Chương 33: Xã hội
EDITOR: LAM
Dạo gần đây, Nấm Lùn có chút không vui, bởi vì Thái Dịch Dịch đột nhiên bàn giao cho cậu một tác giả, cô yêu cầu cậu chịu trách nhiệm nhắc nhở bản thảo của người này.
Nấm Lùn vốn đã từ chối, tuy nhiên Thái Dịch Dịch lại nói, chỉ cần cậu thu phục được vị tác giả này, đổi lại bản thảo của cậu sẽ được nộp chậm một tháng!
Nấm Lùn động lòng nhưng ngay sau đó lại hối hận, có điều chuyện đã không thể nào cứu vãn.
Hiện tại, Nấm Lùn đang vò đầu bứt tóc ngồi trước màn hình máy tính; Tống Hàng vừa tắm xong, trông thấy bờ mông nhích tới nhích lui của cậu thì có hơi thèm thuồng, hắn nuốt một ngụm nước bọt, thử mở miệng thăm dò: “Hay là bọn mình đi ngủ trước, ngày mai lại làm không được sao?”
Nấm Lùn tức giận nói: “Không được! Ngày mai tòa soạn báo phải sắp chữ (*) rồi ấy thế mà con bé chết tiệt này lại không chịu nộp bản thảo! Tức quá đi mất! Trời ạ! Hóa ra làm biên tập viên thúc giục bản thảo khó khăn đến vậy! Từ nay về sau tớ sẽ không bao giờ… Trì hoãn việc nộp bản thảo nữa!”
Tống Hàng gật đầu lia lịa: “Đúng vậy đúng vậy, tức quá đi mất! Con bé chết tiệt ấy là ai? Tớ sẽ trút giận thay cho cậu!”
Nấm Lùn ôm đầu: “Tớ không biết, hoàn toàn không biết, hôm nay tổng biên tập giao thông tin của con bé cho tớ rồi yêu cầu tớ nhắc nhở việc nộp bản thảo. Nếu không phải vì nể mặt ngày thường tổng biên tập luôn châm chước cho tớ thì có đánh chết tớ cũng không nhận mối này đâu! Đậu xanh rau má nó! Con bé chết tiệt này rõ ràng đang online, tớ QQ nó mà nó chẳng thèm trả lời lại luôn!”
Tống Hàng suy tư một lát rồi nói: “Có phải chỉ cần con bé đồng ý nộp bản thảo là bọn mình có thể đi ngủ?”
Nấm Lùn: “À, ờ.”
Tống Hàng bước tới, ngồi xuống, sau đó để Nấm Lùn ngồi trên đùi mình: “Tớ giúp cậu.”
Bờ mông Nấm Lùn nhạy cảm phát giác ra chim cúc cu của Tống Hàng đang có xu hướng ngẩng đầu, cậu càng thêm tức giận duỗi tay tóm lấy chim cúc cu đánh hai cái: “Giờ là lúc nào hả? Còn dám lộn xộn!”
Tống Hàng đau đớn gào lên: “Tớ đang giúp cậu mà! Nhìn xem con bé trả lời rồi kìa!”
Nấm Lùn nhanh chóng nhìn sang thì thấy đoạn hội thoại trên màn hình:
Gió nổi lên: “Cục cưng ơi tối nay nộp bản thảo trước đi, rảnh rỗi tôi mời em uống cà phê nha!【Hình ảnh】”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “Chảy máu mũi!!! Mẹ bà xin hỏi ảnh chụp này là của ai vậy???”
Gió nổi lên: “Của tôi, có vấn đề gì sao?”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “Không có gì! Xin hãy yên tâm! Em sẽ nộp bản thảo ngay trong đêm nay! Nhớ phải mời em uống cà phê đấy!”
Gió nổi lên: “Tốt, sau này đừng lôi bản thảo ra làm khó bạn trai tôi nữa nhé.”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “???”
Gió nổi lên: “Tôi quên nói, tôi là bạn trai to bự của gió nổi lên.”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “…”
Tống Hàng hài lòng ôm Nấm Lùn làm buổi vận động trước khi ngủ trong khi ở đầu bên kia của chiếc máy tính, có một cô gái đắp mặt nạ đang nôn ra một ngụm máu cũng như ứa nước mắt vì bị cho ăn một họng toàn là thức ăn chó, cô bé bắt đầu mở trình soạn thảo thành thật gõ chữ.
Tống Hàng đẩy đưa cơ thể, Nấm Lùn ôm cổ hắn ngọt ngào nghĩ, hai người bọn họ hẳn là cứ như vậy mà sống hạnh phúc suốt đời.
Tống Hàng và Nấm Lùn ra nước ngoài làm giấy đăng ký kết hôn vào năm 27 tuổi. Sau khi về nước, cả hai tổ chức một lễ cưới nho nhỏ, khách mời chỉ có bố mẹ đôi bên.
Mẹ Chu nói: “Tống Hàng à, mẹ giao con trai của mẹ cho con, dù cho trăm năm sau con cũng phải chăm lo cho thằng bé con nhé.”
Nấm Lùn không nén nổi nước mắt, vừa muốn bước tới ôm mẹ Chu thì lại nghe mẹ Chu nói tiếp: “Con trai của mẹ vừa lùn vừa xấu lại còn làm biếng chẳng có gì tốt lành, ở bên con thế này thật sự là thiệt thòi cho con quá.”
Những giọt nước mắt chứa chang ấy đành phải nghẹn trở về.
Chú thích:
(*) Sắp chữ: Trong một trang báo cố định, sắp chữ (tiếng Anh: Typesetting) là một loại bố trí các hình thái tài liệu khác nhau, chẳng hạn như số chữ, ký tự, bảng biểu, đồ họa, hình ảnh vân vân theo cách thức thích hợp nhất. Nói một cách dễ hiểu thì một bản in nếu muốn gây chú ý và thoải mái khi đọc, cần chú ý đến vấn đề sắp chữ. Ví dụ, LaTeX nên được sắp chữ thành LATEX.
TÁC GIẢ CÓ LỜI PHÁT BIỂU: Kết thúc chương trình đài truyền hình đến đây là hết!
EDITOR: Còn hai ngoại truyện nha quý vị, sẵn tiện đây cho mình được gửi lời cảm ơn chân thành tới cô gái Vanitas Easter, nhờ có cô mà tui như được tiếp thêm động lực hoàn thành bộ truyện này, cô còn có tâm đến nổi viết reivew giới thiệu truyện cho tui luôn á mọi người, cảm ơn cô nhiều lắm luôn, cảm động khóc!!!!
HOÀN CHÍNH VĂN
Dạo gần đây, Nấm Lùn có chút không vui, bởi vì Thái Dịch Dịch đột nhiên bàn giao cho cậu một tác giả, cô yêu cầu cậu chịu trách nhiệm nhắc nhở bản thảo của người này.
Nấm Lùn vốn đã từ chối, tuy nhiên Thái Dịch Dịch lại nói, chỉ cần cậu thu phục được vị tác giả này, đổi lại bản thảo của cậu sẽ được nộp chậm một tháng!
Nấm Lùn động lòng nhưng ngay sau đó lại hối hận, có điều chuyện đã không thể nào cứu vãn.
Hiện tại, Nấm Lùn đang vò đầu bứt tóc ngồi trước màn hình máy tính; Tống Hàng vừa tắm xong, trông thấy bờ mông nhích tới nhích lui của cậu thì có hơi thèm thuồng, hắn nuốt một ngụm nước bọt, thử mở miệng thăm dò: “Hay là bọn mình đi ngủ trước, ngày mai lại làm không được sao?”
Nấm Lùn tức giận nói: “Không được! Ngày mai tòa soạn báo phải sắp chữ (*) rồi ấy thế mà con bé chết tiệt này lại không chịu nộp bản thảo! Tức quá đi mất! Trời ạ! Hóa ra làm biên tập viên thúc giục bản thảo khó khăn đến vậy! Từ nay về sau tớ sẽ không bao giờ… Trì hoãn việc nộp bản thảo nữa!”
Tống Hàng gật đầu lia lịa: “Đúng vậy đúng vậy, tức quá đi mất! Con bé chết tiệt ấy là ai? Tớ sẽ trút giận thay cho cậu!”
Nấm Lùn ôm đầu: “Tớ không biết, hoàn toàn không biết, hôm nay tổng biên tập giao thông tin của con bé cho tớ rồi yêu cầu tớ nhắc nhở việc nộp bản thảo. Nếu không phải vì nể mặt ngày thường tổng biên tập luôn châm chước cho tớ thì có đánh chết tớ cũng không nhận mối này đâu! Đậu xanh rau má nó! Con bé chết tiệt này rõ ràng đang online, tớ QQ nó mà nó chẳng thèm trả lời lại luôn!”
Tống Hàng suy tư một lát rồi nói: “Có phải chỉ cần con bé đồng ý nộp bản thảo là bọn mình có thể đi ngủ?”
Nấm Lùn: “À, ờ.”
Tống Hàng bước tới, ngồi xuống, sau đó để Nấm Lùn ngồi trên đùi mình: “Tớ giúp cậu.”
Bờ mông Nấm Lùn nhạy cảm phát giác ra chim cúc cu của Tống Hàng đang có xu hướng ngẩng đầu, cậu càng thêm tức giận duỗi tay tóm lấy chim cúc cu đánh hai cái: “Giờ là lúc nào hả? Còn dám lộn xộn!”
Tống Hàng đau đớn gào lên: “Tớ đang giúp cậu mà! Nhìn xem con bé trả lời rồi kìa!”
Nấm Lùn nhanh chóng nhìn sang thì thấy đoạn hội thoại trên màn hình:
Gió nổi lên: “Cục cưng ơi tối nay nộp bản thảo trước đi, rảnh rỗi tôi mời em uống cà phê nha!【Hình ảnh】”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “Chảy máu mũi!!! Mẹ bà xin hỏi ảnh chụp này là của ai vậy???”
Gió nổi lên: “Của tôi, có vấn đề gì sao?”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “Không có gì! Xin hãy yên tâm! Em sẽ nộp bản thảo ngay trong đêm nay! Nhớ phải mời em uống cà phê đấy!”
Gió nổi lên: “Tốt, sau này đừng lôi bản thảo ra làm khó bạn trai tôi nữa nhé.”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “???”
Gió nổi lên: “Tôi quên nói, tôi là bạn trai to bự của gió nổi lên.”
Mê tay đẹp, mê mặt đẹp, mê đàn ông: “…”
Tống Hàng hài lòng ôm Nấm Lùn làm buổi vận động trước khi ngủ trong khi ở đầu bên kia của chiếc máy tính, có một cô gái đắp mặt nạ đang nôn ra một ngụm máu cũng như ứa nước mắt vì bị cho ăn một họng toàn là thức ăn chó, cô bé bắt đầu mở trình soạn thảo thành thật gõ chữ.
Tống Hàng đẩy đưa cơ thể, Nấm Lùn ôm cổ hắn ngọt ngào nghĩ, hai người bọn họ hẳn là cứ như vậy mà sống hạnh phúc suốt đời.
Tống Hàng và Nấm Lùn ra nước ngoài làm giấy đăng ký kết hôn vào năm 27 tuổi. Sau khi về nước, cả hai tổ chức một lễ cưới nho nhỏ, khách mời chỉ có bố mẹ đôi bên.
Mẹ Chu nói: “Tống Hàng à, mẹ giao con trai của mẹ cho con, dù cho trăm năm sau con cũng phải chăm lo cho thằng bé con nhé.”
Nấm Lùn không nén nổi nước mắt, vừa muốn bước tới ôm mẹ Chu thì lại nghe mẹ Chu nói tiếp: “Con trai của mẹ vừa lùn vừa xấu lại còn làm biếng chẳng có gì tốt lành, ở bên con thế này thật sự là thiệt thòi cho con quá.”
Những giọt nước mắt chứa chang ấy đành phải nghẹn trở về.
Chú thích:
(*) Sắp chữ: Trong một trang báo cố định, sắp chữ (tiếng Anh: Typesetting) là một loại bố trí các hình thái tài liệu khác nhau, chẳng hạn như số chữ, ký tự, bảng biểu, đồ họa, hình ảnh vân vân theo cách thức thích hợp nhất. Nói một cách dễ hiểu thì một bản in nếu muốn gây chú ý và thoải mái khi đọc, cần chú ý đến vấn đề sắp chữ. Ví dụ, LaTeX nên được sắp chữ thành LATEX.
TÁC GIẢ CÓ LỜI PHÁT BIỂU: Kết thúc chương trình đài truyền hình đến đây là hết!
EDITOR: Còn hai ngoại truyện nha quý vị, sẵn tiện đây cho mình được gửi lời cảm ơn chân thành tới cô gái Vanitas Easter, nhờ có cô mà tui như được tiếp thêm động lực hoàn thành bộ truyện này, cô còn có tâm đến nổi viết reivew giới thiệu truyện cho tui luôn á mọi người, cảm ơn cô nhiều lắm luôn, cảm động khóc!!!!
HOÀN CHÍNH VĂN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất