Quyển 50 Chương 8: HẠ ĐO VÁN
Đường hẹp, rậm rạp và gấp khúc liên tục. Tarzan tái mặt khi tưởng tượng đến một sợi dây thép căng ngang đường lộ. Nếu gã Người Đen khôn ngoan cỡ đó là kể như chú Max và Tứ quái lãnh đủ.
Nhưng cũng nhờ trời, gã không thông tuệ cỡ… Máy Tính Karl. Ba đứa ngồi sau cúi đầu mãi không chịu được lại chồm cả lên. Chặng hành trình hiểm hóc nhất lại không xảy ra chuyện gì. Qua ngã tư, nơi chình ình một vòi nước máy công cộng, chú Max thở phào:
- Đúng vòi nước này rồi, chúng ta đã đến đích.
Chiếc Rolls Royce chạy theo con đường độc đạo, ánh đèn pha soi thấp thoáng phía trước là cánh cổng gỗ. Trời tối như đêm ba mươi.
Tứ bề hoang vu vắng vẻ giữa một thung lũng nhỏ. Đúng là lại một nơi lí tưởng nữa cho gã Người Đen. Tarzan thì thào với ông Max:
- Chú ráng quan sát đường đi rồi nên tắt đèn đi mò thì hơn.
- Trời đất. Để đèn chú đi còn khó.
Nói vậy nhưng ông Max cũng tắt đèn. Chiếc xe tiếp tục dò dẫm bò đi. Tarzan mở cửa nhảy xuống. Hắn chạy lên trước làm hoa tiêu dẫn đường. Cổng không khóa. Hắn mở cổng ra hiệu cho xe bò vào. Hắn nghe rõ mồn một tiếng kêu nghẹn ngào của bà Ellen:
- Max, phải… Max không?
- Tarzan đây cô. Cô hãy đóng cửa lại và tắt hết đèn đóm đi.
Max dừng xe, nhảy xuống ôm chầm lấy vợ. Ellen thì nước mắt chảy ướt đẫm vai áo Max. Hai người như kiệt sức đổ quỵ xuống.
Tarzan dìu hai người lớn vào nhà rồi quay lại xe. Tam quái đã đứng quanh đấy.
Tarzan nói với các bạn:
- Gã Người Đen đó chắc đang lẩn quất đâu đây thôi. Bây giờ mình mở cốp xe. Karl và Tròn Vo cảnh giới cho mình, chú ý đứng hai bên nghe. Riêng Gaby chạy ngay lên nhà, đóng cửa lại đi. Tụi nó bắt cóc thêm cả bạn nữa thì nguy đó.
Tarzan đưa Gaby vào rồi quay ra thực hiện trót lọt việc đưa hai cái va-li vào nhà, có hai thằng chiến hữu áp tải hai bên.
Hắn đặt va-li lên bàn, dặn bà Ellen:
- Cô nên thắp một ngọn nến nhỏ, khóa trái cửa lại. Cháu gửi Gaby cho cô chú. Điều quan trọng là cô chỉ được mở cửa khi tụi cháu gọi. Giờ tụi cháu đi tuần quanh nhà coi có gì không.
Ba thằng bốc hơi thật lẹ ra ngoài. Tarzan nói thật khẽ:
- Tao đi giữa, Karl bên phải, Willi bên trái nghe.
Ba quái đi thẳng ra cổng. Tarzan bỗng dừng lại đột ngột.
- Né sang hai phía tụi bay. Có một cái bóng rọ rạy đằng trước kìa.
- Hả?
- Tao sẽ đánh lạc hướng gã, tụi mày đánh phủ đầu nghe.
- Ô-kê!
Coi, cái bóng đang dò dẫm bước từng bước về chiếc Rolls Royce. Sắp đến mục tiêu, gã bỗng quay đầu ngó dáo dác. Còn phải hỏi, thì Tarzan đã cố tình gây tiếng động nhỏ sau mô đất mà. Rồi có tiếng nói nhỏ nhưng rành rọt:
- Cản trở phi vụ của tao là chầu ông bà ông vải đó!
Trời đất. Đúng là giọng rè rè như máy hát bị hư của thằng Mặt Thô Ewald Krieger Mattmaus.
Tarzan trấn tĩnh, giễu cợt:
- Thế nào, ông có bị bầm gáy không đấy? Giờ thì ông đội mũ trắng hay đỏ hả vận động viên đua mô-tô?
- Hả… hả? Thằng này khá ghê há.
- Tôi còn biết cả tên ông kia, Ewald Krieger Mattmaus.
- Mày đã biết tao rồi hả đồ chó. Vậy thì…
Tarzan cắt ngang lời gã:
- Đừng dại dột Ewald! Ông đã rơi vào ổ phục kích rồi.
Ngay sau lời cảnh cáo của Tarzan là một tiếng rít xé không khí rồi tiếp theo là hai âm thanh gần như vang lên đồng loạt.
- Bịch.
- Á á á á…
Thì ra Karl Máy Tính đã vừa cầm một thanh củi quất thẳng vào cánh tay cầm súng của gã Mặt Thô một cú trời giáng.
- Tránh ra Karl!
Tarzan cũng lập tức ra tay.
Tên đại khủng bố vừa chồm lên là ngọn liên hoàn cước của hắn phóng ra. Đòn kết thúc cực hiểm. Một phát dính ngay cằm, một phát trúng sườn. Ấy thế mà vẫn chưa hết, trong cơn điên tiết vì căm giận, Tarzan xoay Ewald như chong chóng, bồi thêm hai cú đấm vô hai bên thái dương. Sau cùng hắn còn tặng gã một cú vào gáy, dư để gã đổ sập xuống, hết cựa quậy.
Lúc này Tròn Vo ở đâu cũng xuất tướng lù lù. Nó giơ cao một tảng đá bự tính giáng xuống đầu tên vô lại. Tarzan kinh hoàng la:
- Ngừng tay đi mập. Gã á khẩu rồi. Kiến dây trói lẹ đi. Tụi mình còn phải lôi gã đi lấy cung nữa.
Tarzan tịch thu khẩu súng trong khi Karl lôi từ cốp xe ra một sợi dây dù chắc nịch. Trong nháy mắt tên lưu manh đã bị trói gô cả tay lẫn chân.
Nó vẫn chưa cựa quậy được. Quả là một cú đo ván ngoạn mục.
*
Xong! Ba quái hì hục khiêng tên cướp đặt dưới một gốc cây cách xa chiếc Rolls Royce tới hơn trăm mét rồi đứa nào đứa nấy ngồi thở dốc.
Đã trút được mối hiểm họa, một cảm giác thanh bình tràn ngập tâm hồn non trẻ của chúng. Bây giờ Tarzan mới có thời gian mà nhìn bầu trời cao xanh đầy sao. Hơi gió núi nồng nàn hương thảo mộc. Giá như không có bọn tội phạm chó chết này, để hắn được ùng Gaby lăn trên cỏ đếm sao thì thú vị biết chừng nào…
Chợt có tiếng chửi thề của tên cướp. Quỷ thật, gã tỉnh lại hồi nào ba đứa không hề biết. Gã vẫn cục cựa văng tục và cứ chực ngóc đầu lên:
- Chà, chó thiệt, *** thiệt…
Tròn Vo bật dậy, tay chống nạnh, một chân gí vào đầu tên cướp, ấn xuống:
- Thôi đi. Không cần mày tự giới thiệu đâu, đồ lưu manh ạ.
- Tụi bay trói tao đó à, lũ oắt?
Tarzan quát khẽ:
- Oắt hả? Mày đang nằm trong tay tụi tao, hiểu chưa? Nào, mày nói coi, mày có phải là một thành viên trong bọn bắt cóc không hả?
- Cái gì?
Tròn Vo bắt đầu đạp chân lên mạng sườn tên côn đồ, nhún mạnh.
- Hứ… hự… không, tôi không!
- Sao mày biết xe chúng tao chở tiền?
- Ề… hề… trinh sát.
Tarzan gọi:
- Kloesen! Dận cho nó gãy vài cái xương sườn đi.
Tròn Vo được thể liền nhún mạnh.
Tên cướp rú lên thảm thiết:
- Ối, ối… dừng lại đi, đồ béo. Một thằng đồng bọn tên là Martin Althuk đã vẽ mánh cho tao.
- Còn đứa nào nữa?
- Trước đó thì Leo Lipstock dẫn mối cho Martin Althuk. Thế là Martin liền kết hợp với Vilvio Manzona hành động.
- Chúng giấu Florian ở đâu?
- Dạ… dạ… cách đây hai cây số. Trong tầng hầm một khu xóm hoang dã ở lối vào Mirakolipulciano.
Tarzan ngớ người:
- Nói cụ thể hơn coi nào.
Tên cướp mô tả tỉ mỉ đường đến ngôi nhà đang giam giữ Florian.
Tarzan phẩy tay, Tròn Vo cùng xốc tên cướp dựa sát vào gốc cây. Karl trói nó kĩ hơn bằng dây dù. Tarzan còn cẩn thận rút khăn mu-xoa tống đầy vào mồm gã.
Số phận hung thần coi như được định đoạt. Gã ú ớ cặp mắt nhìn ba đứa trẻ kì lạ phân công việc cho nhau.
Giọng Tarzan rành rọt:
- Này Karl, mày chạy vô Ventilipulciano kiếm gấp một đồn công an báo tin cho họ đến giải thoát cho Florian đi. Bấm giờ trước là vừa. Tao và Kloesen sẽ đến đó trong giới hạn 45 phút để khống chế chúng trước bằng “con chó lửa” tịch thu được.
- Đồng ý. Tao đi liền đây.
Ba thằng phi nước đại vô bóng tối theo hai ngả khác nhau.
Tròn Vo chạy được một đoạn đã than trời như bộng:
- Tao gãy giò rồi đại ca ạ.
- Ráng xíu nữa đi. Khi nào cách mục tiêu hai trăm mét, tao và mày có quyền thả bộ tà tà.
Hai đứa đang guồng chân cật lực bỗng chới với trước ánh đèn pha ô-tô phía trước. Trời hỡi, giữa đêm hôm khuya khoắt ai lái xe hơi ngang đây làm gì cà?
Chiếc xế hộp còn chơi khăm dừng sát rạt hai quái mới chết dở. Một phụ nữ mau mắn bước xuống xe:
- Chúa ơi! Peter và Willi…
Tarzan đứng tim khi nhận ra tiếng… mẹ hiền. Hai đứa nhào tới. Bà mẹ Tarzan dĩ nhiên thất kinh trước màu da dị dạng của chúng chớ sao.
- Các con làm sao vậy?
- Ồ, tụi còn tắm bột màu chớ không phải máu đâu, má đừng lo. Mai con sẽ kể cho má và cô Miranda nghe một câu chuyện li kì trong bữa sáng ở gia đình Wertheym.
Cô bạn người Italia của mẹ Tarzan thì không nín được cười:
- Thằng quý tử của bạn vẫn chứng nào tật nấy như lúc mới sinh thôi.
Bà Susanne bồi hồi:
- Ừ nhỉ. Thế Gaby và Karl đâu các con?
Tròn Vo cười toe toét:
- Bọn lười biếng đó ở nhà ạ.
Tarzan kéo tay thằng mập:
- Thôi, tụi con chạy về đây. Tạm biệt mẹ, tạm biệt cô.
Hai người đàn bà còn biết làm gì hơn là hôn lên má lũ… trời gầm, không chút ngần ngại.
- Ngày mai nhé, các con…
*
Khi Tarzan và Kloesen mò đến sào huyệt bỏ hoang của bọn bắt cóc thì thằng găng-xtơ người Italia có vẻ đã xỉn nặng. Qua khe cửa, hai đứa thấy gã gà gật bên cạnh những luồng khói phun ra từ lỗ mũi của chiến hữu Althuk. Chà, gã người Đức đốt thuốc như đốt giấy, gã rít liên tục khói vào buồng phổi và ngứa chân đạp năm cái vỏ chai rượu lăn lóc dưới sàn nhà va vào nhau lộc cộc.
Nhanh như cắt, Tarzan bay qua cửa sổ chĩa súng vào hai tên bắt cóc.
- Ngồi im! Ngọ nguậy tao bắn bể đầu gối!
Althuk vừa nhổm đít đã lãnh ngay một cái tát nổ đom đóm mắt.
- Đừng chống cự vô ích. Cảnh sát đã bao vây chặt và súng đã lên đạn rồi.
- Gì vậy? Tụi mày là ai chớ?
- Là bạn của Flori. Tụi tao đã gô cổ thằng Ewald Krieger Mattmaus.
Gã người Italia cau mày nhìn đồng bọn:
- Ewald là thằng chó chết nào thế?
Althuk ậm ừ và lại định nhổm dậy.
- Ngồi im! Muốn bể đùi hả?
Đúng lúc đó, Tròn Vo bế xốc Florian từ dưới hầm lên. Nó thông báo:
- Tụi mất dạy này đã bơm thứ gì vô người Flori khiến nó giờ này vẫn chưa tỉnh.
Tarzan liếc đồng hồ. Mới… 43 phút. Vẫn còn hai phút cho cảnh sát ập vào đúng như đã giao ước với Karl.
*
Khỏi phải nói, hai tên cướp cun cút đi ra xe bít bùng trong tư thế bị còng. Xe cảnh sát có Karl dẫn đường còn đến hốt nốt gã Mặt Thô Ewald.
Florian tức tốc được chở đến bịnh viện cho bác sĩ giải độc. Chỉ sáng hôm sau là nó cười toe.
- Ê, mình gia nhập TKKG của quý vị được chớ?
Tròn Vo cười kiêu hãnh:
- Mê rồi hả? Nhưng tụi tao còn phải xem xét đã! Mày đâu có được thử thách gì trong chuyến đi rùng rợn vừa rồi chứ!
Mọi người có mặt ở đó đều cười ồ.
GIỚI THIỆU TẬP SAUMột băng gồm những gã côn đồ choai choai tự xưng Quái Vật bỗng xuất hiện, tác yêu tác quái trong thành phố. Công việc yêu thích của chúng là hành hung đám học trò trong các buổi lễ hội, liên hoan…
Là một trong những nạn nhân của bọn Quái Vật, Gaby đã đưa Tứ quái vào một đặc vụ mới. Băng Quái Vật đâu phải chỉ hành hung đám nữ sinh.
Nhưng cũng nhờ trời, gã không thông tuệ cỡ… Máy Tính Karl. Ba đứa ngồi sau cúi đầu mãi không chịu được lại chồm cả lên. Chặng hành trình hiểm hóc nhất lại không xảy ra chuyện gì. Qua ngã tư, nơi chình ình một vòi nước máy công cộng, chú Max thở phào:
- Đúng vòi nước này rồi, chúng ta đã đến đích.
Chiếc Rolls Royce chạy theo con đường độc đạo, ánh đèn pha soi thấp thoáng phía trước là cánh cổng gỗ. Trời tối như đêm ba mươi.
Tứ bề hoang vu vắng vẻ giữa một thung lũng nhỏ. Đúng là lại một nơi lí tưởng nữa cho gã Người Đen. Tarzan thì thào với ông Max:
- Chú ráng quan sát đường đi rồi nên tắt đèn đi mò thì hơn.
- Trời đất. Để đèn chú đi còn khó.
Nói vậy nhưng ông Max cũng tắt đèn. Chiếc xe tiếp tục dò dẫm bò đi. Tarzan mở cửa nhảy xuống. Hắn chạy lên trước làm hoa tiêu dẫn đường. Cổng không khóa. Hắn mở cổng ra hiệu cho xe bò vào. Hắn nghe rõ mồn một tiếng kêu nghẹn ngào của bà Ellen:
- Max, phải… Max không?
- Tarzan đây cô. Cô hãy đóng cửa lại và tắt hết đèn đóm đi.
Max dừng xe, nhảy xuống ôm chầm lấy vợ. Ellen thì nước mắt chảy ướt đẫm vai áo Max. Hai người như kiệt sức đổ quỵ xuống.
Tarzan dìu hai người lớn vào nhà rồi quay lại xe. Tam quái đã đứng quanh đấy.
Tarzan nói với các bạn:
- Gã Người Đen đó chắc đang lẩn quất đâu đây thôi. Bây giờ mình mở cốp xe. Karl và Tròn Vo cảnh giới cho mình, chú ý đứng hai bên nghe. Riêng Gaby chạy ngay lên nhà, đóng cửa lại đi. Tụi nó bắt cóc thêm cả bạn nữa thì nguy đó.
Tarzan đưa Gaby vào rồi quay ra thực hiện trót lọt việc đưa hai cái va-li vào nhà, có hai thằng chiến hữu áp tải hai bên.
Hắn đặt va-li lên bàn, dặn bà Ellen:
- Cô nên thắp một ngọn nến nhỏ, khóa trái cửa lại. Cháu gửi Gaby cho cô chú. Điều quan trọng là cô chỉ được mở cửa khi tụi cháu gọi. Giờ tụi cháu đi tuần quanh nhà coi có gì không.
Ba thằng bốc hơi thật lẹ ra ngoài. Tarzan nói thật khẽ:
- Tao đi giữa, Karl bên phải, Willi bên trái nghe.
Ba quái đi thẳng ra cổng. Tarzan bỗng dừng lại đột ngột.
- Né sang hai phía tụi bay. Có một cái bóng rọ rạy đằng trước kìa.
- Hả?
- Tao sẽ đánh lạc hướng gã, tụi mày đánh phủ đầu nghe.
- Ô-kê!
Coi, cái bóng đang dò dẫm bước từng bước về chiếc Rolls Royce. Sắp đến mục tiêu, gã bỗng quay đầu ngó dáo dác. Còn phải hỏi, thì Tarzan đã cố tình gây tiếng động nhỏ sau mô đất mà. Rồi có tiếng nói nhỏ nhưng rành rọt:
- Cản trở phi vụ của tao là chầu ông bà ông vải đó!
Trời đất. Đúng là giọng rè rè như máy hát bị hư của thằng Mặt Thô Ewald Krieger Mattmaus.
Tarzan trấn tĩnh, giễu cợt:
- Thế nào, ông có bị bầm gáy không đấy? Giờ thì ông đội mũ trắng hay đỏ hả vận động viên đua mô-tô?
- Hả… hả? Thằng này khá ghê há.
- Tôi còn biết cả tên ông kia, Ewald Krieger Mattmaus.
- Mày đã biết tao rồi hả đồ chó. Vậy thì…
Tarzan cắt ngang lời gã:
- Đừng dại dột Ewald! Ông đã rơi vào ổ phục kích rồi.
Ngay sau lời cảnh cáo của Tarzan là một tiếng rít xé không khí rồi tiếp theo là hai âm thanh gần như vang lên đồng loạt.
- Bịch.
- Á á á á…
Thì ra Karl Máy Tính đã vừa cầm một thanh củi quất thẳng vào cánh tay cầm súng của gã Mặt Thô một cú trời giáng.
- Tránh ra Karl!
Tarzan cũng lập tức ra tay.
Tên đại khủng bố vừa chồm lên là ngọn liên hoàn cước của hắn phóng ra. Đòn kết thúc cực hiểm. Một phát dính ngay cằm, một phát trúng sườn. Ấy thế mà vẫn chưa hết, trong cơn điên tiết vì căm giận, Tarzan xoay Ewald như chong chóng, bồi thêm hai cú đấm vô hai bên thái dương. Sau cùng hắn còn tặng gã một cú vào gáy, dư để gã đổ sập xuống, hết cựa quậy.
Lúc này Tròn Vo ở đâu cũng xuất tướng lù lù. Nó giơ cao một tảng đá bự tính giáng xuống đầu tên vô lại. Tarzan kinh hoàng la:
- Ngừng tay đi mập. Gã á khẩu rồi. Kiến dây trói lẹ đi. Tụi mình còn phải lôi gã đi lấy cung nữa.
Tarzan tịch thu khẩu súng trong khi Karl lôi từ cốp xe ra một sợi dây dù chắc nịch. Trong nháy mắt tên lưu manh đã bị trói gô cả tay lẫn chân.
Nó vẫn chưa cựa quậy được. Quả là một cú đo ván ngoạn mục.
*
Xong! Ba quái hì hục khiêng tên cướp đặt dưới một gốc cây cách xa chiếc Rolls Royce tới hơn trăm mét rồi đứa nào đứa nấy ngồi thở dốc.
Đã trút được mối hiểm họa, một cảm giác thanh bình tràn ngập tâm hồn non trẻ của chúng. Bây giờ Tarzan mới có thời gian mà nhìn bầu trời cao xanh đầy sao. Hơi gió núi nồng nàn hương thảo mộc. Giá như không có bọn tội phạm chó chết này, để hắn được ùng Gaby lăn trên cỏ đếm sao thì thú vị biết chừng nào…
Chợt có tiếng chửi thề của tên cướp. Quỷ thật, gã tỉnh lại hồi nào ba đứa không hề biết. Gã vẫn cục cựa văng tục và cứ chực ngóc đầu lên:
- Chà, chó thiệt, *** thiệt…
Tròn Vo bật dậy, tay chống nạnh, một chân gí vào đầu tên cướp, ấn xuống:
- Thôi đi. Không cần mày tự giới thiệu đâu, đồ lưu manh ạ.
- Tụi bay trói tao đó à, lũ oắt?
Tarzan quát khẽ:
- Oắt hả? Mày đang nằm trong tay tụi tao, hiểu chưa? Nào, mày nói coi, mày có phải là một thành viên trong bọn bắt cóc không hả?
- Cái gì?
Tròn Vo bắt đầu đạp chân lên mạng sườn tên côn đồ, nhún mạnh.
- Hứ… hự… không, tôi không!
- Sao mày biết xe chúng tao chở tiền?
- Ề… hề… trinh sát.
Tarzan gọi:
- Kloesen! Dận cho nó gãy vài cái xương sườn đi.
Tròn Vo được thể liền nhún mạnh.
Tên cướp rú lên thảm thiết:
- Ối, ối… dừng lại đi, đồ béo. Một thằng đồng bọn tên là Martin Althuk đã vẽ mánh cho tao.
- Còn đứa nào nữa?
- Trước đó thì Leo Lipstock dẫn mối cho Martin Althuk. Thế là Martin liền kết hợp với Vilvio Manzona hành động.
- Chúng giấu Florian ở đâu?
- Dạ… dạ… cách đây hai cây số. Trong tầng hầm một khu xóm hoang dã ở lối vào Mirakolipulciano.
Tarzan ngớ người:
- Nói cụ thể hơn coi nào.
Tên cướp mô tả tỉ mỉ đường đến ngôi nhà đang giam giữ Florian.
Tarzan phẩy tay, Tròn Vo cùng xốc tên cướp dựa sát vào gốc cây. Karl trói nó kĩ hơn bằng dây dù. Tarzan còn cẩn thận rút khăn mu-xoa tống đầy vào mồm gã.
Số phận hung thần coi như được định đoạt. Gã ú ớ cặp mắt nhìn ba đứa trẻ kì lạ phân công việc cho nhau.
Giọng Tarzan rành rọt:
- Này Karl, mày chạy vô Ventilipulciano kiếm gấp một đồn công an báo tin cho họ đến giải thoát cho Florian đi. Bấm giờ trước là vừa. Tao và Kloesen sẽ đến đó trong giới hạn 45 phút để khống chế chúng trước bằng “con chó lửa” tịch thu được.
- Đồng ý. Tao đi liền đây.
Ba thằng phi nước đại vô bóng tối theo hai ngả khác nhau.
Tròn Vo chạy được một đoạn đã than trời như bộng:
- Tao gãy giò rồi đại ca ạ.
- Ráng xíu nữa đi. Khi nào cách mục tiêu hai trăm mét, tao và mày có quyền thả bộ tà tà.
Hai đứa đang guồng chân cật lực bỗng chới với trước ánh đèn pha ô-tô phía trước. Trời hỡi, giữa đêm hôm khuya khoắt ai lái xe hơi ngang đây làm gì cà?
Chiếc xế hộp còn chơi khăm dừng sát rạt hai quái mới chết dở. Một phụ nữ mau mắn bước xuống xe:
- Chúa ơi! Peter và Willi…
Tarzan đứng tim khi nhận ra tiếng… mẹ hiền. Hai đứa nhào tới. Bà mẹ Tarzan dĩ nhiên thất kinh trước màu da dị dạng của chúng chớ sao.
- Các con làm sao vậy?
- Ồ, tụi còn tắm bột màu chớ không phải máu đâu, má đừng lo. Mai con sẽ kể cho má và cô Miranda nghe một câu chuyện li kì trong bữa sáng ở gia đình Wertheym.
Cô bạn người Italia của mẹ Tarzan thì không nín được cười:
- Thằng quý tử của bạn vẫn chứng nào tật nấy như lúc mới sinh thôi.
Bà Susanne bồi hồi:
- Ừ nhỉ. Thế Gaby và Karl đâu các con?
Tròn Vo cười toe toét:
- Bọn lười biếng đó ở nhà ạ.
Tarzan kéo tay thằng mập:
- Thôi, tụi con chạy về đây. Tạm biệt mẹ, tạm biệt cô.
Hai người đàn bà còn biết làm gì hơn là hôn lên má lũ… trời gầm, không chút ngần ngại.
- Ngày mai nhé, các con…
*
Khi Tarzan và Kloesen mò đến sào huyệt bỏ hoang của bọn bắt cóc thì thằng găng-xtơ người Italia có vẻ đã xỉn nặng. Qua khe cửa, hai đứa thấy gã gà gật bên cạnh những luồng khói phun ra từ lỗ mũi của chiến hữu Althuk. Chà, gã người Đức đốt thuốc như đốt giấy, gã rít liên tục khói vào buồng phổi và ngứa chân đạp năm cái vỏ chai rượu lăn lóc dưới sàn nhà va vào nhau lộc cộc.
Nhanh như cắt, Tarzan bay qua cửa sổ chĩa súng vào hai tên bắt cóc.
- Ngồi im! Ngọ nguậy tao bắn bể đầu gối!
Althuk vừa nhổm đít đã lãnh ngay một cái tát nổ đom đóm mắt.
- Đừng chống cự vô ích. Cảnh sát đã bao vây chặt và súng đã lên đạn rồi.
- Gì vậy? Tụi mày là ai chớ?
- Là bạn của Flori. Tụi tao đã gô cổ thằng Ewald Krieger Mattmaus.
Gã người Italia cau mày nhìn đồng bọn:
- Ewald là thằng chó chết nào thế?
Althuk ậm ừ và lại định nhổm dậy.
- Ngồi im! Muốn bể đùi hả?
Đúng lúc đó, Tròn Vo bế xốc Florian từ dưới hầm lên. Nó thông báo:
- Tụi mất dạy này đã bơm thứ gì vô người Flori khiến nó giờ này vẫn chưa tỉnh.
Tarzan liếc đồng hồ. Mới… 43 phút. Vẫn còn hai phút cho cảnh sát ập vào đúng như đã giao ước với Karl.
*
Khỏi phải nói, hai tên cướp cun cút đi ra xe bít bùng trong tư thế bị còng. Xe cảnh sát có Karl dẫn đường còn đến hốt nốt gã Mặt Thô Ewald.
Florian tức tốc được chở đến bịnh viện cho bác sĩ giải độc. Chỉ sáng hôm sau là nó cười toe.
- Ê, mình gia nhập TKKG của quý vị được chớ?
Tròn Vo cười kiêu hãnh:
- Mê rồi hả? Nhưng tụi tao còn phải xem xét đã! Mày đâu có được thử thách gì trong chuyến đi rùng rợn vừa rồi chứ!
Mọi người có mặt ở đó đều cười ồ.
GIỚI THIỆU TẬP SAUMột băng gồm những gã côn đồ choai choai tự xưng Quái Vật bỗng xuất hiện, tác yêu tác quái trong thành phố. Công việc yêu thích của chúng là hành hung đám học trò trong các buổi lễ hội, liên hoan…
Là một trong những nạn nhân của bọn Quái Vật, Gaby đã đưa Tứ quái vào một đặc vụ mới. Băng Quái Vật đâu phải chỉ hành hung đám nữ sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất