Chương 74
Tuy rằng Tống Dịch dùng mỹ nhân kế tránh được một kiếp nhưng trong lòng vẫn sợ hãi khôn cùng.
Giống như thời gian sinh tử tăng tốc lên mấy lần nữa thì anh sẽ đối mặt với thần chết vậy.
Điều này khiến anh suy nghĩ nên kiếm hôm nào đẹp trời để nói chuyện với Tiêu Hà.
Nề hà Tiêu Hà sau khi chụp đại ngôn xong thì cũng trở nên bân rộn hơn.
Bởi vì sau lần chụp đại ngôn ngày trước, gần như những nhân viên công tác nào có mặt ở đó đều share lại bài đăng Weibo của đạo diễn: Xin chúc mừng buổi chụp hình hôm qua đã hoàn thành một cách viên mãn, không phải tăng ca nữa, cảm ơn Hà Thần, mọi người có lẽ không tin đâu, người đàn ông này rốt cuộc thay đổi rồi! Rốt cuộc đã thay đổi như thế nào, chúng ta sẽ gặp lại vào ngày thi đấu khu vực!
Mọi nhân viên công tác đều share đầy đủ, khen Tiêu Hà lên tận mây xanh.
Lúc này các nhãn hiệu, sản phẩm cũng chẳng xem chừng nữa, đều sôi nổi gửi lời mời đến cho Tiêu Hà.
Lúc này những nhãn hiệu gửi lời mời đến cho cậu đều là nhà tài trợ có lớn có nhỏ của các giải thi đấu, ví dụ như đồ uống thi đấu, các nhãn hiệu thời trang vẫn luôn hợp tác mời cậu độc quyền cho các sản phẩm mùa xuân, những nhãn hàng thế này Tiêu Hà đều nhận.
Cho nên mấy ngày liên tiếp cậu đều đi chụp hình, mà Tống Dịch bởi vì lần suýt chết hôm đó cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, huống chi anh còn phải đi làm.
Đến ngày thi đấu đầu tiên, video quảng cáo do Tiêu Hà làm đại ngôn được tung ra, cộng đồng mạng hàng ngày vẫn mong các trận đánh diễn ra nhanh nhanh chút để còn xem quảng cáo, lúc này trên làn đạn đều có yêu cầu:
___Đạo diễn! Đừng đổi đĩa! Tui còn muốn xem quảng cáo khoảng 2 tiếng nữa!
___A a a a a a! Ngộ chết mất thôi! Mấy người thấy không! Hà Thần cười với ngộ đó! Ảnh cười với ngộ đó!
___A a a a a a a! Mẹ ơi cái anh này quyến rũ con! Cái anh này có bạn trai rồi mà còn quyến rũ con!
___Hu hu hu hu hu! Mua! Để im cho con này mua! Đằng ấy mua con này cũng mua! Như vậy Hà Thần mới có thể chụp mỗi ngày!
___Đúng! Phải như vầy! Ông chuẩn bị, tôi cũng chuẩn bị! Hà Thần mới có thể cười lên như vầy!
Mà khi tất cả bọn họ nhìn thấy quảng cáo đều là sản phẩm Hà Thần làm đại ngôn, làn đạn toàn bộ đều rơi vào trạng thái điên cuồng bất chấp, không ít người cảm thấy hỏng mất vì làn đạn trên internet.
___Hạnh phúc quớ, tui rốt cuộc cũng chờ đến ngày hôm nay rồi, cảm giác tất cả các quảng cáo đều được Hà Thần thầu lấy, làm tui như bay vút lên thiên đường vậy á!
___Trên tay của tui là đồ uống do Hà Thần làm đại ngôn mới tậu được đó, uống đồ uống do Hà Thần làm đại ngôn, lại còn xem được trận thi đấu của đội ngũ mình thích nhất! Úi trời! Thỏa mãn!
___Bà chị à, còn kém lắm! Ngộ không chỉ uống đồ uống thôi đâu, ngộ còn đã lên website chính thức của XX mua sản phẩm thời trang màu xuân dành cho couple của Hà Thần rồi đó, hí hí
___mới chỉ có bốn tiếng ngắn ngủ mà tui đã sinh ra ảo giác như cả một đời rồi, hạnh phúc chết mất!
Buổi tối khai mạc ngày đầu tiên của giải đấu khu vực, trong vòng một giờ ngắn ngủi, lượt xem ở các đài phát sóng trực tiếp lớn đã vượt mức ba trăm triệu, mà hot search #Quảng cáo tại giải khu vực PUBG bị Hà Thần bao thầu# chiếm lĩnh cả Weibo.
Các tài khoản marketing của giới thể thao điện tử đều cảm thán, con người Tiêu Hà này quả nhiên tồn tại như một vị thần trong vòng của họ, cho dù cậu không lên thi đấu nhưng vẫn có rất nhiều người vì cậu mà phát cuồng.
Ngày thứ hai của giải đấu, Tiêu Hà được bên phía nhà tổ chức chính chính mời làm bình luận viên.
Ngày thường bọn họ sẽ chẳng dám mời Tiêu Hà, bởi vì tính tình của cậu rất táo bạo, bên phía tổ chức sợ trong lúc phát sóng cậu sẽ nói ra những từ ngữ kinh người, nhưng giờ tổ đạo diễn quay chụp đại ngôn đều đồng thuận quan điểm khen ngợi cậu, bọn họ cũng muốn đuổi theo luồng nhiệt lớn này, muốn mời Tiêu Hà bình luận.
Chu Nghiêm cũng muốn Tiêu Hà nhận lấy vị trí ấy, dù sao chuyện sau này không phải ai cũng biết, nhưng với Tiêu Hà thì đây chính là cơ hội, nếu có thể chuyển hình (hình tượng), đến lúc Trì Phỉ và cậu hết hợp đồng thì cậu cũng có thể có một địa vị tốt bên phía chính phủ.
Tiêu Hà vẫn có chút do dự, lúc này nghe nói bình luận ở thành phố B, có khả năng là đi vài ngày không về, cậu lại càng sợ Tống Dịch ở nhà một mình không quen.
Tống Dịch vẫn cố thuyết phục bảo cậu hãy tham gia, anh biết thể thao điện tử có một vị trí quan trọng trong lòng Tiêu Hà, cho dù cậu không lên sân thi đấu thì cậu vẫn sẽ chú ý đến tình hình của đội ngũ như cũ, nếu bởi vì anh mà bị kiềm hãm lại, đó cũng là tình huống mà anh không muốn nhìn thấy nhất, huống chi anh còn công việc ở phòng làm việc, so với việc Tiêu Hà chờ mình về mỗi ngày, không bằng để cậu đi làm chuyện gì đó ý nghĩa hơn.
Vì thế ngày thứ ba, khán giả cả nước sẽ được gặp lại người đàn ông đã từng đứng trên đỉnh cao của làng PUBG xuất hiện.
Cậu mặc trên mình trang phục do bên tổ chức chính thức chuẩn bị cho, tây trang giày da đừng ở đài bình luận, tuy rằng vẫn giữ nguyên biểu cảm mặt lạnh ngàn năm như khi ngồi trên sân thi đấu nhưng lúc hai bình luận viên khác một trái một phải giới thiệu việc cậu gia nhập tổ bình luận, Tiêu Hà vẫn hướng đến màn ảnh gật đầu, giới thiệu bản thân, “Chào mọi người, tôi là Achelous, Tiêu Hà.”
Bình luận viên A: Ồ, tai tôi giờ cũng có thể nghe thấy tiếng thét chói tai nhiệt tình của các khán giả xem trực tiếp, vậy tôi không ngại nói một tin tốt cho mọi người biết, giải đấu khu vực Trung Quốc của chúng ta diễn ra trong bốn ngày, tuy rằng đã trôi qua một nửa, nhưng vẫn còn hôm nay và ngày mai, mọi người đều sẽ có thể nhìn thấy hình ảnh Tiêu Hà ngồi đây bình luận trận đấu.”
Bình luận viên B: Không sai, vạn chúng đều mong chờ người đàn ông này, cậu ấy rốt cuộc đã trở lại sân đấu, chẳng qua lần này không phải là vị trí của một tuyển thủ, mà là để bình luận trận đấu.”
Tiêu Hà không biết là ai nói, chỉ ở gữa gật gật đầu, tai nghe thấy tiếng đạo diễn ở bên kia đang điều chỉnh thiết bị nghe cho tuyển thủ, hai vị bình luận viên này dù sao cũng chỉ là trò chuyện một chút trước khi bắt đầu thi đấu mà thôi.
Bình luận viên A: “Trận đầu tiến hành hôm nay chính là trận Solo giữa các tuyển thủ, năm nay chúng ta không chỉ có những thành viên lão luyện ở các đội ngũ mà còn có những tân tuyển thủ vô cùng lợi hại, không biết Hà Thần có chú ý đến ai hay không?”
Hà Thần lạnh lùng ăn ngay nói thật, “Không có, đợi lát nữa xem họ biểu hiện tự nhiên sẽ chú ý đến.”
Bình luận viên B: “Ha ha ha ha ha, nhưng vậy chúng ta sẽ xem xem vị tuyển thủ nào sẽ gây được sự chú ý của quán quân thế giới của chúng ta, các tuyển thủ đã chuẩn bị xong, trận thi đấu xin được bắt đầu.”
Giống như thời gian sinh tử tăng tốc lên mấy lần nữa thì anh sẽ đối mặt với thần chết vậy.
Điều này khiến anh suy nghĩ nên kiếm hôm nào đẹp trời để nói chuyện với Tiêu Hà.
Nề hà Tiêu Hà sau khi chụp đại ngôn xong thì cũng trở nên bân rộn hơn.
Bởi vì sau lần chụp đại ngôn ngày trước, gần như những nhân viên công tác nào có mặt ở đó đều share lại bài đăng Weibo của đạo diễn: Xin chúc mừng buổi chụp hình hôm qua đã hoàn thành một cách viên mãn, không phải tăng ca nữa, cảm ơn Hà Thần, mọi người có lẽ không tin đâu, người đàn ông này rốt cuộc thay đổi rồi! Rốt cuộc đã thay đổi như thế nào, chúng ta sẽ gặp lại vào ngày thi đấu khu vực!
Mọi nhân viên công tác đều share đầy đủ, khen Tiêu Hà lên tận mây xanh.
Lúc này các nhãn hiệu, sản phẩm cũng chẳng xem chừng nữa, đều sôi nổi gửi lời mời đến cho Tiêu Hà.
Lúc này những nhãn hiệu gửi lời mời đến cho cậu đều là nhà tài trợ có lớn có nhỏ của các giải thi đấu, ví dụ như đồ uống thi đấu, các nhãn hiệu thời trang vẫn luôn hợp tác mời cậu độc quyền cho các sản phẩm mùa xuân, những nhãn hàng thế này Tiêu Hà đều nhận.
Cho nên mấy ngày liên tiếp cậu đều đi chụp hình, mà Tống Dịch bởi vì lần suýt chết hôm đó cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, huống chi anh còn phải đi làm.
Đến ngày thi đấu đầu tiên, video quảng cáo do Tiêu Hà làm đại ngôn được tung ra, cộng đồng mạng hàng ngày vẫn mong các trận đánh diễn ra nhanh nhanh chút để còn xem quảng cáo, lúc này trên làn đạn đều có yêu cầu:
___Đạo diễn! Đừng đổi đĩa! Tui còn muốn xem quảng cáo khoảng 2 tiếng nữa!
___A a a a a a! Ngộ chết mất thôi! Mấy người thấy không! Hà Thần cười với ngộ đó! Ảnh cười với ngộ đó!
___A a a a a a a! Mẹ ơi cái anh này quyến rũ con! Cái anh này có bạn trai rồi mà còn quyến rũ con!
___Hu hu hu hu hu! Mua! Để im cho con này mua! Đằng ấy mua con này cũng mua! Như vậy Hà Thần mới có thể chụp mỗi ngày!
___Đúng! Phải như vầy! Ông chuẩn bị, tôi cũng chuẩn bị! Hà Thần mới có thể cười lên như vầy!
Mà khi tất cả bọn họ nhìn thấy quảng cáo đều là sản phẩm Hà Thần làm đại ngôn, làn đạn toàn bộ đều rơi vào trạng thái điên cuồng bất chấp, không ít người cảm thấy hỏng mất vì làn đạn trên internet.
___Hạnh phúc quớ, tui rốt cuộc cũng chờ đến ngày hôm nay rồi, cảm giác tất cả các quảng cáo đều được Hà Thần thầu lấy, làm tui như bay vút lên thiên đường vậy á!
___Trên tay của tui là đồ uống do Hà Thần làm đại ngôn mới tậu được đó, uống đồ uống do Hà Thần làm đại ngôn, lại còn xem được trận thi đấu của đội ngũ mình thích nhất! Úi trời! Thỏa mãn!
___Bà chị à, còn kém lắm! Ngộ không chỉ uống đồ uống thôi đâu, ngộ còn đã lên website chính thức của XX mua sản phẩm thời trang màu xuân dành cho couple của Hà Thần rồi đó, hí hí
___mới chỉ có bốn tiếng ngắn ngủ mà tui đã sinh ra ảo giác như cả một đời rồi, hạnh phúc chết mất!
Buổi tối khai mạc ngày đầu tiên của giải đấu khu vực, trong vòng một giờ ngắn ngủi, lượt xem ở các đài phát sóng trực tiếp lớn đã vượt mức ba trăm triệu, mà hot search #Quảng cáo tại giải khu vực PUBG bị Hà Thần bao thầu# chiếm lĩnh cả Weibo.
Các tài khoản marketing của giới thể thao điện tử đều cảm thán, con người Tiêu Hà này quả nhiên tồn tại như một vị thần trong vòng của họ, cho dù cậu không lên thi đấu nhưng vẫn có rất nhiều người vì cậu mà phát cuồng.
Ngày thứ hai của giải đấu, Tiêu Hà được bên phía nhà tổ chức chính chính mời làm bình luận viên.
Ngày thường bọn họ sẽ chẳng dám mời Tiêu Hà, bởi vì tính tình của cậu rất táo bạo, bên phía tổ chức sợ trong lúc phát sóng cậu sẽ nói ra những từ ngữ kinh người, nhưng giờ tổ đạo diễn quay chụp đại ngôn đều đồng thuận quan điểm khen ngợi cậu, bọn họ cũng muốn đuổi theo luồng nhiệt lớn này, muốn mời Tiêu Hà bình luận.
Chu Nghiêm cũng muốn Tiêu Hà nhận lấy vị trí ấy, dù sao chuyện sau này không phải ai cũng biết, nhưng với Tiêu Hà thì đây chính là cơ hội, nếu có thể chuyển hình (hình tượng), đến lúc Trì Phỉ và cậu hết hợp đồng thì cậu cũng có thể có một địa vị tốt bên phía chính phủ.
Tiêu Hà vẫn có chút do dự, lúc này nghe nói bình luận ở thành phố B, có khả năng là đi vài ngày không về, cậu lại càng sợ Tống Dịch ở nhà một mình không quen.
Tống Dịch vẫn cố thuyết phục bảo cậu hãy tham gia, anh biết thể thao điện tử có một vị trí quan trọng trong lòng Tiêu Hà, cho dù cậu không lên sân thi đấu thì cậu vẫn sẽ chú ý đến tình hình của đội ngũ như cũ, nếu bởi vì anh mà bị kiềm hãm lại, đó cũng là tình huống mà anh không muốn nhìn thấy nhất, huống chi anh còn công việc ở phòng làm việc, so với việc Tiêu Hà chờ mình về mỗi ngày, không bằng để cậu đi làm chuyện gì đó ý nghĩa hơn.
Vì thế ngày thứ ba, khán giả cả nước sẽ được gặp lại người đàn ông đã từng đứng trên đỉnh cao của làng PUBG xuất hiện.
Cậu mặc trên mình trang phục do bên tổ chức chính thức chuẩn bị cho, tây trang giày da đừng ở đài bình luận, tuy rằng vẫn giữ nguyên biểu cảm mặt lạnh ngàn năm như khi ngồi trên sân thi đấu nhưng lúc hai bình luận viên khác một trái một phải giới thiệu việc cậu gia nhập tổ bình luận, Tiêu Hà vẫn hướng đến màn ảnh gật đầu, giới thiệu bản thân, “Chào mọi người, tôi là Achelous, Tiêu Hà.”
Bình luận viên A: Ồ, tai tôi giờ cũng có thể nghe thấy tiếng thét chói tai nhiệt tình của các khán giả xem trực tiếp, vậy tôi không ngại nói một tin tốt cho mọi người biết, giải đấu khu vực Trung Quốc của chúng ta diễn ra trong bốn ngày, tuy rằng đã trôi qua một nửa, nhưng vẫn còn hôm nay và ngày mai, mọi người đều sẽ có thể nhìn thấy hình ảnh Tiêu Hà ngồi đây bình luận trận đấu.”
Bình luận viên B: Không sai, vạn chúng đều mong chờ người đàn ông này, cậu ấy rốt cuộc đã trở lại sân đấu, chẳng qua lần này không phải là vị trí của một tuyển thủ, mà là để bình luận trận đấu.”
Tiêu Hà không biết là ai nói, chỉ ở gữa gật gật đầu, tai nghe thấy tiếng đạo diễn ở bên kia đang điều chỉnh thiết bị nghe cho tuyển thủ, hai vị bình luận viên này dù sao cũng chỉ là trò chuyện một chút trước khi bắt đầu thi đấu mà thôi.
Bình luận viên A: “Trận đầu tiến hành hôm nay chính là trận Solo giữa các tuyển thủ, năm nay chúng ta không chỉ có những thành viên lão luyện ở các đội ngũ mà còn có những tân tuyển thủ vô cùng lợi hại, không biết Hà Thần có chú ý đến ai hay không?”
Hà Thần lạnh lùng ăn ngay nói thật, “Không có, đợi lát nữa xem họ biểu hiện tự nhiên sẽ chú ý đến.”
Bình luận viên B: “Ha ha ha ha ha, nhưng vậy chúng ta sẽ xem xem vị tuyển thủ nào sẽ gây được sự chú ý của quán quân thế giới của chúng ta, các tuyển thủ đã chuẩn bị xong, trận thi đấu xin được bắt đầu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất