Hệ Thống Chữa Lành Của Nam Phụ

Chương 58: Giải cứu (2)

Trước Sau
Hạ Tử chạy ra khỏi điện, cậu đi đến một nơi vô cùng vắng vẻ, cậu nhìn xung quanh rồi mới lấy từ trong túi càn khôn ra một con bướm trắng. Bướm trắng bay đi, Hạ Tử ngay lập tức đi theo con bướm ấy, con bướm ấy bay không nhanh cũng không chậm, cũng chẳng bay quá cao cũng không bay quá thấp. Con bướm ấy dường như có linh tính dẫn Hạ Tử tránh được tất cả thuộc hạ của Bất Nam.

Con bướm trắng dẫn Hạ Tử đến một căn phòng cách điện một con đường khá xa, khung cảnh xung quanh căn phòng khá đẹp, Hạ Tử đứng bên ngoài căn phòng có chút do dự, có nên đẩy cửa phòng đi vào hay không?

Nhưng khi nhớ đến sư tôn từng cứu ca ca và cậu, từng giúp họ bước vào con đường tu hành. Y đã từng làm nhiều thứ cho ca ca và cậu, lúc này Hạ Tử cũng lấy tinh thần mà nhẹ đẩy cửa đi vào. Tiếng cũ kĩ vang lên, lúc này bướm trắng bay đến đậu lên vai Hạ Tử. Đôi cánh trắng của nó đập vài cái ra hiệu cho Hạ Tử tiến lên phía trước.

Hạ Tử chậm chậm đi vào trong, cậu nhìn tứ phía căn phòng, cuối cùng tầm nhìn của cậu ngừng lại chiếc giường khá lộng lẫy ở trước mặt, một bóng người thanh y quen thuộc. Hạ Tử ngay lập tức bước chiếc giường, cậu đi càng gần mới nhìn rõ hơn. Y cúi đầu trầm mặc hướng về phía cậu, lúc này Hạ Tử đi đến cạnh giường, con bướm trên vai đập cánh bay xung quanh người y như đang thu hút ánh nhìn của y.

Nguyên Quân Bạch nhìn thấy bướm trắng đang bay quanh mình dường như y có chút nghi ngờ, y ngẩng đầu. Khuôn mặt ngây thơ quen thuộc của Hạ Tử xuất hiện trước mắt y, Nguyên Quân Bạch nhìn Hạ Tử đến ngây người, rốt cuộc là thực hay mơ?

Hạ Tử nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, cậu run giọng gọi y một tiếng "sư tôn", Nguyên Quân Bạch ngay lập tức lao đến ôm lấy cậu. Hạ Tử vui mừng ôm lấy y, Nguyên Quân Bạch rơi lệ vừa khóc vừa cười nói:"Cuối cùng cũng đến."

Hạ Tử gật đầu nói:"Đúng vậy, con đến cứu người.", Nguyên Quân Bạch vui mừng khốn xiết.

---

Ba canh giờ trước, Hạ Thanh cùng Hạ Tử ngồi trong thư phòng. Bỗng nhiên có thuộc hạ vô cùng gấp gáp chạy đến bên cạnh ghé vào tai Hạ Thanh nói. Hạ Thanh vừa nghe xong sắc mặt bình tĩnh bỗng chốc xuất hiện vài phần đại biến, Hạ Thanh buông quyển sách trên tay xuống nhìn sang thuộc hạ bên cạnh nói:"Ngươi mau theo dõi tiếp hành động của hắn. Nếu hắn có hành động gì thì lập tức báo cho ta biết."

Thuộc hạ cúi đầu hành lễ nói "Vâng" một tiếng, nhanh chóng biến mất. Hạ Thanh không nói một lời đi đến bên cạnh Hạ Tử, không để cậu phản ứng thì đã bị hắn nắm lấy cánh tay kéo đi. Hạ Tử nhìn Hạ Thanh bất ngờ hỏi:"Ca ca, có chuyện gì sao?"

Hạ Thanh kéo cậu ra khỏi thư phòng liền vẽ ra một trận pháp dịch chuyển, hắn vừa vẽ vừa nói:"Thuộc hạ của ta nói ma đế bắt một tu sĩ, người đó có mái tóc trắng, mặc thanh y, khuôn mặt vô cùng tuấn tú. Còn nghe thấy tên của tu sĩ đó."



Hạ Tử đứng bên cạnh hắn, cậu nhìn hắn vẽ trận pháp nghiêm túc hỏi:"Vậy thuộc hạ của huynh nói như thế nào?", Hạ Thanh ngừng vẽ, hắn ngẩng đầu nhìn đệ đệ đã không còn ngây thơ như ngày nào, Hạ Tử nhìn ca ca của cậu. Cậu nhìn thấy tia lo lắng trong mắt ca ca của cậu, trong lòng cậu có chút không yên. Hạ Thanh lại nhìn sang trận pháp trên mặt đất nói:"Tu sĩ mà ma đế bắt chính là sư tôn của chúng ta."

Hạ Tử nghe xong bất ngờ, cậu nhìn Hạ Thanh với ánh mắt "không thể nào", cậu lùi lại lẩm bẩm "không thể nào". Hạ Thanh cũng biết đệ đệ mình nghe tin này rất sốc nhưng bây giờ hắn cũng chả biết làm sao chỉ có thể đi tìm Đại sư huynh. Hạ Tử lẩm bẩm một lúc mới khôi phục tinh thần, cậu ngồi xổm xuống cùng ca ca vẽ trận pháp.

Trận pháp nhanh chóng được vẽ xong, Hạ Thanh sắp xếp công việc ở Yêu giới rồi mới cùng Hạ Tử bước vào trận pháp dịch chuyển đến Thanh Phong môn. Huynh đệ Hạ Thanh nhanh chóng đến trước cổng Thanh Phong môn. Hai đệ tử gánh cửa thấy huynh đệ bọn họ liền cúi người tôn kính cho hai người họ vào.

Hạ Thanh và Hạ Tử ngay lập tức đi tìm Trịnh Phong Điền, Trịnh Phong Điền thấy huynh đệ bọn họ liền vui mừng nhưng chưa được bao lâu thì lại buồn rầu, Trịnh Phong Điền vỗ vai Hạ Thanh muốn nói chuyện Nguyên Quân Bạch bị bắt nhưng Hạ Thanh lại nhanh chóng cướp lời của hắn:"Chưởng môn, ngài đây muốn nói chuyện sư tôn ta bị bắt về ma giới có phải không?"

Trịnh Phong Điền nghe vậy, lúc đầu hắn có chút bất ngờ nhưng sau đó hắn khôi phục vẻ mặt bất ngờ lại gật đầu nói:"Đúng vậy..."

Hắn còn chưa nói xong liền bị Hạ Thanh ngắt lời, hắn lo lắng nhìn Trịnh Phong Điền nói:"Chưởng môn, Cố sư huynh hiện tại đang ở đâu vậy?", Trịnh Phong Điền ngay lập tức không kéo dài thời gian của hai huynh đệ họ mà nói ra Cố Phong đang ở nơi nào.

Hạ Thanh và Hạ Tử nghe xong ngay lập tức cúi đầu hành lễ rồi nhanh chóng rời đi, Trịnh Phong Điền nhìn huynh đệ bọn họ rời đi không hề tức giận. Hắn bây giờ cũng chẳng khác gì huynh đệ bọn họ, hắn chỉ muốn nhanh chóng tìm ra cách cứu y.

Huynh đệ Hạ Thanh nhanh chóng xuất hiện trước cổng môn Khinh Lâm, hai đệ tử của Khinh Lâm môn thấy người lạ liền chặn họ lại. Hạ Thanh cúi đầu ôm quyền nói:"Hai vị huynh đệ có thể vào báo với chưởng môn Khinh Lâm rằng có đệ tử từ Thanh Phong môn đến tìm."

Một trong số hai đệ tử nhanh chóng chạy vào báo cho Nguyên Vu Hàn. Chưa được nửa canh giờ, vị đệ tử ấy chạy ra nhanh chóng dẫn huynh đệ Hạ Thanh đến chỗ Nguyên Vu Hàn, huynh đệ Hạ Thanh đứng bên ngoài phòng, Hạ Thanh lễ phép cất tiếng:"Đã làm phiền."

Hắn vươn tay đẩy cửa đi vào, thấy ba người Cố Phong, Nguyên Vu Hàn và Vũ Học đang ngồi trên ghế, ánh mắt có chút bất ngờ nhìn huynh đệ Hạ Thanh. Huynh đệ Hạ Thanh bước vào cúi đầu tôn kính, Vũ Học thấy hai huynh đệ họ trở lại liền vui mừng, Hạ Thanh đứng thẳng lưng nói thẳng vào chủ đề:"Các vị đã tìm ra cách cứu sư tôn chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau