn sao có thể so sánh với chúng ta, hắn chính là đại thần, chúng ta chỉ cần huấn luyện thôi đã thấy mệt, các cậu nhìn Hứa đại thần xem, rất thành thạo, bụng đã lớn lên một vòng, có thể thấy được rất nhẹ nhàng.”

Những người khác vừa nghe, tóm lấy điểm này mà thì thầm một phen.

Hứa Yến thong dong vỗ bụng: “Các cậu nói vậy là sai rồi, đây không phải là mỡ bụng, mà là có bảo bảo.”

Mọi người đang nói hăng say đột nhiên nghẹn lại: “…..” hả? Hướng đi của cốt truyện hình như không đúng?

“Không chỉ là có bảo bảo còn sắp sinh.” Nghiêm túc ném xuống những lời này, Hứa Yến xoay người rời đi.

Trên đường đi tới trung tâm tập thể hình, tâm tình hắn rất tốt mà cách quần áo chơi với Trứng Non. Thiết bị cá nhân hơi rung một chút, hắn nhìn thoáng qua, vẻ mặt hơi thay đổi.

Tập thể hình xong Triệu Việt và Kim Trạch đi ra khỏi trung tâm tập thể hình, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy Hứa Yến.

“Đã nói tốt rồi, sao còn chưa có tới?”

“Chắc là bị chuyện gì đó làm chậm trễ.”

Nói xong, Triệu Việt liền nhận được tin nhắn của Hứa Yến, nói rằng hắn sẽ không ăn trưa với bọn họ.

Kim Trạch vẫy vẫy đầu tóc còn chưa khô: “Khẳng định là về phòng ngủ chơi với trứng, trước kia chơi với mèo thì thôi, hiện tại lại đổi thành chơi trứng, còn nói chuyện với trứng, tật xấu gì không biết.”

Triệu Việt đi tới nhà ăn với hắn, bất đắc dĩ cười cười: “Mỗi người đều có sở thích của riêng mình.”

“Nhưng sở thích của hắn cũng quá kỳ quái rồi.”

Triệu Việt: “…..” không thể phản bác.

Hứa Yến có sở thích kỳ qúai đang bị Bắc Tố mời tới nhà ăn chuyên dụng của lãnh đạo đi ăn cơm.

Đối với một bàn toàn là đồ ăn ngon, Hứa Yến ăn thật sung sướng, kỳ thật lại không nếm ra mùi vị gì.

“Bắc hiệu trưởng, thời gian tu dưỡng thầy cho em đã đủ dài, có phải nên thả em đi tiền tuyến để tích góp quân công hay không? Em không nói, những người khác cũng có ý kiến.”

Bắc Tố nhìn hắn một cái, gắp một đũa đồ ăn, ăn xong mới mở miệng: “Nếu người quan trọng của em khác lập trường của thầy, thì em sẽ đứng về bên nào?”

Tay gắp đồ ăn của Hứa Yến không dấu vết mà hơi ngừng lại, vẻ mặt hắn như thường: “Đây là muốn thí nghiệm gì sao? Vậy phải xem là chuyện gì, mọi việc đều phải nói lý thì sẽ không khác nhau.”

Bắc Tố uống trà nhuận họng: “Không phải là hắn thì tức là chọn thầy.”

Hứa Yến buông đũa, không hề chần chờ: “Đương nhiên là hắn, thầy lại không thể sống cùng em.”

Ánh mắt Bắc Tố làm Hứa Yến thật không thoải mái, hơn nữa rất nhiều lần dừng lại ở vị trí Trứng Non, hắn trực tiếp cầm lấy khăn ăn che lại.

Tầm mắt Bắc Tố không hề dời đi: “Nếu em chọn hắn, em sẽ trở thành tội nhân, nếu lựa chọn thầy, em không chỉ sẽ nổi danh, thầy cũng có thể khiến cho đối phương ở bên cạnh em.”

Hứa Yến dựa vào ăn canh, rũ mắt che giấu cảm xúc trong mắt, khi ngước mắt lại nở nụ cười: “Không phải chọn hắn thì tức là thầy sao? Ý của thầy là nếu lựa chọn thầy thì có cả hai cái sao?”

Bắc Tố gật đầu: “Đương nhiên, thầy có thể dạy em cách khống chế hắn.”

Khống chế?! Tay đặt trên đùi của Hứa Yến nắm lại thật chặt, nhìn Bắc Tố giống như biết không ít chuyện, chẳng lẽ hắn biết An Nhiên là dị nhân sao?

Vậy những lời đồn lúc trước ở trên mạng là muốn đối phó với An Nhiên sao?

Lập trường khác nhau trong miệng Bắc Tố là muốn chỉ cái gì? Là chỉ chuyện đối đãi dị nhân hay là muốn ám chỉ chuyển khác nữa?

Chỉ dựa vào những tin tức hiện tại, là không thể đoán ra.

Hứa Yến uống ba hớp là uống hết canh, lau lau miệng, dù bận vẫn ung dung nói: “Kỳ thật, con người em cũng không có ham mê gì, thích làm cá mặn ăn no chờ chết, chuyện nổi danh gì đó kì thật không thích hợp với em, cảm ơn hiệu trưởng đã mời, em ăn no rồi xin phép đi trước ạ.”

Khi đứng lên, Bắc Tố đột nhiên gọi hắn lại.

“Đối với dị nhân tộc, bại lộ thân phận là có ý nghĩa gì, em hẳn là rất rõ ràng.”

A, bắt đầu uy hiếp rồi, dáng vẻ “không nghe lời khuyên của thầy thầy sẽ cho em đẹp mặt” thật là đủ dứt khoát ngắn gọn. Như vậy xem ra, kéo hắn từ chiến trường trở về không phải là vì bảo vệ gì, chính là muốn cầm tù, làm con tin rồi.

Hứa Yến từ trên cao nhìn qua, ý cười trong ánh mắt hoàn toàn biến mất: “Em nói này, Bắc hiệu trưởng, mở miệng ra kêu em lựa chọn giữa thầy và hắn, thầy cũng thật là tự dát vàng vào mặt mình.”

Mặt Bắc Tố lập tức đen xuống: “Đừng quên là ai cho em tất cả mọi thứ của hiện tại, không phải ai cũng có thể từ hai ba tháng là có thể lên tới thiếu tá!”

Hứa Yến hoàn toàn không quan tâm sắc mặt của hắn: “Ngay từ đầu em không cần sự giả vờ bố thí và giúp đỡ của thầy, dựa vào thực lực của em có lẽ sẽ chậm một chút, nhưng em hoàn toàn tin tưởng em có thể đạt được vị trí kia.

Nếu muốn nhanh chóng đoạt được vị trí kia mà em phải bán mạng cho thầy, vậy phiền thấy không cần phải giúp em, mời thầy tìm một con chó khác biết nghe lời hơn đi.”

Sau khi trở lại kí túc xá, Hứa Yến tự hỏi hồi lâu, gọi video qua cho An Nhiên.

Chưa tới hai ngày, một thông báo đột nhiên xuất hiện trên tài khoản xã hội của Bắc Tố, chỉ thẳng quan chỉ huy quân đoàn Vinh Diệu An Nhiên là dị nhân.

Lúc dân chúng còn chưa tìm ra manh mối, một số ít sĩ quan cao cấp sôi nổi truyền cho nhau tin tức này.

Việc này bất ngờ thổi bùng lên sự lo lắng của dân chúng đối với dị nhân, dư luận lại mất khống chế một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau