Chương 5
Chờ đến khi hô hấp của nó trở nên ổn định, chắc hẳn đã rơi vào trạng thái tê liệt, tôi mới đưa tay ra, lấy thuốc sát trùng từ hòm thuốc vừa rồi rơi bên cạnh, kiểm tra và rửa vết thương cho nó.
Miệng vết thương trên bả vai nhân ngư thật sự rất lớn, trên cơ thịt lộ ra ngoài được bao trùm một lớp màng dính nửa trong suốt, có tác dụng cầm máu rất hữu hiệu, nhưng đồng thời cũng kéo dài tốc độ liền lại của nó. Hơn nữa, dưới lớp màng mỏng hình như có lộ ra một thứ gì đó khác thường. Tôi thật cẩn thận gây tê cục bộ cho nó, cắt lớp màng dính ra. Quả nhiên, tôi rút ra được một mảnh răng nanh cá mập bị gãy từ trong vết thương của nó –
Cho dù chỉ có một nửa, nhưng thứ đó cũng đã lớn gần bằng ngón cái của tôi, hơn nữa xung quanh còn phủ đầy răng cưa.
Thứ này chắc là thuộc về một con cá mập trưởng thành. Có lẽ vào vài giờ hoặc một ngày trước, nhân ngư đã từng xảy ra xung đột kịch liệt với một con cá mập trưởng thành. Từ tình trạng sống sót khỏe mạnh của nó bây giờ và cái răng nanh gãy này, vận mệnh của con cá mập kia, xem ra nhất định bi thảm hơn so với nó không biết bao nhiêu lần.
Quảng cáo
REPORT THIS AD
Nói không chừng....
Để kiểm tra suy đoán của mình, tôi nhịn không được lấy tay sờ xuống dạ dày của nhân ngư. Chỗ đó quả nhiên căng phồng, thức ăn còn chưa tiêu hóa. Có lẽ là nó và cá mập tranh giành thức ăn, hoặc có thể, cá mập kia chính con mồi của nó.
Tôi không khỏi tấm tắc tán thưởng lực công kích của nhân ngư, tưởng tượng tình cảnh nó và cá mập chiến đấu vật lộn ở trong biển sâu, đó nhất định là một hình ảnh cực kỳ mạo hiểm.
Nhân ngư cũng không biết lúc này tôi đang tự hỏi cái gì, chỉ lẳng lặng híp mắt, giống như một người đứng xem nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của tôi, hơi hơi nhướn mày, rũ mắt nhìn về phía tay tôi đang đặt trên dạ dày nó, lộ ra thần sắc hứng thú.
Phảng phất như tất cả những chuyện tôi làm trong mắt nó, chỉ là một đứa nhóc ngây thơ thú vị, không cẩn thận mạo phạm nó.
Loại suy nghĩ này gợi lên một cảm giác khó chịu mãnh liệt, tôi vội vàng thu tay về, muốn khâu lại vết thương cho nó. Thế nhưng, cổ tay tôi lại bị một bàn tay có màng khác của nó đè lại.
Chuông cảnh báo rung lên mãnh liệt trong đầu, tôi lập tức cầm súng gây mê để lên trán nó, tỏ ý cảnh cáo. Nhân ngư nâng mí mắt lên, nhìn lướt qua họng súng của tôi, tựa hồ không để tâm, vừa không thấy sợ hãi, lại cũng không lộ ra ý tứ công kích gì, vẫn như trước lười biếng nằm trên mặt đất, rất giống một con báo biển(1) đang phơi nắng, sức lực nắm cổ tay tôi cũng rất nhẹ.
Thần kinh căng thẳng của tôi thoáng thả lỏng, mu bàn tay bị lớp màng lạnh lẽo ẩm ướt của nhân ngư nắm lấy, bàn tay thuận theo đặt trên cơ bụng phập phồng rắn chắc như đá của nó mà cọ xát, cái đuôi nhẹ nhàng lay động dưới thân tôi, tựa hồ cảm thấy vô cùng thoải mái. Ánh mắt nó cũng dừng lại trên mặt tôi, đáy mắt phảng phất như có giấu một mạch nước ngầm ngủ yên dưới mặt nước, đang chờ mong gì đó, ám chỉ gì đó, giống như muốn biểu đạt một loại đòi hỏi phức tạp nào đó.
Nếu muốn hiểu được loại sinh vật thần bí như nhân ngư này, không bằng từ giờ trở đi, thử sống chung hòa bình với nó, có lẽ kế hoạch thuần phục nó sẽ có hiệu quả hơn. Nghĩ như vậy, tôi liền đánh bạo, thuận theo động tác của nó, thả lỏng mở lòng bàn tay trên bụng nó, nhẹ nhàng phủ lên sờ sờ đường cong cơ thể của nó, mềm nhẹ và thân thiện tựa như đối xử với một chú cá heo.
Quả thật giống như suy đoán trước đó của tôi, làn da của nhân ngư bóng loáng nhẵn nhụi tựa như một loại tơ lụa thượng hạng, mềm dẻo hơn rất nhiều so với con người, khi sờ lên, thật giống như có một con cá mập khổng lồ bơi qua dưới tay tôi, chẳng hiểu sao, dưới đáy lòng tôi lại bốc lên một loại cảm giác hưng phấn mơ hồ.
Nhân ngư tựa hồ cũng giống cá heo, vô cùng hưởng thụ cảm giác được con người vuốt ve, nó thoải mái ngẩng chiếc cổ dài hữu lực, bàn tay khoát lên sau lưng ôm eo tôi, giống như tôi đối xử với nó, dùng lòng bàn tay thô ráp mà trắng nõn vuốt ve lưng tôi. Đuôi cá đung đưa phập phồng dưới thân tôi, đồng thời chầm chậm di chuyển đến mông tôi, nhẹ nhàng đụng chạm.
Loại hành vi quái dị này khiến tôi nháy mắt có loại ảo giác đáng sợ như đang cùng nhân ngư giao phối, vào đúng lúc này, tôi cảm thấy dưới thân đột nhiên có một vật gì đó cứng rắn ấm áp chọc vào bắp chân.
Tôi lập tức rời khỏi thân thể nhân ngư như điện giật, đứng dậy, biến hóa khó có thể tin được dưới thân nhất thời hiện ra trước mắt tôi.
Bên ngoài làn da ở xương chậu của nhân ngư rõ ràng đang hé mở một khe hở ngày càng lớn, dưới bụng lộ ra một khu vực cấu tạo hình tam giác giống như nửa thân dưới của con người. Tính khí có hình dạng không khác mấy với con người kia phấn chấn ngẩng cao, đỉnh đầu sưng trướng đến phát tím chảy ra tinh dịch trong suốt lấp lánh, trắng trợn biểu lộ sự tồn tại, đang hướng tới mặt của tôi.
Tôi chưa từng dự đoán được, hành vi của tôi lại có thể kích thích sự hưng phấn của nhân ngư. Không những bởi vì vừa rồi tôi chỉ vuốt ve tỏ vẻ thân thiện, mà còn vì tôi là một nam nhân, đối với nhân ngư mà nói, tôi chính là một giống đực.
Chẳng lẽ trên người tôi có mùi hoặc đặc thù kỳ quái nào, thúc đẩy nhân ngư này cho rằng tôi là một giống cái?
Tôi ngửi ngửi tay áo và thân thể, ánh mắt liếc qua nút thắt dây lưng bị kéo rách, nhớ tới hành động buổi tối của Rhine, không khỏi nhăn mi lại, cảm thấy một trận xấu hổ không biết làm gì.
Tôi tự thấy tính cách và ngoại hình của tôi tuyệt đối không thể khiến người ta sinh ra ảo giác tôi là con gái, đơn giản chỉ là bởi vì tập trung nghiên cứu trong thời gian dài mà thiếu hụt vận động, nên hình thể mới hơi thon gầy. Chẳng lẽ là vì điểm này, nên nhân ngư và Rhine đều cho rằng tôi là một kẻ yếu, trong tiềm thức bị nội tiết tố kích thích, coi tôi như giống cái mà đối đãi?
Chuyện này quả thật là không ổn, tôi vạn phần không muốn bản thân bị coi là kẻ yếu.
Trong nhất thời tâm tình của tôi trở nên tồi tệ đến cực điểm, sự mệt mỏi vì suốt đêm không ngủ càng nhân cơ hội bỏ đã xuống giếng, quấy nhiễu khiến đại não tôi có chút hỗn độn, liền quyết định chấm dứt cuộc quan sát tối nay.
Dưới trạng thái tinh thần như vậy, tôi hoàn toàn không thể dùng đại não để tiến hành phán đoán ghi nhớ.
Thế nhưng, ngay khi tôi cúi xuống kéo cái đuôi nhân ngư lên, ý đồ muốn đưa nó trở lại bể nước, cổ họng nhân ngư phát ra một chuỗi tiếng kêu trầm thấp không rõ ý nghĩa, giống như thú dữ rít gào lúc bị uy hiếp. Tôi hoảng sợ, đuôi cá trong tay trơn tuột trượt ra ngoài, ở trên mặt đất gấp khúc cuộn lên một chút, liền không nhẹ không nặng chế trụ cổ chân tôi.
Nửa người trên của nhân ngư cũng nâng lên, một bàn tay kéo lấy quần của tôi, lồng ngực phập phồng, liên tục duy trì tiếng kêu trầm thấp như sắp phát động tập kích. Hành động của nó rõ ràng bị hạn chế bởi thuốc tê, cơ bắp trên bụng và cánh tay cuồn cuộn nổi lên, tựa như một con bọ ngựa vận sức chờ phát động, nhưng khí lực bộc phát ra cũng không còn như trước có thể khiến tôi không nhúc nhích được.
Tôi hoàn toàn có thể tránh thoát.
Thế nhưng, khi ánh mắt tôi dừng lại trên tính khí nộ trướng của nó, một ý nghĩ lớn mật bất ngờ nảy ra trong đầu tôi, khiến đại não hỗn loạn của tôi vì khát khao tìm tòi nghiên cứu mà trấn định lại.
Nếu có thể lấy được tinh dịch của nhân ngư, tôi có thể thông qua phân tích DNA mà nghiên cứu ra gen của nhân ngư, tình trạng thân thể nó, tuổi và thọ mệnh, thậm chí còn tính ra được quy luật sinh sản của quần thể, tôi có thể hiểu thật rõ loại sinh vật thần bí khó lường này!
Đây chính là một phát hiện kinh người cỡ nào chứ!
Đại não của tôi nhanh chóng xoay chuyển, mà thân thể lại không thể ức chế được cứng ngắc.
Tôi ma xui quỷ khiến, tựa như người máy bị khống chế, đón lấy đôi đồng tử thẫm màu đang nhìn chằm chằm vào tôi của nhân ngư, ngồi xổm xuống, hơi hơi run rẩy vươn bàn tay phải ra, cầm lấy nhục hành thô to màu đỏ sậm kia. Trong nháy mắt khi bị tôi nắm chặt, thứ đồ kia lập tức hưng phấn nhảy lên môt chút trong lòng bàn tay tôi, tựa như một con cá chình điện(2) trắng trẻo mà dữ tợn.
Tôi cưỡng ép bản thân ngăn cách lực chú ý giữa thứ đồ này và nửa người trên của nhân ngư, bằng không, tôi sẽ sinh ra một loại ảo giác quái dị như đang giải quyết dục vọng sinh lý cho một nam nhân khác.
Tôi một bên giống như những lúc bình thường giải quyết dục vọng cho bản thân, chuyển động tay trên dưới tính khí của nó, một bên lừa mình dối người tiến hành miêu tả khách quan ở trong lòng.
Tính khí của nhân ngư có vẻ ngoài không chênh lệch mấy với con người, da nó chặt chẽ dính chặt vào lòng bàn tay tôi, vững chắc tựa như xúc tu của cá mực. Nếu như lúc này đang giao phối, nhân ngư giống đực nhất định có thể hút chặt vào nội bích của nhân ngư giống cái, khiến đối phương không thể tránh thoát, giống như đặc tính của cá mập khi giao phối.
Tôi cố gắng khiến bản thân duy trì thái độ khoa học bình tĩnh. Nhưng không như mong muốn là, khi bàn tay của nhân ngư đặt lên dọc theo lưng tôi, toàn bộ nửa người tinh tráng gần sát thân thể tôi, một loại cảm giác khó chịu mãnh liệt nháy mắt trào lên. Tôi gần như không thể kìm chế xúc động muốn bỏ chạy thật xa, nhưng tôi hiểu rõ hậu quả của việc đó là, tôi sẽ mất đi cơ hội lấy được tinh dịch quý giá của nhân ngư.
Vì thế tôi tăng thêm lực độ dưới tay, hi vọng nó có thể nhanh chóng phóng thích. Tính khí nhân ngư ở trong tay tôi trướng lớn nóng bỏng tựa như trụ sắt bị thiêu đỏ, tiếng hít thở của nó nặng nề mà hỗn loạn, đuôi cá giống như vừa rồi chạm vào mông của tôi lay động, phập phồng càng mạnh, chấn động đến mức nửa người trên của tôi cũng mất đi trọng tâm.
Cảm xúc bất ổn hỗn loạn gần như muốn chôn vùi tôi trong nháy mắt.
Cảm giác xấu hổ, cảm giác bối rối, cảm giác sợ hãi đồng thời xâm nhập thần kinh của tôi. Tôi không chỉ có ảo giác đang giao phối cùng nó, mà còn ảo giác bản thân như biến thành một nhân ngư giống cái bị nó xâm phạm.
Đúng là một cơn ác mộng kinh khủng! Toàn bộ dây thần kinh của tôi xoắn chặt thành một cục, lúc này, nhân ngư sáp lại càng gần, gần đến mức cơ hồ sắp dính vào tóc mai bên tai tôi, hơi thở nóng bỏng từ miệng của nó phun lên cổ tôi, tựa như một cỗ ham muốn, ham muốn xâm nhập thân thể tôi bất cứ lúc nào, ham muốn hóa thành mạch nước ngầm tiến vào mọi chỗ trong cổ áo tôi....
Thân thể của tôi lại không thể khống chế ẩn ẩn nóng lên, nhịn không được nghiêng đầu đi –
Thân thể từ mông trở xuống của nó được chống đỡ bởi đuôi cá, chỉ ngồi thôi ước chừng đã cao hơn tôi một cái đầu, cánh tay hoàn toàn siết quanh eo tôi. Tôi vừa vặn có thể nhìn thấy yết hầu di động vì dục cầu được thỏa mãn của nó, làn môi mỏng mở ra một độ cong dâm tà, răng nanh sắc nhọn lạnh lẽo.
"A.... ga.... nes..."
Nhân ngư kêu nhẹ bên tai tôi, thanh âm trầm mà ám ách, tựa như nước chảy trong rãnh sâu.
Tiếng thầm thì đứt quãng này khiến tôi nghĩ đến con quỷ dâm dục trong "Chìa khóa của Salomon"(3), Agares(*). Mà thanh âm của nhân ngư cũng phảng phất như có ma tính của tà thần, tôi giống như bị mê hoặc, nhất thời đến khí lực xoay cổ tay cũng đột nhiên mất đi, tùy ý nó ngậm lấy vành tai của tôi, đầu lưỡi đảo quanh, tham lam duyện mút.
Tiếng kêu nhẹ kia vẫn còn quanh quẩn sâu trong màng nhĩ của tôi, đại não tựa như nổi lên lốc xoáy, choáng váng nặng nề, thân thể lắc lư dựa vào thân nhân ngư. Móng vuốt sắc bén của nó xé quần áo sau lưng tôi ra, hàn ý lạnh lẽo dọc theo xương sống, chui thẳng xuống hạ thể của tôi, đồng thời đuôi cá mềm dẻo ẩm ướt dùng lực chen vào chân tôi, tách mở hai chân.
Tôi ngây dại cảm nhận hết thảy, lại vô lực phản kháng, giống như bị bóng đè, mọi sự vật xung quanh bị bịt kín một tầng sương mù màu đen hư ảo, thế giới cũng biến đổi, duy độc có dục vọng chân thực càng lúc càng dày đặc dưới bụng là không thể kháng cự được.
Ngay khi tôi dần dần mất đi ý thức, tôi bỗng nhiên nghe được xa xa truyền đến một tiếng hét. "Dessaro!"
"Dessaro!"
Tiếng gọi kia càng lúc càng gần, càng lúc càng rõ ràng, xuyên qua sương mù ập đến, lập tức đánh vào thần kinh của tôi. Tôi đột nhiên bừng tỉnh khỏi trạng thái mê muội, áp bách trên người chợt buông lỏng, tôi còn chưa thấy rõ, nhân ngư đã uốn éo nhổm lên từ mặt đất, hóa thành một cái bóng đen dài, nhảy vào trong bể nước, biến mất dưới đám rong biển.
Tôi kinh hoàng ngồi ngốc tại chỗ hai giây, mới phát hiện trên người mình không biết từ khi nào đã ẩm ướt, quần áo nửa người trên bị tàn phá không chịu nổi, trên lưng hở một lỗ lớn, giọt nước tí tách nhỏ xuống dưới.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Đại não của tôi trống rỗng một mảnh tựa như bị tẩy xóa, làm thế nào cũng không nhớ nổi chuyện xảy ra mấy giây trước, chỉ có thể nhớ được là tôi muốn lấy tinh dịch của nhân ngư.
Lúc này xem ra, thử nghiệm của tôi rõ ràng đã thất bại. Có lẽ hành vi của tôi đã kinh động đến nhân ngư, mới khiến nó nhanh chóng chạy trốn như thế.
Tôi nhìn mặt nước phẳng lặng, có chút uể oải nghĩ.
"Dessaro, cậu ở đâu?"
Đó là tiếng của Rhine! Hình như anh ta đang ở boong tàu trên đỉnh đầu tôi. Tôi cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng thu gom hòm thuốc và DV vung vãi đầy đất, hoảng sợ trốn ra khỏi khoang đáy.
~~~OvO~~~
(1)Báo biển: Là loài động vật có vú thuộc họ hải cẩu, báo biển (Hydrurga leptonyx) được coi là một trong những kẻ săn mồi đáng sợ nhất ở vùng biển Nam Cực.
(2)Cá chình điện: hay còn gọi là lươn điện (tên khoa học: Electrophorus electricus) là một loài cá trong họ Cá dao lưng trần (Gymnotidae). Nó có thể phát ra điện để giật kẻ thù và để săn mồi.
(3)Chìa khóa của Solomon: Solomon sinh vào khoảng năm 974 trước Công nguyên. Solomon là vị vua thứ 3 của Israel. Là con trai của vua David, Solomon đã thống trị đế chế trải dài từ Euphrates tới mỏm Bắc của Vịnh Aqaba. Vua Solomon thành lập vương quốc Edom và được mệnh danh là "nhà thống trị vĩ đại nhất của Israel". Ông là người xây dựng ngôi đền đầu tiên của người Do Thái ở Jerusalem, sở hữu một lượng vàng lớn và là tác giả của cuốn Book of Proverbs, Ecclesiastes và The Song of Songs. Solomon trị vì Israel trong gần 40 năm trước khi băng hà vào năm 931 trước Công nguyên.
Cuốn sách The Lesser Key of Solomon: Goetia là cuốn sách của Aleister Crowley viết năm 1994, nói về cách triệu hồi và điều khiển 72 con quỷ mà năm xưa vua Salomon đã từng triệu hồi và điều khiển. Người đọc sẽ không chỉ biết cách triệu hồi chúng mà còn biết được hình dáng, tính cách, đặc điểm và khả năng của chúng.
(4)Agares: công tước của một vùng đất phía Đông, mang dáng vẻ của một ông già hiền hậu, chậm chạp cưỡi trên lưng một con cá sấu và đậu trên tay ông ta là một con chim ưng. Tuy có vẻ lù đù chậm chạp, nhưng ông ta có khả năng làm chậm mọi sinh vật, bắt về những kẻ đào tẩu, hiểu được tất cả mọi ngôn ngữ, phá hủy danh dự và nhân phẩm của con người. Ông ta cũng có thể gây ra động đất.
Cái này ta không chắc lắm, vì trong bản raw ghi là Agares, 1 trong 72 con quỷ của Solomon, nhưng theo như ta hỏi bác gồ thì con quỷ dâm dục lại là Asmodeus, cũng nằm trong 72 con quỷ. Asmodeus được miêu tả trên người có 3 đầu: 1 đầu người, 1 đầu dê và 1 đầu ngựa. Asmodeus là vua của tầng địa ngục thứ 9 và là 1 trong 7 vị hoàng tử của địa ngục. Asmodeus là con quỉ của dục vọng, của những ham muốn tình dục của con người. Mặc dù là hiện thân của dục vọng nhưng Asmodeus lại yêu cô gái tên là Sarah. Sarah có 7 đời chồng và đều giết chết chồng mình ngay trong đêm tân hôn và cô vẫn còn là 1 trinh nữ, đó là lý do tại sao Asmodeus lại bị cô gái này quyến rũ.
Hết chương 5.
Miệng vết thương trên bả vai nhân ngư thật sự rất lớn, trên cơ thịt lộ ra ngoài được bao trùm một lớp màng dính nửa trong suốt, có tác dụng cầm máu rất hữu hiệu, nhưng đồng thời cũng kéo dài tốc độ liền lại của nó. Hơn nữa, dưới lớp màng mỏng hình như có lộ ra một thứ gì đó khác thường. Tôi thật cẩn thận gây tê cục bộ cho nó, cắt lớp màng dính ra. Quả nhiên, tôi rút ra được một mảnh răng nanh cá mập bị gãy từ trong vết thương của nó –
Cho dù chỉ có một nửa, nhưng thứ đó cũng đã lớn gần bằng ngón cái của tôi, hơn nữa xung quanh còn phủ đầy răng cưa.
Thứ này chắc là thuộc về một con cá mập trưởng thành. Có lẽ vào vài giờ hoặc một ngày trước, nhân ngư đã từng xảy ra xung đột kịch liệt với một con cá mập trưởng thành. Từ tình trạng sống sót khỏe mạnh của nó bây giờ và cái răng nanh gãy này, vận mệnh của con cá mập kia, xem ra nhất định bi thảm hơn so với nó không biết bao nhiêu lần.
Quảng cáo
REPORT THIS AD
Nói không chừng....
Để kiểm tra suy đoán của mình, tôi nhịn không được lấy tay sờ xuống dạ dày của nhân ngư. Chỗ đó quả nhiên căng phồng, thức ăn còn chưa tiêu hóa. Có lẽ là nó và cá mập tranh giành thức ăn, hoặc có thể, cá mập kia chính con mồi của nó.
Tôi không khỏi tấm tắc tán thưởng lực công kích của nhân ngư, tưởng tượng tình cảnh nó và cá mập chiến đấu vật lộn ở trong biển sâu, đó nhất định là một hình ảnh cực kỳ mạo hiểm.
Nhân ngư cũng không biết lúc này tôi đang tự hỏi cái gì, chỉ lẳng lặng híp mắt, giống như một người đứng xem nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của tôi, hơi hơi nhướn mày, rũ mắt nhìn về phía tay tôi đang đặt trên dạ dày nó, lộ ra thần sắc hứng thú.
Phảng phất như tất cả những chuyện tôi làm trong mắt nó, chỉ là một đứa nhóc ngây thơ thú vị, không cẩn thận mạo phạm nó.
Loại suy nghĩ này gợi lên một cảm giác khó chịu mãnh liệt, tôi vội vàng thu tay về, muốn khâu lại vết thương cho nó. Thế nhưng, cổ tay tôi lại bị một bàn tay có màng khác của nó đè lại.
Chuông cảnh báo rung lên mãnh liệt trong đầu, tôi lập tức cầm súng gây mê để lên trán nó, tỏ ý cảnh cáo. Nhân ngư nâng mí mắt lên, nhìn lướt qua họng súng của tôi, tựa hồ không để tâm, vừa không thấy sợ hãi, lại cũng không lộ ra ý tứ công kích gì, vẫn như trước lười biếng nằm trên mặt đất, rất giống một con báo biển(1) đang phơi nắng, sức lực nắm cổ tay tôi cũng rất nhẹ.
Thần kinh căng thẳng của tôi thoáng thả lỏng, mu bàn tay bị lớp màng lạnh lẽo ẩm ướt của nhân ngư nắm lấy, bàn tay thuận theo đặt trên cơ bụng phập phồng rắn chắc như đá của nó mà cọ xát, cái đuôi nhẹ nhàng lay động dưới thân tôi, tựa hồ cảm thấy vô cùng thoải mái. Ánh mắt nó cũng dừng lại trên mặt tôi, đáy mắt phảng phất như có giấu một mạch nước ngầm ngủ yên dưới mặt nước, đang chờ mong gì đó, ám chỉ gì đó, giống như muốn biểu đạt một loại đòi hỏi phức tạp nào đó.
Nếu muốn hiểu được loại sinh vật thần bí như nhân ngư này, không bằng từ giờ trở đi, thử sống chung hòa bình với nó, có lẽ kế hoạch thuần phục nó sẽ có hiệu quả hơn. Nghĩ như vậy, tôi liền đánh bạo, thuận theo động tác của nó, thả lỏng mở lòng bàn tay trên bụng nó, nhẹ nhàng phủ lên sờ sờ đường cong cơ thể của nó, mềm nhẹ và thân thiện tựa như đối xử với một chú cá heo.
Quả thật giống như suy đoán trước đó của tôi, làn da của nhân ngư bóng loáng nhẵn nhụi tựa như một loại tơ lụa thượng hạng, mềm dẻo hơn rất nhiều so với con người, khi sờ lên, thật giống như có một con cá mập khổng lồ bơi qua dưới tay tôi, chẳng hiểu sao, dưới đáy lòng tôi lại bốc lên một loại cảm giác hưng phấn mơ hồ.
Nhân ngư tựa hồ cũng giống cá heo, vô cùng hưởng thụ cảm giác được con người vuốt ve, nó thoải mái ngẩng chiếc cổ dài hữu lực, bàn tay khoát lên sau lưng ôm eo tôi, giống như tôi đối xử với nó, dùng lòng bàn tay thô ráp mà trắng nõn vuốt ve lưng tôi. Đuôi cá đung đưa phập phồng dưới thân tôi, đồng thời chầm chậm di chuyển đến mông tôi, nhẹ nhàng đụng chạm.
Loại hành vi quái dị này khiến tôi nháy mắt có loại ảo giác đáng sợ như đang cùng nhân ngư giao phối, vào đúng lúc này, tôi cảm thấy dưới thân đột nhiên có một vật gì đó cứng rắn ấm áp chọc vào bắp chân.
Tôi lập tức rời khỏi thân thể nhân ngư như điện giật, đứng dậy, biến hóa khó có thể tin được dưới thân nhất thời hiện ra trước mắt tôi.
Bên ngoài làn da ở xương chậu của nhân ngư rõ ràng đang hé mở một khe hở ngày càng lớn, dưới bụng lộ ra một khu vực cấu tạo hình tam giác giống như nửa thân dưới của con người. Tính khí có hình dạng không khác mấy với con người kia phấn chấn ngẩng cao, đỉnh đầu sưng trướng đến phát tím chảy ra tinh dịch trong suốt lấp lánh, trắng trợn biểu lộ sự tồn tại, đang hướng tới mặt của tôi.
Tôi chưa từng dự đoán được, hành vi của tôi lại có thể kích thích sự hưng phấn của nhân ngư. Không những bởi vì vừa rồi tôi chỉ vuốt ve tỏ vẻ thân thiện, mà còn vì tôi là một nam nhân, đối với nhân ngư mà nói, tôi chính là một giống đực.
Chẳng lẽ trên người tôi có mùi hoặc đặc thù kỳ quái nào, thúc đẩy nhân ngư này cho rằng tôi là một giống cái?
Tôi ngửi ngửi tay áo và thân thể, ánh mắt liếc qua nút thắt dây lưng bị kéo rách, nhớ tới hành động buổi tối của Rhine, không khỏi nhăn mi lại, cảm thấy một trận xấu hổ không biết làm gì.
Tôi tự thấy tính cách và ngoại hình của tôi tuyệt đối không thể khiến người ta sinh ra ảo giác tôi là con gái, đơn giản chỉ là bởi vì tập trung nghiên cứu trong thời gian dài mà thiếu hụt vận động, nên hình thể mới hơi thon gầy. Chẳng lẽ là vì điểm này, nên nhân ngư và Rhine đều cho rằng tôi là một kẻ yếu, trong tiềm thức bị nội tiết tố kích thích, coi tôi như giống cái mà đối đãi?
Chuyện này quả thật là không ổn, tôi vạn phần không muốn bản thân bị coi là kẻ yếu.
Trong nhất thời tâm tình của tôi trở nên tồi tệ đến cực điểm, sự mệt mỏi vì suốt đêm không ngủ càng nhân cơ hội bỏ đã xuống giếng, quấy nhiễu khiến đại não tôi có chút hỗn độn, liền quyết định chấm dứt cuộc quan sát tối nay.
Dưới trạng thái tinh thần như vậy, tôi hoàn toàn không thể dùng đại não để tiến hành phán đoán ghi nhớ.
Thế nhưng, ngay khi tôi cúi xuống kéo cái đuôi nhân ngư lên, ý đồ muốn đưa nó trở lại bể nước, cổ họng nhân ngư phát ra một chuỗi tiếng kêu trầm thấp không rõ ý nghĩa, giống như thú dữ rít gào lúc bị uy hiếp. Tôi hoảng sợ, đuôi cá trong tay trơn tuột trượt ra ngoài, ở trên mặt đất gấp khúc cuộn lên một chút, liền không nhẹ không nặng chế trụ cổ chân tôi.
Nửa người trên của nhân ngư cũng nâng lên, một bàn tay kéo lấy quần của tôi, lồng ngực phập phồng, liên tục duy trì tiếng kêu trầm thấp như sắp phát động tập kích. Hành động của nó rõ ràng bị hạn chế bởi thuốc tê, cơ bắp trên bụng và cánh tay cuồn cuộn nổi lên, tựa như một con bọ ngựa vận sức chờ phát động, nhưng khí lực bộc phát ra cũng không còn như trước có thể khiến tôi không nhúc nhích được.
Tôi hoàn toàn có thể tránh thoát.
Thế nhưng, khi ánh mắt tôi dừng lại trên tính khí nộ trướng của nó, một ý nghĩ lớn mật bất ngờ nảy ra trong đầu tôi, khiến đại não hỗn loạn của tôi vì khát khao tìm tòi nghiên cứu mà trấn định lại.
Nếu có thể lấy được tinh dịch của nhân ngư, tôi có thể thông qua phân tích DNA mà nghiên cứu ra gen của nhân ngư, tình trạng thân thể nó, tuổi và thọ mệnh, thậm chí còn tính ra được quy luật sinh sản của quần thể, tôi có thể hiểu thật rõ loại sinh vật thần bí khó lường này!
Đây chính là một phát hiện kinh người cỡ nào chứ!
Đại não của tôi nhanh chóng xoay chuyển, mà thân thể lại không thể ức chế được cứng ngắc.
Tôi ma xui quỷ khiến, tựa như người máy bị khống chế, đón lấy đôi đồng tử thẫm màu đang nhìn chằm chằm vào tôi của nhân ngư, ngồi xổm xuống, hơi hơi run rẩy vươn bàn tay phải ra, cầm lấy nhục hành thô to màu đỏ sậm kia. Trong nháy mắt khi bị tôi nắm chặt, thứ đồ kia lập tức hưng phấn nhảy lên môt chút trong lòng bàn tay tôi, tựa như một con cá chình điện(2) trắng trẻo mà dữ tợn.
Tôi cưỡng ép bản thân ngăn cách lực chú ý giữa thứ đồ này và nửa người trên của nhân ngư, bằng không, tôi sẽ sinh ra một loại ảo giác quái dị như đang giải quyết dục vọng sinh lý cho một nam nhân khác.
Tôi một bên giống như những lúc bình thường giải quyết dục vọng cho bản thân, chuyển động tay trên dưới tính khí của nó, một bên lừa mình dối người tiến hành miêu tả khách quan ở trong lòng.
Tính khí của nhân ngư có vẻ ngoài không chênh lệch mấy với con người, da nó chặt chẽ dính chặt vào lòng bàn tay tôi, vững chắc tựa như xúc tu của cá mực. Nếu như lúc này đang giao phối, nhân ngư giống đực nhất định có thể hút chặt vào nội bích của nhân ngư giống cái, khiến đối phương không thể tránh thoát, giống như đặc tính của cá mập khi giao phối.
Tôi cố gắng khiến bản thân duy trì thái độ khoa học bình tĩnh. Nhưng không như mong muốn là, khi bàn tay của nhân ngư đặt lên dọc theo lưng tôi, toàn bộ nửa người tinh tráng gần sát thân thể tôi, một loại cảm giác khó chịu mãnh liệt nháy mắt trào lên. Tôi gần như không thể kìm chế xúc động muốn bỏ chạy thật xa, nhưng tôi hiểu rõ hậu quả của việc đó là, tôi sẽ mất đi cơ hội lấy được tinh dịch quý giá của nhân ngư.
Vì thế tôi tăng thêm lực độ dưới tay, hi vọng nó có thể nhanh chóng phóng thích. Tính khí nhân ngư ở trong tay tôi trướng lớn nóng bỏng tựa như trụ sắt bị thiêu đỏ, tiếng hít thở của nó nặng nề mà hỗn loạn, đuôi cá giống như vừa rồi chạm vào mông của tôi lay động, phập phồng càng mạnh, chấn động đến mức nửa người trên của tôi cũng mất đi trọng tâm.
Cảm xúc bất ổn hỗn loạn gần như muốn chôn vùi tôi trong nháy mắt.
Cảm giác xấu hổ, cảm giác bối rối, cảm giác sợ hãi đồng thời xâm nhập thần kinh của tôi. Tôi không chỉ có ảo giác đang giao phối cùng nó, mà còn ảo giác bản thân như biến thành một nhân ngư giống cái bị nó xâm phạm.
Đúng là một cơn ác mộng kinh khủng! Toàn bộ dây thần kinh của tôi xoắn chặt thành một cục, lúc này, nhân ngư sáp lại càng gần, gần đến mức cơ hồ sắp dính vào tóc mai bên tai tôi, hơi thở nóng bỏng từ miệng của nó phun lên cổ tôi, tựa như một cỗ ham muốn, ham muốn xâm nhập thân thể tôi bất cứ lúc nào, ham muốn hóa thành mạch nước ngầm tiến vào mọi chỗ trong cổ áo tôi....
Thân thể của tôi lại không thể khống chế ẩn ẩn nóng lên, nhịn không được nghiêng đầu đi –
Thân thể từ mông trở xuống của nó được chống đỡ bởi đuôi cá, chỉ ngồi thôi ước chừng đã cao hơn tôi một cái đầu, cánh tay hoàn toàn siết quanh eo tôi. Tôi vừa vặn có thể nhìn thấy yết hầu di động vì dục cầu được thỏa mãn của nó, làn môi mỏng mở ra một độ cong dâm tà, răng nanh sắc nhọn lạnh lẽo.
"A.... ga.... nes..."
Nhân ngư kêu nhẹ bên tai tôi, thanh âm trầm mà ám ách, tựa như nước chảy trong rãnh sâu.
Tiếng thầm thì đứt quãng này khiến tôi nghĩ đến con quỷ dâm dục trong "Chìa khóa của Salomon"(3), Agares(*). Mà thanh âm của nhân ngư cũng phảng phất như có ma tính của tà thần, tôi giống như bị mê hoặc, nhất thời đến khí lực xoay cổ tay cũng đột nhiên mất đi, tùy ý nó ngậm lấy vành tai của tôi, đầu lưỡi đảo quanh, tham lam duyện mút.
Tiếng kêu nhẹ kia vẫn còn quanh quẩn sâu trong màng nhĩ của tôi, đại não tựa như nổi lên lốc xoáy, choáng váng nặng nề, thân thể lắc lư dựa vào thân nhân ngư. Móng vuốt sắc bén của nó xé quần áo sau lưng tôi ra, hàn ý lạnh lẽo dọc theo xương sống, chui thẳng xuống hạ thể của tôi, đồng thời đuôi cá mềm dẻo ẩm ướt dùng lực chen vào chân tôi, tách mở hai chân.
Tôi ngây dại cảm nhận hết thảy, lại vô lực phản kháng, giống như bị bóng đè, mọi sự vật xung quanh bị bịt kín một tầng sương mù màu đen hư ảo, thế giới cũng biến đổi, duy độc có dục vọng chân thực càng lúc càng dày đặc dưới bụng là không thể kháng cự được.
Ngay khi tôi dần dần mất đi ý thức, tôi bỗng nhiên nghe được xa xa truyền đến một tiếng hét. "Dessaro!"
"Dessaro!"
Tiếng gọi kia càng lúc càng gần, càng lúc càng rõ ràng, xuyên qua sương mù ập đến, lập tức đánh vào thần kinh của tôi. Tôi đột nhiên bừng tỉnh khỏi trạng thái mê muội, áp bách trên người chợt buông lỏng, tôi còn chưa thấy rõ, nhân ngư đã uốn éo nhổm lên từ mặt đất, hóa thành một cái bóng đen dài, nhảy vào trong bể nước, biến mất dưới đám rong biển.
Tôi kinh hoàng ngồi ngốc tại chỗ hai giây, mới phát hiện trên người mình không biết từ khi nào đã ẩm ướt, quần áo nửa người trên bị tàn phá không chịu nổi, trên lưng hở một lỗ lớn, giọt nước tí tách nhỏ xuống dưới.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Đại não của tôi trống rỗng một mảnh tựa như bị tẩy xóa, làm thế nào cũng không nhớ nổi chuyện xảy ra mấy giây trước, chỉ có thể nhớ được là tôi muốn lấy tinh dịch của nhân ngư.
Lúc này xem ra, thử nghiệm của tôi rõ ràng đã thất bại. Có lẽ hành vi của tôi đã kinh động đến nhân ngư, mới khiến nó nhanh chóng chạy trốn như thế.
Tôi nhìn mặt nước phẳng lặng, có chút uể oải nghĩ.
"Dessaro, cậu ở đâu?"
Đó là tiếng của Rhine! Hình như anh ta đang ở boong tàu trên đỉnh đầu tôi. Tôi cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng thu gom hòm thuốc và DV vung vãi đầy đất, hoảng sợ trốn ra khỏi khoang đáy.
~~~OvO~~~
(1)Báo biển: Là loài động vật có vú thuộc họ hải cẩu, báo biển (Hydrurga leptonyx) được coi là một trong những kẻ săn mồi đáng sợ nhất ở vùng biển Nam Cực.
(2)Cá chình điện: hay còn gọi là lươn điện (tên khoa học: Electrophorus electricus) là một loài cá trong họ Cá dao lưng trần (Gymnotidae). Nó có thể phát ra điện để giật kẻ thù và để săn mồi.
(3)Chìa khóa của Solomon: Solomon sinh vào khoảng năm 974 trước Công nguyên. Solomon là vị vua thứ 3 của Israel. Là con trai của vua David, Solomon đã thống trị đế chế trải dài từ Euphrates tới mỏm Bắc của Vịnh Aqaba. Vua Solomon thành lập vương quốc Edom và được mệnh danh là "nhà thống trị vĩ đại nhất của Israel". Ông là người xây dựng ngôi đền đầu tiên của người Do Thái ở Jerusalem, sở hữu một lượng vàng lớn và là tác giả của cuốn Book of Proverbs, Ecclesiastes và The Song of Songs. Solomon trị vì Israel trong gần 40 năm trước khi băng hà vào năm 931 trước Công nguyên.
Cuốn sách The Lesser Key of Solomon: Goetia là cuốn sách của Aleister Crowley viết năm 1994, nói về cách triệu hồi và điều khiển 72 con quỷ mà năm xưa vua Salomon đã từng triệu hồi và điều khiển. Người đọc sẽ không chỉ biết cách triệu hồi chúng mà còn biết được hình dáng, tính cách, đặc điểm và khả năng của chúng.
(4)Agares: công tước của một vùng đất phía Đông, mang dáng vẻ của một ông già hiền hậu, chậm chạp cưỡi trên lưng một con cá sấu và đậu trên tay ông ta là một con chim ưng. Tuy có vẻ lù đù chậm chạp, nhưng ông ta có khả năng làm chậm mọi sinh vật, bắt về những kẻ đào tẩu, hiểu được tất cả mọi ngôn ngữ, phá hủy danh dự và nhân phẩm của con người. Ông ta cũng có thể gây ra động đất.
Cái này ta không chắc lắm, vì trong bản raw ghi là Agares, 1 trong 72 con quỷ của Solomon, nhưng theo như ta hỏi bác gồ thì con quỷ dâm dục lại là Asmodeus, cũng nằm trong 72 con quỷ. Asmodeus được miêu tả trên người có 3 đầu: 1 đầu người, 1 đầu dê và 1 đầu ngựa. Asmodeus là vua của tầng địa ngục thứ 9 và là 1 trong 7 vị hoàng tử của địa ngục. Asmodeus là con quỉ của dục vọng, của những ham muốn tình dục của con người. Mặc dù là hiện thân của dục vọng nhưng Asmodeus lại yêu cô gái tên là Sarah. Sarah có 7 đời chồng và đều giết chết chồng mình ngay trong đêm tân hôn và cô vẫn còn là 1 trinh nữ, đó là lý do tại sao Asmodeus lại bị cô gái này quyến rũ.
Hết chương 5.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất