Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy
Chương 106: Trừng phạt
—o0o—
Harry không về ký túc xá cũng không đến hầm, đương nhiên Snape nhiều nhất cũng chỉ nghĩ cậu về phòng ngủ nên cũng không để ý, mà Draco đã quen việc Harry không trở lại qua đêm, vì thế thậm chí không có ai phát hiện Harry biến mất cả một buổi tối.
Harry đi trấn an cảm xúc của bốn người bên kia, giờ đây bốn người thay nhau rót pháp lực vào trong trận pháp phòng ngự Hogwarts, làm cảm xúc bọn họ trực tiếp ảnh hưởng lên Hogwarts. Hai ngày nay vì Harry đưa ra đề nghị khiến nhóm động vật nhỏ đoàn kết lại mới có thể không ra tay, mà nay nghe được Fudge chỉ có lệ với sự trách cứ của cụ Dumbledore, khiến Salazar tức giận rốt cuộc không khống chế được.
Bốn người Salazar đều là người giỏi về Bế Quan Bí Thuật hiếm thấy, cộng thêm nhiều năm canh giữ khiến bọn họ dường như bất cứ thời điểm nào cũng có thể vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng hiện nay bọn họ lại không thể kiểm soát được sát ý của mình, có thể nghĩ rốt cuộc bọn họ tức giận đến chừng nào.
Harry đồng ý Salazar sẽ mau chóng giải quyết rồi rời khỏi phòng chứa.
Sáng sớm vào lễ đường liền trình diễn màn kịch vô cùng quen thuộc với cậu.
Mụ Umbridge cách chức Trelawney đầu tiên, mà mụ thậm chí còn không thèm đi điều tra lớp học.
Toàn bộ bữa sáng gần như trở thành màn kịch, Trelawney cãi nhau trên lễ đường, nhóm học sinh không thể nào tiếp tục dùng cơm trong hoàn cảnh này, phần lớn họ đều đứng ở cửa hoặc góc lễ đường, nhìn Trelawney nổi điên mà không biết phải nói gì.
“Nơi này là nhà của tôi, tôi sẽ không rời khỏi đây!” Trelawney điên cuồng gào to về phía Umbridge.
“Từ giờ trở đi thì không còn nữa.” Umbridge cười lạnh nói, “Ngay cả một cái dự báo thời tiết đơn giản bà còn không làm được thì làm sao trở thành giáo sư được chứ?”
Harry thấy được dường như chú Remus muốn vào trong, cậu lắc đầu với đối phương không để chú ra mặt.
Chú Remus đáng lẽ đã từ chức từ tháng trước rồi nhưng vì pháp lực cơ thể Regulus Arcturus đột nhiên trở nên không ổn định, thường xuyên xảy ra xung đột pháp lực phạm vi nhỏ khiến Tom vô cùng lo lắng, làm cho việc nhận chức chậm lại, lúc này chú hẳn cũng bị Umbridge mạnh mẽ đuổi đi.
“Hiện tại, thu thập hành lý rồi rời khỏi cho tôi!” Umbridge thét chói tai, “Hogwarts không cần đồ vô dụng như bà.”
Harry nheo mắt lại, lạnh lùng mở miệng, “Có lẽ người nên rời đi là bà mới đúng, thưa quý bà.”
Umbridge dừng nói, mạnh mẽ quay đầu nhìn về hướng Harry, trong nháy mắt Harry lo lắng mụ sẽ vặn gãy cổ mình mất, “Là mày!” Mụ nghiến răng nghiến lợi nói.
“Đúng vậy, là tôi, quý bà.” Harry thong thả đi vào lễ đường.
“Đừng tưởng rằng mày là Kẻ Được Chọn thì có thể can thiệp chuyện của Bộ Pháp thuật được, tao được bộ trưởng cho phép có thể cách chức bất kỳ vị giáo sư nào tao cho rằng không đủ tư cách.” Umbridge cầm lệnh giáo dục Fudge đưa cho mụ tự đắc nói.
“Từ giờ trở đi bà không còn tư cách này nữa.” Harry rút ra một tấm da dê, “Đây là giấy do mười hai vị đổng sự trưởng cùng ký tên, yêu cầu Bộ Pháp thuật gọi bà về, không cho can thiệp vào Hogwarts.” Danh nghĩa đổng sự trưởng là do Lucius đi làm, khi Umbridge công bố lệnh giáo dục Harry để Lucius đi làm. Ngoại trừ Harry và Lucius có tên trong này thì những người khác rất dễ bị Lucius kêu gọi, “Cho nên, bà không có tư cách can thiệp vào chuyện của Hogwarts.”
“Mày nói gì!” Umbridge kêu lớn.
“Tôi nói, bà nên đi, Umbridge.” Harry lạnh lùng nhìn Umbridge, không cảm xúc nói.
“Tao là kiểm soát viên cao cấp do Bộ Pháp thuật phái tới, Hogwarts nằm dưới sự cai quản của Bộ Pháp thuật, danh nghĩa đổng sự trưởng nhiều nhất chỉ có thể đuổi việc hiệu trưởng, không có tư cách bắt tao về Bộ Pháp thuật!” Umbrdge chói tai nói.
“Phải không?” Harry cầm lấy tấm da dê, “Ai nói cho bà Hogwarts là nằm trong phạm vị cai quản của Bộ Pháp thuật?”
“Mày muốn làm gì, mày muốn giúp Dumbledore cướp lấy vị trí bộ trưởng Bộ Pháp thuật sao!” Umbridge cảnh giác nhìn Harry.
“Tôi chỉ muốn nói cho bà, Hogwarts chưa bao giờ thuộc về ai. Năm đó khi Hogwarts được thành lập thì Bộ Pháp thuật còn chưa ra đời.” Tay Harry cầm đũa phép giơ lên, “Hogwarts là tự do, phù thủy trong Hogwarts cũng tự do, không ai có tư cách làm bọn họ bị thương hết. Umbridge, bà cần phải trả giá vì những hành động tự tung tự tác của mình mấy ngày gần đây rồi!”
Theo đũa phép của Harry giơ lên cao, trần nhà đột nhiên nổi lên tia sáng trắng, chói mắt lại hàm chứa sát ý làm người ta run sợ.
“Này… Đây là…” Cụ Dumbledore vừa mới đuổi tới nhìn trần nhà đột nhiên thay đổi, mở to hai mắt, “Ngoại trừ người sáng lập thì không ai có thể thay đổi được nó mới đúng chứ…”
Lúc này, một luồng sáng phóng thẳng về phía Umbridge.
“Aaaaa!” Umbridge bị luồng sáng bắn trúng đau đớn gào to, giọng nói còn làm người ta hoảng sợ hơn cả Trelawney điên cuồng lúc trước.
Nhất thời, trên mặt, tay, cổ Umbridge đều chảy máu, toàn thân mụ – thậm chí trên mặt – xuất hiện một câu y đúc ‘Tôi không nên bắt nạt người khác’.
“Sự đau đớn mà bà đặt lên trên người học sinh ở đây, hiện tại tôi trả lại cho bà.” Harry lạnh lùng nhìn Umbridge đang giãy dụa giữa luồng sáng, “Hogwarts không phải nơi mà Bộ Pháp thuật có thể can thiệp, đây là sự dạy dỗ cho bà.”
Không ai biết, hiện tại ra tay là Godric, Harry là người thừa kế, có tư cách liên thông các địa phương. Mà giờ phút này, trần nhà kết nối thẳng với phòng chứa kia, sức mạnh Godric lấy con đường kết nối đó phóng thẳng lên trên người Umbridge.
Phương thức Umbridge cấm túc là làm cơ thể nhóm phù thủy nhỏ bị thương, mà Godric làm chính là đẩy lại cho Umbridge y hệt, thậm chí là còn nặng hơn.
Godric không sử dụng pháp thuật hắc ám quá nhiều, nhưng vài cái này cũng đủ để Umbridge chịu đựng.
Harry biết, Godric định tạo ra dấu vết không thể nào xóa được trên người mụ Umbridge, cho dù lần này Umbridge có thể tìm được đường sống từ trong tay Salazar nhưng dấu vết Godric cho mụ cũng khiến mụ không thể gặp người được nữa.
Sau một lát, Umbridge biến mất.
Nhóm động vật nhỏ ngạc nhiên nhìn Umbridge biến mất cộng thêm trần nhà đã trở nên bình thường, lại lần nữa khó có thể tin được nhìn Harry. Bọn họ nhìn rất rõ, là Harry giơ đũa phép của mình mới xảy ra như vậy.
Harry giống như thường đi tới dãy bàn dài Slytherin ngồi xuống, dường như không để ý nói, “Cách tiết học đầu tiên còn hai mươi phút, chuyện chúng ta phải làm giờ đây là ăn sáng chứ không phải ngẩn người.”
Nhóm Slytherin bừng tỉnh, bọn họ lăng lăng đi tới chỗ mình thường ngồi, cho dù tràn ngập nghi vấn nhưng lại không biết nên hỏi gì.
Harry nhẹ nhàng gõ cái đĩa trước mặt, đồ ăn phong phú lập tức xuất hiện trên đĩa.
Không đợi mọi người cùng ngạc nhiên, nhóm cú mang theo thư bay về phía lễ đường.
‘Nhật báo Tiên tri’ được lũ cú ném tới, tiêu đề vô cùng lớn và bắt mắt, ‘Nhân viên Bộ Pháp thuật sử dụng pháp thuật hắc ám với phù thủy vị thành niên.’.
“Theo tin tức đáng tin cậy, sau khi được bộ trưởng chúng ta cho phép tiến vào Hogwarts, quý bà Dolores Umbridge đi gây rắc rối với học sinh và giáo sư chung quanh. Ngày đầu tiên bà tiến vào Hogwarts đã nhục mạ Hogwarts, thậm chí bà ta còn làm rối suy nghĩ trên lớp độc dược làm học sinh nổ vạc. May mắn là giáo sư độc dược cứu hộ đúng lúc, cũng không làm học sinh nào bị thương. Nhưng sau chuyện này quý bà Umbridge cũng không thu tay lại, ngược lại càng nghiêm trọng hơn. Theo tin tức đáng tin cậy, thậm chí bà ta còn dám uy hiếp Harry Potter quán quân Hogwarts tham gia Thi đấu Tam Pháp thuật, ra lệnh cậu ấy không được quá thân thiết với quán quân trường khác. Loại hành động này không thể nghi ngờ là vi phạm mục đích lấy tình hữu nghị tổ chức Thi đấu Tam Pháp thuật đặt ra trước đó.” Rita Skeeter lại lật ra một đống việc cũ đưa lên.
“Quan trọng nhất là, vị kiểm soát viên cao cấp này của chúng ta sau khi được bộ trưởng phê chuẩn thì liên tục cấm đoán học sinh chung quanh. Bà ta ếm pháp thuật hắc ám vào bút lông chim khiến học sinh không ngừng viết chữ lên một tấm da dê, mà mực chính là máu của học sinh.” Thậm chí Rita còn chụp một cái ảnh, vết thương trên tay nhóm học sinh rõ ràng nổi bật trên trang báo.
“Theo đó, hiệu trưởng Dumbledore cũng từng đi kháng nghị chuyện này với bộ trưởng của chúng ta, mà bộ trưởng của chúng ta lại không thèm để ý, thậm chí nói đây là chuyện cần phải làm khi dạy dỗ học sinh.” Rita Skeeter dùng ngôn từ cực kỳ khoa trương hình dung sự dung túng của Fudge với hành động của Umbridge. Cô còn công bố vài đoạn phỏng vấn với đám phù thủy nhỏ, rõ ràng muốn dấy lên sóng gió lớn hơn nữa.
Dường như tất cả mọi người đều nhận được thư từ trong nhà, nhóm người lớn lo lắng hỏi con mình có bị trừng phạt hay không. Harry vẫn lẳng lặng dùng bữa sáng của mình, nhìn lễ đường hỗn loạn, sau một lát dẫn nhóm Slytherin lên lớp, tuy rất nhiều người cũng không yên lòng nghe giảng.
Cả một ngày, Bộ Pháp thuật hỗn loạn, dân chúng tức giận gửi Thư Sấm tới văn phòng Fudge làm lanh tanh bành, đều chỉ trích hành động của ông ta. Mà Fudge muốn đẩy chuyện đó sang cho Umbridge lại phát hiện mình không liên lạc được với đối phương.
Không lâu sau, Lucius lấy danh nghĩa ban giám đốc trường học tố cáo Fudge sai Umbridge dùng pháp thuật hắc ám đối xử với nhóm phù thủy nhỏ như vậy, Rita Skeeter phản ứng nhanh đưa tin chuyện này, thêm mắm dặm muối đưa tin khiến dân chúng càng ngày càng tức giận.
Một ngày sau, dân chúng hô lớn khiến Fudge rớt đài nhận thẩm phán.
Đây sẽ là một vị bộ trưởng Bộ Pháp thuật đầu tiên trong lịch sử bị nhận tố cáo.
Cuối cùng, Fudge được ‘du lịch’ hai năm trong Azkaban, mà Umbridge thì nhiều hơn so với Fudge ba năm.
Khi Harry tới phòng chứa tìm Salazar đòi người thì phát hiện Umbridge đã không còn tình táo.
Trên mặt mụ đều khắc ‘Tôi không nên bắt nạt người khác’ do Godric lưu lại, mà quần áo toàn thân mụ đã đổi thành màu trắng. Khi thấy Harry mặc áo chùng màu xanh bạc đi vào, trong mắt mụ tràn đầy hoảng sợ, dường như vô cùng sợ hãi với màu này.
“Thẩm phán trừng phạt đã được công bố, mụ ta phải vào trong Azkaban ngây ngốc năm năm.” Harry nói với bốn người.
“Nhanh kéo mụ đi, thấy mụ là mất hết cả khẩu vị.” Rowena lạnh lùng.
Harry để mụ Umbridge trôi nổi, mang ra phòng chứa. Cậu biết, đám người Salazar chỉ tra tấn Umbridge không còn tỉnh táo đã là nhẹ tay rồi. Ngàn năm trước bốn vị phù thủy đã sống sót dưới thời đại rung chuyển kia có khi lại có phương pháp giết chết người khác không để tìm ra nguyên nhân, nhưng bọn họ chỉ không dùng mà thôi.
Harry ném Umbridge vào Azkaban, trở lại trường học rồi lấy thân phận người thừa kế, phủ nhận Umbridge và Fudge.
Thông tin của Umbridge và Fudge trong Bộ Pháp thuật có liên quan tới Hogwarts toàn bộ biến mất.
– Hết chương 105 –
Harry không về ký túc xá cũng không đến hầm, đương nhiên Snape nhiều nhất cũng chỉ nghĩ cậu về phòng ngủ nên cũng không để ý, mà Draco đã quen việc Harry không trở lại qua đêm, vì thế thậm chí không có ai phát hiện Harry biến mất cả một buổi tối.
Harry đi trấn an cảm xúc của bốn người bên kia, giờ đây bốn người thay nhau rót pháp lực vào trong trận pháp phòng ngự Hogwarts, làm cảm xúc bọn họ trực tiếp ảnh hưởng lên Hogwarts. Hai ngày nay vì Harry đưa ra đề nghị khiến nhóm động vật nhỏ đoàn kết lại mới có thể không ra tay, mà nay nghe được Fudge chỉ có lệ với sự trách cứ của cụ Dumbledore, khiến Salazar tức giận rốt cuộc không khống chế được.
Bốn người Salazar đều là người giỏi về Bế Quan Bí Thuật hiếm thấy, cộng thêm nhiều năm canh giữ khiến bọn họ dường như bất cứ thời điểm nào cũng có thể vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng hiện nay bọn họ lại không thể kiểm soát được sát ý của mình, có thể nghĩ rốt cuộc bọn họ tức giận đến chừng nào.
Harry đồng ý Salazar sẽ mau chóng giải quyết rồi rời khỏi phòng chứa.
Sáng sớm vào lễ đường liền trình diễn màn kịch vô cùng quen thuộc với cậu.
Mụ Umbridge cách chức Trelawney đầu tiên, mà mụ thậm chí còn không thèm đi điều tra lớp học.
Toàn bộ bữa sáng gần như trở thành màn kịch, Trelawney cãi nhau trên lễ đường, nhóm học sinh không thể nào tiếp tục dùng cơm trong hoàn cảnh này, phần lớn họ đều đứng ở cửa hoặc góc lễ đường, nhìn Trelawney nổi điên mà không biết phải nói gì.
“Nơi này là nhà của tôi, tôi sẽ không rời khỏi đây!” Trelawney điên cuồng gào to về phía Umbridge.
“Từ giờ trở đi thì không còn nữa.” Umbridge cười lạnh nói, “Ngay cả một cái dự báo thời tiết đơn giản bà còn không làm được thì làm sao trở thành giáo sư được chứ?”
Harry thấy được dường như chú Remus muốn vào trong, cậu lắc đầu với đối phương không để chú ra mặt.
Chú Remus đáng lẽ đã từ chức từ tháng trước rồi nhưng vì pháp lực cơ thể Regulus Arcturus đột nhiên trở nên không ổn định, thường xuyên xảy ra xung đột pháp lực phạm vi nhỏ khiến Tom vô cùng lo lắng, làm cho việc nhận chức chậm lại, lúc này chú hẳn cũng bị Umbridge mạnh mẽ đuổi đi.
“Hiện tại, thu thập hành lý rồi rời khỏi cho tôi!” Umbridge thét chói tai, “Hogwarts không cần đồ vô dụng như bà.”
Harry nheo mắt lại, lạnh lùng mở miệng, “Có lẽ người nên rời đi là bà mới đúng, thưa quý bà.”
Umbridge dừng nói, mạnh mẽ quay đầu nhìn về hướng Harry, trong nháy mắt Harry lo lắng mụ sẽ vặn gãy cổ mình mất, “Là mày!” Mụ nghiến răng nghiến lợi nói.
“Đúng vậy, là tôi, quý bà.” Harry thong thả đi vào lễ đường.
“Đừng tưởng rằng mày là Kẻ Được Chọn thì có thể can thiệp chuyện của Bộ Pháp thuật được, tao được bộ trưởng cho phép có thể cách chức bất kỳ vị giáo sư nào tao cho rằng không đủ tư cách.” Umbridge cầm lệnh giáo dục Fudge đưa cho mụ tự đắc nói.
“Từ giờ trở đi bà không còn tư cách này nữa.” Harry rút ra một tấm da dê, “Đây là giấy do mười hai vị đổng sự trưởng cùng ký tên, yêu cầu Bộ Pháp thuật gọi bà về, không cho can thiệp vào Hogwarts.” Danh nghĩa đổng sự trưởng là do Lucius đi làm, khi Umbridge công bố lệnh giáo dục Harry để Lucius đi làm. Ngoại trừ Harry và Lucius có tên trong này thì những người khác rất dễ bị Lucius kêu gọi, “Cho nên, bà không có tư cách can thiệp vào chuyện của Hogwarts.”
“Mày nói gì!” Umbridge kêu lớn.
“Tôi nói, bà nên đi, Umbridge.” Harry lạnh lùng nhìn Umbridge, không cảm xúc nói.
“Tao là kiểm soát viên cao cấp do Bộ Pháp thuật phái tới, Hogwarts nằm dưới sự cai quản của Bộ Pháp thuật, danh nghĩa đổng sự trưởng nhiều nhất chỉ có thể đuổi việc hiệu trưởng, không có tư cách bắt tao về Bộ Pháp thuật!” Umbrdge chói tai nói.
“Phải không?” Harry cầm lấy tấm da dê, “Ai nói cho bà Hogwarts là nằm trong phạm vị cai quản của Bộ Pháp thuật?”
“Mày muốn làm gì, mày muốn giúp Dumbledore cướp lấy vị trí bộ trưởng Bộ Pháp thuật sao!” Umbridge cảnh giác nhìn Harry.
“Tôi chỉ muốn nói cho bà, Hogwarts chưa bao giờ thuộc về ai. Năm đó khi Hogwarts được thành lập thì Bộ Pháp thuật còn chưa ra đời.” Tay Harry cầm đũa phép giơ lên, “Hogwarts là tự do, phù thủy trong Hogwarts cũng tự do, không ai có tư cách làm bọn họ bị thương hết. Umbridge, bà cần phải trả giá vì những hành động tự tung tự tác của mình mấy ngày gần đây rồi!”
Theo đũa phép của Harry giơ lên cao, trần nhà đột nhiên nổi lên tia sáng trắng, chói mắt lại hàm chứa sát ý làm người ta run sợ.
“Này… Đây là…” Cụ Dumbledore vừa mới đuổi tới nhìn trần nhà đột nhiên thay đổi, mở to hai mắt, “Ngoại trừ người sáng lập thì không ai có thể thay đổi được nó mới đúng chứ…”
Lúc này, một luồng sáng phóng thẳng về phía Umbridge.
“Aaaaa!” Umbridge bị luồng sáng bắn trúng đau đớn gào to, giọng nói còn làm người ta hoảng sợ hơn cả Trelawney điên cuồng lúc trước.
Nhất thời, trên mặt, tay, cổ Umbridge đều chảy máu, toàn thân mụ – thậm chí trên mặt – xuất hiện một câu y đúc ‘Tôi không nên bắt nạt người khác’.
“Sự đau đớn mà bà đặt lên trên người học sinh ở đây, hiện tại tôi trả lại cho bà.” Harry lạnh lùng nhìn Umbridge đang giãy dụa giữa luồng sáng, “Hogwarts không phải nơi mà Bộ Pháp thuật có thể can thiệp, đây là sự dạy dỗ cho bà.”
Không ai biết, hiện tại ra tay là Godric, Harry là người thừa kế, có tư cách liên thông các địa phương. Mà giờ phút này, trần nhà kết nối thẳng với phòng chứa kia, sức mạnh Godric lấy con đường kết nối đó phóng thẳng lên trên người Umbridge.
Phương thức Umbridge cấm túc là làm cơ thể nhóm phù thủy nhỏ bị thương, mà Godric làm chính là đẩy lại cho Umbridge y hệt, thậm chí là còn nặng hơn.
Godric không sử dụng pháp thuật hắc ám quá nhiều, nhưng vài cái này cũng đủ để Umbridge chịu đựng.
Harry biết, Godric định tạo ra dấu vết không thể nào xóa được trên người mụ Umbridge, cho dù lần này Umbridge có thể tìm được đường sống từ trong tay Salazar nhưng dấu vết Godric cho mụ cũng khiến mụ không thể gặp người được nữa.
Sau một lát, Umbridge biến mất.
Nhóm động vật nhỏ ngạc nhiên nhìn Umbridge biến mất cộng thêm trần nhà đã trở nên bình thường, lại lần nữa khó có thể tin được nhìn Harry. Bọn họ nhìn rất rõ, là Harry giơ đũa phép của mình mới xảy ra như vậy.
Harry giống như thường đi tới dãy bàn dài Slytherin ngồi xuống, dường như không để ý nói, “Cách tiết học đầu tiên còn hai mươi phút, chuyện chúng ta phải làm giờ đây là ăn sáng chứ không phải ngẩn người.”
Nhóm Slytherin bừng tỉnh, bọn họ lăng lăng đi tới chỗ mình thường ngồi, cho dù tràn ngập nghi vấn nhưng lại không biết nên hỏi gì.
Harry nhẹ nhàng gõ cái đĩa trước mặt, đồ ăn phong phú lập tức xuất hiện trên đĩa.
Không đợi mọi người cùng ngạc nhiên, nhóm cú mang theo thư bay về phía lễ đường.
‘Nhật báo Tiên tri’ được lũ cú ném tới, tiêu đề vô cùng lớn và bắt mắt, ‘Nhân viên Bộ Pháp thuật sử dụng pháp thuật hắc ám với phù thủy vị thành niên.’.
“Theo tin tức đáng tin cậy, sau khi được bộ trưởng chúng ta cho phép tiến vào Hogwarts, quý bà Dolores Umbridge đi gây rắc rối với học sinh và giáo sư chung quanh. Ngày đầu tiên bà tiến vào Hogwarts đã nhục mạ Hogwarts, thậm chí bà ta còn làm rối suy nghĩ trên lớp độc dược làm học sinh nổ vạc. May mắn là giáo sư độc dược cứu hộ đúng lúc, cũng không làm học sinh nào bị thương. Nhưng sau chuyện này quý bà Umbridge cũng không thu tay lại, ngược lại càng nghiêm trọng hơn. Theo tin tức đáng tin cậy, thậm chí bà ta còn dám uy hiếp Harry Potter quán quân Hogwarts tham gia Thi đấu Tam Pháp thuật, ra lệnh cậu ấy không được quá thân thiết với quán quân trường khác. Loại hành động này không thể nghi ngờ là vi phạm mục đích lấy tình hữu nghị tổ chức Thi đấu Tam Pháp thuật đặt ra trước đó.” Rita Skeeter lại lật ra một đống việc cũ đưa lên.
“Quan trọng nhất là, vị kiểm soát viên cao cấp này của chúng ta sau khi được bộ trưởng phê chuẩn thì liên tục cấm đoán học sinh chung quanh. Bà ta ếm pháp thuật hắc ám vào bút lông chim khiến học sinh không ngừng viết chữ lên một tấm da dê, mà mực chính là máu của học sinh.” Thậm chí Rita còn chụp một cái ảnh, vết thương trên tay nhóm học sinh rõ ràng nổi bật trên trang báo.
“Theo đó, hiệu trưởng Dumbledore cũng từng đi kháng nghị chuyện này với bộ trưởng của chúng ta, mà bộ trưởng của chúng ta lại không thèm để ý, thậm chí nói đây là chuyện cần phải làm khi dạy dỗ học sinh.” Rita Skeeter dùng ngôn từ cực kỳ khoa trương hình dung sự dung túng của Fudge với hành động của Umbridge. Cô còn công bố vài đoạn phỏng vấn với đám phù thủy nhỏ, rõ ràng muốn dấy lên sóng gió lớn hơn nữa.
Dường như tất cả mọi người đều nhận được thư từ trong nhà, nhóm người lớn lo lắng hỏi con mình có bị trừng phạt hay không. Harry vẫn lẳng lặng dùng bữa sáng của mình, nhìn lễ đường hỗn loạn, sau một lát dẫn nhóm Slytherin lên lớp, tuy rất nhiều người cũng không yên lòng nghe giảng.
Cả một ngày, Bộ Pháp thuật hỗn loạn, dân chúng tức giận gửi Thư Sấm tới văn phòng Fudge làm lanh tanh bành, đều chỉ trích hành động của ông ta. Mà Fudge muốn đẩy chuyện đó sang cho Umbridge lại phát hiện mình không liên lạc được với đối phương.
Không lâu sau, Lucius lấy danh nghĩa ban giám đốc trường học tố cáo Fudge sai Umbridge dùng pháp thuật hắc ám đối xử với nhóm phù thủy nhỏ như vậy, Rita Skeeter phản ứng nhanh đưa tin chuyện này, thêm mắm dặm muối đưa tin khiến dân chúng càng ngày càng tức giận.
Một ngày sau, dân chúng hô lớn khiến Fudge rớt đài nhận thẩm phán.
Đây sẽ là một vị bộ trưởng Bộ Pháp thuật đầu tiên trong lịch sử bị nhận tố cáo.
Cuối cùng, Fudge được ‘du lịch’ hai năm trong Azkaban, mà Umbridge thì nhiều hơn so với Fudge ba năm.
Khi Harry tới phòng chứa tìm Salazar đòi người thì phát hiện Umbridge đã không còn tình táo.
Trên mặt mụ đều khắc ‘Tôi không nên bắt nạt người khác’ do Godric lưu lại, mà quần áo toàn thân mụ đã đổi thành màu trắng. Khi thấy Harry mặc áo chùng màu xanh bạc đi vào, trong mắt mụ tràn đầy hoảng sợ, dường như vô cùng sợ hãi với màu này.
“Thẩm phán trừng phạt đã được công bố, mụ ta phải vào trong Azkaban ngây ngốc năm năm.” Harry nói với bốn người.
“Nhanh kéo mụ đi, thấy mụ là mất hết cả khẩu vị.” Rowena lạnh lùng.
Harry để mụ Umbridge trôi nổi, mang ra phòng chứa. Cậu biết, đám người Salazar chỉ tra tấn Umbridge không còn tỉnh táo đã là nhẹ tay rồi. Ngàn năm trước bốn vị phù thủy đã sống sót dưới thời đại rung chuyển kia có khi lại có phương pháp giết chết người khác không để tìm ra nguyên nhân, nhưng bọn họ chỉ không dùng mà thôi.
Harry ném Umbridge vào Azkaban, trở lại trường học rồi lấy thân phận người thừa kế, phủ nhận Umbridge và Fudge.
Thông tin của Umbridge và Fudge trong Bộ Pháp thuật có liên quan tới Hogwarts toàn bộ biến mất.
– Hết chương 105 –
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất