Dessaro Nhân Ngư

Chương 16

Trước Sau
Nửa đêm, tôi tỉnh lại trong cảm giác khó chịu mãnh liệt. Tôi cảm thấy đại não hỗn loạn, cả người nóng như phát sốt, thân thể tựa như bị vật nặng đè lên, không thể động đậy, một loại tạp âm kỳ quái vang vọng bên tai. Tôi ý thức được bản thân đang rơi vào trạng thái bóng đè, đây là triệu chứng của một người thường xuyên mất ngủ.

Nhất định là vì trước khi ngủ tôi đã quá hưng phấn.

Tôi lẩm nhẩm tên mình trong đầu, dùng sức siết chặt nắm tay, cưỡng ép bản thân thoát khỏi trạng thái như vậy, thế nhưng, loại cảm giác bị bao vây này lại càng ngày càng mãnh liệt, tạp âm như có như không lúc trước cũng theo đó càng thêm rõ ràng, tôi có thể phân biệt được, đó là tiếng nước chảy xen lẫn một chuỗi âm tiết tôi từng nghe qua –

“A…ga…ras…des…sa…ro……”

Mồ hôi lạnh trên lưng tôi thoáng chốc toát ra thấm đẫm cả vạt áo.

Đó là thanh âm của nhân ngư, truyền đến từ nơi nào đó, trời ơi!

Tôi hoảng sợ trợn to hai mắt, miễn cưỡng chỉ huy cổ mình chuyển động, xoay quanh bốn phía tìm kiếm nơi phát ra thanh âm. Sau khi phát hiện thanh âm đến từ chiếc loa máy tính đặt trên bàn, tôi không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy hoang đường vì bản thân lại có suy nghĩ nhân ngư đã thoát ra.

Nhất định là trước khi ngủ đã quên tắt máy tính. Nhân ngư không thể lên trên này được, cho dù nó có lợi hại thì cũng chỉ là một sinh vật sống, không thể chống lại thiết bị phòng hộ công nghệ cao.

Tôi sờ sờ cái trán ướt đẫm mồ hôi, vẩy nước đi, nhắm hai mắt lại thở ra một hơi thật dài, Dessaro, từ khi nào mà mày lại sinh ra tâm lý sợ hãi như vậy với nhân ngư? Mày phải vượt qua loại tâm lý này, phải quen với sự tồn tại của nó, bắt buộc.

Tôi thử bình tâm lại giữa những trận sóng âm trầm thấp của nhân ngư, nhưng dường như những gì tôi thực hiện lại hoàn toàn ngược lại –

Thân thể của tôi dần dần nóng lên, giống như một bệnh nhân đang phát sốt, hơi nước toàn thân dưới nhiệt độ cao nhanh chóng bị hun khô. Đồng thời, một cỗ ngứa ngáy kỳ dị chạy từ xương sống đi lên, tựa như một bầy kiến bò khắp toàn thân, khiến tôi trằn trọc trăn trở ở trên giường, không thể nhịn được ý nghĩ chạy trốn, muốn tiến lên tắt cái loa kia đi. Thế nhưng tôi không dự đoán được tay chân mình mềm nhũn đến thế, lại trực tiếp ngã từ trên giường xuống sàn thủy tinh, giống như một con sứa không hề có xương sống.

Chiếc bàn đã gần trong gang tấc, thế nhưng tôi lại không có nổi khí lực để đứng lên.



Tiếng nói trầm thấp của nhân ngư mơ hồ vang vọng trên đỉnh đầu tôi, âm lượng của loa cũng không phải quá lớn, thế nhưng lại giống như phát ra âm thanh nổi truyền đến quanh màng tai tôi, phảng phất như Agaras đang bám vào màng nhĩ tôi mà thì thào, mang theo lời nguyền mê hoặc thân thể tôi, tôi thậm chí có thể nghe được tiếng nó thở dốc, nồng đậm tình dục như một mạch nước ngầm mãnh liệt, trêu chọc khiến hô hấp của tôi không khỏi gấp gáp hơn.

Loại cảm giác này khiến tôi không rét mà run, tôi không biết liệu đây có phải là sức mạnh thần bí bẩm sinh đã có của nhân ngư mà Shinichi tiên sinh đã nói với tôi hay không, thế nhưng cảm giác ngứa ngáy trên người tôi quả thật càng ngày càng kịch liệt theo tiếng nhân ngư phát ra, nó chạy dọc theo sống lưng, một đường cắn nuốt hết gân cốt máu thịt của tôi…… cuối cùng tụ lại trên hõm cổ của tôi.

Hai chân tôi khẽ run rẩy, cơ thịt ở mông bị kích thích đến co rút từng đợt, sâu trong thân thể nổi lên một loại cảm giác trống rỗng khó có thể mở miệng.

Tôi lập tức sờ đến sau mông, giật giật đáy quần trong, hi vọng đây là ảo giác tạo thành do vải vóc buộc quá chặt. Thế nhưng loại cảm giác trống rỗng này mãnh liệt như thế, thậm chí đến cả lừa gạt mình tôi cũng không cách nào làm được. Thân thể của tôi quả thật đã sinh ra phản ứng xấu hổ mà quỷ dị nào đó. Tôi đang khát vọng được làm tình, nhưng không phải khát vọng tiến vào một cô gái, mà là khát vọng…… bị thứ gì đó của đàn ông tiến vào.

Fuck!

Tôi hung hăng chửi thành tiếng, lắc mạnh đầu, muốn ném loại suy nghĩ đáng sợ này ra khỏi đầu, cổ áo dường như trở thành một chiếc gông xiềng trói buộc, khiến người ta khó thở. Tôi nóng nảy cởi mấy chiếc cúc áo ra, tiếp xúc đến lồng ngực dính đầy mồ hôi, ánh mắt có thể thấy được làn da ửng đỏ vì phiếm nhiệt độ cao, trên nền đất tái nhợt có vẻ vô cùng nổi bật.

Sao thế này…… Trên người đỏ như thế, giống như say rượu vậy……

Tôi nhắm mắt lại lắc lư đầu, muốn khiến bản thân tỉnh táo lại một chút.

Dessaro, mau đứng lên, tắt tiếng đó đi! Là do thanh âm này có vấn đề!

Tôi cố đè nén xúc động muốn đưa ngón tay vào trong thân thể tự an ủi, trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân. Tôi cuộn hai chân lên, miễn cưỡng dồn lấy một tia khí lực, bàn tay run rẩy chống đỡ trọng tâm thân thể, lắc lư xoay người ngồi dậy, đưa tay ấn xuống nút tắt máy tính, tiếng trầm ngâm liên miên của nhân ngư im bặt. Cảm giác khác thường mãnh liệt trong thân thể cũng nhất thời biến mất, tôi giống như con rối gỗ đứt dây lại tê liệt gục xuống, sàn thủy tinh bị năm ngón tay ướt mồ hôi của tôi lưu lại vài dấu vết lộn xộn, hòa cùng mồ hôi nhỏ xuống từ sợi tóc.

Tôi vén mái tóc ướt đẫm lên, một mảnh ẩm thấp trên sàn phản chiếu ra ánh mắt có chút mê loạn của tôi.



Trời ạ, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể ra nhiều mồ hôi như vậy, quả thực không giống với bình thường.

Tôi túm lấy vạt áo trước xoa xoa mặt, cảm thấy trên lông mi cũng dính đầy mồ hôi, giống như vừa trải qua một hồi vận động kịch liệt.

— Người ta khi làm tình cũng sẽ ra nhiều mồ hôi như vậy sao?

Trong đầu chẳng hiểu sao lại đột nhiên nảy ra suy nghĩ này. Mấy hình ảnh xác thịt kiều diễm thình lình xẹt qua trong đầu, tôi không khỏi lấy tay vỗ mạnh một cái lên trán, không, rốt cuộc tôi đang nghĩ linh tinh cái gì vậy! Tôi chống tay lên chiếc ghế bên cạnh, đập đầu hai cái lên lưng ghế, đau đớn trong vài giây khiến ảo giác kỳ quái trước đó của tôi tan thành mây khói. Tôi cưỡng ép bản thân không được nhớ lại rốt cuộc tôi đã huyễn tưởng cái gì, nhưng cảm giác xấu hổ mãnh liệt lại vẫn không xua đi được, khiến tôi thậm chí sinh ra ảo giác vừa bị cường bạo xong.

Thanh âm của nhân ngư chẳng lẽ có tác dụng kích dục? Có lẽ chúng nó quả thật là một loài sinh vật cực kỳ dâm đãng như trong truyền thuyết đã nói……

Không sao, Dessaro, đây chỉ là đặc tính sinh vật mà thôi. Bình tĩnh, bình tĩnh.

Tôi thở ra một hơi thật sâu, ngửa cổ tựa vào lưng ghế, tháo bung toàn bộ khuy áo để nhiệt độ trên người tản đi, sau đó đứng dậy, định đi tắm một cái. Thế nhưng khi bóng tôi đổ xuống sàn thủy tinh, khiến nó từ trạng thái gương soi trở nên trong suốt, loại khoảng cách này khiến tôi đột nhiên chú ý tới tình cảnh tối tăm dị thường dưới hồ chứa nước.

Một đôi mắt hẹp dài tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt đang ở trong mặt nước dưới thân tôi nhìn chằm chằm vào tôi, bóng đen thật dài ẩn nấp giữa một đám thủy tảo lớn âm u, bám vào dưới sàn thủy tinh.

Tôi giật mình một cái, nhịn không được cả kinh hét lên thành tiếng, sau đó lấy tay bịt chặt miệng, trừng lớn mắt nhìn bóng đen phía dưới, dần dần tách biệt được động tác và hình dáng thân thể của nó.

Một bàn tay của nó ấn lên sàn thủy tinh duy trì cân bằng, mà một bàn tay khác lại đặt ở dưới thân, khí quan giống đực to lớn chọc lên lớp thủy tinh, quy đầu trướng to phun ra một đám dịch thể dính nhớp màu trắng.

Tôi lập tức ý thức được nó đang làm gì.

…… Vừa rồi nhân ngư đã dán ở dưới sàn thủy tinh, cách thân thể tôi một khối vật liệu trong suốt, nó nhìn tôi, hưởng thụ cảm giác dùng thanh âm chơi đùa tôi… thủ dâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau