Chương 10: Ngày thứ ba, giờ Tỵ sơ
〖 Ngày thứ ba, giờ Tỵ sơ 〗
Hợp hoan kỳ đáng sợ ở chỗ, chỉ cần mỗi lần Ngụy Vô Tiện thoáng khôi phục một chút thể lực, cơn sóng triều dục niệm kia liền thổi đến bào mòn đi lý trí của phong lân, hai người lại lần nữa triền miên.
Khi ánh mặt trời bên ngoài đã lên cao, có người ở bên ngoài Tĩnh thất nhẹ nhàng gõ cửa, thấp giọng nói nhỏ một câu. Lam Vong Cơ đứng dậy phủ thêm áo ngoài, lấy chăn quấn thân thể Ngụy Vô Tiện lại thật kỹ rồi mới đi ra mở cửa.
Lam Tư Truy đưa đồ ăn tới, lại chu đáo chuẩn bị thêm một thùng tắm lớn chứa đầy nước ấm. Một lát sau, Lam Vong Cơ đóng cửa lại, ôm Ngụy Vô Tiện một thân mệt mỏi đi lau mình ngâm tắm, đem mĩ loạn hơi thở cùng khô cạn thể dịch dính trên thân của hai người rửa sạch sẽ, đổi một bộ khăn trải giường mới, lại mang nước mật ong đút một chút cho Ngụy Vô Tiện, sau đó hai người mới nằm lên giường nghỉ tạm một lát.
Tình triều của Ngụy Vô Tiện vẫn chưa rút đi, làn da khô mát của hắn dán lồng ngực như nhung tơ của Lam Vong Cơ mà cọ xát, lập tức liền cọ ra lửa. Thiên phong kỳ lân vốn sinh ra là dành cho nhau, bản năng hấp dẫn lấy nhau, hai người bọn họ lại thật lòng yêu nhau đến thế, dĩ nhiên không cần thiết khắc chế, lại là một ngày tận tình hoan ái.
Ngụy Vô Tiện thỉnh thoảng trong khi hành sự, mệt đến ngủ luôn. Lam Vong Cơ thấy hắn như thế, cử chỉ phá lệ ôn nhu cẩn thận, nhưng hợp hoan kỳ từng đợt, từng đợt như sóng triều đột kích, khiến Ngụy Vô Tiện không tài nào ngủ được nữa, cả người nóng bức, cảm thấy càng thêm cơ khát khó nhịn.
Theo từng cơn sóng tình, Ngụy Vô Tiện khát cầu trấn an, thao lộng của Lam Vong Cơ. Y hết thảy chiều chuộng, đáp ứng mọi yêu cầu của hắn. Hai người mặc kệ lý trí, buông thả dục vọng, như dã thú động dục, gian nan vượt qua ngày thứ ba.
Hợp hoan kỳ đáng sợ ở chỗ, chỉ cần mỗi lần Ngụy Vô Tiện thoáng khôi phục một chút thể lực, cơn sóng triều dục niệm kia liền thổi đến bào mòn đi lý trí của phong lân, hai người lại lần nữa triền miên.
Khi ánh mặt trời bên ngoài đã lên cao, có người ở bên ngoài Tĩnh thất nhẹ nhàng gõ cửa, thấp giọng nói nhỏ một câu. Lam Vong Cơ đứng dậy phủ thêm áo ngoài, lấy chăn quấn thân thể Ngụy Vô Tiện lại thật kỹ rồi mới đi ra mở cửa.
Lam Tư Truy đưa đồ ăn tới, lại chu đáo chuẩn bị thêm một thùng tắm lớn chứa đầy nước ấm. Một lát sau, Lam Vong Cơ đóng cửa lại, ôm Ngụy Vô Tiện một thân mệt mỏi đi lau mình ngâm tắm, đem mĩ loạn hơi thở cùng khô cạn thể dịch dính trên thân của hai người rửa sạch sẽ, đổi một bộ khăn trải giường mới, lại mang nước mật ong đút một chút cho Ngụy Vô Tiện, sau đó hai người mới nằm lên giường nghỉ tạm một lát.
Tình triều của Ngụy Vô Tiện vẫn chưa rút đi, làn da khô mát của hắn dán lồng ngực như nhung tơ của Lam Vong Cơ mà cọ xát, lập tức liền cọ ra lửa. Thiên phong kỳ lân vốn sinh ra là dành cho nhau, bản năng hấp dẫn lấy nhau, hai người bọn họ lại thật lòng yêu nhau đến thế, dĩ nhiên không cần thiết khắc chế, lại là một ngày tận tình hoan ái.
Ngụy Vô Tiện thỉnh thoảng trong khi hành sự, mệt đến ngủ luôn. Lam Vong Cơ thấy hắn như thế, cử chỉ phá lệ ôn nhu cẩn thận, nhưng hợp hoan kỳ từng đợt, từng đợt như sóng triều đột kích, khiến Ngụy Vô Tiện không tài nào ngủ được nữa, cả người nóng bức, cảm thấy càng thêm cơ khát khó nhịn.
Theo từng cơn sóng tình, Ngụy Vô Tiện khát cầu trấn an, thao lộng của Lam Vong Cơ. Y hết thảy chiều chuộng, đáp ứng mọi yêu cầu của hắn. Hai người mặc kệ lý trí, buông thả dục vọng, như dã thú động dục, gian nan vượt qua ngày thứ ba.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất