Sau Vực Thẳm Là Một Cánh Đồng Hoa
Chương 145: Chuyện cũ
Hàn Nghiệp thông báo với Diệp Tố, hắn sắp tiến vào thời kỳ mấu chốt của nhiệm vụ ngầm, sẽ có một khoảng thời gian dài không thể liên lạc với Diệp Tố, nếu Diệp Tố gặp phiền toái có thể tùy thời tìm Nhiếp Tiểu Phàm, cái "một khoảng thời gian dài này" cũng không có giới hạn.
Diệp Tố tỏ vẻ đã hiểu, cùng lúc đó ngượng ngùng xoắn xuýt mà sửa chữa tìm từ, bâng quơ biểu hiện ra sự lo lắng cho Hàn Nghiệp, tỷ như đổi "nhiệm vụ khó không, có nguy hiểm sao" thành "anh lợi hại như vậy, nhiệm vụ nhất định dễ như trở bàn tay." Giống như hắn nói vậy liền thấy được kết quả như vậy.
Hàn Nghiệp không vạch trần, trên thực tế, hắn trước nay cũng chưa từng nói với Diệp Tố hay bất luận người nào cục diện mình sắp phải đối mặt: Cùng Kiều Nguy Nhiên, chỉ có hai người, cải trang trà trộn vào đại bản doanh hải tặc cướp đi Lý Mặc, tìm được đầu sỏ bồi dưỡng quân đội riêng, hoàn toàn diệt trừ hậu họa.
Ở thời đại khoa học kỹ thuật phát đạt, phương pháp nguyên thủy nhất lại có thể phát huy được kết quả không tưởng. Đám người cướp Lý Mặc đi sử dụng máy móc dò xét công nghệ cao không kém gì Minh Viện, lại không nhận ra có hai người trà trộn vào.
Lúc trước, hai người nói chuyện chỉ là có vấn đề thì bàn luận, nhưng hôm nay Diệp Tố cọ tới cọ lui, hàn huyên thật lâu cùng Hàn Nghiệp, tuy rằng đều là chút chuyện vô nghĩa không dinh dưỡng. Trò chuyện trò chuyện, Diệp Tố nhớ tới sự kiện ban ngày hôm nay, tự nhiên nhớ tới Bạch Huyễn, thật cẩn thận hỏi Hàn Nghiệp.
Hàn Nghiệp một lúc sau mới trả lời, khiến Diệp Tố chờ đến nôn nóng, miên man suy nghĩ rất nhiều.
"Tôi chưa từng gặp hắn, nhưng tôi thực xin lỗi hắn." Hàn Nghiệp nói như vậy, Diệp Tố phảng phất thông qua mấy chữ này nghe được Hàn Nghiệp từ một vùng sao trời khác khẽ than thở, tựa như rất nhiều lần hắn tỉnh lại từ thế giới hiện thực nhìn thấy Hàn Nghiệp nhẹ nhàng nhăn mi khiến người ta cảm thấy sâu sắc bất đắc dĩ.
Tiếp đó, Hàn Nghiệp kể một đoạn chuyện cũ cho Diệp Tố, chuyện cũ, Hàn Nghiệp cùng Bạch Huyễn chỉ có một lần chưa gặp mặt, lại khiến hai người lâm vào một đoạn thống khổ.
Tám năm trước, Hàn Nghiệp đã tốt nghiệp từ học viện quân sự Hoa Đô được bốn năm, đồng học Phương Cảm của hắn triển lộ tài năng trên tiền tuyến, mà Hàn Nghiệp bị dân chúng mắng là tham sống sợ chết co đầu rút cổ ở quân đoàn H0036 đã sớm mang binh đoàn lặng lẽ hành quân. Thời điểm quần chúng xúc động phẫn nộ qua đi, Hàn Nghiệp cuối cùng cũng có thể thông suốt bôn ba ở các tinh hệ lớn, lấy danh nghĩa chỉ huy quân đoàn H0036 mà xử lý sự vụ Minh Viện.
Lúc này đây, Hàn Nghiệp cùng một phân đội cục Hành quân tới tinh hệ mũi Đông Nam, giải thích đối ngoại là tuần tra tình huống giáo dục thanh thiếu niên ở tinh hệ này. Tinh hệ mũi Đông Nam là cực Đông Nam của lãnh địa Nhân tộc, ra phía ngoài, chính là ngoại tinh hệ sâu không lường được. Hàn Nghiệp nhận được tin tức từ tộc Thụy đức, có một đám Trùng tộc chạy về hướng Nhân tộc, phương hướng đúng là Đông Nam.
Một đám trùng tộc này có số lượng nhiều nhất trong vòng mấy vạn năm qua, trên tiền tuyến Trùng tộc, căn cứ phòng ngự do một chủng tộc nhỏ phụ trách xảy ra vấn đề, bị Trùng tộc đánh phá, hơn nữa thực mau mất tung tích, ngẫu nhiên có tin tức đều là Trùng tộc tập kích tinh hệ lân cận một chủng tộc nào đó, cũng thông tri với chủng tộc gần kề để phối hợp tiêu diệt, Hàn Nghiệp đúng là người phụ trách Nhân tộc phối hợp tiêu diệt, đến khu 45 độ ngoại vi tinh hệ mũi Đông Nam tiến hành chặn đánh, dựa theo truy tung của liên minh Vạn tộc cùng tộc Thụy đức, đều nhất trí cho rằng Trùng tộc sẽ lộ diện ở tọa độ này, bọn họ tính toán cùng Nhân tộc tạo thành trong ngoài giáp công, hoàn toàn tiêu diệt bầy Trùng tộc này.
Khi Hàn Nghiệp đi tới khu 46 độ ngoại vi, cách khu 45 độ còn một trăm năm ánh sáng, bỗng nhiên thu được tín hiệu cầu cứu từ phương hướng bên trái, một thuyền hàng không dân dụng chạm trán Trùng tộc, tinh hạm hàng không dân dụng đều có trang bị vũ khí bình thường, có thể chống cự số lượng Trùng tộc nhất định, nhưng nếu đã gửi ra tín hiệu cầu cứu, đã nói lên, Trùng tộc nhiều đến mức bọn họ không ứng phó được.
Hàn Nghiệp: "Có bao nhiêu Trùng tộc?"
"Ít nhất ba mươi vạn!" Người phát ra tin cầu cứu đúng là Bạch Huyễn, cha mẹ hắn vì chúc mừng hắn thi đỗ đại học mà dắt cả nhà đi du lịch ăn mừng, ai ngờ gặp phải Trùng tộc, lúc ấy Bạch Huyễn còn trẻ đã có ánh mắt không tầm thường, vào thời điểm tinh hạm tương ngộ Trùng tộc, hắn liền trấn tĩnh hoảng loạn, gửi ra tín hiệu cầu cứu khẩn cấp. Khi quang não hiện ra, một phân đội thiếu niên quân đoàn H từ Hoa Đô nhận được tín hiệu của hắn, Bạch Huyễn cho rằng người trên tinh hạm này đều được cứu trợ.
Nhưng mà, sau khi hắn nói ra số lượng Trùng tộc, Hàn Nghiệp bên kia liền lặng yên không tiếng động mà dập máy. Thẳng đến lúc Trùng tộc khởi xướng công kích tinh hạm, bám lên tinh hạm, nước miếng ăn mòn xuyên lớp vỏ tinh hạm, thẳng đến lúc người trên tinh hạm một người rồi lại một người tử vong, cha mẹ Bạch Huyễn vì bảo vệ hắn mà toàn bộ hy sinh, thẳng đến lúc đội cứu viện địa phương rốt cuộc tới, người sống sót trên tinh hạm còn chưa tới mười người, Bạch Huyễn cũng không chờ được quân đội cứu viện từ Hoa Đô.
Sau đó, Bạch Huyễn biết được trong khoảng thời gian này chỉ có Hàn Nghiệp lãnh đạo quân đoàn H0036 tới tinh hệ mũi Đông Nam, hắn liền phẫn nộ, người sống sót trên tinh hạm đều phẫn nộ, toàn bộ tinh hệ mũi Đông Nam, thậm chí cả Nhân tộc đều phẫn nộ. Thảm án lần này vượt qua một vạn người tử vong, khiến Nhân tộc hoàn toàn sôi trào, bọn họ chỉ trích Hàn Nghiệp thấy chết mà không cứu, chỉ trích Hàn Nghiệp nghe thấy ba mươi vạn Trùng tộc liền lùi bước coi như không thấy một vạn mạng người, bọn họ có thể chịu đựng Hàn Nghiệp dựa vào gia thế mà không ra tiền tuyến, dù sao tiền tuyến nhiều người như vậy cũng không cần hắn đi. Nhưng tuyệt không thể chịu đựng hắn thân là chỉ huy trưởng quân đoàn H, lại làm như không thấy với cầu cứu của dân chúng, đây là hoàn toàn đánh mất điểm mấu chốt cuối cùng của một quân nhân thân là Nhân tộc! Dân chúng nhất trí yêu cầu Hàn Nghiệp tạ tội, dân chúng cũng không dám trông cậy phán xử cực hình, chỉ yêu cầu hủy bỏ quân tịch Hàn Nghiệp, vĩnh viễn không nhận người, để hắn cả đời làm cái công tử tham sống sợ chết đi!
Mà giờ phút ấy Hàn Nghiệp đang làm cái gì? Hắn không ngủ không nghỉ chiến đấu năm ngày liền.
Sau khi nhận được tín hiệu cầu cứu của Bạch Huyễn, Hàn Nghiệp cũng lập tức thu được tin tức trinh sát khẩn cấp, rất nhiều Trùng tộc bỗng nhiên xuất hiện ở ngoại vi khu 47 độ!
Sai rồi! Hoàn toàn sai rồi! Bầy Trùng tộc kia cũng không giống suy đoán của liên minh Vạn tộc xuất hiện ở 45 độ, mà đi đường vòng tới khu 47 độ hướng phía trong lãnh địa Nhân tộc công kích! Hơn nữa, tốc độ nhanh hơn liên minh Vạn tộc dự tính ít nhất mười ngày! Tuy rằng hơn chục tỷ Trùng tộc dưới truy kích của liên minh Vạn tộc đã giảm bớt một nửa, chỉ còn lại 5-6 tỉ, nhưng 5-6 tỉ Trùng tộc một khi tiến vào tinh hệ mũi Đông Nam, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn mà diệt sạch tinh hệ mũi Đông Nam! Nhìn dáng vẻ, ba mươi vạn Trùng tộc công kích tinh hạm hàng không dân dụng chỉ là một "đội tiên phong" của bầy trùng tộc này mà thôi.
Mà khiến Hàn Nghiệp kinh hãi chính là, 47 độ ngoại vi bởi vì nguyên nhân địa hình, không thích hợp cho quân đội đóng quân, cho nên cũng không có trọng binh phòng thủ, Trùng tộc sẽ không gặp bất luận trở ngại gì.
Trong khoảnh khắc, Hàn Nghiệp tiến hành cân nhắc. Tín hiệu cầu cứu của Bạch Huyễn biểu thị khoảng cách tinh hạm kia cách Hàn Nghiệp 50 năm ánh sáng, khu 47 độ ngoại vi cách Hàn Nghiệp 40 năm ánh sáng, nếu Hàn Nghiệp nghĩ cách cứu viện tinh hạm trước, rất có thể thời điểm đang ở tinh hạm thì Trùng tộc sẽ tiến vào tinh hệ Đông Cực, đến lúc đó Hàn Nghiệp có ba đầu sáu tay cũng vô pháp ngăn cản, khi đó nhân số tử vong sẽ lên tới hàng trăm tỷ, mà tài sản tổn thất lại càng không thể đo đếm.
Không do dự lâu, Hàn Nghiệp liền từ bỏ cầu cứu của Bạch Huyễn, thay đổi phương hướng tới khu vực 47 độ ngoại vi, trước khi Trùng tộc thông qua khu 47 độ mà tới vành đai tiểu hành tinh đầu tiên mà tiến hành ngăn cản.
Hàn Nghiệp chắn vành đai tiểu hành tinh sau lưng, cùng cục Hành quân chưa tới mười vạn người, cùng Trùng tộc liều chết vật lộn.
Công kích cần liên minh Vạn tộc, phối hợp cần tộc Thụy đức, giáp công Trùng tộc cần Nhân tộc, giờ phút này chỉ dựa vào mình Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân ngăn cản. Bọn họ không cần tiêu diệt Trùng tộc, chỉ cần chờ viện quân tới là được, nhưng mà đối lập số lượng quá lớn, khiến Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân khổ không nói nổi, như một đám kiến muốn lấy thân thể cản nước lũ mãnh liệt.
Khiến người khiếp sợ chính là, bọn họ chặn được. Không để một con Trùng tộc bước qua vành đai tiểu hành tinh tiến vào địa phận Nhân tộc.
Khi liên minh Vạn tộc cùng viện quân Nhân tộc rốt cuộc tới nơi, nhìn thấy một màn kia, khiến bọn họ cả đời khó quên nổi.
Vành đai tiểu hành tinh xa hoa lộng lẫy phía trước, dường như chỉ có Trùng tộc không đếm nổi bao phủ. Nhưng không có một con trùng tộc vào có thể vượt khỏi vành đai tiểu hành tinh, giữa Trùng tộc bao phủ Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân vẫn tiếp tục chiến đấu, lại chỉ còn chưa tới một ngàn người. Thật chí ngay cả hài cốt tinh hạm cùng cơ giáp đều không thấy, bọn họ trước khi tử vong, hoàn toàn kích nổ cơ giáp cùng tinh hạm, bức cho Trùng tộc không thể vượt qua phòng tuyến lấy tử thi đắp thành này. Hơn 1 tỷ thi thể Trùng tộc trôi nổi vô định, còn có rất nhiều Trùng tộc hoá thành cát bụi trong vụ nổ cùng chiến sĩ Nhân tộc.
Bọn họ đều giết đỏ cả mắt rồi, năm ngày, ngoại trừ tử vong, không có thời gian nào để nghỉ ngơi, thậm chí không có một khắc để sợ hãi, chỉ có thể không ngừng công kích, chỉ có thể không ngừng chém giết, liều mạng mà dán hai mắt của mình trên cửa vào vành đai tiểu hành tinh, liều mạng mà tiêu diệt Trùng tộc trong tầm mắt, tiêu diệt không được? Vậy thì tự bạo đi, ai cũng không thể đánh bại họ khi họ còn sống.
Thời điểm viện quân tiến vào chiến trường, đám chiến sĩ kia đã không phân rõ sự khác biệt giữa viện quân cùng Trùng tộc, bọn họ chỉ biết, phàm là vật lướt qua phòng tuyến đều phải chết.
Tướng quân quân đội cứu viện khi tới tinh hệ mũi Đông Nam liền dùng thanh âm nhân loại hô to một tiếng "Viện quân tới rồi!", tám trăm người cục Hành quân còn sót lại mới như tỉnh lại từ giấc mộng — một cơn ác mộng thật kinh hoàng, mất đi tín niệm chống đỡ, bọn họ nhất trí động tác mà ngã xuống từ không trung, bọn họ sớm đã mệt đến mất đi ý thức.
Hàn Nghiệp bị tiêu hao tinh thần lực hầu như không còn, chỉ kịp thấy viện quân của liên minh Vạn tộc, mới yên tâm mà hôn mê.
Hắn bị trọng thương.
Viện quân liên minh Vạn tộc thật sâu cúi chào đoàn chiến sĩ vĩ đại này, Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân không thể nghi ngờ đã đổi mới nhận thức của bọn họ về Nhân tộc nhỏ yếu. Không có bao nhiêu người biết được đã có chiến đấu phát sinh tại nơi này, dân chúng cho rằng mình sống trong hoàn cảnh vô cùng an toàn, cư dân tinh hệ mũi Đông Nam hoàn toàn không biết bản thân mình cùng toàn bộ tinh hệ thiếu chút nữa đã bị diệt sạch. Mà giờ phút này, bọn họ tìm được đường sống trong chỗ chết đang biểu tình trên đường phố, kháng nghị chính phủ che chở Hàn Nghiệp, công nhân bãi công, học sinh bãi khóa, bọn họ yêu cầu Hàn Nghiệp cho bọn họ một lời giải thích.
Diệp Tố run rẩy bỏ xuống quang não với tin tức báo chí đưa tin vào thời kỳ ấy, ngoài một số truyền thông của chính phủ, còn lại đều là miệng chửi bút mắng che trời lấp đất, mỗi bức ảnh đều là mặt người đầy lòng căm phẫn, bọn họ xem thường Hàn Nghiệp, cừu hận Hàn Nghiệp, chỉ trích Hàn Nghiệp trước vấn đề phát sinh chỉ biết trốn tránh, không dám ra gặp người, dư luận xôn xao, vạn người chỉ trỏ.
Hàn Nghiệp "trốn tránh" đang sinh tử không rõ mà tiếp thu trị liệu, sau khi thanh tỉnh liền thấy được tin tức như vậy.
Tướng quân tinh hệ mũi Đông Nam hỏi hắn: "Nói tình huống chân thực với dân chúng sao?"
Hàn Nghiệp chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Nếu có thể nói, tướng quân đã sớm nói, hà tất chờ tới bây giờ. Dân chúng đều mù quáng, nếu biết được có số lượng lớn Trùng tộc thiếu chút nữa tiến vào tinh hệ ngoại vi, ai còn dám sinh sống ở đó? Lãnh thổ nhân tộc luôn có khu vực ngoại vi, nhân tâm tư loạn, lo sợ bất an, Nhân tộc làm sao có thể an tâm mà phát triển?
Vấn đề này dưới tình huống chính phủ không hưởng ứng thảo phạt Hàn Nghiệp mà rốt cuộc dần dần bình ổn xuống. Nhưng thỉnh thoảng vẫn có người đề cập tới, thậm chí vô cùng đau đớn về chính phủ, nói là bao che một kẻ nhu nhược như vậy, Nhân tộc sớm hay muộn cũng sẽ xong. Thanh danh Hàn Nghiệp, cũng không thể tẩy trắng từ ngày đó.
Mà Bạch Huyễn, không thể nghi ngờ là người cừu hận Hàn Nghiệp nhất.
Xem xong một loạt bài ngôn luận phát ngôn, Diệp Tố bỗng nhiên căm hận cái thế giới Tinh tế này đến tận xương tủy, không phải hận những người chỉ trích Hàn Nghiệp, không phải hận Bạch Huyễn, hắn cũng biết bọn họ không biết tình huống rõ ràng, làm sao có thể trách bọn họ? Bọn họ cũng đau lòng. Diệp Tố lý giải đám người kia, nhưng ai đến lý giải Hàn Nghiệp? Có phải hay không, có một ngày Hàn Nghiệp chết trận, dân chúng cũng sẽ vỗ tay tán thưởng? Ai khiến Hàn Nghiệp lâm vào hoàn cảnh như vậy? Là Trùng tộc! Là Trùng tộc vô tận đánh không xong giết không hết ở thế giới này, tra tấn Nhân tộc, tra tấn Vạn tộc!
"Tôi nói những điều đó, không phải cảm thấy không công bằng cho mình." Hàn Nghiệp nói, "Tôi chỉ muốn nói, tôi bất lực, thật sự bất lực.
Diệp Tố nhìn thấy những chữ này, lệ rơi đầy mặt. (Điều tệ hơn là khi ta vừa rớm nước mắt mà cảm giác được nước từ tai chảy ra)
Hàn Nghiệp một mình gánh vác không nổi sinh tồn tử vong của cả Nhân loại, thậm chí cả Nhân tộc cũng không thể quyết định được vận mệnh của mình, cho tới nay, Nhân tộc cũng như Hàn Nghiệp, đều đang từ bỏ. Từ bỏ nhỏ, tranh thủ lớn; từ bỏ hôm nay, tranh thủ ngày mai; từ bỏ chính mình, tranh thủ tương lai...Bọn họ chỉ bởi vì bất lực mà lựa chọn từ bỏ, lại luôn luôn không bởi vì bất lực mà lựa chọn từ bỏ.
Muốn giúp anh — ý tưởng mơ hồ này càng lúc càng rõ ràng trước mắt Diệp Tố, so với bất luận thời điểm nào trước đây đều kiên định hơn, có khổ thế nào, có thể khổ bằng Hàn Nghiệp trước nay từng phải trải qua sao? Cho dù là tử vong, cũng sẽ không thống khổ như những điều Hàn Nghiệp đã phải thừa nhận. Muốn cho anh nhận được khen ngợi anh xứng đáng nhận được như Chu Tư tướng quân, muốn anh không cần ép dạ cầu toàn, muốn để anh không còn nặng nề bất lực.
Diệp Tố tỏ vẻ đã hiểu, cùng lúc đó ngượng ngùng xoắn xuýt mà sửa chữa tìm từ, bâng quơ biểu hiện ra sự lo lắng cho Hàn Nghiệp, tỷ như đổi "nhiệm vụ khó không, có nguy hiểm sao" thành "anh lợi hại như vậy, nhiệm vụ nhất định dễ như trở bàn tay." Giống như hắn nói vậy liền thấy được kết quả như vậy.
Hàn Nghiệp không vạch trần, trên thực tế, hắn trước nay cũng chưa từng nói với Diệp Tố hay bất luận người nào cục diện mình sắp phải đối mặt: Cùng Kiều Nguy Nhiên, chỉ có hai người, cải trang trà trộn vào đại bản doanh hải tặc cướp đi Lý Mặc, tìm được đầu sỏ bồi dưỡng quân đội riêng, hoàn toàn diệt trừ hậu họa.
Ở thời đại khoa học kỹ thuật phát đạt, phương pháp nguyên thủy nhất lại có thể phát huy được kết quả không tưởng. Đám người cướp Lý Mặc đi sử dụng máy móc dò xét công nghệ cao không kém gì Minh Viện, lại không nhận ra có hai người trà trộn vào.
Lúc trước, hai người nói chuyện chỉ là có vấn đề thì bàn luận, nhưng hôm nay Diệp Tố cọ tới cọ lui, hàn huyên thật lâu cùng Hàn Nghiệp, tuy rằng đều là chút chuyện vô nghĩa không dinh dưỡng. Trò chuyện trò chuyện, Diệp Tố nhớ tới sự kiện ban ngày hôm nay, tự nhiên nhớ tới Bạch Huyễn, thật cẩn thận hỏi Hàn Nghiệp.
Hàn Nghiệp một lúc sau mới trả lời, khiến Diệp Tố chờ đến nôn nóng, miên man suy nghĩ rất nhiều.
"Tôi chưa từng gặp hắn, nhưng tôi thực xin lỗi hắn." Hàn Nghiệp nói như vậy, Diệp Tố phảng phất thông qua mấy chữ này nghe được Hàn Nghiệp từ một vùng sao trời khác khẽ than thở, tựa như rất nhiều lần hắn tỉnh lại từ thế giới hiện thực nhìn thấy Hàn Nghiệp nhẹ nhàng nhăn mi khiến người ta cảm thấy sâu sắc bất đắc dĩ.
Tiếp đó, Hàn Nghiệp kể một đoạn chuyện cũ cho Diệp Tố, chuyện cũ, Hàn Nghiệp cùng Bạch Huyễn chỉ có một lần chưa gặp mặt, lại khiến hai người lâm vào một đoạn thống khổ.
Tám năm trước, Hàn Nghiệp đã tốt nghiệp từ học viện quân sự Hoa Đô được bốn năm, đồng học Phương Cảm của hắn triển lộ tài năng trên tiền tuyến, mà Hàn Nghiệp bị dân chúng mắng là tham sống sợ chết co đầu rút cổ ở quân đoàn H0036 đã sớm mang binh đoàn lặng lẽ hành quân. Thời điểm quần chúng xúc động phẫn nộ qua đi, Hàn Nghiệp cuối cùng cũng có thể thông suốt bôn ba ở các tinh hệ lớn, lấy danh nghĩa chỉ huy quân đoàn H0036 mà xử lý sự vụ Minh Viện.
Lúc này đây, Hàn Nghiệp cùng một phân đội cục Hành quân tới tinh hệ mũi Đông Nam, giải thích đối ngoại là tuần tra tình huống giáo dục thanh thiếu niên ở tinh hệ này. Tinh hệ mũi Đông Nam là cực Đông Nam của lãnh địa Nhân tộc, ra phía ngoài, chính là ngoại tinh hệ sâu không lường được. Hàn Nghiệp nhận được tin tức từ tộc Thụy đức, có một đám Trùng tộc chạy về hướng Nhân tộc, phương hướng đúng là Đông Nam.
Một đám trùng tộc này có số lượng nhiều nhất trong vòng mấy vạn năm qua, trên tiền tuyến Trùng tộc, căn cứ phòng ngự do một chủng tộc nhỏ phụ trách xảy ra vấn đề, bị Trùng tộc đánh phá, hơn nữa thực mau mất tung tích, ngẫu nhiên có tin tức đều là Trùng tộc tập kích tinh hệ lân cận một chủng tộc nào đó, cũng thông tri với chủng tộc gần kề để phối hợp tiêu diệt, Hàn Nghiệp đúng là người phụ trách Nhân tộc phối hợp tiêu diệt, đến khu 45 độ ngoại vi tinh hệ mũi Đông Nam tiến hành chặn đánh, dựa theo truy tung của liên minh Vạn tộc cùng tộc Thụy đức, đều nhất trí cho rằng Trùng tộc sẽ lộ diện ở tọa độ này, bọn họ tính toán cùng Nhân tộc tạo thành trong ngoài giáp công, hoàn toàn tiêu diệt bầy Trùng tộc này.
Khi Hàn Nghiệp đi tới khu 46 độ ngoại vi, cách khu 45 độ còn một trăm năm ánh sáng, bỗng nhiên thu được tín hiệu cầu cứu từ phương hướng bên trái, một thuyền hàng không dân dụng chạm trán Trùng tộc, tinh hạm hàng không dân dụng đều có trang bị vũ khí bình thường, có thể chống cự số lượng Trùng tộc nhất định, nhưng nếu đã gửi ra tín hiệu cầu cứu, đã nói lên, Trùng tộc nhiều đến mức bọn họ không ứng phó được.
Hàn Nghiệp: "Có bao nhiêu Trùng tộc?"
"Ít nhất ba mươi vạn!" Người phát ra tin cầu cứu đúng là Bạch Huyễn, cha mẹ hắn vì chúc mừng hắn thi đỗ đại học mà dắt cả nhà đi du lịch ăn mừng, ai ngờ gặp phải Trùng tộc, lúc ấy Bạch Huyễn còn trẻ đã có ánh mắt không tầm thường, vào thời điểm tinh hạm tương ngộ Trùng tộc, hắn liền trấn tĩnh hoảng loạn, gửi ra tín hiệu cầu cứu khẩn cấp. Khi quang não hiện ra, một phân đội thiếu niên quân đoàn H từ Hoa Đô nhận được tín hiệu của hắn, Bạch Huyễn cho rằng người trên tinh hạm này đều được cứu trợ.
Nhưng mà, sau khi hắn nói ra số lượng Trùng tộc, Hàn Nghiệp bên kia liền lặng yên không tiếng động mà dập máy. Thẳng đến lúc Trùng tộc khởi xướng công kích tinh hạm, bám lên tinh hạm, nước miếng ăn mòn xuyên lớp vỏ tinh hạm, thẳng đến lúc người trên tinh hạm một người rồi lại một người tử vong, cha mẹ Bạch Huyễn vì bảo vệ hắn mà toàn bộ hy sinh, thẳng đến lúc đội cứu viện địa phương rốt cuộc tới, người sống sót trên tinh hạm còn chưa tới mười người, Bạch Huyễn cũng không chờ được quân đội cứu viện từ Hoa Đô.
Sau đó, Bạch Huyễn biết được trong khoảng thời gian này chỉ có Hàn Nghiệp lãnh đạo quân đoàn H0036 tới tinh hệ mũi Đông Nam, hắn liền phẫn nộ, người sống sót trên tinh hạm đều phẫn nộ, toàn bộ tinh hệ mũi Đông Nam, thậm chí cả Nhân tộc đều phẫn nộ. Thảm án lần này vượt qua một vạn người tử vong, khiến Nhân tộc hoàn toàn sôi trào, bọn họ chỉ trích Hàn Nghiệp thấy chết mà không cứu, chỉ trích Hàn Nghiệp nghe thấy ba mươi vạn Trùng tộc liền lùi bước coi như không thấy một vạn mạng người, bọn họ có thể chịu đựng Hàn Nghiệp dựa vào gia thế mà không ra tiền tuyến, dù sao tiền tuyến nhiều người như vậy cũng không cần hắn đi. Nhưng tuyệt không thể chịu đựng hắn thân là chỉ huy trưởng quân đoàn H, lại làm như không thấy với cầu cứu của dân chúng, đây là hoàn toàn đánh mất điểm mấu chốt cuối cùng của một quân nhân thân là Nhân tộc! Dân chúng nhất trí yêu cầu Hàn Nghiệp tạ tội, dân chúng cũng không dám trông cậy phán xử cực hình, chỉ yêu cầu hủy bỏ quân tịch Hàn Nghiệp, vĩnh viễn không nhận người, để hắn cả đời làm cái công tử tham sống sợ chết đi!
Mà giờ phút ấy Hàn Nghiệp đang làm cái gì? Hắn không ngủ không nghỉ chiến đấu năm ngày liền.
Sau khi nhận được tín hiệu cầu cứu của Bạch Huyễn, Hàn Nghiệp cũng lập tức thu được tin tức trinh sát khẩn cấp, rất nhiều Trùng tộc bỗng nhiên xuất hiện ở ngoại vi khu 47 độ!
Sai rồi! Hoàn toàn sai rồi! Bầy Trùng tộc kia cũng không giống suy đoán của liên minh Vạn tộc xuất hiện ở 45 độ, mà đi đường vòng tới khu 47 độ hướng phía trong lãnh địa Nhân tộc công kích! Hơn nữa, tốc độ nhanh hơn liên minh Vạn tộc dự tính ít nhất mười ngày! Tuy rằng hơn chục tỷ Trùng tộc dưới truy kích của liên minh Vạn tộc đã giảm bớt một nửa, chỉ còn lại 5-6 tỉ, nhưng 5-6 tỉ Trùng tộc một khi tiến vào tinh hệ mũi Đông Nam, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn mà diệt sạch tinh hệ mũi Đông Nam! Nhìn dáng vẻ, ba mươi vạn Trùng tộc công kích tinh hạm hàng không dân dụng chỉ là một "đội tiên phong" của bầy trùng tộc này mà thôi.
Mà khiến Hàn Nghiệp kinh hãi chính là, 47 độ ngoại vi bởi vì nguyên nhân địa hình, không thích hợp cho quân đội đóng quân, cho nên cũng không có trọng binh phòng thủ, Trùng tộc sẽ không gặp bất luận trở ngại gì.
Trong khoảnh khắc, Hàn Nghiệp tiến hành cân nhắc. Tín hiệu cầu cứu của Bạch Huyễn biểu thị khoảng cách tinh hạm kia cách Hàn Nghiệp 50 năm ánh sáng, khu 47 độ ngoại vi cách Hàn Nghiệp 40 năm ánh sáng, nếu Hàn Nghiệp nghĩ cách cứu viện tinh hạm trước, rất có thể thời điểm đang ở tinh hạm thì Trùng tộc sẽ tiến vào tinh hệ Đông Cực, đến lúc đó Hàn Nghiệp có ba đầu sáu tay cũng vô pháp ngăn cản, khi đó nhân số tử vong sẽ lên tới hàng trăm tỷ, mà tài sản tổn thất lại càng không thể đo đếm.
Không do dự lâu, Hàn Nghiệp liền từ bỏ cầu cứu của Bạch Huyễn, thay đổi phương hướng tới khu vực 47 độ ngoại vi, trước khi Trùng tộc thông qua khu 47 độ mà tới vành đai tiểu hành tinh đầu tiên mà tiến hành ngăn cản.
Hàn Nghiệp chắn vành đai tiểu hành tinh sau lưng, cùng cục Hành quân chưa tới mười vạn người, cùng Trùng tộc liều chết vật lộn.
Công kích cần liên minh Vạn tộc, phối hợp cần tộc Thụy đức, giáp công Trùng tộc cần Nhân tộc, giờ phút này chỉ dựa vào mình Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân ngăn cản. Bọn họ không cần tiêu diệt Trùng tộc, chỉ cần chờ viện quân tới là được, nhưng mà đối lập số lượng quá lớn, khiến Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân khổ không nói nổi, như một đám kiến muốn lấy thân thể cản nước lũ mãnh liệt.
Khiến người khiếp sợ chính là, bọn họ chặn được. Không để một con Trùng tộc bước qua vành đai tiểu hành tinh tiến vào địa phận Nhân tộc.
Khi liên minh Vạn tộc cùng viện quân Nhân tộc rốt cuộc tới nơi, nhìn thấy một màn kia, khiến bọn họ cả đời khó quên nổi.
Vành đai tiểu hành tinh xa hoa lộng lẫy phía trước, dường như chỉ có Trùng tộc không đếm nổi bao phủ. Nhưng không có một con trùng tộc vào có thể vượt khỏi vành đai tiểu hành tinh, giữa Trùng tộc bao phủ Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân vẫn tiếp tục chiến đấu, lại chỉ còn chưa tới một ngàn người. Thật chí ngay cả hài cốt tinh hạm cùng cơ giáp đều không thấy, bọn họ trước khi tử vong, hoàn toàn kích nổ cơ giáp cùng tinh hạm, bức cho Trùng tộc không thể vượt qua phòng tuyến lấy tử thi đắp thành này. Hơn 1 tỷ thi thể Trùng tộc trôi nổi vô định, còn có rất nhiều Trùng tộc hoá thành cát bụi trong vụ nổ cùng chiến sĩ Nhân tộc.
Bọn họ đều giết đỏ cả mắt rồi, năm ngày, ngoại trừ tử vong, không có thời gian nào để nghỉ ngơi, thậm chí không có một khắc để sợ hãi, chỉ có thể không ngừng công kích, chỉ có thể không ngừng chém giết, liều mạng mà dán hai mắt của mình trên cửa vào vành đai tiểu hành tinh, liều mạng mà tiêu diệt Trùng tộc trong tầm mắt, tiêu diệt không được? Vậy thì tự bạo đi, ai cũng không thể đánh bại họ khi họ còn sống.
Thời điểm viện quân tiến vào chiến trường, đám chiến sĩ kia đã không phân rõ sự khác biệt giữa viện quân cùng Trùng tộc, bọn họ chỉ biết, phàm là vật lướt qua phòng tuyến đều phải chết.
Tướng quân quân đội cứu viện khi tới tinh hệ mũi Đông Nam liền dùng thanh âm nhân loại hô to một tiếng "Viện quân tới rồi!", tám trăm người cục Hành quân còn sót lại mới như tỉnh lại từ giấc mộng — một cơn ác mộng thật kinh hoàng, mất đi tín niệm chống đỡ, bọn họ nhất trí động tác mà ngã xuống từ không trung, bọn họ sớm đã mệt đến mất đi ý thức.
Hàn Nghiệp bị tiêu hao tinh thần lực hầu như không còn, chỉ kịp thấy viện quân của liên minh Vạn tộc, mới yên tâm mà hôn mê.
Hắn bị trọng thương.
Viện quân liên minh Vạn tộc thật sâu cúi chào đoàn chiến sĩ vĩ đại này, Hàn Nghiệp cùng cục Hành quân không thể nghi ngờ đã đổi mới nhận thức của bọn họ về Nhân tộc nhỏ yếu. Không có bao nhiêu người biết được đã có chiến đấu phát sinh tại nơi này, dân chúng cho rằng mình sống trong hoàn cảnh vô cùng an toàn, cư dân tinh hệ mũi Đông Nam hoàn toàn không biết bản thân mình cùng toàn bộ tinh hệ thiếu chút nữa đã bị diệt sạch. Mà giờ phút này, bọn họ tìm được đường sống trong chỗ chết đang biểu tình trên đường phố, kháng nghị chính phủ che chở Hàn Nghiệp, công nhân bãi công, học sinh bãi khóa, bọn họ yêu cầu Hàn Nghiệp cho bọn họ một lời giải thích.
Diệp Tố run rẩy bỏ xuống quang não với tin tức báo chí đưa tin vào thời kỳ ấy, ngoài một số truyền thông của chính phủ, còn lại đều là miệng chửi bút mắng che trời lấp đất, mỗi bức ảnh đều là mặt người đầy lòng căm phẫn, bọn họ xem thường Hàn Nghiệp, cừu hận Hàn Nghiệp, chỉ trích Hàn Nghiệp trước vấn đề phát sinh chỉ biết trốn tránh, không dám ra gặp người, dư luận xôn xao, vạn người chỉ trỏ.
Hàn Nghiệp "trốn tránh" đang sinh tử không rõ mà tiếp thu trị liệu, sau khi thanh tỉnh liền thấy được tin tức như vậy.
Tướng quân tinh hệ mũi Đông Nam hỏi hắn: "Nói tình huống chân thực với dân chúng sao?"
Hàn Nghiệp chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Nếu có thể nói, tướng quân đã sớm nói, hà tất chờ tới bây giờ. Dân chúng đều mù quáng, nếu biết được có số lượng lớn Trùng tộc thiếu chút nữa tiến vào tinh hệ ngoại vi, ai còn dám sinh sống ở đó? Lãnh thổ nhân tộc luôn có khu vực ngoại vi, nhân tâm tư loạn, lo sợ bất an, Nhân tộc làm sao có thể an tâm mà phát triển?
Vấn đề này dưới tình huống chính phủ không hưởng ứng thảo phạt Hàn Nghiệp mà rốt cuộc dần dần bình ổn xuống. Nhưng thỉnh thoảng vẫn có người đề cập tới, thậm chí vô cùng đau đớn về chính phủ, nói là bao che một kẻ nhu nhược như vậy, Nhân tộc sớm hay muộn cũng sẽ xong. Thanh danh Hàn Nghiệp, cũng không thể tẩy trắng từ ngày đó.
Mà Bạch Huyễn, không thể nghi ngờ là người cừu hận Hàn Nghiệp nhất.
Xem xong một loạt bài ngôn luận phát ngôn, Diệp Tố bỗng nhiên căm hận cái thế giới Tinh tế này đến tận xương tủy, không phải hận những người chỉ trích Hàn Nghiệp, không phải hận Bạch Huyễn, hắn cũng biết bọn họ không biết tình huống rõ ràng, làm sao có thể trách bọn họ? Bọn họ cũng đau lòng. Diệp Tố lý giải đám người kia, nhưng ai đến lý giải Hàn Nghiệp? Có phải hay không, có một ngày Hàn Nghiệp chết trận, dân chúng cũng sẽ vỗ tay tán thưởng? Ai khiến Hàn Nghiệp lâm vào hoàn cảnh như vậy? Là Trùng tộc! Là Trùng tộc vô tận đánh không xong giết không hết ở thế giới này, tra tấn Nhân tộc, tra tấn Vạn tộc!
"Tôi nói những điều đó, không phải cảm thấy không công bằng cho mình." Hàn Nghiệp nói, "Tôi chỉ muốn nói, tôi bất lực, thật sự bất lực.
Diệp Tố nhìn thấy những chữ này, lệ rơi đầy mặt. (Điều tệ hơn là khi ta vừa rớm nước mắt mà cảm giác được nước từ tai chảy ra)
Hàn Nghiệp một mình gánh vác không nổi sinh tồn tử vong của cả Nhân loại, thậm chí cả Nhân tộc cũng không thể quyết định được vận mệnh của mình, cho tới nay, Nhân tộc cũng như Hàn Nghiệp, đều đang từ bỏ. Từ bỏ nhỏ, tranh thủ lớn; từ bỏ hôm nay, tranh thủ ngày mai; từ bỏ chính mình, tranh thủ tương lai...Bọn họ chỉ bởi vì bất lực mà lựa chọn từ bỏ, lại luôn luôn không bởi vì bất lực mà lựa chọn từ bỏ.
Muốn giúp anh — ý tưởng mơ hồ này càng lúc càng rõ ràng trước mắt Diệp Tố, so với bất luận thời điểm nào trước đây đều kiên định hơn, có khổ thế nào, có thể khổ bằng Hàn Nghiệp trước nay từng phải trải qua sao? Cho dù là tử vong, cũng sẽ không thống khổ như những điều Hàn Nghiệp đã phải thừa nhận. Muốn cho anh nhận được khen ngợi anh xứng đáng nhận được như Chu Tư tướng quân, muốn anh không cần ép dạ cầu toàn, muốn để anh không còn nặng nề bất lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất