Chương 35: "Em là của riêng tôi được không? Hữu?"
Thằng Toàn bật cười nhưng vẫn nghiêm túc cầm lấy kí tên nguệch ngoạc lên đó.
[Ngô Quang Toàn]
_______________
Nay chỉ đến trường làm bài kiểm tra điều kiện với không có ca làm nên tôi được về trọ sớm, thế nên mới có dịp bắt gặp người trọ phòng bên cạnh.
Chưa tiếp xúc bao giờ nhưng tôi đoán anh này cũng là người làm công ăn lương, sống chết vì đồng tiền nên tầm khoảng tối muộn mới về, có hôm 3h sáng tôi vẫn còn nghe thấy bên cạnh lạch cạch mở khóa.
"Cậu."
Lúc tôi đi ngang qua thì bị anh này gọi lại.
"Dạ."
"Lần sau rủ bạn bè ra ngoài chơi, rất ồn ào, ảnh hưởng đến người khác."
"Dạ, em sẽ rút kinh nghiệm."
Má ơi rén quá, nãy tôi mới có dịp nhìn chính diện anh ta, người ổng cứ lù đà lù đù u ám thế nào ấy. Cả cái ánh mắt nhìn tôi cũng vô hồn như cá chết, chưa kể đến chất giọng khản đặc, nặng nề.
Thế nên ngay trong tối đó, tôi chăm chú ngụp lặn trong mấy group tìm trọ để kiếm tổ ấm an toàn mới.
Chuông điện thoại vang lên, tôi ấn nghe máy.
"Gì?"
"Giờ anh qua chỗ em nha."
"Cút."
5 phút sau.
"Gì?"
"Tao qua chỗ mày nha."
"Cút."
5 phút sau.
"Cộc cộc." - "Hữu."
Riêng thằng Toàn thẳng cánh cò bay đến luôn trọ tôi chứ chẳng thèm báo trước một tiếng.
Tôi mở cửa phòng, lặp lại thần chú đuổi chó.
"Cút."
Toàn papa là ai chứ? Là con Tinh Tinh xấc xược nhất trong số ba thần thú đần đó, không những không nghe mệnh lệnh chủ nhân mà chủ nhân láo nó còn vật cho mềm người.
Thức thời mới là trang tuấn kiệt, tôi đành phụng phịu tắt lap, thay quần áo theo thằng Toàn đi ăn tối.
"Nghe thằng Vinh kể mày được mời vào CLB gì gì năm vừa rồi vô địch Quốc gia hả?"
"Ừ."
"Thế thì mày sắp khăn gói đến đó huấn luyện rồi còn gì. Cả thằng Nguyên cũng sắp về Hà Lan học tiếp. Thằng Vinh cũng chú tâm học hành rồi."- Tôi lau đôi đũa đưa cho thằng Toàn.
"Trưởng thành hết rồi." - Thằng Toàn gật gù.
Ai rồi cũng có con đường riêng của mình, dù biết cuộc vui bao giờ cũng chóng tàn nhưng tôi vẫn không tránh khỏi hụt hẫng khi nghĩ đến ngày nào đó những hình ảnh cả bọn bên nhau chỉ còn là hồi ức cũ.
Ăn xong thằng Toàn rủ tôi ra sân bóng nó hay lui đến để ngồi nhắm bia, ăn mực giải sầu. Trời lạnh nên hai đứa ngồi sát vào nhau, thằng Toàn lấy ra cái khăn len siêu dài để hai đứa quấn chung với nhau.
"Thằng Vinh với Nguyên đá cũng hay mà giờ chẳng thấy chơi nữa nhỉ." - Tôi nói.
"Chúng nó chơi vui thôi, không có ý định đá chuyên nghiệp như tao."
Vì học chung lớp nên tiết thể dục thường xuyên phải xem chúng nó đá bóng nên tôi hiểu khá rõ phong cách chơi của từng đứa, thằng Vinh lắm lúc cứ lóng ngóng, hấp tấp nhưng thi thoảng hóa chó sút cũng cừ lắm, thằng Nguyên bị thua về thể lực nhưng được cái khéo léo, có chiến lược, thằng Toàn thì cân bằng hơn cả bọn về mọi mặt.
Ờm, nói đến tôi thì so với ba thằng, tôi chẳng có điểm gì nổi bật cả, giống như vai diễn phụ chỉ có thể đứng ngoài đánh giá chúng nó ấy.
"À." - Tôi lục túi áo khoác lấy ra cuốn sổ nhỏ có kẹp cây bút bi. - "Cho tao chữ kí đi, nhỡ đâu sau này mày nổi tiếng tao còn có cái đi khoe chứ."
Thằng Toàn bật cười nhưng vẫn nghiêm túc cầm lấy kí tên nguệch ngoạc lên đó.
[Ngô Quang Toàn]
"Mày đi khoe hay đi bán đấu giá hả?"
"Hì. Để xin nốt thằng Nguyên sau có khi còn xin một chân vào công ty n--"
Tôi còn chưa nói hết câu thì thằng Toàn đã nghiêng đầu hôn môi tôi, miệng hai đứa lúc này toàn mùi bia, nước bọt tiết ra cũng nhiều hơn bình thường. Có lẽ cũng vì bia nên cái hôn này cũng trở nên khó dứt, lưỡi thằng Toàn quấn lấy lưỡi tôi, dây dưa, mơn trớn đầy kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến người tôi mềm nhũn ra.
"Hữu." - Thằng Toàn rời môi hôn, đưa tay ôm má tôi, ánh mắt nó nhìn tôi thẳng thắn như muốn xoáy sâu vào nội tâm của tôi. - "Em là của riêng tôi được không? Hữu?"
Thằng Toàn rũ bỏ nét ngây ngô, bốc đồng của thời niên thiếu để bây giờ đến cả hơi thở, giọng nói cũng đậm vị nam tính, quyến rũ đến vậy. Tôi nhìn nó, có lẽ đầu óc đang hơi mụ mị nên mới thấy tim mình đập nhanh quá, hai mang tai cũng đỏ bừng.
"Hữu, tôi, tôi thích em, đã từ lâu."
Sau đó nó lại hôn môi tôi, nếu không phải có tiếng còi vang lên chói tai thì tôi còn quên béng mất hai đứa đang ở hàng ghế sân bóng ạ!!
Tôi vội đứng dậy, quay người đi, thằng Toàn thu dọn chút đồ, xong xuôi thì nắm tay tôi đi ra ngoài.
"Có lái xe được không đó?"
"Có say đâu."
Tôi đang định ngồi lên xe thằng Toàn thì chợt có cái đèn pha ô tô từ đâu chiếu tới chói hết cả mắt.
Chưa gì đã nghe thấy giọng thằng Vinh oang oang như vịt đực.
"Á À!!! Bắt tận tay bằng chứng ăn mảnh!!!"
"Mẹ nó chứ!" - Thằng Toàn bực bội nhìn cái xe đang chắn ngang trước mặt.
Không ngoài dự đoán, từ trong xe bước ra là cả thằng Vinh với thằng Nguyên, hai đứa chúng nó hợp sức rút chìa khóa xe của thằng Toàn ra.
"May mà anh còn gắn định vị lên người em. Không tối nay lại bị cuỗm mất thôi." - Thằng Nguyên xoa cằm chậc chậc.
"Vẻ vang lắm mà khoe." - Tôi bắt đầu lục lọi quần áo tìm cho ra cái định vị đó.
"Ăn mảnh thì cần bị phạt, Nguyên nhờ?" - Thằng Vinh mãi mới có dịp được vênh mặt với đời nên phởn lắm.
"Ừ. Chúng mình phải phạt bé Toàn thôi."
Dây vào một đám chơi chó với nhau nó khổ thế đấy.
Không biết chúng nó lùm xùm cái gì mất một lúc, để đến lúc tôi đến gần thì nghe được.
"Hotel cảm giác cứ không sạch."
"Hay thuê homestay?"
"Giờ có mấy cái phốt quay lén clip nghe cũng rén."
"Ê, hay tới cái chung cư mày đang thuê đi."
"Cũng được nhưng tao chưa test bao giờ, cách âm không biết có ổn không."
"Mà khoan, bọn mày nghĩ Hữu có chịu được double không?"
"Triple thì sao?"
"Riêng thằng Toàn nghỉ khỏe đi, mày quái vật lắm, tao xót Hữu."
"WTF."
"Ừ, thằng Toàn để Hữu blow job là được rồi."
Đó đó con bà chúng nó chứ, chuyện chúng nó bàn nhau ŧɦασ tôi mà chúng nó nói dễ dàng như mua mớ rau ngoài chợ ấy.
"Hữu, em chọn đi, homestay hay chung cư chỗ anh?" - Thằng Nguyên quay sang hỏi tôi.
"Tao muốn về."
Tầm nay không ai muốn ngửa đít cho người đời đâm chọt hết, nhất là ba con thú điên chúng nó.
"Hữu ngại đó, đến chỗ mày đi Nguyên." - Con chó Vinh láo lếu xuyên tạc lời tôi như đúng rồi.
"Hữu." - Thằng Toàn nắm lấy tay tôi.
"Cứu tao, tao sợ." - Tôi tràn đầy hy vọng nhìn nó.
"Tôi sẽ chuẩn bị cho em, không đau lắm đâu, nếu đau quá tôi sẽ dừng lại. Mà Hữu thích hương vani hay dâu?"
"..."
Tức là tối nay chúng nó nhất quyết phải ŧɦασ được tôi chứ gì?
Rồi ai đó báo công an tới giải cứu tôi được không???
Hic, bình thường thì còn sai chúng nó như con được chứ, ba đứa chúng nó lên giường hóa sói lũ lượt mà tôi hãi gì đâu.
SOS SOS!!!
_____________________
Sơ: Hic Sơ ốm nằm bẹp 2 hôm nay(đang lo F0 wa) giờ đỡ hơn tẹo tranh thủ lết tiếp ???? Hên xui còn sức thì lát nữa Sơ up cảnh lóng nhaaaa
[Ngô Quang Toàn]
_______________
Nay chỉ đến trường làm bài kiểm tra điều kiện với không có ca làm nên tôi được về trọ sớm, thế nên mới có dịp bắt gặp người trọ phòng bên cạnh.
Chưa tiếp xúc bao giờ nhưng tôi đoán anh này cũng là người làm công ăn lương, sống chết vì đồng tiền nên tầm khoảng tối muộn mới về, có hôm 3h sáng tôi vẫn còn nghe thấy bên cạnh lạch cạch mở khóa.
"Cậu."
Lúc tôi đi ngang qua thì bị anh này gọi lại.
"Dạ."
"Lần sau rủ bạn bè ra ngoài chơi, rất ồn ào, ảnh hưởng đến người khác."
"Dạ, em sẽ rút kinh nghiệm."
Má ơi rén quá, nãy tôi mới có dịp nhìn chính diện anh ta, người ổng cứ lù đà lù đù u ám thế nào ấy. Cả cái ánh mắt nhìn tôi cũng vô hồn như cá chết, chưa kể đến chất giọng khản đặc, nặng nề.
Thế nên ngay trong tối đó, tôi chăm chú ngụp lặn trong mấy group tìm trọ để kiếm tổ ấm an toàn mới.
Chuông điện thoại vang lên, tôi ấn nghe máy.
"Gì?"
"Giờ anh qua chỗ em nha."
"Cút."
5 phút sau.
"Gì?"
"Tao qua chỗ mày nha."
"Cút."
5 phút sau.
"Cộc cộc." - "Hữu."
Riêng thằng Toàn thẳng cánh cò bay đến luôn trọ tôi chứ chẳng thèm báo trước một tiếng.
Tôi mở cửa phòng, lặp lại thần chú đuổi chó.
"Cút."
Toàn papa là ai chứ? Là con Tinh Tinh xấc xược nhất trong số ba thần thú đần đó, không những không nghe mệnh lệnh chủ nhân mà chủ nhân láo nó còn vật cho mềm người.
Thức thời mới là trang tuấn kiệt, tôi đành phụng phịu tắt lap, thay quần áo theo thằng Toàn đi ăn tối.
"Nghe thằng Vinh kể mày được mời vào CLB gì gì năm vừa rồi vô địch Quốc gia hả?"
"Ừ."
"Thế thì mày sắp khăn gói đến đó huấn luyện rồi còn gì. Cả thằng Nguyên cũng sắp về Hà Lan học tiếp. Thằng Vinh cũng chú tâm học hành rồi."- Tôi lau đôi đũa đưa cho thằng Toàn.
"Trưởng thành hết rồi." - Thằng Toàn gật gù.
Ai rồi cũng có con đường riêng của mình, dù biết cuộc vui bao giờ cũng chóng tàn nhưng tôi vẫn không tránh khỏi hụt hẫng khi nghĩ đến ngày nào đó những hình ảnh cả bọn bên nhau chỉ còn là hồi ức cũ.
Ăn xong thằng Toàn rủ tôi ra sân bóng nó hay lui đến để ngồi nhắm bia, ăn mực giải sầu. Trời lạnh nên hai đứa ngồi sát vào nhau, thằng Toàn lấy ra cái khăn len siêu dài để hai đứa quấn chung với nhau.
"Thằng Vinh với Nguyên đá cũng hay mà giờ chẳng thấy chơi nữa nhỉ." - Tôi nói.
"Chúng nó chơi vui thôi, không có ý định đá chuyên nghiệp như tao."
Vì học chung lớp nên tiết thể dục thường xuyên phải xem chúng nó đá bóng nên tôi hiểu khá rõ phong cách chơi của từng đứa, thằng Vinh lắm lúc cứ lóng ngóng, hấp tấp nhưng thi thoảng hóa chó sút cũng cừ lắm, thằng Nguyên bị thua về thể lực nhưng được cái khéo léo, có chiến lược, thằng Toàn thì cân bằng hơn cả bọn về mọi mặt.
Ờm, nói đến tôi thì so với ba thằng, tôi chẳng có điểm gì nổi bật cả, giống như vai diễn phụ chỉ có thể đứng ngoài đánh giá chúng nó ấy.
"À." - Tôi lục túi áo khoác lấy ra cuốn sổ nhỏ có kẹp cây bút bi. - "Cho tao chữ kí đi, nhỡ đâu sau này mày nổi tiếng tao còn có cái đi khoe chứ."
Thằng Toàn bật cười nhưng vẫn nghiêm túc cầm lấy kí tên nguệch ngoạc lên đó.
[Ngô Quang Toàn]
"Mày đi khoe hay đi bán đấu giá hả?"
"Hì. Để xin nốt thằng Nguyên sau có khi còn xin một chân vào công ty n--"
Tôi còn chưa nói hết câu thì thằng Toàn đã nghiêng đầu hôn môi tôi, miệng hai đứa lúc này toàn mùi bia, nước bọt tiết ra cũng nhiều hơn bình thường. Có lẽ cũng vì bia nên cái hôn này cũng trở nên khó dứt, lưỡi thằng Toàn quấn lấy lưỡi tôi, dây dưa, mơn trớn đầy kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến người tôi mềm nhũn ra.
"Hữu." - Thằng Toàn rời môi hôn, đưa tay ôm má tôi, ánh mắt nó nhìn tôi thẳng thắn như muốn xoáy sâu vào nội tâm của tôi. - "Em là của riêng tôi được không? Hữu?"
Thằng Toàn rũ bỏ nét ngây ngô, bốc đồng của thời niên thiếu để bây giờ đến cả hơi thở, giọng nói cũng đậm vị nam tính, quyến rũ đến vậy. Tôi nhìn nó, có lẽ đầu óc đang hơi mụ mị nên mới thấy tim mình đập nhanh quá, hai mang tai cũng đỏ bừng.
"Hữu, tôi, tôi thích em, đã từ lâu."
Sau đó nó lại hôn môi tôi, nếu không phải có tiếng còi vang lên chói tai thì tôi còn quên béng mất hai đứa đang ở hàng ghế sân bóng ạ!!
Tôi vội đứng dậy, quay người đi, thằng Toàn thu dọn chút đồ, xong xuôi thì nắm tay tôi đi ra ngoài.
"Có lái xe được không đó?"
"Có say đâu."
Tôi đang định ngồi lên xe thằng Toàn thì chợt có cái đèn pha ô tô từ đâu chiếu tới chói hết cả mắt.
Chưa gì đã nghe thấy giọng thằng Vinh oang oang như vịt đực.
"Á À!!! Bắt tận tay bằng chứng ăn mảnh!!!"
"Mẹ nó chứ!" - Thằng Toàn bực bội nhìn cái xe đang chắn ngang trước mặt.
Không ngoài dự đoán, từ trong xe bước ra là cả thằng Vinh với thằng Nguyên, hai đứa chúng nó hợp sức rút chìa khóa xe của thằng Toàn ra.
"May mà anh còn gắn định vị lên người em. Không tối nay lại bị cuỗm mất thôi." - Thằng Nguyên xoa cằm chậc chậc.
"Vẻ vang lắm mà khoe." - Tôi bắt đầu lục lọi quần áo tìm cho ra cái định vị đó.
"Ăn mảnh thì cần bị phạt, Nguyên nhờ?" - Thằng Vinh mãi mới có dịp được vênh mặt với đời nên phởn lắm.
"Ừ. Chúng mình phải phạt bé Toàn thôi."
Dây vào một đám chơi chó với nhau nó khổ thế đấy.
Không biết chúng nó lùm xùm cái gì mất một lúc, để đến lúc tôi đến gần thì nghe được.
"Hotel cảm giác cứ không sạch."
"Hay thuê homestay?"
"Giờ có mấy cái phốt quay lén clip nghe cũng rén."
"Ê, hay tới cái chung cư mày đang thuê đi."
"Cũng được nhưng tao chưa test bao giờ, cách âm không biết có ổn không."
"Mà khoan, bọn mày nghĩ Hữu có chịu được double không?"
"Triple thì sao?"
"Riêng thằng Toàn nghỉ khỏe đi, mày quái vật lắm, tao xót Hữu."
"WTF."
"Ừ, thằng Toàn để Hữu blow job là được rồi."
Đó đó con bà chúng nó chứ, chuyện chúng nó bàn nhau ŧɦασ tôi mà chúng nó nói dễ dàng như mua mớ rau ngoài chợ ấy.
"Hữu, em chọn đi, homestay hay chung cư chỗ anh?" - Thằng Nguyên quay sang hỏi tôi.
"Tao muốn về."
Tầm nay không ai muốn ngửa đít cho người đời đâm chọt hết, nhất là ba con thú điên chúng nó.
"Hữu ngại đó, đến chỗ mày đi Nguyên." - Con chó Vinh láo lếu xuyên tạc lời tôi như đúng rồi.
"Hữu." - Thằng Toàn nắm lấy tay tôi.
"Cứu tao, tao sợ." - Tôi tràn đầy hy vọng nhìn nó.
"Tôi sẽ chuẩn bị cho em, không đau lắm đâu, nếu đau quá tôi sẽ dừng lại. Mà Hữu thích hương vani hay dâu?"
"..."
Tức là tối nay chúng nó nhất quyết phải ŧɦασ được tôi chứ gì?
Rồi ai đó báo công an tới giải cứu tôi được không???
Hic, bình thường thì còn sai chúng nó như con được chứ, ba đứa chúng nó lên giường hóa sói lũ lượt mà tôi hãi gì đâu.
SOS SOS!!!
_____________________
Sơ: Hic Sơ ốm nằm bẹp 2 hôm nay(đang lo F0 wa) giờ đỡ hơn tẹo tranh thủ lết tiếp ???? Hên xui còn sức thì lát nữa Sơ up cảnh lóng nhaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất