Đại Thúc Thượng Ngộ Lang Phần 1
Chương 63
Chương 114
Không gian hắc ám hẹp hòi, tràn ngập hơi thở áp lực, thân thể nam nhân cứng ngắc đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích, hắn chỉ có thể dựa vào tai nghe, lại nghe thấy Nhiên Nghị đang chậm rãi đến gần, trái tim hắn khẩn trương đến muốn nổ tung.
“Cậu đừng lại đây….” nam nhân cố lấy dũng khí mở miệng, nhưng thanh âm cũng trở nên run rẩy.
“Ta lại đây thì sao ?” Một luồng hơi nóng phả vào lỗ tai nam nhân, cùng với thanh âm cười cợt, nam nhân cảm thấy mình đang bị ép vào góc thang máy, kẻ phía sau tựa như đem toàn bộ sức nặng đổ lên người hắn.
Nam nhân thực bất đắc dĩ, chỉ có thể van xin : “Xin đừng đè lên tôi, tôi… tôi không thở được…” Không khí trong thang máy vốn rất thưa thớt, hơn nữa lại đen tối, khó tránh khỏi có chút áp lực, loại cảm giác này giống như không muốn cho con người thở được nữa.
Nhiên Nghị không để ý tới lời cầu xin của nam nhân, ngược lại càng đè nặng lên nam nhân, nam nhân không biết làm sao, trong bóng đêm, một bàn tay hướng về phía eo, ác ý xoa bóp/
Đầu nam nhân đặt trên tường thang máy, khó chịu nghẹn ngào vài tiếng, mỗi một lần Nhiên Nghị đều xoa đúng vào nơi mẫn cảm của hắn, hăn không biết Nhiên Nghị rốt cục vì sao phải làm như vậy, nhưng hắn sợ, sợ Nhiên Nghị đối xử với hắn như vậy…
Nhiên Nghị ban đầu là phỏng vấn xong đi tìm Thư Diệu, nhưng vừa ở tính phòng lại nhìn thấy tên nam nhân ngu ngốc này, thấy bộ dáng chật vật trốn tránh của hắn, y cảm thấy bắt được thứ đồ chơi tốt, nghĩ đến trêu cợt nam nhân này, cho nên liền đi theo nam nhân vào thang máy, thậm chí hắn còn không chú ý lắm đến hình ảnh tạo hình của Lâm Mộ Thiên ở các banam nhâner dán trên tường.
“Ngươi sợ ta làm cái gì ?”Ngực của Nhiên Nghị dán vào lưng nam nhân, khiến nam nhân không thể động đậy, cánh tay quấn lấy hông nam nhân cũng tùy thời tăng thêm lực đạo, “Thân thể của ngươi mẫn cảm đến như vậy, thật đúng là không có đàn ông là không chịu nổi, cả ngày dùng bộ mặt đáng thương sướt mướt nhìn người khác, loại chuyện câu dẫn đàn ông này, ngươi đúng là giỏi đấy.”
Nhiên Nghị phát hiện thân thể nam nhân đang run lên, càng cười đắc ý, ngoài miệng chiếm tiện nghi chưa đủ, y còn muốn tiến thêm một bước trêu cợt nam nhân.
“Tôi không có…” Nam nhân không biết đã phản bác bao nhiêu lần, hắn bản sinh là đàn ông, sao lại có thể câu… câu dẫn đàn ông chứ ! Loại chuyện vớ vẩn này chỉ có Nhiên Nghị mới nói được.
Không phải, hắn không có, hắn thật sự không có ! Nam nhân khó chịu lắc đầu, lại bị Nhiên Nghị áp chế không thể xoay ngược.
Nhiên Nghị mơ hồ nhếch miệng cười, trong thang máy hắc ám, thanh âm của y lại càng trở nên rõ ràng : “Không có sao ? Không có ngươi còn dẫn ta vào thang máy, có phải vài ngày không gặp ta, đã nhớ mong kỹ thuật của ta, có muốn thực hiện lại một lần nữa không ? Dù sao đến bây giờ ta cũng chưa làm trong thang máy bao giờ, rất mới mẻ đó…” Thanh âm của y trong thang máy tối đen như mực có vẻ rât trầm thấp, hơi thở nóng rực chui thẳng vào trong màng nhĩ của nam nhân, nam nhân bất an cúi đầu, nghĩ muốn tránh xa kẻ phía sau một chút.
“Tôi không cần.” Nam nhân bất an phản đối, thanh âm của hắn tuy không lớn, nhưng trong không gian nhỏ hẹp nơi đây, đủ để cho đối phương nghe được rành mạch.
Nhiên Nghị ý vị thâm trường cười ra tiếng, nghe vào tai nam nhân càng có vẻ khủng bố : “Lâm Mộ Thiên, ta muốn lột trần ngươi.” Y cố ý hù dọa nam nhân, muốn nam nhân phải căng thẳng sợ hãi.
Nhiên Nghị bắt đầu cởi quần áo nam nhân, phản kháng của nam nhân căn bản là vô lực, Nhiên Nghị ở nước ngoài có luyện tập, nam nhân căn bản không phải là đối thủ của y, chỉ có thể làm cá nằm trên thớt.
Nam nhân bắt lấy tay Nhiên Nghị, hy vọng y ngừng lại : “Không cần…. Không cần như vậy…. Thư Diệu nói hôm nay muốn đến đón tôi…” Nam nhân gian nan nói, Nhiên Nghị cảm giác được bàn tay của nam nhân đang run rẩy.
Nhiên Nghị ngạc nhiên dừng lại.
Chương 115
Nhưng rất nhanh y liền nắm lấy hàm dưới của nam nhân, thanh âm trở nên trầm lãnh : “Ngươi nói, Thư Diệu hiện đang ở dưới lầu chờ ngươi ? “Nam nhân trong bóng tối căn bản không nhìn thấy nộ khí toát ra từ ánh mắt của Nhiên Nghị.
Nam nhân chậm rãi gật đầu, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
“Cậu ta buổi tối đến đón ngươi, chuẩn bị đi đâu ?” Động tác của Nhiên Nghị theo tiếng cười nhạo chất vất, dần dần càng thô lỗ, quần áo của nam nhân bị y mở ra, nhũ đầu bị đối phương ác ý vuốt ve, “Cậu ta đưa mày đi khai phòng, có phải là để làm tình ? Có phải hay không ? Tính đi nhà cậu ta, hay là nhà mày ? Hay là trực tiếp đến khách sạn ?” Y sỗ sàng hỏi, ngữ khí bất mãn hoàn toàn biểu đạt sự tức giận của y.
Nhũ tiêm của nam nhân bị người nắm vặn, lung tung nhéo vài cái, nam nhân hút không khí, muốn phản kháng, lại bị Nhiên Nghị rút dây lưng ra trói chặt hai tay, nam nhân bị đẩy vào góc tường không thể động đậy.
Nam nhân không trả lời, hắn biết Nhiên Nghị đang vũ nhục hắn, cảm giác được nhũ tiêm bị niết vặn, vừa khổ sở vừa khuất nhục, hai tay bị trói trụ chỉ có thể vặn vẹo phản kháng, bởi vì Nhiên Nghị ở ngay phía sau, động tác của hắn cũng không dám quá lớn, trong lòng nam nhân không ngừng cầu nguyện, hy vọng thang máy nhanh phục hồi.
Nhưng việc chẳng bao giờ theo ý người, quần nam nhân thừa dịp bị kéo xuống, ngón tay lạnh lẽo của Nhiên Nghị vô tình trượt đến đùi nam nhân, khiến nam nhân run lên sợ hãi.
Không được…
Nam nhân nghĩ muốn kêu cứu, lại bị Nhiên Nghị dùng cà vạt chặn miệng, nam nhân căn bản khong phát ra được nửa điểm âm thanh, Nhiên Nghị tựa hồ cũng không chần chừ nữ, hai chân tách chân nam nhân ra, hạ thân trượt đến giữa hai chân nam nhân, vật thể nóng rẫy, như có như không cọ vào hạ thể của n.
Nam nhân nghe thấy tiếng quần lót bị cởi một, một vật thể nóng bóng chạm vào đùi trong, cự trụ của Nhiên Nghị chà xát vài đùi hắn, cùng với hơi thở nhẹ nhàng phà vào da thịt, hai chân nam nhân mềm nhũn, thắt lưng bị ôm chặt, một chân bị đối phương nâng lên, nam nhân còn không kịp ngăn cản, cự trụ kia liền đâm vào cơ thể, nam nhân đau đến rên khẽ một tiếng, thân thể ôm chặt lấy vật thể nọ.
Đau ! Không phải đau bình thường, mà cơn đau này xâm nhập vào cốt tủy, thiếu chút nữa lấy mất mạng của hắn, con đường không có gì được bôi trơn cứ như vậy mà bị cường bạo đi vào, nơi tư mật của nam nhân bây giờ muốn thảm thiết bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
Dòng nước đỏ tươi nóng hổi theo đùi mà lăn xuống, mặt sau đã bị xé rách, Nhiên Nghị một bàn tay nâng chân nam nhân, một tay tóm lấy eo nam nhân, ác ý xoa bóp đột khởi trước ngực, nghe được thanh âm yếu ớt nghẹn ngào của nam nhân, y bỗng dưng trở nên hưng phấn.
Được con đường chặt nóng của nam nhân bao lấy, y khó tránh khỏi cũng có chút đau đớn, không đợi nam nhân thích ứng, y bắt đầu trở mình, ở trong cơ thể nam nhân mà trừu sáp rất lớn, có máu làm chất bôi trơn, y trừu sáp thập phần thông thuận.
Nội vách tường nóng cháy bao lấy dục vọng của y, dùng cường lực rút ra khỏi hấp lực mất hồn kia, làm cho y càng điên cuồng, càng tăng độ mạnh trừu sáp, y luôn ra sức rút ra đâm vào, khiến cho nam nhân phải dựa sát vào tường, nam nhân vừa phải chịu đau vừa phải chịu đựng cảm giác khó chịu như có một cây châm bằng băng lớn đâm vào cơ thể, cảm nhận được sự điên cuồng của người nọ.
Chương 116
“Ư… ưm …” Lỗ mũi nam nhân hừ ra tiếng rên rỉ, miệng bị ngăn chặn, hai tay lại bị trói chặt sau người, nam nhân chỉ có thể dựa vào một chân đứng thẳng , quần áo trên người bị kéo xuống hông, giờ phút này lại bị người tiến vào đằng sau, tư thái cực kỳ *** loạn.
“Sao nào ? Thân thể mày *** đãng như vậy, cho dù không cần ôn nhu, mày vẫn là có khoái cảm hả ?” Nhiên Nghị một tấc lại muốn tiến một thước xâm nhập vào phía sau nam nhân, vừa ở bên tai ác ý tổn thương nam nhân, thưởng thức tư thái quẫn bách của nam nhân.
Nam nhân chỉ có thể nghe thấy tiếng người nọ cười nhạo bên tai, hắn nghiêng đầu muốn van xin tha thứ, muốn Nhiên Nghị đừng tiếp tục nữa, nhưng hắn mới vừa nghiêng đầu, lại chạm phải hai mắt hắc ám gần trong gang tấc của Nhiên Nghị, sườn mặt của nam nhân chạm vào mũi Nhiên Nghị, khiếp cho hơi thở nóng rực của Nhiên Nghị phả vào hai má.
“Muốn nói ? Muốn nói thì cho mày nói, bộ dạng của mày cũgn chẳng đùa giỡ ra được gì !” Nhiên Nghị kéo lấy cà vạt trong miệng nam nhân, y hiện tại cũng muốn nghe tiếng rên rỉ của nam nhân, nếu nam nhân khẳng muốn nói, y cũng không ngại nghe một chút, tuy rằng dùng sức mạnh đại biểu cho thất bại, nhưng y trừ bỏ đối xử bạo lực với Lâm Mộ Thiên, những kẻ khác đều tự nguyện trèo lên giường của y.
“Đau…Chậm một chút…” Nam nhân run rẩy cầu xin, thanh âm kia giống như nghẹ ngào thống khổ, làm cho kẻ phía sau sửng sốt nửa phần, nhưng lập tức lại càng mãnh liệt va chạm, chân nam nhân run rẩy, chịu đựng áp lực càng sâu của người nọ.
Trừu sáp kịch liệt mang theo tơ máu, dục vọng của Nhiên Nghị bị nội vách tường của nam nhân hấp thật sự thích, loại giao hoan không hề cố kỵ, ra sức va chạm, hơn nữa lại ở trong không khí hắc ám áp lực, càng khiến giao hoan thêm kích thích, Nhiên Nghị thậm chí còn cảm thấy thích loại cảm giác vậy, mập hợp như vậy có thể khiến cho y càng thêm hưng phấn.
Nghe được thanh âm nhợt nhạt của nam nhân, trong tiếng thở áp bách lại lộ ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, khiến cho y thêm cuồng loạn, y chưa bao giờ có cảm giác như vậy, cho dù có vài lần tình ái, y cũng chưa bao giờ từ trên thân thể nam nhân có được tư vị mất hồn như thế, nội cách tường nóng bỏng kia quả thực muốn đem y hòa tan, y cử động phần eo, khiến cho cơ thể càng tiến vào sâu trong nam nhân, làm cho cảm giác nhiếp hồn kia càng thêm mãnh liệt, thực mẹ nó…
Nhiên Nghị chửi tục, bên trong nam nhân vừa mềm lại vừa ướt vừa nóng, cảm giác trừu sáp thực tuyệt, y chán ghét nhíu mày, bản thân cư nhiên đối với thân thể một gã đàn ông sinh ra hứng thú, đều là do tên nam nhân Lâm Mộ Thiên này làm hại !
“Không phải muốn nói gì sao ? Vì cái gì hiện tại không nói ! Làm bộ làm tịch cái gì ! Mày chính là trời sinh thích bị thao, trời sinh thích bị cưỡi !” Trừu sáp của Nhiên Nghị càng lúc càng nhan, y nắm lấy thắt lưng nam nhân, lần lượt xâm nhập, y không cần để ý xem nam nhân có khoái hoạt hay không, y chính là đơn phương tiết dục mà thôi, tuy rằng không cố ý gặp Lâm Mộ Thiên, nhưng thân thể Lâm Mộ Thiên làm cho y thực vừa lòng.
“Không phải… Không phải… Nói bậy…” Nam nhân liều mạng nghĩ muốn lắc đầu, nhưng tiếc thay lại bị Nhiên Nghị ôm chặt, chỉ cần vừa động, mặt hắn có thể đụng đến chóp mũi Nhiên Nghị, nam nhân chịu đựng cự thú ra vào trong cơ thể, nơi mẫn cảm khẽ bị chạm vào, hai chân nam nhân muốn khép vào, lại bị Nhiên Nghị càng ép dạng ra, cả người hoàn toàn bị áp lên tường thang máy, bức tường kim loại lạnh như băng kia kích thích vào da thịt trần trụi trước ngực. Đăng bởi: admin
Không gian hắc ám hẹp hòi, tràn ngập hơi thở áp lực, thân thể nam nhân cứng ngắc đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích, hắn chỉ có thể dựa vào tai nghe, lại nghe thấy Nhiên Nghị đang chậm rãi đến gần, trái tim hắn khẩn trương đến muốn nổ tung.
“Cậu đừng lại đây….” nam nhân cố lấy dũng khí mở miệng, nhưng thanh âm cũng trở nên run rẩy.
“Ta lại đây thì sao ?” Một luồng hơi nóng phả vào lỗ tai nam nhân, cùng với thanh âm cười cợt, nam nhân cảm thấy mình đang bị ép vào góc thang máy, kẻ phía sau tựa như đem toàn bộ sức nặng đổ lên người hắn.
Nam nhân thực bất đắc dĩ, chỉ có thể van xin : “Xin đừng đè lên tôi, tôi… tôi không thở được…” Không khí trong thang máy vốn rất thưa thớt, hơn nữa lại đen tối, khó tránh khỏi có chút áp lực, loại cảm giác này giống như không muốn cho con người thở được nữa.
Nhiên Nghị không để ý tới lời cầu xin của nam nhân, ngược lại càng đè nặng lên nam nhân, nam nhân không biết làm sao, trong bóng đêm, một bàn tay hướng về phía eo, ác ý xoa bóp/
Đầu nam nhân đặt trên tường thang máy, khó chịu nghẹn ngào vài tiếng, mỗi một lần Nhiên Nghị đều xoa đúng vào nơi mẫn cảm của hắn, hăn không biết Nhiên Nghị rốt cục vì sao phải làm như vậy, nhưng hắn sợ, sợ Nhiên Nghị đối xử với hắn như vậy…
Nhiên Nghị ban đầu là phỏng vấn xong đi tìm Thư Diệu, nhưng vừa ở tính phòng lại nhìn thấy tên nam nhân ngu ngốc này, thấy bộ dáng chật vật trốn tránh của hắn, y cảm thấy bắt được thứ đồ chơi tốt, nghĩ đến trêu cợt nam nhân này, cho nên liền đi theo nam nhân vào thang máy, thậm chí hắn còn không chú ý lắm đến hình ảnh tạo hình của Lâm Mộ Thiên ở các banam nhâner dán trên tường.
“Ngươi sợ ta làm cái gì ?”Ngực của Nhiên Nghị dán vào lưng nam nhân, khiến nam nhân không thể động đậy, cánh tay quấn lấy hông nam nhân cũng tùy thời tăng thêm lực đạo, “Thân thể của ngươi mẫn cảm đến như vậy, thật đúng là không có đàn ông là không chịu nổi, cả ngày dùng bộ mặt đáng thương sướt mướt nhìn người khác, loại chuyện câu dẫn đàn ông này, ngươi đúng là giỏi đấy.”
Nhiên Nghị phát hiện thân thể nam nhân đang run lên, càng cười đắc ý, ngoài miệng chiếm tiện nghi chưa đủ, y còn muốn tiến thêm một bước trêu cợt nam nhân.
“Tôi không có…” Nam nhân không biết đã phản bác bao nhiêu lần, hắn bản sinh là đàn ông, sao lại có thể câu… câu dẫn đàn ông chứ ! Loại chuyện vớ vẩn này chỉ có Nhiên Nghị mới nói được.
Không phải, hắn không có, hắn thật sự không có ! Nam nhân khó chịu lắc đầu, lại bị Nhiên Nghị áp chế không thể xoay ngược.
Nhiên Nghị mơ hồ nhếch miệng cười, trong thang máy hắc ám, thanh âm của y lại càng trở nên rõ ràng : “Không có sao ? Không có ngươi còn dẫn ta vào thang máy, có phải vài ngày không gặp ta, đã nhớ mong kỹ thuật của ta, có muốn thực hiện lại một lần nữa không ? Dù sao đến bây giờ ta cũng chưa làm trong thang máy bao giờ, rất mới mẻ đó…” Thanh âm của y trong thang máy tối đen như mực có vẻ rât trầm thấp, hơi thở nóng rực chui thẳng vào trong màng nhĩ của nam nhân, nam nhân bất an cúi đầu, nghĩ muốn tránh xa kẻ phía sau một chút.
“Tôi không cần.” Nam nhân bất an phản đối, thanh âm của hắn tuy không lớn, nhưng trong không gian nhỏ hẹp nơi đây, đủ để cho đối phương nghe được rành mạch.
Nhiên Nghị ý vị thâm trường cười ra tiếng, nghe vào tai nam nhân càng có vẻ khủng bố : “Lâm Mộ Thiên, ta muốn lột trần ngươi.” Y cố ý hù dọa nam nhân, muốn nam nhân phải căng thẳng sợ hãi.
Nhiên Nghị bắt đầu cởi quần áo nam nhân, phản kháng của nam nhân căn bản là vô lực, Nhiên Nghị ở nước ngoài có luyện tập, nam nhân căn bản không phải là đối thủ của y, chỉ có thể làm cá nằm trên thớt.
Nam nhân bắt lấy tay Nhiên Nghị, hy vọng y ngừng lại : “Không cần…. Không cần như vậy…. Thư Diệu nói hôm nay muốn đến đón tôi…” Nam nhân gian nan nói, Nhiên Nghị cảm giác được bàn tay của nam nhân đang run rẩy.
Nhiên Nghị ngạc nhiên dừng lại.
Chương 115
Nhưng rất nhanh y liền nắm lấy hàm dưới của nam nhân, thanh âm trở nên trầm lãnh : “Ngươi nói, Thư Diệu hiện đang ở dưới lầu chờ ngươi ? “Nam nhân trong bóng tối căn bản không nhìn thấy nộ khí toát ra từ ánh mắt của Nhiên Nghị.
Nam nhân chậm rãi gật đầu, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
“Cậu ta buổi tối đến đón ngươi, chuẩn bị đi đâu ?” Động tác của Nhiên Nghị theo tiếng cười nhạo chất vất, dần dần càng thô lỗ, quần áo của nam nhân bị y mở ra, nhũ đầu bị đối phương ác ý vuốt ve, “Cậu ta đưa mày đi khai phòng, có phải là để làm tình ? Có phải hay không ? Tính đi nhà cậu ta, hay là nhà mày ? Hay là trực tiếp đến khách sạn ?” Y sỗ sàng hỏi, ngữ khí bất mãn hoàn toàn biểu đạt sự tức giận của y.
Nhũ tiêm của nam nhân bị người nắm vặn, lung tung nhéo vài cái, nam nhân hút không khí, muốn phản kháng, lại bị Nhiên Nghị rút dây lưng ra trói chặt hai tay, nam nhân bị đẩy vào góc tường không thể động đậy.
Nam nhân không trả lời, hắn biết Nhiên Nghị đang vũ nhục hắn, cảm giác được nhũ tiêm bị niết vặn, vừa khổ sở vừa khuất nhục, hai tay bị trói trụ chỉ có thể vặn vẹo phản kháng, bởi vì Nhiên Nghị ở ngay phía sau, động tác của hắn cũng không dám quá lớn, trong lòng nam nhân không ngừng cầu nguyện, hy vọng thang máy nhanh phục hồi.
Nhưng việc chẳng bao giờ theo ý người, quần nam nhân thừa dịp bị kéo xuống, ngón tay lạnh lẽo của Nhiên Nghị vô tình trượt đến đùi nam nhân, khiến nam nhân run lên sợ hãi.
Không được…
Nam nhân nghĩ muốn kêu cứu, lại bị Nhiên Nghị dùng cà vạt chặn miệng, nam nhân căn bản khong phát ra được nửa điểm âm thanh, Nhiên Nghị tựa hồ cũng không chần chừ nữ, hai chân tách chân nam nhân ra, hạ thân trượt đến giữa hai chân nam nhân, vật thể nóng rẫy, như có như không cọ vào hạ thể của n.
Nam nhân nghe thấy tiếng quần lót bị cởi một, một vật thể nóng bóng chạm vào đùi trong, cự trụ của Nhiên Nghị chà xát vài đùi hắn, cùng với hơi thở nhẹ nhàng phà vào da thịt, hai chân nam nhân mềm nhũn, thắt lưng bị ôm chặt, một chân bị đối phương nâng lên, nam nhân còn không kịp ngăn cản, cự trụ kia liền đâm vào cơ thể, nam nhân đau đến rên khẽ một tiếng, thân thể ôm chặt lấy vật thể nọ.
Đau ! Không phải đau bình thường, mà cơn đau này xâm nhập vào cốt tủy, thiếu chút nữa lấy mất mạng của hắn, con đường không có gì được bôi trơn cứ như vậy mà bị cường bạo đi vào, nơi tư mật của nam nhân bây giờ muốn thảm thiết bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
Dòng nước đỏ tươi nóng hổi theo đùi mà lăn xuống, mặt sau đã bị xé rách, Nhiên Nghị một bàn tay nâng chân nam nhân, một tay tóm lấy eo nam nhân, ác ý xoa bóp đột khởi trước ngực, nghe được thanh âm yếu ớt nghẹn ngào của nam nhân, y bỗng dưng trở nên hưng phấn.
Được con đường chặt nóng của nam nhân bao lấy, y khó tránh khỏi cũng có chút đau đớn, không đợi nam nhân thích ứng, y bắt đầu trở mình, ở trong cơ thể nam nhân mà trừu sáp rất lớn, có máu làm chất bôi trơn, y trừu sáp thập phần thông thuận.
Nội vách tường nóng cháy bao lấy dục vọng của y, dùng cường lực rút ra khỏi hấp lực mất hồn kia, làm cho y càng điên cuồng, càng tăng độ mạnh trừu sáp, y luôn ra sức rút ra đâm vào, khiến cho nam nhân phải dựa sát vào tường, nam nhân vừa phải chịu đau vừa phải chịu đựng cảm giác khó chịu như có một cây châm bằng băng lớn đâm vào cơ thể, cảm nhận được sự điên cuồng của người nọ.
Chương 116
“Ư… ưm …” Lỗ mũi nam nhân hừ ra tiếng rên rỉ, miệng bị ngăn chặn, hai tay lại bị trói chặt sau người, nam nhân chỉ có thể dựa vào một chân đứng thẳng , quần áo trên người bị kéo xuống hông, giờ phút này lại bị người tiến vào đằng sau, tư thái cực kỳ *** loạn.
“Sao nào ? Thân thể mày *** đãng như vậy, cho dù không cần ôn nhu, mày vẫn là có khoái cảm hả ?” Nhiên Nghị một tấc lại muốn tiến một thước xâm nhập vào phía sau nam nhân, vừa ở bên tai ác ý tổn thương nam nhân, thưởng thức tư thái quẫn bách của nam nhân.
Nam nhân chỉ có thể nghe thấy tiếng người nọ cười nhạo bên tai, hắn nghiêng đầu muốn van xin tha thứ, muốn Nhiên Nghị đừng tiếp tục nữa, nhưng hắn mới vừa nghiêng đầu, lại chạm phải hai mắt hắc ám gần trong gang tấc của Nhiên Nghị, sườn mặt của nam nhân chạm vào mũi Nhiên Nghị, khiếp cho hơi thở nóng rực của Nhiên Nghị phả vào hai má.
“Muốn nói ? Muốn nói thì cho mày nói, bộ dạng của mày cũgn chẳng đùa giỡ ra được gì !” Nhiên Nghị kéo lấy cà vạt trong miệng nam nhân, y hiện tại cũng muốn nghe tiếng rên rỉ của nam nhân, nếu nam nhân khẳng muốn nói, y cũng không ngại nghe một chút, tuy rằng dùng sức mạnh đại biểu cho thất bại, nhưng y trừ bỏ đối xử bạo lực với Lâm Mộ Thiên, những kẻ khác đều tự nguyện trèo lên giường của y.
“Đau…Chậm một chút…” Nam nhân run rẩy cầu xin, thanh âm kia giống như nghẹ ngào thống khổ, làm cho kẻ phía sau sửng sốt nửa phần, nhưng lập tức lại càng mãnh liệt va chạm, chân nam nhân run rẩy, chịu đựng áp lực càng sâu của người nọ.
Trừu sáp kịch liệt mang theo tơ máu, dục vọng của Nhiên Nghị bị nội vách tường của nam nhân hấp thật sự thích, loại giao hoan không hề cố kỵ, ra sức va chạm, hơn nữa lại ở trong không khí hắc ám áp lực, càng khiến giao hoan thêm kích thích, Nhiên Nghị thậm chí còn cảm thấy thích loại cảm giác vậy, mập hợp như vậy có thể khiến cho y càng thêm hưng phấn.
Nghe được thanh âm nhợt nhạt của nam nhân, trong tiếng thở áp bách lại lộ ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, khiến cho y thêm cuồng loạn, y chưa bao giờ có cảm giác như vậy, cho dù có vài lần tình ái, y cũng chưa bao giờ từ trên thân thể nam nhân có được tư vị mất hồn như thế, nội cách tường nóng bỏng kia quả thực muốn đem y hòa tan, y cử động phần eo, khiến cho cơ thể càng tiến vào sâu trong nam nhân, làm cho cảm giác nhiếp hồn kia càng thêm mãnh liệt, thực mẹ nó…
Nhiên Nghị chửi tục, bên trong nam nhân vừa mềm lại vừa ướt vừa nóng, cảm giác trừu sáp thực tuyệt, y chán ghét nhíu mày, bản thân cư nhiên đối với thân thể một gã đàn ông sinh ra hứng thú, đều là do tên nam nhân Lâm Mộ Thiên này làm hại !
“Không phải muốn nói gì sao ? Vì cái gì hiện tại không nói ! Làm bộ làm tịch cái gì ! Mày chính là trời sinh thích bị thao, trời sinh thích bị cưỡi !” Trừu sáp của Nhiên Nghị càng lúc càng nhan, y nắm lấy thắt lưng nam nhân, lần lượt xâm nhập, y không cần để ý xem nam nhân có khoái hoạt hay không, y chính là đơn phương tiết dục mà thôi, tuy rằng không cố ý gặp Lâm Mộ Thiên, nhưng thân thể Lâm Mộ Thiên làm cho y thực vừa lòng.
“Không phải… Không phải… Nói bậy…” Nam nhân liều mạng nghĩ muốn lắc đầu, nhưng tiếc thay lại bị Nhiên Nghị ôm chặt, chỉ cần vừa động, mặt hắn có thể đụng đến chóp mũi Nhiên Nghị, nam nhân chịu đựng cự thú ra vào trong cơ thể, nơi mẫn cảm khẽ bị chạm vào, hai chân nam nhân muốn khép vào, lại bị Nhiên Nghị càng ép dạng ra, cả người hoàn toàn bị áp lên tường thang máy, bức tường kim loại lạnh như băng kia kích thích vào da thịt trần trụi trước ngực. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất