Chương 23
Sau khi nhận được quyết định của Trúc Tịnh Ca xong, ngồi hàn huyên một chút thì Trúc Hải Thụy liền lên khán đài tuyên bố khai mạc buổi tiệc và thông cáo quyền thừa kế, giao toàn bộ quyền hành Trúc gia cho Trúc Tịnh Ca trước toàn thể Trúc gia và toàn bộ khách đến dự buổi tiệc sinh nhật tối hôm nay.
Sau khi tuyên bố, Trúc Tịnh Ca phải đi mời rượu rất nhiều người cho nên trên bàn tiệc chỉ còn lại sáu người, thêm cậu của Bạch Thiệu Huy là Vương Cao Phong nữa là bảy người. Và nhân vật chính lại không phải là Trúc Hải Thụy, cũng không phải Bạch Thiệu Huy, mà lại là Hà Văn.
Haizz, đúng vậy chính là Hà Văn mà không phải là ai khác. Cũng phải thôi, Hà Văn được xem là thanh niên tuổi trẻ tài cao. Cậu có thể tự lập tạo dựng một công ty riêng cho mình và phát triển đến trình độ này là một điều không dễ. Mà những người đàn ông ở đây đều là những người thành đạt mà những người như thế thì lại rất yêu tài, đặc biệt là Vương Cao Phong và Bạch Thiên Ngụy. Nhưng mà điều ngược lý là Hà Văn được khen bao nhiêu thì Bạch Thiệu Huy lại bị phê bình bấy nhiêu.
Vương Yến và Tô Nhã cũng sợ Bạch Thiệu Huy tủi thân nên luôn chú ý đến biểu cảm của anh. Tuy nhiên, người đó nào có tủi thân? Không chỉ không tuổi thân mà còn nhiễm một tầng ý cười, mắt thì hầu như luôn hướng về một điểm, người mà anh nhìn xuyên suốt chính là Hà Văn.
Hai người phụ nữ nhìn thấy cảnh này thì quay lại nhìn nhau, mắt hai người hiện rõ sự ngạc nhiên và nghi ngờ.
Bạch Thiệu Huy không chú ý bên phía mẹ mình nên không thấy, mà cho dù là thấy sự nghi ngờ của hai vị nữ trưởng bối thì hẳn là anh cũng sẽ không thu liễm lại đâu. Y có giỏi đến cỡ nào thì y cũng sẽ chỉ thuộc về một mình anh, anh nên tự hào về y mới đúng chứ, có gì đâu phải buồn cơ chứ!
Hai vị nữ trưởng bối nhìn ra Bạch Thiệu Huy luôn luôn chú ý đến Hà Văn, hầu như không rời, điều này làm hai người tinh ý cảm giác được có chuyện mờ ám. Hai người liền nhớ đến chuyện của vài năm trước, một chàng trai tỏ tình với Bạch Thiệu Huy trong buổi sinh nhật hai mươi tuổi của nó, hình như chàng trai đó là Hà Văn này thì phải.
Có lẽ vì chuyện này mà tình cảm bạn bè giữa hai người rạn nứt, những cuộc cãi nhau, mỗi lần gặp mặt không thiện ý của hai người đều rất nổi. Hầu như ai cũng biết hai người này như nước với lửa, nhưng bây giờ không ngờ lại có thể đi chung với nhau?
Có phải là cảm tình đã tốt hơn rồi không? Không đúng, cảm tình đâu chỉ tốt hơn, ánh mắt của Thiệu Huy nhìn con người ta ôn nhu đến mức lạ thường. Như vậy có nên tác hợp cho hai đứa này không nhỉ?!
Theo Vương Yến thấy thì Hà Văn so với Trần Lục Kỳ thì tốt hơn cả trăm lần, với lại người ta cũng yêu con mình như thế. Hai người phụ nữ lại bàn bạc với nhau về chuyện này.( Mộng: Hai người này rảnh thiệt, thụ rất được đón nhận đó nha!)
Hà Văn lúc này tuy là nhân vật chính, nhưng kì thực... thật sự là có chút chịu không nổi, cũng có thể nói là thụ sủng nhược kinh.
Thứ nhất, ở đây đều là trưởng bối của Thiệu Huy, đặc biệt là Bạch tổng, Bạch phu nhân và cả cậu của anh ấy \- Vương Cao Phong. Họ đều là những người thân thích của anh, y có cảm giác như mình đang ra mắt nhà bạn trai vậy, tuy là sự thật không phải vậy.
Thứ hai, ở đây ai cũng khen y rất nhiều, mà một người được khen ngợi nhiều như thế tất nhiên cũng sẽ phải lúng túng.
Thứ ba, mỗi lần như thế hầu như đều phải uống một ly rượu. Uống rượu được xem là một phép lịch sự, đây lại còn là những trưởng bối, cho nên không thể không uống. Nhưng uống nhiều như thế này, y thật sự chịu không nổi rồi.
Hiện tại y đang cố gắng gượng để không bị nằm sấp xuống, nhưng nếu tiếp thêm vài ly nữa y có thể gục luôn tại bàn.
Bạch Thiệu Huy từng giây từng phút đều chú ý đến Hà Văn, tuy nhiên khuôn mặt vì uống rượu mà đỏ lên của y quả thật là quá mê người. Vì vậy anh bị bộ dạng này của y hấp dẫn mà quên mất tình trạng hiện tại của y. Cũng may là anh rốt cuộc cũng nhận ra, bất quá lúc anh nhận ra thì Hà Văn cũng sắp không chịu nổi rồi.
"Mẹ à, cô Trúc, bọn họ cũng uống nhiều lắm rồi, ngày mai ba con còn phải đi làm nữa." Anh biết lời anh nói cũng sẽ không làm cho những người này dừng lại ngay lập tức được, cách giải quyết tốt nhất vẫn là những người phụ nữ quyền lực ở đây.
Và đúng như Bạch Thiệu Huy nghĩ, cả đám đều phải ngừng uống rượu với những người vợ quyền lực. Tuy nhiên đúng lúc này thì Hà Văn cũng chịu không nổi nữa, liền gục xuống bàn, lăn ra ngủ luôn.
Hình ảnh này làm mọi người ngạc nhiên, thậm chí còn bật cười. Không ngờ trên đời này lại có đứa con trai ở chừng này tuổi lại có thể giữ được nét đáng yêu như vậy.
"Haizz, tên nhóc này tửu lượng sao kém thế. Mới đó đã say." Trúc Hải Thụy càm ràm. Ông vẫn còn chưa uống đủ đâu!!
"Mấy ông có thôi đi không, một mình nó cân hết cả ba người các ông, dù tửu lượng có cao thì cũng không say mới là lạ đó!!"
Sau khi tuyên bố, Trúc Tịnh Ca phải đi mời rượu rất nhiều người cho nên trên bàn tiệc chỉ còn lại sáu người, thêm cậu của Bạch Thiệu Huy là Vương Cao Phong nữa là bảy người. Và nhân vật chính lại không phải là Trúc Hải Thụy, cũng không phải Bạch Thiệu Huy, mà lại là Hà Văn.
Haizz, đúng vậy chính là Hà Văn mà không phải là ai khác. Cũng phải thôi, Hà Văn được xem là thanh niên tuổi trẻ tài cao. Cậu có thể tự lập tạo dựng một công ty riêng cho mình và phát triển đến trình độ này là một điều không dễ. Mà những người đàn ông ở đây đều là những người thành đạt mà những người như thế thì lại rất yêu tài, đặc biệt là Vương Cao Phong và Bạch Thiên Ngụy. Nhưng mà điều ngược lý là Hà Văn được khen bao nhiêu thì Bạch Thiệu Huy lại bị phê bình bấy nhiêu.
Vương Yến và Tô Nhã cũng sợ Bạch Thiệu Huy tủi thân nên luôn chú ý đến biểu cảm của anh. Tuy nhiên, người đó nào có tủi thân? Không chỉ không tuổi thân mà còn nhiễm một tầng ý cười, mắt thì hầu như luôn hướng về một điểm, người mà anh nhìn xuyên suốt chính là Hà Văn.
Hai người phụ nữ nhìn thấy cảnh này thì quay lại nhìn nhau, mắt hai người hiện rõ sự ngạc nhiên và nghi ngờ.
Bạch Thiệu Huy không chú ý bên phía mẹ mình nên không thấy, mà cho dù là thấy sự nghi ngờ của hai vị nữ trưởng bối thì hẳn là anh cũng sẽ không thu liễm lại đâu. Y có giỏi đến cỡ nào thì y cũng sẽ chỉ thuộc về một mình anh, anh nên tự hào về y mới đúng chứ, có gì đâu phải buồn cơ chứ!
Hai vị nữ trưởng bối nhìn ra Bạch Thiệu Huy luôn luôn chú ý đến Hà Văn, hầu như không rời, điều này làm hai người tinh ý cảm giác được có chuyện mờ ám. Hai người liền nhớ đến chuyện của vài năm trước, một chàng trai tỏ tình với Bạch Thiệu Huy trong buổi sinh nhật hai mươi tuổi của nó, hình như chàng trai đó là Hà Văn này thì phải.
Có lẽ vì chuyện này mà tình cảm bạn bè giữa hai người rạn nứt, những cuộc cãi nhau, mỗi lần gặp mặt không thiện ý của hai người đều rất nổi. Hầu như ai cũng biết hai người này như nước với lửa, nhưng bây giờ không ngờ lại có thể đi chung với nhau?
Có phải là cảm tình đã tốt hơn rồi không? Không đúng, cảm tình đâu chỉ tốt hơn, ánh mắt của Thiệu Huy nhìn con người ta ôn nhu đến mức lạ thường. Như vậy có nên tác hợp cho hai đứa này không nhỉ?!
Theo Vương Yến thấy thì Hà Văn so với Trần Lục Kỳ thì tốt hơn cả trăm lần, với lại người ta cũng yêu con mình như thế. Hai người phụ nữ lại bàn bạc với nhau về chuyện này.( Mộng: Hai người này rảnh thiệt, thụ rất được đón nhận đó nha!)
Hà Văn lúc này tuy là nhân vật chính, nhưng kì thực... thật sự là có chút chịu không nổi, cũng có thể nói là thụ sủng nhược kinh.
Thứ nhất, ở đây đều là trưởng bối của Thiệu Huy, đặc biệt là Bạch tổng, Bạch phu nhân và cả cậu của anh ấy \- Vương Cao Phong. Họ đều là những người thân thích của anh, y có cảm giác như mình đang ra mắt nhà bạn trai vậy, tuy là sự thật không phải vậy.
Thứ hai, ở đây ai cũng khen y rất nhiều, mà một người được khen ngợi nhiều như thế tất nhiên cũng sẽ phải lúng túng.
Thứ ba, mỗi lần như thế hầu như đều phải uống một ly rượu. Uống rượu được xem là một phép lịch sự, đây lại còn là những trưởng bối, cho nên không thể không uống. Nhưng uống nhiều như thế này, y thật sự chịu không nổi rồi.
Hiện tại y đang cố gắng gượng để không bị nằm sấp xuống, nhưng nếu tiếp thêm vài ly nữa y có thể gục luôn tại bàn.
Bạch Thiệu Huy từng giây từng phút đều chú ý đến Hà Văn, tuy nhiên khuôn mặt vì uống rượu mà đỏ lên của y quả thật là quá mê người. Vì vậy anh bị bộ dạng này của y hấp dẫn mà quên mất tình trạng hiện tại của y. Cũng may là anh rốt cuộc cũng nhận ra, bất quá lúc anh nhận ra thì Hà Văn cũng sắp không chịu nổi rồi.
"Mẹ à, cô Trúc, bọn họ cũng uống nhiều lắm rồi, ngày mai ba con còn phải đi làm nữa." Anh biết lời anh nói cũng sẽ không làm cho những người này dừng lại ngay lập tức được, cách giải quyết tốt nhất vẫn là những người phụ nữ quyền lực ở đây.
Và đúng như Bạch Thiệu Huy nghĩ, cả đám đều phải ngừng uống rượu với những người vợ quyền lực. Tuy nhiên đúng lúc này thì Hà Văn cũng chịu không nổi nữa, liền gục xuống bàn, lăn ra ngủ luôn.
Hình ảnh này làm mọi người ngạc nhiên, thậm chí còn bật cười. Không ngờ trên đời này lại có đứa con trai ở chừng này tuổi lại có thể giữ được nét đáng yêu như vậy.
"Haizz, tên nhóc này tửu lượng sao kém thế. Mới đó đã say." Trúc Hải Thụy càm ràm. Ông vẫn còn chưa uống đủ đâu!!
"Mấy ông có thôi đi không, một mình nó cân hết cả ba người các ông, dù tửu lượng có cao thì cũng không say mới là lạ đó!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất