Chương 2
2. Không được yêu sớm
Tác giả: Sanh Noãn
Editor: Left Dimple
Tiểu Dữu Tử sau này mới biết, hàng xóm nhỏ xinh đẹp của cậu không có cha là Alpha.
Chính xác thì họ bị người cha Alpha kia bỏ rơi, vì thế nên họ mới chuyển từ một đất nước xa xôi khác đến đây.
Tiểu Dữu Tử thấy đau lòng quá đi.
"Anh Lê Sâm, anh đừng buồn, tuy anh không có cha Alpha rất đáng thương, nhưng bây giờ anh có em, em sẽ không bỏ anh lại." Cậu nghiêm túc nói với đôi mắt màu lam to tròn ngấn nước.
Lê Sâm cười cười, sờ đầu của cậu nói: "Ừm"
Về chuyện gia đình của chính mình, thật ra còn có rất nhiều việc anh còn chưa nói ra, nhưng những thứ đó đều không quan trọng, anh là một Alpha, có thể chăm sóc tốt người ba Omega của mình, làm cho ông cũng sống thật tốt.
Năm ấy Lâm Sâm bảy tuổi, đã có ý nghĩ như vậy.
Nhưng bây giờ có một chút thay đổi... Anh nghĩ, lại chăm sóc thêm một quả bưởi nhỏ cũng được.
"Anh Lê Sâm, em nói cho anh biết một bí mật." Tiểu Dữu Tử cười rất vui vẻ, trên khuôn mặt thịt đô đô lộ ra hai lúm đồng tiền lớn.
Lê Sâm hỏi: "Cái gì?"
Tiểu Dữu Tử lại gần tai anh, khẽ nói: "Anh là người Trung Quốc đẹp nhất mà em từng thấy ngoài cha em ra đó."
Lê Sâm mỉm cười, "Vậy em đã gặp bao nhiêu người Trung Quốc rồi?
"Ừm......" Tiểu Dữu Tử bĩu môi nhỏ nhắn nghiêm túc giơ ngón tay đếm từng cái một, "Ba nè, ông ngoại, bà ngoại...Còn có thêm anh Lê Sâm...Tổng cộng có bốn ngừi."
-
Ở chung một thời gian dài, Tiểu Dữu Tử phát hiện hàng xóm nhỏ của mình là một quả chanh thành tinh loại bự, thỉnh thoảng lại tỏa ra mùi chanh chua lè.
Ví dụ như...... Hiện tại.
"An Du! Đưa anh thứ trong tay em mau!" Lê Sâm cau mày, ngữ khí cường ngạnh.
Tiểu Dữu Tử vội vàng giấu đồ ra sau lưng, bĩu môi làm nũng với anh, "Ai du, chỉ cần nhìn một tẹo thui, xem xong lập tức đưa cho anh được hông?" Nói xong còn không quên phóng điện chớp chớp mắt ✧(⁰▿⁰)✧.
"Không được!" Hiện tại Lê Sâm đang học trung học cao hơn An Du gần một cái đầu, dễ dàng đoạt lấy lá thư trong tay cậu, "Nhiệm vụ chính của em bây giờ là học tập và ít xem thấy thứ linh tinh lại."
Tiểu Dữu Tử không phục, tức giận, cố ý dùng tiếng Anh phản bác, giống như là một loại kháng nghị trong im lặng, "Bây giờ em đã 16 tuổi rồi đó, nó là tuổi mới bắt đầu biết yêu hết rồi, gần một nửa số bạn học trong lớp em đều đã từng yêu đương, vì sao ngay cả việc xem thư tình người khác đưa cho cũng hông được? "
Lê Sâm hừ lạnh, cũng trả lời cậu bằng tiếng Anh lưu loát: "Ann lớp kế bên cũng mới 16 tuổi, chính là vì do yêu sớm. Không biết hậu quả, bị một tên tra công đánh dấu vĩnh viễn, mang thai ngoài ý muốn, trước đó không lâu mới sinh con ra, rồi lại đi xóa đánh dấu, suýt nữa mất thì mất đi nửa cái mạng, đây là kết quả mà em muốn hả?"
Tiểu Dữu Tử: "............."
"An Du, em tốt nhất nên ngoan ngoãn." Lê Sâm cúi người lại gần, cố ý dọa cậu, anh biết An Du biết việc này rồi, nhất định không lâu sau sẽ sợ tới mức chui vào trong ngực anh.
Tiểu Dữu Tử tuy rằng đơn thuần, nhưng lại không ngốc, cũng đã từng nghe qua chuyện như sói đội lớp người rồi.
Câu chuyện của Ann tất nhiên là rất đáng sợ, nhưng cũng không dọa được cậu, dù sao đây chỉ là một ví dụ mà thôi, cậu cũng không phải cái loại Omega tùy tiện cùng người khác làm loạn.
Tiểu Dữu Tử ngẩng đầu lên dùng sức ngửi ngửi, híp mắt nói: "Lê Sâm, anh chua quá! "
Lê Sâm: ".........."
Anh Du lại dựa về phía trước, cách anh càng gần, ghé vào cổ Lê Sâm cẩn thận hít sâu một hơi: "Quả nhiên là một quả chanh tinh. "
......
Ba giây sau.
Lê Sâm trong chớp mắt đè lại bả vai của An Du.....Đem cậu ấn lên trên ghế.
Sau đó, anh bỏ chạy.
Tác giả: Sanh Noãn
Editor: Left Dimple
Tiểu Dữu Tử sau này mới biết, hàng xóm nhỏ xinh đẹp của cậu không có cha là Alpha.
Chính xác thì họ bị người cha Alpha kia bỏ rơi, vì thế nên họ mới chuyển từ một đất nước xa xôi khác đến đây.
Tiểu Dữu Tử thấy đau lòng quá đi.
"Anh Lê Sâm, anh đừng buồn, tuy anh không có cha Alpha rất đáng thương, nhưng bây giờ anh có em, em sẽ không bỏ anh lại." Cậu nghiêm túc nói với đôi mắt màu lam to tròn ngấn nước.
Lê Sâm cười cười, sờ đầu của cậu nói: "Ừm"
Về chuyện gia đình của chính mình, thật ra còn có rất nhiều việc anh còn chưa nói ra, nhưng những thứ đó đều không quan trọng, anh là một Alpha, có thể chăm sóc tốt người ba Omega của mình, làm cho ông cũng sống thật tốt.
Năm ấy Lâm Sâm bảy tuổi, đã có ý nghĩ như vậy.
Nhưng bây giờ có một chút thay đổi... Anh nghĩ, lại chăm sóc thêm một quả bưởi nhỏ cũng được.
"Anh Lê Sâm, em nói cho anh biết một bí mật." Tiểu Dữu Tử cười rất vui vẻ, trên khuôn mặt thịt đô đô lộ ra hai lúm đồng tiền lớn.
Lê Sâm hỏi: "Cái gì?"
Tiểu Dữu Tử lại gần tai anh, khẽ nói: "Anh là người Trung Quốc đẹp nhất mà em từng thấy ngoài cha em ra đó."
Lê Sâm mỉm cười, "Vậy em đã gặp bao nhiêu người Trung Quốc rồi?
"Ừm......" Tiểu Dữu Tử bĩu môi nhỏ nhắn nghiêm túc giơ ngón tay đếm từng cái một, "Ba nè, ông ngoại, bà ngoại...Còn có thêm anh Lê Sâm...Tổng cộng có bốn ngừi."
-
Ở chung một thời gian dài, Tiểu Dữu Tử phát hiện hàng xóm nhỏ của mình là một quả chanh thành tinh loại bự, thỉnh thoảng lại tỏa ra mùi chanh chua lè.
Ví dụ như...... Hiện tại.
"An Du! Đưa anh thứ trong tay em mau!" Lê Sâm cau mày, ngữ khí cường ngạnh.
Tiểu Dữu Tử vội vàng giấu đồ ra sau lưng, bĩu môi làm nũng với anh, "Ai du, chỉ cần nhìn một tẹo thui, xem xong lập tức đưa cho anh được hông?" Nói xong còn không quên phóng điện chớp chớp mắt ✧(⁰▿⁰)✧.
"Không được!" Hiện tại Lê Sâm đang học trung học cao hơn An Du gần một cái đầu, dễ dàng đoạt lấy lá thư trong tay cậu, "Nhiệm vụ chính của em bây giờ là học tập và ít xem thấy thứ linh tinh lại."
Tiểu Dữu Tử không phục, tức giận, cố ý dùng tiếng Anh phản bác, giống như là một loại kháng nghị trong im lặng, "Bây giờ em đã 16 tuổi rồi đó, nó là tuổi mới bắt đầu biết yêu hết rồi, gần một nửa số bạn học trong lớp em đều đã từng yêu đương, vì sao ngay cả việc xem thư tình người khác đưa cho cũng hông được? "
Lê Sâm hừ lạnh, cũng trả lời cậu bằng tiếng Anh lưu loát: "Ann lớp kế bên cũng mới 16 tuổi, chính là vì do yêu sớm. Không biết hậu quả, bị một tên tra công đánh dấu vĩnh viễn, mang thai ngoài ý muốn, trước đó không lâu mới sinh con ra, rồi lại đi xóa đánh dấu, suýt nữa mất thì mất đi nửa cái mạng, đây là kết quả mà em muốn hả?"
Tiểu Dữu Tử: "............."
"An Du, em tốt nhất nên ngoan ngoãn." Lê Sâm cúi người lại gần, cố ý dọa cậu, anh biết An Du biết việc này rồi, nhất định không lâu sau sẽ sợ tới mức chui vào trong ngực anh.
Tiểu Dữu Tử tuy rằng đơn thuần, nhưng lại không ngốc, cũng đã từng nghe qua chuyện như sói đội lớp người rồi.
Câu chuyện của Ann tất nhiên là rất đáng sợ, nhưng cũng không dọa được cậu, dù sao đây chỉ là một ví dụ mà thôi, cậu cũng không phải cái loại Omega tùy tiện cùng người khác làm loạn.
Tiểu Dữu Tử ngẩng đầu lên dùng sức ngửi ngửi, híp mắt nói: "Lê Sâm, anh chua quá! "
Lê Sâm: ".........."
Anh Du lại dựa về phía trước, cách anh càng gần, ghé vào cổ Lê Sâm cẩn thận hít sâu một hơi: "Quả nhiên là một quả chanh tinh. "
......
Ba giây sau.
Lê Sâm trong chớp mắt đè lại bả vai của An Du.....Đem cậu ấn lên trên ghế.
Sau đó, anh bỏ chạy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất