Nhầm Ký Hiệu

Chương 11

Trước Sau
Sơn Nhu có vẻ không chịu nổi nữa.

Nơi ấm áp ôm chặt lấy dương v*t, khoái cảm từ nơi đó chạy lên cột sống, khiến đầu óc cậu sục sôi.

Đầu mũi Đoàn Sơn Nhu cọ ngực Long Cảnh đến đỏ ửng.

Nhu~ hoa của Long Cảnh dính mồ hôi của hắn, Đoàn Sơn Nhu cúi xuống cắn cho đỏ lên.

“Long Cảnh ơi, nâng eo lên nào.” Tay Đoàn Sơn Nhu bóp eo Long Cảnh, đẩy hông về phía trước: “Nếu không anh sẽ… anh sẽ có…”

Mồ hôi chảy xuống lông mi Đoàn Sơn Nhu. Cậu còn trẻ, lại nhớ ra rằng khi omega động dục có thể mang thai.

Long Cảnh dường như không muốn phối hợp lắm. Giờ phút này Đoàn Sơn Nhu đang chậm chạp ma sát bên trong hắn. Long Cảnh muốn vùi vào lòng Đoàn Sơn Nhu theo bản năng, dẫn dắt cậu tới nơi càng mềm mại, càng ướt, càng chật hẹp hơn.

Hắn ngồi xuống, hai tay chống trên người Đoàn Sơn Nhu.

Đoàn Sơn Nhu muốn bế Long Cảnh thì hơi mất công một chút. Bờ môi cậu dán lên, an ủi hắn: “Long Cảnh ngoan nhé. Ngoan, thả lỏng ra…”

Long Cảnh bị Đoàn Sơn Nhu hôn thì lông mày thả lỏng, hừ khẽ coi như đồng ý.



Khoản một giờ sau, khi đang ở trong phòng tắm Long Cảnh cũng tỉnh hơn phân nửa.

Hắn được Đoàn Sơn Nhu kéo tới trong bồn tắm.

Long Cảnh không hề tỏ vẻ xấu hổ, hai chân mở rộng, mắt nhìn Đoàn Sơn Nhu đang vệ sinh cho mình. Đầu hắn hơi ngả ra sau do mệt mỏi nhưng không hiểu sao trông lại có vẻ kiêu ngạo.

Dịch trắng mà Đoàn Sơn Nhu để lại trên người đối phương lúc này chảy dọc xuống theo đùi, nổi trên mặt nước để lại những mảng màu đùng đục.

“Anh phải nhớ dùng… dùng que thử thai đấy.” Uy lực của Đoàn Sơn Nhu mất tăm. Chẳng hiểu sao cậu không dám nhìn vào mặt Long Cảnh: “Nếu chỗ anh không có thì chỗ em có.”

Bấy giờ Đoàn Sơn Nhu mới ý thức được hôm nay là lần đầu của cậu và Long Cảnh.

Long Cảnh chẳng để tâm, sớm muộn gì chuyện này chẳng xảy ra. Nhìn Đoàn Sơn Nhu lúc này, hắn thậm chí còn hoài nghi người đã tỏa ra pheromone alpha mãnh liệt khiến mình không thể phản kháng, đâm mình tới mức đầu óc mơ hồ, choáng váng chính là kẻ đang đỏ mặt này.

Đúng là hai người khác nhau mà.

Lúc này Long Cảnh mệt mỏi sau màn gia0 hợp kịch liệt, nghe thấy lời dặn của Đoàn Sơn Nhu thì bật cười: “Que thử thai?”

Đoàn Sơn Nhu nghiêm túc nói nhỏ: “Em mua cho anh.” Giọng nói cậu nhỏ dần: “Sau này cũng thường phải dùng mà.”

Long Cảnh im lặng mười mấy giây rồi đạp cho Đoàn Sơn Nhu một phát: “Mẹ chứ…”



Cũng may, Long Cảnh nhũn cả người ra rồi, Đoàn Sơn Nhu hơi ngả về sau rồi ngồi lại cạnh bồn tắm, nắm cổ chân Long Cảnh: “Đừng đá, cẩn thận.”

Trong làn hơi nước, gương mặt Long Cảnh hiện ra hai rặng đỏ. Hắn nghe thấy Đoàn Sơn Nhu thì thầm: “Sẽ dính đấy.”

Cổ chân Long Cảnh bị giữ chặt nên hắn chỉ có thể đập tay xuống mặt nước: “Im đi.”

Đoàn Sơn Nhu không im mà nói thật dịu dàng: “Em muốn nhiều em bé lắm.” Chợt, cậu thấy mặt Long Cảnh nhăn nhó lại vội vàng sửa miệng: “Một… một đứa cũng được.”

Long Cảnh ngồi dậy, bóp mặt Đoàn Sơn Nhu: “Nói cái đéo gì đấy hả Đoàn Sơn Nhu?”

Cũng may cậu là alpha, vẫn có thể kiềm chế được một Long Cảnh miệng cọp gan thỏ đang giương nanh múa vuốt ở trong bồn tắm.

Long Cảnh vừa mắng vừa chửi, Đoàn Sơn Nhu kiên nhẫn nghe hết, lại còn tắm rửa sạch sẽ cho hắn.

Đoàn Sơn Nhu không tức giận, cũng không phản bác. Cậu nâng mặt Long Cảnh lên, càng ngắm càng yêu, thơm một cái.

Đầu gối Long Cảnh run run, lại ngồi xuống.

Không chửi được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau