Chương 64: Tương lai có em
"Bên kia nhất định có rất nhiều người thích anh."
Hạ Nghị cách màn hình cũng có thể ngửi được vị chua nồng đậm, trong lòng bật cười, trên mặt lại nghiêm túc đề nghị: "Ngày mai thời điểm đi học anh sẽ buộc đai đỏ trên trán, trên đai đỏ sẽ viết bốn chữ, ' Nhất Nhất lão công' thế nào?"
Liễu Nhất bình thường nhìn như lạnh nhạt không quan tâm người, nhưng một khi có người cậu đặt trong lòng sẽ sinh ra tính chiếm hữu gần như mãnh liệt.
Tựa như cậu không cho phép người khác gọi Liễu Triết "Anh trai" giống mình, ngay cả Hạ Nghị cũng không được, đồng dạng, cậu cũng sẽ không cho phép bất luận kẻ nào gọi Hạ Nghị là "Lão công", đó là đặc quyền của mình cậu.
"Không cần, nhưng nếu có người tỏ tình với anh, anh nhất định phải cự tuyệt."
Liễu Nhất tưởng tượng hình ảnh kia một chút lại cảm thấy xấu hổ, cậu cũng không cam lòng để Hạ Nghị làm chuyện đó, ngữ khí nghiêm túc dặn dò.
Hạ Nghị nhìn hắn vẻ mặt nghiêm túc ghen của biểu tình cảm thấy đáng yêu, cách màn hình hôn hắn một chút, quyết định nói thật để trấn an cậu, "Người ở đây ngay cả ngươi một phần mười của mỹ mạo đều không có, anh không thèm nhìn."
"Kia vạn nhất gặp được xinh đẹp của thì sao?" Liễu Nhất nghe vậy càng thêm lo lắng, trên thế giới người đẹp hơn cậu khẳng định có rất nhiều, tuy rằng trước mắt hắn chưa gặp.
"Ở trong lòng anh, em chính là hoàn mỹ, không có khả năng có người đẹp hơn em."
Hạ Nghị nói những lời này ngược lại là thật lòng, thẩm mỹ của mỗi người bất đồng, trai đẹp gái xinh mà mọi người thấy đối với hắn mà nói cũng không bằng một phần mười của Liễu Nhất, Hà Cựu dẫn hắn tham dự rất nhiều yến hội, từ nhỏ đến lớn mỹ nhân hắn gặp qua muôn hình muôn vẻ, dựa theo thẩm mỹ của đại chúng diện mạo của những người đó chưa hẳn không bằng Liễu Nhất, nhưng khiến hắn có thể vừa gặp đã thương lại chỉ có người này.
Hạ Nghị không thích kết giao bạn bè, quen độc lai độc vãng, trừ bỏ mẹ ruột tìm mọi cách hòa nhập với hắn, Liễu Nhất là người đầu tiên mà hắn chủ động đưa vào cuộc sống của mình.
Liễu Nhất nghe vậy trong lòng đương nhiên rất cao hứng, nhưng vẫn nhịn không được ngập ngừng nói: "Kia vạn nhất...... Anh gặp được người đẹp hơn em thì nhất định phải nói cho em biết."
"Bảo bối, em phải tin tưởng bản thân, anh tuy là thích mặt của em nhưng lại càng thích con người của em hơn."
Từ sau khi phát hiện Hạ Nghị thuộc hệ nhan khống Liễu Nhất luôn nhịn không được lo lắng, đối thoại như vậy thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, Hạ Nghị từ trước tới nay không cảm thấy nhan khống có gì không đúng, hiện tại bị vợ coi thành khuyết điểm cũng cảm thấy rất quẫn bách.
Huống hồ nhan khống cũng không phải gặp ai cũng yêu, hắn âm thầm thề khi về gặp mặt nhất định phải để đối phương cảm nhận trọn vẹn tình yêu của mình đối với cậu.
Bất quá thời điểm Hạ Nghị trở về từ trường thi liền nghênh đón lần thi thử thứ hai, trải nghiệm "tình yêu trọn vẹn" này cũng chỉ có thể hoãn lại.
Thi đại học tới gần, Liễu Nhất tuy rằng hai đợt thi thử trước đều ổn định bảo trì ở top năm của trường nhưng một chút cũng không buông lỏng, mỗi ngày tăng thêm một giờ học tập, trừ bỏ cố định hôn chúc ngủ ngon, mấy việc như hôn nhẹ ôm nhẹ đều bỏ.
Tiêu chuẩn tuyển sinh của đại học S rất cao, trong đó khoa Mỹ thuật hàng năm chỉ tuyển 20 người, ngoài thành tích môn chuyên ngành, tiêu chuẩn thành tích môn văn hóa bao năm qua đều vượt xa điểm sàn.
Bởi vậy tuy rằng Hạ Nghị điểm thi xếp đầu tiên, nhưng vẫn phải đối mặt với sự cạnh tranh khốc liệt, cũng may hắn nền tảng vững chắc, dưới sự giám sát bên của Liễu Nhất thành tích môn văn hóa tiến bộ rất nhanh.
Điều này làm cho Liễu Nhất vừa cao hứng vừa buồn bực, có bạn trai quá xuất sắc áp lực thật lớn.
Sau khi trải qua ba lần thi thử rốt cục cũng nghênh đón kỳ thi đại học.
Phòng thi của Liễu Nhất cùng Hạ Nghị cách nhau một tòa nhà, địa điểm thi đều ở Nhất Trung, Hứa Niên thì kém may hơn, địa điểm thi phân tới Nhị Trung, bất quá toàn bộ hành trình hai ngày thi đại học có Tưởng Viêm đi cùng, gia hỏa này cao hứng hận không thể come out ngay tại chỗ.
Liễu Nhất phát hiện thật sự tới ngày này mình ngược lại không khẩn trương, cậu chuẩn bị chu đáo, biết rõ năng lực của mình ở đâu, bình tĩnh giải bài thi.
Bởi vì câu hỏi lớn được tính điểm từng bước, câu hỏi cuối cùng của môn toán cậu chỉ làm hai câu hỏi nhỏ phía trước, ba câu nhỏ phía sau là loại câu hỏi cậu không biết, dứt khoát từ bỏ dùng thời gian còn thừa tra lỗi sai.
Hai ngày thi kết thúc, trong sân trường truyền đến tiếng reo hò tự do, Liễu Nhất ra khỏi phòng thi trở lại lớp chờ Hạ Nghị.
Phòng học trống rỗng, giống như ngày đầu tiên khai giảng ba năm trước đây, bảng đen sạch sẽ, bàn ghế trống trơn, trên tường sạch sẽ không lưu lại dấu vết gì, đã làm tốt chuẩn bị nghênh đón khóa học sinh mới tiếp theo.
Liễu Nhất đi đến vị trí của mình ngồi xuống, nghe tiếng reo hò ngoài cửa sổ cùng tiếng dách vở tung bay, cậu đột nhiên ý thức được mình đã sắp trưởng thành.
"Cốc cốc cốc ——"
Tiếng gõ cửa kéo lại suy nghĩ của cậu, Liễu Nhất quay đầu thấy Hạ Nghị đứng trước cửa, trên mặt hắn là nụ cười hết sức quen thuộc, nghiêm túc nói, "Bạn học, bạn trai cậu tới đón cậu về nhà ăn cơm."
Liễu Nhất ngoan ngoãn ngồi tại chỗ cười nhìn hắn tới gần, Hạ Nghị đi đến trước mặt cậu thì dừng bước, cúi đầu che đi ánh nắng ấm áp, Liễu Nhất ngửa mặt lên nhìn hắn, đôi môi hai người dần dần dính cùng một chỗ.
Trong phòng tràn ngập ánh nắng, một phòng vắng vẻ, chỉ có hai người yêu nhau đang không hề cố kỵ hôn môi, trên mặt đất là bóng dáng thân mật của hai người, giống như thanh xuân ngây thơ thoáng qua này, kết thúc ngắn ngủi mở ra khởi đầu mới, chỉ có người cùng tôi tiến tới tương lai.
—— hoàn chính văn ——
Hạ Nghị cách màn hình cũng có thể ngửi được vị chua nồng đậm, trong lòng bật cười, trên mặt lại nghiêm túc đề nghị: "Ngày mai thời điểm đi học anh sẽ buộc đai đỏ trên trán, trên đai đỏ sẽ viết bốn chữ, ' Nhất Nhất lão công' thế nào?"
Liễu Nhất bình thường nhìn như lạnh nhạt không quan tâm người, nhưng một khi có người cậu đặt trong lòng sẽ sinh ra tính chiếm hữu gần như mãnh liệt.
Tựa như cậu không cho phép người khác gọi Liễu Triết "Anh trai" giống mình, ngay cả Hạ Nghị cũng không được, đồng dạng, cậu cũng sẽ không cho phép bất luận kẻ nào gọi Hạ Nghị là "Lão công", đó là đặc quyền của mình cậu.
"Không cần, nhưng nếu có người tỏ tình với anh, anh nhất định phải cự tuyệt."
Liễu Nhất tưởng tượng hình ảnh kia một chút lại cảm thấy xấu hổ, cậu cũng không cam lòng để Hạ Nghị làm chuyện đó, ngữ khí nghiêm túc dặn dò.
Hạ Nghị nhìn hắn vẻ mặt nghiêm túc ghen của biểu tình cảm thấy đáng yêu, cách màn hình hôn hắn một chút, quyết định nói thật để trấn an cậu, "Người ở đây ngay cả ngươi một phần mười của mỹ mạo đều không có, anh không thèm nhìn."
"Kia vạn nhất gặp được xinh đẹp của thì sao?" Liễu Nhất nghe vậy càng thêm lo lắng, trên thế giới người đẹp hơn cậu khẳng định có rất nhiều, tuy rằng trước mắt hắn chưa gặp.
"Ở trong lòng anh, em chính là hoàn mỹ, không có khả năng có người đẹp hơn em."
Hạ Nghị nói những lời này ngược lại là thật lòng, thẩm mỹ của mỗi người bất đồng, trai đẹp gái xinh mà mọi người thấy đối với hắn mà nói cũng không bằng một phần mười của Liễu Nhất, Hà Cựu dẫn hắn tham dự rất nhiều yến hội, từ nhỏ đến lớn mỹ nhân hắn gặp qua muôn hình muôn vẻ, dựa theo thẩm mỹ của đại chúng diện mạo của những người đó chưa hẳn không bằng Liễu Nhất, nhưng khiến hắn có thể vừa gặp đã thương lại chỉ có người này.
Hạ Nghị không thích kết giao bạn bè, quen độc lai độc vãng, trừ bỏ mẹ ruột tìm mọi cách hòa nhập với hắn, Liễu Nhất là người đầu tiên mà hắn chủ động đưa vào cuộc sống của mình.
Liễu Nhất nghe vậy trong lòng đương nhiên rất cao hứng, nhưng vẫn nhịn không được ngập ngừng nói: "Kia vạn nhất...... Anh gặp được người đẹp hơn em thì nhất định phải nói cho em biết."
"Bảo bối, em phải tin tưởng bản thân, anh tuy là thích mặt của em nhưng lại càng thích con người của em hơn."
Từ sau khi phát hiện Hạ Nghị thuộc hệ nhan khống Liễu Nhất luôn nhịn không được lo lắng, đối thoại như vậy thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, Hạ Nghị từ trước tới nay không cảm thấy nhan khống có gì không đúng, hiện tại bị vợ coi thành khuyết điểm cũng cảm thấy rất quẫn bách.
Huống hồ nhan khống cũng không phải gặp ai cũng yêu, hắn âm thầm thề khi về gặp mặt nhất định phải để đối phương cảm nhận trọn vẹn tình yêu của mình đối với cậu.
Bất quá thời điểm Hạ Nghị trở về từ trường thi liền nghênh đón lần thi thử thứ hai, trải nghiệm "tình yêu trọn vẹn" này cũng chỉ có thể hoãn lại.
Thi đại học tới gần, Liễu Nhất tuy rằng hai đợt thi thử trước đều ổn định bảo trì ở top năm của trường nhưng một chút cũng không buông lỏng, mỗi ngày tăng thêm một giờ học tập, trừ bỏ cố định hôn chúc ngủ ngon, mấy việc như hôn nhẹ ôm nhẹ đều bỏ.
Tiêu chuẩn tuyển sinh của đại học S rất cao, trong đó khoa Mỹ thuật hàng năm chỉ tuyển 20 người, ngoài thành tích môn chuyên ngành, tiêu chuẩn thành tích môn văn hóa bao năm qua đều vượt xa điểm sàn.
Bởi vậy tuy rằng Hạ Nghị điểm thi xếp đầu tiên, nhưng vẫn phải đối mặt với sự cạnh tranh khốc liệt, cũng may hắn nền tảng vững chắc, dưới sự giám sát bên của Liễu Nhất thành tích môn văn hóa tiến bộ rất nhanh.
Điều này làm cho Liễu Nhất vừa cao hứng vừa buồn bực, có bạn trai quá xuất sắc áp lực thật lớn.
Sau khi trải qua ba lần thi thử rốt cục cũng nghênh đón kỳ thi đại học.
Phòng thi của Liễu Nhất cùng Hạ Nghị cách nhau một tòa nhà, địa điểm thi đều ở Nhất Trung, Hứa Niên thì kém may hơn, địa điểm thi phân tới Nhị Trung, bất quá toàn bộ hành trình hai ngày thi đại học có Tưởng Viêm đi cùng, gia hỏa này cao hứng hận không thể come out ngay tại chỗ.
Liễu Nhất phát hiện thật sự tới ngày này mình ngược lại không khẩn trương, cậu chuẩn bị chu đáo, biết rõ năng lực của mình ở đâu, bình tĩnh giải bài thi.
Bởi vì câu hỏi lớn được tính điểm từng bước, câu hỏi cuối cùng của môn toán cậu chỉ làm hai câu hỏi nhỏ phía trước, ba câu nhỏ phía sau là loại câu hỏi cậu không biết, dứt khoát từ bỏ dùng thời gian còn thừa tra lỗi sai.
Hai ngày thi kết thúc, trong sân trường truyền đến tiếng reo hò tự do, Liễu Nhất ra khỏi phòng thi trở lại lớp chờ Hạ Nghị.
Phòng học trống rỗng, giống như ngày đầu tiên khai giảng ba năm trước đây, bảng đen sạch sẽ, bàn ghế trống trơn, trên tường sạch sẽ không lưu lại dấu vết gì, đã làm tốt chuẩn bị nghênh đón khóa học sinh mới tiếp theo.
Liễu Nhất đi đến vị trí của mình ngồi xuống, nghe tiếng reo hò ngoài cửa sổ cùng tiếng dách vở tung bay, cậu đột nhiên ý thức được mình đã sắp trưởng thành.
"Cốc cốc cốc ——"
Tiếng gõ cửa kéo lại suy nghĩ của cậu, Liễu Nhất quay đầu thấy Hạ Nghị đứng trước cửa, trên mặt hắn là nụ cười hết sức quen thuộc, nghiêm túc nói, "Bạn học, bạn trai cậu tới đón cậu về nhà ăn cơm."
Liễu Nhất ngoan ngoãn ngồi tại chỗ cười nhìn hắn tới gần, Hạ Nghị đi đến trước mặt cậu thì dừng bước, cúi đầu che đi ánh nắng ấm áp, Liễu Nhất ngửa mặt lên nhìn hắn, đôi môi hai người dần dần dính cùng một chỗ.
Trong phòng tràn ngập ánh nắng, một phòng vắng vẻ, chỉ có hai người yêu nhau đang không hề cố kỵ hôn môi, trên mặt đất là bóng dáng thân mật của hai người, giống như thanh xuân ngây thơ thoáng qua này, kết thúc ngắn ngủi mở ra khởi đầu mới, chỉ có người cùng tôi tiến tới tương lai.
—— hoàn chính văn ——
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất