Tiểu Ca Ca, Anh Không Thoát Được Đâu!
Chương 60
Căn nhà lớn hiện tại chia thành hai khu vực: Nguyên Thần và Phương Dịch. Chỗ Nguyên Thần họp mặt gần như đầy đủ cả bọn đàn em của Trình An Khước, còn chỗ Phương Dịch chỉ có mỗi Lâm Sa Sa và một tên gác cửa vừa đuổi kịp tới.
Lâm Sa Sa bóp mặt Phương Dịch, nghiến răng nghiến lợi:
- Tất cả là do mày, từ mày mà ra hết.
Anh hất tay ả ra khỏi mặt nhìn, giọng lạnh băng:
- Có thôi đi không ? Lúc nào cũng đổ lỗi cho người khác, tại sao không xem lại bản thân mình như thế nào ?
- Mày nói gì ? - Lâm Sa Sa ngạc nhiên trước câu nói của Phương Dịch. Với ả, anh chưa từng nói ra những lời như thế.
Cũng phải. Phương Dịch trước nay luôn xem xét kĩ mọi chuyện trước khi mở lời, chỉ là hôm nay anh phải " ác độc " một chút:
- Chị sa cơ thất thế chẳng phải cũng là con đường bản thân lựa chọn hay sao ?
Lâm Sa Sa cờ bạc nghiện hút, ăn chơi trác táng, trước mặt thanh cao nhưng sau lưng lại đi tìm MB. Chuyện này bản thân cô ả phải là người rõ nhất.
Thẹn quá hóa giận, ả trừng mắt đẩy vào vai Phương Dịch:
- Mày cũng chỉ là loại dựa hơi để đặt chân vào Nguyên thị thì có tư cách gì dạy đời tao ?
- Con mắt nào của chị nhìn thấy tôi dựa hơi người khác ? Nếu như không nhầm thì hồ sơ của tôi được đánh giá cao nhất trong phòng kinh doanh.
Như bị chặn họng không biết ú ớ ra làm sao, Phương Dịch rõ ràng đang nhắm vào ả. Trong phòng kinh doanh, hồ sơ của ả là loại thấp kém nhất, nếu không vì " dâng thân " làm sao ả có thể đường đường chính chính bước vào Nguyên thị ? Cuối cùng vẫn là ả suy bụng ta ra bụng người.
- Mày... Mày chẳng phải mày cũng đang lợi dụng Nguyên tổng đấy sao ? Đồng tính luyến ái, kinh tởm. - Lâm Sa Sa cố vắt óc cũng tìm được thứ cần tìm.
- Tôi và Nguyên Thần là hai bên cùng tiến, chính là đến bằng tình cảm. Thứ kinh tởm chính là thứ thối nát trong não của chị. Bây giờ đã là thời đại văn minh, còn có chuyện kì thị giới tính hay sao ? - Phương Dịch mặt không biến sắc gằng ra từng chữ.
Đối diện với ánh nhìn lạnh lẽo của anh, ả hơi run người bởi quá giống với Nguyên Thần, nhưng lại mang sự ôn nhu sắc bén của Phương Dịch. Ả giật lùi về sau đụng phải tên gác cửa mới hoàn hồn trở lại, tỏ vẻ thanh cao ra lệnh:
- Ngơ ra đó làm gì ? Còn không mau gông cố nó.
Phương Dịch đang trong cơn tức giận, anh dùng sức co chân đạp thẳng vào người tên kia khiến y ngã vào Lâm Sa Sa. Anh thừa cơ bỏ chạy.
Anh chạy xuống tầng trệt, do bị truy đuổi gay gắt nên cứ nhắm một đường mà thằng tiến. Nào ngờ lại chạy thẳng vào đại sảnh - nơi Nguyên Thần và Trình An Khước đang ở đó.
Cảnh tượng trước mắt anh quá hãi hùng. Nguyên Thần vung một tràn những cú đấm vào một tên đang nằm dưới đất, mỗi đòn vụt xuống lại có một tràn máu phún ra. Nguyên Thần hổn hển lau những giọt máu trên mặt, xung quanh hắn là những tên to con nằm rạp dưới đất kêu la thảm thiết. Vừa chạm mắt, hai người đã không giấu được cơn xúc động.
Trình An Khước chộp lấy tay Phương Dịch đẩy ngã ra phía sau, bọn đàn em nhanh chóng đè vai anh xuống.
- Đông đủ thì cuộc chơi thêm thú vị. - Gã vỗ tay bôm bốp cười lớn, bọn đàn em chẳng hiểu gì cũng cười theo.
Gã đi đến vuốt ve gương mặt tinh xảo của người gã thầm ao ước bấy lâu nay, Nguyên Thần tiến lên đã bị một đám khác chặn lại. Phương Dịch tránh khỏi bàn tay dơ bẩn của gã.
- Sợ tôi sao ?
- Đừng đánh giá cao bản thân mình. Đây gọi là kinh tởm.
- Kinh tởm tôi ? Em ngày ngày ngậm lấy " thứ đó " của Nguyên Thần vậy mà bảo tôi kinh tởm ? - Chưa đợi Phương Dịch đáp trả gã đã cười lớn. - Quên mất Nguyên Thần cưng chiều em như vậy sao có thể để em làm chuyện đó được.
* Rầm ! * - Tên cuối cùng trong đám côn đồ đứng ra chặn Nguyên Thần đã ngã xuống nền gỗ.
Trình An Khước biết ngay tình thế cấp bách, gã vòng ra sau lưng nắm cằm Phương Dịch hướng về Nguyên Thần:
- Bước tới đây thử xem, tôi không nghĩ Phương Dịch sẽ toàn mạng.
Nguyên Thần nhìn vào bàn tay siết chặt vào cằm Phương Dịch, cơ bắp cả người vì nóng giận cực điểm mà nổi lên căng cả áo. Hắn lùi về sau.
- Bản hợp đồng trên bàn, muốn gặp nhau thì 25% không khó đâu nhỉ ? Nếu không thì người sẽ là của tôi. - Gã cười đắc thắng, từng tế bào cơ thể như muốn bay tận tầng mây.
Phương Dịch có lẽ đã hiểu phần nào câu chuyện. Anh chẳng biết bản thân mình có mong hắn kí hay là không. Anh chỉ có thể nhìn hắn.
Nguyên Thần giương mắt nhìn Phương Dịch, rồi lại nhìn gã. Tia sắc bén ẩn ẩn hiện hiện, cảm giác như nổ lửa:
- Không kí.
_______________________
Lời tác giả: Tuii sắp bước vào kì thi quan trọng nên có lẽ truyện sẽ ra chậm hơn so với bình thường một tẹo.
À mà acc Facebook vẫn chưa lấy lại được :(((
Nếu như không lấy được có lẽ sau khi kết thúc truyện tuii sẽ đổi acc Mangatoon khác vì nó có liên kết với Facebook cũ. Tuii sẽ vẫn giữ tên Mộc Thương Duyễn nên mọi người đừng quên tuii nha :(((
Yêu mọi người.
Lâm Sa Sa bóp mặt Phương Dịch, nghiến răng nghiến lợi:
- Tất cả là do mày, từ mày mà ra hết.
Anh hất tay ả ra khỏi mặt nhìn, giọng lạnh băng:
- Có thôi đi không ? Lúc nào cũng đổ lỗi cho người khác, tại sao không xem lại bản thân mình như thế nào ?
- Mày nói gì ? - Lâm Sa Sa ngạc nhiên trước câu nói của Phương Dịch. Với ả, anh chưa từng nói ra những lời như thế.
Cũng phải. Phương Dịch trước nay luôn xem xét kĩ mọi chuyện trước khi mở lời, chỉ là hôm nay anh phải " ác độc " một chút:
- Chị sa cơ thất thế chẳng phải cũng là con đường bản thân lựa chọn hay sao ?
Lâm Sa Sa cờ bạc nghiện hút, ăn chơi trác táng, trước mặt thanh cao nhưng sau lưng lại đi tìm MB. Chuyện này bản thân cô ả phải là người rõ nhất.
Thẹn quá hóa giận, ả trừng mắt đẩy vào vai Phương Dịch:
- Mày cũng chỉ là loại dựa hơi để đặt chân vào Nguyên thị thì có tư cách gì dạy đời tao ?
- Con mắt nào của chị nhìn thấy tôi dựa hơi người khác ? Nếu như không nhầm thì hồ sơ của tôi được đánh giá cao nhất trong phòng kinh doanh.
Như bị chặn họng không biết ú ớ ra làm sao, Phương Dịch rõ ràng đang nhắm vào ả. Trong phòng kinh doanh, hồ sơ của ả là loại thấp kém nhất, nếu không vì " dâng thân " làm sao ả có thể đường đường chính chính bước vào Nguyên thị ? Cuối cùng vẫn là ả suy bụng ta ra bụng người.
- Mày... Mày chẳng phải mày cũng đang lợi dụng Nguyên tổng đấy sao ? Đồng tính luyến ái, kinh tởm. - Lâm Sa Sa cố vắt óc cũng tìm được thứ cần tìm.
- Tôi và Nguyên Thần là hai bên cùng tiến, chính là đến bằng tình cảm. Thứ kinh tởm chính là thứ thối nát trong não của chị. Bây giờ đã là thời đại văn minh, còn có chuyện kì thị giới tính hay sao ? - Phương Dịch mặt không biến sắc gằng ra từng chữ.
Đối diện với ánh nhìn lạnh lẽo của anh, ả hơi run người bởi quá giống với Nguyên Thần, nhưng lại mang sự ôn nhu sắc bén của Phương Dịch. Ả giật lùi về sau đụng phải tên gác cửa mới hoàn hồn trở lại, tỏ vẻ thanh cao ra lệnh:
- Ngơ ra đó làm gì ? Còn không mau gông cố nó.
Phương Dịch đang trong cơn tức giận, anh dùng sức co chân đạp thẳng vào người tên kia khiến y ngã vào Lâm Sa Sa. Anh thừa cơ bỏ chạy.
Anh chạy xuống tầng trệt, do bị truy đuổi gay gắt nên cứ nhắm một đường mà thằng tiến. Nào ngờ lại chạy thẳng vào đại sảnh - nơi Nguyên Thần và Trình An Khước đang ở đó.
Cảnh tượng trước mắt anh quá hãi hùng. Nguyên Thần vung một tràn những cú đấm vào một tên đang nằm dưới đất, mỗi đòn vụt xuống lại có một tràn máu phún ra. Nguyên Thần hổn hển lau những giọt máu trên mặt, xung quanh hắn là những tên to con nằm rạp dưới đất kêu la thảm thiết. Vừa chạm mắt, hai người đã không giấu được cơn xúc động.
Trình An Khước chộp lấy tay Phương Dịch đẩy ngã ra phía sau, bọn đàn em nhanh chóng đè vai anh xuống.
- Đông đủ thì cuộc chơi thêm thú vị. - Gã vỗ tay bôm bốp cười lớn, bọn đàn em chẳng hiểu gì cũng cười theo.
Gã đi đến vuốt ve gương mặt tinh xảo của người gã thầm ao ước bấy lâu nay, Nguyên Thần tiến lên đã bị một đám khác chặn lại. Phương Dịch tránh khỏi bàn tay dơ bẩn của gã.
- Sợ tôi sao ?
- Đừng đánh giá cao bản thân mình. Đây gọi là kinh tởm.
- Kinh tởm tôi ? Em ngày ngày ngậm lấy " thứ đó " của Nguyên Thần vậy mà bảo tôi kinh tởm ? - Chưa đợi Phương Dịch đáp trả gã đã cười lớn. - Quên mất Nguyên Thần cưng chiều em như vậy sao có thể để em làm chuyện đó được.
* Rầm ! * - Tên cuối cùng trong đám côn đồ đứng ra chặn Nguyên Thần đã ngã xuống nền gỗ.
Trình An Khước biết ngay tình thế cấp bách, gã vòng ra sau lưng nắm cằm Phương Dịch hướng về Nguyên Thần:
- Bước tới đây thử xem, tôi không nghĩ Phương Dịch sẽ toàn mạng.
Nguyên Thần nhìn vào bàn tay siết chặt vào cằm Phương Dịch, cơ bắp cả người vì nóng giận cực điểm mà nổi lên căng cả áo. Hắn lùi về sau.
- Bản hợp đồng trên bàn, muốn gặp nhau thì 25% không khó đâu nhỉ ? Nếu không thì người sẽ là của tôi. - Gã cười đắc thắng, từng tế bào cơ thể như muốn bay tận tầng mây.
Phương Dịch có lẽ đã hiểu phần nào câu chuyện. Anh chẳng biết bản thân mình có mong hắn kí hay là không. Anh chỉ có thể nhìn hắn.
Nguyên Thần giương mắt nhìn Phương Dịch, rồi lại nhìn gã. Tia sắc bén ẩn ẩn hiện hiện, cảm giác như nổ lửa:
- Không kí.
_______________________
Lời tác giả: Tuii sắp bước vào kì thi quan trọng nên có lẽ truyện sẽ ra chậm hơn so với bình thường một tẹo.
À mà acc Facebook vẫn chưa lấy lại được :(((
Nếu như không lấy được có lẽ sau khi kết thúc truyện tuii sẽ đổi acc Mangatoon khác vì nó có liên kết với Facebook cũ. Tuii sẽ vẫn giữ tên Mộc Thương Duyễn nên mọi người đừng quên tuii nha :(((
Yêu mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất