Chương 42: Trần Thiên Lâm
Trong túc xá, nhóc Mập dang chân dang tay nằm trên giường ngủ ngon lành.
Tạ Minh Triết bước khẽ về giường, mở ngăn kéo lấy laptop cũ kỹ của mình ra.
Cậu không trực tiếp hỏi Trần Tiêu chuyện về anh trai Trần Thiên Lâm vì sợ đối phương xấu hổ, không tiện mở lời. Tạ Minh Triết quyết định tự mình tìm hiểu. Cậu mở trang tìm kiếm nhập vào ba chữ “Trần Thiên Lâm”, trong nháy mắt hơn mấy chục ngàn kết quả xuất hiện khiến Tạ Minh Triết phải giật mình —— nếu so lượng tin tức này với giới giải trí thời Trái Đất thì người này hẳn là một ngôi sao đang rất nổi tiếng.
“Tuyển thủ nổi tiếng Trần Thiên Lâm thuộc liên minh thẻ sao kiện Thánh Vực về vấn đề bản quyền thẻ bài…”
“Thánh Vực chính thức ra mặt làm sáng tỏ, không hề có âm mưu nào trong hợp đồng!”
“Vụ kiện tranh chấp bản quyền giữa Trần Thiên Lâm và câu lạc bộ Thánh Vực sẽ được mở phiên tòa thẩm tra vào ngày 25 tháng 12.”
“Trần Thiên Lâm thua kiện, Thánh Vực yêu cầu anh bồi thường 8 chục triệu phí vi phạm hợp đồng!”
“Giải All-Star mùa hè kết thúc, Trần Thiên Lâm tuyên bố nghỉ thi đấu.”
“Mùa giải thứ năm của liên minh chuyên nghiệp bắt đầu, tân binh 18 tuổi Đường Mục Châu thắng liên tục 30 trận, phá kỷ lục solo thắng liên tiếp, có người vạch trần thân phận thật sự của Đường Mục Châu chính là đệ tử thân truyền của Trần Thiên Lâm ở trong game!”
Nhìn thấy tin tức này Tạ Minh Triết liền ngừng lại, cậu đoán được Trần Thiên Lâm có quan hệ gì đó với Đường Mục Châu, nhưng lại không hề nghĩ tới người này lại là sư phụ của Đường Mục Châu. Vậy nên “nhà hàng Thiên Lâm” ở trong game kia thực chất chính là do Trần Thiên Lâm mở sao?
Cậu hoài nghi đọc tiếp ——
“Đường Mục Châu phá kỷ lục thắng liên tiếp 50 trận, ai có thể cản được bước chân của thiếu niên thiên tài đây?”
“Phải chăng Đường Mục Châu không gì cản nổi tới để báo thù cho sư phụ Trần Thiên Lâm?”
“Đồ đệ Đường Mục Châu của Trần Thiên Lâm đánh bại tuyển thủ hệ thổ Trịnh Phong, tiến vào tứ kết!”
“Đường Mục Châu đánh bại bài thủ chủ lực Nhiếp Viễn Đạo của Phán Quyết, tiến vào bán kết!”
“Đường Mục Châu đánh bại người sáng lập hệ kim Lăng Kinh Đường, tiến vào chung kết!”
“Đường Mục Châu đánh bại đại biểu hệ thủy Tô Dương, trở thành quán quân hạng mục cá nhân của mùa giải thứ năm, quán quân nhỏ tuổi nhất trong lịch sử của liên minh chuyên nghiệp thẻ sao!”
“Tân binh Đường Mục Châu sau khi nhận cúp quán quân hạng mục cá nhân, công khai cảm ơn ân sư đã bồi dưỡng, Trần Thiên Lâm không hề lộ diện tại lễ trao giải!”
“…”
Tạ Minh Triết càng đọc thì càng giật mình, cơ hồ có thể tưởng tượng được làn sóng lớn càn quét cả liên minh vào năm năm trước.
Đường Mục Châu, một người mới vừa ra mắt, thắng liên tục 50 trận, làm vô số đại thần phải ngã ngựa, dùng khí thế không gì đỡ nổi cầm lấy cúp quán quân!
Mà mùa giải Đường Mục Châu ra mắt kia lại chính là thời điểm sư phụ Trần Thiên Lâm của hắn nghỉ thi đấu.
Từ các tin tức và thông tin trên diễn đàn này có thể thấy được cái gọi là “người sáng lập năm hệ bài”.
Ngay tại mùa giải thứ nhất và thứ hai, liên minh thẻ sao đã từng xuất hiện năm vị tuyển thủ chuyên nghiệp vô cùng xuất sắc, phân ra đặt nền tảng vững chắc cho năm set thẻ hệ kim, mộc, thủy, hỏa, thổ —— Lăng Kinh Đường sáng lập nên set thẻ binh khí hệ kim, Nhiếp Viễn Đạo tạo ra set thẻ loài thú hệ hỏa, Trịnh Phong tạo nên đấu pháp phòng thủ phản kích hệ thổ, Tô Dương với lối chơi khống chế hệ thủy, và người sáng lập nên set thẻ thực vật hệ mộc, Trần Thiên Lâm.
Năm người này cũng chính là những “người tạo dựng” nên giải đấu chuyên nghiệp của liên minh thẻ sao.
Nếu không có bọn họ, thì sẽ không thể xuất hiện những đấu pháp, lối chơi muôn màu muôn vẻ của năm hệ bài ngày nay.
Lúc đó, năm vị đại thần này vô cùng nổi tiếng, Trần Thiên Lâm cũng có rất nhiều fan, cho nên trận kiện cáo tranh chấp bản quyền đó rất huyên náo xôn xao, gần như là kinh động đến toàn bộ liên minh chuyên nghiệp và nhà phát hành game thẻ sao, cuối cùng lại thua kiện, dẫn ra sóng to gió lớn, các fan của y tập trung bao vây câu lạc bộ Thánh Vực, tấn công làm tê liệt trang web của Thánh Vực, sau đó, việc Trần Thiên Lâm rời đi hoàn toàn thay đổi cục diện liên minh.
Bởi vì án kiện tranh chấp bản quyền này, tất cả câu lạc bộ ở liên minh lập tức chỉnh sửa lại hợp đồng của tuyển thủ, các đại thần lúc đó như Nhiếp, Lăng, Trịnh, Tô rút kinh nghiệm, nhân cơ hội này nắm giữ toàn bộ bản quyền về tay mình, các tuyển thủ vì chuyện hợp đồng mà đi ăn máng khác, khiến toàn bộ liên minh rung chuyển. Các câu lạc bộ bắt đầu xem trọng vấn đề bản quyền, những hợp đồng sau này cũng càng ngày càng trở nên khắc nghiệt hơn.
Mùa giải thứ năm, người có thực lực cá nhân mạnh nhất liên minh thẻ sao là người sáng lập hệ thủy Tô Dương của câu lạc bộ Lưu Sương Thành. Ngoại trừ Tô Dương, Nhiếp Viễn Đạo hệ hỏa, Lăng Kinh Đường hệ kim và Trịnh Phong hệ thổ cũng đều là các đại thần siêu mạnh. So ra mà nói, toàn bộ set thẻ hệ mộc thì kém hơn, hơn nữa lại đúng vào lúc người sáng lập hệ mộc Trần Thiên Lâm rời đi, tuyển thủ chơi hệ mộc trong toàn liên minh chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đôi khi trên đấu trường tinh anh ở trong game, hết mười trận đấu cũng không nhìn thấy được một set thẻ hệ mộc nào.
Dưới tình trạng “thẻ bài hệ mộc dần suy tàn” này, Đường Mục Châu đột nhiên xuất hiện.
Thiếu niên mười tám tuổi đầy sắc bén, trong tay cầm set thẻ gốc hệ thực vật, đánh cho liên minh phải hồn siêu phách tán, ngay cả những tuyển thủ lâu năm như Nhiếp Viễn Đạo và Trịnh Phong cũng không thể không tán thưởng thiên phú của vị tân binh trẻ tuổi này.
Thiếu niên có dung mạo anh tuấn, nụ cười tao nhã lễ phép, nhìn thoáng qua thì khó có thể cảm thấy được uy hiếp nào trên người hắn, nhưng mà, một khi bước lên đấu trường, đấu pháp của thiếu niên lại cực kỳ quyết đoán và tàn độc, Thần Thụ Ngàn Năm của hắn quấn chết người trong phạm vi rộng, các loại dây leo liên kết nhau buộc chặt lại cũng đã tạo nên một cảnh tượng rất đặc biệt trên đấu trường.
Lúc cầm chiếc cúp quán quân hạng mục cá nhân, Đường Mục Châu đã trả lời phỏng vấn, hắn mỉm cười với ống kính trước mặt, nói một đoạn rất dài ——
“Tôi tạo ra lá bài Thần Thụ Ngàn Năm này để cảm ơn ân sư Trần Thiên Lâm, vậy nên tên của thẻ bài có chứa chữ ‘Ngàn’ (Thiên) trong tên của sư phụ. Nhưng tôi đến đây không phải để báo thù cho anh ấy. Sư phụ là một người không màng danh lợi, nghỉ thi đấu chính là lựa chọn của anh, sư phụ chưa từng muốn tôi mang tâm trạng báo thù bước lên đấu trường. Tôi tới liên minh chỉ vì rất thích đấu trường này. Hôm nay cầm được chiếc cúp quán quân cũng không thể chứng minh được tôi là người mạnh nhất, rất nhiều đàn anh có ý thức mạnh hơn tôi, tôi chỉ là có may mắn nhiều hơn mà thôi. Sau này tôi sẽ tiếp tục làm phong phú set thẻ của mình, đem đến cho mọi người thật nhiều trận đấu đặc sắc hơn.”
“Sư phụ quyết định rời đi, không còn quan tâm tới chuyện của liên minh nữa, anh ấy đã tìm được cuộc sống thích hợp với mình, vậy nên tôi mong mọi người sẽ không quấy rầy anh ấy nữa. Sau này, thẻ bài hệ mộc, đã có tôi.”
—— thẻ bài hệ mộc, đã có tôi.
Chỉ vài chữ đơn giản, nhưng lại khiến cho tất cả người chơi đang thất vọng với thẻ bài hệ mộc dấy lên hi vọng một lần nữa!
Thời điểm đó Đường Mục Châu chỉ mới mười tám tuổi, nhưng hắn lại có thể nói những lời như thế, khiến cho vô số đại thần tiền bối không nhịn được tán thưởng.
Cũng từ ngày đó, Trần Thiên Lâm hoàn toàn rời khỏi lịch sử đấu trường, hệ mộc đã có một vị tuyển thủ đáng sợ hơn nhiều, Đường Mục Châu.
Đường Mục Châu lấy được cúp quán quân không hề ký kết với bất kỳ một câu lạc bộ nào. Chính hắn dẫn theo người đại diện Tiết Lâm Hương và hội trưởng Hồng Chúc của công hội Phong Hoa, tự mình thành lập câu lạc bộ Phong Hoa, đồng thời còn bổ sung thêm một điều kiện trên hợp đồng: “Bản quyền của tất cả thẻ bài gốc có logo chữ [Đường] đều thuộc về Đường Mục Châu”.
Vào lúc đó Phong Hoa chỉ có một tuyển thủ là hắn, cho tới mùa giải thứ sáu, hắn mới chiêu mộ thêm vài đồng đội cùng chí hướng, cùng thích thẻ hệ mộc. Hiện tại câu lạc bộ Phong Hoa có thể đứng ngang hàng với những câu lạc bộ uy tín lâu đời như Phán Quyết và Lưu Sương Thành, có thể thấy được, ngoại trừ thực lực cá nhân cấp đỉnh, thì năng lực dẫn dắt đội ngũ của Đường Mục Châu cũng thuộc hàng đầu.
Trong ấn tượng của các fan, Đường Mục Châu vẫn luôn là một tuyển thủ có phong độ nhẹ nhàng, có hoài bão rất lớn, tuổi còn trẻ nhưng lại có tầm nhìn rất xa, chẳng những luôn ủng hộ các lối chơi mới, mà ngay cả ý tưởng chết tức thì cũng do chính hắn đứng lên đề nghị. Địa vị của hắn hiện tại đã có thể sánh vai với những tiền bối lâu năm như Nhiếp thần, Trịnh Phong, Lăng Kinh Đường, hơn nữa hắn còn đích thân dẫn dắt một tiểu đồ đệ thiên tài, Thẩm An.
Cho dù có nổi tiếng tới mức nào chăng nữa thì Đường Mục Châu cũng chưa từng che giấu lòng biết ơn của mình đối với ân sư.
Thậm chí hắn cũng đã từng nói một câu: “Trong lòng tôi, sư phụ vĩnh viễn là tuyển thủ chuyên nghiệp ưu tú nhất.”
Vì Đường Mục Châu đã rất nhiều lần công khai cảm ơn sư phụ, nên quan hệ giữa hai người cũng bị các phóng viên đào ra triệt để —— nghe nói lúc trước Đường Mục Châu ngây thơ mù tịt không biết gì cầm mấy tấm thẻ rất tốt đem ra chợ đen bán, sau này có chút danh tiếng mới đưa tới hội đấu giá. Khi Trần Thiên Lâm biết chuyện, y đã tới hội đấu giá đưa ra một cái giá cực cao mua tấm thẻ dây leo của hắn, thu hắn làm đồ đệ, dốc cạn túi hướng dẫn hắn, nên Đường Mục Châu mới có thể tiến bộ cực nhanh, trong một thời gian ngắn đã tạo ra được một bộ thẻ thực vật hoàn chỉnh, trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp vô cùng xuất sắc.
Tiếc là Trần Thiên Lâm chưa từng xuất hiện thêm một lần nào nữa.
Có lẽ vì trận thua kiện năm đó đã gây đả kích quá lớn cho y, khiến y không muốn tiếp tục ở lại liên minh; hoặc có lẽ, y chỉ chán ghét.
Dù Tạ Minh Triết có lật ra hơn mấy chục trang kết quả tìm kiếm, thì tin tức liên quan tới Trần Thiên Lâm cũng chỉ dừng lại tại khoảnh khắc y nghỉ đấu mà thôi.
Không một ai biết y đi đâu, làm gì sau khi nghỉ thi đấu.
Cứ thế, y biến mất gần năm năm.
***
Đọc hết một lượng lớn thông tin này, tâm trạng Tạ Minh Triết không thể bình tĩnh nổi.
Cậu chưa từng tham dự cơn sóng lớn gây rung chuyển cả mùa giải thứ năm kia, nhưng từ những dòng chữ và hình ảnh này, cậu vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng Trần Thiên Lâm tâm tàn ý lạnh và thiếu niên Đường Mục Châu sắc bén không gì đỡ nổi vào năm đó.
Cặp sư đồ này là nhân vật huyền thoại của liên minh thẻ sao, không ngờ chính mình lại có thể có quan hệ với cả hai người.
Cuối cùng Tạ Minh Triết cũng hiểu ra tại sao Đường Mục Châu lại kiên nhẫn hướng dẫn mình, bởi vì việc cậu xuất hiện ở chợ đen rất giống với Đường Mục Châu năm đó. Năm năm trước, thiếu niên Đường Mục Châu ngây thơ không hiểu chuyện may mắn được ân sư Trần Thiên Lâm dạy bảo, cho nên khi nhìn thấy một người mới có thiên phú nổi trội như Tạ Minh Triết, Đường Mục Châu mới tiện tay giúp đỡ, cũng xem như một loại kỷ niệm đối với ân sư.
Tạ Minh Triết vốn cứ tưởng Đường thần chỉ là một người bạn trong game, sẽ không vì bất kỳ chuyện gì mà gặp nhau trong hiện thực, lại không ngờ anh trai của ông chủ phòng cày thuê Trần Tiêu, Trần Thiên Lâm, lại chính là sư phụ của Đường Mục Châu.
Cậu tình cờ gia nhập phòng cày thuê của Trần Tiêu, lại tình cờ làm ra thẻ Đại Ngọc chôn hoa nhằm vào Đường Mục Châu, đem ra chợ đen bán khiến công hội Phong Hoa chú ý đến, thẻ Đại Ngọc ở hội đấu giá bị Đường Mục Châu bỏ giá cao đấu được, gặp nhau lần đầu ở nhà hàng Thiên Lâm…
Vô số sợi dây buộc bọn họ lại cùng một chỗ, rốt cuộc chỉ hướng tới một điểm sau cùng —— Trần Thiên Lâm.
Cậu kết bạn với Đường Mục Châu ở trong game, ngày mai, cậu còn được nhìn thấy sư phụ Trần Thiên Lâm của hắn.
Chẳng lẽ đây chính là duyên phận?
Đường Mục Châu đã rất lợi hại, Tạ Minh Triết căn bản không thể tưởng tượng nổi vị sư phụ này rốt cuộc lợi hại tới mức nào. “Người sáng tạo hệ mộc” trong truyền thuyết, nếu anh Trần thật sự có thể thuyết phục vị Lâm thần này thu cậu làm đồ đệ, thì với Tạ Minh Triết mà nói, đây tuyệt đối là cái bánh rớt xuống từ trên trời.
Hiện tại cậu có vô số ý tưởng không thể đếm xuể, nhưng rốt cuộc loại thẻ nào mới là thẻ chiến đấu tốt đây? Loạt thẻ nào mới có thể cầm đi đánh giải chứ? Không có kinh nghiệm tích lũy từ thi đấu, chỉ một mình người mới như cậu tự tìm tòi thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, thẻ mới làm ra còn chưa chắc xài được nữa.
Nếu Lâm thần bằng lòng hướng dẫn cậu, thì chắc chắn cậu sẽ vui sướng còn hơn cả trúng số.
Tạ Minh Triết mang theo tâm trạng vừa kích động lại chờ mong chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai cậu nhất định phải có biểu hiện thật tốt trước mặt đại thần Trần Thiên Lâm!
‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿
Tác giả:
Những chương trước đã làm nền quá nhiều, rất nhiều người đều đoán được anh trai Trần Tiêu chính là sư phụ của Đường Mục Châu.
Nhưng chắc mọi người không đoán được việc công thụ không ở chung câu lạc bộ, lại biến thành sư huynh đệ tương thân tương ái nha, he he he:)
Tạ Minh Triết bước khẽ về giường, mở ngăn kéo lấy laptop cũ kỹ của mình ra.
Cậu không trực tiếp hỏi Trần Tiêu chuyện về anh trai Trần Thiên Lâm vì sợ đối phương xấu hổ, không tiện mở lời. Tạ Minh Triết quyết định tự mình tìm hiểu. Cậu mở trang tìm kiếm nhập vào ba chữ “Trần Thiên Lâm”, trong nháy mắt hơn mấy chục ngàn kết quả xuất hiện khiến Tạ Minh Triết phải giật mình —— nếu so lượng tin tức này với giới giải trí thời Trái Đất thì người này hẳn là một ngôi sao đang rất nổi tiếng.
“Tuyển thủ nổi tiếng Trần Thiên Lâm thuộc liên minh thẻ sao kiện Thánh Vực về vấn đề bản quyền thẻ bài…”
“Thánh Vực chính thức ra mặt làm sáng tỏ, không hề có âm mưu nào trong hợp đồng!”
“Vụ kiện tranh chấp bản quyền giữa Trần Thiên Lâm và câu lạc bộ Thánh Vực sẽ được mở phiên tòa thẩm tra vào ngày 25 tháng 12.”
“Trần Thiên Lâm thua kiện, Thánh Vực yêu cầu anh bồi thường 8 chục triệu phí vi phạm hợp đồng!”
“Giải All-Star mùa hè kết thúc, Trần Thiên Lâm tuyên bố nghỉ thi đấu.”
“Mùa giải thứ năm của liên minh chuyên nghiệp bắt đầu, tân binh 18 tuổi Đường Mục Châu thắng liên tục 30 trận, phá kỷ lục solo thắng liên tiếp, có người vạch trần thân phận thật sự của Đường Mục Châu chính là đệ tử thân truyền của Trần Thiên Lâm ở trong game!”
Nhìn thấy tin tức này Tạ Minh Triết liền ngừng lại, cậu đoán được Trần Thiên Lâm có quan hệ gì đó với Đường Mục Châu, nhưng lại không hề nghĩ tới người này lại là sư phụ của Đường Mục Châu. Vậy nên “nhà hàng Thiên Lâm” ở trong game kia thực chất chính là do Trần Thiên Lâm mở sao?
Cậu hoài nghi đọc tiếp ——
“Đường Mục Châu phá kỷ lục thắng liên tiếp 50 trận, ai có thể cản được bước chân của thiếu niên thiên tài đây?”
“Phải chăng Đường Mục Châu không gì cản nổi tới để báo thù cho sư phụ Trần Thiên Lâm?”
“Đồ đệ Đường Mục Châu của Trần Thiên Lâm đánh bại tuyển thủ hệ thổ Trịnh Phong, tiến vào tứ kết!”
“Đường Mục Châu đánh bại bài thủ chủ lực Nhiếp Viễn Đạo của Phán Quyết, tiến vào bán kết!”
“Đường Mục Châu đánh bại người sáng lập hệ kim Lăng Kinh Đường, tiến vào chung kết!”
“Đường Mục Châu đánh bại đại biểu hệ thủy Tô Dương, trở thành quán quân hạng mục cá nhân của mùa giải thứ năm, quán quân nhỏ tuổi nhất trong lịch sử của liên minh chuyên nghiệp thẻ sao!”
“Tân binh Đường Mục Châu sau khi nhận cúp quán quân hạng mục cá nhân, công khai cảm ơn ân sư đã bồi dưỡng, Trần Thiên Lâm không hề lộ diện tại lễ trao giải!”
“…”
Tạ Minh Triết càng đọc thì càng giật mình, cơ hồ có thể tưởng tượng được làn sóng lớn càn quét cả liên minh vào năm năm trước.
Đường Mục Châu, một người mới vừa ra mắt, thắng liên tục 50 trận, làm vô số đại thần phải ngã ngựa, dùng khí thế không gì đỡ nổi cầm lấy cúp quán quân!
Mà mùa giải Đường Mục Châu ra mắt kia lại chính là thời điểm sư phụ Trần Thiên Lâm của hắn nghỉ thi đấu.
Từ các tin tức và thông tin trên diễn đàn này có thể thấy được cái gọi là “người sáng lập năm hệ bài”.
Ngay tại mùa giải thứ nhất và thứ hai, liên minh thẻ sao đã từng xuất hiện năm vị tuyển thủ chuyên nghiệp vô cùng xuất sắc, phân ra đặt nền tảng vững chắc cho năm set thẻ hệ kim, mộc, thủy, hỏa, thổ —— Lăng Kinh Đường sáng lập nên set thẻ binh khí hệ kim, Nhiếp Viễn Đạo tạo ra set thẻ loài thú hệ hỏa, Trịnh Phong tạo nên đấu pháp phòng thủ phản kích hệ thổ, Tô Dương với lối chơi khống chế hệ thủy, và người sáng lập nên set thẻ thực vật hệ mộc, Trần Thiên Lâm.
Năm người này cũng chính là những “người tạo dựng” nên giải đấu chuyên nghiệp của liên minh thẻ sao.
Nếu không có bọn họ, thì sẽ không thể xuất hiện những đấu pháp, lối chơi muôn màu muôn vẻ của năm hệ bài ngày nay.
Lúc đó, năm vị đại thần này vô cùng nổi tiếng, Trần Thiên Lâm cũng có rất nhiều fan, cho nên trận kiện cáo tranh chấp bản quyền đó rất huyên náo xôn xao, gần như là kinh động đến toàn bộ liên minh chuyên nghiệp và nhà phát hành game thẻ sao, cuối cùng lại thua kiện, dẫn ra sóng to gió lớn, các fan của y tập trung bao vây câu lạc bộ Thánh Vực, tấn công làm tê liệt trang web của Thánh Vực, sau đó, việc Trần Thiên Lâm rời đi hoàn toàn thay đổi cục diện liên minh.
Bởi vì án kiện tranh chấp bản quyền này, tất cả câu lạc bộ ở liên minh lập tức chỉnh sửa lại hợp đồng của tuyển thủ, các đại thần lúc đó như Nhiếp, Lăng, Trịnh, Tô rút kinh nghiệm, nhân cơ hội này nắm giữ toàn bộ bản quyền về tay mình, các tuyển thủ vì chuyện hợp đồng mà đi ăn máng khác, khiến toàn bộ liên minh rung chuyển. Các câu lạc bộ bắt đầu xem trọng vấn đề bản quyền, những hợp đồng sau này cũng càng ngày càng trở nên khắc nghiệt hơn.
Mùa giải thứ năm, người có thực lực cá nhân mạnh nhất liên minh thẻ sao là người sáng lập hệ thủy Tô Dương của câu lạc bộ Lưu Sương Thành. Ngoại trừ Tô Dương, Nhiếp Viễn Đạo hệ hỏa, Lăng Kinh Đường hệ kim và Trịnh Phong hệ thổ cũng đều là các đại thần siêu mạnh. So ra mà nói, toàn bộ set thẻ hệ mộc thì kém hơn, hơn nữa lại đúng vào lúc người sáng lập hệ mộc Trần Thiên Lâm rời đi, tuyển thủ chơi hệ mộc trong toàn liên minh chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đôi khi trên đấu trường tinh anh ở trong game, hết mười trận đấu cũng không nhìn thấy được một set thẻ hệ mộc nào.
Dưới tình trạng “thẻ bài hệ mộc dần suy tàn” này, Đường Mục Châu đột nhiên xuất hiện.
Thiếu niên mười tám tuổi đầy sắc bén, trong tay cầm set thẻ gốc hệ thực vật, đánh cho liên minh phải hồn siêu phách tán, ngay cả những tuyển thủ lâu năm như Nhiếp Viễn Đạo và Trịnh Phong cũng không thể không tán thưởng thiên phú của vị tân binh trẻ tuổi này.
Thiếu niên có dung mạo anh tuấn, nụ cười tao nhã lễ phép, nhìn thoáng qua thì khó có thể cảm thấy được uy hiếp nào trên người hắn, nhưng mà, một khi bước lên đấu trường, đấu pháp của thiếu niên lại cực kỳ quyết đoán và tàn độc, Thần Thụ Ngàn Năm của hắn quấn chết người trong phạm vi rộng, các loại dây leo liên kết nhau buộc chặt lại cũng đã tạo nên một cảnh tượng rất đặc biệt trên đấu trường.
Lúc cầm chiếc cúp quán quân hạng mục cá nhân, Đường Mục Châu đã trả lời phỏng vấn, hắn mỉm cười với ống kính trước mặt, nói một đoạn rất dài ——
“Tôi tạo ra lá bài Thần Thụ Ngàn Năm này để cảm ơn ân sư Trần Thiên Lâm, vậy nên tên của thẻ bài có chứa chữ ‘Ngàn’ (Thiên) trong tên của sư phụ. Nhưng tôi đến đây không phải để báo thù cho anh ấy. Sư phụ là một người không màng danh lợi, nghỉ thi đấu chính là lựa chọn của anh, sư phụ chưa từng muốn tôi mang tâm trạng báo thù bước lên đấu trường. Tôi tới liên minh chỉ vì rất thích đấu trường này. Hôm nay cầm được chiếc cúp quán quân cũng không thể chứng minh được tôi là người mạnh nhất, rất nhiều đàn anh có ý thức mạnh hơn tôi, tôi chỉ là có may mắn nhiều hơn mà thôi. Sau này tôi sẽ tiếp tục làm phong phú set thẻ của mình, đem đến cho mọi người thật nhiều trận đấu đặc sắc hơn.”
“Sư phụ quyết định rời đi, không còn quan tâm tới chuyện của liên minh nữa, anh ấy đã tìm được cuộc sống thích hợp với mình, vậy nên tôi mong mọi người sẽ không quấy rầy anh ấy nữa. Sau này, thẻ bài hệ mộc, đã có tôi.”
—— thẻ bài hệ mộc, đã có tôi.
Chỉ vài chữ đơn giản, nhưng lại khiến cho tất cả người chơi đang thất vọng với thẻ bài hệ mộc dấy lên hi vọng một lần nữa!
Thời điểm đó Đường Mục Châu chỉ mới mười tám tuổi, nhưng hắn lại có thể nói những lời như thế, khiến cho vô số đại thần tiền bối không nhịn được tán thưởng.
Cũng từ ngày đó, Trần Thiên Lâm hoàn toàn rời khỏi lịch sử đấu trường, hệ mộc đã có một vị tuyển thủ đáng sợ hơn nhiều, Đường Mục Châu.
Đường Mục Châu lấy được cúp quán quân không hề ký kết với bất kỳ một câu lạc bộ nào. Chính hắn dẫn theo người đại diện Tiết Lâm Hương và hội trưởng Hồng Chúc của công hội Phong Hoa, tự mình thành lập câu lạc bộ Phong Hoa, đồng thời còn bổ sung thêm một điều kiện trên hợp đồng: “Bản quyền của tất cả thẻ bài gốc có logo chữ [Đường] đều thuộc về Đường Mục Châu”.
Vào lúc đó Phong Hoa chỉ có một tuyển thủ là hắn, cho tới mùa giải thứ sáu, hắn mới chiêu mộ thêm vài đồng đội cùng chí hướng, cùng thích thẻ hệ mộc. Hiện tại câu lạc bộ Phong Hoa có thể đứng ngang hàng với những câu lạc bộ uy tín lâu đời như Phán Quyết và Lưu Sương Thành, có thể thấy được, ngoại trừ thực lực cá nhân cấp đỉnh, thì năng lực dẫn dắt đội ngũ của Đường Mục Châu cũng thuộc hàng đầu.
Trong ấn tượng của các fan, Đường Mục Châu vẫn luôn là một tuyển thủ có phong độ nhẹ nhàng, có hoài bão rất lớn, tuổi còn trẻ nhưng lại có tầm nhìn rất xa, chẳng những luôn ủng hộ các lối chơi mới, mà ngay cả ý tưởng chết tức thì cũng do chính hắn đứng lên đề nghị. Địa vị của hắn hiện tại đã có thể sánh vai với những tiền bối lâu năm như Nhiếp thần, Trịnh Phong, Lăng Kinh Đường, hơn nữa hắn còn đích thân dẫn dắt một tiểu đồ đệ thiên tài, Thẩm An.
Cho dù có nổi tiếng tới mức nào chăng nữa thì Đường Mục Châu cũng chưa từng che giấu lòng biết ơn của mình đối với ân sư.
Thậm chí hắn cũng đã từng nói một câu: “Trong lòng tôi, sư phụ vĩnh viễn là tuyển thủ chuyên nghiệp ưu tú nhất.”
Vì Đường Mục Châu đã rất nhiều lần công khai cảm ơn sư phụ, nên quan hệ giữa hai người cũng bị các phóng viên đào ra triệt để —— nghe nói lúc trước Đường Mục Châu ngây thơ mù tịt không biết gì cầm mấy tấm thẻ rất tốt đem ra chợ đen bán, sau này có chút danh tiếng mới đưa tới hội đấu giá. Khi Trần Thiên Lâm biết chuyện, y đã tới hội đấu giá đưa ra một cái giá cực cao mua tấm thẻ dây leo của hắn, thu hắn làm đồ đệ, dốc cạn túi hướng dẫn hắn, nên Đường Mục Châu mới có thể tiến bộ cực nhanh, trong một thời gian ngắn đã tạo ra được một bộ thẻ thực vật hoàn chỉnh, trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp vô cùng xuất sắc.
Tiếc là Trần Thiên Lâm chưa từng xuất hiện thêm một lần nào nữa.
Có lẽ vì trận thua kiện năm đó đã gây đả kích quá lớn cho y, khiến y không muốn tiếp tục ở lại liên minh; hoặc có lẽ, y chỉ chán ghét.
Dù Tạ Minh Triết có lật ra hơn mấy chục trang kết quả tìm kiếm, thì tin tức liên quan tới Trần Thiên Lâm cũng chỉ dừng lại tại khoảnh khắc y nghỉ đấu mà thôi.
Không một ai biết y đi đâu, làm gì sau khi nghỉ thi đấu.
Cứ thế, y biến mất gần năm năm.
***
Đọc hết một lượng lớn thông tin này, tâm trạng Tạ Minh Triết không thể bình tĩnh nổi.
Cậu chưa từng tham dự cơn sóng lớn gây rung chuyển cả mùa giải thứ năm kia, nhưng từ những dòng chữ và hình ảnh này, cậu vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng Trần Thiên Lâm tâm tàn ý lạnh và thiếu niên Đường Mục Châu sắc bén không gì đỡ nổi vào năm đó.
Cặp sư đồ này là nhân vật huyền thoại của liên minh thẻ sao, không ngờ chính mình lại có thể có quan hệ với cả hai người.
Cuối cùng Tạ Minh Triết cũng hiểu ra tại sao Đường Mục Châu lại kiên nhẫn hướng dẫn mình, bởi vì việc cậu xuất hiện ở chợ đen rất giống với Đường Mục Châu năm đó. Năm năm trước, thiếu niên Đường Mục Châu ngây thơ không hiểu chuyện may mắn được ân sư Trần Thiên Lâm dạy bảo, cho nên khi nhìn thấy một người mới có thiên phú nổi trội như Tạ Minh Triết, Đường Mục Châu mới tiện tay giúp đỡ, cũng xem như một loại kỷ niệm đối với ân sư.
Tạ Minh Triết vốn cứ tưởng Đường thần chỉ là một người bạn trong game, sẽ không vì bất kỳ chuyện gì mà gặp nhau trong hiện thực, lại không ngờ anh trai của ông chủ phòng cày thuê Trần Tiêu, Trần Thiên Lâm, lại chính là sư phụ của Đường Mục Châu.
Cậu tình cờ gia nhập phòng cày thuê của Trần Tiêu, lại tình cờ làm ra thẻ Đại Ngọc chôn hoa nhằm vào Đường Mục Châu, đem ra chợ đen bán khiến công hội Phong Hoa chú ý đến, thẻ Đại Ngọc ở hội đấu giá bị Đường Mục Châu bỏ giá cao đấu được, gặp nhau lần đầu ở nhà hàng Thiên Lâm…
Vô số sợi dây buộc bọn họ lại cùng một chỗ, rốt cuộc chỉ hướng tới một điểm sau cùng —— Trần Thiên Lâm.
Cậu kết bạn với Đường Mục Châu ở trong game, ngày mai, cậu còn được nhìn thấy sư phụ Trần Thiên Lâm của hắn.
Chẳng lẽ đây chính là duyên phận?
Đường Mục Châu đã rất lợi hại, Tạ Minh Triết căn bản không thể tưởng tượng nổi vị sư phụ này rốt cuộc lợi hại tới mức nào. “Người sáng tạo hệ mộc” trong truyền thuyết, nếu anh Trần thật sự có thể thuyết phục vị Lâm thần này thu cậu làm đồ đệ, thì với Tạ Minh Triết mà nói, đây tuyệt đối là cái bánh rớt xuống từ trên trời.
Hiện tại cậu có vô số ý tưởng không thể đếm xuể, nhưng rốt cuộc loại thẻ nào mới là thẻ chiến đấu tốt đây? Loạt thẻ nào mới có thể cầm đi đánh giải chứ? Không có kinh nghiệm tích lũy từ thi đấu, chỉ một mình người mới như cậu tự tìm tòi thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, thẻ mới làm ra còn chưa chắc xài được nữa.
Nếu Lâm thần bằng lòng hướng dẫn cậu, thì chắc chắn cậu sẽ vui sướng còn hơn cả trúng số.
Tạ Minh Triết mang theo tâm trạng vừa kích động lại chờ mong chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai cậu nhất định phải có biểu hiện thật tốt trước mặt đại thần Trần Thiên Lâm!
‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿
Tác giả:
Những chương trước đã làm nền quá nhiều, rất nhiều người đều đoán được anh trai Trần Tiêu chính là sư phụ của Đường Mục Châu.
Nhưng chắc mọi người không đoán được việc công thụ không ở chung câu lạc bộ, lại biến thành sư huynh đệ tương thân tương ái nha, he he he:)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất