Hệ Thống Chữa Lành Của Nam Phụ
Chương 49: Phong chủ giả làm "nữ nhân"
Mặt trời lặng lẽ lặng xuống, màn đêm nhanh chóng bao phủ nhân gian. Ánh trăng vàng dịu như mật chảy tràn, lan tỏa khắp nhân gian, làm cho cảnh vật ban đêm trở nên lung linh, huyền ảo. Vũ Học sắc mặt vô cùng khó coi mặc y phục nữ nhân bước ra, Nguyên Quân Bạch cùng Cố Phong đang ngắm ánh trăng quay lại nhìn hắn.
Nguyên Quân Bạch nhìn hắn từ đầu đến chân trong y phục nữ nhân, trong lòng y vô cùng thỏa mãn nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh, y chỉ gật đầu chẳng nói gì. Cố Phong nhìn "Vân Thu" sư bá mặc y phục nữ nhân có chút cảm thán gật đầu nói:"Sư tôn nói rất đúng, Vân sư bá mặc y phục nữ nhân rất hợp."
Vũ Học bị câu nói của hắn chọc tức đến phát điên, hắn đành phải ôm cục tức khoanh tay quay sang chỗ khác, trong lòng hắn đầy những bất mãn, hai người các ngươi ức hϊếp người quá đáng mà. Nhất định sẽ có ngày, ta sẽ trả thù các ngươi.
Cảnh Đông đi đến chỗ Nguyên Quân Bạch cúi đầu tôn kính nói:"Tiên quân, tiếp theo ta phải làm gì?"
Nguyên Quân Bạch nghiêng đầu nhìn sang hắn, độ nghiêng khiến nhan sắc y tăng thêm vài phần. Y nói:"Ngươi đến chỗ ả ta, nghĩ cách dẫn ả ta đến chỗ này.", Cảnh Đông ôm quyền hành lễ rồi rời đi. Nguyên Quân Bạch nhìn sang Cố Phong và Vũ Học nói "hành động".
Ba người họ lập tức chia nhau ra hành động, Nguyên Quân Bạch và Cố Phong trèo lên nóc nhà của hai tòa nhà bên cạnh, Vũ Học im lặng đi thẳng đến chỗ mà Nguyên Quân Bạch sắp đặt. Nguyên Quân Bạch trốn trên nóc nhà âm thầm triệu ra thanh kiếm đợi Cảnh Đông dụ ả yêu quái đến.
Chưa đầy một khắc, có một bóng nữ nhân xuất hiện, Nguyên Quân Bạch ở trên nóc nhà nhìn xuống, bề ngoài ả ta cũng như bao nữ nhân khác, Cảnh Đông đi theo sau ả ta. Khoảng cảnh giữa hai người họ cách nhau vài bước chân, Cảnh Đông bỗng nhiên ngừng lại mà ả ta lại tiếp tục tiến bước đến chỗ Vũ Học.
Vũ Học mặc y phục nữ nhân quay lưng về phía ả, hắn im lặng chờ Nguyên Quân Bạch ra lệch tiếp theo, hắn đợi một lúc mà chẳng thấy y phát tín hiệu mà ả yêu quái kia lại chậm chậm bước đến chỗ hắn.
Nguyên Quân Bạch nhìn sang Cố Phong đang nấp trên nóc tòa nhà đối diện y, Cố Phong nhìn y. Nguyên Quân Bạch ra tín hiệu, hai người chậm chậm rút kiếm ra, Nguyên Quân Bạch một bước nhảy khỏi nóc nhà. Cố Phong cũng nhảy khỏi nóc nhà, hai người họ, mỗi người cầm một thanh kiếm lao tới chỗ ả ta.
Ả ta chỉ cách Vũ Học vài bước nữa thì có thể bắt được nhưng ả ta nhanh chóng cảnh giác phát hiện ra điều dị thường, ả ta phóng ra linh lực hướng đến chỗ Nguyên Quân Bạch và Cố Phong, Nguyên Quân Bạch lắc người né sang, Cố Phong cũng tránh né một cách dễ dàng.
Vũ Học quay người lùi lại một bước, Cảnh Đông lại nhanh chóng bước thêm một bước vào. Nguyên Quân Bạch và Cố Phong nhanh chóng bước vào vị trí, trận pháp cũng theo đó mà khởi động, ả ta nhìn xuống trận pháp dưới chân rồi nhìn Cảnh Đông, đôi mắt của ả nhanh chóng chuyển sang màu đỏ.
Nguyên Quân Bạch phóng ra linh lực, mặt đất liền nứt ra, vô số dây lửa ngoi lên quấn lấy tứ chi của ả, ả ta gào thét cố gắng thoát khỏi những dây lửa mà y tạo ra. Ả càng vùng vẫy, dây lửa càng quấn chặt ả ta hơn, ả ta cười lạnh nhìn về phía Cảnh Đông nói:"Ta mà chết ngươi chắc chắn sẽ bị người trong thành trách phạt vì để nữ nhi bọn họ chết."
Ả ta vừa dứt lời, hai tòa nhà ở phía sau hai người Nguyên Quân Bạch và Cố Phong lập tức có giọng nói cất tiếng:"Bọn ta sẽ không trách phạt thành chủ.", cùng lúc đó, cánh cửa của hai tòa nhà liền mở toang ra. Những người trong thành từ trong tòa nhà bước ra nhìn ả với ánh mắt căm hận, có người cất tiếng nói:"Chuyện này thành chủ không có tội, thành chủ hiền lành, tốt bụng sẽ không làm ra chuyện như vậy."
Những người khác đều đồng thanh tán thành với ý kiến của người nọ, Cảnh Đông nhìn người dân trong thành gật đầu tôn kính nói:"Đa tạ chư vị đã tin tưởng ta, sau khi giải quyết xong chuyện này ta nhất định sẽ chịu tội với mọi người."
Hắn nói xong lại nhìn sang ả yêu quái hại người trước mặt, sắc mặt lạnh lẽo trở nên nghiêm túc nói:"Nếu bắt ta phải chọn, ta hà gϊếŧ chết ngươi để chịu tội còn hơn là phải chứng kiến ngươi gϊếŧ hại các nàng."
Ả ta nghe xong rơi vào trầm tư nhanh sau đó lấy lại tinh thần nhìn Cảnh Đông nở nụ cười quái dị, Nguyên Quân Bạch thầm than không ổn, vừa dứt lời những dây lửa trói ả ta liền bị đứt. Nguyên Quân Bạch và Cố Phong tạo kết giới bảo vệ người trong thành. Vô số hòn đá to nhỏ bay đến chỗ hai người họ nhưng bị kết giới chặn lại.
Cảnh Đông và Vũ Học lao đến chỗ ả đánh nhau, ba người đánh nhau từ dưới đất lên trên không, tốc độ của ba người rất nhanh, người thường khó mà thấy rõ. Nguyên Quân Bạch đứng ở phía dưới nhìn lên nghĩ bụng, một mình Cảnh Đông đã không đánh lại. Không biết có thêm Vũ Học thì có thể nắm lấy phần thắng không?
Ba người dừng đánh, ả ta hiện nguyên hình, phía sau ả mọc ra rất nhiều chân, Nguyên Quân Bạch nhìn kỹ hơn mới biết những chân đó đều là chân nhện, ả ta tung ra một luồng sức mạnh màu đỏ phóng đến chỗ hai người Vũ Học và Cảnh Đông.
Vũ Học và Cảnh Đông hợp sức lại phóng linh lực đến chỗ ả, hai luồng linh lực ngang ngửng nhau va chạm vào nhau tạo ra một ánh sáng trắng. Một lúc hồi lâu, Vũ Học và Cảnh Đông sắp cạn linh lực, Nguyên Quân Bạch nhìn hai người họ thầm không ổn, hai người đã không đánh lại thì làm sao thu phục ả.
Linh lực của tu sĩ có giới hạn, điều này mọi tu sĩ đều biết. Nguyên Quân Bạch nhìn Cố Phong ra hiệu, hắn thấy tín hiệu gật đầu. Nguyên Quân Bạch cất tiếng, giọng nói của y vang đến chỗ hai người họ:"Vân Thu, Cảnh Đông đổi chỗ."
Nguyên Quân Bạch nhìn hắn từ đầu đến chân trong y phục nữ nhân, trong lòng y vô cùng thỏa mãn nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh, y chỉ gật đầu chẳng nói gì. Cố Phong nhìn "Vân Thu" sư bá mặc y phục nữ nhân có chút cảm thán gật đầu nói:"Sư tôn nói rất đúng, Vân sư bá mặc y phục nữ nhân rất hợp."
Vũ Học bị câu nói của hắn chọc tức đến phát điên, hắn đành phải ôm cục tức khoanh tay quay sang chỗ khác, trong lòng hắn đầy những bất mãn, hai người các ngươi ức hϊếp người quá đáng mà. Nhất định sẽ có ngày, ta sẽ trả thù các ngươi.
Cảnh Đông đi đến chỗ Nguyên Quân Bạch cúi đầu tôn kính nói:"Tiên quân, tiếp theo ta phải làm gì?"
Nguyên Quân Bạch nghiêng đầu nhìn sang hắn, độ nghiêng khiến nhan sắc y tăng thêm vài phần. Y nói:"Ngươi đến chỗ ả ta, nghĩ cách dẫn ả ta đến chỗ này.", Cảnh Đông ôm quyền hành lễ rồi rời đi. Nguyên Quân Bạch nhìn sang Cố Phong và Vũ Học nói "hành động".
Ba người họ lập tức chia nhau ra hành động, Nguyên Quân Bạch và Cố Phong trèo lên nóc nhà của hai tòa nhà bên cạnh, Vũ Học im lặng đi thẳng đến chỗ mà Nguyên Quân Bạch sắp đặt. Nguyên Quân Bạch trốn trên nóc nhà âm thầm triệu ra thanh kiếm đợi Cảnh Đông dụ ả yêu quái đến.
Chưa đầy một khắc, có một bóng nữ nhân xuất hiện, Nguyên Quân Bạch ở trên nóc nhà nhìn xuống, bề ngoài ả ta cũng như bao nữ nhân khác, Cảnh Đông đi theo sau ả ta. Khoảng cảnh giữa hai người họ cách nhau vài bước chân, Cảnh Đông bỗng nhiên ngừng lại mà ả ta lại tiếp tục tiến bước đến chỗ Vũ Học.
Vũ Học mặc y phục nữ nhân quay lưng về phía ả, hắn im lặng chờ Nguyên Quân Bạch ra lệch tiếp theo, hắn đợi một lúc mà chẳng thấy y phát tín hiệu mà ả yêu quái kia lại chậm chậm bước đến chỗ hắn.
Nguyên Quân Bạch nhìn sang Cố Phong đang nấp trên nóc tòa nhà đối diện y, Cố Phong nhìn y. Nguyên Quân Bạch ra tín hiệu, hai người chậm chậm rút kiếm ra, Nguyên Quân Bạch một bước nhảy khỏi nóc nhà. Cố Phong cũng nhảy khỏi nóc nhà, hai người họ, mỗi người cầm một thanh kiếm lao tới chỗ ả ta.
Ả ta chỉ cách Vũ Học vài bước nữa thì có thể bắt được nhưng ả ta nhanh chóng cảnh giác phát hiện ra điều dị thường, ả ta phóng ra linh lực hướng đến chỗ Nguyên Quân Bạch và Cố Phong, Nguyên Quân Bạch lắc người né sang, Cố Phong cũng tránh né một cách dễ dàng.
Vũ Học quay người lùi lại một bước, Cảnh Đông lại nhanh chóng bước thêm một bước vào. Nguyên Quân Bạch và Cố Phong nhanh chóng bước vào vị trí, trận pháp cũng theo đó mà khởi động, ả ta nhìn xuống trận pháp dưới chân rồi nhìn Cảnh Đông, đôi mắt của ả nhanh chóng chuyển sang màu đỏ.
Nguyên Quân Bạch phóng ra linh lực, mặt đất liền nứt ra, vô số dây lửa ngoi lên quấn lấy tứ chi của ả, ả ta gào thét cố gắng thoát khỏi những dây lửa mà y tạo ra. Ả càng vùng vẫy, dây lửa càng quấn chặt ả ta hơn, ả ta cười lạnh nhìn về phía Cảnh Đông nói:"Ta mà chết ngươi chắc chắn sẽ bị người trong thành trách phạt vì để nữ nhi bọn họ chết."
Ả ta vừa dứt lời, hai tòa nhà ở phía sau hai người Nguyên Quân Bạch và Cố Phong lập tức có giọng nói cất tiếng:"Bọn ta sẽ không trách phạt thành chủ.", cùng lúc đó, cánh cửa của hai tòa nhà liền mở toang ra. Những người trong thành từ trong tòa nhà bước ra nhìn ả với ánh mắt căm hận, có người cất tiếng nói:"Chuyện này thành chủ không có tội, thành chủ hiền lành, tốt bụng sẽ không làm ra chuyện như vậy."
Những người khác đều đồng thanh tán thành với ý kiến của người nọ, Cảnh Đông nhìn người dân trong thành gật đầu tôn kính nói:"Đa tạ chư vị đã tin tưởng ta, sau khi giải quyết xong chuyện này ta nhất định sẽ chịu tội với mọi người."
Hắn nói xong lại nhìn sang ả yêu quái hại người trước mặt, sắc mặt lạnh lẽo trở nên nghiêm túc nói:"Nếu bắt ta phải chọn, ta hà gϊếŧ chết ngươi để chịu tội còn hơn là phải chứng kiến ngươi gϊếŧ hại các nàng."
Ả ta nghe xong rơi vào trầm tư nhanh sau đó lấy lại tinh thần nhìn Cảnh Đông nở nụ cười quái dị, Nguyên Quân Bạch thầm than không ổn, vừa dứt lời những dây lửa trói ả ta liền bị đứt. Nguyên Quân Bạch và Cố Phong tạo kết giới bảo vệ người trong thành. Vô số hòn đá to nhỏ bay đến chỗ hai người họ nhưng bị kết giới chặn lại.
Cảnh Đông và Vũ Học lao đến chỗ ả đánh nhau, ba người đánh nhau từ dưới đất lên trên không, tốc độ của ba người rất nhanh, người thường khó mà thấy rõ. Nguyên Quân Bạch đứng ở phía dưới nhìn lên nghĩ bụng, một mình Cảnh Đông đã không đánh lại. Không biết có thêm Vũ Học thì có thể nắm lấy phần thắng không?
Ba người dừng đánh, ả ta hiện nguyên hình, phía sau ả mọc ra rất nhiều chân, Nguyên Quân Bạch nhìn kỹ hơn mới biết những chân đó đều là chân nhện, ả ta tung ra một luồng sức mạnh màu đỏ phóng đến chỗ hai người Vũ Học và Cảnh Đông.
Vũ Học và Cảnh Đông hợp sức lại phóng linh lực đến chỗ ả, hai luồng linh lực ngang ngửng nhau va chạm vào nhau tạo ra một ánh sáng trắng. Một lúc hồi lâu, Vũ Học và Cảnh Đông sắp cạn linh lực, Nguyên Quân Bạch nhìn hai người họ thầm không ổn, hai người đã không đánh lại thì làm sao thu phục ả.
Linh lực của tu sĩ có giới hạn, điều này mọi tu sĩ đều biết. Nguyên Quân Bạch nhìn Cố Phong ra hiệu, hắn thấy tín hiệu gật đầu. Nguyên Quân Bạch cất tiếng, giọng nói của y vang đến chỗ hai người họ:"Vân Thu, Cảnh Đông đổi chỗ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất