Mỹ Nam Trần Trụi Trên Cánh Đồng

Chương 6: Sáng sớm "uống sữa" (Canh thịt)

Trước Sau
Edit: Pa

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thanh theo đồng hồ sinh học mà tỉnh lại liền thấy một gương mặt to lù lù đập vào mắt. Điền Dã đã vận động kịch liệt trước khi ngủ nên anh ngủ rất trầm, nhìn một hồi mà không có vẻ muốn thức giấc.

Thẩm Thanh thoát ra khỏi vòng tay vững chắc của Điền Dã liền mò mẫm tìm chiếc quần lót không biết đã bị ném đi đâu, quần chưa thấy đã quơ trúng cái thứ cứng ngắc. Nhuỵ hoa nhỏ bé còn đau đớn nhắc nhở cậu rằng thứ cậu đang chạm vào là hung khí, Thẩm Thanh hai tai đỏ bừng, nhưng không nỡ buông tay. Cậu từ từ nhào nặn con lươn đang tưng bừng thức giấc, cảm nhận được thứ trong tay càng ngày càng lớn, cuối cùng còn không cầm nổi bằng một tay. Cậu liền cảm thán, làm sao mà hôm qua đút vừa được nhỉ? Chất lỏng tanh nồng chảy ra từ lỗ sáo làm ướt tay Thẩm Thanh. Cậu đưa tay lên chóp mũi ngửi ngửi, tuy hơi tanh, nhưng không thấy khó chịu.

Sau đó Thẩm Thanh chui xuống dưới, cong người nằm nghiêng, dương v*t to lớn ngạo nghễ chĩa thẳng vào mặt cậu. Thẩm Thanh vươn đầu lưỡi liếm một miếng, dương v*t của Điền Dã giật giật lên hai cái như muốn chào hỏi, khích lệ cậu. Dùng hai tay đỡ lấy dương v*t, cậu tỉ mỉ liếm láp từng đường gân xanh, làm cho cả con *** đều ngọt ngào ướt át. Thẩm Thanh nhanh chóng hồi tưởng một vài thước phim đã từng xem trước đó rồi há miệng ngậm cả quy đầu của Điền Dã, mùi tanh nồng lập tức tràn ngập trong khoang miệng.

Miệng khó chịu nhưng bướm nhỏ còn khó chịu hơn vừa trướng đau vừa nhớp nháp. Thẩm Thanh vẫn chưa kịp làm gì tiếp thì chăn bông đột nhiên bị nhấc lên:

"Thầy Thẩm đói bụng à? Sáng sớm tìm lạp xưởng để ăn sao?"

Thẩm Thanh chật vật nhè quy đầu ra thì bị Điền Dã giữ lại:

"Thầy Thẩm, đừng lãng phí thức ăn của em, em vẫn chưa uống sữa!"

Đầu bị đè xuống, Thẩm Thanh không thể lùi lại được, trừng mắt nhìn cái bản mặt mãn nguyện của Điền Dã rồi tiếp tục ngậm quy đầu khổng lồ vào miệng.

dương v*t của chàng trai quá lớn, Thẩm Thanh thiếu kinh nghiệm, không dám nuốt thật sâu, hàm răng của cậu hết lần này đến lần khác vập vào khiến Điền Dã phải hít hà. Thẩm Thanh thử quấn môi quanh hàm răng, đẩy lưỡi trong miệng để chăm sóc con chim mềm yếu, đồng thời bàn tay cũng bọc lấy cả gốc rễ mà xoa nắn.

Nhìn người đẹp chủ động ngậm lấy con *** của mình, bộ dáng nghẹn ngào chọc vào thú tính của Điền Dã nhưng sợ làm đau Thẩm Thanh nên anh cũng không thực sự đưa đẩy. Điền Dã khẽ nắm lấy mái tóc mềm mại của cậu mà nhịn đến đỏ mắt.

Nhìn chung cả hai đều không hài lòng với màn chơi này, Thẩm Thanh bị sặc và khó thở, đầu óc cũng choáng váng. Mà Điền Dã cũng nhịn đến đỏ mắt, dương v*t va phải răng cực kỳ đau đớn.

Cuối cùng, Điền Dã không thể chịu đựng thêm được nữa nên kéo Thẩm Thanh dậy, lật người để cậu bắt chéo chân trên giường rồi đưa đẩy từ phía sau. dương v*t trượt nhẹ nhàng lướt qua rãnh mông, trượt qua lỗ đít, cọ đến âm hộ đang sưng tấy rồi cuối cùng chạm vào gốc dương v*t của Thẩm Thanh.

Vừa đút vào thì anh đã choáng váng: "Sao mà ướt thế? Chỉ cần liếm con *** của tôi là em đã ra nhiều nước thế rồi hả?"



Điền Dã luồn tay qua nách cậu, ôm lấy hai bầu vú non mềm, liếm láp dái tai đầy đặn, rồi đưa đẩy giữa hai chân Thẩm Thanh.

"Chà... chân em mềm quá..."

Thẩm Thanh bị kẹp giữa ngực người đàn ông với giường nên không thể cử động được, chỉ có thể thụ động đón nhận kích thích quá độ, dương v*t của cậu cũng nhanh chóng cương cứng khi cọ xát với ga trải giường.

"Ưm... Đụng vào âm hộ, đau quá... A~... Chậm lại đi anh... Ưm... Đụng trúng hột le rồi, Ha... ah... Sướng..."

Cánh hoa sưng tấy nhanh chóng bị dương v*t mài thành khe nhỏ, hai cánh hoa dày dặn cần mẫn kẹp chặt lấy cái gã to lớn, thoa lên một tầng nước sốt đậm đặc trên cây lạp xưởng.

"Đau hay sướng?"

"Ôi... Tuyệt, tuyệt quá, anh nhanh lên... A..."

Con *** của Điền Dã không kìm lại được, hung hăng xuyên qua khe hẹp giữa hai chân cậu, đung đưa âm vật sung huyết từ bên này sang bên kia. Dưới sự tấn công dữ dội, Thẩm Thanh nhanh chóng siết chặt cơ thể, co giật dữ dội rồi đầu hàng.

"Ưm... Đau quá, không được... Anh nhanh lên... Bắn, bắn em..."

Điền Dã sợ mình làm tổn thương Thẩm Thanh nên không nhẫn nại nữa, đâm đâm mấy chục cái đến khi sắp xuất tinh lại rút *** ra kê lên đôi môi sưng mọng của cậu. Cao trào qua đi Thẩm Thanh thần chí tuy còn đang mơ màng nhưng lại chủ động ngậm lấy trong kinh ngạc, Điền Dã bắn chính xác toàn bộ vào miệng Thẩm Thanh.

Yết hầu trượt xuống cậu nuốt hết vào bụng, Thẩm Thanh cắn chặt môi rồi nói:

"Ôi, thật khó ăn!"

_____

Pa: Về vấn đề xưng hô. Do hiện tại vẫn chỉ là bạn tình nên cả 2 vẫn cứ xưng tôi cho khách sáo nha. Chỉ có những đoạn n*ng nừng hay thầy Thẩm gọi ca ca thì tôi mới để anh - em. Sau này chính thức rồi thì mới thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau