Chương 141: Ngoại truyện một: Tiếp theo (1)
Sau khi diệt trừ họa lớn, Hạ Mạc ngủ một mạch hơn nửa tháng, ngay cả trong giấc mơ cũng chìm vào trạng thái ngủ say. Chờ tới lúc cậu tỉnh dậy mới biết trong lúc mình ngủ đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Mẫn Vũ vừa chết, tất cả những người bị gã gieo chú nô lập tức mất mạng. Mẫn Vũ rất đa nghi, toàn bộ cấp cao của Song Loa Hoàn đều bị gã gieo nô chú, những người này trong một đêm chết bất đắc kỳ tử, không còn nghi ngờ gì nữa, Song Loa Hoàn đã bị hủy diệt. Cùng lúc đó vì Song Loa Hoàn như rắn mất đầu, các thế lực làm ăn ở các nước khác nhau do Mẫn Vũ xây dựng hơn trăm năm qua xuất hiện vết sụp, có vài mối biến mất theo sự hủy diệt của Song Loa Hoàn, cũng có chỗ liên tục hành động, muốn hợp lại số thế lực còn sống sót của Song Loa Hoàn. Nhưng dù sao đi nữa, Mẫn Vũ đã chết, dù Song Loa Hoàn vẫn còn tàn dư thì thanh thế không được như trước nữa, ở nơi đầu sóng ngọn gió, một đám đều kẹp chặt đuôi ngoan ngoãn, sợ bị lôi ra ánh sáng.
Song Loa Hoàn luôn làm việc một cách bí ẩn, dù Long Viêm muốn hoàn toàn diệt trừ khối u ác tính này đi cũng không thể giải quyết một lần là xong. So với việc một lưới bắt hết tàn dư Song Loa Hoàn, điều khó làm hơn là vấn đề sắp xếp cho thôn dân thôn họ Hạ.
Ngày đó đám Mẫn Vũ vì phá trận mà không từ thủ đoạn phá hỏng tất cả nhà cửa làng mạc trong thôn, chờ đến lúc ổn định, cả thôn họ Hạ to như vậy, trừ nhà Hạ Mạc ra, rất cả nhà của các thôn dân khác đều bị tổn hại một mức nhất định. Chỉ cần hư hỏng còn có cơ hội chữa trị, nhưng oan hồn lệ quỷ ngày đó chết trong thôn họ Hạ quá nhiều, thôn trang đã từng yên bình nay bị âm khí, oán khí hoàn toàn bao phủ, nếu các thôn dân ở lại đây lâu, nhẹ thì tính tình thay đổi, nặng thì khó giữ tính mạng.
Bất đắc dĩ, Long Viêm chỉ có thể trình đơn lên cấp trên, di dời toàn bộ thôn dân thôn họ Hạ.
Phần lớn thôn họ Hạ đều là người già và trẻ con, đám trẻ con không tính, nhưng nhóm người già quả thật rất cứng đầu, không muốn rời khỏi thôn xóm đã sống cả đời.
Cuối cùng Long Viêm không thể không lấy cớ nhà nước trưng thu đất, bồi thường đầy đủ cho các thôn dân hài lòng phá bỏ nhà di dời mới dỗ được mọi người chuyển đi. Hoàn cảnh thôn họ Hạ không thể ở được nữa, muốn tìm ra chỗ ở cho các thôn dân ngay không phải là chuyện dễ, cuối cùng dưới sự giật dây của bà Mạc, Mạc Hữu Phi cắt một tòa chung cư vừa xây không lâu làm phòng ở. Mạc Hữu Phi kiếm được chút lời, thôn dân thôn họ Hạ có thể tiếp tục cùng làm hàng xóm quen biết, sống chung trong một tiểu khu.
Các cụ ông cụ bà khi rảnh rỗi vẫn có thể tụ lại buôn dưa lê bán dưa chuột như trước, còn có thể kết bạn với mấy người đi nhảy quảng trường, cuộc sống cực kỳ vui vẻ thoải mái. Thanh niên trẻ tuổi có tiền trong tay không phải lo này lo kia, có vài người bạo gan dùng tiền mở mối làm ăn, ai muốn an ổn thì tiết kiệm tiền, lên huyện tìm ít việc nhẹ nhàng sinh sống, không cần phải lên thành phố phồn hoa xa xôi làm culi tới lui kiếm sống nữa, sống cuộc sống gia đình đoàn viên cũng không tồi. Đối với lũ trẻ, công tác dạy học trong thành phố tốt hơn ở nông thôn rất nhiều, dù tương lai ra sao, chúng vẫn có cơ hội lớn để không phải đi theo con đường của bậc cha chú nữa.
Dù nói thế nào, cái chết của Mẫn Vũ cũng mang tới rất nhiều điểm tốt cho thôn dân thôn họ Hạ.
Chờ mọi người trong thôn dời đi, Thẩm Nặc lấy cớ có thể giúp lọc âm khí, oán khí mà không bỏ ra một cắc, khi không chiếm trắng tất cả thôn họ Hạ bao gồm cả núi rừng xung quanh, lấy quyền sử dụng vài ngàn mẫu đất suốt một trăm năm.
Các cao thủ ngày đó Long Viêm phái từ Đặc Điều Xử sau khi đi theo đám đại yêu do Hoàng Đại Tiên cầm đầu lên núi đã bị trận pháp nhốt lại, mãi tới khi Thẩm Nặc hóa thân thành rồng phá hủy trận pháp, lớp sương mù dày tới mức vươn tay không thấy năm ngón tan đi, bọn họ mới thấy rõ hoàn cảnh xung quanh. Chẳng qua bọn họ chỉ luôn nhìn chằm chằm Thẩm Nặc hóa thân thành rồng, không ai để ý tới Mộng Mô con nho nhỏ được rồng ngậm trong miệng. Chờ mọi thứ xong xuôi, bọn họ chỉ biết Thẩm Nặc là rồng chứ không biết Hạ Mạc là yêu tộc.
Rồng kìa, kia là rồng thật đó!
Phần lớn tổ tiên người nước Z từng lấy rồng làm biểu tượng, còn tự xưng là truyền nhân của rồng, sự sùng bái Long tộc gần như khắc sâu vào huyết mạch. Trong mắt bọn họ, rồng đã sớm thoát khỏi phạm trù yêu tộc, hoàn toàn có thể đứng ngang hàng với thần linh. Hơn nữa tận mắt thấy Thẩm Nặc dẫn thiên kiếp giết chết thủ lĩnh Song Loa Hoàn có tu vi sâu không lường được, sự sùng bái của nhóm Đặc Điều Xử dành cho Thẩm Nặc đã lên tới cực điểm.
Đầu tiên bọn họ báo cáo tình hình cho Long Viêm, Long Viêm nghe vậy mừng như điên, thậm chí không tiếc đích thân tự mình tới để thuyết phục Thẩm Nặc gia nhập Đặc Điều Xử, đóng góp vào sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa.
Tiếc rằng Thẩm Nặc không mảy may dao động, ngược lại còn đòi mấy chục ngàn mẫu đất quanh thôn họ Hạ và quyền sử dụng kéo dài gần trăm năm.
Tất nhiên Long Viêm không thể tự ý quyết định chuyện này, chẳng qua ông qua lại với yêu tộc trong thời gian dài, biết tính độc chiếm lãnh thổ của yêu tộc rất lớn. Con rồng Thẩm Nặc này hiển nhiên muốn chiếm thôn họ Hạ làm địa bàn của mình. Theo nguyên tắc chuyện này là không thể. Nhưng bạn có thể nói lý nổi với một con rồng có thể hủy thiên diệt địa được không?
Long Viêm đệ trình y nguyên điều kiện của Thẩm Nặc, đồng thời cũng trần thuật sự thật rằng con rồng này còn đáng sợ hơn vài đầu đạn hạt nhân, cấp trên rất thức thời đồng ý với điều kiện của Thẩm Nặc. Nhưng đồng thời cũng ra điều kiện nếu Đặc Điều Xử gặp phải chuyện không thể xử lý được hay có tội phạm gây nguy hại nghiêm trọng đến lợi ích của nhân dân, Thẩm Nặc phải có nghĩa vụ ra tay giúp đỡ.
Mạc nhà hắn là đội trưởng chi đội Đặc Điều Xử, nếu gặp phải loại tội phạm khó giải quyết thật, sao hắn có thể khoanh tay đứng nhìn? Cho nên đối với hắn, cái này không tính là điều kiện, Thẩm Nặc đồng ý không hề do dự. Hắn có đầu óc làm ăn, chưa bao giờ làm chuyện không công, sau khi bàn bạc xong, hắn gia nhập vào Đặc Điều Xử với thân phận nhân viên ngoài biên chế, mỗi tháng có thể nhận được hơn mười ngàn tiền lương, nhiều hơn Hạ Mạc trước đó.
Trong giấc mơ của Hạ Mạc, tốt xấu gì Thẩm Nặc cũng là một gã tỷ phú triệu đô, một đêm nghèo đi đúng là làm khó hắn, sau khi gia nhập vào Đặc Điều Xử, Thẩm Nặc đã ứng luôn một năm tiền lương.
Chờ Hạ Mạc tỉnh dậy, Thẩm Nặc không những chiếm hết toàn bộ thôn họ Hạ mà còn có ít tiền phòng thân, không đến mức trắng tay.
Mặt khác vì có công đức Thiên Đạo giáng xuống, các yêu quái đều được lợi không ít, đặc biệt là những con yêu đã vào kỳ hóa hình nhưng không thể hoàn toàn biến hóa được, trải qua việc này đã lục tục đột phá giới hạn, hóa thành hình người. Yêu tộc lập tức có thêm mười mấy đại yêu hoàn toàn biến hóa, ngoài ra còn có không ít yêu quái sắp đột phá cảnh giới, có con sắp tiến vào kỳ hóa hình, cũng có con luyện hóa được hoành cốt. Có công đức Thiên Đạo giáng xuống, khi đám yêu kia đột phá, thiên kiếp không kéo tới đánh chết chúng nó, cũng không biết có phải Thiên Đạo sau khi diệt trừ Mẫn Vũ đã cạn kiệt sức lực hay không, thiên kiếp giáng xuống chỉ như gió thoảng mây bay.
Yêu tộc liên tục đột phá, thực lực tăng lên thật nhiều, lẽ ra Đặc Điều Xử phải nên cảnh giác, chẳng qua phần lớn số yêu đột phá lần này là chi đội yêu tộc trong Đặc Điều Xử, chỉ có một phần là đại yêu Hoàng Đại Tiên triệu tập từ ngoài tới. Thực lực của chi đội yêu tộc dưới trướng Hạ Mạc không đồng đều, hơn nữa đã thích ứng cuộc sống tiện lợi của loài người, khi rảnh rỗi sẽ ru rú trong ký túc xá mở livestream, xem phim, chơi game, gọi đồ ăn. Đối với đám yêu quái, bảo chúng nó quay về núi rừng sống cuộc sống nguyên thủy của yêu tộc khác gì đòi cái mạng già của chúng không?
Đám đại yêu do cáo hai đuôi và báo gấm dẫn đầu trừ việc mượn cơ hội đòi thêm ít tiền công và trợ cấp từ Đặc Điều Xử ra cũng không có ý phản bội Đặc Điều Xử để tự lập.
Còn mấy đại yêu do Hoàng Đại Tiên mang đến, một số gia nhập Đặc Điều Xử nhờ sự thuyết phục của cáo hai đuôi, một phần vẫn ôm ấp dã tâm muốn phục hưng yêu tộc, xúi giục Thẩm Nặc tiếp nhận vị trí yêu vương. Trong yêu tộc, trừ đám Hoàng Đại Tiên hay Đại Hắc ra, không ai biết lai lịch thật sự của Thẩm Nặc, sau khi Thẩm Nặc hóa rồng lại biến về trạng thái ấu thú, cho nên các yêu quái đều lầm tưởng hắn là Long tộc mới sinh không lâu, một số yêu quái có dã tâm không khỏi nảy tham vọng.
Tiếc rằng chúng nó không biết Thẩm Nặc không chỉ từ người hóa yêu mà còn sống trong hư vô hơn mười năm, rồi sau đó lại sống một cuộc sống gần như chân thật trong giấc mơ, yêu quái có thể lừa được hắn còn chưa sinh ra đâu.
Đối mặt với những yêu quái sẵn sàng góp sức kia, Thẩm Nặc không hề từ chối, lập tức sắp xếp cho chúng đi làm việc.
Đúng vậy, làm việc.
Ao ước lớn nhất trong cuộc đời này của Thẩm Nặc cũng chỉ có “nuôi Mạc”, hắn không muốn để Hạ Mạc phát sầu vì chuyện tiền nong. Bây giờ hắn còn đang nghèo, số đất đai chiếm được làm của hời này vừa lúc trở thành nguồn vốn cho hắn xây dựng sự nghiệp thành tư bản, đám đại yêu ôm ấp mục đích khác nhau gia nhập vào vừa hay làm sức lao động miễn phí cho hắn.
Hiện tại trời đã chuyển đông lạnh, muốn trồng trọt cũng phải tới mùa xuân sang năm, bây giờ một là chúng cần phải khai khẩn đất hoang, hai là phải tìm chỗ cư trú. Tất cả yêu quái Hoàng Đại Tiên mang tới đều sống trong núi sâu rừng già nơi cấm địa yêu tộc, ngăn cách với cuộc sống nhân loại. Bây giờ đi vào xã hội loài người ít nhiều gì vẫn còn hơi lạ lẫm. Ban đầu chúng nó muốn vào núi sống, nhưng Hoàng Đại Tiên đã sớm xem khu rừng gần thôn họ Hạ là địa bàn của mình, sao có thể chịu cho đám yêu quái kia vào? Số yêu quái lớn nhỏ kia muốn đeo đuổi Thẩm Nặc, cuối cùng đành phải vào thôn tìm chỗ trú.
Tuy nhà trong thôn đều bị hư hại một mức nhất định, nhưng trừ một số căn nhà sập đổ nghiêm trọng không thể ở được, phần lớn nhà chỉ cần tu sửa một chút vẫn có thể miễn cưỡng cư trú. Phải biết rằng thôn dân thôn họ Hạ quanh năm suốt tháng ra ngoài làm công, toàn bộ tiền kiếm được đều đắp vào nhà ở, các ngôi nhà trông rất đẹp, chưa nói đến cách trang trí, chỉ cần nhìn bên ngoài đã không kém gì một số biệt thự. Vì vậy năm đó khi bà Mạc xây nhà, vấn đề suy xét đầu tiên cũng là xây một căn nhà kiểu tây như vậy, về sau nhờ có Mạc Hữu Phi và Hạ Mạc khuyên nhủ, lúc ấy mới biến thành tứ hợp viện thời xưa.
Chờ các thôn dân dần dần dọn đi, các yêu quái liền dọn vào mấy căn nhà đó ở. Nhận thấy đám yêu quái kia có ý thiện duyên, Long Viêm lại đệ đơn xin một khoản tiền tu sửa lại phòng ốc trong thôn họ Hạ lần nữa.
Lúc này các thôn dân đã nhận được tiền bồi thường, dọn tới khu chung cư Mạc Hữu Phi xây nên, các yêu quái vào ở nhà bọn họ.
Một đám yêu quái hoang dại bỗng được tiếp xúc với nền văn minh hiện đại của loài người chỉ là một sự cố.
Tuy các thôn dân không ở trong nhà nữa, nhưng có một số thứ không thể nào dời đi, ví dụ như cáp dây điện. Thân là một kẻ nghiện mạng xã hội, yêu cầu đầu tiên của Hoàng Đại Tiên đối với Đặc Điều Xử chính là nhanh chóng khôi phục hệ thống cấp điện cho bọn chúng. Vì thế chờ đến lúc các yêu quái dọn vào nhà ở, không chỉ một con yêu bị giật điện tưng bừng. Cũng may số yêu quái được Hoàng Đại Tiên triệu tới đều là yêu quái thực lực cao cường, nếu đổi thành mấy con tiểu yêu khác, không chừng đã mất mạng rồi.
Trước đây Hoàng Đại Tiên thường đi theo bà Mạc “làm việc”, về sau Đại Hắc tiếp nhận công việc của nó, lắm lúc trong quá trình tu luyện lại chạy lên mạng chơi, dù ở trong núi rừng hẻo lánh, nó vẫn vô cùng quen thuộc với các quy tắc xã hội loài người. Thừa dịp Đặc Điều Xử không ngừng bày tỏ thiện ý, Hoàng Đại Tiên chiếm được rất nhiều lợi ích từ Long Viêm, thứ tốt nhất chính là trang bị các đồ điện gia dụng cơ bản cho yêu quái.
Nó tốt bụng đòi phúc lợi cho yêu tộc, lại đào hố đám yêu quái chưa hiểu việc đời này thê thảm, cứ ba ngày lại hết hai ngày có yêu quái “đồng quy vu tận” với số đồ điện tử đó. Nếu không phải chúng muốn đi theo thần long trong truyền thuyết, chúng rất muốn phủi mông chạy thẳng về quê. Mẫn Vũ còn chưa kịp làm gì, chúng nó đã suýt bị mấy món đồ điện ấy hại chết!
Xã hội loài người đúng là quá phức tạp ~
Mẫn Vũ vừa chết, tất cả những người bị gã gieo chú nô lập tức mất mạng. Mẫn Vũ rất đa nghi, toàn bộ cấp cao của Song Loa Hoàn đều bị gã gieo nô chú, những người này trong một đêm chết bất đắc kỳ tử, không còn nghi ngờ gì nữa, Song Loa Hoàn đã bị hủy diệt. Cùng lúc đó vì Song Loa Hoàn như rắn mất đầu, các thế lực làm ăn ở các nước khác nhau do Mẫn Vũ xây dựng hơn trăm năm qua xuất hiện vết sụp, có vài mối biến mất theo sự hủy diệt của Song Loa Hoàn, cũng có chỗ liên tục hành động, muốn hợp lại số thế lực còn sống sót của Song Loa Hoàn. Nhưng dù sao đi nữa, Mẫn Vũ đã chết, dù Song Loa Hoàn vẫn còn tàn dư thì thanh thế không được như trước nữa, ở nơi đầu sóng ngọn gió, một đám đều kẹp chặt đuôi ngoan ngoãn, sợ bị lôi ra ánh sáng.
Song Loa Hoàn luôn làm việc một cách bí ẩn, dù Long Viêm muốn hoàn toàn diệt trừ khối u ác tính này đi cũng không thể giải quyết một lần là xong. So với việc một lưới bắt hết tàn dư Song Loa Hoàn, điều khó làm hơn là vấn đề sắp xếp cho thôn dân thôn họ Hạ.
Ngày đó đám Mẫn Vũ vì phá trận mà không từ thủ đoạn phá hỏng tất cả nhà cửa làng mạc trong thôn, chờ đến lúc ổn định, cả thôn họ Hạ to như vậy, trừ nhà Hạ Mạc ra, rất cả nhà của các thôn dân khác đều bị tổn hại một mức nhất định. Chỉ cần hư hỏng còn có cơ hội chữa trị, nhưng oan hồn lệ quỷ ngày đó chết trong thôn họ Hạ quá nhiều, thôn trang đã từng yên bình nay bị âm khí, oán khí hoàn toàn bao phủ, nếu các thôn dân ở lại đây lâu, nhẹ thì tính tình thay đổi, nặng thì khó giữ tính mạng.
Bất đắc dĩ, Long Viêm chỉ có thể trình đơn lên cấp trên, di dời toàn bộ thôn dân thôn họ Hạ.
Phần lớn thôn họ Hạ đều là người già và trẻ con, đám trẻ con không tính, nhưng nhóm người già quả thật rất cứng đầu, không muốn rời khỏi thôn xóm đã sống cả đời.
Cuối cùng Long Viêm không thể không lấy cớ nhà nước trưng thu đất, bồi thường đầy đủ cho các thôn dân hài lòng phá bỏ nhà di dời mới dỗ được mọi người chuyển đi. Hoàn cảnh thôn họ Hạ không thể ở được nữa, muốn tìm ra chỗ ở cho các thôn dân ngay không phải là chuyện dễ, cuối cùng dưới sự giật dây của bà Mạc, Mạc Hữu Phi cắt một tòa chung cư vừa xây không lâu làm phòng ở. Mạc Hữu Phi kiếm được chút lời, thôn dân thôn họ Hạ có thể tiếp tục cùng làm hàng xóm quen biết, sống chung trong một tiểu khu.
Các cụ ông cụ bà khi rảnh rỗi vẫn có thể tụ lại buôn dưa lê bán dưa chuột như trước, còn có thể kết bạn với mấy người đi nhảy quảng trường, cuộc sống cực kỳ vui vẻ thoải mái. Thanh niên trẻ tuổi có tiền trong tay không phải lo này lo kia, có vài người bạo gan dùng tiền mở mối làm ăn, ai muốn an ổn thì tiết kiệm tiền, lên huyện tìm ít việc nhẹ nhàng sinh sống, không cần phải lên thành phố phồn hoa xa xôi làm culi tới lui kiếm sống nữa, sống cuộc sống gia đình đoàn viên cũng không tồi. Đối với lũ trẻ, công tác dạy học trong thành phố tốt hơn ở nông thôn rất nhiều, dù tương lai ra sao, chúng vẫn có cơ hội lớn để không phải đi theo con đường của bậc cha chú nữa.
Dù nói thế nào, cái chết của Mẫn Vũ cũng mang tới rất nhiều điểm tốt cho thôn dân thôn họ Hạ.
Chờ mọi người trong thôn dời đi, Thẩm Nặc lấy cớ có thể giúp lọc âm khí, oán khí mà không bỏ ra một cắc, khi không chiếm trắng tất cả thôn họ Hạ bao gồm cả núi rừng xung quanh, lấy quyền sử dụng vài ngàn mẫu đất suốt một trăm năm.
Các cao thủ ngày đó Long Viêm phái từ Đặc Điều Xử sau khi đi theo đám đại yêu do Hoàng Đại Tiên cầm đầu lên núi đã bị trận pháp nhốt lại, mãi tới khi Thẩm Nặc hóa thân thành rồng phá hủy trận pháp, lớp sương mù dày tới mức vươn tay không thấy năm ngón tan đi, bọn họ mới thấy rõ hoàn cảnh xung quanh. Chẳng qua bọn họ chỉ luôn nhìn chằm chằm Thẩm Nặc hóa thân thành rồng, không ai để ý tới Mộng Mô con nho nhỏ được rồng ngậm trong miệng. Chờ mọi thứ xong xuôi, bọn họ chỉ biết Thẩm Nặc là rồng chứ không biết Hạ Mạc là yêu tộc.
Rồng kìa, kia là rồng thật đó!
Phần lớn tổ tiên người nước Z từng lấy rồng làm biểu tượng, còn tự xưng là truyền nhân của rồng, sự sùng bái Long tộc gần như khắc sâu vào huyết mạch. Trong mắt bọn họ, rồng đã sớm thoát khỏi phạm trù yêu tộc, hoàn toàn có thể đứng ngang hàng với thần linh. Hơn nữa tận mắt thấy Thẩm Nặc dẫn thiên kiếp giết chết thủ lĩnh Song Loa Hoàn có tu vi sâu không lường được, sự sùng bái của nhóm Đặc Điều Xử dành cho Thẩm Nặc đã lên tới cực điểm.
Đầu tiên bọn họ báo cáo tình hình cho Long Viêm, Long Viêm nghe vậy mừng như điên, thậm chí không tiếc đích thân tự mình tới để thuyết phục Thẩm Nặc gia nhập Đặc Điều Xử, đóng góp vào sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa.
Tiếc rằng Thẩm Nặc không mảy may dao động, ngược lại còn đòi mấy chục ngàn mẫu đất quanh thôn họ Hạ và quyền sử dụng kéo dài gần trăm năm.
Tất nhiên Long Viêm không thể tự ý quyết định chuyện này, chẳng qua ông qua lại với yêu tộc trong thời gian dài, biết tính độc chiếm lãnh thổ của yêu tộc rất lớn. Con rồng Thẩm Nặc này hiển nhiên muốn chiếm thôn họ Hạ làm địa bàn của mình. Theo nguyên tắc chuyện này là không thể. Nhưng bạn có thể nói lý nổi với một con rồng có thể hủy thiên diệt địa được không?
Long Viêm đệ trình y nguyên điều kiện của Thẩm Nặc, đồng thời cũng trần thuật sự thật rằng con rồng này còn đáng sợ hơn vài đầu đạn hạt nhân, cấp trên rất thức thời đồng ý với điều kiện của Thẩm Nặc. Nhưng đồng thời cũng ra điều kiện nếu Đặc Điều Xử gặp phải chuyện không thể xử lý được hay có tội phạm gây nguy hại nghiêm trọng đến lợi ích của nhân dân, Thẩm Nặc phải có nghĩa vụ ra tay giúp đỡ.
Mạc nhà hắn là đội trưởng chi đội Đặc Điều Xử, nếu gặp phải loại tội phạm khó giải quyết thật, sao hắn có thể khoanh tay đứng nhìn? Cho nên đối với hắn, cái này không tính là điều kiện, Thẩm Nặc đồng ý không hề do dự. Hắn có đầu óc làm ăn, chưa bao giờ làm chuyện không công, sau khi bàn bạc xong, hắn gia nhập vào Đặc Điều Xử với thân phận nhân viên ngoài biên chế, mỗi tháng có thể nhận được hơn mười ngàn tiền lương, nhiều hơn Hạ Mạc trước đó.
Trong giấc mơ của Hạ Mạc, tốt xấu gì Thẩm Nặc cũng là một gã tỷ phú triệu đô, một đêm nghèo đi đúng là làm khó hắn, sau khi gia nhập vào Đặc Điều Xử, Thẩm Nặc đã ứng luôn một năm tiền lương.
Chờ Hạ Mạc tỉnh dậy, Thẩm Nặc không những chiếm hết toàn bộ thôn họ Hạ mà còn có ít tiền phòng thân, không đến mức trắng tay.
Mặt khác vì có công đức Thiên Đạo giáng xuống, các yêu quái đều được lợi không ít, đặc biệt là những con yêu đã vào kỳ hóa hình nhưng không thể hoàn toàn biến hóa được, trải qua việc này đã lục tục đột phá giới hạn, hóa thành hình người. Yêu tộc lập tức có thêm mười mấy đại yêu hoàn toàn biến hóa, ngoài ra còn có không ít yêu quái sắp đột phá cảnh giới, có con sắp tiến vào kỳ hóa hình, cũng có con luyện hóa được hoành cốt. Có công đức Thiên Đạo giáng xuống, khi đám yêu kia đột phá, thiên kiếp không kéo tới đánh chết chúng nó, cũng không biết có phải Thiên Đạo sau khi diệt trừ Mẫn Vũ đã cạn kiệt sức lực hay không, thiên kiếp giáng xuống chỉ như gió thoảng mây bay.
Yêu tộc liên tục đột phá, thực lực tăng lên thật nhiều, lẽ ra Đặc Điều Xử phải nên cảnh giác, chẳng qua phần lớn số yêu đột phá lần này là chi đội yêu tộc trong Đặc Điều Xử, chỉ có một phần là đại yêu Hoàng Đại Tiên triệu tập từ ngoài tới. Thực lực của chi đội yêu tộc dưới trướng Hạ Mạc không đồng đều, hơn nữa đã thích ứng cuộc sống tiện lợi của loài người, khi rảnh rỗi sẽ ru rú trong ký túc xá mở livestream, xem phim, chơi game, gọi đồ ăn. Đối với đám yêu quái, bảo chúng nó quay về núi rừng sống cuộc sống nguyên thủy của yêu tộc khác gì đòi cái mạng già của chúng không?
Đám đại yêu do cáo hai đuôi và báo gấm dẫn đầu trừ việc mượn cơ hội đòi thêm ít tiền công và trợ cấp từ Đặc Điều Xử ra cũng không có ý phản bội Đặc Điều Xử để tự lập.
Còn mấy đại yêu do Hoàng Đại Tiên mang đến, một số gia nhập Đặc Điều Xử nhờ sự thuyết phục của cáo hai đuôi, một phần vẫn ôm ấp dã tâm muốn phục hưng yêu tộc, xúi giục Thẩm Nặc tiếp nhận vị trí yêu vương. Trong yêu tộc, trừ đám Hoàng Đại Tiên hay Đại Hắc ra, không ai biết lai lịch thật sự của Thẩm Nặc, sau khi Thẩm Nặc hóa rồng lại biến về trạng thái ấu thú, cho nên các yêu quái đều lầm tưởng hắn là Long tộc mới sinh không lâu, một số yêu quái có dã tâm không khỏi nảy tham vọng.
Tiếc rằng chúng nó không biết Thẩm Nặc không chỉ từ người hóa yêu mà còn sống trong hư vô hơn mười năm, rồi sau đó lại sống một cuộc sống gần như chân thật trong giấc mơ, yêu quái có thể lừa được hắn còn chưa sinh ra đâu.
Đối mặt với những yêu quái sẵn sàng góp sức kia, Thẩm Nặc không hề từ chối, lập tức sắp xếp cho chúng đi làm việc.
Đúng vậy, làm việc.
Ao ước lớn nhất trong cuộc đời này của Thẩm Nặc cũng chỉ có “nuôi Mạc”, hắn không muốn để Hạ Mạc phát sầu vì chuyện tiền nong. Bây giờ hắn còn đang nghèo, số đất đai chiếm được làm của hời này vừa lúc trở thành nguồn vốn cho hắn xây dựng sự nghiệp thành tư bản, đám đại yêu ôm ấp mục đích khác nhau gia nhập vào vừa hay làm sức lao động miễn phí cho hắn.
Hiện tại trời đã chuyển đông lạnh, muốn trồng trọt cũng phải tới mùa xuân sang năm, bây giờ một là chúng cần phải khai khẩn đất hoang, hai là phải tìm chỗ cư trú. Tất cả yêu quái Hoàng Đại Tiên mang tới đều sống trong núi sâu rừng già nơi cấm địa yêu tộc, ngăn cách với cuộc sống nhân loại. Bây giờ đi vào xã hội loài người ít nhiều gì vẫn còn hơi lạ lẫm. Ban đầu chúng nó muốn vào núi sống, nhưng Hoàng Đại Tiên đã sớm xem khu rừng gần thôn họ Hạ là địa bàn của mình, sao có thể chịu cho đám yêu quái kia vào? Số yêu quái lớn nhỏ kia muốn đeo đuổi Thẩm Nặc, cuối cùng đành phải vào thôn tìm chỗ trú.
Tuy nhà trong thôn đều bị hư hại một mức nhất định, nhưng trừ một số căn nhà sập đổ nghiêm trọng không thể ở được, phần lớn nhà chỉ cần tu sửa một chút vẫn có thể miễn cưỡng cư trú. Phải biết rằng thôn dân thôn họ Hạ quanh năm suốt tháng ra ngoài làm công, toàn bộ tiền kiếm được đều đắp vào nhà ở, các ngôi nhà trông rất đẹp, chưa nói đến cách trang trí, chỉ cần nhìn bên ngoài đã không kém gì một số biệt thự. Vì vậy năm đó khi bà Mạc xây nhà, vấn đề suy xét đầu tiên cũng là xây một căn nhà kiểu tây như vậy, về sau nhờ có Mạc Hữu Phi và Hạ Mạc khuyên nhủ, lúc ấy mới biến thành tứ hợp viện thời xưa.
Chờ các thôn dân dần dần dọn đi, các yêu quái liền dọn vào mấy căn nhà đó ở. Nhận thấy đám yêu quái kia có ý thiện duyên, Long Viêm lại đệ đơn xin một khoản tiền tu sửa lại phòng ốc trong thôn họ Hạ lần nữa.
Lúc này các thôn dân đã nhận được tiền bồi thường, dọn tới khu chung cư Mạc Hữu Phi xây nên, các yêu quái vào ở nhà bọn họ.
Một đám yêu quái hoang dại bỗng được tiếp xúc với nền văn minh hiện đại của loài người chỉ là một sự cố.
Tuy các thôn dân không ở trong nhà nữa, nhưng có một số thứ không thể nào dời đi, ví dụ như cáp dây điện. Thân là một kẻ nghiện mạng xã hội, yêu cầu đầu tiên của Hoàng Đại Tiên đối với Đặc Điều Xử chính là nhanh chóng khôi phục hệ thống cấp điện cho bọn chúng. Vì thế chờ đến lúc các yêu quái dọn vào nhà ở, không chỉ một con yêu bị giật điện tưng bừng. Cũng may số yêu quái được Hoàng Đại Tiên triệu tới đều là yêu quái thực lực cao cường, nếu đổi thành mấy con tiểu yêu khác, không chừng đã mất mạng rồi.
Trước đây Hoàng Đại Tiên thường đi theo bà Mạc “làm việc”, về sau Đại Hắc tiếp nhận công việc của nó, lắm lúc trong quá trình tu luyện lại chạy lên mạng chơi, dù ở trong núi rừng hẻo lánh, nó vẫn vô cùng quen thuộc với các quy tắc xã hội loài người. Thừa dịp Đặc Điều Xử không ngừng bày tỏ thiện ý, Hoàng Đại Tiên chiếm được rất nhiều lợi ích từ Long Viêm, thứ tốt nhất chính là trang bị các đồ điện gia dụng cơ bản cho yêu quái.
Nó tốt bụng đòi phúc lợi cho yêu tộc, lại đào hố đám yêu quái chưa hiểu việc đời này thê thảm, cứ ba ngày lại hết hai ngày có yêu quái “đồng quy vu tận” với số đồ điện tử đó. Nếu không phải chúng muốn đi theo thần long trong truyền thuyết, chúng rất muốn phủi mông chạy thẳng về quê. Mẫn Vũ còn chưa kịp làm gì, chúng nó đã suýt bị mấy món đồ điện ấy hại chết!
Xã hội loài người đúng là quá phức tạp ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất