Xuyên Nhanh Chi Sổ Tay Thế Thân Tiến Hóa

Chương 5: Mạnh hơn (H)

Trước Sau
Editor: Xoài

Wattpad: morethantenyears

Bầu không khí trên bàn ăn khó xử, Tề Hạ không dám nói một tiếng, ngoan ngoãn ăn thức ăn ở cái đĩa trước mặt.

Trên bàn chỉ có thể nghe thấy tiếng của mẹ Phương và một cô gái, Tề Hạ trộm ngẩng đầu nhìn bọn họ, tình cờ đụng phải mẹ Phương, trong mắt mẹ Phương tràn đầy vẻ phiền chán không thèm che giấu, Tề Hạ vội vàng cúi đầu, không dám nhìn.

Hệ thống nói rằng mẹ Phương sẽ nhét phụ nữ lên giường của Phương Diệp Châu, rõ ràng người phụ nữ hiện tại là người mới được mẹ Phương đưa tới.

Tề Hạ cảm thấy buồn thay cho nguyên chủ, gả cho người chồng không cậu, mẹ chồng cứ nhét phụ nữ lên giường của chồng, có lẽ đây là nguyên nhân khiến nguyên chủ muốn bỏ trốn.

Nhìn thấy dáng vẻ uể oải của Tề Hạ, Phương Diệp Châu gắp một miếng thịt bỏ vào trong bát của cậu, "Đang suy nghĩ gì vậy?"

Tề Hạ ngẩng đầu nhìn về phía Phương Diệp Châu, cậu không nghe rõ nên hỏi lại: "Sao vậy? Anh vừa nói gì?"

Phương Diệp Châu lắc đầu, đưa tay sờ sờ tóc của cậu, "Ăn đi, đừng nghĩ nhiều."

Tề Hạ gật đầu đầu, nói được.

Sau bữa ăn, Phương Diệp Châu bị ba anh gọi vào phòng làm việc để nói chuyện, trong phòng khách dưới lầu chỉ còn lại Tề Hạ, mẹ Phương và người phụ nữ sắp được đưa cho chồng cậu.

Mẹ Phương và người phụ nữ trò chuyện rất vui vẻ, Tề Hạ không xen vào được, ngồi ở một bên rất không thoải mái.

Lâu lâu nhìn phòng trên lầu, hôm qua lăn lộn quá mạnh, hiện tại trên người cậu vẫn có hơi không thoải mái, muốn đi ngủ tiếp.

Dáng vẻ cậu cứ nhìn chằm chằm vào căn phòng khiến mẹ Phương khó chịu, nói: "Muốn trở lại phòng ư?"

Tề Hạ ngoan ngoãn gật đầu, "Đúng vậy ạ."

Mẹ Phương cười chế giễu, "Ồ, muốn trở lại thì trở lại đi, cậu không cần theo bà già như tôi đâu."

Tề Hạ không ngốc, cậu có thể nghe được mẹ Phương mẹ không thích cậu qua lời nói, chỉ còn thiếu chưa trực tiếp nói tôi không thích cậu ra.

Người phụ nữ ở bên nhanh chóng nói: "Dì à, dì chưa già chút nào, còn rất trẻ."

Người phụ nữ liếc nhìn Tề Hạ, đầy vẻ khiêu khích nói: "Dì à, cháu sẽ trò chuyện với dì."

Tề Hạ yên lặng nhìn hai người, người phụ nữ vừa dứt lời, cậu liền đứng dậy, "Vậy thì hai người trò chuyện nhé, con trở về phòng đây."

Tề Hạ không nhìn mặt mẹ Phương nữa, lên lầu trở về phòng. Tề Hạ mềm nhũn nằm ở trên giường, ngày đầu tiên đứng lên thực sự rất khó khăn.

Tề Hạ cởi giày, cậu thật sự quá mệt mỏi, vén chăn lên giường ngủ.



Lúc ngủ cũng không yên ổn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cãi vã ở bên ngoài, đứt quãng truyền vào.

"Mẹ chỉ muốn có một đứa cháu trai, con không thể hoàn thành tâm nguyện của mẹ sao?"

...

"Không được, cần phải ở lại."

...

"Cậu ta là đàn ông, có thể sinh con cho con được à?"

Tề Hạ rất buồn ngủ, mơ hồ nghe được lời này, liền xoay người lại ngủ thiếp đi.

Một giấc này ngủ thật yên ổn, đến khi cậu tỉnh lại là do tiếng mở cửa phòng đánh thức.

Tề Hạ mở mắt ra, trong phòng còn chưa bật đèn, nhìn không rõ, chỉ thấy một bóng người từ cửa bước vào, sau đó đi thẳng đến cạnh giường.

Tề Hạ ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, cậu ngồi dậy, "Phương Diệp Châu, anh uống rượu à?"

Khi đến gần hơn, Tề Hạ mới thấy rõ người này là Phương Diệp Châu, tóc tai bù xù, áo sơ mi cởi một nửa, Tề Hạ hỏi: "Phương Diệp Châu, anh chuyện gì vậy?"

Phương Diệp Châu không nói chuyện, trực tiếp đè Tề Hạ xuống giường, cúi đầu cắn một cái trên cổ Tề Hạ.

Phương Diệp Châu dùng sức cắn, hàm răng ngậm da thịt trên cổ cậu, cắn mạnh, trút bỏ cảm xúc.

Phương Diệp Châu vươn tay vào trong quần áo của Tề Hạ, vuốt ve từng tấc da thịt của cậu.

"Ừm ~" Tề Hạ dùng hai tay đẩy ra, sức lực của Phương Diệp Châu quá lớn, trên ngón tay có vết chai mỏng khiến da thịt Tề Hạ bị đau.

"Đừng, Phương Diệp Châu, đừng như vậy." (Truyện chỉ được đăng tại wattpad: morethantenyears, đừng mang ra nơi khác.)

Cơ thể Tề Hạ vẫn còn đau, đặc biệt là hậu huyệt, chỉ cần bị cọ xát sẽ có cảm giác đau không thể tả, nếu đêm nay lại bị Phương Diệp Châu làm nữa, phía sau cậu thật sự sẽ hư mất.

Tề Hạ giơ chân lên muốn đá Phương Diệp Châu, nhưng Phương Diệp Châu vừa dùng sức, nhấc chân Tề Hạ khoác lên vai mình, kéo hết quần áo trên người Tề Hạ ra.

Lúc này Tề Hạ mới cảm thấy hơi sợ hãi, đêm nay Phương Diệp Châu sẽ không bỏ qua cho cậu.

Tề Hạ chống cự giãy dụa muốn thu chân lại, nhưng hai tay Phương Diệp Châu nắm lấy cổ chân của cậu, đem người kéo về phía anh.

Tề Hạ dùng hết sức chống cự, "Không được, Phương Diệp Châu, thả em ra!"



"Anh buông em ra..."

Lời của Tề Hạ còn chưa kịp nói xong thì có tiếng gõ cửa ở bên ngoài, động tác của Phương Diệp Châu đột ngột dừng lại. Tề Hạ nhân cơ hội một chân đá vào người Phương Diệp Châu làm anh rơi xuống giường, sau đó lăn lộn bò đến góc giường, quấn chan quanh người, nhìn Phương Diệp Châu phòng bị.

Đèn trong phòng không được bật, hai người cũng không nói chuyện, rất yên tĩnh, tiếng gõ cửa vẫn không ngừng vang lên. Truyện Việt Nam

"Anh Châu, anh có ở trong phòng không? Dì nói anh say rượu. Em nấu cho anh một ít canh giải rượu. Anh có muốn uống một chút không?"

Chỉ nghe giọng nói, Tề Hạ liền biết đây là người phụ nữ hôm nay. Hiển nhiên Phương Diệp Châu cũng biết điều đó, anh liếc mắt nhìn về phía cửa, cũng không có biểu hiện muốn mở.

Một lúc lâu sau, tiếng gõ cửa dừng lại, Phương Diệp Châu bắt đầu bước lại đây, Tề Hạ thấy anh đi về phía mình liền hoảng sợ lùi lại, nhưng cậu đã ở góc giường rồi, không có cách nào lùi nữa, chỉ có thể nhìn Phương Diệp Châu dừng ở trước mặt cậu.

Phương Diệp Châu cười nhẹ, duỗi hai tay đến chiếc chăn mà Tề Hạ đang quấn quanh người, trực tiếp đem người ném trên giường.

Quần áo bên dưới của Tề Hạ đã bị lột sạch, Phương Diệp Châu trực tiếp đặt hai chân cậu lên vai. Anh chỉ kéo khóa quần dưới thân mình, sau khi côn th*t lộ ra liền hướng về phía hậu huyệt của Tề Hạ.

Tề Hạ bị hành động của anh làm cho hoảng sợ, chống cự mà lùi lại, nhưng Phương Diệp Châu không để cho cậu nhúc nhích, lỗ hậu chưa được bôi trơn của cậu đột nhiên bị một cây côn th*t lớn nhét vào.

Tề Hạ cảm nhận được đau đớn tê tâm phế liệt, "A!"

"Đừng... đừng."

Phía dưới đau đớn khiến cậu rất sợ hãi, nước mắt Tề Hạ lập tức chảy ra, trượt dài trên má cậu rồi rơi xuống giường, Tề Hạ thút thít nói: "Phương Diệp Châu, anh đừng như vậy được không?"

"Ưm... ư ư."

Tề Hạ không nhịn được khóc lóc.

Phương Diệp Châu đột nhiên dừng lại, quay đầu thoáng nhìn về phía cửa, nói: "Phiền cô bật đèn lên."

Sau đó Tề Hạ mới nhận ra trong phòng còn có người khác, cậu vô thức giãy dụa muốn rời đi, nhưng Phương Diệp Châu trực tiếp cắm côn th*t vào chỗ sâu nhất trong người cậu.

"Ưm ~" Đau quá.

Tề Hạ trợn to hai mắt, không thể tin được mà nhìn Phương Diệp Châu, thân dưới còn đang tiếp tục va chạm, Tề Hạ chỉ có thể cắn chặt miệng không dám phát ra âm thanh.

Phương Diệp Châu cúi xuống, không thèm quan tâm đến có người khác ở đây, cúi đầu đến gần hôn môi Tề Hạ.

Tề Hạ nghiêng đầu, Phương Diệp Châu nhéo nhéo cằm kéo mặt của cậu lại, cắn lên môi hcậu.

Tề Hạ thật vất vả muốn đẩy anh, Phương Diệp Châu cố ý cắn mạnh môi cậu, "Tề Hạ, em thử từ chối nữa xem, nhà em đưa em đến đây, còn không phải để anh chịch sao?"

Lời nói của Phương Diệp Châu có sát khí, cho dù Tề Hạ không phải nguyên chủ cũng cảm thấy bị xúc phạm. Tề Hạ đột nhiên dùng hai tay ôm lấy cổ Phương Diệp Châu, há miệng cắn một cái, cắn cổ Phương Diệp Châu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau