Chương 100
Hạ Mạc vốn đang muốn mượn giấc mơ của Cung Tố Tâm để xem rốt cuộc có thể tìm thấy manh mối khác hay không, kết quả giấc mơ chợt lóe, Cung Tố Tâm thoắt cái đã mang thai hơn năm tháng.
Cô ta phát hiện cái thai trong bụng mình rất bất thường.
Trong thời gian mang thai, cô ta thường đi kiểm tra ở một bệnh viện tư nhân. Bệnh viện này Hạ Mạc không xa lạ gì, đó là bệnh viện tư nhân liên quan đến vụ án của Trương Tư Niên trước kia. Người kiểm tra thai kỳ cho Cung Tố Tâm luôn là người phụ trách đã cấy phôi thai cho cô ta, lần nào hắn cũng nói con của Cung Tố Tâm phát triển rất tốt, sau đó kê đủ loại thuốc viên, thuốc tiêm nhiều màu.
Cung Tố Tâm lo trong lúc mang thai uống nhiều thuốc quá sẽ ảnh hưởng tới thai nhi, nhưng hắn nói với Cung Tố Tâm rằng thai nhi trong bụng cô ta là song sinh, không giống mang thai bình thường, cần phải cung cấp thuốc đúng giờ mới có thể giúp chúng phát triển khỏe mạnh, giảm bớt nguy hiểm tới thai nhi.
Cung Tố Tâm tin là thật, nhưng khi đi siêu âm màu, trong lúc vô tình Cung Tố Tâm thoáng nhìn vào màn hình, hình ảnh của đứa trẻ trông không thích hợp lắm, cơ thể chúng hoàn toàn không giống người, thậm chí còn mọc một cái đuôi dài kỳ quái.
Cung Tố Tâm lập tức hỏi người phụ trách rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Người nọ áy náy nói với cô ta: “Xin lỗi mợ Thẩm, trợ thủ của tôi quá sơ ý, cậu ta lấy sai tế bào trứng, dùng một tế bào trứng chúng tôi đang thí nghiệm. Nhưng cô đừng lo, phôi thai phát triển rất ổn định, thêm bốn tháng nữa cô sẽ nghênh đón một cặp em bé cực kỳ đáng yêu.”
Sao Cung Tố Tâm không lo cho được? Hơn nữa lời của người phụ trách đầy lỗ hổng, không giống đang nói thật chút nào.
Cô ta âm thầm chạy tới một bệnh viện tư khác kiểm tra, kết quả siêu âm màu của cô ta khiến bác sĩ sợ tới mức lập tức biến sắc, nói rằng đứa trẻ bị dị dạng nghiêm trọng, đề nghị cô ta tốt nhất nên nhanh chóng phá thai. Chuyện càng khiến Cung Tố Tâm sợ hơn đã xảy ra, sau khi quỷ con nghe bác sĩ nói xong đã lập tức tấn công bác sĩ, nếu không phải cô ta kịp thời ngăn lại, chỉ e bác sĩ đã bị nó giết chết ngay.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Cung Tố Tâm hỏi quỷ con: “Sao mày lại làm thế?”
Quỷ con của Cung Tố Tâm cũng giống Đinh Hoằng Nhất, bên ngoài lớp vân da tr,ần tr,ụi, đỏ tươi không có chút da, nó chỉ vào bụng Cung Tố Tâm, ngửa đầu, trên khuôn mặt nho nhỏ mang theo chút ngây ngô của trẻ con: “Bảo vệ… em trai.”
Cung Tố Tâm hỏi lại, nó vẫn lặp đi lặp lại những lời này. Cung Tố Tâm nhận ra mọi chuyện không còn hợp lý nữa, tuy cô ta vội vàng muốn dùng con để đứng vững gót chân ở nhà họ Thẩm, lại không ngờ sắp sinh ra một cặp quái vật. Cô ta muốn phá thai, nhưng khi cô ta liên hệ với bác sĩ, quỷ con lập tức giấu cô ta mật báo cho Ngô Hưng.
Ngô Hưng vội vừa dỗ vừa đe, xóa đi ý định của Cung Tố Tâm. Cung Tố Tâm nhanh chóng phát hiện quỷ con giám sát mình, nếu lúc này Cung Tố Tâm còn không biết mình bị người ta lừa gạt thì đúng là đồ ngốc. Cung Tố Tâm không ngốc, cô ta lấy đứa con trong bụng uy hiếp, ép Ngô Hưng nói ra chân tướng cho mình nghe.
Ngô Hưng rất quan tâm tới đứa trẻ trong bụng cô ta, chỉ có thể nói thật.
Thì ra tế bào trứng của cặp quái vật này là yêu quái trong truyền thuyết.
Ngô Hưng không rõ cụ thể người phụ trách hạng mục đang thí nghiệm gì, chỉ biết phôi thai tạo ra từ thể tế bào và tế bào trứng của yêu quái đã tồn tại một cách kỳ tích. Mà phôi thai này có ý nghĩa nghiên cứu cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không được phép có chút sai sót. Để bù đắp, nếu Cung Tố Tâm có yêu cầu gì có thể nói cho tổ chức biết, nhưng tiền đề là cô ta không được làm ra chuyện gây tổn hại đến thai nhi. Mặt khác, nếu Cung Tố Tâm có thể thuận lợi sinh con ra, tổ chức sẽ thưởng cho cô ta một số điểm cực lớn.
Bởi vì quỷ con mật báo và giám sát, Cung Tố Tâm đoán có lẽ quỷ con đã bị người ta động tay động chân, cho nên cô ta đưa ra yêu cầu mình phải trở thành chủ nhân duy nhất của quỷ con.
Ngô Hưng đồng ý với yêu cầu của cô ta, nhưng thông qua việc này, Cung Tố Tâm cũng hoàn toàn nhận ra mặt đáng sợ của tổ chức.
Lúc này cô ta hối hận vì đã vuốt râu hùm thì đã muộn, vì vậy mới giấu mọi người âm thầm chuẩn bị đường lui cho người nhà.
Cặp song sinh càng lớn, Cung Tố Tâm phát hiện cơ thể mình như một cái hang tàn tạ, thậm chí cô ta có thể cảm nhận rõ sinh mệnh của mình đang xói mòn, dù đã dùng thuốc dưỡng nhan nhưng cơ thể vẫn như bị rút cạn, làn da hiện lên từng tầng nếp nhăn. Tóc cô ta dần rụng từng mảng lớn, trên mặt liên tục lấm chấm những đốm đen to, nếp nhăn lan từ mặt xuống toàn thân, trừ cái bụng cao ngất, da thịt toàn thân đều lỏng lẻo hẳn đi, hệt như những người quá cân đột ngột gầy xuống, càng đáng sợ hơn là, cô ta vốn đã gầy, sau khi mất đi da thịt, cô ta thoạt trông như một bộ xương khô khoác lên mình tấm da người.
Quái vật.
Con quái vật con trong bụng còn chưa sinh ra, cô ta đã biến thành quái vật trước.
Mà sức của quái vật con trong bụng cô ta cũng nhiều tới đáng sợ, lần nào cũng không ngừng đá đạp trong bụng cô ta, khiến cô ta không thể ngủ nổi cả ngày lẫn đêm.
Ban đầu uống mấy thứ thuốc kia còn có thể giảm bớt đau đớn, chờ cô ta mang thai hơn bảy tháng, mấy loại thuốc đó không còn tác dụng nữa.
Cung Tố Tâm không còn lạ gì cái bánh lớn Ngô Hưng vẽ ra, nếu có thể, cô ta chỉ hận không thể lấy con dao mổ bụng moi quái vật ra. Ngô Hưng lo Cung Tố Tâm không cẩn thận sẽ khiến đứa bé bị thương, cho nên lừa cô ta uống một loại thuốc.
Về sau giấc mơ dần đứt quãng, từ hình ảnh vụn vặt có thể thấy sau khi Cung Tố Tâm uống viên thuốc Ngô Hưng đưa cho mình thì chìm vào hôn mê. Chờ Thẩm Tòng Lễ đồng ý, Ngô Hưng đưa cô ta đến bệnh viện tư nhân kia giữ thai. Trong lúc đó Cung Tố Tâm hôn mê thì nhiều, tỉnh táo thì ít, dù là hôn mê hay tỉnh táo, không lúc nào cô ta không phải chịu cơn đau đớn khó lòng chịu nổi.
Vất vả lắm mới chờ được đến lúc sinh ra cặp song sinh, dù chúng đã trở thành trẻ con bình thường, nhưng Cung Tố Tâm vẫn không thích chúng nổi, thậm chí vì cặp song sinh này đã khiến cô ta thấy rõ hoàn toàn tình huống của mình, trong lòng cô ta lại càng căm hận chúng.
Chẳng qua cặp song sinh rất thích cô ta, từ sau khi sinh ra đã cực kỳ bám mẹ, một khi Cung Tố Tâm rời khỏi tầm mắt, chúng sẽ không ngừng khóc lóc, khóc đến ngất mới thôi. Điều này khiến người phụ trách hạng mục vốn muốn mang chúng đi không thể không thỏa hiệp, để thể thí nghiệm số năm và số sáu bên cạnh Cung Tố Tâm.
Vì nuôi số năm và số sáu nên hàng năm Song Loa Hoàn sẽ bù đắp bằng một lượng điểm cống hiến cho Cung Tố Tâm, bọn chúng còn giúp Cung Tố Tâm hồi phục dáng vẻ và khuôn mặt trước khi sinh miễn phí.
Từ trước đến nay Cung Tố Tâm đều là một người cực kỳ thức thời, cô ta biết cặp song sinh là chỗ đứng cho mình ở nhà họ Thẩm, ở Song Loa Hoàn, vì vậy dù trong lòng cực kỳ ghét chúng, trước mặt người ngoài cô ta vẫn sẽ cẩn thận sắm vai một người mẹ hiền, nhưng khi chỉ còn lại mình và cặp song sinh, cô ta sẽ không nhịn được đối xử với chúng một cách thô bạo.
Có thể là do vì bị mang đi thí nghiệm nên cặp song sinh càng ỷ vào Cung Tố Tâm hơn trẻ bình thường, mà Cung Tố Tâm đối xử với chúng khi tốt khi xấu khiến chúng càng thiếu cảm giác an toàn, cho nên càng thêm quấn Cung Tố Tâm.
Trong quá trình cặp song sinh trưởng thành, Cung Tố Tâm phát hiện chúng có thể thấy quỷ hồn, còn ăn hồn phách giống quỷ con. Con quỷ con cô ta nuôi cẩn thận săn sóc bọn chúng như chăm anh em ruột, thậm chí còn tích trữ những thứ mình ăn được cho chúng ăn.
Quái vật.
Cung Tố Tâm chưa bao giờ hiểu rõ mình đã sinh ra một cặp quái vật tới thế, dù bọn chúng xinh đẹp tới mức nào, chúng vẫn là quái vật.
Đối diện với năng lực quỷ dị của cặp song sinh, trừ căm ghét ra, Cung Tố Tâm còn sợ hãi chúng nó.
Cô ta vốn tưởng sau khi gả vào nhà họ Thẩm, với bản lĩnh của Ngô Hưng và có Song Loa Hoàn chống lưng, nhà họ Thẩm trăm tỷ tất sẽ vào tay mình, nhưng sự thật lại là Ngô Hưng cũng mời Thẩm Bằng Phi vào Song Loa Hoàn. Quyền lực của gia tộc họ Thẩm trăm tỷ, mạng lưới quan hệ khổng lồ trong tay Thẩm Bằng Phi là thứ một ảnh hậu nho nhỏ như cô ta sao có thể có được?
Dù Cung Tố Tâm không cam lòng cũng chỉ có thể khom lưng uốn gối trước Thẩm Bằng Phi, cẩn thận lấy lòng.
Cô ta dùng quỷ con nhiều lần quấy phá, không cho Thẩm Tòng Lễ ra ngoài hái hoa ghẹo bướm, Thẩm Tòng Lễ không ngốc, gã dần dần nhớ lại, ngại có quỷ con nên không dám thái độ với Cung Tố Tâm, nhưng bất mãn và sợ hãi trong lòng với Cung Tố Tâm ngày càng tăng, trước kia gã còn thật lòng với cô ta, có lẽ bây giờ chỉ còn lại ghê tởm. Thậm chí gã cũng không thèm đặt cặp song sinh của Cung Tố Tâm vào mắt.
Cô ta tìm đủ mọi cách gả vào gia tộc giàu có họ Thẩm, kết quả lại là giỏ tre múc nước, công dã tràng.
Cung Tố Tâm sớm đã hối hận, cô ta hối hận vì nuôi quỷ con, hối hận vì gia nhập Song Loa Hoàn, hối hận vì gả cho Thẩm Tòng Lễ, càng hối hận vì sinh một cặp quái vật, nếu từ lúc bắt đầu cô ta cứ ngoan ngoãn làm diễn viên, an phận đóng phim, có lẽ cô ta vẫn sẽ không thành công, không đảm nổi chức ảnh hậu, nhưng cuộc sống cô ta tuyệt sẽ không bế tắc như bây giờ.
Thời gian chuyển đi, giấc mơ càng lúc càng gần với hiện tại, Cung Tố Tâm nhanh chóng mơ thấy Đinh Hoằng Nhất bị Đinh Quyền tố cáo, tiềm thức cô ta nhớ lại chuyện xảy ra gần đây, giấc mơ dần trở nên rung động.
Mộng Mô con ẩn thân trong giấc mơ phất cái mũi, giấc mơ lại ổn định trở lại, hình ảnh thay đổi, Cung Tố Tâm mơ thấy cặp song sinh bị người ta bắt cóc. Đám bắt cóc mãi không chịu gọi điện tới, Ngô Hưng không biết hay tin số năm và số sáu mất tích từ đâu, lập tức bắt Cung Liệt và cô ta lại, muốn cải tạo họ thành quái vật thay thế cho số năm và số sáu.
Cung Tố Tâm đột nhiên bừng tỉnh khỏi giấc mơ, di động đặt bên cạnh vang lên, Cung Tố Tâm sợ tới mức giật mình, giấc mơ biến thành ác mộng vừa rồi hãy còn đó, cô ta căng thẳng cầm di động lên nhìn, trên màn hình không phải Ngô Hưng thì là ai?
Có phải ông ta đã biết gì rồi không?
Trái tim Cung Tố Tâm đập thình thịch, cô ta cố nhịn xúc động muốn ném văng điện thoại đi, hít sâu mấy hơi, lúc này mới nhận điện thoại. Cô ta làm bộ như không có việc gì hàn huyên cùng Ngô Hưng vài câu. Ông ta vẫn chưa phát hiện ra bất thường, tiện mồm hỏi: “Đại Bảo với Tiểu Bảo đâu? Hôm nay chúng nó có ngoan không?”
Cung Tố Tâm căng thẳng nắm chặt tay, cười dịu dàng nói: “Ngoan lắm, bọn chúng luôn ngoan ngoãn, nhưng mà quỷ con đi rồi, không ai chơi với bọn chúng nên bọn chúng không được vui.” Nếu mang được quỷ con về, với mối quan hệ giữa quỷ con và cặp song sinh, nói không chừng nó sẽ mang được chúng quay lại.
Ngô Hưng nghe như không hiểu ám chỉ của Cung Tố Tâm, ông ta không muốn lòng vòng với cô ta nên nói thẳng: “Tháng sau Edmond có việc bận, không có thời gian kiểm tra sức khỏe cho cặp song sinh.” Cung Tố Tâm nghe vậy không những không thở phào nhẹ nhõm mà càng căng thẳng thêm, quả nhiên lại nghe Ngô Hưng nói tiếp: “Cho nên hắn bảo tôi báo với cô một tiếng, mai hắn đáp máy bay qua đây, cô sắp xếp chút thời gian, sáng hôm sau đưa chúng đi kiểm tra sức khỏe.”
Chỉ có một ngày!
Cung Tố Tâm nắm rách bàn tay, nghiến chặt răng phun ra một chữ: “Được!”
Cô ta phát hiện cái thai trong bụng mình rất bất thường.
Trong thời gian mang thai, cô ta thường đi kiểm tra ở một bệnh viện tư nhân. Bệnh viện này Hạ Mạc không xa lạ gì, đó là bệnh viện tư nhân liên quan đến vụ án của Trương Tư Niên trước kia. Người kiểm tra thai kỳ cho Cung Tố Tâm luôn là người phụ trách đã cấy phôi thai cho cô ta, lần nào hắn cũng nói con của Cung Tố Tâm phát triển rất tốt, sau đó kê đủ loại thuốc viên, thuốc tiêm nhiều màu.
Cung Tố Tâm lo trong lúc mang thai uống nhiều thuốc quá sẽ ảnh hưởng tới thai nhi, nhưng hắn nói với Cung Tố Tâm rằng thai nhi trong bụng cô ta là song sinh, không giống mang thai bình thường, cần phải cung cấp thuốc đúng giờ mới có thể giúp chúng phát triển khỏe mạnh, giảm bớt nguy hiểm tới thai nhi.
Cung Tố Tâm tin là thật, nhưng khi đi siêu âm màu, trong lúc vô tình Cung Tố Tâm thoáng nhìn vào màn hình, hình ảnh của đứa trẻ trông không thích hợp lắm, cơ thể chúng hoàn toàn không giống người, thậm chí còn mọc một cái đuôi dài kỳ quái.
Cung Tố Tâm lập tức hỏi người phụ trách rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Người nọ áy náy nói với cô ta: “Xin lỗi mợ Thẩm, trợ thủ của tôi quá sơ ý, cậu ta lấy sai tế bào trứng, dùng một tế bào trứng chúng tôi đang thí nghiệm. Nhưng cô đừng lo, phôi thai phát triển rất ổn định, thêm bốn tháng nữa cô sẽ nghênh đón một cặp em bé cực kỳ đáng yêu.”
Sao Cung Tố Tâm không lo cho được? Hơn nữa lời của người phụ trách đầy lỗ hổng, không giống đang nói thật chút nào.
Cô ta âm thầm chạy tới một bệnh viện tư khác kiểm tra, kết quả siêu âm màu của cô ta khiến bác sĩ sợ tới mức lập tức biến sắc, nói rằng đứa trẻ bị dị dạng nghiêm trọng, đề nghị cô ta tốt nhất nên nhanh chóng phá thai. Chuyện càng khiến Cung Tố Tâm sợ hơn đã xảy ra, sau khi quỷ con nghe bác sĩ nói xong đã lập tức tấn công bác sĩ, nếu không phải cô ta kịp thời ngăn lại, chỉ e bác sĩ đã bị nó giết chết ngay.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Cung Tố Tâm hỏi quỷ con: “Sao mày lại làm thế?”
Quỷ con của Cung Tố Tâm cũng giống Đinh Hoằng Nhất, bên ngoài lớp vân da tr,ần tr,ụi, đỏ tươi không có chút da, nó chỉ vào bụng Cung Tố Tâm, ngửa đầu, trên khuôn mặt nho nhỏ mang theo chút ngây ngô của trẻ con: “Bảo vệ… em trai.”
Cung Tố Tâm hỏi lại, nó vẫn lặp đi lặp lại những lời này. Cung Tố Tâm nhận ra mọi chuyện không còn hợp lý nữa, tuy cô ta vội vàng muốn dùng con để đứng vững gót chân ở nhà họ Thẩm, lại không ngờ sắp sinh ra một cặp quái vật. Cô ta muốn phá thai, nhưng khi cô ta liên hệ với bác sĩ, quỷ con lập tức giấu cô ta mật báo cho Ngô Hưng.
Ngô Hưng vội vừa dỗ vừa đe, xóa đi ý định của Cung Tố Tâm. Cung Tố Tâm nhanh chóng phát hiện quỷ con giám sát mình, nếu lúc này Cung Tố Tâm còn không biết mình bị người ta lừa gạt thì đúng là đồ ngốc. Cung Tố Tâm không ngốc, cô ta lấy đứa con trong bụng uy hiếp, ép Ngô Hưng nói ra chân tướng cho mình nghe.
Ngô Hưng rất quan tâm tới đứa trẻ trong bụng cô ta, chỉ có thể nói thật.
Thì ra tế bào trứng của cặp quái vật này là yêu quái trong truyền thuyết.
Ngô Hưng không rõ cụ thể người phụ trách hạng mục đang thí nghiệm gì, chỉ biết phôi thai tạo ra từ thể tế bào và tế bào trứng của yêu quái đã tồn tại một cách kỳ tích. Mà phôi thai này có ý nghĩa nghiên cứu cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không được phép có chút sai sót. Để bù đắp, nếu Cung Tố Tâm có yêu cầu gì có thể nói cho tổ chức biết, nhưng tiền đề là cô ta không được làm ra chuyện gây tổn hại đến thai nhi. Mặt khác, nếu Cung Tố Tâm có thể thuận lợi sinh con ra, tổ chức sẽ thưởng cho cô ta một số điểm cực lớn.
Bởi vì quỷ con mật báo và giám sát, Cung Tố Tâm đoán có lẽ quỷ con đã bị người ta động tay động chân, cho nên cô ta đưa ra yêu cầu mình phải trở thành chủ nhân duy nhất của quỷ con.
Ngô Hưng đồng ý với yêu cầu của cô ta, nhưng thông qua việc này, Cung Tố Tâm cũng hoàn toàn nhận ra mặt đáng sợ của tổ chức.
Lúc này cô ta hối hận vì đã vuốt râu hùm thì đã muộn, vì vậy mới giấu mọi người âm thầm chuẩn bị đường lui cho người nhà.
Cặp song sinh càng lớn, Cung Tố Tâm phát hiện cơ thể mình như một cái hang tàn tạ, thậm chí cô ta có thể cảm nhận rõ sinh mệnh của mình đang xói mòn, dù đã dùng thuốc dưỡng nhan nhưng cơ thể vẫn như bị rút cạn, làn da hiện lên từng tầng nếp nhăn. Tóc cô ta dần rụng từng mảng lớn, trên mặt liên tục lấm chấm những đốm đen to, nếp nhăn lan từ mặt xuống toàn thân, trừ cái bụng cao ngất, da thịt toàn thân đều lỏng lẻo hẳn đi, hệt như những người quá cân đột ngột gầy xuống, càng đáng sợ hơn là, cô ta vốn đã gầy, sau khi mất đi da thịt, cô ta thoạt trông như một bộ xương khô khoác lên mình tấm da người.
Quái vật.
Con quái vật con trong bụng còn chưa sinh ra, cô ta đã biến thành quái vật trước.
Mà sức của quái vật con trong bụng cô ta cũng nhiều tới đáng sợ, lần nào cũng không ngừng đá đạp trong bụng cô ta, khiến cô ta không thể ngủ nổi cả ngày lẫn đêm.
Ban đầu uống mấy thứ thuốc kia còn có thể giảm bớt đau đớn, chờ cô ta mang thai hơn bảy tháng, mấy loại thuốc đó không còn tác dụng nữa.
Cung Tố Tâm không còn lạ gì cái bánh lớn Ngô Hưng vẽ ra, nếu có thể, cô ta chỉ hận không thể lấy con dao mổ bụng moi quái vật ra. Ngô Hưng lo Cung Tố Tâm không cẩn thận sẽ khiến đứa bé bị thương, cho nên lừa cô ta uống một loại thuốc.
Về sau giấc mơ dần đứt quãng, từ hình ảnh vụn vặt có thể thấy sau khi Cung Tố Tâm uống viên thuốc Ngô Hưng đưa cho mình thì chìm vào hôn mê. Chờ Thẩm Tòng Lễ đồng ý, Ngô Hưng đưa cô ta đến bệnh viện tư nhân kia giữ thai. Trong lúc đó Cung Tố Tâm hôn mê thì nhiều, tỉnh táo thì ít, dù là hôn mê hay tỉnh táo, không lúc nào cô ta không phải chịu cơn đau đớn khó lòng chịu nổi.
Vất vả lắm mới chờ được đến lúc sinh ra cặp song sinh, dù chúng đã trở thành trẻ con bình thường, nhưng Cung Tố Tâm vẫn không thích chúng nổi, thậm chí vì cặp song sinh này đã khiến cô ta thấy rõ hoàn toàn tình huống của mình, trong lòng cô ta lại càng căm hận chúng.
Chẳng qua cặp song sinh rất thích cô ta, từ sau khi sinh ra đã cực kỳ bám mẹ, một khi Cung Tố Tâm rời khỏi tầm mắt, chúng sẽ không ngừng khóc lóc, khóc đến ngất mới thôi. Điều này khiến người phụ trách hạng mục vốn muốn mang chúng đi không thể không thỏa hiệp, để thể thí nghiệm số năm và số sáu bên cạnh Cung Tố Tâm.
Vì nuôi số năm và số sáu nên hàng năm Song Loa Hoàn sẽ bù đắp bằng một lượng điểm cống hiến cho Cung Tố Tâm, bọn chúng còn giúp Cung Tố Tâm hồi phục dáng vẻ và khuôn mặt trước khi sinh miễn phí.
Từ trước đến nay Cung Tố Tâm đều là một người cực kỳ thức thời, cô ta biết cặp song sinh là chỗ đứng cho mình ở nhà họ Thẩm, ở Song Loa Hoàn, vì vậy dù trong lòng cực kỳ ghét chúng, trước mặt người ngoài cô ta vẫn sẽ cẩn thận sắm vai một người mẹ hiền, nhưng khi chỉ còn lại mình và cặp song sinh, cô ta sẽ không nhịn được đối xử với chúng một cách thô bạo.
Có thể là do vì bị mang đi thí nghiệm nên cặp song sinh càng ỷ vào Cung Tố Tâm hơn trẻ bình thường, mà Cung Tố Tâm đối xử với chúng khi tốt khi xấu khiến chúng càng thiếu cảm giác an toàn, cho nên càng thêm quấn Cung Tố Tâm.
Trong quá trình cặp song sinh trưởng thành, Cung Tố Tâm phát hiện chúng có thể thấy quỷ hồn, còn ăn hồn phách giống quỷ con. Con quỷ con cô ta nuôi cẩn thận săn sóc bọn chúng như chăm anh em ruột, thậm chí còn tích trữ những thứ mình ăn được cho chúng ăn.
Quái vật.
Cung Tố Tâm chưa bao giờ hiểu rõ mình đã sinh ra một cặp quái vật tới thế, dù bọn chúng xinh đẹp tới mức nào, chúng vẫn là quái vật.
Đối diện với năng lực quỷ dị của cặp song sinh, trừ căm ghét ra, Cung Tố Tâm còn sợ hãi chúng nó.
Cô ta vốn tưởng sau khi gả vào nhà họ Thẩm, với bản lĩnh của Ngô Hưng và có Song Loa Hoàn chống lưng, nhà họ Thẩm trăm tỷ tất sẽ vào tay mình, nhưng sự thật lại là Ngô Hưng cũng mời Thẩm Bằng Phi vào Song Loa Hoàn. Quyền lực của gia tộc họ Thẩm trăm tỷ, mạng lưới quan hệ khổng lồ trong tay Thẩm Bằng Phi là thứ một ảnh hậu nho nhỏ như cô ta sao có thể có được?
Dù Cung Tố Tâm không cam lòng cũng chỉ có thể khom lưng uốn gối trước Thẩm Bằng Phi, cẩn thận lấy lòng.
Cô ta dùng quỷ con nhiều lần quấy phá, không cho Thẩm Tòng Lễ ra ngoài hái hoa ghẹo bướm, Thẩm Tòng Lễ không ngốc, gã dần dần nhớ lại, ngại có quỷ con nên không dám thái độ với Cung Tố Tâm, nhưng bất mãn và sợ hãi trong lòng với Cung Tố Tâm ngày càng tăng, trước kia gã còn thật lòng với cô ta, có lẽ bây giờ chỉ còn lại ghê tởm. Thậm chí gã cũng không thèm đặt cặp song sinh của Cung Tố Tâm vào mắt.
Cô ta tìm đủ mọi cách gả vào gia tộc giàu có họ Thẩm, kết quả lại là giỏ tre múc nước, công dã tràng.
Cung Tố Tâm sớm đã hối hận, cô ta hối hận vì nuôi quỷ con, hối hận vì gia nhập Song Loa Hoàn, hối hận vì gả cho Thẩm Tòng Lễ, càng hối hận vì sinh một cặp quái vật, nếu từ lúc bắt đầu cô ta cứ ngoan ngoãn làm diễn viên, an phận đóng phim, có lẽ cô ta vẫn sẽ không thành công, không đảm nổi chức ảnh hậu, nhưng cuộc sống cô ta tuyệt sẽ không bế tắc như bây giờ.
Thời gian chuyển đi, giấc mơ càng lúc càng gần với hiện tại, Cung Tố Tâm nhanh chóng mơ thấy Đinh Hoằng Nhất bị Đinh Quyền tố cáo, tiềm thức cô ta nhớ lại chuyện xảy ra gần đây, giấc mơ dần trở nên rung động.
Mộng Mô con ẩn thân trong giấc mơ phất cái mũi, giấc mơ lại ổn định trở lại, hình ảnh thay đổi, Cung Tố Tâm mơ thấy cặp song sinh bị người ta bắt cóc. Đám bắt cóc mãi không chịu gọi điện tới, Ngô Hưng không biết hay tin số năm và số sáu mất tích từ đâu, lập tức bắt Cung Liệt và cô ta lại, muốn cải tạo họ thành quái vật thay thế cho số năm và số sáu.
Cung Tố Tâm đột nhiên bừng tỉnh khỏi giấc mơ, di động đặt bên cạnh vang lên, Cung Tố Tâm sợ tới mức giật mình, giấc mơ biến thành ác mộng vừa rồi hãy còn đó, cô ta căng thẳng cầm di động lên nhìn, trên màn hình không phải Ngô Hưng thì là ai?
Có phải ông ta đã biết gì rồi không?
Trái tim Cung Tố Tâm đập thình thịch, cô ta cố nhịn xúc động muốn ném văng điện thoại đi, hít sâu mấy hơi, lúc này mới nhận điện thoại. Cô ta làm bộ như không có việc gì hàn huyên cùng Ngô Hưng vài câu. Ông ta vẫn chưa phát hiện ra bất thường, tiện mồm hỏi: “Đại Bảo với Tiểu Bảo đâu? Hôm nay chúng nó có ngoan không?”
Cung Tố Tâm căng thẳng nắm chặt tay, cười dịu dàng nói: “Ngoan lắm, bọn chúng luôn ngoan ngoãn, nhưng mà quỷ con đi rồi, không ai chơi với bọn chúng nên bọn chúng không được vui.” Nếu mang được quỷ con về, với mối quan hệ giữa quỷ con và cặp song sinh, nói không chừng nó sẽ mang được chúng quay lại.
Ngô Hưng nghe như không hiểu ám chỉ của Cung Tố Tâm, ông ta không muốn lòng vòng với cô ta nên nói thẳng: “Tháng sau Edmond có việc bận, không có thời gian kiểm tra sức khỏe cho cặp song sinh.” Cung Tố Tâm nghe vậy không những không thở phào nhẹ nhõm mà càng căng thẳng thêm, quả nhiên lại nghe Ngô Hưng nói tiếp: “Cho nên hắn bảo tôi báo với cô một tiếng, mai hắn đáp máy bay qua đây, cô sắp xếp chút thời gian, sáng hôm sau đưa chúng đi kiểm tra sức khỏe.”
Chỉ có một ngày!
Cung Tố Tâm nắm rách bàn tay, nghiến chặt răng phun ra một chữ: “Được!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất