Chương 32: Thỏ Hồng Phấn
Mãi đến giờ nghỉ trưa Tiết Diệc Sâm mới có cơ hội kết nối internet để xem điện thoại.
Trên bàn cơm, Mạnh Hải vừa ăn vừa nơm nớp lo sợ, hết lần này đến lần khác ngẩng đầu lên nhìn Tô Hoan Trạch đang ngồi đối diện, vẻ mặt cậu ta đau khổ như đớp phải phân, hoàn toàn không biết tại sao hôm nay lại ngồi ăn chung với Tô Hoan Trạch, chuyện này khiến cậu ta cảm thấy bụng dạ cồn cào.
Vu Hải Lang cũng cảm thấy khó ở chẳng kém, Tô Hoan Trạch dọa bạn gái cậu ta chạy mất nên cậu ta hỏi thẳng: "Sao hôm nay cậu không đi ăn cùng Tiêu Ý Hàng?"
"Tôi có phải là ba cậu ta đâu, vì sao phải chăm chăm vào cậu ta làm gì?" Tô Hoan Trạch đáp lại như một lẽ đương nhiên, hàng mày cũng không nhúc nhích tẹo nào.
"Có nhầm ở đâu không? Tôi cảm thấy Tiêu Ý Hàng có khác gì thư ký của cậu đâu."
"Có lẽ cậu ta rảnh rỗi quá." Tô Hoan Trạch trả lời, cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại di động, sau đó quay sang nhìn Tiết Diệc Sâm rồi im bặt.
Nãy giờ Tiết Diệc Sâm đâu thèm để ý đến bọn họ mà cứ cắm mắt vào weibo, đến cơm cũng không lo ăn.
Quả nhiên mọi chuyện dần trở nên náo nhiệt hơn, cậu công khai ảnh chụp của mình chẳng khác gì phơi bày bản thân ra ánh sáng, cái tên hợm hĩnh kia là một kẻ lừa đảo, chỉ cần có người đào sâu vào sẽ phát hiện Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn là đồng lõa.
Chẳng bao lâu đã có những người nhiệt tình tổng hợp lại các bài đăng trên weibo, phân tích không khác gì thám tử lừng danh conan, vậy mà đã đoán ra được phần lớn sự thật.
Tối hôm qua cậu đã đăng ảnh lên, mấy cô bé khác bị tên khốn nạn kia lừa gạt sẽ biết được sự thật, tất nhiên cũng sẽ tìm tên khốn kia xé xác hắn ra, nhận ra không thể liên lạc được với thằng đó mới biết mình đã bị lừa. Trong cơn giận dữ, có một cô gái đã vạch trần sự việc trên weibo, bao gồm cả chuyện Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn tiếp tay lừa dối.
Vốn các quản phòng đã chuẩn bị tinh thần từ sớm, vừa thấy bài đăng của cô gái kia thì lan truyền nó vào trong fanclub để bọn họ giúp đỡ chia sẻ, lan truyền ra khắp nơi khiến mọi người chú ý đến.
Nguyệt Phong đã có tiền án, trước đó còn quan hệ ngoài luồng với fan rồi cả chuyện ngoại tình với nhiều người cùng một lúc rất rầm rộ, coi như cũng từng chấn động giới livestream, khiến không ít người phê phán "Cái giới này lắm chuyện vờ lờ". Nào ngờ không chỉ một mình anh ta gạ ch*ch fan mà còn giúp đỡ bạn bè của mình gạ cả fans của Bác Sĩ Tiết khiến không ít người cảm thấy ghê tởm, fans não tàn của Nguyệt Phong cũng vơi đi rất nhiều, không có màn war lớn giữa hai bên mà chỉ có chinh chiến từ một phía.
Trước đây Thỏ Hồng Phấn là đối tượng nhận được sự cảm thông của mọi người, một đám người giúp chị ta thảo phạt Nguyệt Phong, chẳng ngờ chưa được bao lâu sau bọn họ lại quay về bên nhau, đẩy những người kia vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, hình tượng của Thỏ Hồng Phấn mỗi lúc một sụp đổ. Lần này còn giúp tên cặn bã kia gây họa cho fans, đúng là bị chửi không ngóc đầu lên nổi.
Lần này Tiết Diệc Sâm không thể nào đồng tình nổi, ngày đó cậu cũng giúp đỡ Thỏ Hồng Phấn, lúc chị ta quay lại với Nguyệt Phong cậu cũng từng khuyên nhủ nhưng không làm nên trò trống gì cả, cậu cũng chẳng thể làm gì khác.
Bây giờ chị ta lại giúp đỡ người ta hố cậu, cậu cũng không phải là thánh mẫu để mà bao dung, thậm chí cậu còn cảm thấy oán hận.
Cùng lúc đó Tháng Hai Đen Tối báo lại với cậu tiến độ phía Mũ Xanh, vốn Mũ Xanh đang ở cạnh với tên khốn kia, sau khi ảnh chụp được phơi bày thì lập tức gọi cảnh sát báo nguy, kéo tên khốn kia đến đồn cảnh sát.
Mới đầu cảnh sát ở đồn không để tâm đến việc này, họ chỉ coi đây là cuộc gặp mặt offline bình thường, bất hòa sau đó cãi nhau nên định hòa giải cho xong chuyện. Ai ngờ sau đó Chocolate Vị Dưa Hấu và mấy quản phòng liên lạc với V lớn trên weibo và phóng viên của Sina đến đồn cảnh sát theo dõi chuyện này, có phóng viên ở đó nên cảnh sát cũng không thể giải quyết một cách qua loa nữa.
Mấy quản phòng nhất trí làm lớn mọi chuyện lên, cho rằng đây là một vụ lừa đảo tập thể, hầu hết các cô gái bị lừa còn đang ở tuổi vị thành niên, còn có hai kẻ chủ mưu là đồng phạm của hắn ta, cảnh sát cũng hốt cả Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn vào đồn.
Mũ Xanh sợ việc lần này bị xịt nên nháo nhào đòi tự sát ở đồn cảnh sát, gào khóc thảm thương, tên khốn kia bảo hắn sẽ trả lại số tiền gấp đôi cho cô ta nhưng cô nàng một mực không đồng ý, yêu cầu hắn ta phải bồi thường khoản tiền tổn thất tinh thần, mở miệng ra là đòi mấy chục ngàn.
Sáng nay mấy cô gái thấy chuyện bị phanh phui trên weibo cũng đến đồn cảnh sát, vừa vào đã đi thẳng đến chỗ tên khốn đó định đập hắn ta ra bã nhưng cảnh sát nhanh chóng ngăn lại được. Sau đấy anh Vương cũng tham gia vào bữa gặp mặt hôm trước cũng đến đồn thương lượng với mấy viên cảnh sát, tên khốn kia trực tiếp bị giam giữ và xử lý nghiêm khắc.
Phóng viên của Sina cũng hào hứng chụp ảnh tên khốn nạn, Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn, dự định về sẽ viết bài.
Ngay lúc đó phần mềm nhắn tin online của cậu hiện lên một tin nhắn, do Bách Viễn Châu gửi đến: Cậu còn livestream nữa hả?
Tiết Diệc Sâm không khỏi sửng sốt, phát hiện chuyện càng lúc càng đi xa, ngay cả Bách Viễn Châu cũng biết, cậu nhìn những học sinh xung quanh mình, sợ bọn họ cũng nhận ra, cậu lập tức cúi đầu trả lời tin nhắn: Anh cũng thấy bài đó rồi?
Bách Viễn Châu: Đúng vậy, tấm ảnh chụp chung đó thiếu chuyên nghiệp thật sự, làm cậu xấu đi, hơn nữa cũng không làm nổi bật chiều cao của cậu, đã vậy còn cà bộ lọc lung tung nên dìm nhan sắc của cậu quá trời.
Cậu chắc chắn Bách Viễn Châu là một tên nhan khống, cộng thêm bệnh nghề nghiệp nên nhìn thứ gì cũng xuất phát từ góc độ chuyên nghiệp, người ta lo hóng drama còn Bách Viễn Châu lại ngắm hình.
Bác Sĩ Tiết: Dân nghiệp dư ấy mà.
Bách Viễn Châu: Tôi có đăng ảnh của cậu lên weibo, cậu có thể chia sẻ nó để chứng minh cho bản thân.
Bách Viễn Châu cua khét thật sự...
Bác Sĩ Tiết: Được, để tôi xem sao.
Thật ra sau khi chụp những set ảnh đó xong xuôi cậu không hề để tâm đến hiệu quả hậu kỳ mấy, thứ duy nhất cậu nhìn thấy cho đến thời điểm này là tấm hình Bách Viễn Châu chụp lén ở bến xe khách.
Cậu cầm điện thoại mở weibo lên, thấy ảnh Bách Viễn Châu tag mình, cậu bấm vào thì thấy tận ba tus. Tus đầu tiên được up lên cuối tuần trước, cap để: Người mẫu tôi mới ký hợp đồng, đẹp trai không?
Kèm theo hình ảnh chụp chung hôm cậu đi ăn với Bách Viễn Châu, hai người nở nụ cười tự nhiên, tấm hình không qua chỉnh sửa, tông màu ấm áp khiến nụ cười của hai người cũng trở nên nồng ấm, ngay cả bản thân Tiết Diệc Sâm cũng cảm thấy mình cười lên... đẹp vờ lờ...
Hai tus sau là những ảnh trong buổi quay chụp, mỗi tus một set, một set trong nhà với phong cách chàng trai nhã nhặn ấm áp, cả người chìm trong sự dịu dàng, thiếu niên trong veo bên ghế sofa trắng tinh, lúc mỉm cười chẳng khác gì đang tắm mình trong gió xuân.
Set ngoại cảnh sinh động hơn hẳn, rất nhiều tấm cậu cười một cách sảng khoái, động tác cũng không bị gượng ép, đôi lúc để lộ những hành động hài hước nhưng không hề xấu chút nào, ưu thế vóc dáng thể hiện hết ra ngoài, cho dù là dáng ngồi xổm đi ị cũng có thể tôn lên vẻ đẹp nghệ thuật.
Cậu share ba tus đó về tường nhà ngay lập tức, kèm theo đoạn cap: Mấy tấm ảnh chụp lúc làm người mẫu part time này, mọi người có thể xem thử []
Cậu share bài chưa được bao lâu thì Tô Hoan Trạch đã cầm điện thoại lên lướt, hết nhìn hình ảnh trên màn hình thì quay sang nhìn Tiết Diệc Sâm, sau đó còn lẩm bẩm một câu: "Ăn ảnh quá nhỉ."
Tiết Diệc Sâm vội vàng lùa cơm, lúc này mới hỏi: "Cậu xem weibo của tôi à?"
"Ừm."
"Chút nữa về phòng tôi kể tình hình chuyện đó cho cậu nghe."
Vu Hải Lang nghe vậy thì dỗi ngang: "Này! Sao đấy, hai cậu có bí mật hả?"
"Có gì đâu~" Tiết Diệc Sâm vội vàng giả ngu để lừa cậu ta, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Đột nhiên lúc này Mạnh Hải lại tỏ vẻ u oán: "Tại sao mấy cô nàng liên lạc với tôi dần trở thành bạn bè tốt của tôi hết nhỉ? Mặt tôi giống anh trai mưa lắm hay gì?"
"Không, mặt cậu giống cái lốp dự phòng cơ." Vu Hải Lang đáp lời.
Tiết Diệc Sâm vừa cười vừa gắp đồ ăn trong khay của Mạnh Hải và Vu Hải Lang, hai tên này rất vô tư, không thèm để bụng chuyện có người gắp đồ ăn của mình, mấy người họ còn cố ý gọi mấy món khác nhau để trao đổi nữa cơ, khiến Tô Hoan Trạch có vẻ lạc loài.
Tô Hoan Trạch lẳng lặng nhìn ba người họ giao lưu với nhau, cậu ta lại nhìn khay cơm của mình nhưng rồi chẳng hó hé một lời.
*
Buổi tối lúc quay về phòng ngủ, Tiết Diệc Sâm vẫn nhờ Tô Hoan Trạch mang bữa tối về giúp mình như thường lệ, bật máy tính lên nghiêm túc lướt weibo, xem livestream của Tháng Hai Đen Tối rồi tán gẫu trong nhóm fans vừa lập tạm.
Mới vừa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì phong cách của nhóm đã thay đổi:
Tô Tô Hông Ăn Cẩu Lương: Bác Sĩ, cậu còn làm người mẫu bán thời gian cơ à?!
Bác Sĩ Tiết: Thật ra đó chỉ là ý định tạm thời thôi, mới chụp đúng một lần.
Anne: Tui xem ảnh rồi á, cháy vãi! Ông thấy gì chưa, ông tăng sáu mươi ngàn người follow trong vòng một ngày luôn đấy.
Bác Sĩ Tiết: Tôi thấy rồi, tự dưng có giá nên rén ghê.
QiXi: Nếu cậu tiếp tục mở cam livestream thì chắc chắn cậu có thể đứng đầu bảng streamer gaming đó.
Bác Sĩ Tiết: Sao mà bằng các tuyển thủ chuyên nghiệp được chứ... Hơn nữa gần đây tôi đang muốn phá đảo Outlast nên không định bật cam đâu, không muốn để mấy người thấy dáng vẻ sợ hãi của tôi.
Thỏ Điên: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Tiểu Thiến KYO: Sina đăng bài rồi kìa! Còn đăng cả ảnh Bác Sĩ của chúng ta với tên khốn kia, tương phản kinh khủng, nếu tôi là một trong mấy cô gái bị lừa chắc chắn tôi khóc cạn nước mắt luôn mất.
Hắc Vũ Lâm An: Thật ra mấy đứa bị lừa kia chỉ có thể hẹn hò với tên xấu xí đó, tuổi gì sánh với người thật, cho người ta còn chê nữa là.
Bác Sĩ Tiết: Được rồi, đừng nói vậy, mấy bạn đó cũng là fan của tôi!
Mặc Đồng Nhi: Oke!
Lúc này Tô Hoan Trạch mới về ký túc xá, còn xách đồ ăn cho cậu, sau đó nói: "Có người muốn gặp cậu dưới phòng tiếp khách đấy, là người ngoài trường."
"Hở? Ai thế?"
"Một cô gái."
Tiết Diệc Sâm không hề biết đó là ai, nhưng nếu có người tìm mình, cậu vẫn phải xuống đó xem sao, vì vậy cậu báo vào trong nhóm sau đó xuống lầu. Không ngờ Tô Hoan Trạch cũng đi theo cậu, cậu không nhịn được mà hỏi: "Leo lên leo xuống bảy tầng cậu không thấy mệt hửm?"
"Nhân tiện rèn luyện thân thể."
"Đây có phải là bí quyết để cậu cao vậy không?"
"Dựa hết vào gen thôi."
Tiết Diệc Sâm cười cười cho qua, đến phòng tiếp khách thì thấy một cô gái đang ngồi trong ngồi trong đó, cậu nhìn kỹ lại vẫn không tài nào nhớ ra người này là ai, vì vậy hỏi: "Chị... tìm tôi à?"
Cô gái kia ngẩng đầu lên nhìn cậu, ngập ngừng một lúc rồi nói: "Đúng vậy, tôi là Thỏ Hồng Phấn."
"..." Tiết Diệc Sâm sững sờ, bước chân khựng lại, sau đó ngồi xuống chỗ đối diện Thỏ Hồng Phấn, gật đầu, không nói gì.
Thấy thái độ của cậu, Thỏ Hồng Phấn thấy hơi lúng túng nên cúi gằm mặt xuống.
Tiết Diệc Sâm đánh giá Thỏ Hồng Phấn, dáng người không khác mấy trong video, hay phải nói là có hơi mũm mĩm, tuy rằng ăn mặc rất kín đáo nhưng vẫn có thể thấy rõ vóc dáng. Chị ta có gương mặt tròn trịa, mặt mũm mĩm hơi hướng trẻ con, mắt vừa phải nhưng bọng mắt sưng húp nên thấy hơi nhỏ, sống mũi không cao, môi không mỏng cũng chẳng dày, thoạt nhìn cũng thuận mắt, không phải mỹ nữ nhưng không xấu.
Chị ta do dự hồi lâu mới mở miệng: "Bác Sĩ, xin lỗi cậu..."
Nghe chị ta nói vậy, trong lòng cậu có chút khó chịu, nhưng vẫn bày ra vẻ mặt thản nhiên. Cậu hơi nghiêng đầu, thấy Tô Hoan Trạch đang ngồi trên cái ghế cạnh cửa phòng tiếp khách, chắc hẳn cậu ta muốn đi cùng với cậu nhỉ, nói thật, thấy Tô Hoan Trạch ngồi đây khiến cậu cảm thấy tự tin hơn rất nhiều.
Lúc này đây cậu cảm thấy yên tâm lắm.
Trên bàn cơm, Mạnh Hải vừa ăn vừa nơm nớp lo sợ, hết lần này đến lần khác ngẩng đầu lên nhìn Tô Hoan Trạch đang ngồi đối diện, vẻ mặt cậu ta đau khổ như đớp phải phân, hoàn toàn không biết tại sao hôm nay lại ngồi ăn chung với Tô Hoan Trạch, chuyện này khiến cậu ta cảm thấy bụng dạ cồn cào.
Vu Hải Lang cũng cảm thấy khó ở chẳng kém, Tô Hoan Trạch dọa bạn gái cậu ta chạy mất nên cậu ta hỏi thẳng: "Sao hôm nay cậu không đi ăn cùng Tiêu Ý Hàng?"
"Tôi có phải là ba cậu ta đâu, vì sao phải chăm chăm vào cậu ta làm gì?" Tô Hoan Trạch đáp lại như một lẽ đương nhiên, hàng mày cũng không nhúc nhích tẹo nào.
"Có nhầm ở đâu không? Tôi cảm thấy Tiêu Ý Hàng có khác gì thư ký của cậu đâu."
"Có lẽ cậu ta rảnh rỗi quá." Tô Hoan Trạch trả lời, cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại di động, sau đó quay sang nhìn Tiết Diệc Sâm rồi im bặt.
Nãy giờ Tiết Diệc Sâm đâu thèm để ý đến bọn họ mà cứ cắm mắt vào weibo, đến cơm cũng không lo ăn.
Quả nhiên mọi chuyện dần trở nên náo nhiệt hơn, cậu công khai ảnh chụp của mình chẳng khác gì phơi bày bản thân ra ánh sáng, cái tên hợm hĩnh kia là một kẻ lừa đảo, chỉ cần có người đào sâu vào sẽ phát hiện Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn là đồng lõa.
Chẳng bao lâu đã có những người nhiệt tình tổng hợp lại các bài đăng trên weibo, phân tích không khác gì thám tử lừng danh conan, vậy mà đã đoán ra được phần lớn sự thật.
Tối hôm qua cậu đã đăng ảnh lên, mấy cô bé khác bị tên khốn nạn kia lừa gạt sẽ biết được sự thật, tất nhiên cũng sẽ tìm tên khốn kia xé xác hắn ra, nhận ra không thể liên lạc được với thằng đó mới biết mình đã bị lừa. Trong cơn giận dữ, có một cô gái đã vạch trần sự việc trên weibo, bao gồm cả chuyện Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn tiếp tay lừa dối.
Vốn các quản phòng đã chuẩn bị tinh thần từ sớm, vừa thấy bài đăng của cô gái kia thì lan truyền nó vào trong fanclub để bọn họ giúp đỡ chia sẻ, lan truyền ra khắp nơi khiến mọi người chú ý đến.
Nguyệt Phong đã có tiền án, trước đó còn quan hệ ngoài luồng với fan rồi cả chuyện ngoại tình với nhiều người cùng một lúc rất rầm rộ, coi như cũng từng chấn động giới livestream, khiến không ít người phê phán "Cái giới này lắm chuyện vờ lờ". Nào ngờ không chỉ một mình anh ta gạ ch*ch fan mà còn giúp đỡ bạn bè của mình gạ cả fans của Bác Sĩ Tiết khiến không ít người cảm thấy ghê tởm, fans não tàn của Nguyệt Phong cũng vơi đi rất nhiều, không có màn war lớn giữa hai bên mà chỉ có chinh chiến từ một phía.
Trước đây Thỏ Hồng Phấn là đối tượng nhận được sự cảm thông của mọi người, một đám người giúp chị ta thảo phạt Nguyệt Phong, chẳng ngờ chưa được bao lâu sau bọn họ lại quay về bên nhau, đẩy những người kia vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, hình tượng của Thỏ Hồng Phấn mỗi lúc một sụp đổ. Lần này còn giúp tên cặn bã kia gây họa cho fans, đúng là bị chửi không ngóc đầu lên nổi.
Lần này Tiết Diệc Sâm không thể nào đồng tình nổi, ngày đó cậu cũng giúp đỡ Thỏ Hồng Phấn, lúc chị ta quay lại với Nguyệt Phong cậu cũng từng khuyên nhủ nhưng không làm nên trò trống gì cả, cậu cũng chẳng thể làm gì khác.
Bây giờ chị ta lại giúp đỡ người ta hố cậu, cậu cũng không phải là thánh mẫu để mà bao dung, thậm chí cậu còn cảm thấy oán hận.
Cùng lúc đó Tháng Hai Đen Tối báo lại với cậu tiến độ phía Mũ Xanh, vốn Mũ Xanh đang ở cạnh với tên khốn kia, sau khi ảnh chụp được phơi bày thì lập tức gọi cảnh sát báo nguy, kéo tên khốn kia đến đồn cảnh sát.
Mới đầu cảnh sát ở đồn không để tâm đến việc này, họ chỉ coi đây là cuộc gặp mặt offline bình thường, bất hòa sau đó cãi nhau nên định hòa giải cho xong chuyện. Ai ngờ sau đó Chocolate Vị Dưa Hấu và mấy quản phòng liên lạc với V lớn trên weibo và phóng viên của Sina đến đồn cảnh sát theo dõi chuyện này, có phóng viên ở đó nên cảnh sát cũng không thể giải quyết một cách qua loa nữa.
Mấy quản phòng nhất trí làm lớn mọi chuyện lên, cho rằng đây là một vụ lừa đảo tập thể, hầu hết các cô gái bị lừa còn đang ở tuổi vị thành niên, còn có hai kẻ chủ mưu là đồng phạm của hắn ta, cảnh sát cũng hốt cả Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn vào đồn.
Mũ Xanh sợ việc lần này bị xịt nên nháo nhào đòi tự sát ở đồn cảnh sát, gào khóc thảm thương, tên khốn kia bảo hắn sẽ trả lại số tiền gấp đôi cho cô ta nhưng cô nàng một mực không đồng ý, yêu cầu hắn ta phải bồi thường khoản tiền tổn thất tinh thần, mở miệng ra là đòi mấy chục ngàn.
Sáng nay mấy cô gái thấy chuyện bị phanh phui trên weibo cũng đến đồn cảnh sát, vừa vào đã đi thẳng đến chỗ tên khốn đó định đập hắn ta ra bã nhưng cảnh sát nhanh chóng ngăn lại được. Sau đấy anh Vương cũng tham gia vào bữa gặp mặt hôm trước cũng đến đồn thương lượng với mấy viên cảnh sát, tên khốn kia trực tiếp bị giam giữ và xử lý nghiêm khắc.
Phóng viên của Sina cũng hào hứng chụp ảnh tên khốn nạn, Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn, dự định về sẽ viết bài.
Ngay lúc đó phần mềm nhắn tin online của cậu hiện lên một tin nhắn, do Bách Viễn Châu gửi đến: Cậu còn livestream nữa hả?
Tiết Diệc Sâm không khỏi sửng sốt, phát hiện chuyện càng lúc càng đi xa, ngay cả Bách Viễn Châu cũng biết, cậu nhìn những học sinh xung quanh mình, sợ bọn họ cũng nhận ra, cậu lập tức cúi đầu trả lời tin nhắn: Anh cũng thấy bài đó rồi?
Bách Viễn Châu: Đúng vậy, tấm ảnh chụp chung đó thiếu chuyên nghiệp thật sự, làm cậu xấu đi, hơn nữa cũng không làm nổi bật chiều cao của cậu, đã vậy còn cà bộ lọc lung tung nên dìm nhan sắc của cậu quá trời.
Cậu chắc chắn Bách Viễn Châu là một tên nhan khống, cộng thêm bệnh nghề nghiệp nên nhìn thứ gì cũng xuất phát từ góc độ chuyên nghiệp, người ta lo hóng drama còn Bách Viễn Châu lại ngắm hình.
Bác Sĩ Tiết: Dân nghiệp dư ấy mà.
Bách Viễn Châu: Tôi có đăng ảnh của cậu lên weibo, cậu có thể chia sẻ nó để chứng minh cho bản thân.
Bách Viễn Châu cua khét thật sự...
Bác Sĩ Tiết: Được, để tôi xem sao.
Thật ra sau khi chụp những set ảnh đó xong xuôi cậu không hề để tâm đến hiệu quả hậu kỳ mấy, thứ duy nhất cậu nhìn thấy cho đến thời điểm này là tấm hình Bách Viễn Châu chụp lén ở bến xe khách.
Cậu cầm điện thoại mở weibo lên, thấy ảnh Bách Viễn Châu tag mình, cậu bấm vào thì thấy tận ba tus. Tus đầu tiên được up lên cuối tuần trước, cap để: Người mẫu tôi mới ký hợp đồng, đẹp trai không?
Kèm theo hình ảnh chụp chung hôm cậu đi ăn với Bách Viễn Châu, hai người nở nụ cười tự nhiên, tấm hình không qua chỉnh sửa, tông màu ấm áp khiến nụ cười của hai người cũng trở nên nồng ấm, ngay cả bản thân Tiết Diệc Sâm cũng cảm thấy mình cười lên... đẹp vờ lờ...
Hai tus sau là những ảnh trong buổi quay chụp, mỗi tus một set, một set trong nhà với phong cách chàng trai nhã nhặn ấm áp, cả người chìm trong sự dịu dàng, thiếu niên trong veo bên ghế sofa trắng tinh, lúc mỉm cười chẳng khác gì đang tắm mình trong gió xuân.
Set ngoại cảnh sinh động hơn hẳn, rất nhiều tấm cậu cười một cách sảng khoái, động tác cũng không bị gượng ép, đôi lúc để lộ những hành động hài hước nhưng không hề xấu chút nào, ưu thế vóc dáng thể hiện hết ra ngoài, cho dù là dáng ngồi xổm đi ị cũng có thể tôn lên vẻ đẹp nghệ thuật.
Cậu share ba tus đó về tường nhà ngay lập tức, kèm theo đoạn cap: Mấy tấm ảnh chụp lúc làm người mẫu part time này, mọi người có thể xem thử []
Cậu share bài chưa được bao lâu thì Tô Hoan Trạch đã cầm điện thoại lên lướt, hết nhìn hình ảnh trên màn hình thì quay sang nhìn Tiết Diệc Sâm, sau đó còn lẩm bẩm một câu: "Ăn ảnh quá nhỉ."
Tiết Diệc Sâm vội vàng lùa cơm, lúc này mới hỏi: "Cậu xem weibo của tôi à?"
"Ừm."
"Chút nữa về phòng tôi kể tình hình chuyện đó cho cậu nghe."
Vu Hải Lang nghe vậy thì dỗi ngang: "Này! Sao đấy, hai cậu có bí mật hả?"
"Có gì đâu~" Tiết Diệc Sâm vội vàng giả ngu để lừa cậu ta, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Đột nhiên lúc này Mạnh Hải lại tỏ vẻ u oán: "Tại sao mấy cô nàng liên lạc với tôi dần trở thành bạn bè tốt của tôi hết nhỉ? Mặt tôi giống anh trai mưa lắm hay gì?"
"Không, mặt cậu giống cái lốp dự phòng cơ." Vu Hải Lang đáp lời.
Tiết Diệc Sâm vừa cười vừa gắp đồ ăn trong khay của Mạnh Hải và Vu Hải Lang, hai tên này rất vô tư, không thèm để bụng chuyện có người gắp đồ ăn của mình, mấy người họ còn cố ý gọi mấy món khác nhau để trao đổi nữa cơ, khiến Tô Hoan Trạch có vẻ lạc loài.
Tô Hoan Trạch lẳng lặng nhìn ba người họ giao lưu với nhau, cậu ta lại nhìn khay cơm của mình nhưng rồi chẳng hó hé một lời.
*
Buổi tối lúc quay về phòng ngủ, Tiết Diệc Sâm vẫn nhờ Tô Hoan Trạch mang bữa tối về giúp mình như thường lệ, bật máy tính lên nghiêm túc lướt weibo, xem livestream của Tháng Hai Đen Tối rồi tán gẫu trong nhóm fans vừa lập tạm.
Mới vừa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì phong cách của nhóm đã thay đổi:
Tô Tô Hông Ăn Cẩu Lương: Bác Sĩ, cậu còn làm người mẫu bán thời gian cơ à?!
Bác Sĩ Tiết: Thật ra đó chỉ là ý định tạm thời thôi, mới chụp đúng một lần.
Anne: Tui xem ảnh rồi á, cháy vãi! Ông thấy gì chưa, ông tăng sáu mươi ngàn người follow trong vòng một ngày luôn đấy.
Bác Sĩ Tiết: Tôi thấy rồi, tự dưng có giá nên rén ghê.
QiXi: Nếu cậu tiếp tục mở cam livestream thì chắc chắn cậu có thể đứng đầu bảng streamer gaming đó.
Bác Sĩ Tiết: Sao mà bằng các tuyển thủ chuyên nghiệp được chứ... Hơn nữa gần đây tôi đang muốn phá đảo Outlast nên không định bật cam đâu, không muốn để mấy người thấy dáng vẻ sợ hãi của tôi.
Thỏ Điên: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Tiểu Thiến KYO: Sina đăng bài rồi kìa! Còn đăng cả ảnh Bác Sĩ của chúng ta với tên khốn kia, tương phản kinh khủng, nếu tôi là một trong mấy cô gái bị lừa chắc chắn tôi khóc cạn nước mắt luôn mất.
Hắc Vũ Lâm An: Thật ra mấy đứa bị lừa kia chỉ có thể hẹn hò với tên xấu xí đó, tuổi gì sánh với người thật, cho người ta còn chê nữa là.
Bác Sĩ Tiết: Được rồi, đừng nói vậy, mấy bạn đó cũng là fan của tôi!
Mặc Đồng Nhi: Oke!
Lúc này Tô Hoan Trạch mới về ký túc xá, còn xách đồ ăn cho cậu, sau đó nói: "Có người muốn gặp cậu dưới phòng tiếp khách đấy, là người ngoài trường."
"Hở? Ai thế?"
"Một cô gái."
Tiết Diệc Sâm không hề biết đó là ai, nhưng nếu có người tìm mình, cậu vẫn phải xuống đó xem sao, vì vậy cậu báo vào trong nhóm sau đó xuống lầu. Không ngờ Tô Hoan Trạch cũng đi theo cậu, cậu không nhịn được mà hỏi: "Leo lên leo xuống bảy tầng cậu không thấy mệt hửm?"
"Nhân tiện rèn luyện thân thể."
"Đây có phải là bí quyết để cậu cao vậy không?"
"Dựa hết vào gen thôi."
Tiết Diệc Sâm cười cười cho qua, đến phòng tiếp khách thì thấy một cô gái đang ngồi trong ngồi trong đó, cậu nhìn kỹ lại vẫn không tài nào nhớ ra người này là ai, vì vậy hỏi: "Chị... tìm tôi à?"
Cô gái kia ngẩng đầu lên nhìn cậu, ngập ngừng một lúc rồi nói: "Đúng vậy, tôi là Thỏ Hồng Phấn."
"..." Tiết Diệc Sâm sững sờ, bước chân khựng lại, sau đó ngồi xuống chỗ đối diện Thỏ Hồng Phấn, gật đầu, không nói gì.
Thấy thái độ của cậu, Thỏ Hồng Phấn thấy hơi lúng túng nên cúi gằm mặt xuống.
Tiết Diệc Sâm đánh giá Thỏ Hồng Phấn, dáng người không khác mấy trong video, hay phải nói là có hơi mũm mĩm, tuy rằng ăn mặc rất kín đáo nhưng vẫn có thể thấy rõ vóc dáng. Chị ta có gương mặt tròn trịa, mặt mũm mĩm hơi hướng trẻ con, mắt vừa phải nhưng bọng mắt sưng húp nên thấy hơi nhỏ, sống mũi không cao, môi không mỏng cũng chẳng dày, thoạt nhìn cũng thuận mắt, không phải mỹ nữ nhưng không xấu.
Chị ta do dự hồi lâu mới mở miệng: "Bác Sĩ, xin lỗi cậu..."
Nghe chị ta nói vậy, trong lòng cậu có chút khó chịu, nhưng vẫn bày ra vẻ mặt thản nhiên. Cậu hơi nghiêng đầu, thấy Tô Hoan Trạch đang ngồi trên cái ghế cạnh cửa phòng tiếp khách, chắc hẳn cậu ta muốn đi cùng với cậu nhỉ, nói thật, thấy Tô Hoan Trạch ngồi đây khiến cậu cảm thấy tự tin hơn rất nhiều.
Lúc này đây cậu cảm thấy yên tâm lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất