Ma Sư Xuống Núi

Chương 121: Chôn Vùi.

Trước Sau
Sau đó, Âm Ảnh liền ngỏ ý với Kỉ Tình rằng muốn đi tìm một cỗ thân thể. Kỉ Tình gần như không chút suy nghĩ liền đã đồng ý với hắn.

Trên thế gian này, muốn tìm người hạnh phúc vẹn toàn rất khó. Nhưng muốn tìm một kẻ chịu đủ mọi loại tra tấn của nhân thế phủ đầy tro tàn này, lại vô cùng đơn giản.

Chưa mất đến ba tháng, Âm Ảnh liền đã thành công lung lay một nam hài. Đồng thời đoạt xá, cướp lấy thân thể của nó. Sau đó, việc đầu tiên hắn làm chính là chạy đi khoe với Kỉ Tình.

Kể từ đó, hắn bắt đầu có thể ở cạnh y, chạm tay vào y, cảm nhận thân nhiệt mà y phát ra. Nhưng vì sợ bị người của Tiên giới phát hiện được dị trạng, nên hắn cũng chỉ có thể giả bộ thành nam hài đó, sống cuộc sống của hắn ta.

Bắt đầu từ cái ngày hắn có được thân thể mới, Kỉ Tình liền bắt đầu phàn nàn, bày tỏ hắn không thể cứ dùng cái tên Âm Ảnh này mãi như vậy được. Cần phải đổi tên, xem như là đổi một cuộc đời mới.

Sau khi suy đi tính lại, y liền quyết định đặt tên cho hắn là \- Thái Ly, mong về sau hắn có thể rực rỡ, diễm lệ như ánh mặt trời. Không cần làm cái bóng âm u, núp ở phía sau người khác nữa.

Được khí vận của Kỉ Tình che chở, một kiếp này của Thái Ly, cũng thuận lợi trưởng thành. Có được quá nhiều thứ, hắn liền bất tri bất giác nhớ lại những thứ mà Tiên giới đã làm lên người mình.

Mang theo thù hận, Thái Ly liền bắt đầu tự mình cải biến lại công pháp tu luyện. Đem nó biến thành một môn ma công tà tính không thể diễn tả được.

Mà việc này, hiển nhiên là cũng bị Kỉ Tình biết được. Y phản đối, không chấp nhận để hắn tu luyện cấm thuật giết địch một ngàn, tự hại tám trăm như vậy.

Ở bên cạnh Kỉ Tình mỗi thời mỗi khắc trong suốt mấy mươi năm, Thái Ly làm sao có thể không biết tính tình của y được chứ?

Dễ mềm lòng, trọng tình nghĩa, tâm tư đơn thuần dễ lừa gạt,...

Mượn nhờ những yếu tố này, Thái Ly rất dễ dàng liền nhận được sự tha thứ của Kỉ Tình.

Y không đủ tàn nhẫn, cũng không đủ quyết tâm để giết hắn.



Thái Ly muốn luyện một đôi ma đao, để hai người bọn họ mỗi người một thanh, xem như tín vật định tình.

Đương nhiên, chuyện này, Thái Ly là không thể nào nói thẳng với Kỉ Tình được rồi.

Để luyện thành một đôi ma đao này, Thái Ly cũng không còn nhớ rõ, chính mình rốt cuộc là đã giết hết bao nhiêu người. Đem huyết nhục cùng linh hồn của bọn họ, tẩm bổ để rèn thành đao.

Chỉ là, dù Thái Ly có làm việc này bí mật tới đâu, thì vẫn như cũ bị Kỉ Tình phát hiện ra.

Khi hắn đưa đao cho y, y đã không chút lưu tình đem nó vứt xuống. Thậm chí còn nói ra lời nói muốn cùng hắn tuyệt giao.

Rốt cuộc, Thái Ly cũng chỉ có thể đem thanh đao này để lại, bản thân lại mang theo thanh đao còn lại rời đi trong đêm. Hắn thậm chí còn chưa từng thổ lộ với y, hay nói với y một lời tình tứ nào.

Sau đó, hắn cũng biết, y đã đặt tên cho thanh đao hắn tặng là Trường Tương Tư. Tương tư như mộng, mộng tỉnh, tình tan.

Y thà rằng sử dụng chiếc chảo đen được hắn đúc bằng hắc thiết từ rất lâu trước kia, cũng không muốn đụng tới thanh thần binh lợi khí này.

Hắn biết, y đang hờn dỗi. Nhưng hắn lại không thể làm gì khác hơn. Bởi vì một trong những đại năng của thế giới này, giống như đã có người nhận ra hắn.

Nếu không muốn một lần nữa bị khóa về trên tháp luyện hồn, hắn chỉ có thể mạnh hơn, không ngừng mạnh lên. Rốt cuộc, trong lúc bị ép tới đường cùng, Thái Ly đã làm ra một quyết định, khiến cả đời của hắn đều rơi vào vạn kiếp bất phục, đó chính là trảm rớt thất tình lục dục của chính mình!

Hơn nữa còn đem chúng dung hợp vào trong thanh ma đao kia, phân hóa thành bảy thanh Ma kiếm, được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất hung binh \- Thất Đại Hạn.

Nhưng cũng bắt đầu từ đây, Thái Ly cũng đã không còn là Thái Ly của nguyên dạng nữa. Hắn đã triệt để mất đi cảm tính của con người, thứ còn lại chỉ là một Thái Ly không có thất tình lục dục, như một con rối lạnh lùng vô cảm.



Tình cảm dành cho Kỉ Tình, một khỏa xích tử chi tâm cũng đã sớm hòa vào trong Ái kiếm, tan biến không còn gì.

Hắn làm việc càng ngày càng cực đoan, thậm chí còn không tiếc huyết tế thương sinh. Nhất là khi trong một lần cướp đoạt bảo vật, hắn còn ở sau lưng ám toán Kỉ Tình.

Ngày Thái Ly đăng cơ Ma Quân, cũng là ngày Hàn Ảnh Chân Quân mang theo Trường Tương Tư xuất hiện.

Có lẽ bản thân Thái Ly cũng chưa từng lường trước được, tín vật định tình của mình vẫn chưa kịp nói cho đối phương. Cuối cùng lại có ngày mỗi người một ngã, chỉa mũi nhọn về phía nhau.

Kết quả không nằm ngoài dự liệu, Kỉ Tình thắng. Bởi vì thiên thời địa lợi nhân hòa đều hướng về phía y.

Nhưng y thắng, cũng không hoàn toàn triệt để. Trăm năm, ngàn năm, vạn năm sau, Thái Ly sẽ còn có thể tiếp tục tái sinh.

Y moi tim hắn, cùng với Thất Đại Hạn cùng một chỗ phong ấn vào dưới Thiên Kiếm Sơn. Lại để tử đệ của Ngự Kiếm Thần Tông đời này sang đời khác bảo hộ phong ấn.

Tuy chiến thắng, nhưng Kỉ Tình vẫn chịu đựng thương tổn. Bị Thái Ly dùng Ái kiếm chém trúng, suýt chút nữa liền đã biến thành một cái xác rỗng, không biết thứ gì là tình yêu như hắn.

Nhưng dù không chết, thì cảm tình của y cũng đều biến nhạt nhẽo hơn nhiều. Cơ mặt gần như đã tê liệt, một nụ cười thoải mái đối với y mà nói, cũng đều trở nên xa xỉ.

Tựa như Kỉ Tình đã từng nói. Thái Ly, Âm Ảnh mà y quen biết, kể từ ngày Thất Đại Hạn luyện thành, cũng đã sớm chết đi từ lâu.

Thái Ly chết, đồng thời cũng chôn vùi đi thiếu niên Kỉ Tình tựa như cô lang giữa thảo nguyên, với nụ cười tươi sáng như ánh mặt trời trước kia.

Thế gian này cũng chỉ còn lại một Hàn Ảnh Chân Quân cao lãnh, cự người ngàn dặm. Một Ma sư lãnh khốc lệnh người kinh sợ.

\*\*Như mọi người đã biết thì cái chảo huyền thoại của sư tôn là do Thái Ly đúc ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau