Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!

Chương 58

Trước Sau
Sáng hôm sau

"Tiểu Bạch." 

"Ưm ~" 

Thiếu niên xinh đẹp ôm chặt lấy thân hình mạnh mẽ của thanh niên tuấn mỹ, mặt nhỏ khẽ dụi vào cơ ngực săn chắc, mắt nhắm chặt, rầm rì kêu.

"Dậy, Thanh lão vừa gọi." Mạc Ảnh Quân vuốt nhẹ tấm lưng bạch ngọc mềm mượt của thiếu niên, khẽ nói.

"Ưm ~ không muốn . . . ." Bạch Ly thấp giọng lầm bầm.

Mạc Ảnh Quân hơi nhướng mày, ghé sát vào bên miệng thiếu niên, bàn tay xấu xa chuyển từ lưng sang eo, nhẹ bóp mấy cái, mềm mại nhưng không mất sự dẻo dai, sờ thật thích . . . .

"Ưm . . a . . ." Vài tiếng rên rỉ đứt quãng phát ra từ cái miệng nhỏ, thiếu niên xoay người ra sức rúc sâu vào người Mạc Ảnh Quân, miệng chẹp chẹp mấy cái, tiếp tục ngủ.

Dở khóc dở cười, Mạc Ảnh Quân nằm xuống, kéo chăn lên che kín bờ vai trắng tuyết của thiếu niên. Suy nghĩ một lát, dù sao cũng không phải chuyện gì gấp, ngủ thêm chút nữa đi.

Về phần hai vị lão giả bên kia, đang xoắn xuýt hồi hộp chờ hai bạn trẻ của chúng ta tiến đến . . . . .

---------------------------------

Gần ba tiếng sau

Mi mắt khẽ rung, Bạch Ly từ từ mở mắt ra, con ngươi có chút mờ mịt đảo xung quanh.

"Quân Quân ~" Âm thanh mềm mại nhu nhuyễn.

". . . . ." Mạc Ảnh Quân tỉnh, nhưng hắn vẫn nhắm mắt, giả vờ đang ngủ say.

"Quân Quân ?" Thiếu niên cẩn thận gọi thêm một tiếng, tay đưa lên chọt chọt má Mạc Ảnh Quân.



". . . . ." Phải nhịn.

"Quân Quân ~~" Bạch Ly hơi rướn người lên, hôn nhẹ một cái lên môi thanh niên tuấn mĩ, ánh mắt chớp chớp theo dõi phản ứng người trong lòng.

". . . . ." Con hổ ngốc này !

Bạch Ly nhẹ nhàng thăm dò, thấy Quân Quân thật sự chưa tỉnh dậy liền vui vẻ, từ từ ngồi dậy . . . .Au !

Tối hôm qua hung mãnh quá, bây giờ eo nhức ghê T^T

Bạch Ly ủ rũ xoa xoa eo, vén chăn lên cẩn thận xuống giường, nhẹ nhàng mặc quần áo, tiếp đó không tiếng động mở cửa ra ngoài, trước khi đi còn cẩn thận ngó vào quan sát Quân Quân.

Trước tối nay nhất định phải hoàn thành! Bạch Ly vung vung tiểu móng vuốt, trong mắt ý chí tràn đầy.

Đợi đến khi cửa hoàn toàn đóng lại, thanh niên tuấn mĩ nằm trên giường mở mắt, trong con ngươi tràn đầy sự nghi hoặc: tiểu Bạch định làm gì ?

Đang định ngồi dậy, tiếng 'cạnh' mở cửa phát ra, Mạc Ảnh Quân lập tức nằm im, cơ thể hơi cứng lên đề phòng.

Một cái đầu nhỏ ló vào, vài sợi tóc trắng sà xuống, cặp mắt mèo chớp chớp nhìn chăm chú thân hình trên giường, tiếp đó lại rụt về, cửa 'cạnh' một tiếng đóng lại.

Bạch Ly có chút buồn bực vỗ vỗ đầu, không biết tại sao y hơi bất an.

'Cạch'

Mạc Ảnh Quân vừa nhấc người lên một chút, lại lập tức nằm xuống, trong lòng khó chịu, hắn mà biết được tên nào làm trò đóng-mở cửa này, hắn cho biết tay !

Đầu nhỏ chầm chậm ngó vào xem xét, lại từ từ rút ra, lại đột nhiên ngó vào lần nữa . . . . tiếp đó từ từ bỏ ra. . . .đóng cửa lại.

Bạch Ly nhăn nhó, đưa tay lên gãi gãi má, y cảm thấy lòng không yên, có chút bất an, nhưng mà Quân Quân hôm qua . . . . 'làm việc' vất vả như vậy nên hôm nay mệt chết đi ?

"Kệ đi, kệ đi, làm việc đã !" Thiếu niên lắc lắc đầu, hóa thân biến thành tiểu bạch miêu, rất nhanh chạy xa mất hút.

Quay lại trong phòng, xác định người nọ thật sự rời khỏi, Mạc Ảnh Quân cuối cùng cũng được ngồi hẳn dậy, khó chịu vuốt mái tóc dài vài cái, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm cánh cửa.



Người đóng-mở cửa hình như là tiểu Bạch đi? Tên này mới sáng đã im lặng chuồn đi chơi, bình thường toàn ngủ đến chổng mông lên đợi hắn gọi mới chịu dậy, hôm nay là có chuyện gì sao?

Nhắm mắt lại, dễ dàng điều động tinh thần thông qua thần khí Song Hồn Liên Nhẫn, tiểu Bạch đang ở . . . .Vạn Thú sâm lâm ?

Hơi nhíu mày, tên ngốc đến đó làm gì, đột nhiên thấy tiểu bạch miêu ngửa cổ lên trời thét dài, chẳng qua là toàn ra tiếng "ngao ~ au au ~ ngoaw ~", thật đáng yêu !

Khụ khụ, Mạc Ảnh Quân một lần nữa điều động tinh thần lén theo dõi tiểu Bạch nhà hắn, đáng yêu đến nỗi khiến hắn mất liên kết, chẳng qua tên này muốn làm gì vậy ?

Có vẻ tiểu bạch miêu cũng nhận ra tiếng kêu của mình yếu ớt quá, một luồng ánh sáng bạc hiện lên, từ chùm sáng bao quanh thân hình nhỏ bé càng ngày càng lớn, cuối cùng xuất hiện một bạch hổ to lớn uy vũ !

"Ngao -------------------"

Bạch hổ ngửa đầu lên trời thét dài vài tiếng, lập tức có hai tiếng kêu đáp lại vọng đến, từ xa cũng xuất hiện hai điểm đen nhỏ đang tiến lại đây.

Kim Qui và Thanh Loan? Mạc Ảnh Quân sửng sốt trông thấy hai dị thú thuộc hạ của tiểu Bạch lần trước, có chuyện gì xảy ra, tại sao tiểu Bạch không nói với hắn ?

Cắt đứt sợi dây liên kết tinh thần, Mạc Ảnh Quân hơi nhăn mày, trong lòng có chút khó chịu, có việc gì khiến tiểu Bạch không tin tưởng nhờ cậy hắn, mà lại đi nói với cấp dưới ?

Thật đáng tiếc, nếu Mạc Ảnh Quân giữ lại hình ảnh xem thêm vài giây nữa sẽ biết sự thật. . . 

Bên này, Bạch Ly đã biến về hình người, thanh lãnh mở miệng, "Các ngươi chuẩn bị xong hết chưa ?"

"Vương, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ." Hai người đồng loạt nói.

"Tốt." Ánh mắt thiếu niên nhu hòa xuống, trong tâm vô cùng hí hửng.

Hắn nhất định sẽ rất vui, bởi vì hôm nay là . . . . . .

**mn đoán xem ^^

**Truyện sắp hoàn rồi, haha

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau