Quyển 28 Chương 7: GIẢI PHÓNG LADY
Con đường dẫn tới nhà Andrea mỗi lúc một gần. Tarzan đạp xe thong dong để nhìn khắp dãy phố. Nếu hắn không lầm thì thằng Sát Mèo buộc phải đậu xe hơi đâu đây cùng với Lady trên xe.
Coi, ở ngay ngã tư phố hắn đã phát giác một chiếc Kombi cũ kĩ xấu xí mang biển số bắt đầu bằng chữ Wob đậu như thách thức. Tarzan đi đến từ từ, à á a, đằng sau cái gáy nhẵn ụ mỡ của tên đầu trọc là một vật gì đang nhảy loi choi trên chỗ để hàng. Cố nhiên đó là Lady.
Tarzan nhìn lại sau lưng. Các chiến hữu của hắn giờ này còn tụt hậu quá xa. Vậy thì phải chơi sô-lô vậy. Ngay lập tức, hắn dựng xe dọc bờ rào và rón rén như một con báo mò lại gần chiếc Kombi. Một công hai chuyện, Tarzan nhủ thầm. Hắn chỉ cần mai phục cạnh chiếc xe là đương nhiên tóm được một lúc hai hung thử. Thì… trước sau gì thằng Mồm Loa cũng đi tới đó sau khi lấy được tiền.
Ấy thế mà mọi chuyện tự dưng đảo ngược. Thằng Sát Mèo đầu trọc có lẽ quá ngán vì chờ đợi quá lâu nên lên cơn khùng… rồ máy. Chiếc Kombi rề rề vọt đi kéo theo luôn Tarzan rượt theo. Chỉ khốn khổ cho ba quái còn lại, Gaby, Karl và Kloesen vừa xuất hiện đã phải đổ mồ hôi tăng tốc bất đắc dĩ.
Mẹ kiếp! Tarzan nghiến răng. Lúc này phải tính từng giây. Lần đầu tiên trong đời, hắn huy động sức người để chạy đua với ô-tô.
Chậm là… bể mánh. May cho hắn là chiếc xe vẫn chạy rề rề. Sát Mèo cho xe lướt ngang nhà Altgraf để đón thằng bạn. Tarzan chạy hết tốc lực, nắm được vào tay nắm cửa sau xe.
Có khóa không? Không.
Hắn đẩy cửa sau lên. Gió thổi vào cái sọ trọc lốc của Sát Mèo.
Con Lady mở to mắt nhìn Tarzan. Đúng tích tắc đó, hắn chộp lấy nó và đứng lại.
Thằng đầu trọc quay phắt lại. Gã sửng sốt tới mức quên bẻ vô-lăng chiếc Kombi khiến nó suýt đâm sầm vào một xe Porsche đậu ven đường. Gã vội phanh gấp.
Đúng lúc đó, ba con ngựa sắt cũng vừa phóng tới.
Sát Mèo tông cửa xe nhào khỏi buồng lái, mặt hầm hầm. Tarzan trao Lady cho Gaby.
- Giữ lấy nó. Hôm nay mình không có hứng chơi Judo.
Hắn giật cái gậy thời đồ đá khỏi tay Tròn Vo. Lăm lăm tay gậy, hắn tiến tới. Sát theo sau là Karl và Tròn Vo. Điều đó khiến tên hàng thịt ngày xưa đổi ý. Gã muốn bằng mọi giá ngăn không cho cái gậy kia táng xuống cái sọ trụi lủi của gã.
Sát Mèo nhào lên xe, nổ máy.
- Đuổi theo! Nó đón thằng Mồm Loa đó.
Sát Mèo nhấn hết ga sau một khúc quanh. Cửa sau chiếc Kombi rung lên bần bật.
Thật đáng tiếc cho Tarzan, lúc hắn tới gần nhà Andrea thì thằng đồng bọn đã thốc lên cửa sau mở toang như một cơn gió lốc. Nghe tiếng còi xe giục giã inh ỏi, Mồm Loa biết ngay có biến. Gã vội vã lao ra, vừa vặn sập cửa xe.
Chiếc Kombi phóng đi. Tarzan chỉ chậm đúng sáu bước chân.
Hắn buồn bã ngó cô gái đang ôm má phải bên ngưỡng cửa:
- Nó đánh chị sao Andrea?
Cô gật đầu, những giọt nước mắt đau đớn lăn xuống. Má cô sưng lên.
Tarzan rít qua kẽ răng:
- Rồi nó sẽ lãnh đủ mọi hậu quả. Và sẽ nhận đủ một lần cho mọi tội. Chị đã đương đầu được với nó hay nó lấy mất tiền của chị rồi?
- Gã đánh tôi vì nhất định tôi không đưa tiền. Nếu không có tiếng còi xe như điên của đồng bọn có lẽ giờ này nhà tôi đã tan tành.
Andrea nghẹn ngào:
- Tội nghiệp con Lady. Giờ thì chúng sẽ làm gì nó?
- Con Lady đã được an toàn rồi. Gaby mang đến kìa.
Cuộc tái ngộ giữa Andrea và Lady cực kì cảm động. Andrea ôm chặt Lady vào lòng mà những giọt lệ cứ trào ra. Sau đó cô lần lượt ôm hôn từng thành viên của Tứ quái.
Tarzan ngồi bệt xuống sàn:
- Em đã thuộc lòng số xe của chúng. Chúng sẽ trả giá cho những hành động tàn bạo của chúng. Gaby ơi, bạn hãy gọi điện cho ba đi.
Cuộc điện đàm của Gaby kết thúc. Thực hoài công cho sự chờ đợi phập phồng của Tứ quái, té ra chiếc Kombi của bọn bất lương xài bảng số giả.
Thanh tra Glockner an ủi:
- Đừng buồn nữa các con, dù sao thì chúng ta cũng đã biết được hình dáng và màu sắc của chiếc xe gây án. Và sẽ lưu ý để chộp nó.
*
Cùng lúc đó, chiếc Kombi cà khổ đã đỗ tại sân sau của khu trường bỏ hoang. Mồm Loa và Sát Mèo ngồi trong hang ổ của chúng, mặt tím bầm giận dữ.
- Thất bại nhục ơi là nhục. – Mồm Loa rít lên. – Mày làm ăn như cục *** Gert ạ, con cầy ghẻ giữ cũng không nổi, trong lúc tao đang vả cho con đàn bà kia nảy đom đóm mắt. Chỉ cần vài cái bạt tai nữa là ả sẽ ói ra tiền. Nhưng không, mày đã bấm còi điếc cả ráy và bị bọn nhãi chạy bộ đuổi theo. Nhục.
Sát Mèo rụt cổ lại như toan dộng cái đầu trọc lốc của gã vô tường:
- Biết làm sao được! Nhỡ tụi cớm rượt theo thì toi. Khi ấy mà không “đua” thì bây giờ bị bể cả lũ.
- Ngày mai tha hồ đọc trên báo. – Mồm Loa mở nút một chai rượu mạnh, tu ừng ực – Nhưng bọn ta không cam chịu thất bại. Bọn ta sẽ tiếp tục một cách hăng máu hơn. Ả Altgraf và lũ nhóc đã chơi cho bọn ta một vố, vì vậy, Gert ạ, bây giờ bọn ta phải giành được uy tín.
- Chính thế. Phải để bọn chủ chó run rẩy trước bọn ta. Kẻ tiếp theo đây nếu từ chối trả tiền chuộc, sẽ vĩnh viễn mất con chó.
- Mày định giết một con chó hả?
- Chớ sao. – Patulke Sát Mèo nhăn nhở cười – Như trước kia, khi tao xé xác một con mèo. Giết sướng tay lắm.
Mồm Loa lại chiêu thêm một ngụm nữa:
- Ô-kê. Nào, tụi mình “biến hóa xế hộp” rồi đi chôm chó.
Hai thằng côn đồ nhanh chóng bắt tay vào công việc thay hình đổi dạng chiếc Kombi. Một thằng thay bảng số, một thằng dán những tấm bóng kính màu lam sáng lên bốn cửa, đuôi xe và mũi xe. Thoạt trông chiếc Kombi như được quét hai màu sơn. Hầu như không còn giống tí nào với chiếc xe đã tạt qua nhà Andrea để bốc Mồm Loa đi.
*
Tứ quái kéo về nhà Gaby sau trận đánh đạt thắng lợi phân nửa. Bà Glockner đáng mến đã đón chúng bằng bốn khẩu phần đầy dinh dưỡng. Khỏi phải nói Tròn Vo hả hê đến mức nào.
Sau bữa ăn, Tứ quái đạp xe ra ga, dắt cả con Oskar theo. Nhưng ở nhà ga, bốn đứa tìm mỏi con mắt cũng chẳng thấy chiếc Kombi đâu hết. Tarzan ngao ngán:
- Tụi mình không gặp may rồi.
Con Oskar bất ngờ giằng mạnh sợi dây trong tay Gaby và kêu khe khẽ khiến cô bé quay đầu lại.
Chú bé chừng chín tuổi gương mặt phinh phính đầy tàn nhang với mái tóc đỏ quăn tít hỏi:
- Nó có cắn không ạ?
Gaby liếc thằng nhóc. Cô bé ái ngại nhìn chiếc quần nhung và cái áo cũ mèm. Thằng nhóc lại còn trang bị trên lưng chiếc ba-lô lép kẹp dành cho người lớn mới đáng chú ý. Nó đã đi bụi từ bao lâu rồi hở trời?
Thằng bé hồn nhiên vuốt… Oskar:
- Nếu em không cắn nó, thì em chẳng có gì phải lo ngại cả. – Gaby cười đáp.
- Chú mày định đi đâu phải không? – Tarzan hỏi.
Thằng bé cúi gằm mặt xuống. Lát sau nó cất giọng buồn buồn:
- Em… chỉ muốn đón tàu hỏa đến bà nội. Dạ… bà em ở Hinterbirnbach. Hi vọng là em đến được.
- Tại sao em nói “hi vọng là em đến được” trong khi từ đây tới Hinterbirnbach chỉ tốn có hai giờ?
- Vì… vì em bị mất cái bóp. Trong bóp có tiền và vé tàu. Liệu ông soát vé có cho em đi nhờ không anh?
- Không được. Em phải đến cảnh sát nhà ga. Hoặc họ sẽ tìm ra cái bóp hoặc họ sẽ thông cảm gửi em quá giang. Ê, nhưng chú mày tên là gì chứ?
- Peter Rumpel.
- Em bao nhiêu tuổi?
- Ba tuần nữa là chín tuổi ạ.
Tarzan đăm chiêu nhìn thằng bé. Ở nó có cái gì đó không ổn.
- Ba má em đâu?
Peter Rumpel im lặng không trả lời. Tứ quái nhìn Peter. Gaby hội ý bằng mắt với ba quái rồi nói nhỏ:
- Có phải em bỏ nhà đi lang thang không Peter?
Thằng bé ngừng vuốt ve Oskar:
- Không! – Nó kêu lên – Không bao giờ. Thôi em đi gặp cảnh sát nhà ga đây. Chào các anh chị.
Peter Rumpel chạy ngược vô nhà ga, chiếc ba-lô lép kẹp nảy tưng tưng trên lưng. Gaby sửng sốt:
- Tarzan, giữ lấy nó! Sao đại ca còn đứng như trời trồng thế, nó đã nhào vào dãy nhà vệ sinh công cộng kia kìa…
Tarzan nhìn theo bóng thằng nhãi chạy xuống cầu thang dẫn tới nhà vệ sinh dưới tầng hầm. Hắn cười:
- Thực ra đây không phải là đặc vụ của TKKG. Nhưng vì bạn, mình sẽ đi bắt nó về.
Đúng lúc ấy Peter ngoái lại, nhìn thấy Tarzan đang đuổi theo. Thằng bé cắm đầu chạy xuống như bị ma đuổi.
- Mày có chạy đằng trời. Tao sẽ lục không sót nhà vệ sinh nam nào. Ở dưới bít bùng rồi nhóc ạ.
Có điều Tarzan đã dự đoán sai lầm về khả năng đào tẩu của nhóc tì bụi đời. Coi, lúc Tarzan đặt chân xuống bậc thang đầu tiên, thằng bé đã tàng hình như một phép lạ. Hắn quay trở lên sau mười phút với vẻ mặt tiu nghỉu.
- Có lẽ nó đã tự giật nước để trôi xuống hố xí rồi. Mình đã tìm khắp các buồng vệ sinh, các ngóc ngách.
Karl cười:
- Vậy là nó đã thắng 1-0.
Tròn Vo bổ sung:
- Và bây giờ nó đang ở Hinterbirnbach.
- Vớ vẩn, – Gaby nói – chẳng lẽ nó quấn mình vào trong cuộn giấy vệ sinh?
Trời lạnh, Gaby hơi run. Tarzan nhận thấy bèn quàng tay sưởi ấm cho bạn. Gaby rủ:
- Thôi, về nhà mình coi ti-vi. Ở nhà mẹ mình làm bánh ngọt nhân hạt dẻ ngon lắm.
Tròn Vo hưởng ứng:
- Đề nghị hay lắm, không thể nào bỏ lỡ được. – Lỡ cái bánh, nó nghĩ tiếp trong đầu.
Lúc đạp xe ra khỏi nhà ga, Gaby chợt giơ tay lên:
- Mình biết Peter trốn vào đâu rồi. Vào bên vệ sinh nữ.
Tarzan ngẩn ra:
- Trời đất. Ai mà nghĩ nó lại chui vô nhà vệ sinh nữ chớ. Thằng nhóc này ranh ma thật.
Gaby trầm ngâm:
- Đáng lẽ mình phải cùng đi với bạn. Nhưng… muộn rồi. Cầu mong cho Peter gặp được bà nội.
Coi, ở ngay ngã tư phố hắn đã phát giác một chiếc Kombi cũ kĩ xấu xí mang biển số bắt đầu bằng chữ Wob đậu như thách thức. Tarzan đi đến từ từ, à á a, đằng sau cái gáy nhẵn ụ mỡ của tên đầu trọc là một vật gì đang nhảy loi choi trên chỗ để hàng. Cố nhiên đó là Lady.
Tarzan nhìn lại sau lưng. Các chiến hữu của hắn giờ này còn tụt hậu quá xa. Vậy thì phải chơi sô-lô vậy. Ngay lập tức, hắn dựng xe dọc bờ rào và rón rén như một con báo mò lại gần chiếc Kombi. Một công hai chuyện, Tarzan nhủ thầm. Hắn chỉ cần mai phục cạnh chiếc xe là đương nhiên tóm được một lúc hai hung thử. Thì… trước sau gì thằng Mồm Loa cũng đi tới đó sau khi lấy được tiền.
Ấy thế mà mọi chuyện tự dưng đảo ngược. Thằng Sát Mèo đầu trọc có lẽ quá ngán vì chờ đợi quá lâu nên lên cơn khùng… rồ máy. Chiếc Kombi rề rề vọt đi kéo theo luôn Tarzan rượt theo. Chỉ khốn khổ cho ba quái còn lại, Gaby, Karl và Kloesen vừa xuất hiện đã phải đổ mồ hôi tăng tốc bất đắc dĩ.
Mẹ kiếp! Tarzan nghiến răng. Lúc này phải tính từng giây. Lần đầu tiên trong đời, hắn huy động sức người để chạy đua với ô-tô.
Chậm là… bể mánh. May cho hắn là chiếc xe vẫn chạy rề rề. Sát Mèo cho xe lướt ngang nhà Altgraf để đón thằng bạn. Tarzan chạy hết tốc lực, nắm được vào tay nắm cửa sau xe.
Có khóa không? Không.
Hắn đẩy cửa sau lên. Gió thổi vào cái sọ trọc lốc của Sát Mèo.
Con Lady mở to mắt nhìn Tarzan. Đúng tích tắc đó, hắn chộp lấy nó và đứng lại.
Thằng đầu trọc quay phắt lại. Gã sửng sốt tới mức quên bẻ vô-lăng chiếc Kombi khiến nó suýt đâm sầm vào một xe Porsche đậu ven đường. Gã vội phanh gấp.
Đúng lúc đó, ba con ngựa sắt cũng vừa phóng tới.
Sát Mèo tông cửa xe nhào khỏi buồng lái, mặt hầm hầm. Tarzan trao Lady cho Gaby.
- Giữ lấy nó. Hôm nay mình không có hứng chơi Judo.
Hắn giật cái gậy thời đồ đá khỏi tay Tròn Vo. Lăm lăm tay gậy, hắn tiến tới. Sát theo sau là Karl và Tròn Vo. Điều đó khiến tên hàng thịt ngày xưa đổi ý. Gã muốn bằng mọi giá ngăn không cho cái gậy kia táng xuống cái sọ trụi lủi của gã.
Sát Mèo nhào lên xe, nổ máy.
- Đuổi theo! Nó đón thằng Mồm Loa đó.
Sát Mèo nhấn hết ga sau một khúc quanh. Cửa sau chiếc Kombi rung lên bần bật.
Thật đáng tiếc cho Tarzan, lúc hắn tới gần nhà Andrea thì thằng đồng bọn đã thốc lên cửa sau mở toang như một cơn gió lốc. Nghe tiếng còi xe giục giã inh ỏi, Mồm Loa biết ngay có biến. Gã vội vã lao ra, vừa vặn sập cửa xe.
Chiếc Kombi phóng đi. Tarzan chỉ chậm đúng sáu bước chân.
Hắn buồn bã ngó cô gái đang ôm má phải bên ngưỡng cửa:
- Nó đánh chị sao Andrea?
Cô gật đầu, những giọt nước mắt đau đớn lăn xuống. Má cô sưng lên.
Tarzan rít qua kẽ răng:
- Rồi nó sẽ lãnh đủ mọi hậu quả. Và sẽ nhận đủ một lần cho mọi tội. Chị đã đương đầu được với nó hay nó lấy mất tiền của chị rồi?
- Gã đánh tôi vì nhất định tôi không đưa tiền. Nếu không có tiếng còi xe như điên của đồng bọn có lẽ giờ này nhà tôi đã tan tành.
Andrea nghẹn ngào:
- Tội nghiệp con Lady. Giờ thì chúng sẽ làm gì nó?
- Con Lady đã được an toàn rồi. Gaby mang đến kìa.
Cuộc tái ngộ giữa Andrea và Lady cực kì cảm động. Andrea ôm chặt Lady vào lòng mà những giọt lệ cứ trào ra. Sau đó cô lần lượt ôm hôn từng thành viên của Tứ quái.
Tarzan ngồi bệt xuống sàn:
- Em đã thuộc lòng số xe của chúng. Chúng sẽ trả giá cho những hành động tàn bạo của chúng. Gaby ơi, bạn hãy gọi điện cho ba đi.
Cuộc điện đàm của Gaby kết thúc. Thực hoài công cho sự chờ đợi phập phồng của Tứ quái, té ra chiếc Kombi của bọn bất lương xài bảng số giả.
Thanh tra Glockner an ủi:
- Đừng buồn nữa các con, dù sao thì chúng ta cũng đã biết được hình dáng và màu sắc của chiếc xe gây án. Và sẽ lưu ý để chộp nó.
*
Cùng lúc đó, chiếc Kombi cà khổ đã đỗ tại sân sau của khu trường bỏ hoang. Mồm Loa và Sát Mèo ngồi trong hang ổ của chúng, mặt tím bầm giận dữ.
- Thất bại nhục ơi là nhục. – Mồm Loa rít lên. – Mày làm ăn như cục *** Gert ạ, con cầy ghẻ giữ cũng không nổi, trong lúc tao đang vả cho con đàn bà kia nảy đom đóm mắt. Chỉ cần vài cái bạt tai nữa là ả sẽ ói ra tiền. Nhưng không, mày đã bấm còi điếc cả ráy và bị bọn nhãi chạy bộ đuổi theo. Nhục.
Sát Mèo rụt cổ lại như toan dộng cái đầu trọc lốc của gã vô tường:
- Biết làm sao được! Nhỡ tụi cớm rượt theo thì toi. Khi ấy mà không “đua” thì bây giờ bị bể cả lũ.
- Ngày mai tha hồ đọc trên báo. – Mồm Loa mở nút một chai rượu mạnh, tu ừng ực – Nhưng bọn ta không cam chịu thất bại. Bọn ta sẽ tiếp tục một cách hăng máu hơn. Ả Altgraf và lũ nhóc đã chơi cho bọn ta một vố, vì vậy, Gert ạ, bây giờ bọn ta phải giành được uy tín.
- Chính thế. Phải để bọn chủ chó run rẩy trước bọn ta. Kẻ tiếp theo đây nếu từ chối trả tiền chuộc, sẽ vĩnh viễn mất con chó.
- Mày định giết một con chó hả?
- Chớ sao. – Patulke Sát Mèo nhăn nhở cười – Như trước kia, khi tao xé xác một con mèo. Giết sướng tay lắm.
Mồm Loa lại chiêu thêm một ngụm nữa:
- Ô-kê. Nào, tụi mình “biến hóa xế hộp” rồi đi chôm chó.
Hai thằng côn đồ nhanh chóng bắt tay vào công việc thay hình đổi dạng chiếc Kombi. Một thằng thay bảng số, một thằng dán những tấm bóng kính màu lam sáng lên bốn cửa, đuôi xe và mũi xe. Thoạt trông chiếc Kombi như được quét hai màu sơn. Hầu như không còn giống tí nào với chiếc xe đã tạt qua nhà Andrea để bốc Mồm Loa đi.
*
Tứ quái kéo về nhà Gaby sau trận đánh đạt thắng lợi phân nửa. Bà Glockner đáng mến đã đón chúng bằng bốn khẩu phần đầy dinh dưỡng. Khỏi phải nói Tròn Vo hả hê đến mức nào.
Sau bữa ăn, Tứ quái đạp xe ra ga, dắt cả con Oskar theo. Nhưng ở nhà ga, bốn đứa tìm mỏi con mắt cũng chẳng thấy chiếc Kombi đâu hết. Tarzan ngao ngán:
- Tụi mình không gặp may rồi.
Con Oskar bất ngờ giằng mạnh sợi dây trong tay Gaby và kêu khe khẽ khiến cô bé quay đầu lại.
Chú bé chừng chín tuổi gương mặt phinh phính đầy tàn nhang với mái tóc đỏ quăn tít hỏi:
- Nó có cắn không ạ?
Gaby liếc thằng nhóc. Cô bé ái ngại nhìn chiếc quần nhung và cái áo cũ mèm. Thằng nhóc lại còn trang bị trên lưng chiếc ba-lô lép kẹp dành cho người lớn mới đáng chú ý. Nó đã đi bụi từ bao lâu rồi hở trời?
Thằng bé hồn nhiên vuốt… Oskar:
- Nếu em không cắn nó, thì em chẳng có gì phải lo ngại cả. – Gaby cười đáp.
- Chú mày định đi đâu phải không? – Tarzan hỏi.
Thằng bé cúi gằm mặt xuống. Lát sau nó cất giọng buồn buồn:
- Em… chỉ muốn đón tàu hỏa đến bà nội. Dạ… bà em ở Hinterbirnbach. Hi vọng là em đến được.
- Tại sao em nói “hi vọng là em đến được” trong khi từ đây tới Hinterbirnbach chỉ tốn có hai giờ?
- Vì… vì em bị mất cái bóp. Trong bóp có tiền và vé tàu. Liệu ông soát vé có cho em đi nhờ không anh?
- Không được. Em phải đến cảnh sát nhà ga. Hoặc họ sẽ tìm ra cái bóp hoặc họ sẽ thông cảm gửi em quá giang. Ê, nhưng chú mày tên là gì chứ?
- Peter Rumpel.
- Em bao nhiêu tuổi?
- Ba tuần nữa là chín tuổi ạ.
Tarzan đăm chiêu nhìn thằng bé. Ở nó có cái gì đó không ổn.
- Ba má em đâu?
Peter Rumpel im lặng không trả lời. Tứ quái nhìn Peter. Gaby hội ý bằng mắt với ba quái rồi nói nhỏ:
- Có phải em bỏ nhà đi lang thang không Peter?
Thằng bé ngừng vuốt ve Oskar:
- Không! – Nó kêu lên – Không bao giờ. Thôi em đi gặp cảnh sát nhà ga đây. Chào các anh chị.
Peter Rumpel chạy ngược vô nhà ga, chiếc ba-lô lép kẹp nảy tưng tưng trên lưng. Gaby sửng sốt:
- Tarzan, giữ lấy nó! Sao đại ca còn đứng như trời trồng thế, nó đã nhào vào dãy nhà vệ sinh công cộng kia kìa…
Tarzan nhìn theo bóng thằng nhãi chạy xuống cầu thang dẫn tới nhà vệ sinh dưới tầng hầm. Hắn cười:
- Thực ra đây không phải là đặc vụ của TKKG. Nhưng vì bạn, mình sẽ đi bắt nó về.
Đúng lúc ấy Peter ngoái lại, nhìn thấy Tarzan đang đuổi theo. Thằng bé cắm đầu chạy xuống như bị ma đuổi.
- Mày có chạy đằng trời. Tao sẽ lục không sót nhà vệ sinh nam nào. Ở dưới bít bùng rồi nhóc ạ.
Có điều Tarzan đã dự đoán sai lầm về khả năng đào tẩu của nhóc tì bụi đời. Coi, lúc Tarzan đặt chân xuống bậc thang đầu tiên, thằng bé đã tàng hình như một phép lạ. Hắn quay trở lên sau mười phút với vẻ mặt tiu nghỉu.
- Có lẽ nó đã tự giật nước để trôi xuống hố xí rồi. Mình đã tìm khắp các buồng vệ sinh, các ngóc ngách.
Karl cười:
- Vậy là nó đã thắng 1-0.
Tròn Vo bổ sung:
- Và bây giờ nó đang ở Hinterbirnbach.
- Vớ vẩn, – Gaby nói – chẳng lẽ nó quấn mình vào trong cuộn giấy vệ sinh?
Trời lạnh, Gaby hơi run. Tarzan nhận thấy bèn quàng tay sưởi ấm cho bạn. Gaby rủ:
- Thôi, về nhà mình coi ti-vi. Ở nhà mẹ mình làm bánh ngọt nhân hạt dẻ ngon lắm.
Tròn Vo hưởng ứng:
- Đề nghị hay lắm, không thể nào bỏ lỡ được. – Lỡ cái bánh, nó nghĩ tiếp trong đầu.
Lúc đạp xe ra khỏi nhà ga, Gaby chợt giơ tay lên:
- Mình biết Peter trốn vào đâu rồi. Vào bên vệ sinh nữ.
Tarzan ngẩn ra:
- Trời đất. Ai mà nghĩ nó lại chui vô nhà vệ sinh nữ chớ. Thằng nhóc này ranh ma thật.
Gaby trầm ngâm:
- Đáng lẽ mình phải cùng đi với bạn. Nhưng… muộn rồi. Cầu mong cho Peter gặp được bà nội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất