Ánh Trăng Sáng Nặng 100 Kí Lô

Chương 55

Trước Sau
Khổng Khuyết khăng khăng nói: “Anh làm được.”

Phương Mãn ngửi thấy Khổng Khuyết còn khá thơm, bèn vỗ bụng như vỗ dưa hấu: “Dù anh có làm được thì cũng chỉ được 5 phút. Trừ anh ra còn 107 tình nhân kia mà, qua tìm họ đi?”

Khổng Khuyết mỉm cười, nói: “Là vì con mèo kia?”

Trong bóng tối, Phương Mãn thoáng chau mày. Giọng điệu của Khổng Khuyết có gì đó không ổn, gã sợ năng lượng biến thái của Khổng Khuyết bùng lên sẽ đi tấn công bé mèo vô tội. Ai chứ ranh con xui xẻo này dễ làm thế lắm.

Phương Mãn vỗ bụng, bắt đầu tung chiêu, nói hờ hững: “Ờ, vì mèo con.”

Khổng Khuyết: Biến khắm!

Tuy Khổng Khuyết biến mùi, nhưng giọng điệu lại càng hòa nhã hơn, “Anh muốn nuôi nó à?”

Phương Mãn đáp: “Là cậu nuôi. Cậu tự tay nuôi nó, tối anh sẽ ôm cậu ngủ.”

Khổng Khuyết: “… Nếu nuôi chết thì sao?”

Phương Mãn: “Để xem chết thế nào. Nếu chết bất bình thường chứng tỏ cậu đã không chăm nó hẳn hoi. Mỗi khi ôm cậu anh sẽ nhớ đã từng có một con mèo trông rất giống cậu đã chết. Ôi, buồn, chắc chẳng dám ôm cậu nữa quá.”

Khổng Khuyết: “…”

Cứ thế, vì để được gối trên ngực mềm của Phương Mãn mà Khổng Khuyết phải bắt đầu kiếp sống nuôi mèo..

Sáng hôm sau, Khổng Khuyết đưa lồng mèo cho Lý Bí. Lý Bí hốt hền nhận lấy, vô thức hỏi: “Chôn thi thể ở đâu ạ?”

Khổng Khuyết: “… Chùi đít cho nó đi.”

Lý Bí: “…”

Lý Bí khóc không ra nước mắt: “… Ngài Khổng, tôi gì cũng không sợ, chỉ sợ mèo.”

Khổng Khuyết mỉm cười nói: “Đây là cơ hội giúp anh vượt qua nỗi sợ.”

Lý Bí bóp cái khăn tay nhỏ, mở lồng, run rẩy bế mèo ra.

“Meow!”

Mèo con run rẩy cử động, Lý Bí sợ bay linh hồn, lập tức thả tay như cầm củ khoai nóng bỏng, mèo con rơi xuống.

Khổng Khuyết vươn tay đỡ lấy, tuy động tác hời hợt song tim đập nhanh kinh hoàng.

Nếu ngày đầu tiên nuôi đã khiến mèo chết thì sẽ không được lên giường Phương Mãn!

Phần lớn động vật sẽ không chủ động đến gần Khổng Khuyết, như thể hắn trời sinh đã có bản tính đe dọa động vật. Giống Lươn Văn Chó mà ngửi thấy mùi Khổng Khuyết thì chỉ có cúp đuôi nằm rúm ró, con mèo này cũng không ngoại lệ.

Bé mèo nhỏ xíu run rẩy trong lòng bàn tay trông vô cùng yếu ớt, chỉ cần hắn gập bàn tay lại là có thể bóp chết nó dễ như bỡn, khiến bọt máu văng tung tóe.

Khổng Khuyết chậm rãi siết ngón tay, bé mèo con mơ màng ngoảnh lại, thè lưỡi hồng liếm đầu ngón trỏ hắn.

“A!” Lý Bí nắm chặt khăn tay lùi giật về sau, kinh hãi nhìn chằm chặp tay Khổng Khuyết.



Nước… phun nước!

Mèo con đi tiểu trong lòng bàn tay Khổng Khuyết!

“Khổng… ngài Khổng!!!”

Khổng Khuyết khá bình tĩnh, máu hay nước tiểu dính trên tay đều là chất lỏng mà thôi, không có gì khác biệt.

Khổng Khuyết nói: “Lấy hộ tôi khăn ướt.”

Nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Lý Bí, Phương Mãn đủng đỉnh cầm bình giữ nhiệt đi vào, trông thấy Khổng Khuyết đang âu phục chỉnh tề ngồi xổm xuống sàn nhà, cầm khăn ướt lau đít mèo.

Chủ tịch Khổng mà cũng có ngày hôm nay.

Phương Mãn cười hớn hở, tiến đến nói: “Yo, sao có mùi nước đái thế này. Mèo con bị cậu dọa cho sợ tè à?”

Khổng Khuyết: “Tôi không dọa nó.”

Phương Mãn ngồi xuống bên cạnh, nhìn chằm chằm mông mèo con, hừng hực hứng thú nói: “Nó giống đực đấy. Khuyết er, nếu đã nuôi thì nên cho nó một cái tên. Cậu đặt tên cho nó chưa?”

“Chưa.” Khổng Khuyết ngẫm nghĩ, “Gọi là mèo đi.”

Phương Mãn: “Này thì khác gì chưa đặt?”

“Vậy anh thấy tên gì thì được?”

Phương Mãn: “Không biết. Mèo cậu mà, phải tự đặt chớ.”

Đúng lúc này, mèo con bỗng há cái miệng nhỏ kêu meowo một tiếng, như thể đang đói bụng.

Khổng Khuyết mỉm cười nói: “Gọi là Meowo đi.”

Phương Mãn ngơ ngẩn, sở thích muốn nhìn Khổng Khuyết chu môi bất chợt sống lại. Gã vểnh tai, nhìn chằm chặp môi Khổng Khuyết, “Gì cơ? Chưa nghe rõ.”

Khổng Khuyết nhắc lại: “Gọi là Meowo đi.”

Phương Mãn: “Gì cơ?”

“Meo…” Trước khi thốt lên chữ wo, Khổng Khuyết như sực nhận ra điều gì. Hắn đẩy kính, mỉm cười nói: “Anh lại đang nghĩ tôi đáng yêu. Vậy sao không “thịt” tôi?”

Lý Bí đứng bên cạnh: “…?” Tôi đang phải gánh vác một bí mật mà tôi không nên biết ở chức vụ này.

Phương Mãn phì cười, nói gần nói xa: “Cái tên Meowo này đỉnh của chóp. Khuyết er is the best!”

Khổng Khuyết: “….”

—–

Chờ đến lúc Meowo cai sữa, tập 5 của《Thần tượng nhà tôi》được phát sóng, và hagtag #Phương Mãn_Triệu Nặc Hoằng# đã leo lên top đầu tìm kiếm Weibo.

Theo tưởng tượng của cư dân mạng thì năm đó Triệu Nặc Hoằng bị Phương Mãn quấy rối tình dục, nếu gặp lại hẳn sẽ như nước với lửa. Song không ngờ hành động của Triệu Nặc Hoằng lại cực kỳ phi logic, như kiểu đã quên béng mối thù năm xưa và định làm hòa với Phương Mãn.

Fan của Triệu Nặc Hoằng đứng ra giải thích về hành vi của Triệu Nặc Hoằng kiểu:



“Hoằng Hoằng là người bao dung. FM giờ thân tàn ma dại thế kia, Hoằng Hoằng không thèm chơi trò đánh chó ngã xuống nước đâu!”

“Ê-kíp chương trình cố tình biên tập chứ gì? Trông Triệu Nặc Hoằng rõ là đang giấu oán hận với FM, chẳng qua phải cố diễn vì chương trình thôi.”

Khổng Khuyết bất ngờ kiếm được khá nhiều fan nhan sắc.

“Ế dừng khoảng chừng hai giây, nổi bật nhất của show này không phải là quản lý Khổng Khuyết của FM à? Đệt bà nó, nhan sắc cực phẩm xứng đáng đứng đầu làng giải trí thế kia mà là quản lý của Fm á? Các cô coi đi, coi đi!”

(FM: Phương Mãn)

“Đạo diễn béo ị có rất nhiều tài nguyên, mỹ nhân kiêu ngạo vì nợ quá nhiều đành phải gán thân cho tên béo ị đổi lấy tài nguyên. Ôi, mùi đam mẽo nồng cmn nặc ~”

Ngoài những thứ này, còn có một số cao thủ chuyên hít drama cũng đặt ra nghi vấn về tính xác thực của việc Phương Mãn quấy rối tình dục diễn viên. Việc quấy rối tình dục chỉ là lời đơn phương của Triệu Nặc Hoằng, chứ Phương Mãn chưa từng trực tiếp lên tiếng. Chuyện này vẫn có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Lý Vĩnh Ba sứt đầu mẻ trán liên lạc với ê-kíp dập hotseach. Vừa mới tốn không ít tiền dập hotseach thì Phương Mãn ăn trưa xong, đột nhiên đăng một bài lên weibo tỉ năm không đăng của mình:

– Gặp lại ở tòa @Diễn viên Triệu Nặc Hoằng.

Chỉ trong vòng 30 phút, bài đăng này của Phương Mãn đã thu được hơn 10.000 lượt chia sẻ.

“Thanh điện hạ về rồi ”

“Clgt, nói rõ đi bạn ơi. Đăng câu xong sủi, tôi thấy bạn đang có tật giật mình đấy. Giỏi show đơn triệu tập của tòa án ra đây.”

“Ủa sao phải nói rõ với bạn? Mãn Mãn nhà này nói chuyện kiểu đấy xưa giờ rồi, tuy hay xàm xí nhưng động đến cãi nhau đéo bao giờ xàm xí đâu nhé!”

Lúc Ngụy Lai thấy hotseach là đang nằm trên giường mát xa cổ cho Sơ Ân, nhất thời lỡ tay khiến Sơ Ân kêu ầm lên.

“Ngụy tú bà, đau quá…”

Ngụy Lai: “Tạm dừng nhá bé Điệu, người ta phải đi mua seeding cho Phương chó.”

Năm năm trước Ngụy Lai không giúp được gì, vẫn luôn hối hận đó giờ, giờ cuối cùng cũng có cơ hội góp sức nên hết sức là phấn khởi. Anh ta biết Phương Mãn vốn chẳng thích tranh luận với mọi người, cũng không bận tâm đến cuộc chiến dư luận, nhưng trong thế giới ảo thì những gì cư dân mạng nhìn thấy không bao giờ là sự thật mà là quan điểm. Đơn giản đứa nào kêu to đứa nấy có lợi thế.

Ngụy Lai alo ê-kíp để mua seeding cho Phương Mãn, lờ mờ nhận ra có điều không ổn.

Hình như đang có một thế lực siêu mạnh đang hướng dư luận về phía Phương Mãn.

Hầu hết các nghệ sĩ hợp tác với Phương Mãn đều đứng ra bênh vực, tin tưởng Phương Mãn sẽ không làm ra chuyện quy tắc ngầm này, đồng thời lên tiếng ủng hộ Phương Mãn dùng đến pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình.

Blogger điện ảnh lôi những bộ phim cũ của Phương Mãn ra, tuy không tâng bốc lên trời được nhưng nhìn chung cũng còn hơn ối phim dở ngày nay.

Một nhà làm phim độc lập từng được Phương Mãn cưu mang đã kể câu chuyện đến nhà Phương Mãn ăn chùa khi đang gặp cảnh ngộ khốn cùng. Chủ tịch quỹ Động vật đi lạc đã show bằng chứng nhận khoản quyên tặng kếch xù từ Phương Mãn. Các Blogger cũng đã chuẩn bị xong, bắt đầu vào việc phân tích mối quan hệ giữa Phương Mãn và Triệu Nặc Hoằng từ mọi góc độ rất chi là hấp dẫn, dụ mọi người vào hóng.

Và thứ thực sự đưa Triệu Nặc Hoằng vào quan tài là một đoạn ghi âm.

“Anh đừng vậy mà. Em biết anh hận em nhưng em vẫn luôn yêu anh. Lần này em tham gia show là muốn giải thích với anh bài weibo hồi đó không phải do em đăng.”

“Ngay sau khi ảnh của mình bị phát tán, em đã bảo Lý Vĩnh Ba dập tin xuống trước đi. Nhưng anh ta quản lý tài khoản weibo của em, không những không dập mà dội hết nước bẩn lên người anh. Sau đó… điện thoại của em cũng bị tịch thu. Em muốn giải thích với anh, nhưng làm thế nào em cũng không tìm được anh…”

Cư dân mạng đã gửi đoạn âm thanh này có tên là Meowo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau