Quyển 19 Chương 5: ĐƯỢC NHẢY TRÊN LỬA
Con thuyền vẫn êm ả lướt trên dòng sông đầy… sóng ngầm. Có một cái gì đó khiến Tarzan không khỏi thắc mắc. Hắn bụm tay che mắt ngó sang bờ bên phải:
- Các bạn này, chiếc Mercedes màu trắng kia không hiểu sao đeo dính chúng ta hơn ba mươi phút đồng hồ rồi.
Gaby cũng tỏ vẻ quan tâm:
- Toàn là những người Di-gan da ngăm ngăm. Bộ họ tưởng tụi mình là một gánh xiếc lưu động hay sao?
Máy Tính Điện Tử lo âu thấy rõ:
- Bên phải là dân Di-gan, còn bên trái là… trời đất, tụi Thiên Thần Địa Ngục đã ló mặt kia kìa.
Đúng y chang. Đám du đãng kì này đã tập họp đông đủ. Chúng đang mở cuộc đua nước rút. Nữ quái Rosa đã lại chễm chệ sau lưng gã Plotzka của ả.
Công Chúa thì thầm:
- Thực là một cơn ác mộng.
Tròn Vo chợt ré lên:
- Hôm nay là cái ngày chết tiệt gì vậy chớ! Hồi nãy vừa đánh rơi mái chèo, bây giờ thì…
- Thì sao hả Willi?
- Thì tới phiên những cây diêm chết tiệt. Đó, chúng đang bơi kìa. Tao thò tay vào thùng, tính bới một phong sôcôla để quên nỗi buồn rớt mái chèo, chẳng dè bao diêm lại rơi ra…
Karl thở dài não nuột:
- Mất hộp diêm có nghĩa là chúng ta sẽ ăn tươi nuốt sống bột súp. Ôi chao…
Tarzan ngao ngán:
- Thôi được. Tụi mình sắp đi qua một nơi cắm trại. Ở đó chắc chắn bán đủ mọi thứ. Chúng ta sẽ “tậu” một hộp diêm mới để mau chóng quên đi tội lỗi của thằng mập.
Đúng như lời Tarzan, lát sau Tứ quái đã hướng mũi thuyền vào một chỗ lõm ăn sâu với đất liền. Dòng nước ở đây không một chút sóng gió với một cầu thuyền thơ mộng chào đón chúng.
Con đường cát rộng dẫn lên một cái dốc. Sát bên đường quốc lộ là nơi cắm trại, cờ xí phần phật. Tứ quái thấy mồn một những khoang xe du lịch mà những gia đình có máu rong chơi vẫn kéo theo sau xe hơi.
Tarzan buông mái chèo, rút cái bóp trong ngực:
- Mình sẽ mua hộp quẹt ở đây.
Hắn ngoái nhìn phía bờ bên trái. Ê, tám chiếc mô-tô như tám con bò tót của tụi du đãng dừng lại. Lớp kiếng ống nhòm Plotzka đang giương lên lóe nắng loang loáng. Karl bảo:
- Gần đây không có cây cầu nào. Tụi nó không thể làm phiền mày lúc mày mua đâu đại ca.
Tròn Vo như không thèm biết tới tụi Thiên Thần Địa Ngục, năn nỉ:
- Mua giùm tao luôn mười phong sôcôla nghe Tarzan?
- Dẹp! Tao không muốn phá hoại sức khỏe của mày.
Thuyền cập bến. Tarzan phóng vùn vụt trên con đường cát. Hắn hơi khựng lại khi thấy hai người đàn ông đang bốc cát ẩm lên hít lấy hít để:
- Chuyện gì vậy, hai chú?
Người cao ngồng trả lời:
- Hừm, không biết thằng ngu nào làm đổ can xăng lên cát đây này.
Người lùn xủn cũng chắt lưỡi:
- Chà, vết xăng loang gần hết mặt đường. Chúng ta có cần báo bảo vệ biết không?
Người cao ngồng khoát tay:
- Khỏi cần. Xăng sẽ bay hơi thôi. Các bụi cây quanh chỗ này đều tươi. Khó mà xảy ra hỏa hoạn.
Tarzan hỏi họ:
- Hai chú có biết chỗ nào bán hàng trong khu trại không ạ?
Người lùn xủn ngoạc miệng cười:
- Chú mày muốn mua thứ nào cũng có. Trong trại đầy ắp. Nhất là rượu bia, hà hà…
Tarzan cảm ơn và mò đến một cửa hàng gần nhất. Hắn trả xong tiền mua hộp diêm thì bất ngờ đụng một quầy báo bên cạnh. Bộ mặt nhăn nhó của tướng cướp Slansky trên trang nhất một tờ báo lá cải cứ nhìn hắn hầm hầm. Chà, chào người quen cũ! Tarzan kinh ngạc lại gần đọc tiêu đề bài báo: “SỐ CỦA ĂN CƯỚP HIỆN Ở ĐÂU?”.
Hắn nín thở đọc tiếp: “… Louis Slansky, biệt hiệu là Chuột Chũi, 39 tuổi, một gã tội phạm đa dạng đã bị bắt. Tuy nhiên số đá quí hắn cướp được, trị giá hơn một triệu mark vẫn mù mịt. Louis Slansky nhất định chối tội dù những dấu vân tay ở hiện trường đã tố cáo gã rành rành. Cuộc điều tra đã cho thấy Slansky còn một tên đồng đảng. Cảnh sát chưa biết gì về tên này, bởi một lẽ, Slansky đã sa lưới trên đường hội ngộ với đồng đảng. Người ta không chắc rằng tên đồng đảng có biết chỗ giấu đá quí không. Gã đồng lõa là ai? Và kho báu hơn một triệu mark sẽ rớt vào tay ai? Cảnh sát hay tên đồng đảng?”.
Mắt Tarzan sáng rực. Vậy là rõ. Té ra hắn đang có trong tay bức sơ đồ mà tên cướp Slansky còn quí hơn cả mạng sống của gã. Và tên đồng đảng thì đang dò dẫm trong mù mịt.
Coi nào, có vẻ như tên đồng đảng bí mật của Slansky đã đánh hơi được điều gì đó. Hoặc giả cặp bồ bịch Plotzka và Rosa đã báo cho gã biết việc Tarzan hốt nhẹ bức sơ đồ. Và gã đã chỉ thị cho chúng, băng Thiên Thần Địa Ngục, truy nã hắn và các bạn tới cùng để cướp lại. Gã là ai?
Có lí nào người phụ nữ dễ thương trên tấm ảnh bị xé đôi lại là tòng phạm của gã? Nhưng biết đâu được… Có lẽ chính chị ta đã thuê mướn tụi du đãng cắc ké bám chặt theo mình…
Tarzan tỉnh hẳn người. Hắn lặng lẽ móc túi trả tiền người chủ quầy báo.
*
Nào, lúc này thì làm ơn lên thuyền càng sớm càng tốt. Con mắt của Tarzan cứ tập trung về hướng cầu thuyền mà không biết mình đã bị bao vây bốn phía. Coi, các bụi rậm đột nhiên lay động mạnh và bốn người đàn ông lực lưỡng từ ổ phục kích nhảy xổ ra. Cuộc tấn công bất ngờ đến nỗi Tarzan hoàn toàn tê liệt vì bị động.
Bốn gã Di-gan vây chặt hắn. Bốn lưỡi dao sáng quắc chỉ chực giơ lên. Gã mặt sẹo, một tay chụp cổ áo Tarzan, một tay lia dao quắm vào sát yết hầu hắn. Nước bọt bắn theo lời gã:
- Nếu mày nhúc nhích tao sẽ thịt tại chỗ!
- Ê này, tôi không quen biết các ông…
- Rồi mày sẽ trả lời về sự không quen biết đó. Đi ra đường. Đi, mau lên…
- Ơ… các ông bị lầm lẫn hoặc điên rồi…
Một cái tát như trời giáng làm môi dưới Tarzan sưng vều lên và máu chảy ra ri rỉ. Hắn giận sôi lên nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Hắn hiểu: chỉ một cử động sai lầm của hắn, bọn Di-gan sẽ đâm ngay.
Giờ thì hắn hiểu bốn gã Di-gan này là bốn người ngồi Mercedes bên bờ phải chứ ai. Họ đã bắt tay với đám Thiên Thần Địa Ngục để truy đuổi hắn. Vậy mà hắn lẫn các bạn đều không nhận ra cạm bẫy mới mẻ này.
Bốn gã hung thần áp giải Tarzan một cách khá bài bản. Ba gã thủ dao trong áo choàng để tránh sự kinh động của bá tánh, chỉ trừ gã mặt sẹo gần như dính chặt vào Tarzan với mũi dao gí giữa hai bả vai. Cả đám đã di chuyển đến gần khu vực can xăng bị đổ hồi nãy.
Tarzan liếc nhìn hộp diêm hắn vẫn cầm trong tay. Một tia chớp lóe lên trong óc hắn. Mình không còn con đường nào khác là phải sử dụng diêm quẹt. Đòn hỏa công chớ còn phải hỏi.
Coi, khi năm người vừa bước tới chỗ xăng đổ là… Tarzan đã khum tay trước khóa thắt lưng, lén đánh diêm. Hắn nhanh hơn một con sóc, quăng cây diêm đang cháy xuống bên cạnh, đồng thời nhảy vọt sang vệ đường. Trong tư thế hai tay ôm kín mặt, hắn lăn lông lốc vô bụi cây.
Bùng! Gọn một đoạn đường chìm trong lửa tức khắc. Đòn hỏa công của Tarzan đã có kết quả hữu hiệu. Những lưỡi lửa xanh lè chỉ bốc cao tới đầu gối nhưng sẽ làm trọn nhiệm vụ của nó.
- Chết tao…
Hai gã Di-gan vừa gào thét vừa nhảy tưng tưng trên lớp cát bốc cháy. Hai ống quần của chúng vốn nhờn mỡ nên bắt lửa phừng phừng. Gã thứ ba thì gầm rú như bị bỏ vào vạc dầu. Gã ra sức đập túi bụi vào chỗ khói bốc lên từ đầu gối.
Gã mặt sẹo không bị hỏa thiêu. Đơn giản là vì gã nhảy theo định đâm Tarzan. Vết chém trên gương mặt gã rúm ró vì điên giận. Gã phun phì phì như rắn, sùi cả bọt mép. Gã vung dao, nhảy bổ vào Tarzan:
- Tao giết mày!
Còn lâu Tarzan mới để bị giết dễ dàng. Hắn tiếp gã bằng một cú đá cực mạnh vô bụng. Người khác lãnh cú đá ấy có lẽ đã bất tỉnh, nhưng gã mặt sẹo chỉ choáng váng gập người lại đánh rớt con dao. Lúc người gã giãn ra cũng là lúc cái đầu bằng thép của gã húc thẳng vào Tarzan.
Không còn gì thích hợp với đòn thế Judo hơn cú húc ngu xuẩn đó. Tarzan nhấc bổng gã quăng thành hình vòng cung trong không khí và kí gửi gã vào đè bẹp một bụi rậm. Tối thiểu gã cũng phải thư giãn cỡ năm phút là ít.
Chưa hết, tên Di-gan thứ ba đã dập tắt được lửa ở ống quần, xông vào. Một cú đá quăng qua vai nữa. Gã đàn ông rú lên khủng khiếp, dúi mặt xuống tâm sự với đám cát nóng.
Xong! Không một giây do dự, Tarzan nhảy qua đống lửa đang tàn lụi chạy về thuyền.
*
Tarzan vừa đặt chân lên khoang đã lật đật tháo dây cột khỏi cầu thuyền trước cặp mắt sửng sốt của ba quái và… con chó.
- Đưa mái chèo cho tao, Kloesen. Chuồn gấp!
Gaby chớp cái nhìn xanh biếc:
- Gặp kẻ địch hở đại ca?
- Ừ, tụi Di-gan cực kì lợi hại…
Khi con thuyền đã xa bờ, hắn mới đặt bao diêm xuống và rút từ trong túi ra một tờ báo. Hắn nói hổn hển:
- Trong khi các bạn đọc về Slansky thì tôi sẽ kể. Chà, thì ra hai băng Di-gan và Thiên Thần Địa Ngục có liên minh với nhau…
Quân sư Karl lắc đầu hãi hùng lúc câu chuyện được kể xong:
- Ôi, đại ca đang nắm trong tay một kho báu khổng lồ… Hèn chi phải chạy thục mạng.
Kloesen hoan hỉ:
- Với số của cải được chia, sau này tụi mình sẽ chạy ung dung bằng con thuyền có trang bị động cơ nổ cực mạnh. Lúc đó chấp tỉ băng đảng rượt theo. Tha hồ rong chơi chọc tức chúng.
Công Chúa gượng cười:
- Đừng hí hửng sớm vậy Kloesen. Chúng ta chưa giải mã được bản sơ đồ mà. Hiện thời số kim cương đá quí đó vẫn ở ngoài tầm tay với.
Tarzan dàn hòa:
- Tuy nhiên cũng không đến nỗi bế tắc lắm đâu Gaby. Chỉ cần tụi mình biết Đầu Rồng ở đâu. Khi biết được Đầu Rồng rồi thì câu đố sẽ được giải đáp.
Con thuyền lại tiếp tục lênh đênh. Bên trái sông là băng mô-tô phun khói, bên phải sông là chiếc Mercedes trắng lừ đừ.
Tarzan chép miệng:
- Hai kẹp một. Giống như trong trò chơi bóng đá. Tụi mình sẽ lừa banh qua chân hai hậu vệ rồi sút thẳng vô lưới rồng…
Tròn Vo chun lỗ mũi:
- Không dám đâu. Ngó bốn tên Di-gan kìa đại ca. Tụi nó sẽ rửa nhục những vết phỏng trên thân thể bằng cách nướng đại ca chấm với nước sốt.
Gaby cười:
- Món thịt rán có tên “Tarzan” sẽ quá dai đó, Willi. Dân Di-gan thèm chất béo hơn. Họ sẽ nướng…
Tròn Vo cười khà khà:
- Nướng Oskar chớ gì?
- Xì, còn lâu. Họ sẽ nhúng bạn vào chảo để rán. Chính mình sẽ chế món nước sốt cực cay.
Cả bọn cười vang, kể cả Tròn Vo cũng cười khiến chó Oskar nổi hứng sủa theo vui vẻ.
Con thuyền vẫn ngạo nghễ trôi hàng giờ trên sóng nước như thách thức hai nhóm người đang dai dẳng đuổi bám.
Karl Máy Tính nhìn trời. Buổi chiều đã bắt đầu xâm lược bằng nhưng tia nắng yếu ớt. Nó lẩm bẩm:
- Mình có cảm tưởng như một ngày dài hơn thế kỉ.
Công Chúa thì thầm:
- Giá được tắm rửa một lần rồi chết cũng được. Mình đã chịu hết nổi…
Đố Tarzan dám cãi ý kiến của cô bé. Hắn quyết định:
- Tụi Thiên Thần Địa Ngục chỉ còn có năm xe. Ba thằng cầm đầu đã vọt đi đâu mất. Mặc xác chúng, đến làng tiếp theo, chúng ta sẽ đổ bộ…
- Các bạn này, chiếc Mercedes màu trắng kia không hiểu sao đeo dính chúng ta hơn ba mươi phút đồng hồ rồi.
Gaby cũng tỏ vẻ quan tâm:
- Toàn là những người Di-gan da ngăm ngăm. Bộ họ tưởng tụi mình là một gánh xiếc lưu động hay sao?
Máy Tính Điện Tử lo âu thấy rõ:
- Bên phải là dân Di-gan, còn bên trái là… trời đất, tụi Thiên Thần Địa Ngục đã ló mặt kia kìa.
Đúng y chang. Đám du đãng kì này đã tập họp đông đủ. Chúng đang mở cuộc đua nước rút. Nữ quái Rosa đã lại chễm chệ sau lưng gã Plotzka của ả.
Công Chúa thì thầm:
- Thực là một cơn ác mộng.
Tròn Vo chợt ré lên:
- Hôm nay là cái ngày chết tiệt gì vậy chớ! Hồi nãy vừa đánh rơi mái chèo, bây giờ thì…
- Thì sao hả Willi?
- Thì tới phiên những cây diêm chết tiệt. Đó, chúng đang bơi kìa. Tao thò tay vào thùng, tính bới một phong sôcôla để quên nỗi buồn rớt mái chèo, chẳng dè bao diêm lại rơi ra…
Karl thở dài não nuột:
- Mất hộp diêm có nghĩa là chúng ta sẽ ăn tươi nuốt sống bột súp. Ôi chao…
Tarzan ngao ngán:
- Thôi được. Tụi mình sắp đi qua một nơi cắm trại. Ở đó chắc chắn bán đủ mọi thứ. Chúng ta sẽ “tậu” một hộp diêm mới để mau chóng quên đi tội lỗi của thằng mập.
Đúng như lời Tarzan, lát sau Tứ quái đã hướng mũi thuyền vào một chỗ lõm ăn sâu với đất liền. Dòng nước ở đây không một chút sóng gió với một cầu thuyền thơ mộng chào đón chúng.
Con đường cát rộng dẫn lên một cái dốc. Sát bên đường quốc lộ là nơi cắm trại, cờ xí phần phật. Tứ quái thấy mồn một những khoang xe du lịch mà những gia đình có máu rong chơi vẫn kéo theo sau xe hơi.
Tarzan buông mái chèo, rút cái bóp trong ngực:
- Mình sẽ mua hộp quẹt ở đây.
Hắn ngoái nhìn phía bờ bên trái. Ê, tám chiếc mô-tô như tám con bò tót của tụi du đãng dừng lại. Lớp kiếng ống nhòm Plotzka đang giương lên lóe nắng loang loáng. Karl bảo:
- Gần đây không có cây cầu nào. Tụi nó không thể làm phiền mày lúc mày mua đâu đại ca.
Tròn Vo như không thèm biết tới tụi Thiên Thần Địa Ngục, năn nỉ:
- Mua giùm tao luôn mười phong sôcôla nghe Tarzan?
- Dẹp! Tao không muốn phá hoại sức khỏe của mày.
Thuyền cập bến. Tarzan phóng vùn vụt trên con đường cát. Hắn hơi khựng lại khi thấy hai người đàn ông đang bốc cát ẩm lên hít lấy hít để:
- Chuyện gì vậy, hai chú?
Người cao ngồng trả lời:
- Hừm, không biết thằng ngu nào làm đổ can xăng lên cát đây này.
Người lùn xủn cũng chắt lưỡi:
- Chà, vết xăng loang gần hết mặt đường. Chúng ta có cần báo bảo vệ biết không?
Người cao ngồng khoát tay:
- Khỏi cần. Xăng sẽ bay hơi thôi. Các bụi cây quanh chỗ này đều tươi. Khó mà xảy ra hỏa hoạn.
Tarzan hỏi họ:
- Hai chú có biết chỗ nào bán hàng trong khu trại không ạ?
Người lùn xủn ngoạc miệng cười:
- Chú mày muốn mua thứ nào cũng có. Trong trại đầy ắp. Nhất là rượu bia, hà hà…
Tarzan cảm ơn và mò đến một cửa hàng gần nhất. Hắn trả xong tiền mua hộp diêm thì bất ngờ đụng một quầy báo bên cạnh. Bộ mặt nhăn nhó của tướng cướp Slansky trên trang nhất một tờ báo lá cải cứ nhìn hắn hầm hầm. Chà, chào người quen cũ! Tarzan kinh ngạc lại gần đọc tiêu đề bài báo: “SỐ CỦA ĂN CƯỚP HIỆN Ở ĐÂU?”.
Hắn nín thở đọc tiếp: “… Louis Slansky, biệt hiệu là Chuột Chũi, 39 tuổi, một gã tội phạm đa dạng đã bị bắt. Tuy nhiên số đá quí hắn cướp được, trị giá hơn một triệu mark vẫn mù mịt. Louis Slansky nhất định chối tội dù những dấu vân tay ở hiện trường đã tố cáo gã rành rành. Cuộc điều tra đã cho thấy Slansky còn một tên đồng đảng. Cảnh sát chưa biết gì về tên này, bởi một lẽ, Slansky đã sa lưới trên đường hội ngộ với đồng đảng. Người ta không chắc rằng tên đồng đảng có biết chỗ giấu đá quí không. Gã đồng lõa là ai? Và kho báu hơn một triệu mark sẽ rớt vào tay ai? Cảnh sát hay tên đồng đảng?”.
Mắt Tarzan sáng rực. Vậy là rõ. Té ra hắn đang có trong tay bức sơ đồ mà tên cướp Slansky còn quí hơn cả mạng sống của gã. Và tên đồng đảng thì đang dò dẫm trong mù mịt.
Coi nào, có vẻ như tên đồng đảng bí mật của Slansky đã đánh hơi được điều gì đó. Hoặc giả cặp bồ bịch Plotzka và Rosa đã báo cho gã biết việc Tarzan hốt nhẹ bức sơ đồ. Và gã đã chỉ thị cho chúng, băng Thiên Thần Địa Ngục, truy nã hắn và các bạn tới cùng để cướp lại. Gã là ai?
Có lí nào người phụ nữ dễ thương trên tấm ảnh bị xé đôi lại là tòng phạm của gã? Nhưng biết đâu được… Có lẽ chính chị ta đã thuê mướn tụi du đãng cắc ké bám chặt theo mình…
Tarzan tỉnh hẳn người. Hắn lặng lẽ móc túi trả tiền người chủ quầy báo.
*
Nào, lúc này thì làm ơn lên thuyền càng sớm càng tốt. Con mắt của Tarzan cứ tập trung về hướng cầu thuyền mà không biết mình đã bị bao vây bốn phía. Coi, các bụi rậm đột nhiên lay động mạnh và bốn người đàn ông lực lưỡng từ ổ phục kích nhảy xổ ra. Cuộc tấn công bất ngờ đến nỗi Tarzan hoàn toàn tê liệt vì bị động.
Bốn gã Di-gan vây chặt hắn. Bốn lưỡi dao sáng quắc chỉ chực giơ lên. Gã mặt sẹo, một tay chụp cổ áo Tarzan, một tay lia dao quắm vào sát yết hầu hắn. Nước bọt bắn theo lời gã:
- Nếu mày nhúc nhích tao sẽ thịt tại chỗ!
- Ê này, tôi không quen biết các ông…
- Rồi mày sẽ trả lời về sự không quen biết đó. Đi ra đường. Đi, mau lên…
- Ơ… các ông bị lầm lẫn hoặc điên rồi…
Một cái tát như trời giáng làm môi dưới Tarzan sưng vều lên và máu chảy ra ri rỉ. Hắn giận sôi lên nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Hắn hiểu: chỉ một cử động sai lầm của hắn, bọn Di-gan sẽ đâm ngay.
Giờ thì hắn hiểu bốn gã Di-gan này là bốn người ngồi Mercedes bên bờ phải chứ ai. Họ đã bắt tay với đám Thiên Thần Địa Ngục để truy đuổi hắn. Vậy mà hắn lẫn các bạn đều không nhận ra cạm bẫy mới mẻ này.
Bốn gã hung thần áp giải Tarzan một cách khá bài bản. Ba gã thủ dao trong áo choàng để tránh sự kinh động của bá tánh, chỉ trừ gã mặt sẹo gần như dính chặt vào Tarzan với mũi dao gí giữa hai bả vai. Cả đám đã di chuyển đến gần khu vực can xăng bị đổ hồi nãy.
Tarzan liếc nhìn hộp diêm hắn vẫn cầm trong tay. Một tia chớp lóe lên trong óc hắn. Mình không còn con đường nào khác là phải sử dụng diêm quẹt. Đòn hỏa công chớ còn phải hỏi.
Coi, khi năm người vừa bước tới chỗ xăng đổ là… Tarzan đã khum tay trước khóa thắt lưng, lén đánh diêm. Hắn nhanh hơn một con sóc, quăng cây diêm đang cháy xuống bên cạnh, đồng thời nhảy vọt sang vệ đường. Trong tư thế hai tay ôm kín mặt, hắn lăn lông lốc vô bụi cây.
Bùng! Gọn một đoạn đường chìm trong lửa tức khắc. Đòn hỏa công của Tarzan đã có kết quả hữu hiệu. Những lưỡi lửa xanh lè chỉ bốc cao tới đầu gối nhưng sẽ làm trọn nhiệm vụ của nó.
- Chết tao…
Hai gã Di-gan vừa gào thét vừa nhảy tưng tưng trên lớp cát bốc cháy. Hai ống quần của chúng vốn nhờn mỡ nên bắt lửa phừng phừng. Gã thứ ba thì gầm rú như bị bỏ vào vạc dầu. Gã ra sức đập túi bụi vào chỗ khói bốc lên từ đầu gối.
Gã mặt sẹo không bị hỏa thiêu. Đơn giản là vì gã nhảy theo định đâm Tarzan. Vết chém trên gương mặt gã rúm ró vì điên giận. Gã phun phì phì như rắn, sùi cả bọt mép. Gã vung dao, nhảy bổ vào Tarzan:
- Tao giết mày!
Còn lâu Tarzan mới để bị giết dễ dàng. Hắn tiếp gã bằng một cú đá cực mạnh vô bụng. Người khác lãnh cú đá ấy có lẽ đã bất tỉnh, nhưng gã mặt sẹo chỉ choáng váng gập người lại đánh rớt con dao. Lúc người gã giãn ra cũng là lúc cái đầu bằng thép của gã húc thẳng vào Tarzan.
Không còn gì thích hợp với đòn thế Judo hơn cú húc ngu xuẩn đó. Tarzan nhấc bổng gã quăng thành hình vòng cung trong không khí và kí gửi gã vào đè bẹp một bụi rậm. Tối thiểu gã cũng phải thư giãn cỡ năm phút là ít.
Chưa hết, tên Di-gan thứ ba đã dập tắt được lửa ở ống quần, xông vào. Một cú đá quăng qua vai nữa. Gã đàn ông rú lên khủng khiếp, dúi mặt xuống tâm sự với đám cát nóng.
Xong! Không một giây do dự, Tarzan nhảy qua đống lửa đang tàn lụi chạy về thuyền.
*
Tarzan vừa đặt chân lên khoang đã lật đật tháo dây cột khỏi cầu thuyền trước cặp mắt sửng sốt của ba quái và… con chó.
- Đưa mái chèo cho tao, Kloesen. Chuồn gấp!
Gaby chớp cái nhìn xanh biếc:
- Gặp kẻ địch hở đại ca?
- Ừ, tụi Di-gan cực kì lợi hại…
Khi con thuyền đã xa bờ, hắn mới đặt bao diêm xuống và rút từ trong túi ra một tờ báo. Hắn nói hổn hển:
- Trong khi các bạn đọc về Slansky thì tôi sẽ kể. Chà, thì ra hai băng Di-gan và Thiên Thần Địa Ngục có liên minh với nhau…
Quân sư Karl lắc đầu hãi hùng lúc câu chuyện được kể xong:
- Ôi, đại ca đang nắm trong tay một kho báu khổng lồ… Hèn chi phải chạy thục mạng.
Kloesen hoan hỉ:
- Với số của cải được chia, sau này tụi mình sẽ chạy ung dung bằng con thuyền có trang bị động cơ nổ cực mạnh. Lúc đó chấp tỉ băng đảng rượt theo. Tha hồ rong chơi chọc tức chúng.
Công Chúa gượng cười:
- Đừng hí hửng sớm vậy Kloesen. Chúng ta chưa giải mã được bản sơ đồ mà. Hiện thời số kim cương đá quí đó vẫn ở ngoài tầm tay với.
Tarzan dàn hòa:
- Tuy nhiên cũng không đến nỗi bế tắc lắm đâu Gaby. Chỉ cần tụi mình biết Đầu Rồng ở đâu. Khi biết được Đầu Rồng rồi thì câu đố sẽ được giải đáp.
Con thuyền lại tiếp tục lênh đênh. Bên trái sông là băng mô-tô phun khói, bên phải sông là chiếc Mercedes trắng lừ đừ.
Tarzan chép miệng:
- Hai kẹp một. Giống như trong trò chơi bóng đá. Tụi mình sẽ lừa banh qua chân hai hậu vệ rồi sút thẳng vô lưới rồng…
Tròn Vo chun lỗ mũi:
- Không dám đâu. Ngó bốn tên Di-gan kìa đại ca. Tụi nó sẽ rửa nhục những vết phỏng trên thân thể bằng cách nướng đại ca chấm với nước sốt.
Gaby cười:
- Món thịt rán có tên “Tarzan” sẽ quá dai đó, Willi. Dân Di-gan thèm chất béo hơn. Họ sẽ nướng…
Tròn Vo cười khà khà:
- Nướng Oskar chớ gì?
- Xì, còn lâu. Họ sẽ nhúng bạn vào chảo để rán. Chính mình sẽ chế món nước sốt cực cay.
Cả bọn cười vang, kể cả Tròn Vo cũng cười khiến chó Oskar nổi hứng sủa theo vui vẻ.
Con thuyền vẫn ngạo nghễ trôi hàng giờ trên sóng nước như thách thức hai nhóm người đang dai dẳng đuổi bám.
Karl Máy Tính nhìn trời. Buổi chiều đã bắt đầu xâm lược bằng nhưng tia nắng yếu ớt. Nó lẩm bẩm:
- Mình có cảm tưởng như một ngày dài hơn thế kỉ.
Công Chúa thì thầm:
- Giá được tắm rửa một lần rồi chết cũng được. Mình đã chịu hết nổi…
Đố Tarzan dám cãi ý kiến của cô bé. Hắn quyết định:
- Tụi Thiên Thần Địa Ngục chỉ còn có năm xe. Ba thằng cầm đầu đã vọt đi đâu mất. Mặc xác chúng, đến làng tiếp theo, chúng ta sẽ đổ bộ…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất