Vạn Nhân Mê Không Dễ Làm

Quyển 2Chương 7: Làm tình trước mặt người khác

Trước Sau
"Ta chỉ mới không ở đây một lúc, mà em đã vội làm tình với anh trai của ta rồi sao?" Văn Cảnh Trạm bước tới ôm Trà Thư vào vòng tay của mình, buộc cậu phải thè lưỡi để hắn đút ngón tay vào trong khoang miệng.

"Chân còn kẹp eo của anh trai, chẳng lẽ ta đến muộn một lúc nữa sẽ thấy hai người biểu diễn tiết mục tình cảm mãnh liệt sao?" Lúc hắn nói những lời này có giọng điệu vô cùng bình tĩnh, nhưng mặt khác hắn lại sử dụng sức mạnh làm nổ tung toàn bộ bàn ghế phát ra âm thanh ầm ầm.

"Không không, Cảnh Trạm... Em đang hỏi anh trai của ngài một số điều về tộc tinh linh, không phải như những gì ngài nghĩ đâu."

Trà Thư vùi đầu vào ngực lồng ngực của Văn Cảnh Trạm, đôi tay vòng qua ôm chặt lấy hắn.

Đệch, thiệt biết làm nũng.

Văn Cảnh Trạm nhất thời cảm thấy hơi mềm lòng, nhưng nhìn thấy dấu hôn kia là hắn lại bắt đầu phát điên.

"Dấu hôn đỏ quá, vừa nãy hôn hăng lắm phải không?"

"Dấu hôn... Không có dấu hôn mà đâu."

"Cái này." Hắn chỉ tay vào vệt màu đỏ trên xương quai xanh và nói với Trà Thư, khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt lấp lánh sáng ngời của cậu trông cực kỳ đáng yêu.

"Ơ... Cái này... Cái này... Em... Ờ..." Cậu cứ tưởng đó là dấu vết của Văn Cảnh Trạm để lại, Trà Thư ấp úng đến mức không thể nói một câu hoàn chỉnh, "Không... Vừa rồi không có..."

"Vậy là từ khi nào? Trừ ta, em còn có những người khác? Hay là em thích chơi đùa với tình cảm của người khác?"

Các câu hỏi dồn dập khiến Trà Thư càng ngơ ngác, "Em... Không không không có... Việc này..."

"Ưm... Chẳng phải do ngài để lại sao..."

"Ta chỉ để lại dấu hôn giữa hai chân và vết xanh trên eo của em thôi. Em hỏi như thế này có nghĩa em đã thực sự làm chuyện đó với những người đàn ông khác à? Em thậm chí không nhớ nó có từ khi nào, có lẽ hoa huy*t đã bị vô số dương v*t ** rồi. Vừa nãy em muốn làm tình với anh trai là vì ta không thể thỏa mãn được em sao?"

Văn Cảnh Trạm tiến lại gần cắn vành tai mềm mại của cậu, phả làn khí nóng quanh tai rồi nhìn thẳng vào Trà Thư như chim đại bàng, "Không ai có có thể cướp người mà ta coi trọng."

"Em đã nói là không rồi... Đừng hôn ở đó..."

"Quên cho anh trai vào nữa."



Văn Cảnh Trạm giơ tay biến một cái bong bóng lớn bao vây Văn Cảnh Lẫm, bởi vì Văn Cảnh Lẫm đã dùng rất nhiều sức mạnh để chế tạo vòng bảo vệ cho nhân ngư rất lâu nên nhất thời không thể phá vỡ bóng khí, vì vậy y đành trơ mắt nhìn Trà Thư bị em trai đè ra tấm thảm.

"Ta hôn bạn trai của mình thì có gì sai sao?"

Nhìn đuôi mắt của mỹ nhân hơi nhướng lên, khuôn mặt trắng như hoa tuyết trông cực kỳ xinh đẹp động lòng người. Hắn hung hăng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Trà Thư, đầu lưỡi to xâm chiếm lãnh địa trong khoang miệng của đối phương, nước miếng không kịp nuốt xuống cũng bị Văn Cảnh Trạm liếm hết.

Nước mắt trong suốt như pha lê chảy ra từ khóe mắt đỏ hoe, Văn Cảnh Trạm lại đẩy nước miếng của mình vào trong khoang miệng mềm mại của Trà Thư mình muốn cậu nuốt xuống, nhưng lại bị Trà Thư dùng đôi tay nhỏ bé của mình phản kháng lại.

Khi bọn họ ngừng hôn, một sợi nước bọt trong suốt dính giữa giữa miệng của hai người, cuối cùng đứt rời rồi tụ thành những giọt nước nhỏ. Trà Thư lợi dụng lúc Văn Cảnh Trạm còn đang ngơ ngẩn thì nhổ hết nước miếng lên trên thảm, quay đầu lảng tránh và nói: "Thật ghê tởm, ghét nhất là ăn nước bọt."

"Em nói gì?"

"Không, không, không.... Em thích nó... Em rất thích nó..."

Biết rằng mình có thể chọc giận người đàn ông bằng cách nói này nên Trà Thư vội vàng lắc đầu nói không, cậu đưa chiếc lưỡi hồng hào đang dính nước bọt trong suốt liếm môi trên của Văn Cảnh Trạm, đôi môi nhỏ khẽ cắn mút ra sức lấy lòng Văn Cảnh Trạm.

"Ta đã nghe rõ." Văn Cảnh Trạm ôm Trà Thư vào trong vòng tay, mút một cái hôn càng đậm hơn trên xương quai xanh nhằm hoàn toàn che đi vết màu đỏ nhạt ban đầu, rồi bắt đầu lột sạch quần áo của Trà Thư.

"Hôm nay để Thư Thư chịu thiệt thòi, nhưng quần tất đen với nội y hở vú chắc chắn sẽ rất hợp với em đó." Hắn lấy ra bộ nội y gợi cảm, dùng phép thuật giữ lấy Trà Thư rồi nhẹ nhàng mặc vào cho cậu, kéo chiếc váy siêu ngắn lên rồi cắt đáy quần lót để lộ ra hai cái huyệt dâm non mềm.

"Ta vẫn chưa hết giận đâu, Thư Thư và người khác thân mật như thế thật làm ta đau lòng, giận muốn ngất."

Văn Cảnh Trạm cầm đôi chân trắng nõn của cậu đặt lên trên vai mình, "Anh trai đứng ở bên cạnh xem làm em có cảm giác gì đây? Em sẽ càng hưng phấn hơn phải không? Mở chân lớn ra lớn một chút nào."

Văn Cảnh Trạm kéo khóa quần, hai dương v*t lớn lên bỗng nhiên bật ra.

Nếu dương v*t tiến vào thì chắc chắn hoa huy*t nhỏ bé sẽ bị chơi hư.

Trà Thư ngơ ngác nhìn dương v*t còn lớn hơn cả mặt mình, hơn nữa còn có hai cây, cứu mạng, sẽ bị dương v*t chơi chết luôn.

Tay cậu vuốt tấm thảm mềm mại rồi vội vàng lùi người về phía sau làm nước dâm vương vãi trên mặt đất, khuôn mặt tinh xảo đáng yêu ửng đỏ. Ngay lúc cậu nắm tấm thảm lùi về phía sau đã nhanh chóng bị Văn Cảnh Trạm bắt trở về, hắn nắm vòng eo thon thả rồi nhấp dương v*t vào trong, cặp mông căng tròn và dương v*t dữ tợn tạo ra một sự tương phản thị giác vô cùng kích thích.



"Ha á a hưm ưh...!! Sắp bị chơi hỏng rồi hức hức đau quá... Đừng vào nữa... Cầu xin ngài... Quá lớn... hoa huy*t.... Sẽ rách..."

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhỏ, hoa huy*t đột nhiên bị căng ra làm cậu thấy rất khó chịu, cậu khóc nức nở cầu xin hắn làm chậm một chút.

"Thả lỏng, đừng kẹp chặt vậy." Hắn sờ lên bầu vú trắng nõn mềm mại, mân mê khiêu khích đầu v* hồng hào. Trà Thư nhận ra những chỗ mẫn cảm bị người khác chơi đùa, cậu lập tức che miệng nhằm ngăn chặn tiếng rên rỉ nghẹn ngào.

"Rõ ràng em rất thích, phía dưới mút chặt và còn ướt át như thế, cố tình dụ dỗ người khác đúng không?"

"Không... Không phải ưm ư a a... Cầu xin ngài... Đừng làm ở đây... Đang có mặt anh trai... Sắp căng hỏng rồi..."

Trà Thư run rẩy khóc thút thít khi lên đỉnh, bên trong hoa huy*t phun ra một lượng nước dâm ập xuống trên quy đầu gây ra khoái cảm sung sướng đến mức dương v*t run rẩy căng to lên mấy phần. Lúc này, Trà Thư vẫn cố gắng muốn bò về phía trước nhằm thoát khỏi dương v*t đáng sợ, ai dè lại bị bàn tay to mạnh mẽ túm trở về ** đến chỗ sâu hơn, dương v*t nhỏ phía trước của cậu trực tiếp bắn ra.

"À à, chưa chạm vào luôn mà dương v*t đã bắn rồi. Thư Thư nhanh quá đi. Em là nam thiệt hả, sao lại mềm mại và ** sướng vậy."

Văn Cảnh Trạm sờ lên mái tóc mượt mà như lụa của Trà Thư, cưỡng ép cậu ngẩng đầu rồi đưa mặt tới gần cậu, "Thư Thư xem ta một cái được không?"

Dưới thân lại đâm nhanh vài lần làm Trà Thư bị ** đến đầu óc choáng váng, mở ra đôi mắt ngập nước trừng Văn Cảnh Trạm một cái.

"Chính là biểu cảm này, ta rất thích, thật sự rất xinh đẹp."

"Không có lần sau, nếu để ta phát hiện em và người khác ở chung một chỗ có hành vi mờ ám, ta sẽ nhốt em bên cạnh cả đời, vĩnh viễn đừng hòng thoát khỏi bàn tay của ta."

Những điểm mẫn cảm trong hoa huy*t bị dương v*t giã mạnh, chiếc cổ thon thả như của thiên nga tạo thành một đường cong duyên dáng báo hiệu một lần lên đỉnh nữa lại đến.

Trà Thư yếu ớt nằm trên thảm, để mặc cho Văn Cảnh Trạm vừa liếm vừa cắn trên mặt mình. Hắn dán đôi môi của mình lên đôi môi đỏ mọng ướt đẫm nước bọt của Trà Thư, đưa hết nước bọt của chính mình ép Trà Thư ăn hết, kế đó hắn liếm mút đầu v* phấn hồng trong khi dưới người vẫn liên chuyển động khiến Trà Thư sướng đến mức muốn bay lên trời.

Cho đến khi Trà Thư đã bắn sáu lần, thì hắn mới bắn ra một lượng lớn tinh dịch vào trong hoa huy*t và hậu huyệt, cuối cùng hai cây dương v*t chậm rãi rút ra bắn cả lên trên mặt của Trà Thư.

"Để thể hiện lòng quyết tâm thì đưa lưỡi ra đón tiếp tinh dịch nào, nhớ phải thể hiện khuôn mặt vui vẻ rồi cảm ơn tinh dịch của chủ nhân, nói em thích nhất tinh dịch."

Trà Thư ngoan ngoãn đưa chiếc lưỡi hồng hào ra nghênh đón tinh dịch đang bắn ra khắp nơi, ngay cả hàng lông mi dày cũng dính đầy chất lỏng trắng đục, trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp ướt dầm dề trông vừa dâm đãng lại vừa gợi cảm

"Cảm ơn... Cảm ơn chủ nhân... Thích nhất... Thích ăn tinh dịch nhất, tinh dịch của chủ nhân tinh dịch... là món ngon nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau