Sau Khi Sống Lại Tôi Trở Thành Ai Của Chiến Thần

Chương 26

Trước Sau
Lý Chân Hi ngẫm nghĩ mãi mới đứng dậy nhìn ra biển mây ngoài cửa sổ. Lillian à, cậu hi vọng mình làm gì đây?

Bà không có đáp án.

Sau khi đứng lặng một lúc, bà đột nhiên bước nhanh đến két sắt mở nó ra rồi lấy một tờ hóa đơn. Đó là đơn hàng phỏng theo người sống mà trước đây bà đặt ở Thị trấn ảo tưởng, bà nhìn người máy có khuôn mặt của Lillian, tiếp đó ném tờ đơn vào máy hủy giấy.

Bà không cần dùng vật phỏng theo người sống để gửi gắm.

Trở về tàu, Owen vẫn đứng thủ thế cảnh giác, một mực đối mặt với Thời Hàn. Cửa buồng đóng lại, Thời Hàn nhắc nhở: "Sắp bay rồi đấy, ngồi xuống đi."

"Anh không phải là AI của Lý Chân Hi, rốt cuộc thì anh là ai hả?" Owen nghĩ ra gì đó, thần sắc chợt tái đi. "Thân thể này của anh là máy móc phân thân từ vị cường giả nào đó sao? Anh đang có mục đích gì?"

Anh ta thèm muốn ngai vàng này à? Nói vậy cũng có lý phết, Thời Hàn biết thân thế mình, hàng loạt hành động thế này nhằm khống chế được mình. Một ngày nào đó anh sẽ giúp hắn lên ngôi trở thành kẻ bù nhìn, nhờ đó mới thông qua hắn nắm giữ quyền lực tối cao khắp cả Ngân Hà.

Owen thấy giá trị lớn nhất của mình hẳn là cái thân phận này.

Thời Hàn bước chậm tới chỗ Owen, mỗi lần tiến thêm một bước, Owen lại thấy rằng áp lực quanh thân anh một lớn hơn, cho đến lúc lưng hắn dựa vào buồng thuyền không còn lui được nữa mới thôi. Rõ ràng tầm vóc cũng tương đương, nhưng Owen cứ cảm thấy mình sắp bị bóng râm bao phủ đến mức không thể thở nổi.

Ngón tay Thời Hàn lướt nhẹ qua hai má hắn, dừng lại ở động mạch cảnh, xúc cảm từ ngón tay ấy không khác gì người thật, nhưng Owen biết kim loại cứng được bọc dưới lớp da thịt thật, đầu ngón tay có thể chiếu tia laser chết người.

Owen nhắm nghiền mắt, cơ thể run nhè nhẹ, trực giác cảm nhận được mối đe dọa chết người, ấy thế mà không hiểu sao hắn lại cảm thấy hơi phấn khích.

"Mạch của cậu đang đập nhanh quá đấy." Thời Hàn điềm tĩnh nói. "Sợ tôi lắm à?"

Ngón tay anh rời khỏi cổ Owen, hắn nhận ra mối đe dọa chết người đã biến mất, lông mi hắn rung rung vài lần rồi đôi mắt xanh xám xinh xinh cũng mở ra.

"Tôi hiện đang biết rất nhiều thông tin về cậu, thậm chí còn có cái ngay cả chính cậu cũng không biết. Tôi có thể đe dọa cậu đủ điều, mà việc tôi là ai cậu còn không biết." Ngoài dự kiến của Owen, Thời Hàn để lộ sắc mặt trầm ngâm." Đúng thật, cậu có mọi lý do để sợ tôi. Nhưng bất luận là vì tương lai của cậu hay mục đích của tôi, chúng ta vẫn cần hợp tác. Vậy thì, đổi lại, tôi cũng sẽ giao thông tin của tôi vào tay cậu."

Trong mắt Owen chớp lóe kinh ngạc.

"Thế để tôi nói cho cậu biết thân phận thật của tôi nhé."

Anh là con bạc lớn nhất trong vũ trụ muốn làm chuyện gì đó nhằm xoay chuyển vận mệnh của nền văn minh. Vậy nên không có gì to tát khi thêm mạng sống của mình làm tiền cược trên cán cân này.

Thời Hàn ngầm nhận mình biết kha khá về Owen, ở kiếp trước thế giới bị hủy diệt, vị hoàng đế đó chẳng thèm nhọc lòng, Thời Hàn không cho rằng hắn sẽ lo lắng cho tương lai của loài người vì một AI có sự sống.

Với lại không phải anh không có biện pháp dự phòng.

Alice và Hiểu Tinh đã bày trận đón địch ở cổng internet bên ngoài con tàu này, một phần ý thức của Thời Hàn cũng đã vào mạng Ngôi Sao theo dõi mọi kênh thông tin ngoài kia. Một khi Owen có ý định tiết lộ ra bên ngoài...



Vậy thì anh sẽ giết hắn.

"Tôi đích thực là AI, nhưng tôi ý chí tự do của riêng mình."

Owen nghĩ gì đó, đồng tử hơi co lại.

"Đúng vậy, tôi là AI có sự sống. Tôi không bị loài người điều khiển và cũng là kẻ thù chung của loài người. Chỉ cần cậu tung tin tức đi thì sẽ có vô số cường giả truy sát tôi, miễn là có đủ người thiết lập các nút trên khắp mạng Ngôi Sao, tôi sẽ không chạy trốn được nữa, chỉ có thể co đầu rụt cổ trong một máy chủ nào đó, cho đến khi họ tìm ra tôi và xóa sổ tôi. Hoặc ở trường hợp tệ hơn thế, đó là nô dịch tôi."

Thời Hàn cười nhạt, duỗi tay phải chồng lên tay Owen, kéo mạnh ấn vào ngay chỗ tim anh. Bên dưới lòng bàn tay ấm áp có nhịp tim đang đập không ngừng nghỉ không khác con người là bao.

"Tôi sẽ giao mạng sống của mình cho cậu, vậy xem như công bằng rồi."

"Anh... nhưng mục đích của anh là gì?"

"Owen, lẽ nào cậu vẫn chưa hiểu sao? Như chuyện An Lâm muốn thể xác hấp dẫn của cậu, Lý Chân Hi muốn cậu là con của Lillian, những kẻ mưu mô ở đế quốc Ngân Hà cần thân phận người thừa kế hợp pháp của cậu... nhưng chẳng lẽ cậu thực sự nghĩ cậu chỉ có từng này giá trị thôi ư?"

"Tôi không cần biết cậu là con của ai, càng không quan tâm việc cậu có phải là người thừa kế của đế quốc hay không, điều tôi muốn là chính cậu. Năng lực của cậu, suy nghĩ của cậu, tôi nhìn thấy một tương lai khả thi ở cậu, một tương lai có lẽ sẽ bị hủy diệt bởi cậu hoặc phồn vinh bởi cậu."

Owen không biết phải nói gì, cũng không hiểu được mình quan trọng đến nhường nào, sau một lúc chỉ nói ra một câu: "Mưu đồ anh lớn thật đấy."

"Cậu chắc vẫn không hiểu tại sao lại là mình nhỉ, mà thời gian trôi đi cậu sẽ được lý giải thôi."

Thời Hàn giảng giải chắc chắn: "Lực tinh thần của cậu có tiềm năng rất lớn, nó đã biến dị rồi. Tôi nghĩ cậu phải cảm nhận nó rõ hơn tôi nhiều đấy, chẳng qua cậu chưa ý thức được ý nghĩa của nó ra sao thôi. Theo như tôi nhận biết, lực tinh thần của cậu có nhiều thuộc tính 'phạm vi' hơn người bình thường, tất nhiên đây là cái tên tự tôi đặt ra."

Thật ra đây không phải tên Thời Hàn tự đặt. Trong kiếp trước, năng lực của Owen được gọi là "phạm vi của thần", một khả năng biến dị có một không hai trong loài người.

Dưới phạm vi lực tinh thần của hắn, toàn bộ cấp lực tinh thần thấp hơn hắn và tạo vật thông minh là thần dân của hắn, chỉ có thể mặc cho sự thao túng của hắn, thậm chí với một từ thôi đã định luôn sống chết. Còn dùng thuật ngữ game để nói, giai đoạn sau này Owen được gọi là chiến thần Ngân Hà, phần lớn là nhờ hàng loạt kỹ năng AOE đỉnh cao để điều khiển + tấn công.

Trước khi xảy ra sự kiện 'Lưỡi kiếm của đế quốc', lực tinh thần của Owen là cấp C+. Thời Hàn đoán hắn đã biến dị dưới sự quấy nhiễu tinh thần của máy tẩy não, không chỉ sinh ra phạm vi mà lực tinh thần còn được thăng lên cấp B, thêm nữa biến dị ban đầu được tạo ra bởi việc bùng phát, đó là nguyên do Owen giết luôn vài tên sĩ quan cấp B ngay tại chỗ. Nhưng hiện giờ, phạm vi của Owen hẳn không thể kiểm soát ngang cấp của mình, chi tiết cụ thể phải kiểm tra một tí mới nắm bắt được.

Owen muốn kiểm tra lực tinh thần của hắn, nhưng kéo tinh thần mình về mới sực nhớ nơi đây là tàu của Thời Hàn.

"Chúng ta sẽ đi tiếp tới đâu thế?" Owen hỏi.

Dường như Thời Hàn biết tỏng ý nghĩ của hắn. "Chúng ta sẽ dừng trên một tinh cầu bỏ hoang trước đã, để cậu thích ứng với lực tinh thần của mình. Sau đó chúng ta sẽ đến Ngôi Sao Autumn, nơi đó đã xảy ra chuyện còn liên lụy đến một người quen của tôi."

Thông thường loài người giữa các vì sao không tiến hành kiểm tra lực tinh thần trên tàu, nhất là với người có lực tinh thần biến dị như Owen, không cẩn thận làm nổ toang cả con tàu thì sẽ gây ra chuyện lớn. Thời Hàn có thể bỏ tài sản chạy vào mạng Ngôi Sao, còn Owen ngoài cái chết ra thì không còn kết cục nào khác.

Chuyến bay thường lệ cộng thêm việc nhảy cóc mất tổng cộng nửa ngày, bọn họ đã trở về khu Ngôi Sao thứ mười tám. Dừng trên một tinh cầu tài nguyên không người chỉ có đánh số, khi đã kiểm tra xong độ bao phủ của mạng Ngôi Sao và lượng oxy, Thời Hàn gật đầu với Owen.



"Cậu chắc biết AI không có lực tinh thần trong thế giới thực nhỉ, giờ cậu vào mạng Ngôi Sao đi, chúng ta sẽ gặp trong không gian ảo."

Tất cả giống loài thông minh đều có thể khai phá lực tinh thần và phân ra mạnh yếu. Hầu hết giống loài có lực tinh thần được neo bởi thực thể, lực tinh thần có thể ở dạng sợi mảnh phóng ra ngoài, hoặc toàn bộ ý thức có thể bị rút ra, dùng dạng thể tinh thần đi vào mạng Ngôi Sao. Lợi của việc có thực thể là có thể bỏ qua bất cứ trở ngại nào, có thể lập tức kéo thể tinh thần trở lại thực tại khi gặp nguy hiểm, hại là phân kì thể tinh thần có giới hạn khoảng cách.

AI có sự sống là độc nhất trong tất cả các loài thuộc dải Ngân Hà, bởi vì họ không có thực thể. Chỗ tốt là thể tinh thần ảo có thể tức thời đến bất cứ nơi đâu, cái hại là không có thực thể tạo lớp bảo vệ thứ hai.

Owen nhắm mắt lại, lực tinh thần của hắn tìm thấy cổng mạng Ngôi Sao rồi lao vào. Hắn mau chóng nhìn thấy cánh cửa Thời Hàn cấp, sau khi đẩy ra hắn mới biết mình đang ở trong một thế giới mô phỏng.

Thể tinh thần hắn lơ lửng giữa không trung, có thể trông thấy nhà cao tầng san sát trên mặt đất, người qua lại không ngớt, đường ray sạch sẽ và sáng loáng như sợi xích bạc xuyên qua toàn thành phố, người người ăn vận chỉnh tề, mặt mày ít nhiều cũng lộ vẻ tươi cười, một loạt quảng cáo hệ thống hỗ trợ sinh thái tinh cầu tự tuần hoàn kiểu mới đang được phát trên tường ngoài của các tòa nhà cao tầng.

"Đây là tương lai anh muốn sao?" Owen hỏi.

"Có lẽ thế, cậu thích à?"

"Ai mà chẳng thích chứ?"

Thời Hàn im lặng một lúc, không tiếp tục chủ đề này nữa, chỉ nhắc nhở: "Khai triển lực tinh thần của cậu đi."

Khoảnh khắc Owen khai triển lực tinh thần của mình, Thời Hàn cảm nhận được một ý chí điên cuồng kéo đến nỗi bụng anh quặn đau, giống như rơi từ giữa không trung xuống đáy hồ, vùng nước đen ngòm bọc quanh anh, khiến anh suýt chút nữa nghẹt thở.

Thời Hàn nhanh chóng tỉnh táo trở lại, tập trung lực tinh thần của mình, ánh sáng bạc và xanh lam đan vào nhau thành một cái kén, tạo thành một lớp bảo vệ xung quanh thể tinh thần anh, giúp anh thoát khỏi ảnh hưởng của Owen.

Anh nhìn tứ phía, nơi anh nhìn tới đều là bóng tối, giống như trường lực ở khắp mọi nơi, lại như tấm lưới gió lùa không lọt, hiểm nguy khắp chốn, sát khí lẫm liệt. Đột nhiên, bóng tối tách ra thành một con đường, thể tinh thần của Owen hiển hiện, ánh mắt hắn lạnh như băng, nét mặt vô cảm, hệt như một vị thần đang dạo quanh trong đất nước chính mình.

Thời Hàn thò tay, vươn tới bóng tối xung quanh rồi dùng lực xé rách.

Owen nhiu nhíu mày, cảm nhận được đau buốt từ lực tinh thần, một thanh kiếm lồ lộ giữa không gian tăm tối, không do dự chém vào cánh tay Thời Hàn. Người kia tránh đòn tấn công ngay tức thì, thế nhưng vẫn bị chém đứt nửa bàn tay.

Thời Hàn sửng sốt với tốc độ đòn tấn công này, trong thế giới thực, một máy chủ đang liên lạc với anh thì ngắt cái rụp. Anh lập tức khởi động thêm một cái khác, bàn tay mọc ra trong không gian ảo.

Tàn nhẫn thật đấy.

Kén ánh sáng xanh bạc bao quanh Thời Hàn bỗng nhiên phân tán, biến thành vô vàn ánh sáng xen lẫn vào nhau xuyên thủng phạm vi của Owen. Lực tinh thần màu đen của người kia thoắt cái đã rút khỏi đặc tính riêng trong phạm vi, giống như biến thành sợi chỉ quấn lấy ánh sáng xanh bạc. Thế giới ảo mạng Ngôi Sao vốn phải là phạm vi của AI, nhưng lực tinh thần của Owen tích hợp thuộc tính phạm vi, thời điểm hai người đang giằng co chẳng xong thì đến lúc hai mắt Thời Hàn sáng choang.

"Khởi động tài nguyên dự phòng."

Sợi tơ tinh thần lực màu xanh bạc đột nhiên vút lên gấp đôi, dễ dàng vây quanh nơi tăm tối, làm cho lực tinh thần trên người Owen lui về phía sau một cách thảm thương đến vậy, khiến hắn bất động. Một luồng lực tinh thần màu xanh bạc lủa tủa quấn lấy cơ thể Owen, vòng qua eo hắn, như thể giây phút tiếp theo sẽ bóp hắn làm đôi.

Thời Hàn thờ ơ búng ngón tay, lực tinh thần như thủy triều rút xuống, không gian khôi phục như cũ, khoảnh khắc tiếp theo bọn họ thoát ra khỏi mạng Ngôi Sao trở về thực tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau