Luật Sư Hạng Nhất

Chương 209: Án Ông lắc đầu (8)

Trước Sau
Edit: Bonnie

Kiểm tra lại trên toà là một quy trình trong xét xử của Liên Minh, nếu như chứng cứ của bên truy tố có vấn đề, thường sẽ áp dụng việc đó. Bình thường là để chứng cứ không được tin tưởng kiểm tra lại lần nữa, để thẩm phán và bồi thẩm đoàn tận mắt thấy kết quả, dùng điều đó để triệt tiêu tất cả hoài nghi.

Nói chung, bên truy tố rất tình nguyện làm việc này, có thể hoàn toàn xác định lại chứng cứ, sao lại không làm?

Chỉ là đa số thời điểm đều không đến mức phải làm tới một bước này.

Theo đó, lúc này có vô số ánh mắt của toàn Liên Minh đang nhìn vào bản án, khiến tất cả mọi người không thể không cẩn thận suy ngẫm.

“Chúng tôi đã đưa bản mẫu dịch thể lấy được trên quần áo của người bị hại đến rồi, chắc hẳn bị cáo Horace Ji cũng đã được kiểm tra kết quả trước khi ra toà, so sánh ngay tại chỗ là biết.”

Thẩm phán suy nghĩ một lát, gật đầu đồng ý.

Thế là, ba phút sau, thiết bị đo lường mà tập đoàn Xuân Đằng tặng cho toà án tối cao Decama đã có đất dụng võ.

Thiết bị được cảnh sát toà án khởi động, máy kiểm soát được liên kết đến bàn của luật sư truy tố và luật sư biện hộ.

Nhân viên kiểm tra Hunter lấy bản mẫu dịch thể trong kho chứng cứ của toà án ở trước mắt bao người, đưa vào thiết bị đo lường. Lại lấy bản mẫu kiểm tra của bị cáo Horace Ji trước khi ra toà, cũng đưa vào thiết bị luôn.

Thiết bị này không hổ là cao cấp nhất tinh tế hiện nay, đối chiếu 1-1 với nó như thế này chỉ là một bữa ăn sáng, thanh tiến độ tăng lên rất nhanh chóng.

Gần như chỉ trong nháy mắt, kết quả so sánh đã hiện ra trên toàn bộ màn hình.

Bên trái là số liệu dịch thể do bên truy tố cung cấp, bên phải là Horace Ji.

Mới bắt đầu là một vài số liệu khác, ví dụ như tế bào máu chẳng hạn, bộ phận này có chênh lệch là điều rất bình thường, dù sao là số liệu của cùng một người sau khoảng thời gian dài, có thể sẽ có biến hóa rất nhỏ.

Tiếp theo là phản ứng với thuốc.

Trong dịch thể mà bên truy tố đưa ra, có rất ít phản ứng với thuốc, chỉ có hai loại, một tên là BHD3, cực kì ít. Một cái khác gọi là JT14, hơi ít.

Mà trong báo cáo của Horace Ji, có rất nhiều phản ứng với thuốc, dù sao gã được đưa từ bệnh viện đến đây, trong khoảng thời gian này cũng dùng không ít thuốc. Trong hai hàng tên chỉ có JT14, lại không có bóng dáng của BHD3.

Cố Yến khẽ nhìn qua, những người khác lại không thèm để ý đến chỗ này, bởi vì những thứ đó không quan trọng.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào một hàng cuối cùng, đó là số liệu so sánh gen.

Số liệu gen hai bên trái phải đều được đánh dấu thành màu đỏ, kết quả là bốn chữ lớn:

Hoàn toàn nhất trí.



Nhìn thấy kết quả này, nhân viên kiểm tra hất cao cằm, dang tay ra với Cố Yến: “Kết quả đã có rồi, còn có cái gì để nghi ngờ không? Không có.”

Luật sư Gaunt cũng có vẻ phấn chấn.

Hắn ta đang định đứng dậy tổng kết, lại thấy Cố Yến thu hồi ánh mắt từ màn hình về, nhìn ghế nhân chứng nói: “Kết quả thể hiện là hoàn toàn nhất trí.”

Nhân viên kiểm tra Hunter: “Đúng thế, hoàn toàn nhất trí! Có nghĩa là hai số liệu gen đều ăn khớp, không có một chút sơ suất nào, có thể xác nhận 100% là dịch thể của bị cáo Horace Ji, không có bất cứ vấn đề gì.”

Cố Yến lại nói: “Sai, hoàn toàn nhất trí mới có vấn đề.”

Hunter không phản ứng kịp: “Cái gì sai?”

“Bản mẫu dịch thể mà mấy người đưa ra đến từ người bị hại Elie Blanc.”

Hunter nhíu mày: “Đúng, không phải mới vừa nói qua?”

“Elie Blanc được phát hiện ở hiện trường số 3, nhà kho Đông Giao bị bỏ hoang ở khu Mộc Linh hành tinh Hồng Thạch. Thời gian xảy ra hành vi xâm hại ở hiện trường là ngày 26 tháng 9, phỏng đoán cụ thể là 8 đến 9 giờ tối. Vài phút trước mấy người còn nhấn mạnh, chứng cứ cho thấy không có dấu vết hiện trường bị xâm nhập hai lần, như vậy dịch thể này hẳn là được để lại trên quần áo cùng ngày xảy ra vụ án, tôi nói đúng chứ?” Cố Yến nói.

Hunter gật đầu: “Đúng, không sai.”

“Mọi người đều biết, đương sự Horace Ji của tôi vẫn luôn ở bệnh viện Xuân Đằng trước khi phiên toà mở ra, nguyên nhân nằm viện là lây nhiễm virut RK13, khởi nguồn của việc lây nhiễm là sửa đổi gen không chính quy, bởi vậy tất cả bệnh nhân từ thời kỳ ủ bệnh chuyển hóa thành dương tính đều bị tổn thương về gen với những mức độ khác nhau.”

“Ngày 15 tháng 12, đương sự Horace Ji của tôi ở kiểm tra ra virus trên tàu con thoi, được đưa đến trụ sở chính viện Xuân Đằng, căn cứ vào báo cáo kiểm tra của bệnh viện, từ tháng 9 đến tháng 11, virut RK13 trong cơ thể Horace Ji đang ở thời kỳ ủ bệnh, hiển nhiên ngày xảy ra việc xâm hại là 26 tháng 9 cũng ở trong đó. Như vậy xin hỏi…”

Cố Yến nhìn Hunter, trầm giọng nói: “Sô liệu gen chưa từng bị quấy nhiễu trong thời kì ủ bệnh, sao có thể ăn khớp 100% với số liệu gen vào kì lây nhiễm chứ?”

Hunter: “… … … … … … …”

Toà án lại rơi vào yên tĩnh lần nữa.

Nhân viên kiểm tra sững sờ trên ghế nhân chứng, mờ mịt nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, sau đó nhìn về phía luật sư truy tố Gaunt như xin giúp đỡ.

Vẻ mặt của Gaunt còn mờ mịt hơn cả hắn ta.

Cũng may luật sư luôn luôn biết cách thích ứng với toà án, Gaunt cưỡng ép trấn định lại, nói với Cố Yến: “Vừa rồi anh cũng đã nói, bệnh nhân ở trong kì lây nhiễm sẽ bị tổn thương gen với những mức độ khác nhau, rốt cuộc mức độ này nằm trong phạm vi nào? Có khả năng là gần với không bị tổn thương, số liệu gen không bị ảnh hưởng không?”

Gaunt tự nhận là liên tục hỏi vào điểm yếu, đủ để Cố Yến giải thích một lúc lâu.

Ai ngờ đối phương lại vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt, giống như tất cả đều nằm trong tính toán của mình rồi, lại giống như gió nổi mây phun biến ảo khó lường trên toà án vĩnh viễn không bao giờ ảnh hưởng tới hắn.

Chỉ nghe Cố Yến nói: “Theo như anh nói, số liệu không cần cách nào khác để xác định, thiết bị đo lường có chức năng quay ngược, số liệu gen của Horace Ji đã được các anh đưa vào trong thiết bị, chỉ cần dùng chức năng quay lại đó, số liệu gen vài ngày trước, mấy tháng trước, thậm chí mấy năm trước của hắn đều có thể hiện ra rất rõ ràng, rốt cuộc ngày 26 tháng 9 có biến hóa hay không, liếc qua liền thấy ngay.”



Nói xong, hắn đưa tay nhấn một nút điều khiển.

Tinh —

Toàn bộ màn hình đột nhiên đổi mới, thời gian trên góc bên phải nhảy lên cực nhanh, giảm dần theo từng ngày.

Số liệu gen đại diện cho Horace Ji và biểu đồ khuôn mặt vẫn không hề có biến hoá trong một khoảng thời gian.

Mãi đến khi quay lại tháng 11, gen số liệu nào đó đột nhiên nhảy lên.

Thật ra chỉ có một vài giá trị biến hóa, có lẽ cực kì nhỏ. Nhưng ở trên giao diện gần như đứng im, sự biến hóa này lại có vẻ rất bắt mắt.

Thời gian vẫn lùi về rất nhanh, chớp mắt đã đến tháng 9, cột số liệu gen số liên tiếp nhảy mấy lần.

Bất kì một người đang xem phiên toà nào có mắt cũng có thể nhìn ra ai đúng ai sai —

Lây nhiễm từ thời kỳ ủ bệnh chuyển hóa sang kỳ bộc phát, số liệu gen căn bản không có khả năng giống nhau như đúc.

“Đáp án đã có.” Cố Yến quay đầu nhìn về phía Gaunt, “Tôi có lý do để cho rằng, chứng cứ của mấy người bị quấy nhiễu, có người đã dùng dịch thể của Horace Ji để ngụy tạo ra chứng cứ này, chỉ là không để ý đến thời gian. Đối phương có mục đích gì, tôi không suy đoán thêm, nhưng đã có thể cung cấp một phần manh mối.”

Hắn cầm bút điện tử lên, dừng lại tại cột phản ứng thuốc còn sót lại, sau đó khoang vào “BHD3” cực kì nhỏ kia: “Nếu như tôi không tính sai, hiện nay thứ chứa BHD3 chỉ có một — thuốc trị liệu lây nhiễm được nói là có hiệu lực mạnh nhất, trung tâm nghiên cứu phát minh thuộc về… tập đoàn Manson.”

Hắn nói rất bình tĩnh, có vẻ thong dong lạnh như băng.

Dường như đã đoán chắc, trong nháy mắt hắn vừa dứt lời, màn hình to lớn ở phía sau cũng sẽ chuyển cảnh, ở trên đó, thời gian lùi về rất nhanh. Từ đầu đến cuối không hề bị tạm dừng, qua nhiều năm, số liệu gen bắt đầu thay đổi, khuôn mặt của Horace Ji cũng bắt đầu biến hình.

Bên trong bên ngoài toà án, dưới cái nhìn chăm chú của mấy trăm tỷ người toàn Liên Minh, toàn bộ màn hình hiện ra từng kết quả quay lại gen của Horace Ji:

Ngày 4 tháng 8 năm 1256, lần sửa đổi gen thứ 13, ảnh chụp là Horace Ji.

Ngày 26 tháng 12 năm 1255, lần sửa đổi gen thứ 12, ảnh chụp là Marcus Baader.

Ngày 17 tháng 7 năm 1250, lần sửa đổi gen thứ 11, Li · Connor.

Ngày 6 tháng 3 năm 1248, lần thứ 10, Beal Lu.

Năm 1237, lần thứ 9, Anderson Wu



Năm 1227, gen gốc, Dorne.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau